1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Lạc Vương Phi - Mạn Diệu Du Li (128.16/128c) END

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. nữ vương công

      nữ vương công New Member

      Bài viết:
      11
      Được thích:
      6
      ta bóc tem nha... biết chị định sử Quyết như thế nào nhỉ ^_^^_^<3<3<3
      truyện rất hay thaks nàng:-*:-*

    2. Cindy.Cindy

      Cindy.Cindy Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,835
      Chương 124.4:

      “Người đâu, giải Bắc Đường Dục vào đại lao.” Kì Hoàng ra lệnh một tiếng, Ngự lâm quân rất nhanh xuất hiện.


      “Hoàng Thượng, Dục nhi, hắn cũng là bất đắc dĩ, nếu có Vụ quý phi cùng Đại hoàng tử, hắn cũng sẽ biến thành như vậy.” Hoàng hậu quỳ rạp xuống đất, khóc thê thảm, “Hoàng thượng, ngài bỏ qua cho Dục nhi .”


      “Câm miệng, Dục nhi biến thành như vậy, ngươi cũng có trách nhiệm, mấy năm nay ngươi dạy bảo hắn thế nào…..” Đám người Nam Cung Quyết, Bắc Đường Diệp rời , Ngự lâm quân vây quanh Bắc Đường Dục, Dương thống lĩnh đến trước mặt Bắc Đường Dục: “Thái tử Điện hạ, mời.”


      “Dục nhi, mau nhận lỗi với Phụ hoàng ngươi, để hắn tha lỗi cho ngươi.” Cầu xin Kì Hoàng có tác dụng, Hoàng hậu đứng lên, lướt qua Ngự lâm quân, đến phía Bắc Đường Dục, khuôn mặt xinh đẹp mang theo nước mắt cùng chua sót.


      Bắc Đường Dục lạnh lùng nhìn Dương thống lĩnh, nói gì, đôi mắt lạnh lùng ngưng tụ khí đen dày đặc, thân mình vừa chuyển, nháy mắt thân ảnh cao lớn bay đến phía sau Hoàng hậu, gắt gao siết ̉ nàng lại: “Tất cả lui ra sau, nếu Bản cung giết nàng.”


      “Vô liêm sỉ, nàng chính là mẫu thân của ngươi.” Ngươi lại lấy nàng làm con tin, có nhân tính. Đáy mắt Kì Hoàng đầy lửa giận, đứa con bất hiếu.


      “Khụ khụ khụ…….Dục nhi…..” Hoàng hậu thở nổi, ho khan, bàn tay cảu Bắc Đường Dục càng siết chặt, Hoàng hậu đẩy thế nào cũng lơi lỏng.


      Bắc Đường Dục nói: “Cha mẹ, huynh đệ đều để lợi dụng, chỉ cần có thể đạt được mục ́ch của mình, huống hồ bọn họ chết cũng có quan hệ gì với ta đâu.”


      “Ngươi….” Kì Hoàng bị Bắc Đường Dục làm tức giận đến nói nên lời.


      Mặt Hoàng hậu đầy kinh ngạc: “Dục nhi…..” Cho dù đây là kế sách chạy trốn của Bắc Đường Dục, nhưng lời hắn nói thật tổn thương người khác a.


      “Tốt, Bắc Đường Dục, nể tình cha con với ngươi, Trẫm thả ngươi , nhưng từ nay về sau, ta và ngươi còn quan hệ.” Ngươi là phản đồ, tên Bắc Đường Dục sẽ bị xóa trong gia phả Hoàng tộc.


      Bắc Đường Diệp khoát tay áo, Ngự lâm quân chậm rãi lui về phía sau, tạo ra một con đường cho Bắc Đường Dục, Bắc Đường Dục kéo theo Hoàng hậu cẩn thận về phía trước, đên bên tường, xác nhận có người mai phục bên ngoài, Bắc Đường Dục xoay người lại, lạnh lùng quét mắt lên mọi người một cái: “Sau này còn gặp lại.”


      Đồng thời đẩy Hoàng hậu về phía mọi người, Bắc Đường Dục điểm nhẹ hai chân bay lên, nháy mắt thân ảnh thon dài đã xa.


      “Nương nương.” Hoàng hậu được cung nữ nâng dậy, nhìn Bắc Đường Dục hề lưu luyến, thân ảnh càng lúc càng xa, khóe miệng cười chua sót. thể tưởng được tranh đấu một đời, lại lâm vào kết cục này, Dục nhi, vì sao ngươi lại trở nên như vậy..


      “Truyền lệnh xuống, phong tỏa Kinh thành, toàn lực truy bắt Thái tử Bắc Đường Dục.” Mặt Kì Hoàng đầy giận dữ.


      Nam Cung Quyết đnag nhíu mày suy nghĩ, cánh tay truyền đến một trận đau đớn, quay đầu nhìn Lạc Mộng Khê đứng bên cạnh hung hăng véo tay hắn.


      “Mộng Khê, nàng làm gì vậy?” Nam Cung Quyết nhỏ giọng nói, cam đoan trừ hắn và Lạc Mộng Khê người nào có thể nghe được họ nói chuyện, Bắc Đường Dục võ công rất tốt, nếu Nam Cung Quyết dùng truyền mật, nhất ̣nh hắn sẽ nghe được.


      “Đây là trừng phạt chàng, Nam Cung Quyết, buổi tối mấy ngày này, chàng nửa đêm rời giường là gặp An vương cùng tướng lĩnh tam quân.” Lại gạt ta nói gì, ta cấu chàng thì cấu ai.


      “Bổn vương là muốn nàng lo lắng.” Nàng có thai, suy nghĩ nhiều việc tốt cho thân thể.


      “Nam Cung Quyết, nói kế hoạch của chàng .” Lạc Mộng Khê chăm chú lắng nghe.


      “Kế hoạch gì?” Nam Cung Quyết đầy vẻ mờ mịt.


      Lạc Mộng Khê nhíu mày: “Nam Cung Quyết, còn muốn gạt ta, Bắc Đường Dục rời nhẹ nhàng như vậy, Kì Hoàng hẳn là sẽ thả hắn dễ dàng như vậy, Kì Hoàng tín nhiệm chàng, chàng đương nhiên sẽ ra chủ ý giúp hắn làm thế nào có thể bắt Bắc Đường Dục trở về…..”


      “Mộng Khê, nàng càng ngày càng thông minh.” Nam Cung Quyết nhịn được khen ngợi, “Chuyện đến bây giờ Bổn vương ngại nói cho nàng biết, cục diện hôm nay, Bổn vương đã sớm đoán được, cũng lập đối sách tốt lắm.” Bắc Đường Dục, ngươi trốn thoát.


      Nam Cung Quyết cùng Lạc Mộng Khê cúi đầu thân mật nói nhỏ, Bắc Đường Dực chuyển ánh mắt nơi khác, trong lòng chua sót, nhẹ nhàng thở dài. Lạc Mộng Khê là của Nam Cung Quyết, Nam Cung Quyết thực vĩ đại, nhìn khắp thế gian cũng chỉ có hắn xứng đôi với Lạc Mộng Khê.


      Ngoại thành Kinh thành Kì Thiên, trong một tiểu viện, Nam Cung Dạ mặc quần áo denđang ngồi ăn cơm uống trà, một tên cũng mặc đồ đen đội khăn đen chậm rãi đến phía sau Nam Cung Dạ, do dự một lát vẫn là nhịn được hỏi


      “Khang vương gia, thuộc hạ vẫn rõ, vì sao Hạ Hầu Thái tử muốn buông tha bản đồ binh lực Kì Thiên đổi lấy Lạc Mộng Khê, mỹ nữ đời rất nhiều, cho dù Lạc Mộng Khê xinh đẹp, nhưng cũng thua kém với một đất nước .


      Bản đồ binh lực Kì Thiên lấy vào trong tay là có thể nắm được toàn bộ Kì Thiên, mà Lạc Mộng Khê chỉ là một nữ nhân thôi, căn bản là thể so sánh với giang sơn Kì Thiên.


      Nam Cung Dạ buông chén trà trong tay, ánh mắt sân thẳm: “Chúng ta sẽ có bản đồ phân bố binh lực biển của Kì Thiên, Lạc Mộng Khê là vật trang trí, bản đồ phân bố binh lực kia xác thực là giả, hẳn là do Lạc Mộng Khê phá rối.”


      “Ý Khang vương gia, Lạc Mộng Khê đã xem qua bản đồ phân bố binh lực thật.” Nếu nàng có khả năng tráo đổi bản đồ binh lực.


      “Đúng vậy, Lạc Mộng Khê thập phần thông minh, chắc chắn nàng đã đem bản đồ phân bố binh lực chân chính ghi nhớ xuống, chúng ta có được Lạc Mộng Khê cũng sẽ có được bản đồ binh lực Kì Thiên.” Nam Cung Dạ tràn đầy tự tin.


      “Lạc Mộng Khê sẽ hợp tác cùng chúng ta sao?” Nàng bị bắt đến Tây Lương chứ phải là cam tâm tình nguyện theo chúng ta.


      “Nhất ̣nh sẽ.” Sâu thẳm trong đáy mắt Nam Cung Dạ thoáng hiện tinh quang, “Ngươi đừng quên, Lạc Mộng Khê là được Bắc Đường Dục lấy làm điều kiện trao đổi, Lạc Mộng Khê ghét nhất là bị người tính kế, Bắc Đường Dục bắt nàng trao đổi, khẳng ̣nh nàng rất hận Bắc Đường Dục, giúp đỡ chúng ta tiêu diệt Kì Thiên mới giải được mối hận trong lòng nàng.”


      Bắc Đường Dục cũng thật ngu ngốc, ngàn tính vạn tính nhưng vẫn thiếu sót, bắt được Lạc Mộng Khê phải chỉ là mỹ nhân mà còn có giang sơn Kì Thiên.

    3. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      Quyết ca lại cố tình thả để câu con cá lớn rồi :yoyo60::yoyo60: cố lên nàng ơi lấp hố xong ta đào hố khác :yoyo63::yoyo63:

    4. Cindy.Cindy

      Cindy.Cindy Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,835
      Chương 124.5:

      “Sưu.” Một thân ảnh từ tường lao đến, “Người nào?” Nam tử mặc đồ đen nổi giận gầm lên, muốn rút kiếm chiến đấu.


      “Là ta, Bắc Đường Dục.” Sau khi vững vàng đứng mặt đất, Bắc Đường Dục lên tiếng.


      Nam tử mặc đồ đen thu kiếm lại, Nam Cung Dạ đứng lên Nam tử mặc đồ đen thu kiếm lại, Nam Cung Dạ đứng lên chỉ nhìn thấy một mình Bắc Đường Dục, mắt lộ vẻ khó hiểu: “Bắc Đường Thái tử, làm sao chỉ có mình ngươi, Lạc Mộng Khê đâu?”


      Bắc Đường Dục thở dài thật mạnh: “Nói rất dài, chúng ta vào nhà nói..”


      Một trận tiếng bước chân dồn dập đánh gãy lời nói của Bắc Đường Dục, ngay sau đó, rất nhiều Ngự lâm quân cầm cung tiễn trong tay, tường xuất hiện ba thân ảnh, một trắng một xanh một đen, là ba người Nam Cung Quyết, Bắc Đường Diệp, Bắc Đường Dực.


      “Thái tử Điện hạ, cám ơn đã dẫn đường, Kì Hoàng nói, vì ngươi đã lập công nên tha chết cho ngươi, cũng phế Thái tử vị, phong Bình vương, ngày Thái tử đăng cơ, ngươi phải đất phong của ngươi Bắc Xuyên.”


      Bắc Xuyên là nơi vô cùng lạnh, băng tuyết bao phủ quanh năm, dân cư thưa thớt, đất đai cằn ̃i, đem nới đó làm đất phong cho Bắc Đường Dục cũng là một sự trừng phạt.


      “Bắc Đường Dục ngươi dám bán đứng bọn ta.” Nam tử mặc đồ đen tức giận, hai mắt đầy lửa giận, hận thể đem Bắc Đường Dục bầm thây vạn đoạn.


      “Các ngươi nghe Bản cung giải thích, tất cả đều là……”


      “Bắc Đường Dục, ngài còn là Kì thiên Thái tử, thể xưng Bản cung nữa.” Hắc y nhân lạnh giọng trào phúng, châm biếm nơi đáy mắt chút nào che dấu.


      Nam Cung Dạ thật bình tĩnh, ngẩng đầu nhìn Nam Cung Quyết, Nam Cung Quyết cũng ôn nhuận nho nhã đối mặt với Nam Cung Quyết, đôi mắt có thể nhìn thấu mọi chuyện càng lúc càng sâu, lạnh băng cùng sắc bén luân phiên ẩn hiện.


      “Lạc vuong gia, đã lâu gặp.” Nam Cung Quyết chào hỏi.


      “Đường huynh, đã lâu gặp.” Nam Cung Quyết lễ phép chào hỏi, thanh mang theo rét lạnh. Lại đánh chủ ý lên Mộng Khê, Nam Cung Dạ, ngươi là ngại mệnh quá dài a.


      Khi Thanh Tiêu phản loạn, Bổn vương có ở Thanh Tiêu, cho nên ngươi có thể thành công, này Bổn vương ở Kì Thiên, sao lại để ngươi được như ý nguyện.


      “Nam Cung Quyết, bây giờ còn sớm, ngươi cùng Khang vương gia chậm rãi nói chuyện, Bổn vương cùng Nhị hoàng huynh xuống bắt người.” Nói xong, Bắc Đường Diệp xung phong nhảy xuống tường cao, trường kiếm trong tay nhắm thẳng Bắc Đường Dục.


      Tam hoàng huynh, ta rất thất vọng về ngươi, cho dù Vụ quý phi cùng Đại hoàng huynh thiết kế hãm hại ngươi, ngươi cũng nên quơ đũa cả nắm, liên hợp cùng người ngoài đối phó với thân nhân quốc gia của chính mình.


      Ngôi vị Hoàng đế có người nào muốn cướp, là chính ngươi làm bậy đem ngôi vị Hoàng đế cách ngươi ngày càng xa, nếu lúc trước ngươi tự nói ra chúng ta đều giúp ngươi, Vụ quý phi cùng Đại hoàng huynh cũng sẽ bị trừng phạt.


      Nơi này có mấy chục hắc y nhân, khi Ngự lâm quân xông vào, bọn họ liền tập trung lại đây, Bắc Đường Diệp vừa động thủ bọn hắc y nhân cũng kiềm chế đượcmuốn giao thủ cùng Ngự lâm quân, mà Ngự lâm quân tường trực tiếp bắn tên vào bọn hắn.


      Hắc y nhân võ công cao sau khi tránh thoát mũi tên của Ngự lâm quân, nhảy lên tường giao chiến cũng Ngự lâm quân, hắc y nhân võ công kém hơn bị tên bắn loạn lên như tổ ong vò vẽ, trong tiểu viện tràn ngập mùi máu tươi cùng với tiếng binh khí va chạm.


      Bắc Đường Diệp tập võ từ nhỏ, luyện võ công danh môn chính phái, mà Bắc Đường Dục mặc dù tập võ trễ nhưng là luyện tà công, tốc độ nhanh hơn Bắc Đường Diệp nhiều.


      Mới bắt đầu, Bắc Đường Diệp cùng Bắc Đường Dục vẫn tương đương nhau, một lúc sau, Bắc Đường Diệp liền rơi vào thế hạ phong, bị đánh bại chỉ là chuyện sớm muộn.


      Bắc Đường Dực đứng tường xem cuộc chiến than nhẹ một tiếng, phi thân xuống nói với Bắc Đường Dục: “Bắc Đường Dục, cần như vậy, theo chúng ta về nhận lỗi với Phụ hoàng, Phụ hoàng sẽ phán ngươi tội chết.”


      Bắc Đường Dục khinh thường hừ lạnh: “Bản cung muốn ở lao ngục cả đời.” Giang sơn Kì Thiên này là của Bản cung, một ngày nào đó, Bản cung nhất ̣nh lấy lại nó.


      Trong tiểu viện một mảnh hỗn loạn, Nam Cung Quyết, Nam Cung Dạ vẫn như trước đứng nhúc nhích, ánh mắt sắc bén chăm chú nhìn đối phương: “Nam Cung Quyết, giang sơn Thanh Tiêu vốn là của Nam Cung Dạ ta, năm đó phụ thân ngươi hãm hại phụ thân ta mới đoạt ngôi vị Hoàng đế.”


      Một năm trước, Bổn vương làm phản là vì muốn đoạt lại giang sơn của mình, cũng phải thèm muốn giang sơn của các ngươi.


      “Nam Cung Dạ, chuyện đến bây giờ, ngươi vẫn còn ́ chấp, đối với ngươi gian sơn quan trọng như vậy ư?”


      Nếu ngươi có thể trở thành một đấng minh quân, Bổn vương ngại tặng giang sơn cho ngươi, bỏi vì cái Bổn vương muốn là cùng người mình lưu lạc thiên nhai, phải trông giữ giang sơn lạnh như băng kia.


      “Nam Cung Quyết, bây giờ ngươi quan tâm nhất là Lạc Mộng Khê, cũng giống như Bổn vương để ý giang sơn, nếu Lạc Mộng Khê rời khỏi ngươi ngươi sẽ thống khổ, nếu Bổn vương có giang sơn Thanh Tiêu cũng sẽ thống khổ.”


      “Nam Cung Dạ, một khi đã vậy, chúng ta có gì để nói, xuất chiêu .” Nửa năm trước, trận đánh của ta và ngươi vẫn chưa giải quyết xong, đến này cũng nên giải quyết, đánh xong phải ngươi chết thì ta chết.


      “Nam Cung Quyết, đây là ngươi nói.” Nói xong, Nam Cung Dạ đột nhiên xuất chiêu, chưởng phong sắc bén mang theo hủy diệt, lấy tư thế sét đánh kịp bưng tai rất nhanh đánh về phía Nam Cung Quyết.


      Nửa năm trước, Nam Cung Quyết, Nam Cung Dạ trận chiến thành, lúc ấy, Nam Cung Dạ bị thương, Nam Cung Quyết có bệnh, hai người dùng hết toàn lực đánh nhau được một nửa, người ngựa hai bên tìm đến làm cuộc chiến dừng lại.


      Nếu , đêm đó trong hai người sẽ có một người chết, nếu lúc đó chết là Nam Cung Quyết, thì Nam Cung Dạ liền trở thanh Hoàng đế Thanh Tiêu, Lạc Mộng Khê là thứ nữ của Thừa Tướng sẽ được tuyển làm Hoàng hậu.


      Nếu chết là Nam Cung Dạ, Nam Cung Quyết sẽ ít gặp nhiều phiền toái.


      Nửa năm trước đánh nhau giờ lại tiếp tục, lúc này, có người tiến đên quấy rầy, hai người bọn họ nhất ̣nh phải có một người rời khỏi trần gian.


      Hôm nay, Nam Cung Dạ đã được nghỉ ngơi duongx sức, Nam Cung Quyết cũng vậy, nên trận đánh cũng là công bằng, giống là Nam Cung Quyết đã cưới vợ, Nam Cung Dạ lại độc thân một người, nếu đêm này chết ngay cả hậu táng cũng có.


      Đối mặt với thế công sắc bén của Nam Cung Dạ, Nam Cung Quyết trốn tránh, xuất chưởng nghênh đón, hai ̃ nội lực cao cường chạm nhau giữa trung.


      Chỉ nghe “Phanh” một tiếng, trong phút chốc đất rung núi chuyển, mọi người đánh nhau đều bị chấn động làm đứng cũng vững, lảo đảo vài bước suýt nữa là ngã sấp xuống, Nam Cung Quyết, Nam Cung Dạ đêu lui về phía sau ba bốn bước mới dừng lại.


      Nam Cung Quyết, Nam Cung Dạ đều là cao thủ tuyệt thế, làm mọi người khiếp sợ, lấy lại tinh thần, hai người bọn họ lại giao chiến, chiêu thức sắc bén nhanh như tia chớp làm người ta kịp nhìn rõ.


      Mọi người thấy rõ chiêu thức của bọn họ, ra chiêu thế nào, chỉ nhìn thấy hai thân ảnh đen trắng bay lên bay xuống, bay qua bay lại giữa trung, hai người truyền đên dòng khí cường đại sắc bén làm người ta thở nổi.


      Cơn lốc thổi qua, cuồng phong lại gào thét, thiên ̣a biến sắc, nhật nguyệt vô quang, cát bay đá chạy, gió gào thét, làm hai má mọi người ẩn ẩn đau đớn.


      mặt đất, hắc y nhân càng ngày càng ít, Ngự lâm quân cường thế công kích xuống, chỉ còn vài tên võ công cao cường lại bị trọng thương, bị bát bị giết là chuyện sớm muộn.


      Thái tử Bắc Đường Dục là võ công tà phái, tu luyện mười năm. An vương Bắc Đường Dực lại chính khí đầy người, thông minh trời sinh lại có gần hai mươi năm tập võ, đánh gần trăm chiêu, Bắc Đường Dục đã vào thế hạ phong.


      Giữa trung, Nam Cung Quyết và Nam Cung Dạ đánh nhau, hai người đã đánh trăm chiêu nhưng mà vẫn chưa phân thắng bại, hơn nữa nhìn vẻ mặt cùng tinh lực của hai người, trong một hai canh giờ phân thắng bại.


      Thực lực, võ công của Nam Cung Dạ tương đương, lần này lại là đánh trận sinh tử, ai cũng dám xem thường, nếu người chết là chính mình.


      Chính là, thực lực hai người thua kém nhau bao nhiêu, nếu cứ đánh tiếp phỏng chừng đánh ba ngày ba đêm cũng phân thắng bại.


      “Nam Cung Quyết, Nam Cung Quyết…….” thanh lo lắng của Lạc Mộng Khê truyền đến, trong lòng Nam Cung Quyết cả kinh. làm sao Mộng Khê lại đên đây, phải ta đã dặn Thanh Nguyệt trông chừng nàng sao?


      “Mộng Khê tỷ, tỷ đừng chạy nhanh như vậy, đợi Thanh Nguyệt chút..” thanh sốt ruột của Thanh Nguyệt truyền đến, trong lòng Nam Cung Quyết sáng tỏ.


      Hai nữ nhân này lại cùng chau chạy đến, các nàng đến đây căn bản là gây thêm phiền phức.


      “Nam Cung Quyết.” Thân ảnh Lạc Mộng Khê xuất hiện giữa ánh mặt trời, nhìn vào giống như tiên nữ trong tranh, phía sau nàng Thanh Nguyệt một thân áo váy hồng cùng tiểu hồ ly đỏ rực.


      --------Cindy: Các nàng nói xem trận này ai thắng, Nam Cung Quyết có bị Lạc Mộng Khê làm phân tâm mà……. ?:013: Đoán trúng có thưởng nhé:yoyo17::yoyo17::yoyo17:

    5. nữ vương công

      nữ vương công New Member

      Bài viết:
      11
      Được thích:
      6
      Ta nghĩ Quyết ca thắng hoặc hòa.:yoyo68:
      biết tiểu hồ ly có trợ giúp Quyết ca ko ta:yoyo51:
      Cindy.Cindy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :