1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nô Thê Muốn Xoay Người - Miêu Nhãn Hoàng Đậu (update Ch.191)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CatCora

      CatCora Well-Known Member

      Bài viết:
      65
      Được thích:
      708
      còn chưa đầy chục chương nữa lại có cảnh nóng :)

      oài, đen đừng hỏi lun, vừa thông báo xong cho mọi người nhà ta lại mất mạng. Lại lỗi hẹn với các bạn hix. Mọi người có giận giận bọn FPT nhá, tớ vô tội mà.:yoyo44: Đây mới là khởi đầu của màn thịt thà thui các nàng ạ :) :th_98:
      Chương 082. Cường bạo tàn nhẫn
      Chiếc giường nặng bắt đầu kịch liệt lay động, phát ra thanh kẽo kẹt.

      Bàn tay Tán Bố Trác Đốn như chiếc kìm sắt, tận lực nâng hai chân A Lan Ni Mã lên, cùng với hai cánh tay của nàng, giam cầm chặt chẽ ở hai bên sườn, khiến cho cơ thể nàng nhìn như sắp gãy lìa. Tư thế này làm cho chiếc mông đầy đặn nhếch lên cao, cũng làm cho La Chu có thể nhìn toàn bộ quá trình cường bạo.

      Cằm của A Lan Ni Mã ngẩng cao, cùng chiếc cổ duyên dáng tạo thành đường cong thong dài, ngũ quan xinh đẹp cũng trở nên vặn vẹo vì đau đớn. Sắc mặt trắng bệch, ướt sũng, phân đâu là mồ hôi đâu là nước mắt, miệng mở lớn ngừng phát ra những tiếng kêu thảm chói tai. Nàng phát điên giãy dụa, nhưng chỉ có thể cử động mỗi cái đầu, chỉ có chiếc ngực cao ngất ngừng phập phồng.

      Dưới mông nàng ngừng bắn ra những vệt máu đỏ tươi, nháy mắt thấm đầy đệm trắng. Từ khe hở giữa hai thân thể kịch liệt va chạm, có thể thấy cây hình trụ màu nâu đỏ dùng tốc độ cực nhanh ra vào giữa hai chân nàng, chiếc bụng rắn chắc hề có chút sẹo lồi bị gồ lên vật hình trụ lớn, vô cùng quỷ dị.

      Toàn thân Tán Bố Trác Đốn nổi lên màu đồng cổ, những sợi gân chạy khắp cơ thể, khối cơ thể hoàn mỹ, thắt lưng mạnh mẽ di chuyển, từng giọt mồ hơi tinh mịn chảy ra, làm cho những vết sẹo mờ nhạt thân tỏa ra sức hấp dẫn phái mạnh gì sánh kịp.

      Nhìn kỹ lên phía , tóc nâu dày cùng những bím tóc được tết ngang vai, môi hồng khẽ mở, tràn ra những tiếng thở dốc. Hai má cổ đồng đỏ như lửa, lông mày chau lại, cùng với thân thể tạo thành vẻ đẹp phong phú. Chỉ có cặp mắt ưng khẽ híp lại kia, ngập màu đỏ, tràn ngập hưng phấn, thích sướng của dã thú đến kìm chế được. Nhân tính, là thứ duy nhất thể tìm thấy trong cặp mắt ưng kia. Máu tanh cùng sát khí tản ra từ thân thể , tràn ngập mỗi góc trong tẩm cung.

      "A ──"

      Theo mỗi lần đâm vào của , A Lan Ni Mã lại phát ra tiếng kêu thảm thiết. Nửa thân dường như muốn rời khỏi chiếc giường rồi lại nặng nề quay trở lại, hai bím tóc đen che khuất hơn nửa khuôn mặt. Sau mông, máu tươi chảy ngừng, thân thể nàng giống như dây đàn đứt, phút chốc xụi lơ. Giãy dụa kịch liệt khi nãy dần dần dừng lại, tiếng kêu rên thống khổ cũng mỏng dần.

      Xì ── xì ──

      Trong tẩm cung phiêu đãng tiếng nước, ngay cả La Chu người chưa bao giờ trải qua chuyện nam nữ cũng biết được thứ nước kia phải là tình dịch của con , mà là nước dính máu tươi. số vật thể mềm mại lẫn máu ngừng được vật trụ to lớn kia mang ra, chảy xuống giường.

      , điều đó có khả năng, sao có thể? Đàn ông cùng phụ nữ giao hợp sao có thể xuất tình trạng quỷ quái này? ! Cho dù là cường bạo chảy nhiều máu, cũng nên có cái gì đó mềm mại dinh dính kia rơi ra, giống như là. . . . . .Hình như là. . . . . .trong bụng. . . . . .Nàng dừng lại, dám đoán vật mềm mại kia đến cuối cùng là bộ phận nào trong cơ thể phụ nữ.

      Giờ phút này, nàng quên che giấu mình, quên cả quay hay nhắm mắt lại, ngây ngốc ôm con ngao đốm, chớp mắt nhìn thảm kịch diễn ra giường.

      Nàng thấy Khúc Trân Mai Đóa kinh hãi và phẫn nộ vọt tới, gương dao ngắn hướng tới phía sau lưng cầm thú Vương; nàng thấy cầm thú Vương tùy ý đưa tay trái về phía sau, chiếc đầu Khúc Trân Mai Đóa liền rời khỏi cổ rơi xuống đất. Thân thể đầu ngã xuống trước giường, máu phun tung tóe lên lưng trần của cầm thú Vương, nhìn giống như bức vẽ diêm dúa bằng máu tươi. giết người, đồng thời hành động của thân dưới vẫn hề dừng lại, vẫn nhanh đến kinh người. A Lan Ni Mã đau khổ thừa nhận va chạm, tiếng kêu thảm gần như dừng lại hoàn toàn.

      Cầm thú! Đó ràng là con cầm thú! con cầm thú mang bộ da người, kẻ còn cầm thú hơn cả cầm thú!

      Nàng dùng sức ôm chặt chó ngao, thân thể run lẩy bẩy, cảm thấy cái lạnh như ngấm vào tận xương. Cả thể xác và tinh thần đều bị sợ hãi cuốn lấy, hoàn toàn quen khác lạ của Cách Tang Trác Mã bên cạnh mình.

      Giống như lại lâu lại giống như trong chớp mắt, cầm thú Vương ở đối diện bỗng ngửa đầu rít lên tiếng sung sướng, xương hông kề sát với A Lan Ni Mã nằm lặng yên, cơ mông rắn chắc ngừng run rẩy. Qua lúc lâu, mới lùi thân thể lại, lỗ mãng ném A Lan Ni Mã xuống giường, đè lên thân thể Khúc Trân Mai Đóa. Tiếp theo ngồi xếp bằng giường, hai mắt nhắm lại, hai tay đan kết thành hình ấn kỳ lạ phức tạp.

      Bên dưới những bím tóc lộ ra khuôn mặt vặn vẹo của A Lan Ni Mã. Thất khiếu đổ máu, đôi mắt nhô ra, hai má trắng xám. Quần áp nửa người của nàng coi như là chỉnh tề, nửa người dưới trần trụi lại vô cùng thê thảm. Từ đùi đến cẳng chân đầy vết xanh tím, giữa hai chân vô lực khép lại nổi đầm đìa máu tươi, tinh dịch trắng sữa cùng vô vàn khối vật biết tên. Chiếc đầu mới đó còn lắc mãnh liệt nay còn nhúc nhích, chiếc ngực mới đây còn phập phồng nay trở về yên tĩnh.

      Đây, chính là kết quả của việc kiến càng lay cổ thụ.

      Mẹ nó, vì sao biết quý trọng sinh mạng mình? Vid sao tìm hiểu hành động? Vì sao nhẫn nại, tìm cơ hội chạy trốn? Biết phải đối mặt với cầm thú khủng bố, lại cố tình rút râu nó. tại vừa lòng chưa? Chết có nhắm mắt được ? Chẳng những bị giết sống, lại còn bị cường bạo mà chết, mẹ nó quả thực ngu đến thể biện hộ được!

      La Chu nhìn hai cỗ thi thể mặt đất, ánh mắt khô khóc cay cay, chảy nổi giọt nước mắt, trong lòng vốn ngập trong sợ hãi đột nhiên lại trào lên nụ cười lạnh. Tầm mắt di chuyển, nhìn về phía người ngồi xếp bằng.

      Hai gò má ửng đỏ biến mắt, da thịt cổ đồng vẫn sáng bóng dưới lớp mồ hôi. Ánh mắt kia giống như rút bớt bạo ngược của dã thú, lần nữa quay trở về cuồng ngạo của vương giả. Sát khí máu tanh giống như những sợi xích tầng tầng lớp lớp quấn quanh người .

      Đột nhiên, cặp mắt khép kin kia mở ra, tia sáng nhuốm máu đầy nguy hiểm xuất . Mắt ưng khôi phục nguy hiểm mờ ám, hướng thẳng phía nàng, khóe môi nhếch lên độ cong lạnh lẽo.

      Trái tim La Chu thắt lại, phản ứng nổi gì. Cách Tang Trác Mã bên cạnh thét lên tiếng chói tai, buông tuyết ngao bên cạnh ra, lao đến quỳ trước giường Tán Bố Trác Đốn.

      "Vương tha mạng! Vương tha mạng!"

      Nàng giống như mất lý trí, điên cuồng đập đầu xuống đất, phát ra những tiếng bang bang, cũng làm cho độ cong nơi khóe môi Tán Bố Trác Đốn càng cao.

      Thoáng nhìn thấy khóe môi nhếch cao lên của cầm thú Vương, La Chu vốn kinh ngạc liền tỉnh ngộ, thân thể lao về phía trước, đưa tay ôm lấy thân thể Cách Tang Trác Mã.

      "Vương tha mạng! Vương tha mạng! Vương tha mạng!"

      Cách Tang Trác Mã vẫn điên cuồng gào lên trong lòng nàng, biết lấy khí lực từ đâu, nàng đẩy ra La Chu, tiếp tục dập đầu hướng Tán Bố Trác Đốn.

      Bím tóc mảnh thắt chặt tạo thành đường hình cung trong trung, khuôn mặt nhắn trắng bệch của nàng che kín sợ hãi. Ánh mắt nàng còn tỏa sáng, còn tiêu cự, ràng rơi vào trạng thái thần chí ràng.

      "Trác mã! Tỉnh tỉnh! Tỉnh tỉnh!" Đáy lòng La Chu lướt qua hoảng sợ, xông lên ôm chặt lấy nàng.

      "Vương tha mạng! Vương tha mạng!" Cách Tang Trác Mã kêu thảm thiết, tựa như chú thỏ bị tóm được, đưa tay đẩy loạn trong lòng La Chu, thậm chí còn đập vào người nàng.

      Ba ──

      La Chu bị bất ngờ phòng bị dính phải cái tát, nàng chút nghĩ ngợi đưa tay trả lễ lại hai cái, đêm Cách Tang Trác Mã đánh đến sửng sốt.

      "Trác Mã, ngươi tỉnh lại cho ta!" Nàng cầm hai vai Cách Tang Trác Mã, nhìn sâu vào cặp mắt dài kia, nặng nề .

      Cách Tang Trác Mã che hai má, dại ra nhìn nàng. lâu, đôi mắt của nàng khôi phục lại tầm nhìn, khóe môi mới giương lên nửa, đột ngột lại đẩy La Chu ra, hai tay chống mạnh mặt đất.

      Chương 083. Cầm thú chính là cầm thú
      La Chu giật mình kinh ngạc ngồi thảm, nhìn Cách Tang Trác Mã nôn đến trời đất quay cuồng.

      Uế vật tản ra mùi thối khắp khí hòa cùng với mùi tình dục cùng máu tanh khi nãy thành hỗn hợp dâm mĩ khiến người ta buồn nôn, cổ họng nhịn được mà co rút từng cơn. Nàng hít sâu hơi, ngăn chặn cảm giác muốn nôn mửa như sóng thần kéo tới. Đánh giá sắc mặt tiều tụy của Cách Tang Trác Mã, khuôn mặt nàng tái nhợt, lại liên tưởng đến khoảng thời gian nàng uể oải trước đây, thèm ngủ lại hay chóng mặt, hở chút liền nôn mửa, trong đầu nàng liền xuất tia sét vang dội.

      Cách Tang Trác Mã phải . . . . . . phải mang thai chứ?!

      Nàng tuy rằng chưa từng mang thai, nhưng dựa vào các biểu khác thường học ở đại, dù có chuyên môn những ít nhiều cũng biết qua chút.

      "Trác Mã, . . . . . .Ngươi? ? ? ? Có phải ngươi mang. . . . . .Mang . . . . . ."

      Nàng cứ cà lăm mãi, thế nào cũng phun nổi ra chữ cuối, chỉ sợ chính mình đoán đúng. Mang thai! Mang thai! người lớn còn bảo vệ xong, thêm đứa , nàng phải làm sao mới có thể bảo vệ tính mạng bọn họ?!

      Dường như Cách Tang Trác Mã muốn nôn xong, nàng phun ra chất lỏng chua chát cuối cùng, hai tay đặt lên bụng, ngẩng đầu đón lấy ánh mắt La Chu.

      Hai ánh mắt đều mở lớn, tràn đầy kinh hãi, sợ hãi cả tuyệt vọng nữa. Mà Cách Tang Trác Mã trừ bỏ kinh hãi, sợ hãi, tuyệt vọng còn chứa khẩn cầu.

      "Hừm, còn có thể mang thai, so với những nô lệ khác làm cho người ta mở rộng tầm mắt." Người giường hạ xuống câu trào phúng, "Cái thai trong bụng phải là của trong số ngao khuyển chứ?" Tán Bố Trác Đốn bị các nàng xem lúc, vẫn tiếp tục giữ nguyên tư thế ngồi xếp bằng, khuỷu tay phải của đặt đầu gối, chống má cười . Mắt ưng hơi hơi nheo lại chứa đầy thâm thúy, cái nhìn lạnh lùng dễ phát .

      "Trác Mã mang thai con người đàn ông của nàng!" La Chu phản xạ có điều kiện quay đầu hét to. Vừa dứt lời, mặt liền xanh trận trắng, thân thể nhanh như chớp quỳ xuống, dập đầu xuống thảm, sợ hãi cầu xin tha thứ, "Vương tha mạng, tiện nô. . . . . .Tiện nô nhất thời lỡ lời, cầu Vương tha thứ." Nàng là điên rồi mới có thể rống lại với cầm thú Vương.

      Cách Tang Trác Mã giật mình trong giây lát, cũng chạy lại, dập đầu mạnh với Tán Bố Trác Đốn: "Cầu Vương tha cho La Chu a tỷ, cầu Vương tha mạng."

      Trong mắt Tán Bố Trác Đốn ngập đầy sát khí, hung ác nhìn xuống nữ nô quỳ mặt đất, 1 lời. Qua hồi lâu, sát khí quay cuồng mới bình ổn trở lại, khóe môi khẽ nhếch, thản nhiên : " ngao nô nếu mang thai con của người đàn ông khác, vậy nên rời khỏi ngao phòng, đưa tới phòng gây giống mới đúng."

      Rời khỏi ngao phòng, đưa tới phòng gây giống.

      Lời mang theo ý nghĩa mờ nhạt lại lôi Cách Tang Trác Mã quay trở về vận mạnh bi thảm hơn tháng trước; Ý câu như xóa bỏ tất cả toàn bộ cố gắng, kiên trì cùng chịu đựng của nàng suốt thời gian vừa qua.

      Cách Tang Trác Mã nghe tin dữ, thân thể cứng đờ lập tức xụi lơ ngã xuống đất, chịu nổi kích thích mà hôn mê bất tỉnh.

      "Vương, xin ngài giơ cao đánh khẽ, cho nàng ta tiếp tục ở lại ngao phòng." La Chu thận lực dấu sợ hãi trong mắt, co lại thân thể, hèn mọn nhìn lên Tán Bố Trác Đốn.

      Tán Bố Trác Đốn nở nụ cười tà ác, từ từ: "Trừ phi xóa bỏ thai nhi, nếu có tư cách ở lại ngao phòng."

      Phá thai?! , được. Môi La Chu run run, liên tục lắc đầu ở trong lòng. Cho dù là phá thai công nghệ cao, chỉ cần vô ý chút cũng bị xuất huyết liên tục, để lại di chứng tắc ống dẫn trứng. Cách phá thai ở nơi cao nguyên lạc hậu này. . . . . .Nàng dám lấy sinh mệnh cùng thân thể Cách Tang Trác Mã ra đánh cuộc. Hơn nữa cần nghĩ cũng biết, sau khi mất ba người , mất người , rời xa gia đình, giọt máu được kết tinh từ tình ngọt ngào này an ủi cho trái tim của Cách Tang Trác Mã rất nhiều, trở thành động lực giúp nàng có thể kiên cường sống tiếp.

      Nàng nghiêng đầu nhìn về phía Cách Tang Trác Mã bất tỉnh, khuôn mặt nhắn tiều tụy ngập tràn sợ hãi, mày nhăn lại chặt, đôi mắt phong tình lẳng lặng khép kín. Nàng quên được, ánh mắt đó khi nhìn thẳng nàng, đôi mắt dài đó chứa đầy khẩn cầu, sâu nhường nào, đậm nhường nào, đau nhường nào, chứa tình thể buông của người mẹ đối với con. Cách Tang Trác Mã. . . . . . giống như mẹ của nàng, trở thành người mẹ tốt ?

      Hai tay nàng bất tri bất giác nắm thành hai nắm đấm. Nàng ngưng mắt hồi lâu, cuối cùng chậm rãi quay đầu, mặt chút thay đổi cười với cầm thú Vương kẻ so với sói còn vô tình hơn, nhàng : "Vương, ngài phạt ta . Xin ngài đừng bắt Trác Mã phá thai, cũng đừng đem nàng ném vào phòng gây giống." Lời cầu xin vô cùng bình tĩnh, tìm thấy tia bi thương.

      "Phạt ngươi?" Tán Bố Trác Đốn nâng cao mày, e ngại thân thể trần trụi, ngần ngại tách chân ngồi cạnh giường, nghiền ngẫm hỏi lại, "Ngươi làm sai điều gì sao?"

      "Biết hai cung nô ý đồ làm bậy, còn cố ý bắt Cách Tang Trác Mã cuốn lấy chó ngao, để các nàng tự do ám sát Vương, tội này đáng chém." La Chu hạ mi, trần thuật câu chuyện như lẽ thường, "Ta là chủ mưu để mặc cho hung thủ gây án, chỉ cần Vương có thể bỏ qua cho Trác Mã, ta tùy ý để Vương xử trí."

      "Ha ha, ra ta vì sao nổi giận, trong lòng ngươi biết rất ." Nghe được lời thẳng thắn của La Chu, Cách Tang Trác Mã cười lớn, "Ta buông tha nàng, cũng có thể tùy ý xử trí ngươi." Dừng chút, giọng cười trở nên cương ngạnh, "Tới gần chút nữa."

      La Chu ngưng mắt lát, rồi mới bắt đầu di chuyển. Bước được hai bước, đầu vai bị lực rất mạnh kéo tới, ngã nhào vào giữa hai chân Tán Bố Trác Đốn. Nhất thời, bộ lông rậm rạp thô ráp đâm vào mặt sinh đau, cỗ tanh hôi đánh úp lại, nàng thiếu chút nữa kiềm chế được mà nôn mửa, kịp dời đầu, cằm bị ngón tay sắt mạnh mẽ nâng lên.

      Tầm mắt uy nghiêm lợi hại đâm thẳng vào nàng, tuần tra từng tấc khuôn mặt, tha dù chỉ chút ít. Mắt ưng càng lúc càng sâu, tựa như bão tố nổi lên có thể hủy diệt tất cả.

      " cho ta biết, vid sao ngươi lại đối tốt với ngao nô kia như vậy?" Ngón tay thô to nhàng vuốt ve vết sẹo cánh môi, tiếng lạnh lẽo như từ cõi vọng lại, "Đừng dối, bằng hậu quả ngươi thể thừa nhận nổi."

      La Chu lặng yên, môi mím chặt lộ ra bộ dáng đánh chết cũng . Ngay lúc Tán Bố Trác Đốn sắp hết kiên nhẫn, muốn hung ác ném nàng , đôi môi liền mở ra, cúi đầu mạch: "Người nhà của nàng nhận nuôi ta. Nàng quan tâm ta, lo lắng ta, là người thứ nhất giúp ta đánh nhau, cũng là người bạn tốt nhất của ta ở thế giới này. Ta thích ấm áp mà nàng mang lại cho ta, thích cảm giác có người để quan tâm lo lắng. Ta nguyện ý đem tất cả khả năng bảo vệ nàng."

      "Chẳng sợ mất cả mạng sống của chính ngươi."

      Thân thể nàng run lên, trả lời ngay lập tức. Chần chờ lúc, mới gật đầu mạnh, ừm lên tiếng.

      "Ta muốn nhìn xem ngươi đem hết khả năng bảo vệ nàng thế nào." Tán Bố Trác Đốn bỏ cằm của nàng ra, tay to chế trụ gáy nàng, áp chặt đầu nàng, cười giả tạo , "Ngươi phải thích dùng lưỡi lấy lòng ta để bù lại sai lầm sao? Vậy liếm nó sạch ."

      Theo hành vi tà ác của , cây gậy thịt màu đỏ sậm lớn dâng trào giữa cánh rừng rậm dính đầy máu tươi giữa hai chân . thân nó là những sợi gân xanh quấn quanh như rồng chầu, quy đầu cực đại to bằng cỡ nắm đấm tay, giữa đỉnh nấm bóng loáng trời sinh cao hở ra khe ước chừng đến nửa tấc, giữa khe là cái lỗ . Cả cây gậy thịt ước chừng 30 cm, đường kính 5-6 cm, từ đầu đến chân đều loang lổ vết máu, hai ba chỗ còn dính những mảnh niem mạng đỏ sậm kì dị.

      Này phải là bộ phận gì đó của con người sao?!

      Kinh hãi cực độ hoàn toàn áp chế bản tính ê lệ của con . La Chu nhìn chằm chằm vào vật hình trụ to lớn trước mắt, khí lạnh thấm xương từ lòng bàn chân tiến đến khắp mọi nơi trong thân thể.

      Thân hình Cổ Cách Vương cường kiện như trâu hoang, ánh mắt uy nghiệm lợi hại như kền kền, khí lực đáng sợ như gấu, tốc độ nhanh lẹ như báo. . . . . .Phía sau còn thứ đáng sợ hơn nữa "Dương vật còn thô dài khủng bố hơn lừa?" Quả thực, cầm thú chính là cầm thú? Là cầm thú đúng nghĩa đen?

      Trong lúc hoảng hốt, nàng từng nghĩ đến tin tức có thực mạng. người bởi vì dương vật quá dài, nên khi lên máy bay bị nghi ngờ là giấu vụ khí, thường xuyên phải chịu đãi ngộ cởi quần kiểm tra. Lúc ấy, nàng phản ứng thế nào nhỉ? Cười như điên ba tiếng. Chỉ là bây giờ, có khả năng thấy nhân viên kiểm tra quần đối mặt dương vật với kích thước như thế này, nàng thế nào cũng cười nổi.

      Nàng cuối cùng biết A Lan Ni Mã chết thê thảm như vậy do đâu. Cuối cùng biết vì sao mỗi phi tử của cầm thú Vương lại đoản mệnh như vậy. Cuối cùng biết vì sao Thích Già Thát Tu ngàn lần dặn dò nàng. Vật khủng bố như vậy vượt qua mức phụ nữ có thể chấp nhận. chỉ cần cùng phụ nữ giao hợp lần, nữ nhân kia tuyệt đối bị chọc thủng bụng, có cơ may sống sót.

      Từng nhìn thấy cảnh binh sĩ móc bộ phận sinh dục sống từ người phụ nữ cùng hình ảnh hạ thể A Lan Ni Mã máu thịt bê bết lúc nãy, mồ hôi lạnh theo hàng vạn lỗ chân lông chen chúc nhau ra ngoài, nàng chỉ muốn xoay người chạy như điên khỏi đây, muốn đem vật hình trụ màu đỏ sậm trước mắt này chặt bỏ.

      "Heo, nếu ngươi liếm sạch , ta tạm tha cho ngao nô kia, cũng tha thứ cho sai lầm của ngươi." Tán Bố Trác Đốn bắt lấy tóc đỉnh đầu La Chu, đem đầu của nàng nhấc đến, cười tà ác, "Các ngươi đều đến từ thôn Nạp Mộc A ngoài Cổ Cách đúng ? Hầu hạ ta vừa lòng, ta còn có thể thả ngao nô kia rời cung quay về thôn tìm người đàn ông gieo hạt cho nàng."

      Đồng tử La Chu co rút mãnh liệt, ngũ quan vì kích động mà vặn vẹo: ". . . . . . sao?!"

      "Ngươi nghĩ sao?" Tán Bố Trác Đốn cười u, lại đem đầu nàng ấn xuống, "Nào, đừng làm ta thất vọng, cho ta xem cái mà ngươi gọi là đem hết khả năng bảo vệ."

      Chương 084 .Heo ngoan, ngoan ngoãn liếm
      Vật hình trụ đỏ sậm cao ngất như thanh kiếm sắc bén dựng lên trước tầm mắt, gần tới mức có thể thấy được gân xanh quấn quanh. Nửa số máu dính đó biến thành màu đen, có chỗ còn dính ít dịch trắng.

      Đối với bộ phận sinh dục phái nam, nàng cũng quá xa lạ. Ở đại, kết cấu bộ phận sinh dục nam nữ được giảng trong các tiết sinh vật ở trường trung học. Bởi vì tò mò, nàng từng tìm hiểu qua những hình ảnh liên quan. tới cao nguyên cổ đại, nàng cũng từng chạm qua. Đến giờ nàng vẫn nhớ rất cảm giác nắm lấy phần thân dưới dâng trào của Trát Tây Lãng Thố, lòng thoáng chút kinh hoàng, hai gò má nóng nóng. Khi đó nàng trong lòng đầy e lệ, lại có chút tò mò, có thể là ỡm ờ thuận theo ý muốn Trát Tây Lãng Thố.

      Nhưng mà giờ phút này, nàng đối với mặt phải bộ phận sinh dục nam, mà là hung khí giết người. Nàng thể dùng tay lau, chỉ có thể dùng miệng liếm sạch vật giết người bẩn thỉu kia.

      Đường chỉ có cái, chỉ còn cái chết.

      Nàng cắn chặt răng, tay run rẩy đưa tới. to! bàn tay căn bản nắm hết! Đành phải dùng thêm tay còn lại, hai tay nhàng cầm lấy hung khí, ngừng run rẩy. Hung khí trong lòng bàn tay giống như cây sắt nóng, chút mềm mại. Dưới thô ráp là những nhịp đập mạnh mẽ, nàng sợ tới mức suýt chút nữa buông tay chạy trốn.

      hung khí còn dính máu tươi và niêm mạc của A Lan Ni Mã, trộn lẫn tinh dịch của cầm thú Vương, tanh hôi chịu nổi, dơ bẩn chịu nổi.

      Vật khủng bố ghê tởm như vậy, nàng sao có thể liếm được? Nàng là người, ràng là người, . . . . . . thể có nổi chút tôn nghiêm sao?

      La Chu nhắm chặt mắt, nội tâm giằng xé kịch liệt.

      "Heo, đây là cái mà ngươi gọi là lấy hết khả năng bảo vệ?" biết qua bao lâu, từ đỉnh đầu truyền xuống giọng trào phúng mang theo ý cười của cầm thú Vương, "Nếu liếm được, vậy đừng miễn cưỡng."

      Lời còn chưa dứt, da đầu đột nhiên căng lên tê rần, nàng bị quăng ra ngoài. Ngồi dưới đất, nàng kinh ngạc nhìn lên Tán Bố Trác Đốn.

      "Người tới!" Tán Bố Trác Đốn nhân lúc nàng nhìn chăm chú, kéo áo da phủ lên, cao giọng hô.

      Rèm cửa khẽ động, tiếng bước chân nặng nề cất lên, sáu thị vệ mặc giáp tới, cung kính quỳ mặt đất.

      "Chuẩn bị nước tắm. Đem toàn bộ nô lệ nằm trong tẩm cung ra ngoài băm làm thức ăn cho chó ngao." Tán Bố Trác Đốn thèm nhìn tới La Chu, lạnh giọng hạ lệnh cho thị vệ.

      "Tuân lệnh"

      Thị vệ lập tức đáp lại, triển khai công việc. Hai thị vệ chuẩn bị nước tậm, thị vệ nhanh chóng rửa sạch hỗn hợp Cách Tang Trác Mã nôn mặt đất, ba thị vệ khác di chuyển hai cỗ thi thể cùng Cách Tang Trác Mã ngất mặt đất.

      ", cho động tới ấy!" La Chu bừng tỉnh, đột người quay người lao tới, nắm chặt cánh tay thị vệ, ý muốn ngăn kéo Cách Tang Trác Mã .

      Thị vệ dũng mãnh thoáng dùng sức vung cánh tay, nàng bay xa đến cả thước.

      " ──" Nàng gào lên tiếng, lại lao tới, ngón tay sướt qua chiếc áo khoác của Cách Tang Trác Mã, cả người nặng nề ngã xuống nền nhà, chỉ có thể trơ mắt nhìn Cách Tang Trác Mã vị thị vệ kéo khuất sau rèm cửa. Trước mắt trở nên mờ ảo, tuyệt vọng cùng bất lực như tạo thành tấm lưới bao phủ quanh nàng, làm cho nàng hít thở thông.

      "Đây là do ngươi chọn." Phía sau truyền đến giọng lạnh lẽo của Tán Bố Trác Đốn.

      "Vương, ta liếm, ta liếm! Xin ngài bỏ qua cho Trác Mã."

      Nàng vội vàng hèn mọn cầu xin, hai tay run run đẩy ra áo khoác, cầm lấy hung khí đỏ sậm, chút do dự vươn đầu lưỡi, liếm lên.

      Chiếc lưỡi mềm mại liếm qua dương vật, chớp mắt cái, Tán Bố Trác Đốn cảm thấy tê dại nổi lên từ dưới sống lưng. Mới bắt dầu nó chỉ như sợ chỉ, dần dần lan rộng, tiến đến tứ chi bách huyệt. Ngàn vạn lỗ chân lông toàn thân đều thư giãn thoải mái, so với giao hợp cùng người phụ nữ khác còn mất hồn gấp mấy lần.

      "Đúng rồi." thở dài tiếng sảng khoái, tay lớn nhàng chùm lên chiếc đầu giữa hai chân, giọng lạnh lùng trở nên có chút dịu dàng, "Ngoan, ngoan ngoãn liếm."

      "Ta. . . . . . Ta ngoan. . . . . . Xin. . . . . . Xin Vương. . . . . . Tha. . . . . . Tha cho trác. . . . . . Trác mã. . . . . ."

      La Chu cẩn thận nắm lấy vật đàn ông đỏ sậm, vừa lấy lòng, vừa nơm nớp lo sợ cầu xin.

      dương vật đỏ sậm, có chiếc lưỡi mềm mại phấn nộn dính sát vào, di chuyển thong thả, giống như chiếc đuôi của chú cá qua lại tuần tra, gây cho tê dại gì sánh được. Mỗi khi chiếc môi xinh vô ý chạm vào thân, mang lại ngứa ngáy vào tận sau trong lòng . Những vết bẩn vật đầy gân xanh dần được chiếc lưỡi đáng đến cực điểm kia liếm , bên tai còn nghe được tiếng thở nhè hèn mọn, tâm tình khỏi trở nên thư sướng.

      "Được. . . . . . Ta ngày mai phái người đưa ngao nô kia về nhà. Ngân Nghê, ra ngoài!" Tán Bố Trác Đốn lưu luyến mở mắt, ngầng đầu quát Ngân Nghê vẫn im lặng chiếm cứ Bát Bảo Luân trong tẩm cung.

      "Ngao ──"

      Ngân Nghê đứng dậy sủa tiếng, mắt tam giác ngược màu xanh lóe lên chút thay đổi. Nó nhìn nhìn Tán Bố Trác Đốn, lại nhìn qua La Chu chút, rồi mới cùng hai con chó ngao chui ra ngoài rèm cửa.

      Là kêu Ngân Nghê ngăn cản thị vệ sao? La Chu trong lòng bỗng vui mừng, thu lưỡi nhìn qua động tĩnh bên rèm cửa, đầu lại bị bàn tay to giữ lại, thể động đậy.

      "Heo ngoan, chuyên tâm chút, nếu đừng trách ta trở mặt đổi ý." đầu là giọng ấm ách đầy khêu gợi của Tán Bố Trác Đốn cảnh cáo, "Đến lúc đó ngươi có cơ hội bù lại nữa đâu."

      La Chu bất đắc dĩ, tiếp tục cứng rắn ngừng thở, liếm lên bộ phận tanh hôi kia. Nhịn nhịn, tiếp tục nhịn, cơ hội quý giá chỉ có lần, nhất định phải đưa được Cách Tang Trác Mã mang thai bình yên trở về thôn Nạp Mộc A. Nàng có gắn nghĩ tới lí do vì sao bộ phận kia lại bẩn đến như vậy, cố gắng xem hương vị cùng đau đớn nơi đầu lưỡi, dùng hết khả năng đem tất cả vết bẩn kia nuốt vào miệng.

      Nước miếng vì bị kích thích ngừng chảy ra, nàng cách nào nuốt vào, chỉ để mặc nó tràn ra hai bên khóe miệng.

      Trong cổ họng Tán Bố Trác Đốn lại tràn ra những tiếng rên rỉ mơ hồ, mi đen dày nhếch lên, nhưng tụ đầy sảng khoái. Dương vật giữa hai chân bất giác lại lớn thêm vài phân, kìm được thỉnh thoảng đỉnh lên vài cái, thở gấp ra lệnh: "Heo ngoan, nắm chặt chút, di chuyển. Ân, chính là như vậy. Tiếp tục liếm, được ngừng. A. . . . . . Ân. . . . . ngoan. . . . . . Heo ngoan. . . . . ."

      Vừa ra lệnh, vừa hành động.

      Cho dù trong lòng La Chu muốn siết chặt mười đầu ngón tay, bẻ gãy hung khí kia từ tận gốc, nhưng sau màn dọa nạt vừa rồi, lá gan khiêu khích tên cầm thú động dục này hoàn toàn biến mất.

      Hai tay máy móc làm theo lệnh nắm chặt lấy vật đàn ông cao thấp di chuyển, lưỡi rời tấc ngừng liếm đảo khắp phần cán. Nhưng mà cho dù ngừng thở, mùi tanh hôi vẫn ngừng tiến vào chóp mũi, tiến vào trong miệng, qua yết hầu vào trong dạ dày. Axit trong dạy dày điên loạn réo gào, ngừng tìm cách phun ra ngoài.

      "Heo ngoan, ngậm lấy đỉnh dương vật mút vào." Tán Bố Trác Đốn ăn lần đâm nghiện, lại thêm bước cầu, mắt ưng hung ác nham hiểm tỏa ra ánh sáng tình dục, gò má đồng cổ toát lên màu hồng phải do say rượu. Hai tay ôm lấy gáy La Chu, khó chịu xoa xoa qua lại.

      Sắc mặt La Chu xanh mét nhìn phần đỉnh nắm cao chừng nửa tấc, đỉnh thịt to như quả óc chó, cái lỗ ở giữa ngừng phun ra dịch nhầy, bên cạnh đỉnh thịt còn có phần niêm mạc đỏ sậm, giống như. . . . . . Giống như phần còn sót lại từ tử cung bị vỡ nát của người phụ nữ! ?

      Dạ dày mãnh liệt co rút trào trào lên tận cổ họng, nhanh tới mức nàng kịp kìm lại, cũng kịp quay đầu, liền "Oa" tiếng, há mồm phun ra ngụm nước chua. Tiếp theo, lại "Oa oa" hai tiếng, liên tục phun lên dương cụ của cầm thú Vương, làm cho khu rừng cùng bụng của đều dính tung tóe.

      Vị choa cùng mùi máu tanh lại tràn ngập tẩm cung. Trong chốc lát, tất cả động tác đều dừng lại, tất cả thanh đều biến mất, cả tẩm cung rơi vào trong yên lặng tuyệt đối.
      Last edited by a moderator: 27/9/15

    2. thomap

      thomap Active Member

      Bài viết:
      140
      Được thích:
      83
      Màn trình diễn đặc sắc a :025: La Chu như trái banh z:th_5:

    3. Mi mũm mĩm

      Mi mũm mĩm Active Member

      Bài viết:
      183
      Được thích:
      196
      Mong chờ từng chương . Cố gắng nhé nàng @CatCora Thích truyện này lắm ý

    4. Ngọc Tuyết

      Ngọc Tuyết Well-Known Member

      Bài viết:
      245
      Được thích:
      237
      :shiver:Cũng biết là ngạo khuyển cứu những vẫn thấy hồi họp chết dc:09(1)::09(1):

    5. janenguyen

      janenguyen Active Member

      Bài viết:
      163
      Được thích:
      151
      lại xuất thêm 1 nhân vật mới nẵ phải nàng? nghệ nhân chiết dát này bí như vậy biết là người tốt hay xấu đây!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :