Quyển 02. Chương 13: Phụng chỉ lấy chồng
Vô luận nam hay nữ, nhìn thấy cảnh trí này, đều nhịn được trố mắt.
Lực sát thương do sắc đẹp của Bách Lý Cát Tường tạo thành, phải người phàm có thể thừa nhận. . .
Sáng sớm ba ngày sau, thánh chỉ ban xuống.
Người đến truyền chỉ là tiểu thái giám thân cận bên cạnh Hiên Viên Tôn, theo sau còn có thị vệ trưởng của Ngự lâm quân, và đội ngũ xe ngựa dán chữ Hỷ đỏ tươi xếp thành hàng dài, dọc đường hấp dẫn vô số ánh mắt kinh ngạc, đến trước cửa chính của Ung Hoa cung dừng lại.
Sớm có tâm phúc bẩm báo và miêu tả lại tình hình ngoài cung cho Linh – tại cũng là Quý phi nương nương của Long Quang quốc – – Bách Lý Cát Tường, biểu tình mặt nàng vẫn là vẻ hờ hững gợn sóng.
Biết ngay là Hiên Viên Tôn có mưu đồ, nhìn xem, quả nhiên tới. Nàng quyết định lấy ‘bất biến ứng vạn biến’, nhìn tình huống trước rồi tính.
Nhưng ngờ tới lại là thánh chỉ tứ hôn.
Hoàng đế bệ hạ, lại đem Quý phi nương nương của , trở thành lễ vật, ban cho đệ đệ ruột Nghị Tôn Vương gia làm chính phi. Thiên cổ kỳ văn*, cùng lắm cũng chỉ thế này thôi. (*chuyện lạ nghìn đời)
Cát Tường híp mắt lại, nhanh chóng cân nhắc lợi hại, hoàng cung so với Vương phủ, hình như là cái sau dễ chạy trốn hơn. Tình thế trước mắt, cũng chưa chắc phải là cơ hội tốt.
Vì vậy, Bách Lý Cát Tường lãnh tĩnh tiếp chỉ, theo qui củ tạ ân, chút oán hận vì bị sỉ nhục xem thường.
trầm tĩnh của nàng làm thái giám truyền chỉ nhịn được nhìn thêm vài lần, vốn nghĩ Quý phi nương nương nhảy dựng lên, dù sao loại chuyện này, cũng vinh dự gì.
Quý phi nương nương của Long Quang quốc tái giá với người khác, hơn nữa là do nam nhân của mình tự tay điều khiển, chuyện này kêu người ta làm sao chịu nổi.
Danh tiết xem như là bị hủy. Dù cho việc này là do Hoàng thượng hạ chỉ, nhưng sau cùng người bị phỉ nhổ vẫn là vị nương nương này.
Nếu là nữ tử bình thường, sợ là đập đầu vào cột, cho dù chết cũng phải bảo toàn trong sạch.