1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Đồng nhân Tiếu Ngạo Giang Hồ] Khi Nghi Lâm gặp Đông Phương Bất Bại (Drop vì đã có nhà làm hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Phương My

      Phương My Well-Known Member

      Bài viết:
      205
      Được thích:
      624
      Thì tính cách của ảnh giống nguyên tác mà đâu có bị OCC như mấy truyện khác, mấy thấy khó chịu là phải. :yoyo33:
      linhdiep17, Hình Ưuthomap thích bài này.

    2. ushio

      ushio Well-Known Member

      Bài viết:
      157
      Được thích:
      264
      @Phương My ta cầu ngược nam, ngược nam nam nam....... *vang vọng 4 phía* :th_107:
      Phương My thích bài này.

    3. thomap

      thomap Active Member

      Bài viết:
      140
      Được thích:
      83
      @Phương My :th_22: chỉ tội tiểu Lâm, tâm hồn bé mà cứ bị ảnh đả kích hoài, sao bé qua nổi con trăng này :th_99: ĐPBB mau bị ngược thôi, mn cầu nhiều nha :th_125::th_125::th_125:
      Phương My thích bài này.

    4. Phương My

      Phương My Well-Known Member

      Bài viết:
      205
      Được thích:
      624
      Chương 14: Biến thiên
      Edit: Phương My



      xuyên qua trong rừng cây tối như bưng kỳ rất dọa người, chừng đột nhiên sẽ có con dã thú nào đó chạy ra, vạn nhất xông ra là một con hổ hoặc là đám sói... Thần a, sai rồi sai rồi. Nghi Lâm nhát gan, đề nghị với Đông Phương Triệt, "Sư phụ, chúng ta đốt một cây đuốc chiếu sáng được ?" Đông Phương Triệt hỏi lại , "Nếu ánh lửa dẫn kẻ ̣ch tới thì phải làm thế nào?" Nghi Lâm thể trả lời, chỉ có thể câm miệng. Đông Phương Triệt hỏi, "Lâm Nhi sợ tối?" Nghi Lâm , "Tất nhiên là sợ." Đông Phương Triệt cười, "Ta ôm muội nha?" Nghi Lâm vui vẻ gật đầu, "Ta muốn sư phụ cõng ta." Đông Phương Triệt dường như nghĩ tới sẽ cầu như vậy, sửng sốt chút, sau đó liền gật đầu , "Có gì thể chứ." xong liền ngồi xuống, ra hiệu cho Nghi Lâm nhảy lên lưng của mình. Nghi Lâm thảnh thơi leo lên lưng của hắn, tay bé ôm cổ hắn, ngoài miệng thì nói cảm tạ, nhưng trong lòng lại rất sảng khoái, tiểu nhân, cho ngươi bắt nạt lão nương.


      lát sau, Nghi Lâm giả vờ ngây thơ mở miệng hỏi, "Sư phụ, Nhậm giáo chủ vì sao muốn giết chúng ta a?" Đông Phương Triệt thấy mệt khi phải cõng tiểu nha đầu nặng gì cả này, nghe thấy Nghi Lâm thắc mắc, liền thản nhiên trả lời, "Bởi vì ta muốn cướp bảo bối của ông ta." Cướp bảo bối? So sánh này đúng là trừu tượng, huynh mưu đồ đoạt quyền soán vị của ông ta, chứ phải là cướp bảo bối của ông ta a. Chính là tại sắm vai một biết gì, nên thể giả trang như bừng tỉnh đại ngộ, chỉ có thể tiếp tục truy hỏi, "Sư phụ muốn cướp bảo bối gì của ông ta? Thực đáng giá sao?" Đông Phương Triệt ăn nói có gật đầu, "Là vật báu vô giá đó."


      Nghi Lâm thực cảm thấy hứng thú hỏi, "Vậy có thể cho ta xem bảo bối đó ?" Đông Phương Triệt , "Tất nhiên có thể, cầu gì của tiểu Lâm nhi cũng sẽ được chấp nhận." Nghi Lâm cười khanh khách, nhân cơ hội cầu thêm, "Về sau hàng năm ta xuống núi lịch lãm mấy tháng được ?" Đông Phương Triệt vỗ vào mông một cái, "Quỷ nha đầu, vi sư ta thể rời được muội a." Ngữ khí rất có thâm ý. Nghi Lâm nga tiếng liền im lặng, khuôn mặt nhắn lại đỏ bừng, vừa thẹn vừa giận, cho dù bề ngoài của là la lỵ (lolita), nhưng bị một đại nam nhân vỗ mông cũng sẽ nhịn được khó chịu, đây là quấy rối tình dục nha. (nguyên văn convert là hèn•tiết, mình dò baidu thì có hàm nghĩa là như vậy)


      Đông Phương Triệt nghĩ là ngủ, nên cũng nói nữa.


      Nghi Lâm quả ngủ, sau khi ở trong lòng ân cần hỏi thăm mấy đời tổ tiên của Đông Phương Triệt liền mơ màng gặp Chu Công, đến lúc tỉnh lại, trời sáng choang, vẫn như cũ dựa lưng hắn, mà hắn thì vẫn tiếp tục bước, quanh mình đã còn là rừng cây trùng điệp kia. là cảm giác gì, chỉ đột nhiên cảm thấy bản thân mình cả đêm nằm ngủ lưng của người ta thật ổn. Nghi Lâm giọng kêu tiếng sư phụ, sau đó liền nói muốn xuống dưới, Đông Phương Triệt khom lưng cho xuống, xoay người nhìn tựa tiếu phi tiếu , "Tiểu Lâm nhi ngủ lại chảy nước miếng, làm cổ áo của ta đều ẩm ướt một khoảng lớn nha." Nghi Lâm phản xạ có điều kiện lau khóe miệng, quả nhiên, vẫn còn ẩm ướt, thật dọa người.


      Phía trước là một dòng suối nhỏ, nước suối trong suốt, Đông Phương Triệt xoa hai cánh tay tê rần rồi ngồi xuống một tảng đá lớn, Nghi Lâm thấy như thế, bước qua giúp xoa ấn, Đông Phương Triệt nhìn bộ dáng nhu thuận biết vâng lời của , trêu chọc , "Tiểu Lâm nhi, ta cõng muội đêm, muội nên cảm tạ ta như thế nào đây?" Nghi Lâm trong lòng khó chịu, huynh làm hại tôi khốn khổ như vậy, cõng tôi đêm thì có sao! Chính là rốt cuộc dám uy vũ như thế, vẻ mặt ngây thơ bĩu môi , "Huynh là sư phụ, ta là đồ đệ, phải là nên tốt với ta sao?" ngửa đầu lệch qua, ánh mặt trời lúc sáng sớm chiếu lấm tấm vào khuôn mặt xinh đẹp khéo léo của , thật là thanh tú đáng nên lời, Đông Phương Triệt giơ tay nhéo mặt của phen, cười ha ha, "Nhanh mồm nhanh miệng." Nghi Lâm liền hướng hắn nhe răng, giống như cực kì đắc ý.


      Đông Phương Triệt tính ở chỗ này nghỉ ngơi, chỉ vào suối nước ở cạnh bên rồi nói với Nghi Lâm, "Lâm Nhi, muội bắt vài con cá ." Nghi Lâm cử động nói, "Sư phụ bắt , ta thể sát sinh." Kỳ tại trời lạnh, bắt cá thì phải xuống nước, vậy sẽ rất lạnh a. Đông Phương Triệt đuôi lông mày nhếch lên, " thể sát sinh lại có thể ăn thịt? Sao ta lại nhớ quy củ của phái Hằng Sơn là được ăn thịt chứ phải là được sát sinh nha?" Nghi Lâm , "Sát sinh hay ăn thịt đều được, nhưng ta lại quản được chính mình thèm ăn." Đông Phương Triệt cười , "Ai sát sinh được, hàng năm vong hồn chết dưới kiếm của đệ tử phái Hằng Sơn biết là bao nhiêu." Nghi Lâm mất hứng , "Vậy chắc chắn cũng là giết người xấu." Đông Phương Triệt ánh mắt híp lại, "Ở trong mắt của Lâm nhi, cái gì là người tốt cái gì là người xấu?" Nghi Lâm giả bộ biết, "Người tốt chính là người tốt, người xấu chính là người xấu nha." Đông Phương Triệt hừ tiếng, " đời này có sự phân biệt giữa người tốt và người xấu, chỉ có mạnh-yếu mà thôi, kẻ yếu, nhát gan sợ phiền phức, tự nhiên dám làm ác, chỉ có thể an phận thủ thường giả vờ giả vịt; kẻ mạnh, sợ hãi bất cứ cái gì, là mua danh chuộc tiếng làm việc thiện hay là tùy tâm sở dục gây hoạ thì đều phải xem ý nguyện."


      Nghi Lâm nghĩ, người này tư tưởng cũng là cực đoan, bất quá nếu cẩn thận suy nghĩ, lại có vài phần đạo lý, đương nhiên, yếu tố cực đoan lớn hơn chút. Gặp Nghi Lâm cúi đầu lời nào, Đông Phương Triệt vươn tay nâng khuôn mặt nhắn của lên, "Như thế nào? Lại mất hứng?" Nghi Lâm bĩu môi, "Sư phụ vẫn nên nhanh chóng xuống nước bắt cá , ta đói bụng rồi." Đông Phương Triệt khóe miệng lần nữa treo lên ý cười, lắc đầu thở dài , "Ta đây làm sư phụ đúng là uất ức." Dứt lời liền từ tảng đá lớn đứng lên, rút ra trường kiếm treo bên sườn thắt lưng, nói với Nghi Lâm, "Muội qua bên kia tìm chút cây khô trở về ." Nghi Lâm vừa vặn muốn tiểu, liền gật đầu đáp ứng.


      Khi tìm đủ nhánh cây trở về, Đông Phương Triệt mổ bụng được năm con cá, Nghi Lâm chỉ biết cá chép, cá nheo*, cá trích cùng ít cá kiểng, nhưng con cá này là chủng loại gì lại biết, dù sao khẳng định có độc, nếu Đông Phương Triệt cũng bắt ăn.


      Từ trong bao quần áo lấy ra hỏa chiết tử** đưa cho Đông Phương Triệt, ý bảo đốt lửa, Đông Phương Triệt nhíu mày cầm, Nghi Lâm giải thích , "Ta sợ nóng." Hỏa chiết tử khi dùng sức thổi vào quả có chút phỏng tay, chẳng qua nữ tử giang hồ như Nghi Lâm lại đúng lý hợp tình như vậy, đúng là chưa gặp nhiều lắm, Đông Phương Triệt nghe xong liền dở khóc dở cười, "Sao lại yếu đuối thế chứ."


      Thủ pháp sạch lưu loát đốt lên đống lửa, Đông Phương Triệt dùng nhánh cây đâm qua con cá đã làm sạch rồi đặt lửa nướng, Nghi Lâm từ trong đống bình của lấy ra một cái màu lam nhạt đưa cho Đông Phương Triệt, "Sư phụ, đây là gia vị, sát lên mình cá sẽ nướng ăn rất ngon." Đông Phương Triệt hình như có chút bất đắc dĩ liếc nhìn cái, "Muội nên sớm lấy ra mới đúng." xong liền đem con cá nướng chín một nửa rút ra khỏi đống lửa, dùng kiếm khứa vài đường mình con cá, đem gia vị sát vào trong đó, trở qua trở lại, chờ cá nướng chín xong, Nghi Lâm ngồi mát ăn bát vàng, vùi đầu ăn ngay, thể nói, con cá này nướng tệ, mặn nhạt, độ lửa vừa vặn, chất thịt ngon.


      Lúc trước bởi vì dọc theo đường đều bị đuổi giết, cho nên tuy rằng đã rời khỏi Hắc Mộc Nhai ba ngày, lộ trình thực tế được cũng nhiều. Nhưng ngay cả như vậy, cũng phải dùng thời gian năm ngày mới có thể lần nữa trở lại tổng đàn Nhật Nguyệt giáo, nguyên nhân ư, chủ yếu là do Đông Phương Triệt sốt ruột, chậm rì rì , cùng ra ngoài du ngoạn khác nhau lắm, áp căn sẽ lo lắng lại có người đuổi giết. Đương nhiên, đường trở về quả cũng có mai phục như mưa sa bão táp giống lúc trước, những người đó giống như hư tiêu thất, khắp nơi lộ ra quỷ dị.


      lần nữa trở về Lưỡng Nghi điện, Nghi Lâm đột nhiên liền đối với nơi này thân thiết hơn, lần này xuống núi, cho , cảm xúc rất nhiều. Hết thảy đều tới quá nhanh, làm cho có thời gian để tự hỏi, để sợ hãi, những lúc yên tĩnh, cẩn thận nhớ lại, mới hãi hùng lo sợ cùng bàng hoàng. Giang hồ hiện thực quá mức xa lạ với , mà bởi vì xa lạ, cho nên mới trốn tránh, nhưng lúc này muốn tránh cũng thể được-đầu óc nghe theo sai khiến, thì Nghi Lâm đột nhiên ý thức được, có ngày, hai tay của cũng lây dính máu tanh.


      Ý tưởng này quá mức kinh khủng, nhưng cũng được phép xem nhẹ.


      Ngày đầu tiên trở lại tổng đàn, Đông Phương Triệt liền thập phần bi thương công bố tin tức Nhậm Ngã Hành đã chết, nguyên nhân là do luyện công tẩu hỏa nhập ma, điều trị kịp nên bỏ mình, toàn giáo cao thấp đều khóc lóc thảm thiết.


      Giáo chúng trong Hắc Mộc Nhai đều biết Nhậm giáo chủ vài năm này chuyên tâm bế quan luyện công, cực ít xuất ở nơi công cộng, lần cuối cùng nhìn thấy Nhậm giáo chủ vẫn là cuối năm trước, sau đó liền có tung tích, tin tức Đông Phương Triệt mang về rất kình bạo (mạnh mẽ+bất ngờ), cũng quá đột nhiên, vì thế làm cho rất nhiều người trở tay kịp, nhưng mà mọi người còn chưa hoàn hồn, ôm bình tro ́t của Nhậm Ngã Hành đặt lên linh đường. Khi các vị cấp cao muốn hắn cho ý kiến trước mặt giáo chúng, thì câu trả lời của hắn rất đơn giản và ràng, "Giáo chủ bỏ mình, ta cũng khổ sở, chẳng qua lúc ta cùng với đồ nhi đến chỗ giáo chủ bế quan, lão nhân gia xác chết hư thối còn nguyên vẹn, bất đắc dĩ, tại hạ đành phải tự tiện làm chủ đem xác chết của giáo chủ hoả táng mới mang về." Lý do mặc dù gượng ép, lại làm cho người ta chọn ra sai lầm.


      Khi Nghi Lâm nghe cái lí do thoái thác này, lại ân cần thăm hỏi tổ tông nhà hắn, tên này thật hỗn đản, ngay cả loại tình này đều phải tha xuống nước. Vì thế Nghi Lâm liền đỏ, ở tổng đàn Hắc Mộc Nhai trở thành đỏ thẫm nhân (người nổi tiếng) mọi người đều biết, lúc trước mới tới Hắc Mộc Nhai, nhiều người biết lắm, nhưng tại, rất nhiều người đều mượn cớ đến Lưỡng Nghi điện để xem xét đệ tử trong truyền thuyết là đây.


      Lấp liếm là một kỹ thuật sống, vừa phí sức lao động vừa có kết quả tốt, người ta hỏi, "Ngươi thấy được xác chết của giáo chủ?" Vành mắt của Nghi Lâm chuyển hồng, đáng thương hề hề rất đáng sợ a; người ta hỏi, "Giáo chủ ở nơi nào bế quan?" Nghi Lâm giả bộ hồ đồ , "Có rất nhiều cây, rất nhiều cỏ, còn có con sông , là một nơi rất đẹp." Vì thế sau vài lần, có người lại hỏi vấn đề có liên quan tới Nhậm giáo chủ, nha đầu này chính là một tiểu thí hài, cái gì (nguyên văn là thần mã, là một thuật ngữ mạng TQ) cũng biết.


      Lúc Đông Phương Triệt nghe tổng quản Trung thúc báo lại, nhíu mày cười , Trung thúc khó hiểu , "Giáo chủ, vì sao tiểu thư dựa theo dặn dò của người để ứng phó?" Đông Phương Triệt hừ tiếng, trả lời. Nha đầu kia, là giảo hoạt.


      Nghi Lâm vẫn co đầu rút cổ ở Lưỡng Nghi điện, tại chính là lúc biến động bất thường, làm đà điểu tự nhiên sẽ an toàn một chút. Nhưng ngay cả như vậy, tin tức bên ngoài vẫn sẽ cuồn cuộn ngừng được Đinh gia huynh đệ thuật lại truyền vào trong tai của , tỷ như Chu Tước đường La trưởng lão là người thứ nhất đứng lại phản đối Đông Phương Triệt kế nhiệm vị trí giáo chủ, Đồng trưởng lão giận dữ đem ông ta làm thịt, lại tỷ như hôm qua Nhậm giáo chủ độc nữ Nhậm đại tiểu thư nghe tin tức phụ thân qua đời liền khóc lóc suốt từ Giang Tây cho đến khi về tới tổng đàn... Nghi Lâm hỏi, "Nhậm đại tiểu thư đến Giang Tây làm cái gì?" Đinh Nhị , "Đại tiểu thư ra ngoài du lịch được năm." Nghi Lâm nghĩ, khó trách có nghe người nào nhắc tới nàng ấy, nguyên lai là ở bên ngoài.


      Đông Phương Triệt bố trí ván cờ này, cụ thể là như thế nào, Nghi Lâm biết. Nàng chỉ có thể mơ mơ hồ hồ đoán được ít, nhưng lại đoán được đầy đủ, Đông Phương Triệt lấy thân làm mồi nhử dụ Nhậm Ngã Hành ra tay trước, có lẽ, Nhậm Ngã Hành cũng ý thức được địa vị của chính mình tràn ngập nguy cơ mới thể tiên hạ thủ vi cường. Nhậm Ngã Hành lúc trước rốt cuộc ở nơi nào, thể biết được, là ai động thủ bắt sống ông ta, cũng đoán nổi, tóm lại phải là chính Đông Phương Triệt, cũng là Đồng Bách Hùng, vì Đồng Bách Hùng thân chính là cái cơ bắp nhị hoá (ngốc nghếch), rất ngoan cố, nếu bạn bảo ông ấy nguyện trung thành với giáo chủ thì có thể, nhưng bảo ông ấy mưu nghịch, là có khả năng.


      Nghi vấn có rất nhiều, Nghi Lâm suy nghĩ mấy ngày cũng nghĩ ra ' hùng' phía sau màn là ai, cuối cùng dứt khoát buông tha tự hỏi, dù sao cũng liên quan tới , Đông Phương Triệt làm giáo chủ với mà nói là có lợi chứ có hại. Chính là đồ ngốc này diệt cỏ lại diệt tận gốc, chung quy nhân từ a… (nguyên văn lòng dạ đàn bà, theo mình nghĩ thì ở đây NL ám chỉ việc DPBB ko giết chết NNHành mà chỉ giam cầm khiến ông ta đông sơn tái khởi trở về đoạt vị như trong nguyên tác)

      Chú thích:
      *cá nheo:
      [​IMG]

      **hoả chiết tử:
      [​IMG]
      P/s: Thấy chưa mình đã nc là DPBB rất sủng NL mà, chỉ là ảnh chưa tin tưởng NL thui...:th_81:
      Last edited: 24/9/14

    5. Hình Ưu

      Hình Ưu Member

      Bài viết:
      59
      Được thích:
      65
      Vậy sau này NL có ra giang hồ chơi Phương My? Có nổi tiếng hông? (trừ việc nổi tiếng nhờ ĐP) :yoyo20:
      Phương My thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :