1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Xuyên Không] Tiểu bạch thỏ Vương phi: Ác bá Vương gia, cút!!!!! (C153) Hoàn

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Isis Nguyễn

      Isis Nguyễn Well-Known Member

      Bài viết:
      82
      Được thích:
      1,022
      140. Vọng tưởng muốn chạy trốn

      Editor: Ngư nhi

      Beta: Isis Nguyễn

      Lần này tác phong chạy của Nam Vân công chúa nhanh như bão.

      Chờ Hạ Mộng cùng Hoàng Phủ Nam Ninh nghe được tin tức, sau đó, bọn họ mới phát - - vị tiểu muội này, đúng là quá lợi hại.

      "Vân nhi?"

      Vội vàng đuổi tới hoàng cung, lại trông thấy tiểu nha đầu ngồi than thở gần cửa sổ.

      "Tứ ca? Tứ tẩu?"

      Phát bọn họ đến, nàng hơi kinh ngạc chút, sau đó mới nhảy từ ghế xuống.

      "Muội còn biết xấu hổ gọi chúng ta?" Mặt trầm xuống, Hoàng Phủ Nam Ninh kéo Hạ Mộng đến trước mặt nàng.

      Khuôn mặt nhắn của Nam Vân công chúa trắng bệch. "Muội... Muội làm cái gì?"

      "Chính muội ?" Hừ lạnh tiếng, Hoàng Phủ Nam Ninh đỡ Hạ Mộng ngồi xuống, sau đó chính mình cũng kéo cái ghế qua ngồi kế bên.

      Nam Vân công chúa lại nhịn được run lên cái.

      "Muội... Muội thực là chưa làm cái gì mà?"

      "Muội còn dám ?"

      Phịch tiếng, Hoàng Phủ Nam Ninh nặng nề đập chưởng mặt bàn.

      Hai chân Nam Vân công chúa mềm nhũn, cơ hồ muốn ngã nhào mặt đất.

      "Vương gia, chàng chậm chút?" Thấy thế, Hạ Mộng nhịn được, vội vàng liền đỡ tiểu nha đầu dậy. Rồi sau đó, chị dâu dịu dàng bắt đầu giận, "Vân nhi, sao muội lại làm vậy? Vì sao lại cầu hoàng thượng gả muội đến Tàng Vu quốc? Muội phải sợ thái tử bọn họ à?"

      "Muội... Muội cũng biết." Cái miệng nhắn cắn cắn, vẻ mặt Nam Vân công chúa mê man, "Ngày hôm qua hình như là muội nổi điên, trong lòng liền muốn hung hăng trả thù cái xú nam nhân đó chút. Sau đó, trong đầu muội đột nhiên liền nảy ra chủ ý như vậy. Sau đó... Sau đó..."

      "Sau đó muội liền nhất thời xúc động, chạy đến trước mặt hoàng thượng muội muốn gả cho , còn ngoài ra gả. Hoàng thượng đáp ứng, muội còn cãi lộn, buộc hạ thánh chỉ tại chỗ?" Hạ Mộng ôn nhu hỏi.

      Nam Vân công chúa ngẩn ra, lập tức cúi đầu xuống lời nào.

      "Muội cái nha đầu này?"

      Lập tức, mặt Hoàng Phủ Nam Ninh nghiêm lại, dùng sức cốc cái vào trán muội muội mình.

      Nam Vân công chúa rầu rĩ cúi đầu lời nào.

      "Tốt lắm." Vẫn đau lòng em này của trượng phu, Hạ Mộng liền tranh thủ kéo nàng ra phía sau, "Vương gia, nếu chuyện như thế, chàng cần vội vã hướng Vân nhi phát giận, hay là trước nghĩ biện pháp giải quyết chuyện này tốt hơn."

      Nghe vậy, khóe miệng Hoàng Phủ Nam Ninh nhếch lên. "Còn có thể giải quyết như thế nào chứ? Thánh chỉ cũng ban xuống, tại trừ phi làm cho thái tử Tàng Vu cự tuyệt hôn này. Nhưng có khả năng sao?"

      " cần!"

      Vừa mới dứt lời, Nam Vân công chúa kêu to lên.

      Mặt Hoàng Phủ Nam Ninh lập tức lại trầm xuống. "Muội cái gì?"

      "Muội... Muội..."

      "?"

      "Muội chính là muốn gả cho ! Muội muốn cự tuyệt chuyện này!" Hàm răng khẽ cắn, Nam Vân công chúa lớn tiếng kêu lên.

      "Vì cái gì?"

      "Muội muốn gả cho , hành hạ , cả đời làm cho được sống yên ổn!"

      "Muội cho rằng, chỉ bằng điểm mánh khoé của muội, muội có thể đem như thế nào? Hay trái lại muội lại bị người khác làm cho cả đời sống yên ổn, còn tuổi khỏe mạnh liền bỏ mạng?"

      "Muội mặc kệ! Dù sao, muội hạ quyết tâm muốn gả cho , hành hạ , làm cho cả đời chết sống lại!!"

      "Muội nằm mơ hả?" Hoàng Phủ Nam Ninh quát khẽ, "Muội bớt nghĩ đến chủ ý thực tế này , tại khẩn trương cùng với ta tìm hoàng huynh, làm cho thu hồi mệnh lệnh ban ra."

      "Muội cần "

      "Nam Vân?"

      "Muội muốn muốn chính là muốn!" Lắc đầu giống như trống bỏi, Nam Vân công chúa quyết tâm phải làm như vậy.

      Hoàng Phủ Nam Ninh gương mặt tuấn tú trầm. "Muội…"

      Quả đấm giơ lên cao.

      "A... Tứ tẩu?" Vừa thấy thế, sắc mặt Nam Vân công chúa tái nhợt, vội vàng ôm chặt Hạ Mộng cánh tay cầu cứu, kêu to.

      "Muội cho rằng bây giờ còn có thể nhờ Tứ tẩu muội để vượt qua cửa ải khó khăn này sao?" Quát tiếng chói tai, Hoàng Phủ Nam Ninh nắm lấy tay nàng.

      Nam Vân công chúa như gà con vùng vẫy lung tung giữa trung.

      "Tứ tẩu, Tứ tẩu, cứu mạng? Mau cứu mạng ?"

      "Vương gia?"

      Hai huynh muội lại nháo đến như vậy, phục bọn họ. Hạ Mộng muốn khuyên, nghĩ tới Hoàng Phủ Nam Ninh lập tức liền đem Nam Vân công chúa lôi qua bên."Tiểu bạch thỏ, lần này nàng cần phải khuyên ta nữa, khuyên cũng vô dụng."

      "Các người..."

      Ai?

      Hạ Mộng hết chỗ rồi. Mắt thấy Hoàng Phủ Nam Ninh xách theo muội tử nhà mình ra ngoài, nàng cũng lực bất tòng tâm - - tính tình Hoàng Phủ Nam Ninh khi bị phát động , nàng đúng là cách nào có thể khuyên giải. Hơn nữa, đây cũng là chuyện nhà bọn họ, nàng ra vài câu có thể, nhưng muốn nàng nhúng tay quản, kia cũng quá tốt, dù sao ca ca ruột của người ta còn ở đây.

      "Minh vương phi."

      theo Nam Vân công chúa ra khỏi phủ đệ, mắt thấy hai người kêu nháo hướng xa xa đến, định men theo thanh đuổi theo, tiểu cung nữ xuất ở trước mắt.

      Người này nàng biết, là tiểu nương bên cạnh Hạ Tình.

      Đột nhiên nhìn thấy nàng, Hạ Mộng mới đột nhiên nhớ tới - - gần đây luôn lo lắng chuyện Nam Vân công chúa cùng thái tử Tàng Vu quốc, nàng đều nhanh bỏ qua vị tần phi khuê nữ này rồi?

      Mà bây giờ, nha đầu kia xuất ở trước mặt, có thể là tiểu Tình xảy ra chuyện?

      Ngàn vạn cần phải như vậy nha.

      Tâm đều nhấc tới cổ họng, liên tục ngừng đáp: "Chuyện gì?"

      "Minh vương phi, người hay là mau cùng nô tỳ qua . Tô Chiêu Nghi khóc lớn đại náo trong cung, bọn nô tỳ khuyên nửa ngày, lại như thế nào cũng khuyên được, nàng muốn gặp người? Nô tỳ đây cũng là có biện pháp, cho nên mới..."

      "Tốt!"

      Bọn Hoàng Phủ Nam Ninh bên kia tạm cần lo lắng, người nhà thôi? Dù sao nháo cũng ra vấn đề lớn gì, tại vấn đề Hạ Tình bên kia nghiêm trọng hơn.

      Lập tức gật đầu, Hạ Mộng theo tiểu cung nữ.

      lên phía trước hồi lâu, gần đến tẩm cung Hạ tình, Hạ Mộng quả nhiên nghe được thanh kêu khóc kịch liệt truyền vào tai. Mà cái thanh kia, chính là Hạ Tình - - chỉ là, tựa hồ có điểm quá kịch liệt? Nàng nhớ tiểu Tình nhà nàng vẫn luôn ôn ôn duyên dáng, chưa từng phát qua tính tình lớn như vậy? Xem ra, đúng là chuyện lớn.

      Liên tục ngừng vượt qua ngưỡng cửa."Tiểu Tình?"

      "Mộng Mộng?"

      vất vả nghe được thanh quen thuộc, mới vừa còn lớn tiếng khóc nháo, Hạ Tình liền lập tức đẩy bọn cung nữ xung quanh ra, chạy nhanh tiến vào lòng nàng.

      Oa.

      Lần này đụng phải cũng , Hạ Mộng thiếu chút nữa bị nàng đụng phải liền lùi lại vài bước.

      Vội vàng vịn lấy khung cửa, sau đó tay đè chặt bụng - - hoàn hảo, có phản ứng gì, giải thích bây giờ cục cưng nhà mình còn bình yên vô .

      Sau đó, liền bình tĩnh đối phó với cái nha đầu phát điên này."Tiểu Tình, làm sao vậy?"

      "Ô... Mộng Mộng, Mộng Mộng…" Giương mắt nhìn nàng chút, hai hàng nước mắt từ khóe mắt rơi xuống, vội vàng lại ôm nàng, "Ngươi dẫn ta được ? Ta muốn ở lại cái địa phương quỷ quái, chúng ta thôi?"

      Ách...

      Lão nhân gia đây là thế nào vậy??

      "Tiểu Tình, tiểu Tình?"

      Rất muốn đẩy nàng ra để hỏi cho ràng. Nhưng là, vô luận nàng cố gắng thế nào, Hạ Tình lại chữ cũng thêm, chỉ để ý ôm nàng khóc ngừng.

      Lão thiên gia, xảy ra chuyện gì vậy chứ? Người còn chê gần đây bên cạnh ta ít chuyện phiền toái sao?

      Đầu muốn nứt ra, Hạ Mộng dùng sức xoa bóp mặt mình, vội vàng nhìn về phía bọn cung nữ: "Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Ai có thể ràng?"

      "Minh vương phi, vừa rồi Thất vương phi tới thăm Chiêu nghi nương nương, ít lời êm tai. Nương nương tức giận, cho nên khóc, sau đó liền kêu ..."

      Lại là nữ nhân kia?

      lâu chưa từng nghe tới cái xưng hô kia. Hôm nay nghe người nhắc tới, từng hình ảnh lại thoán ra, Hạ Mộng nhướng mày, trong lòng cực kỳ khó chịu.

      "Nàng gì?"

      "Cái này..." Tiểu cung nữ đem cúi đầu, "Nô tỳ dám ."

      Hạ Mộng cái đường ngang . "Bảo ngươi ngươi ?"

      "Dạ. Thất vương phi nàng chỉ là, Tô Chiêu Nghi xuất thân bất lương, sau lưng lại có căn cơ gì, hơn nữa xưa nay cùng chỗ với Minh vương phi người, cảm thấy bên cạnh Chiêu Nghi còn thiếu người, muốn giới thiệu bạn cho nàng. Chiêu nghi cần, Thất vương phi liền có chút tức giận, lại chút ít lời ..."

      " gì, thành lại cho đúng?"

      "Kỳ , cách khác, Minh vương phi người bởi vì có Minh vương gia che chở, cho nên có thể nhởn nhơn ngoài vòng pháp luật. Nhưng Chiêu Nghi nàng chỉ là Chiêu Nghi nho mà thôi, phía còn có thái hậu nương nương đè nặng, liền khuyên nàng nên cũng học người, cũng ngàn vạn cần phải học người đem nữ nhân bên cạnh nam nhân mình đuổi , thậm chí phải học cách rộng lượng, khuyên phu quân của mình thân cận nhiều với những nữ nhân khác, nàng còn có thể hỗ trợ đề cử vài cái ôn nhu động lòng người. Cuối cùng, nàng còn uyển chuyển hỏi câu, vì sao sau khi hoàng thượng nạp phi, cho tới bây giờ, những năm gần đây liên tục có con. Nhưng, Tô chiêu Nghi vừa vào cung, mới được thời gian, liền mang thai rồi? Trong chuyện này, có phải hay có điểm mờ ám?"

      Nàng kỳ chính là muốn hỏi: cái thai trong bụng của nàng phải của hoàng thượng ?

      Hạ Mộng cười lạnh.

      Tốt, Thất vương phi. Lúc trước bị dãy dỗ nàng ta quên rồi đúng , bây giờ lại dám đến khiêu khích bằng hữu tốt của nàng?

      thể tha thứ?

      "Ô ô ô, Mộng Mộng, chúng ta thôi? cần phải ở cái địa phương này. Ta chịu được người nơi này nữa, chúng ta thôi? Tìm địa phương yên lặng, tương thân tương ái qua cả đời. Cho dù kham khổ cũng quan hệ, ta tình nguyện theo ngươi cùng đến núi đao biển lửa? Ô ô ô..."

      Trước mặt, lại nghe lời của tiểu cung nữ, Hạ Tình lại đau buồn, dùng sức ôm nàng kêu to.

      Khóe miệng Hạ Mộng mãnh liệt co lại.

      Muội tử a, sau khi ngươi mang thai liền là càng ngày càng thực tế, này là đúng?

      "Ô ô ô, Mộng Mông, chúng ta thôi thôi, tại nên ?"

      Mà cái thực tế kia, nàng càng lớn tiếng kêu, nắm thẳng tay nàng chạy ra ngoài.

      Đây là bỏ trốn trong truyền thuyết sao? Hạ Mộng đau đầu.

      "Tiểu Tình, ngươi chậm chút, ta..."

      "Ngươi muốn cùng ta?" Lập tức quay đầu, trong mắt Hạ Tình lại chảy xuống liên tiếp nước mắt trong suốt, " tại, ngay cả ngươi cũng ghét bỏ ta, có đúng hay ?".

      "Ta có."

      "Vậy ngươi cùng với ta?"

      "Ta..."

      "Ô, ngươi quan tâm ta rồi? Ngươi quan tâm ta rồi?"

      "Ta muốn. Ta muốn." phục nàng. Hạ Mộng bất đắc dĩ đầu hàng, "Muốn phải hay ? Ta tại cùng với ngươi?"

      Vốn định trấn an nàng trước, sau đó từ từ tính. Nhưng ai biết, lời này vừa ra khỏi miệng, liền nghe tới hai tiếng kêu to cùng chỗ - -

      "Đừng mơ tưởng!"
      barbie1810, Diệp Diệp, quỳnhpinky7 others thích bài này.

    2. Lãnh Ngọc Băng Tâm

      Lãnh Ngọc Băng Tâm Member

      Bài viết:
      32
      Được thích:
      2
      sao mà ít vậy nàng ? ta chưa đã, ta chịu đâu, chịu ~ hay mừ ~ aaaaaaaaaaaa :roft::roft::roft::roft::roft::roft::roft::roft::roft::roft::roft::roft::roft:

    3. người qua đường

      người qua đường Well-Known Member

      Bài viết:
      581
      Được thích:
      549
      Chẹp cái cặp đôi T Tình vs hoàng thượng, cùng cặp công chúa vs thái tử có vẻ khó an ổn nhỉ, công chúa mà gả sang nc kia liệu có sao k :-(

    4. Isis Nguyễn

      Isis Nguyễn Well-Known Member

      Bài viết:
      82
      Được thích:
      1,022
      141. Công chúa biến hướng

      Editor: Ngư nhi
      Beta: Isis Nguyễn


      Thân hình dừng lại, hai người đồng thời đều quay đầu, liền nhìn thấy huynh đệ Hoàng Phủ Nam Ninh sóng vai xông vào phòng.

      "Tiểu bạch thỏ"

      "Tô Chiêu Nghi"

      Hai huynh đệ kêu to, bước nhanh về phía trước, chặn ngang đem nữ nhân của mình bắt lấy.

      Hạ Mộng sững sờ, Hạ Tình bên kia vẫn tiếp tục khóc nhào - -

      "Ngươi buông tay. Để ta . Ta cần phải lưu lại ở cái địa phương quỷ quái này, ta muốn ."

      "Nàng câm miệng."

      Tiếng khóc chợt dừng lại giữa chừng, Hạ Tình nháy mắt mấy cái, nhìn vẻ mặt nghiêm túc của hoàng đế bệ hạ chút. Tiện đà - -

      "Ô..." Miệng lại kêu khóc, hai chuỗi kim châu tiếp tục rớt xuống.

      Ách...

      Hạ Mộng đầu đầy hắc tuyến.

      Nha đầu kia lá gan càng ngày càng lớn phải? Ngay trước mặt hoàng đế mà cũng dám đại náo khóc lớn như vậy.

      "Tiểu Tình..."

      Vừa định tiến lên khuyên chút, thình lình cỗ lực đạo lớn gia tăng phía cổ tay nàng, dùng sức dắt nàng ra ngoài.

      "Vương gia." Lại quay đầu lại, chỉ thấy Hoàng Phủ Nam Ninh lưu cho nàng cái ót.

      "." Cũng quay đầu lại, Hoàng Phủ Nam Ninh chỉ lạnh lùng bỏ lại chữ, liền kéo nàng vượt qua cánh cửa hướng ngoài cung chạy .

      “Nhưng là, tiểu Tình..."

      "Mặc kệ nàng. Hoàng huynh , kể từ sau khi mang thai, Tô mỹ nhân liền biến thành như vậy, chút chuyện cũng có thể làm cho nàng cãi lộn, ra sức khóc, bọn họ đều thành thói quen."

      vậy chăng?

      Khẽ nhíu mày, Hạ Mộng nhịn được lại quay đầu lại xem chút.

      Nha đầu kia mang thai phản ứng kịch liệt như vậy sao? Vì sao nàng lại cảm thấy mình hoàn hảo?

      "Đừng nhìn, nàng hay là nghĩ đến chuyện của Nam Vân ? Hôn của nàng cùng thái tử Tàng Vu được tổ chức vào mười lăm tháng sau."

      Đầu nàng vốn còn đầy những hình ảnh bộ dạng vừa khóc vừa nháo của Hạ Tình, tại đột nhiên lại nghe được câu như vậy, Hạ Mộng ngây ngẩn cả người: "Nhanh như vậy?"

      Hoàng Phủ Nam Ninh hừ tiếng.

      "Nhưng là, vương gia, phải vừa rồi chàng mang theo Vân nhi ... Sao lúc này chàng lại cùng hoàng thượng cùng nhau qua bên tiểu Tình vậy?"

      "Đó là bởi vì, đúng lúc thái tử Tàng Vu cũng vừa vặn ở chỗ hoàng huynh, còn sợ chết ký nghị định hôn ước cùng hoàng huynh. Ta bọn họ nên giải trừ hôn ước, thái tử Tàng Vu kiên quyết mặc kệ, ta thiếu chút nữa đánh nhau với . Cuối cùng, vẫn là hoàng huynh ra mặt, liền nhân cơ hội chạy trốn. là tức chết ta."

      đến chuyện này, Hoàng Phủ Nam Ninh bụng hỏa phát ra được.

      "Ai chuồn mất? chỉ muốn động thủ với ngài."

      Tiếng vừa dứt, thanh trầm ổn, mang theo vài phần kiêu căng lọt vào trong tai. Rồi sau đó, tiếng bước chân nhàng vang lên, thân hình thon dài tuấn dật đứng trước mặt bọn họ - - toàn thân khiêm tốn cũng mất chút rực rỡ, toàn thân tràn ngập khí chất cao quý, còn có khóe miệng hơi nhếch lên, phải đối tượng bọn họ vừa thảo luận còn là ai?

      "Ngươi còn chưa cút?" Nhìn thấy , lửa giận núp trong bụng Hoàng Phủ Nam Ninh lại bắt đầu hừng hực thiêu đốt, nhịn được mà ra lời châm chọc.

      Tân thái tử nhàng cười tiếng. "Cớ gì hoàng huynh lại ra lời ấy? Chúng ta lập tức là người nhà, chỉ dạo trong vườn rể, có gì lạ nhỉ?"

      "Ai là hoàng huynh của ngươi?" Nghe kiểu xưng hô này, mặt Hoàng Phủ Nam Ninh cũng thay đổi, liền lập tức hung hăng trừng mắt liếc cái.

      Tân thái tử lại cười đến càng thêm dịu dàng ấm áp: "Mặc dù biết ngài rất muốn thừa nhận. Nhưng là, hôn của cùng Nam Vân định ra rồi, đây là . Rất nhanh, chúng ta liền trở thành người nhà chân chính."

      "Ngươi…"

      "Vương gia." Người này, thù mới hận cũ, hơn nữa chuyện kích thích lúc trước, tại trạng thái hoàn toàn có ở đây, đầu óc chịu khống chế. Hạ Mộng vội vàng đè lại, chính mình ra mặt cười , "Chưa chắc trở thành người nhà, đó cũng phải xem số phần thái tử của ngài. Dù sao, khoảng cách đến hôn còn hai tháng, trong hai tháng này phát sinh cái gì, ai cũng thể , ngài có đúng hay ?"

      Tân thái tử ngẩn ra, mặt lên bất ngờ.

      "Ha ha, tiểu bạch thỏ, hay." Nghe vậy, Hoàng Phủ Nam Ninh lập tức lại phản ứng, nắm chặt tay của nàng, nhìn về phía tân thái tử, "Hơn nữa, chừng, đường ngài về nước phát sinh cố cũng chừng."

      Sắc mặt tân thái tử lại thay đổi. Nhưng là, tốt xấu gì tâm tư hoàng tử cũng kín đáo, rất nhanh liền phản ứng kịp, khóe miệng lại nhếch lên, hai tay ôm quyền: "Nhận được quan tâm của hoàng huynh hoàng tẩu, nhất định phát sinh loại chuyện như vậy."

      "Cái này có thể trước được sao?"

      Mỉm cười, Hạ Mộng dịu dàng .

      Khóe miệng tân thái tử giật giật. "Tứ hoàng tẩu, thay vì ở đây lo lắng phát sinh chuyện gì, bằng người quan tâm nhiều đến thai nhi của mình ? có thể quý giá hơn đấy."

      Nghe lời ấy, sắc mặt Hạ Mộng mãnh liệt thay đổi, chữ cũng được. Tâm Hoàng Phủ Nam Ninh cũng trầm xuống, dùng sức cầm tay Hạ Mộng: "Thái tử điện hạ, ngài ở đây bậy gì đó? Nữ nhi của bổn vương, ngươi cần nhắc đến nửa chữ."

      "Ha ha, nghe Minh vương gia muốn nữ nhi đến điên rồi, ngay từ đầu cảm thấy rất lạ, bây giờ nhìn lại, dĩ nhiên là ." Khẽ cười, tân thái tử chậm rãi ra câu.

      được nhắc lại, cư nhiên dám .

      Hoàng Phủ Nam Ninh chỉ cảm thấy hồi lửa giận bay thẳng lên đỉnh đầu. Hai mắt lập tức phun trào ra ngọn lửa, quả đấm siết chặt, quyền dùng sức đánh tới - -

      "Ngươi im miệng cho bản vương."

      Tân thái tử vội vàng lách mình tránh thoát, nụ cười mặt phai nhạt chút, miệng lại chưa từng ngừng nghỉ: "Như thế nào, giẫm lên uy hiếp của các người - - a".

      Thừa dịp chuyện, Hoàng Phủ Nam Ninh đột nhiên tung ra cước, đem đá ra xa.

      Vốn là xem hai phe gây gổ, mọi người xung quanh do dự biết có nên tiến lên khuyên giải hay , dù sao ngươi tham gia bên trong cũng là đương kim Minh vương gia. Người này bọn họ thể thể trêu vào. Nhưng là, dưới ban ngày ban mặt, ngài ấy lại dán động thủ trong hoàng cung, này như thế nào cho phải? Nếu chuyện này truyền đến tai hoàng thượng, vậy nguyện đám bọn họ nhất định bị nghiêm trị.

      Vội vàng muốn tiến lên khuyên giải, Hoàng Phủ Nam Ninh lại trực tiếp tiến lên, giơ chân lên lại muốn đạp.

      Tân thái tử thuận thế lăn vòng, vội vàng ôm lấy cây bên cạnh, đứng lên.

      "Còn muốn chạy?" Thấy thế, Hoàng Phủ Nam Ninh cười lạnh, giơ lên quả đấm lại muốn đánh.

      Mới đứng lên, căn bản kịp phản ứng, mặt tân thái tử hung hăng bị ăn quyền.

      "Ngươi dám đánh mặt ?"

      Lập tức, mâu quang trầm xuống, né, ngược lại ngước mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm.

      Nghe được lời ấy, Hoàng Phủ Nam Ninh ngẩn ra, lập tức cười ha hả. "Thân là nam nhân, còn bảo vệ gương mặt?"

      Tân thái tử nghiến răng nghiến lợi.Trực tiếp nắm chặt quả đấm cũng đánh quyền tới.

      Hoàng Phủ Nam Ninh tự nhiên sớm có chuẩn bị, lập tức quay đầu , làm đấm của trở lại.

      "Ngươi."

      nghĩ tới mũi lại bị ăn quyền, tân thái tử thấy hoa mắt, sắc mặt càng khó coi.

      "Ta sớm cùng ngươi được đánh mặt "

      Dưới lòng bàn chân dùng sức, len lén dùng sức quét qua.

      Dưới chân Hoàng Phủ Nam Ninh yên, thiếu chút nữa liền té xuống.

      như vậy, lửa giận của cùng hừng hực bốc hỏa.

      "Ngươi to gan. dám động thủ với ta."

      Dưới chân hung hăng đảo qua, phản kháng đem đánh ngã xuống đất.

      Bây giờ, cũng cho bất kì phản ứng nào liền trực tiếp đá lên cước.

      Dù gì cũng là thái tử tài chí song toàn, cảm giác được tiếng gió vù vù truyền vào trong tai, bóng mờ khổng lồ dần dần đánh úp lại, trong lòng căng thẳng, vội vàng cuộn tròn ngay tại chỗ chút, song duỗi tay ra, hung ác chuẩn bị đem chân Hoàng Phủ Nam Ninh nắm ở trong tay.

      chân Hoàng Phủ Nam Ninh dừng lại giữa trung, khóe miệng nhếch lên: "Còn dám ngăn ta lại? Hôm nay ta liền đánh chết ngươi, cái tên hỗn đản dám can đảm có tâm tư lộn xộn với muội muội ta"

      "Cái gì gọi là tâm tư lộn xộn với nàng? quang minh chính đại qua cầu thân, hoàng đế của các ngươi cũng đáp ứng." Cắn chặt hàm răng, Tân thái tử hô lớn tiếng.

      " đáp ứng như thế nào? Ta đáp ứng."

      "Ngươi đáp ứng lại có thể thế nào?"

      "Ngươi - - "

      Người này. Thế nhưng thừa dịp Hoàng Phủ Nam Ninh chuyện, thân thể hướng bên cạnh xoay cái, hai cánh tay ra sức bẻ về hướng bên phải, hoàn toàn phá hư cảm giác cân bằng của Hoàng Phủ Nam Ninh, làm cho nặng nề ngã xuống đất.

      Sau đó, Tân thái tử bắt lấy thời cơ, lại xoay người đem đè dưới thân. "Hoàng huynh, ngươi , ngươi đáp ứng lại có thể thế nào?"

      "Cút"

      Cho rằng như vậy liền thể đem mình xoay lại sao? Hoàng Phủ Nam Ninh cười lạnh.

      con gà mặt trắng, cũng dám đấu võ với ? Ngay lập tức bắt lấy cánh tay của , lại dùng lực kéo xuống dưới.

      Tân thái tử liền ổn, thoáng cái ngã xuống đất.

      Cái cằm vừa nhấc, Hoàng Phủ Nam Ninh hừ lạnh. "Bổn vương chính là đáp ứng, như thế nào?"

      " thế nào cả" Tân thái tử cắn răng, ánh mắt kiên trì sáng ngời nhìn thẳng .

      "Tốt, rất tốt."

      Thấy thế, Hoàng Phủ Nam Ninh nở nụ cười. "Ngươi sắp chết cũng hối cải, bản vương liền đánh chết ngươi"

      xong, quả đấm giơ lên cao.

      " cần phải đánh vào mặt phải ?"

      Vừa nghe lời ấy, sắc mặt Tân thái tử tái , hai tay vội vàng che mặt.

      Ách...

      Hạ Mộng đứng ở bên cạnh, đỉnh đầu trực tiếp rơi xuống vô số hắc tuyến.

      Hoàng Phủ Nam Ninh cũng hung hăng sững sờ, mâu quang lập tức lạnh lẽo, nghiến răng nghiến lợi gầm : "Cái loại người như ngươi, cũng nên sống sót đời, bổn vương muốn giết ngươi, đỡ phải gieo họa cho cả đời muội muội bổn vương."

      Bị đè chết ở phía dưới, muốn phản kháng nhưng toàn thân lại có nửa điểm khí lực, trong lòng tân thái tử co rút nhanh, cơ hồ đình chỉ hô hấp. Mọi người xung quanh cũng mở to hai mắt, bị tình hình xung quanh dọa cho ngây người.

      " được đánh!"

      Mắt thấy quả đấm sắp rơi vào mắt tân thái tử, chợt nghe tiếng nữ bén nhọn hô to truyền đến, cơ hồ đem màng nhĩ mọi người đâm thủng.

      Ngay sau đó, thân hình mảnh khảnh từ xa bay tới, góc mép váy từ trước mắt nhoáng cái, Hoàng Phủ Nam Ninh liền cảm giác được cỗ lực đạo khổng lồ truyền đến, đem đẩy qua bên.

      "Vân nhi?"

      Hai mắt trừng lớn, thể tin nhìn muội muội nhà mình, nàng... tới trước mặt mình, tay cản nam nhân kia ở phía sau.

      "Tứ ca, được..."

    5. người qua đường

      người qua đường Well-Known Member

      Bài viết:
      581
      Được thích:
      549
      Đoạn cuối như kiểu tranh giành tình nhân ý, mà a thái tử này chắc cũng thuộc thành phần tự luyến cuồng r

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :