1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Độc Sủng Điền Văn Man Thê - Trạch Trạch Nhân Sinh (Update C112/173)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lyly

      lyly Well-Known Member

      Bài viết:
      765
      Được thích:
      866
      nghiêm túc sao lại có thái độ như thế, ngươi bị ngu à? hứ, ghét cái tên LM Lâm này, muốn chia rẽ vợ chồng ngta à? đợi xem đến lúc chị ấy xử ngươi như thế nào, hahaha
      thanks nàng nhé.

    2. Skye

      Skye Well-Known Member

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      5,624
      [​IMG]Chương 22: Tiến hành rời [​IMG]

      Edit: Van san
      Beta: Lyan

      Thời gian trôi qua nhanh, Bạch Tiểu Mễ ở sơn trại được hơn tháng, đối với nơi này trở nên quen thuộc hơn rất nhiều, tại có thể tự do lại, mà thổ phỉ trong Hắc Phong trại tựa hồ cũng xấu như trong suy nghĩ của nàng, ít nhất là rất có quy củ, vẫn có chút chênh lệch so với mấy thổ phỉ làm chuyện xấu chiếu ti vi .

      Mà mấy ngày trước thương thế của Lý Mặc Nhiên đỡ hơn rất nhiều, Lý Mặc Nhiên cũng thực tuân thủ ước định, buổi tối đều nằm ngủ ở ghế sô pha mới được làm bao lâu.

      Đối với thân hình cao lớn của Lý Mặc Nhiên mà , cái sô pha này có chút , nhưng nếu miễn cưỡng vẫn có thể ngủ được đó.

      Hơn tháng này, Bạch Tiểu Mễ coi như xảy ra chuyện gì, đương nhiên trừ bỏ thường thường bị người nào đó ăn đậu hũ ở bên ngoài trước mặt người khác, hết thảy mọi thứ trôi qua cũng tệ.

      “Này! Mấy ngày nay sao người trong sơn trại lại ít như vậy?” Bạch Tiểu Mễ phát đường , người trong sơn trại thiếu ít nhất đến phần ba, những người này làm cái gì vậy?

      Bởi vì vào phía sau Hắc Phong trại, Bạch Tiểu Mễ nhìn thấy nơi nơi đều là mảnh an tĩnh, cho nên nhất thời nghĩ tới đây chính là sơn trại của thổ phỉ.

      “Phu nhân ngài biết đâu, hôm nay Đại đương gia cùng Tam đương gia mang theo người xuống núi cướp bóc!” Tiểu Đào nhìn thoáng qua phu nhân trả lời.

      Tiểu Đào này là Lý Mặc Nhiên lựa ra làm nha hoàn bên cạnh Bạch Tiểu Mễ, tuy rằng cá nhân Bạch Tiểu Mễ nghĩ cần thiết, nhưng vì kiên trì của Lý Mặc Nhiên nên đành chấp nhận.

      “À......” Bạch Tiểu Mễ bừng tỉnh đại ngộ, khó trách hôm nay Lý Mặc Nhiên sớm ra thấy bóng dáng, nguyên lai là chém giết! Trong sơn trại giờ còn lại rất ít người, tâm tư Bạch Tiểu Mễ hơi vòng vo chút, ánh mắt dừng ở hướng cửa sơn trại.

      Căn cứ vào hơn tháng Bạch Tiểu Mễ cố ý tìm hiểu tra xét này, sơn trại được che chắn khá tốt, bên phải là nơi dã thú thường lui tới cùng rừng rậm sương độc mù mịt, bên trong động vật cùng thực vật đa số đều có độc, cẩn thận đụng cái trúng độc bỏ mình.

      Mà phía sau sơn trại trụi lủi mảnh, về phía trước là vách núi đen, nghe bên dưới là vực sâu vạn trượng, mà bên trái sơn trại lại rất quái lạ, nghe có người vào đấy nhưng chưa từng thấy người trở ra.

      Muốn ra ngoài chỉ có thể từ cửa chính sơn trại mà ra.

      Hơn nữa ra ngoài phải có lệnh bài gì đó, cảm giác so với hoàng cung còn nghiêm ngặt hơn nhiều.

      Thời điểm tìm hiểu được ràng, Bạch Tiểu Mễ nhịn được bội phục đám người Lý Mặc Nhiên tìm được nơi che chắn tự nhiên như vậy, địa phương có phòng thủ phi thường tốt! Nhưng đường lui có chút khó mà thôi.

      Tiểu Đào, chúng ta ra cửa trại xem sao?” Bạch Tiểu Mễ bước nhanh về phía trước, ra ngoài cướp bóc tuyệt, có lẽ lần sau nàng có thể thừa dịp ra ngoài mà thoát ra khỏi nơi này .

      tại thân thể Lý Mặc Nhiên tốt, tuy rằng bây giờ còn nghiêm túc tuân thủ ước định, nhưng có thời điểm khó bảo toàn được thú tính, lời của nam nhân Bạch Tiểu Mễ dám tin.

      Cho nên trước khi có kế hoạch rời , trong khoảng thời gian này theo Lý Mặc Nhiên trong tay nàng ít thứ tốt, tin tưởng sau khi ra ngoài hẳn có thể trải qua ngày tháng yên lành.

      Kế hoạch vô cùng hoàn hảo, cũng chuẩn bị mất mấy ngày, nhưng bất hạnh thay, mỗi ngày Lý Mặc Nhiên cứ như trẻ sinh đôi luôn theo bên người nàng, nàng căn bản có thời gian để trốn thoát.

      “Đúng rồi, Đại đương gia mỗi lần ra ngoài khi nào trở về?” Bạch Tiểu Mễ vừa , vừa bình tĩnh tìm hiểu tin tức mình muốn biết.

      “Chuyện này nô tì , nô tì thấy có khi mười ngày sau ngài mới trở về, nhưng cũng có lúc hai, ba ngày sau ngài trở lại!” Kỳ Tiểu Đào cũng do người môi giới bán đến đây, ở sơn trại mới hơn nửa năm, còn vượt qua ba tháng đầu lo sợ hãi hùng, cho nên tình huống bên trong sơn trại biết rất ít.

      Bạch Tiểu Mễ nghe được chính là hai ngày sau mới có thể trở về, đây chính là tin tức tốt đúng ?

      Xem ra lần này trời giúp nàng rồi.

      Nhưng tại nàng có lệnh bài để ra ngoài? Bạch Tiểu Mễ ngẫm nghĩ lại, đem tình bên trong sơn trại điểm lại lần, đúng rồi, có Lão Vương chính là người thường xuyên xuống núi mua đồ ăn cùng các vật dụng hàng ngày.

      tay lão chắc chắn có lệnh bài.

      Nhưng làm thế nào để lấy được lệnh bài đây?

      Việc này, Bạch Tiểu Mễ lại nghĩ đến người gác ở cửa sơn trại, chuyện mình bị cướp về, sau lại bị Đại đương gia sủng làm áp trại phu nhân, bên trong sơn trại có người nào biết, có người nào hiểu.

      Cho nên Bạch Tiểu Mễ đường tới, nhóm tiểu sơn tặc đều cung kính chào hỏi.

      “Phu nhân hảo!” Thanh a dua lấy lòng.

      “Ừ!” Bạch Tiểu Mễ bình tĩnh lên tiếng, nhìn về phía bên ngoài sơn trại, con đường này rộng, chỉ đủ để cho chiếc xe ngựa mình hành tẩu, Bạch Tiểu Mễ ngu đến mức ra ngoài ngay bây giờ, chẳng qua nàng muốn xem con đường kia mà thôi.

      Nghe nơi này nằm ngọn núi, nếu nàng vội vàng xuống núi theo đường đó, Bạch Tiểu Mễ lo lắng đường xuống núi đụng phải Lý Mặc Nhiên bọn họ trở về.

      Nhưng nếu đường này, Bạch Tiểu Mễ lại lo lắng bản thân mình lạc đường trong núi, ngọn núi có dã thú là thể nghi ngờ, bởi vì Bạch Tiểu Mễ thường xuyên nghe được tiếng gầm rú của dã thú, ban đầu Bạch Tiểu Mễ nghe có chút rùng mình, sau vài ngày phát có chuyện dã thú cắn người, nàng mới yên tâm hơn nhiều.

      “Phu nhân, ngài yên tâm, Đại đương gia cùng Tam đương gia võ nghệ cao cường, có việc gì!” Thấy Bạch Tiểu Mễ lẳng lặng nhìn đường, thủ vệ canh cửa tự cho là đúng .

      “Ừ!” Bạch Tiểu Mễ nhìn thoáng qua tiểu sơn tặc, chẳng lẽ bộ dáng tại của nàng trông giống như lo lắng cho tên kia sao?

      Bất quá đây phải tình trọng yếu, nàng phải nghĩ ra biện pháp rời mới được.

      Nghĩ như vậy , Bạch Tiểu Mễ trực tiếp quay về.

      “Tiểu Đào, lấy hai vò rượu ngon đến dây!” Bạch Tiểu Mễ đầu óc ở nhanh chóng xoay chuyển, đầu cũng quay lại, chỉ với Tiểu Đào phía sau.

      “Dạ!” Uống rượu trong sơn trại là chuyện bình thương, đối với chuyện như vậy Tiểu Đào gặp qua, tuy rằng thắc mắc vì sao phu nhân là mỹ nhân yểu điệu lại uống rượu? Nhưng cũng dám hỏi, lúc trước mới được phái tới, nàng được dạy dỗ, phu nhân là chủ tử, lời của chủ tử nhất định phải tuân theo.

      [​IMG]
      Last edited: 30/9/14
      Lim-0403, Yên Hoa, Halong-ngoc18 others thích bài này.

    3. lyly

      lyly Well-Known Member

      Bài viết:
      765
      Được thích:
      866
      aizzz. lần này chị trốn ko biết có cơ hội cho làm hùng cứu mỹ nhân rồi tiện thể ăn luôn ko? mong đợi ing~~

    4. Skye

      Skye Well-Known Member

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      5,624
      [​IMG]Chương 23: Cảm giác có chút dễ dàng[​IMG]

      Edit: Van san
      Beta: Lyan

      Ánh trăng sáng tỏ, thân ảnh màu đen tránh thoát khỏi tuần tra của sơn tặc, lặng yên tiếng động qua chỗ hành lang gấp khúc, bước ngoặt tiến vào nơi cư trú của sơn tặc, xem xét đúng mục tiêu, bóng đen thần tốc tới gần, động tác có chút quen, nhưng cũng an toàn tới đích.

      Nhìn vào bên trong thấy vị trung niên nằm bàn, trong lòng bóng đen chuẩn bị tốt, lấy ra cục đá ném trực tiếp lên người vị trung niên kia.

      Nhưng vị trung niên cường tráng chỉ kêu lên tiếng, lập tức gãi gãi chỗ bị đá ném trúng, sau đó tiếp tục ngủ.

      Người áo đen tới nhìn người nọ giống như giả vờ ngủ, lập tức lặng lẽ mở cửa sổ ra, sau đó nhàng nhảy vào, đến bên cạnh người này, cầm lấy cây gậy gỗ trực tiếp đánh lên cổ, khiến ngủ càng sâu.

      Làm xong mọi chuyện, hắc y nhân lập tức tìm kiếm loạn xạ người vị trung niên, rất nhanh tìm được thứ mình cần, sau đó nhanh chóng biến mất khỏi phòng.

      đường chạy trở về!

      Rất nhanh về tới phòng của mình.

      Đối với việc bản thân có thể dễ dàng lấy được thứ đó, Bạch Tiểu Mễ có chút khó tin, hay do nàng có vận khí tốt, đường thế nhưng bị phát , chẳng lẽ hôm nay chính là ngày may mắn của nàng sao?

      khi như vậy, chuyện rời nên trì hoãn nữa, tránh để ngày mai lão kia mua đồ tìm thấy lệnh bài báo mất, sau đó trong sơn trại tăng cường phòng bị, như vậy cơ hội để nàng chạy ra ngoài càng thêm xa vời.

      “Tiểu Đào, ngươi ngủ rồi sao?” Bạch Tiểu Mễ đến phòng ngủ của hạ nhân, đây là phòng bên cạnh mới được sửa lại, Lý Mặc Nhiên lo lắng nương tử nhà mình buổi tối sợ hãi, cho nên trước khi xuống núi để cho Tiểu Đào tiến vào ở đó.

      “Phu nhân, có chuyện gì ạ?” hồi có tiếng bước chân vội vàng, Tiểu Đào xuất ở cửa phòng, khi mở cửa ra thấy phu nhân đứng trước cửa phòng mình, có chút lo lắng hỏi.

      “Tiểu Đào đến phòng ta chút, ta có việc cần !” Bạch Tiểu Mễ xong xoay người trở về phòng mình, Tiểu Đào do dự theo.

      “A!” Tiểu Đào vạn lần ngờ, nàng vừa mới tiến vào phòng cổ bị tập kích, trước mặt bỗng tối sầm liền hôn mê bất tỉnh.

      “Tiểu Đào có lỗi với ngươi, vì tự do của bổn tiểu thư cho nên chỉ có thể tạm thời để ngươi bị ủy khuất!” Bạch Tiểu Mễ thoát áo ngoài của Tiểu Đào, đem người đặt lên giường, lập tức trói chặt người lại, miệng cũng bịt kín.

      Đắp chăn, buông màn, hết thảy đều chuẩn bị tốt, Bạch Tiểu Mễ nhanh chóng thay quần áo người, vẽ lông mày thô, dưới cằm chùi đen xì, nhìn qua có chút giống như râu mới mọc ra.

      Đem mái tóc dài dùng kéo cắt hơn phân nửa, chỉ chừa đến cổ áo,tóc làm rối tung lên, tùy ý buộc thành kiểu tóc của nam tử, sau đó mang theo mấy vật gì đó đáng giá của Lý Mặc Nhiên rồi nhanh chóng ra khỏi phòng.

      Tiểu Đào, xin lỗi !

      “Người nào đó?” Thủ vệ sơn tặc nghe được động tĩnh, lập tức quát hỏi.

      “Thủ vệ đại ca, ta là sai vặt của Vương quản , được phái truyền tin cho Đại đương gia!” Giọng mang theo chút thanh khàn khàn riêng có của thiếu niên.

      “Phải ? Lệnh bài đâu!” Thủ vệ sơn tặc cũng dễ dàng bị lừa như vậy mà cho qua, cứ theo quy củ mà làm.

      “Ở trong này! Thủ vệ đại ca mau nhanh chút, việc này rất gấp!” Sơn tặc gầy kia có chút sốt ruột .

      Thủ vệ nhìn nhìn, xác nhận đúng lệnh bài liền đem người thả ra!

      Thân ảnh gầy kia nhanh chóng biến mất trong bóng đêm.

      “Rốt cục cũng được ra ngoài!” Bạch Tiểu Mễ nghĩ đến tình lại thuận lợi như thế, nhưng tại cách sơn trại vẫn rất gần, nàng phải chạy nhanh lên mới được dù sao phương pháp trốn thoát của nàng rất dễ bị phát .

      Ngày mai, Vương quản tỉnh lại nhất định thấy điều bình thường, rất nhanh hoài nghi đến nàng.

      Bạch Tiểu Mễ thừa dịp bây giờ còn có thời gian đường chạy nhanh, nàng còn có sáu giờ để trốn chạy.

      Bạch Tiểu Mễ chạy đường hướng xuống núi, đại khái cảm giác được thời điểm trời nhanh sáng, thể lực của Bạch Tiểu Mễ bị tiêu hao khá nhiều, có chút chậm lại.

      tại nếu dừng lại để nghỉ ngơi thực là hành động sáng suốt, nhưng mà lúc này nàng thể chạy nổi nữa rồi?

      Bạch Tiểu Mễ do dự chút, lập tức lệch khỏi quỹ đạo, hướng về bên cạnh.

      Có lẽ do xem TV nhiều quá, Bạch Tiểu Mễ vẫn có ý thức cẩn thận, vừa vừa xóa dấu vết mình lưu lại, tuy rằng làm có chút lưu loát, nhưng chắc chắn bị phát ra.

      đường tới, Bạch Tiểu Mễ luôn chú ý để mình lớp lá cây khô, hoặc là cỏ, tận lực lưu lại bất kỳ dấu chân nào, đoạn Bạch Tiểu Mễ đều kiểm tra lại xem bản thân mình đem dấu chân xóa chưa, tuy rằng có chút chậm, nhưng vẫn an toàn hơn.

      Bạch Tiểu Mễ ở núi cũng được khoảng thời gian, nàng dám xem thường sơn tặc ở đây.

      Bởi vì sơn tặc ở đây tựa hồ cùng loại với sơn tặc trong tưởng tượng của nàng.

      Mặt trời chiếu rọi tia nắng ban mai lên mặt đất, ngày mới đến, Bạch Tiểu Mễ nhìn bầu trời, cảm giác tự do cách mình ngày càng ngắn.

      “A, có cái hang động, là quá tốt!” Thời điểm sức cùng lực kiệt cũng dám nghỉ ngơi, Bạch Tiểu Mễ phát ra cái hang động lớn, vui sướng tiến lên xem xét, cho dù cao hứng, nhưng Bạch Tiểu Mễ cũng dám khinh thường, dù sao nơi này là núi, chắc có dã thú.

      Bạch Tiểu Mễ cẩn thận từ sau lưng lấy ra cái túi , cầm cái kéo vũ khí duy nhất mà nàng có được.

      Sau hồi tiến lên kiểm tra, Bạch Tiểu Mễ xác nhận có nguy hiểm.

      có nguy hiểm Bạch Tiểu Mễ tính toán ở trong này nghỉ ngơi khoảng thời gian, bất quá lấy cẩn thận của Bạch Tiểu Mễ, đương nhiên quan tâm mà cứ thế vào nghỉ ngơi. Nàng quay đầu ngắm nhìn, nơi này tuy có vẻ là dốc đứng, nhưng nếu có người đến chắc chắn phát ra sơn động, nàng vất vả mới có thể chạy ra ngoài đương nhiên muốn lại bị bắt trở về.

      Quan sát bốn phía chút, Bạch Tiểu Mễ xuống núi đoạn, đến mấy cây cách sơn động rất xa, lợi dụng cái kéo sắc bén đem cành cây cắt xuống.

      Sau đó ở đem nhánh cậy rậm rạp kéo về trước cửa hang, bố trí ngụy trang bên ngoài hang động tốt, để khi từ bên ngoài nhìn vào thể phát ra được chỗ này có cái hang, lúc này Bạch Tiểu Mễ mới yên tâm vào hang nghỉ ngơi.

      Chạy trốn vội vã, lại phải bộ, hơn nữa có cảm giác lo lắng sợ hãi nhiều giờ, nên Bạch Tiểu Mễ mệt mỏi chịu được, cho nên sau khi ăn chút gì đó để lấy sức, Bạch Tiểu Mễ đẩy tảng đá chặn trước cửa hang động để tránh dã thú tiến vào, nàng liền ngủ thiếp .

      [​IMG]
      Last edited: 30/9/14
      Lim-0403, Halong-ngoc, Phong Vũ Yên19 others thích bài này.

    5. Skye

      Skye Well-Known Member

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      5,624
      [​IMG]Chương 24: Hang động kì lạ[​IMG]

      Edit: Van san
      Beta: Lyan

      Bạch Tiểu Mễ biết mình ngủ trong bao lâu, trận thanh ầm ĩ làm nàng tỉnh giấc.

      “Hai người các ngươi đến bên kia tìm, các ngươi tìm hướng bên này, còn lại các ngươi theo ta!” Giọng của nam tử, thanh nghe có vẻ tức giận.

      “Dạ, Tứ đương gia!” Mọi người cấp tốc chia nhau ra, tìm kiếm trong rừng núi.

      canh giờ sau.

      “Tứ đương gia bên này phát thấy phu nhân!” Người tới bẩm báo.

      “Tứ đương gia, thuộc hạ cảm thấy có lẽ phu nhân xuống núi!” tìm cả ngày, nhưng vẫn chưa phát ra chút tung tích nào, mặt khác bên kia cũng có tin tức, theo suy đoán hẳn là xuống núi rồi.

      Phu nhân nhà bọn họ là người có thể chất yếu đuối, có khả năng nhanh ở chỗ đường khó này, nơi này lại có dã thú thường xuyên lui tới, hơn nữa cho dù có nhanh, lấy tốc độ của bọn họ có khả năng đuổi kịp, dù sao thời gian thủ vệ cùng Vương quản bẩm báo cũng chỉ cách đây hơn ba canh giờ.

      Bạch Tiểu Mễ dám động đậy im lặng nghe động tĩnh ở bên ngoài, võ công của Tứ đương gia nàng thấy qua, khinh công lợi hại như thế chắc chắn võ công cũng kém, nàng dám mạo hiểm nhìn lén, đến hô hấp cũng chậm dần.

      Lại qua đoạn thời gian, cũng biết thuộc hạ cùng Tứ đương gia gì đó? Người Hắc Phong trại tựa hồ như hết, nhưng Bạch Tiểu Mễ vẫn dám lập tức rời khỏi chỗ này, dù sao lúc này là thời điểm nguy cấp, tại nếu ra ngoài rất có thể bị gặp phải.

      Bạch Tiểu Mễ từ từ đến tảng đá chặn trước cửa hang động, nhìn ra phát sắc trời còn sớm, ban đêm núi rừng nguy hiểm, giờ phút này Bạch Tiểu Mễ dám mạo hiểm ra ngoài, kiểm tra lại đồ ăn mình mang, theo dự tính chỗ thức ăn này có thể duy trì trong vòng hai ngày nữa, vì an toàn, Bạch Tiểu Mễ tính toán tạm thời ở lại nơi đây.

      Lại tìm ít tảng đá lớn, mang từng tảng đá đem chèn kín vào cửa sơn động, như vậy càng an toàn, chỉ có điều nàng vừa mới tỉnh ngủ nên thể ngủ tiếp được nữa.

      Xong chuyện ngồi xuống, trong lòng Bạch Tiểu Mễ bỗng nhiên có chút cảm giác thê lương.

      Cũng biết cha, mẹ thế nào rồi? Khi phát ra nàng chết, hẳn là rất khổ sở! Cũng biết đời này nàng còn có thể trở về được hay ? Bình thường bởi vì lo nghĩ đến chuyện thoát thân, cho nên cũng có thời gian nghĩ về chuyện đại, bỗng nhiên yên lặng, hồi tưởng lại dường như cách mấy đời.

      Thỉnh thoảng có tiếng dã thú gào thét, lúc ở Hắc Phong trại nàng thấy sợ mấy, nhưng bây giờ chỉ có mình lại vô cùng sợ hãi, ánh mắt Bạch Tiểu Mễ cứ chăm chú nhìn về phía cửa vào hang động.

      Ban đêm so với ban ngày càng nguy hiểm hơn, cầm chặt kéo trong tay, chỉ cần phát có gì đó bình thường nàng liền động thủ.

      Cửa hang động này lớn, nhưng bên trong khá thoáng, rộng khoảng hai thước, cao gần thước rưỡi, cho nên khi chui vào Bạch Tiểu Mễ có cách nào đứng lên, Bạch Tiểu Mễ cũng dám sâu vào bên trong.

      Lúc trước Bạch Tiểu Mễ có tinh thần để thám hiểm, cho nên nghĩ vào trong, nhưng bây giờ Bạch Tiểu Mễ lại phát ra ở sâu trong sơn động tỏa ra luồng ánh sáng nhè , khi nhận thấy việc này Bạch Tiểu Mễ thực rất hoảng sợ.

      Ánh mắt vốn luôn chú ý phía cửa vào hang động liền chuyển hướng nhìn sâu vào bên trong.

      Chẳng lẽ bên trong có rắn? Nhưng nàng chưa từng nghe qua có loại rắn nào lại có thể phát sáng! Người khác sợ rắn, nhưng đối với Bạch Tiểu Mễ nàng lại hề sợ.

      Bạch Tiểu Mễ cảnh giác nhìn xoáy vào phía trong hang động, kỳ càng vào sâu bên trong, hang càng lúc càng , nếu phía bên trong thế, vậy nàng có cần phải đem tảng đá chặn vào nơi đó hay ?

      Chỉ có điều Bạch Tiểu Mễ đem đá chặn ở nơi đó là có khả năng, bởi vì nàng lấy toàn bộ đá có thể tìm được chặn trước cửa hang rồi, bên trong có cái gì che chắn được.

      Vốn nghĩ vào xem, nhưng ánh sáng kia hề tắt mà tiếp tục tỏa sáng tới hơn giờ sau đó, lúc đầu Bạch Tiểu Mễ kiên định vào giờ lòng tò mò lấn át lo lắng khiến cho nàng dao động, cả khoảng thời gian dài như thế Bạch Tiểu Mễ phát trừ bỏ ánh sáng được phát ra bên trong vẫn có động tĩnh gì, cũng có cảm giác nguy hiểm, nàng đem túi đeo người tính toán vào xem thử.

      Bạch Tiểu Mễ cầm tay cái kéo vũ khí duy nhất của nàng, sau đó khom lưng vào trong, đúng là được lát, cái động càng biến hơn, Bạch Tiểu Mễ phải quỳ rạp mặt đất từ từ bò vào.

      Càng hướng vào bên trong, Bạch Tiểu Mễ phát nhiệt độ càng ngày càng ấm áp.

      Nằm sấp đoạn thời gian rất dài, sơn động bắt đầu từ từ lớn dần! Bạch Tiểu Mễ đứng dậy khom thắt lưng tiếp tục về phía trước, sơn động càng lúc càng lớn, hơn nữa càng xuống, sơn động càng sạch , hoàn toàn có cảm giác lạnh lẽo của núi rừng, muốn quay trở lại nhưng dám, đành phải tiếp tục .

      Điểm sáng ngày càng gần, kỳ đến nơi này, Bạch Tiểu Mễ bắt đầu nghi hoặc, bởi vì dựa theo độ sâu của hang, nàng ở bên ngoài hẳn nhìn thấy ánh sáng, nhưng nàng lại thấy được, hơn nữa dọc đường có cảm giác tối tăm?

      Điều này có khoa học!

      Nhưng chuyện nàng xuyên đến nơi này cũng phải là chuyện khoa học có thể giải thích được? Cho nên Bạch Tiểu Mễ tiếp tục về phía trước.

      bao lâu sau, nàng nhận thấy trước mắt dĩ nhiên là cái động rộng rãi, thoáng mát mà nguồn sáng phát ra nằm ngay tại giữa động.

      Vị trí trung tâm động là cái sân khá rộng, giữa sân có chỗ lõm xuống, mà nguồn sáng chính được phát ra từ nơi đó, nó chiếu sáng toàn bộ cái hang động rộng rãi giống như ban ngày.

      Thấy cảnh này, Bạch Tiểu Mễ nhất thời ngây ngẩn cả người!

      Chẳng lẽ nàng phát được bảo bối nào đó sao? Tuy rằng Bạch Tiểu Mễ là người tiền, nhưng cũng dám vì bảo bối, dưới tình huống ràng mà tiến lên tìm hiểu.

      Bạch Tiểu Mễ nhìn lát, rồi xem xét tìm nơi có thể thân, lại tính toán thăm dò xem ánh sáng kia đến tột cùng là cái gì?

      Nhưng, Bạch Tiểu Mễ ngờ rằng nàng chưa kịp hành động, luồng ánh sáng mạnh màu trắng bạc bắn ra từ nguồn sáng, sau đó hề báo trước truyền vào cơ thể nàng.

      “Á!” Bạch Tiểu Mễ hoảng sợ trực tiếp kêu lớn, đập đập vào người, nhưng hiển nhiên động tác của Bạch Tiểu Mễ chẳng có nửa điểm tác dụng, bởi vì người nàng cái gì còn lưu lại.

      Nhưng chuyện vẫn chưa xong, Bạch Tiểu Mễ chưa kịp kiểm tra xem thân thể của mình ra sao, bị lực mạnh mẽ kéo , cả người bị khống chế bay về phía ánh sáng kia, vô luận Bạch Tiểu Mễ giãy dụa như thế nào, đều thể tránh thoát trói buộc của luồng ánh sáng màu trắng bạc này.

      Trời ạ! Nàng cứ tò mò ! Bây giờ tốt rồi! Xem ra nàng gặp phải tà môn ngoại đạo gì đó rồi! Lần này nàng nhất định chết rồi!

      [​IMG]
      Last edited: 30/9/14
      Lim-0403, Halong-ngoc, Phong Vũ Yên15 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :