[UPDATE 1/10] Tin từ weibo của mẹ Mặc: " #HãyNhắmMắtKhiAnhĐến Giản Dao muốn mang con Bảo tàng hải dương. Bạc Cận Ngôn: "Nhàm chán, ." Giản: " phải thương chăm sóc con nhiều!" Cùng thành công! Nhưng đường mặt rất thối. Sau khi về nhà bọn rất vui vẻ. Giản: " còn vui?" Bạc: "Xem ra em là được cái này mất cái khác. Còn có cái gì so với việc nhìn thấy vô số cá mà lại được ăn, càng khiến cho người ta nóng nảy." Giản: "Phì... Đợi chút, cái gì mà được cái này mất cái khác?" Bạc hừ nhìn về phía con chơi đùa mặt đất." Tính mai đăng mà thôi đằng nào cũng là thả mồi câu nên thôi mình nhả luôn )))))))))) Còn 1 câu chuyện nữa nhé cả nhà, hàng ém lúc nào nhả còn chưa biết đâu, hie hie Trở lại với câu chuyện nhà họ Bạc tên Miêu nào đó, thiệt là quá sức quan ngại với cái độ ghiền cá của nhà rồi )))))))))) cá để ngắm mà cũng muốn thả vô mồm nữa )))) ăn ăn ăn ăn, suốt ngày chỉ biết ăn cá thôi ~Gi [UPDATE 1/10] Tin từ weibo của mẹ Mặc: Em Moussie dịch, cám ơn em Xin lỗi cả nhà giờ mình mới học về đây " #HãyNhắmMắtKhiAnhĐến Đánh giá hoàn chỉnh của Bạc Cận Ngôn đối với vụ án diệt môn chính là "Đơn giản y như vụ án vô vị trong sách giáo khoa" . Hai chữ vô vị được nhân viên viết báo cáo xóa . Sau đó khi thấy được báo cáo, chau mày: "Họ xóa tính từ quan trọng mô tả đặc điểm của vụ án này rồi." Giản Dao: "Vô vị... là đặc điểm ư?" Bạc: "Đương nhiên. lẽ là từ "Đơn giản" sao? Đơn giản là từ trung tính, còn vô vị mới mang nghĩa đá xoáy sâu hơn." Giản Dao chết lặng... Đại Thần, phỉ báng vụ án mình phá như vậy có nên hả?" có phải người hành tinh này đâu mà, thuộc về thế giới 4D ))))))) Cái con người vừa ấu trĩ lại còn tự kiêu là đây cần gì quan tâm mọi người nghĩ gì mới chính là chân lý đó biết !! *tung hoa* ~\(>3<)/~ ~Gi [UPDATE 4/11] ❁ Câu chuyện số 1: Mặt Lạnh vô tình ❁ ✲゚Dịch: Moussie ~(⁰▿⁰)~ ☆*・゜゚・*(^O^)/*・゜゚・*☆ Từ lúc chuyện tình của Hàn Trầm và Tô Miên công khai, hệ thống công kiểm pháp của Lam Thị khiến người ta chú ý nhờ viên kim cương Vương Lão Ngũ, cứ thể thu hút ánh nhìn của phái nữ. Thế nhưng, rất nhanh chóng có người đàn ông khác, thay Hàn Trầm trở thành đối tượng kết hôn lý tưởng của các nữ cảnh sát, nữ pháp y, nữ luật thậm chí cả nữ thẩm phán. chính là Mặt Lạnh! Những người phụ nữ làm trong giới công kiểm pháp, đại đa số đều học giỏi hoặc là dạng giỏi giao thiệp. Muốn tìm người đàn ông, luôn có quy củ ràng; phải tìm người bạn trai thành tâm thành ý, biết nặng biết , điều này cũng chẳng dễ dàng gì. Còn người đàn ông này, "người đàn ông công kiểm pháp" như ngôi sao mới này, quả làm hài lòng cầu của phần lớn phái nữ đối với bạn trai, người chồng lý tưởng của mình! Trước tiên, rất đẹp trai. Mặt mày sáng sủa, thân hình cao lớn. Mặc dù đẹp trai đến mức nghịch thiên như Hàn Trầm, dù sao mặt mày của Hàn đẹp trai vừa nhìn khiến phụ nữ tim đập loạn xạ. Nhưng như vậy càng tốt, vừa đủ thôi, đẹp đến mức như Hàn Trầm, khiến phụ nữ thiếu cảm giác an toàn. Còn nữa, theo lời Tiểu Triện thường cùng gym lại: "Mặt Lạnh có cơ bụng tám múi với dáng y như tiên cá! Mặc quần áo kiểu gì cũng làm lộ ra." Nghe được tin tức ngầm này, nhiều chị em đều ngấm ngầm nắm chặt tay rồi than thở... Châu Tiểu Triện cái tên tướng tá như que gậy hiểu cái khỉ mốc gì chứ, đàn ông tốt nhất là có thân hình cường nhưng tráng như thế đấy! Tiếp theo đó, rất chính đáng, rất chuyên tâm, tuyện đối ham mỹ sắc. Nghe nhiều năm trước từng quen bạn , sau khi chia tay vẫn luôn ở mình. Có con theo đuổi, cũng chẳng mảy may gì. Người đàn ông trước sau như thế này, nếu như bạn có thể lần nữa mở trái tim ra, để trở thành bạn trai của mình, bạn xem phải bạn đến mức nào chứ? Lại lần sau đó, còn có vô số ưu điểm! Sở trường của là thăm dò tình hình, công trạng xuất sắc, là trong những nhân tài ưu tú nhất của cảnh giới Lam Thị. Tiếp đó tuy phải dạng giàu có gì, nhưng chắc chắn có thể vì bạn xâu dựng tương lai vững chắc; khả năng bắn súng của thuộc dạng trong hàng vạn, là bá chủ quán quân đợt đọ sức, vật lộn, bắn tỉa của khóa trước ở tỉnh K, bạn muốn trở thành người phụ nữ của , đích thị là gả cho minh chủ võ lâm, còn ai dám ăn hiếp bạn ? Còn nữa, điều nghịch lý nhất chính là đây! còn cực kì cực kì giỏi nấu ăn, đặc biệt là hầm canh! Nghe đám người tổ Khiên Đen , mỗi lần rảnh rỗi đến nhà Mặt Lạnh, ăn đến bụng no căng nào là canh gà ác, canh ba ba, canh nấm rừng, canh bao tử heo... bao giờ lặp lại, cho nên tổ Khiên Đen mới có thể lúc nào cũng tràn trề năng lượng, đều là do Mặt Lạnh nuôi tốt quá! Cho nên, người đàn ông hội tụ quá nhiều ưu điểm như thế, nếu như còn độc thân, miệng lưỡi cũng giỏi, vậy còn lý do gì ngăn cản trở thành người đàn ông được phụ nữ hoan nghênh nhất như thế?! ... biết từ bao giờ, mỗi phân cục của Lam Thị, phái nữ độc thân ở tòa án, viện kiểm sát, ít nhiều cũng nghe về tồn tại của Mặt Lạnh. biết từ bao giờ, Mặt Lạnh cũng bắt đầu vô duyên vô cớ hai ba lần nhận được đeo đuổi mãnh liệt hay lời tỏ tình của ai đó. Ví dụ... đến phân cục nào đó lấy tư liệu, ngồi trong phòng hồ sơ yên lặng, đưa thuốc lá cho viên quản lý già, bỗng nhiên có nữ cảnh sát trẻ tuổi bước vào. Tóc dài bay bay, mùi nước hoa thơm phưng phức, người mặc áo sơmi dùng riêng cho hình cảnh, khí thế hiên ngang tỏa sáng, viên quản lý già cũng nhìn chằm chằm vào . Mặt Lạnh đến nhìn cũng chẳng thèm. Mấy viên cảnh sát nữ đó nhìn tôi, tôi nhìn , mỉm cười rồi vây lại với nhau: " chính là thầy giáo Mặt Lạnh tiếng tăm vang dội có đúng ? Chúng em là fans của đó! đối với tổ Khiên Đen có hứng thú đến vậy, năm sau muốn ghi danh à, thầy Mặt Lạnh, có thể hướng dẫn bọn em lát ?" Nếu đổi lại là người đàn ông khác ( bao gồm Hàn Trầm) đối với rừng hoa thế này, chỉ sợ tâm trí bay phơi phới rồi. Nhưng Mặt Lạnh... chỉ khẽ chau mày, cầm tài liệu lên, vẫn hạ mi mắt mà tránh nhìn dung nhan của họ. " thể." quay người mất. Đám nữ cảnh: "..." Lại ví dụ... Hôm nọ, đến tòa án giao tài liệu, vừa bước vào đại sảnh, liền bị nữ kiểm sát trẻ gọi lại: "Mặt Lạnh, qua chỗ tôi lát." vụ hung sát nào đó gần đây thẩm tra, viên kiểm sát tìm chắc chắn có chuyện. Mặt Lạnh nghi ngờ gì mà bước theo nữ kiểm sát viên vào phòng làm việc. Sau khi ngồi xuống, nữ kiểm sát đem tập hồ sơ đưa trước mặt , hỏi vài câu. Mặt Lạnh lại khẽ chau mày, bởi vì đây đều là vấn đề rất đơn giản. Lẽ ra thân làm kiểm sát viên, chỉ số IQ chắc cũng chẳng đến nỗi... nghĩ đến đây, liền ngẩng đầu nhìn . Nhưng biết được rằng, chỉ với cái ngẩng đầu nhìn lướt qua lãnh đạm, thâm trầm lại đầy mùi đàn ông như thế, khiến nữ kiểm sát viên đó ngẩn người. nghĩ rằng bản thân có bảng thành tích học tập huy hoàng, tướng mạo cũng tệ, được xưng là đóa hoa của tòa án XX, cùng với ... rất xứng đôi. ngước mắt nhìn , chậm rãi hỏi: "Mặt Lạnh, nghe chưa có bạn ?" Mặt Lạnh vẫn nhìn vào hồ sơ, tùy tiện đáp: "Ừ." "Vậy cảm thấy tôi như thế nào?" Mặt Lạnh mặc dù ít , nhưng cũng ngây ngô trẻ con như Châu Tiểu Triện, vừa nghe thấy thế bèn bỏ tập hồ sơ xuống, nhìn vào nữ kiểm sát viên. "Chẳng thế nào cả." Nữ kiểm sát viên: "..." Mặt Lạnh đứng dậy: " còn chuyện gì tôi trước đây." xong luôn. ... Những chuyện thế này xảy ra rất nhiều lần, sau đó... cái danh hiệu "Vô tình" của Mặt Lạnh cũng vang lừng cách triệt để trong hệ thống công kiểm pháp. Đúng là người đàn ông khiến người ta vừa thích lại dễ đau lòng mà. Tất cả mọi người đều suy đoán, rốt cuộc phải là người phụ nữ như thế nào, mới có thể khiến trái tim của Mặt Lạnh tan chảy chứ? Thậm chí đến cả nội bộ tổ Khiên Đen, cũng bắt đầu bàn tán về chủ đề nóng hổi này. Buổi trưa hôm nọ sau khi ăn xong cơm trong phòng làm việc, tiến đũa gõ leng keng vào ấm trà, tang tang tang: "Mua sẵn nào mua sẵn nào, rốt cuộc ai mới có thể hái đóa hoa lạnh lùng Mặt Lạnh này đây!" Những đề tài vô vị như thế, Hàn Trầm và Mặt Lạnh đương nhiên tham gia. Tiểu Triện và Tô Miên ngược lại thấy rất thích thú. Tiểu Triện suy nghĩ cực khổ hồi lâu sau đó lắc đâu: " biết rồi! Chuyện này tôi cũng mấy..." Tô Miên lại giống như tay lão luyện trong tìn thường cảm thán: "Xinh xắn đáng , tích; tiểu thư băng giá, cũng thích. Xem ra khẩu vị của Mặt Lạnh nhất định là có chút khác người rồi." Mặt Lạnh: " im ." ... Tất cả mọi người đều cho rằng Mặt Lạnh mãi mãi đơn. Đến cả bản thân Mặt Lạnh, dường như cũng quen với cuộc sống như thế này. ra cũng phải do còn nặng tình với bạn trước, ta sớm kết hôn sinh con rồi. Chỉ là biết nên bắt đầu mối tình mới như thế nào. Có lẽ do cảm giác chưa tới nên thể miễn cưỡng được. Cho đến hôm nọ... Đó vốn dĩ là ngày rất bình thường cũng rất yên tĩnh như bao ngày. Chỉ có cơn sóng duy nhất, đó chính là lúc Mặt Lạnh truy bắt tội phạm, cánh tay của bị dao rạch trúng. Thế là sau buổi trưa nắng chiếu tĩnh mịch đó, gõ cửa phòng y tế rồi bước vào. Trong phòng y tế có mùi thuốc khử trùng nhàn nhạt, nhưng lại có thứ hương thơm nào đó càng nhạt hơn. Giống như mùi của hoa cỏ. vừa cúi đầu, liền nhìn thấy bàn để bồn cây cảnh xíu. Còn có bể cá, trong bể có con cá vàng tung tăng bơi lội. Trong cục cảnh sát tràn đầy hương nam tính cùng nghiệm túc như thế này, lại có được thứ phong cảnh bình yên như thế, hiểu sao lại khiến lòng người yên tĩnh hẳn. "Đợi lát! Tôi rửa mặt xong ra ngay!" giọng nữ giòn giã vang lên từ bên trong. Giọng đó rất dễ nghe. Mặt Lạnh nhìn về phía sau bức màn, rồi ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh. Trong đầu tự động lên nhưng tin tức có liên quan đến bác sĩ, dường như từng nghe bọn họ bàn tán qua, phòng y tế vừa có bác sĩ thực tập mới đến; nghe cũng tệ, còn chưa có bạn trai nữa. Những thứ khác cũng chẳng để ý nghe. Qua hồi, bức màn được vén lên, có người bước ra. Mặt Lạnh bèn ngẩng đầu nhìn lên. ... Tiểu Triện cảm thấy Mặt Lạnh dạo gần đây cứ kỳ lạ thế nào ấy. Tại sao buổi trưa mỗi hôm đều chạy đến phòng y tế? Dù sao cũng chỉ là bị dao rạch ở cánh tay thôi mà? Lần trước ta bị Hứa Nam Bách đâm cho nhát, chạy đến phòng y tế cũng chẳng chăm chỉ như bây giờ. lẽ vết thương còn nặng hơn so với vẻ bề ngoài của nó ư? Ôm lấy suy đoán này, tối hôm đó mọi người cùng nhau ăn cơm, Tiểu Triện đặc biệt quan tâm hỏi han: "Mặt Lạnh, dạo gần đây cậu cứ chạy đến phòng y tế? Có phải là vết thương chưa khỏi ?" Lời vừa dứt, tất cả mọi người đều ngẩng đầu nhìn Mặt Lạnh. Mặt Lạnh lãnh đạm uống hớp canh: " phải. Tôi theo đuổi người." "Khụ... khụ... khụ..." Tiểu Triện, Lải Nhải và Tô Miên đều phun hết canh ra ngoài. Hàn Trầm cũng nhướn mắt nhìn Mặt Lạnh. "Theo đuổi?" Lải Nhải sắc mặt như tin nổi: " lẽ là cái ý nghĩa mà chúng tôi nghĩ đến đó hả?" Đối với những câu hỏi vớ vẩn như thế, Mặt Lạnh căn bản muốn trả lời, tiếp tục uống canh. Những người ngồi đều là cao thủ trinh sát, trong chớp mắt chỉnh đốn được mọt chuyện. Lải Nhải: "Cậu theo đuổi bác sĩ? Hay quá ta! ấy rất cao tay đó nha! Tôi cũng muốn theo đuổi nữa!" Mặt Lạnh ngẩng đầu nhìn cậu ta: "Bỏ cuộc ." Lải Nhải: "Cậu!!!" Tiểu Triện: "Oaaa! bác sĩ đó tôi cũng rất thích, Mặt Lạnh có mắt nhìn người." Mặt Lạnh mỉm cười. Hàn Trầm cũng gì nhiều, chỉ vỗ vai cổ vũ . Phản ứng của phụ nữ đối với chuyện này dù sao cũng chậm hơn đàn ông chút, Tô Miên im lặng hồi lâu, cuối cùng cũng nhớ được bác sĩ đó là ai, vỗ đùi mình phát: "Tiêu rồi! Mặt Lạnh, ra cậu thích dạng phụ nữ vừa mềm mỏng vừa đáng đó hả!" Mặt Lạnh cúi đầu châm điếu thuốc, cười nhạt: "Tôi chính là thích dạng phụ nữ vừa mềm mỏng vừa đáng như thế đấy." ☆*:.。. o(≧▽≦)o .。.☆ ... "Mặt Lạnh có cơ bụng tám múi với dáng y như tiên cá!..." Đến lật quai hàm mất rồi ))))))))))))))) Dáng người như tiên cá mới chuẩn cơ chứ lị "cường mà lại tráng" nhóe, cũng cực phẩm như ai Mà trình độ theo đuổi của cũng là... nhìn vại mà hổng phải vại đâu nha, đúng ngoài lạnh trong nóng "hừng hực" hà Đoạn sau đây có thể làm cho mọi người hơi hẫng tý và biết trước số nội dung truyện... nên cần cân nhắc trước khi đọc nhé! Đoạn này mẹ Mặc viết ngay dưới câu chuyện này (Chưa hoàn còn tiếp... ngờ câu chuyện của Mặt Lạnh, lại viết dài ngang ngửa với phiên ngoại. Mọi người nếu thấy thích, sau này rảnh tôi viết tiếp. Ngoài ra xin thanh minh chút, câu chuyện chỉ là trích đoạn , có nghĩa là nó phát sinh sau khi chính văn hoàn. Cũng có nghĩa là các bạn thấy Từ Ti Bạch trong đoạn ghi điện thoại, có nghĩa là cậu ta chết; ở đây thấy được Mặt Lạnh, cũng có nghĩa là ta còn sống... tôi có ta chết, chỉ là ví dụ mà thôi. Năm đó Mạc Phổ, Mạc Lâm trong câu chuyện của "Độc quyền chiếm hữu" giúp nam nữ chính trông con, sau đó đều chết hết vào câu chuyện sau đó) ~Gi [UPDATE 4/11] #NgườiĐẹpLàmNhân ❁ Câu chuyện : Tài sản của Hàn Trầm ❁ ✲゚Dịch: Moussie (≧∇≦*) ☆*・゜゚・*(^O^)/*・゜゚・*☆ Về tài sản của Hàn Trầm, Tô Miên luôn cảm thấy đây là câu đố. Trước tiên, chỉ là hình cảnh, có phải là tinh toàn tỉnh gì đâu, còn có chuyên gia bộ công an thanh niên kề sát, lương tháng cũng chỉ hơn mấy ngàn. Biểu tốt cuối năm tuyệt đối cũng có thêm tiền thưởng gì, cùng lắm là phát cho lá cờ thi đua thôi. Lá cờ thi đua có tác dụng gì chứ? ăn cũng chẳng uống được, từ khi trở thành Hàn phu nhân, Tô Miên thu nhập còn chưa được năm ngàn cảm thấy có chút bi thương. Nhưng chính là thu nhập này, Hàn Trầm lại có thể lái chiếc Land Rover, thuốc lá hút trước đó còn là loại cao cấp. Căn hộ ở tuy chỉ có hai phòng, nhưng lại thuộc tiểu khu đắt nhất trong thành phố. Cho nên Tô Miên luôn cảm thấy bị giày vò... tiền của , rốt cuộc kiếm được từ đâu? Đáp án ra rất ràng. Nếu có bổng lộc, còn trẻ như vậy cũng chắc có quá nhiều tiền tiết kiệm. Hàn công tử xuất thân danh môn vọng tộc, tiền bạc chi tiêu đều lấy từ chỗ của bậc cha chú và gia tộc mà ra cả. Điều này mặc dù khiến Tô Miên có chút bất ngờ, nghĩ mãi cũng thấy phải là vô lý. Hàn Trầm mặc dù là viên hình cảnh chính trực, nhưng cũng từng là thiếu gia khét tiếng chốn kinh thành. Có lẽ trong cái vòng tròn đó của họ, Hầu Tử, Đại Vĩ, đều có cuộc sống như vậy. Hơn nữa, mặc dù tự kiếm tiền, nhưng cứu được biết bao nhiêu mạng người, đó là thứ mà muốn dùng bao nhiêu tiền cũng mua được. Cho nên kết luận phân tích sau cùng của Tô Miên chính là: Mặc dù Hàn thiếu gia ăn xài phung phí tiền bạc gia đình, nhưng vẫn là đáng xài! ai là đàn ông thể kế thừa gia sản trong nhà, cho đứa con duy nhất là còn cho ai chứ? Thế là Tô Miên đem chuyện này vứt ra khỏi trí óc. Chỉ là có lúc Hàn Trầm mua cho đồ đạc, quần áo, trang sức, sản phẩm điện tử... làm sao lại đau lòng được, nhìn quẹt thẻ mà chả chau mày chút nào, Tô Miên lại cảm thấy đau như dao cắt, liền kéo lại: "Đợi chút! cần đâu! Em thấy em... cũng thích cái này cho lắm." Phụ nữ hay thay đổi khiến cho Hàn thiếu khẽ chau mày. Nhưng thích có thể làm gì được? Sau cùng cũng làm cho tấm thẻ tín dụng khác: "Muốn mua gì tự em làm chủ." Tô Miên cầm tấm thẻ ứng dụng, trong lòng lặng lẽ rơi lệ: Mẹ nó còn dám dùng thẻ để dập ư! ràng gả cho thần thám dũng, chứ nào có phải là tổng tài đẹp trai nhưng bá đạo này đâu chứ! Hàn gia có bao nhiêu tài sản, cũng đủ cho cái tên như xài đâu! Vì vậy mấy ngày đó, Hàn Trầm luôn cảm thấy ánh mắt lúc Tô Miên nhìn mình có chút kỳ lạ, dường như có chút hận thể rèn sắt thành kim, lại có chút buồn man mác, hỏi , chỉ cười ha hả mà thèm (Tô Miên sợ làm tổn thương lòng tự trọng của Hàn Trầm). Cho đến hôm nọ... Tô Miên ở nhà, còn Hàn Trầm ở lại chi cục tăng ca, đột nhiên gọi điện cho , với tên tài khoản, sau đó lại tiếp: "Đây là tài khoản của Hầu Tử. Bố gần đây thích miếng nghiên mực, lại có tiền mua. Hầu Tử với , em gửi tiền cho Hầu Tử. Cậu ta mua nghiên mực giúp bố ." Tô Miên "Vâng" tiếng, định cúp máy, bỗng nhiên phản ứng kịp thời: "Đợi !" "Sao thế?" Tô Miên cảm thấy khó hiểu: "Sao ba lại có tiền được?" nhất thời như gặp phải nạn lớn... lẽ tiền của Hàn gia bị Hàn Trầm ăn chơi hết sạch ư, chết toi rồi! Hàn Trầm bên đầu dây kia im lặng hồi, dường như cũng cười, khẽ đáp: "Bố cấp bậc tuy cao, chắc chắn lo cái ăn cái mặc, nhà gia cảnh cũng tồi. Nhưng bố tham, hai nhận, lương của ông cùng lắm đủ để nuôi sống nhà, chơi vài cái nghiên mức mấy trăm ngàn thôi, ông dễ gì bỏ ra được, cũng nỡ bỏ ra." Tô Miên há hốc mồm: "A! Thế tiền của ... từ đâu mà ra?" Hàn Trầm lại im lặng, sau đó từ từ mở miệng: "Em tưởng rằng đó giờ toàn ăn cơm nguội thôi sao?" Hàn Trầm đương nhiên ăn cơm nguội. người đàn ông hiên ngang thích bị gò bó, chỉ thể qua cách đối xử với phụ nữ, với công việc, còn thể ở thái độ nhìn nhận tiền bạc. Trong lòng của Hàn thiếu, người đàn ông hai mươi mấy tuổi, nếu chỉ biết phẹt tiền trong nhà, đó là tên tạp chủng. Vậy tiền của , xe của , đến cả thuốc lá cao cấp, ở đâu mà ra? "Chơi cổ phiếu." đáp. Tối đó, Hàn Trầm về đến nhà, liền ném cho tài khoản ngân hàng, bên trong đều là tiền tiết kiệm của . Tô Miên sắp được nhìn thấy tài sản của chồng, có kích động . Sau khi đăng nhập nhìn thấy được con số, nhất thời trợn mắt to. Mặc dù chưa đến mức trở thành phú ông, nhưng số tiền này cả đời cũng đủ xài rồi. Tô Miên có chút kinh ngạc lại như được sáng tỏ: " lẽ những người học giỏi toán chơi cổ phiếu đều lợi hại như vậy sao?" Hàn Trầm ôm vào lòng, nhàn nhạt đáp: "Lúc học cấp 3 mới bắt đầu kiếm được cũng ít. Sau đó lên đại học, dùng tài khoản của họ hàng, cũng lấy được vài phần. Bây giờ chơi nữa, dù sao cũng đủ xài rồi. Bình thường tiêu xài cũng nhiều, em thích mua gì tự làm chủ nhé." Tô Miên ôm chặt lấy : "Chồng ơi, ra giàu đến vậy! Đúng là mèo mù đụng nhầm chuột chết!" Đây là ví dụ khỉ gió gì vậy... Hàn Trầm im lặng hồi rồi bật cười: "Đây gọi là giàu ư?" Nhìn lát: "Hàn gia qua nhiều thế hệ, dù phải đại phú gì, nhưng tranh chữ châu ngọc gì cũng cũng có chút. Ở Bắc Kinh cũng có vài căn tứ hợp viện, sau này đều để dành cho . So với những thứ này số tiền trong tài khoản có đáng là gì." Tô Miên: "Chết tiệt! rốt cuộc còn tài sản gì lấy ra đây hết mau!" Hàn Trầm nhìn , lặng hết vài giây rồi đáp: "Còn có tài sản đắt giá nhất." Tô Miên mở to mắt: "Cái gì cái gì?" phải tham lam phú quý, chỉ đơn giản là hiếu kì muốn mở mang tầm mắt thôi: "Có phải là căn nhà tổ 4 tỉ 6 vậy, hay là tranh chữ của Vương Hi Chi?" Hàn Trầm trả lời, ngã phịch xuống giường, quay người như sắp ngủ. Tô Miên từ bỏ, bò lên người tiếp tục hỏi: "Rốt cuộc là bảo bối gì? Mau đem ra cho em mở mang tầm mắt !" Hàn Trầm cúi đầu nhìn : "Em xem? Còn có thứ bảo bối gì khiến phải bỏ ra quá nhiều thời gian như vậy, chỉ để theo đuổi nó? Thậm chí phải đánh cược cả sinh mạng mới đổi được nó?" ... ☆*:.。. o(≧▽≦)o .。.☆ Tài sản gì vậy cả nhà ơiiiiiiii!! Hàn sến súa sắp chảy ra nhớt luôn rồi :"> Thế là giải đáp được thắc mắc về việc "xài sang" của Hàn chảnh mều nhà này rồi ý nhở Thế mới , gả cho chồng tốt đúng là hưởng phước cả đời mà lại Có điều, trong mắt , tài sản to lớn nhất lại là Tiểu Bạch nhà mình cơơơ *(*´∀`*)☆ bao nhiêu cũng đánh đổi được đâu :"> Còn sau đây là lời cuối câu chuyện này :"> Giải đáp thắc mắc cho câu hỏi ngày hôm qua: Ai là nam chính NGHÈO nhất trong truyện của mẹ?... ))))))))))) ~(˘▾˘~) Câu chuyện này chỉ là để giải đáp nghi vấn của số độc giả, mọi người đừng nên theo chủ nghĩa vật chất nhé. Hàn Trầm có tiền mọi người vẫn cậu ta mà nhỉ? Vả lại người học giỏi toán, EQ cao, chính nghĩa lại quyết đoán như thế, có thể kiếm tiền từ giới chứng khoán cũng hợp lý. Trong tất cả các nam chính, người nghèo nhất chính là Bạc Cận Ngôn hehe ) , nhưng thu nhập ở Mỹ cao, về nước cũng dễ trở thành phú ông "nho ". (ಥ‿ಥ) ... Chảnh cho lắm vào ơi... bị phũũũ dưới mọi hình thức nheeeee )))))))) ~Gi Nguồn: Hội những người yêu Đinh Mặc
[UPDATE 5/8] Đoạn đối thoại cuối chương 6 "Người đẹp làm nhân" Tác giả: "Cho nên... Hàn Trầm, kỳ chính là cái thứ mặt đẹp mà lại lỗ mãng, cùng dạng với Bạch Cẩm Hi?" Hàn Trầm: "Câm miệng. cần phá hỏng hình tượng nam thần của tôi." Tác giả: "Nhưng mà tất cả các chị em đều loại hình tượng này đủ đáng nha?" Hàn Trầm *lãnh đạm*: "Đó là do tôi còn chưa bắt đầu đáng ! Kêu các ấy chờ !" O(∩_∩)O Em chống mắt lên mà chờ đây ~Gi [UPDATE 12/8] Câu chuyện : Tay lái tốc độ (Khách mời Quý Bạch) ❁•ू [Được mẹ Mặc đăng cuối chương 13 "Người đẹp làm nhân" phần đôi lời của tác giả] Em Moussie dịch, cám ơn cưngggggggggg ƪ(ﻬ)ʃ "Bởi vì Hàn Trầm bị mất trí, ra ký ức về tay lái tốc độ đều do Quý Bạch cho biết. Đương nhiên khi nhìn những tấm hình lúc trước, cũng nhớ ra ít. Nghe năm đó Ba vừa mới hai mươi mấy tuổi đầu, dắt Hàn Trầm 15 tuổi đua xe, từng có đoạn đối thoại như thế này. Hầu Tử hỏi: " Ba đẹp trai như vậy, lái xe lại tốt nữa, vậy mà lại để mắt em nào. Người con sau này phải như thế nào mới khiến Ba động lòng nhỉ?" Quý Bạch rút điếu thuốc rồi đáp: "Đầu tiên là phải đẹp." Hàn Trầm lúc đó cũng vừa biết hút thuốc, phủi khói thuốc hồi, bèn theo: "Còn phải dịu dàng." Quý Bạch: "Ừ. Biết tiếp khách và nấu ăn giỏi. Đặt đâu nằm đó. Như vậy mới có thể làm chị dâu các cậu được." Hàn Trầm gật đầu: " Ba đúng, phụ nữ vẫn là nên biết nghe lời chút." Cả đám thanh niên cùng cười lớn: "Tiểu tử lớn cỡ nào chứ, hiểu được bao nhiêu hả?" Sắc mặt Hàn Trầm thay đổi: "Tôi rất lớn." Làm cho cả bọn xị mặt... Về sau họ tìm được người phụ nữ như vậy. Họ đều phải người phụ nữ có hai đó. Chỉ là, cuộc đời của Quý Bạch cả đời thuận buồm xuôi gió, tuổi trẻ lông bông sau cùng lắng đọng trong vẻ trưởng thành và hào phóng. Còn Hàn Trầm được may mắn như . cũng còn là chàng thiếu niên phóng túng, chỉ là quá khứ trở thành gai nhọn bọc trong màn đêm, chôn sâu vào tận máu thịt của ." Kinh điển của việc " trước bước qua" )))) Ba còn đỡ, chứ Hàn ... Chậc, chị Hi quá cá tính rồi đảm bảo lấy chị về là nồi nào úp vung đó chệch đâu được )))) Gì mà "đặt đâu nằm đó" chứ (ෆ`꒳´ෆ) , lấy vợ về lo còn hết nhọ Hàn coi chừng cũng noi gương Bạch nhé em thấy cũng khá có số "thê nô" đấy Cứ tiếp tục phát ngôn kiểu "ai cần " khá là có "tương lai" luôn rồi ))) Kem đánh răng: em thề em có suy nghĩ "trong sáng" gì khi đọc đến đoạn "Tôi rất lớn." đâu (♡´͈༝`͈) ~Gi [UPDATE 15/8] ღCâu chuyện nhỏღ "Nỗi phiền muộn của đàn ông" Dịch: Moussie, cám ơn em (ʃƪ ˘ ³˘) ♪ Hàn Trầm ghét tiếp xúc thân mật với phụ nữ, phải chỉ vì lí do có vị hôn thê, hoặc do chứng bệnh sạch . Mà vì... Từ đến lớn, vốn rất ghét. Lúc , bởi vì có dáng vẻ rất điển trai, gia thế lại tốt, chơi bóng rổ giỏi, thành tích học tập cũng tốt. Cho nên lúc nào cũng có rất nhiều phụ nữ vây quanh . Từ lúc ở nhà trẻ, tiểu học cho đến trung học... Có lúc thậm chí rất thắc mắc, có cả phụ nữ vì mà tranh giành ghen tuông, đánh nhau cãi nhau, hãm hại lẫn nhau... lúc lên lớp bọn con liền tranh nhau ghế ngồi cạnh , lúc chơi xuân ai cũng muốn nắm tay . đứng góc trong sân trường hút điếu thuốc, cả bọn con lén đứng lầu cảm thán rằng quá đẹp trai, kết quả hại bị giám thị bắt được. Cho nên từ lúc có nhận thức rằng: Phụ nữ... rất rất phiền phức. Thế nên bắt đầu từ lúc tiểu học, chính là chàng thiếu niên kiêu ngạo lạnh lùng. Những câu được nhiều nhất với phụ nữ chính là: "Đừng đụng tôi." "Tránh ra." và cả "Tôi thích , tạm biệt." Cho nên từ lúc đó, Hàn Thập Tam thiếu còn có biệt danh, chính là "Hàn Xử" . Vừa nghe còn tưởng là tước hiệu gì của lãnh đạo cơ quan. Có lần, cha nghe được có người gọi như thế, còn cảm thấy rất thú vị: "Sao thế... tự bản thân còn biết phong quan cho mình ư? Họ đều gọi con là gì ấy... Hàn Xử?" Lúc đó Hàn Trầm thế nào nữa cũng là cậu thiếu niên còn trẻ, mặt liền đỏ bừng. đáp: "Quả là do bọn họ quá phiền phức." Kết quả là sau này còn thích phải cái người phiền phức nhất. rất phiền phức, vừa kén chọn lại tham đẹp, ràng bình thường cứ vênh mặt hất hàm sai khiến này nọ, lúc đau lòng lại giống con mèo tinh tế lại mẫn cảm, cần có người dỗ dành, chiều chuộng. Nhưng Hàn Trầm vẫn chiều chuộng cách rất tình nguyện. em nhìn thấy bộ dạng lúc đương của , quả muốn nổi điên, họ đều : Mẹ nó chứ, Hàn ca, cứ chiều chuộng phụ nữ như vậy ổn, coi chừng có ngày bị phụ nữ đè đầu. Hàn Trầm đáp: "Câm mồm! Là tôi tự nguyện." Cho đến sau này nữa, mới hiểu ra rằng. là nghìn vàng khó mua được tự nguyện của . Thượng Đế để lúc chịu đựng hết tất cả phiền nhiễu và khó khăn do phụ nữ mang đến, là do ngài muốn đem hết tất cả thương , tất cả dịu dàng, tất cả những gì tốt đẹp nhất, tích tụ, tích tụ mãi rồi để dành cho duy nhất người phụ nữ này. Hàn Trầm cảm thấy như vậy rất tốt. Nhưng kể từ sau khi có được ấy, có đôi lần Hàn Trầm ngẩn ngơ rồi lộ ra nụ cười đầy thâm ý. Chàng thiếu niên khi xưa có chút xót xa, cũng có hơi kích động. thầm nghĩ: Cuối cùng cũng có cơ hổi thoát khỏi cái biệt danh "Hàn Xử" này rồi...!!! ♪ Hẳn là "Hàn Xử" ))))))) lập đền thờ như "Bạc giai tân" được rồi đó Ôi ôi ôi, mà em đổ nhất câu: "Thượng Đế để lúc chịu đựng hết tất cả phiền nhiễu và khó khăn do phụ nữ mang đến, là do ngài muốn đem hết tất cả thương , tất cả dịu dàng, tất cả những gì tốt đẹp nhất, tích tụ, tích tụ mãi rồi để dành cho duy nhất người phụ nữ này." nhá ~Gi
[UPDATE 29/8] ❦Câu chuyện ❦ Giấc mơ của Hàn Trầm Dịch bởi em Moussie, cám ơn cưng ☆~ Có người đêm nào cũng nằm mơ, có người ngược lại gần như nằm mơ bao giờ. Thiếu niên Hàn Trầm chính là người thuộc vế sau. Xuất thân gia đình quan chức, tài mạo xuất chúng, mọi chuyện đều suôn sẻ. Cuộc sống của Hàn Trầm rất phóng khoáng, cũng có tùy tâm sở dục. Chỉ người có tâm nặng nề, mỗi đêm mới nằm mơ thấy những thứ lung tung. luôn nhận định như thế. Cho đến hôm nọ, đường từ chi cục về trường cảnh sát, đó là lần đầu tiên gặp được . Tối đó, Hàn Trầm nằm mơ. Mơ thấy mình theo đuổi vừa xinh đẹp lại kiêu ngạo kia, nắm lấy tay của , để mất. Sau khi tỉnh lại Hàn Trầm vò tóc mình, cảm thấy rất hài lòng. Theo đuổi phụ nữ là phải như vậy. Sau đó, số lần mơ thấy càng lúc càng nhiều. Buổi sáng cùng uống tách cà phê, buổi tối liền mơ thấy được hôn lên môi ; chiều tối cùng bên nhau, cũng tính là cùng nhau dạo, buổi tối liền mơ thấy nằm trong lòng mình cùng nhau trò chuyện. Có người em đánh giá như vậy: Hàn Trầm, cậu mơ thấy những thứ này là do kiềm nén quá lâu, sắp thấy xuân rồi. Hàn Trầm mắng: Cút xéo. hiểu rất thứ tình cảm này của mình có liên quan đến kích động, nhưng cũng có lẽ liên quan. Dường như giống với những chàng công tử bên cạnh, tình của họ rất lăng nhăng, cái này được còn cái khác. Nhưng chỉ có cậu thanh niên Hàn Trầm 21 tuổi này, tự bản thân hiểu mình mãnh liệt đến thế nào. Đương nhiên sau đó, cũng có hai lần mơ thấy những giấc mộng... thế là rút ra được kinh nghiệm: Sáng sớm thức dậy, Hàn công tử thản nhiên đến phòng giặt ủi của kí túc xá cục cảnh sát, giặt rửa ra giường. Những năm mất , Hàn Trầm nhiều lần nằm mơ. Trong mơ luôn có như vậy, gương mặt mơ hồ, nụ cười giòn giã. Nghe , nhìn thấy, nắm được. Hằng đêm như thế... năm rồi lại năm. Dung mạo của ngày mờ nhạt, cảm giác mang đến cho , phảng phất giống như năm tháng tháng trôi , chậm rãi thẩm thấu vào cốt tủy của , sâu sắc như thế, nhưng cũng còn ràng nữa. Chỉ có duy nhất đoạn đối thoại hôm đó giữa và , ngày , khắc sâu vào tâm cam và ý nghĩ của . "Đợi em tốt nghiệp rồi kết hôn." : "Cả đời này... nếu phải em tuyệt đối cưới." Còn dịu dàng nhìn , miệng lại thốt lên: " mơ đẹp nhỉ. Em đồng ý chưa hả? Để xem sau này biểu của thế nào ." ☆~ Chẹp, hí hí, chẹp nhà mặt lạnh thế thôi nhưng vẫn tư xuân với chị đó chứ (´∀`)♡ Đêm hôm làm gì mà sáng hôm sau phải lôi drap giường ra giặt thế kia Cơ mà tự tin #chảnhmèo quá cơ, làm hai người kết hôn là phải tình em nguyện nhớ nhớ nhớ Khôi có khơi khơi "tuyệt đối cưới" là chị phải cưới về để cho thoát thân Hàn Xử đâu nhớ Còn phải xem biểu thê nô sau này của nữa kìaààààà (ʃƪ ˘ ³˘) ~Gi [UPDATE 6/9] Câu chuyện : "Bí mật của Tiểu Triện" Em Moussie dịch, cám ơn em ღ"Bí mật của Tiểu Triện" (Thượng)ღ Thân là tùy tùng trung thành thân cận của Tiểu Bạch, và còn là hổ báo trường mẫu giáo kiêm tổng quản của"tổ Khiên Đen", Tiểu Triện đương nhiên biết được rất nhiều bí mật. Ví dụ như đừng tưởng rằng bình thường Tiểu Bạch bừa bộn như bông hoa dại, ra lúc khóc trông rất dữ dội; ví dụ như người này ngoài mặt trông lạnh lùng, ra trong cuộc sống hằng ngày còn nhiều chuyện hơn bà tám. Thớt thái thịt sống và chín phải phân ra, 5h tan ca là phải lập tức xuống siêu thị dưới lầu mua cà chua bi giảm giá. Và cả... Ta khinh, có thằng cảnh sát nào lại đem quần lót và vớ giặt riêng ra chứ! Còn nữa có người Tiểu Bạch và Từ Tư Bạch là đôi, nhưng Tiểu Triện hiểu rất , Từ Tư Bạch thể nào là người đó được. Bởi vì lúc ấy nhìn cậu ta, trong mắt có thứ dịu dàng cẩn thận đó; Tiểu Triện cảm thấy Tiểu Bạch ra rất đáng thương. Từ lần đầu tiên ấy gặp được Hàn Trầm, hình như có chút khác biệt. Người phụ nữ ngạo mạn đó, lại ngừng trêu trọc người đàn ông này; Tiểu Triện biết ấy muốn tiếp cận hơn, nhưng tính cách lại do dự và sợ hãi như chú mèo. Nhưng Tiểu Triển cảm thấy hai người họ nhất định ở bên nhau được chứ? Đây cũng là bí mật trong tim . Chính là vào cái hôm và Tiểu Bạch tham quan phòng làm việc của tỉnh. Trừ ra ai để ý rằng khi xe buýt dừng trước cửa, Hàn Trầm rất xa bỗng chậm rãi quay trở lại. Sau đó cứ mãi bước theo. Từ tầng , đến tầng thứ mười mấy, đến mỗi nơi mà họ bước qua. Khi và Tiểu Bạch dừng lại ở bục tuyên truyền để quan sát, Hàn Trầm bèn dựa vào góc lầu thang hút thuốc; khi họ ngang qua căn tin, nhìn trước nhìn sau liền bị chủ nhiệm đào tạo gõ đầu, Hàn Trầm đứng ở nơi xa, hai tay để vào túi quần, trong mắt phảng phất như có ý cười. ღ"Bí mật của Tiểu Triện" (Hạ)ღ Bí mật này Tiểu Triện cho Cẩm Hi biết. Lần đầu tiên trong đời dám thêm dầu vào lửa. Bởi vì cũng biết, Hàn Trầm trong mắt thiên hạ như lãng tử phiêu diêu bất định, Hàn Trầm được Tiểu Bạch thầm, có thể đem đến hạnh phúc cho ? Dù sao cũng có người đàn ông đáng hận, tên hôn phu Trần Thế Mỹ khiến Tiểu Bạch đau khổ khóc rống hàng đêm trong mơ, làm tổn thương ấy lần rồi! Hừ, nếu như sau này gặp phải người đàn ông như thế, nhất định đem chém thành trăm mảnh! Cho nên mặc dù bây giờ Hàn Trầm là lão đại của , vẫn quyết định điều tra chút, sau đó mới xem xét có tiếp nhận ta hay ! Đương nhiên, trong lòng Tiểu Triện còn có bí mật ngọt ngào, đó là hình như thích người phụ nữ mất rồi. người phụ nữ vô cùng hoàn hảo. Người phụ nữ đó chính là tiểu thư Thất Hoa của phòng hồ sơ đối diện phòng làm việc của tổ Khiên Đen.. ấy thô lỗ như Tiểu Bạch, tiểu thư Thất Hoa vừa dịu dàng lại hiền lành, hề lớn tiếng với người khác. Tiểu Triện quyết định, đợi khi đứng vững trong tổ Khiên Đen, phá được hơn vài vụ án lớn nữa, nhanh chóng theo đuổi . Ai ngờ khi đem bí mật lớn nhất này cho Bạch Cẩm Hi biết, lại đổi lấy tràn cười nhạo của : "Theo đuổi con người ta mà cần phải phá thêm vài vụ án, cậu đúng là đồ trứng mềm." Tiểu Triện: "..." Hừ! phải trứng mềm! chỉ là... chỉ là... được rồi, chỉ là hơi mềm thôi. chỉ là cũng giống như Tiểu Bạch, đối với tình , là trứng mềm thiếu chút dũng khí đó. ┌(・。・)┘♪└(・。・)┐♪┌(・。・)┘ Hế hế hế Châu dễ thương thế này cơ mà Qua cặp mắt quan sát của "trứng mềm" nhà mình, cả nhà được nhìn thấy vài con mắt tình ý của đôi trẻ rồi nhờ Mà ơi, có dám chắc sau này nhìn thấy cái con người chị mơ đến và khóc hằng đêm lại dám đánh trước bước qua nha ))) ~Gi
[UPDATE 14/9] Câu chuyện : 彡Bí mật trong điện thoại☆~ Em Mousie dịch từ bản hình của mẹ cám ơn em nhiều!!!! Mọi người thân thương gửi ngàn chai thuốc mắt cho em ý nhaaaa, chữ quá trời luôn ♫ Rất lâu sau đó, họ cuối cùng cũng ở bên nhau. Vào ngày, Hàn Trầm nhớ lại từng bị mắng là "Tên xấu xa bắt cá hai tay", bèn lấy điện thoại của , giở ra xem lần nữa. nhanh chóng tìm được số điện thoại của mình, nhìn dòng ghi chú, khẽ chau mày. sửa lại rồi. Nhưng lại sửa thành "Hàn xấu xa vô sỉ". Lúc này Cẩm Hi vừa từ phòng tắm bước ra, bò vào trong lòng . bèn ném điện thoại ra trước mặt , hỏi: "Tại sao vẫn là tên xấu xa?" Cẩm Hi giật điện thoại lại, mặt bỗng chốc ửng đỏ. " xem?" cắn chặt răng. Đâu phải ai cũng giống Bạc Cận Ngôn, EQ của Hàn Trầm cao ngất ngưỡng cơ mà! nhanh chóng hiểu được, kê sát tai hỏi: "Nguyên nhân là tối qua?" Vành tai của Cẩm Hi cũng đỏ theo, vùi đầu vào gối nữa. " vô sỉ ở điểm nào?" chậm rãi hỏi. Cẩm Hi uất ức: "... Chỗ nào cũng đều vô sỉ!" Hàn Trầm mỉm cười, cầm lấy điện thoại rồi trực tiếp sửa thành "Ông xã". Lại kéo xuống dưới, rồi mỉm cười tiếp. Mặt lạnh ghi chú là: Vợ ngoan mẹ hiền đáng nhất. Lải nhải ghi chú là: nhiều quá! Tần Văn Lung là: Hổ mặt cười. Lật đến Tiểu Triện, lại chau mày. Bởi vì ghi chú là - Tiểu Triện thân . Cẩm Hi nhìn thấy biểu của , giọng mở miệng giải thích: "Tiểu Triện thường xem danh bạ điện thoại của em, ghi chú này là ấy thêm đó." Hàn Trầm nhìn hồi, ngón tay nhanh chóng gõ vào bàn phiém, trực tiếp sửa thành "Châu Tiểu Triện". Cẩm Hi cảm thấy rất buồn cười, bỗng nhiên trong lòng khẽ run, cầm lấy điện thoại của rồi lật liên hồi: " lưu tên em là gì trong điện thoại vậy? Đừng là lưu tên đó?" Hàn Trầm ném điện thoại của sang bên, tay kê sau đầu làm gối, nhìn trả lời. Cẩm Hi tìm trong điện thoại hồi lâu cũng thấy tên mình. Bỗng nhiên nhìn thấy hàng chữ trong đó, động tác bèn dừng hẳn. Đó là số điện thoại của , được lưu dưới cái tên... My heart. "My heart." Thanh trầm thấp dễ nghe cùng lúc vang bên tai . My heart, trái tim của . Người phụ nữ duy nhất trong tim , chiếm hữu tất cả dịu dàng và tình của . ♫ Ôi mẹ ơi ngọt ngào quá xá rồi hai chị ơi Mà Hàn cũng mãnh ghê ha từ xuống dưới đều vô sỉ kìa )))))))))))) cơ mà sao ganh EQ với giai Bạc vậy ) coi chừng "cung đấu" hổng bằng Bạc đó nha , cơ Thành với Ba đó chứ đùa )) Mà tình hình là xác định mai mốt giai Bạc cũng vô làm cameo đấy, hô hố ~Gi [UPDATE 17/9] Tin từ weibo của mẹ Mặc: Em Moussie dịch, cám ơn cưngggg "#HãyNhắmMắtKhiAnhĐến Trong điện thoại của Giản Dao, số điện thoại của Bạc Cận Ngôn luôn để là "Ông xã". Hôm nọ máu huyết của sôi sục, trong lòng thầm nghĩ là kẻ vô vị, kiểu gì cũng lưu tên thôi. Thế là cầm điện thoại của , kết quả tìm được tên mình. Quả quyết gọi cho số của mình, màn hình dòng chữ lên: "Điềm Tâm"... Giản Dao đỏ mặt, chạy hỏi : Sao lại lưu tên này? Bạc Cận Ngôn nghi hoặc nhìn phát: Em phải là trái tim ngọt ngào của sao? Sweet heart." Tình hình là sao hai đại lão gia nhà mình cùng đồng loạt để tên vợ trong danh bạ là "Sweet heart" thế này )))))) Bữa là Hàn, giờ là Bạc hai đúng là đồ vô vịiiiii mà ~~~ Có cần sến súa thế hả làm cho các chị em cũng phát cuồng theo đây này ~Gi [UPDATE 21/9] ლヾ(Câu chuyện năm đó "Lần đầu tiên đặt cược")ヾლ Em Moussie dịch, cám ơn em :xxx ✿ ra năm đó vào lần đầu hai người đặt cược, Hàn Trầm vốn ở thế thiệt hơn. Lúc đó hai người vẫn là bạn bè bình thường, mặc dù trong lòng thích nhau, nhưng vẫn chịu biểu lộ và . hôm lúc điều tra vụ án, Hàn Trầm đột nhiên : "Đặt cược . Xem ai tìm được chứng cứ trước." Lúc đó kiêu ngạo đến nhường nào, trả lời: "Được thôi, cược gì?" Hàn Trầm đáp: "Nếu như thắng, em phải để nhìn vào mắt em." hiếu kỳ: "Tại sao lại muốn nhìn vào mắt?" Hàn Trầm sắc mặt thay đổi, đáp: "Bởi vì gần đây nghiên cứu về biểu cảm. Mà đôi mắt của em, thuần khiết nhất so với bất kỳ người phụ nữ nào gặp." Đương nhiên, cả đời Hàn Trầm chưa bao giờ lật sách biểu cảm bao giờ. Nhưng câu vờ như thâm trầm lúc đó, vẫn làm cho đỏ mặt, còn vui vẻ nhận lời . Kết quả, quả nhiên là Hàn Trầm thắng. Sau cái ngày đó, Hàn Trầm dắt Cẩm Hi đến phòng trọ lở cục cảnh sát, lý do là ánh sáng tốt. Bình thường Hàn Trầm luôn thể rằng mình biết giữ khoảng cách với phụ nữ, rất khó lòng nghĩ khác hơn, đành theo . Hai người ngồi đối mặt nhau bên cửa sổ, cúi đầu còn ngẩng đầu. cứ tưởng chỉ cần quan sát như vậy là được. Kết quả đột nhiên đưa hai tay ra, nắm lấy cả mặt . Ngón tay mềm mại của chàng thiếu niên, cứ như thế mà chạm vào má . Còn hoàn toàn ngơ ngác, chỉ bởi vì là người đầu tiên sờ mặt . "Nhắm mắt lại." . bừng tỉnh: "Nhắm mắt làm sao quan sát mắt..." Nhìn con ngươi đen láy của , đột nhiên hiểu nghĩ gì. Còn nhìn chằm chằm lấy , cũng biết được là hiểu. Nhưng xấu xa biết bao, chịu buông tay, chỉ lãnh đạm : "Nhắm mắt ." bình tĩnh được như , trái tim đập rất nhanh. Sau đó nhắm mắt lại. cúi đầu hôn . ✿ ... Tình hình là vẫn còn 1 câu chuyện nhá, mọi người đừng có manh động nhiều nè )))))))))))) Sau đó , ờ ,... sợ lưu manh, chỉ sợ lưu manh có VĂN HÓA nhá ))))))))))))))))))) lật còn nhanh hơn lật sách, là để nhìn thẳng vào mắt nhìn gì hở hở hở ))) đúng là bị cuồng hôn rồi mà Còn nữa nè, lần đầu đặt cược bị lật lọng hôn môi, lần thứ 2 liệu có khi nào... ờ gợi mở thôi, bạn hoàn toàn sáng như ánh trăng rằm ấy mà :"> Mong chờ câu chuyện "Hàn trưởng phòng" tiếp theo đến sau... ngay đây thôi trước khi ngủ mình quăng bom nhả hàng ngay ý mà :"> ~Gi