1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Hầu Môn Độc Phi (Update C114) - Tuyển editor

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Oanh Vũ 83

      Oanh Vũ 83 New Member

      Bài viết:
      13
      Được thích:
      3
      thanks, sắp có kịch hay để xem rồi
      hóng chương mới quá

    2. Linda

      Linda New Member

      Bài viết:
      29
      Được thích:
      16
      hihi, mong chuong moi cua pan <3

    3. Xuxu

      Xuxu Banned

      Bài viết:
      586
      Được thích:
      2,166
      TRỌNG SINH HẦU MÔN ĐỘC PHI

      CHƯƠNG 71.1: PHẢN ỨNG MÃNH LIỆT

      EDIT: XU XU

      Hoàng hậu cười cười, lời vừa dứt, ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía nữ tử xuất ở cửa đại sảnh, mặt đều là mang theo ý cười, trong mắt của các nàng, bất luận là cho hoàng hậu mặt mũi, vẫn luôn là như vậy, chung là tươi cười.

      Duy nhất Uyển quý phi lúc đầu gương mặt tươi cười, ngay khi nghe đến hoàng hậu kêu tên An Ninh, gương mặt cứng đờ, như muốn xác định chính mình nghe nhầm, giương mắt nhìn về phía nữ tử ở lối vào đại sảnh, nhất thời sắc mặt trắng bệch.

      An Ninh? Làm sao có thể là An Ninh? An Ninh phải chết rồi sao? phải ở trong khu vực săn bắn có trở ra sao? Nhưng mà, nữ tử trước mặt này là ai? Khuôn mặt này, nàng làm sao có thể nhận sai? Người này đúng là An Ninh thể nghi ngờ!

      Như vậy có chuyện gì xảy ra?

      Vô số nghi vấn xoay quanh ở trong đầu Uyển quý phi, trong tay cái sơ xuất, lúc bưng chén trà tay, phanh tiếng, mãnh liệt rơi xuống đất. thanh chói tai kia làm mọi người chú ý, mọi người đem tầm mắt chuyển dời đến người Uyển quý phi. Lúc này, chỉ thấy từ trước tới bây giờ nàng ta đều mang theo tươi cười ôn nhu mặt, giờ phút này lại tái nhợt khó coi.

      Trong lòng các phi tần đều là kinh ngạc, Uyển quý phi nhưng lại có thời điểm có sắc mặt khó coi. Nghĩ đến chuyện vừa rồi xảy ra, Uyển quý phi cũng có tức giận như vậy, mặt như trước đều mang theo nụ cười dịu dàng, vì sao giờ phút này, lại giống như gặp gặp quỷ.

      Phản ứng này đối với mỗi vị ngồi mà , đều là tram năm khó gặp.

      Rốt cuộc vì sao Uyển quý phi lại thay đổi sắc mặt? Mọi người trong lòng thầm đoán, giống như vô ý nhìn thoáng qua hướng tới gần An Ninh bên này, hay nàng lại là nguyên nhân chính làm cho Uyển quý phi thay đổi sắc mặt? Liền ngay cả cái chén trà rớt, nước trà văng lên người nàng, đều có phát ra.

      Ý tưởng ra trong đầu, trong lòng mọi người rất là hưng trí.

      Hoàng hậu nương nương đem sắc mặt Uyển quý phi xem ở trong mắt, trong lòng trồi lên tia châm chọc. Hôm qua, Uyển quý phi nhìn kiện xiêm y An Ninh mặc ở người, chắc là trong lòng tràn đầy ý nghĩ An Ninh chết ở bên trong khu vực săn bắn rồi. Nghĩ đến tối hôm qua, An Ninh đối với chính mình thỉnh cầu, giờ phút này nhất thời hiểu được, trong lòng ý cười càng đậm, hay cho Ann Ninh, nhưng lại có thể tính kế như vậy, bất quá, hiệu quả này làm cho người ta vừa lòng.

      “ Muội muội, muội làm sao vậy?” Hoàng hậu khẽ nhíu mày, chút che dấu sựu quan tâm mặt của mình, thân thiết hỏi.

      Uyển quý phi nhanh bừng tỉnh, phục hồi lại tinh thần, đột nhiên ý thức được chính mình thất thố, kéo khóe miệng, “ có việc gì, chén trà mới vừa nãy rất nóng, trong khoảng thời gian ngắn có cầm chắc, thỉnh hoàng hậu nương nương thứ tội.”

      Tuy rằng nàng cố gắng tươi cười, nhưng mà trong mắt bối rối như trước che dấu được, đứng dậy phủi phủi nước trà dính làn váy, nhưng động tác cực kỳ cứng ngắc.

      “ Cái gì thứ tội hay thứ tội? Bản cung so đo việc này làm gì? Chính là, sắc mặt muội muội ra làm sao vậy? Như thế nào lại tái nhợt như vậy? Giống như là bị bệnh?” Trong lòng hoành hậu trồi lên tia cười lạnh, ở mặt ngoài là đầy đủ quan tâm, trong lòng lại mừng rỡ xem bộ dáng Uyển quý phi luống cuống tay chân.

      Mới vừa rồi xem phản ứng của nàng, hoàng hậu lại khẳng định, người đối với bộ quần áo kia động thủ, nhất định là Uyển quý phi thể nghi ngờ.

      Hừ, muốn hại Minh Nguyệt của nàng? Uyển quý phi này, tâm tư là tàn nhẫn.

      Uyển quý phi vào cung ba năm, tuy rằng được hoàng thượng sủng ái, hầu hạ hoàng thượng nhiều lần, so với người khác nhiều hơn nhiều lần, nhưng mà bụng nàng ta chịu thua kém, thời gian ba năm, cho tới bây giờ chưa từng truyền ra tin vui.

      “À… Phải ? Nô tì ngại, ngại… Có thể tối hôm qua ngủ trễ, tinh thần có chút mệt mỏi thôi.” Uyển quý phi chỉ cảm thấy thân thể toát ra tia rét lạnh, ánh mắt lần nữa nhìn đến An Ninh, xác định nàng chính là An Ninh thể nghi ngờ, trong lòng chính là sợ hãi nhất thời biến thành cam lòng, nàng thể tin chuyện trước mắt là thực, An Ninh có chết.

      Cùng lúc đó, nghi hoặc trong lòng nàng càng thêm đậm hơn, vậy phân lượng hương liệu kia, đủ để đưa tới nhiều dã thú, vì sao nàng lại có bị thương gì? Nghĩ đến hôm qua cả người Nam Cung
      Thiên Duệ đầy máu, trong lòng rối rắm cùng chỗ.


      “Nếu ngại, bản cung liền an tâm, đến đây, Ninh Nhi, cần phúc thân hành lễ, đến bên người bản cung ngồi.” Hoàng hậu thấy An Ninh muốn đến gần, giống như có chút vô tình liếc nhìn An Ninh cái, con ngươi lão luyện lóe lên.

      “ Vâng, hoàng hậu nương nương.” mặt An Ninh cười thản nhiên, dịu ngoan phúc thân, đến bên người hoàng hậu, mới vừa rồi phản ứng của Uyển quý phi nàng thu hết vào đáy mắt, nhìn đến chính mình hoàn hảo bị tổn thương gì đứng ở trước mặt nàng ta, nàng ta khiếp sợ !

      Hay phải là kinh ngạc nhỉ! Hừ kinh ngạc? Chỉ là kinh ngạc, làm sao có thể triệt tiêu hết những chuyện nàng ta làm, lại có thể làm thế nào cho nàng nuốt trôi ngụm ác khí này? Nghĩ đến nguy hiểm ở bên trong khu vực săn bắn ngày hôm qua, nhớ đến những vết thương người Nam Cung Thiên Duệ, trong lòng An Ninh toát ra tia lãnh ý, nhưng mặt tươi cười lại phát ra ấm áp.

      Hoàng hậu nương nương vô cùng thân thiết lôi kéo tay An Ninh, làm cho nàng ở bên cạnh chính mình ngồi xuống, “ An Bình hầu phủ nhị tiểu thư, mọi người cũng từng gặp qua, sợ cũng xa lạ, liền Uyển quý phi lại càng thêm quen thuộc, ngày hôm trước và hôm qua, đều gặp tứ quốc tế, còn muốn vì An Ninh mà tìm kiếm vị hôn phu. Muội muội là có tâm.”

      Uyển quý phi kéo kéo khóe miệng, sắc mặt như trước biến chuyển, “ Vì tỷ tỷ mà lo lắng, tất nhiên là nô tỳ nên làm. Huống hồ, nhị tiểu thư là người dịu dàng, nô tỳ rất là ưa thích, nếu ai cưới nàng, là có phúc khí.”

      An Ninh nghe lời của Uyển quý phi, nhìn mặt nàng tươi cười, trong lòng châm chọc càng đậm, nàng ta càng hi vọng mình có thể gả cho Diêm vương gia.

      “ Ha ha… tại An Ninh chỉ là An Bình hầu phủ nhị tiểu thư, mà còn là nghĩa nữ của bản cung, hôm nay, cố ý gọi nàng đến, để mọi người trông thấy, về sau tự nhiên chính là người nhà, các vị muội muội, mọi người có phải thế ?”

      Hoàng hậu nhìn quét mọi người liếc mắt cái, coi như An Ninh ở bên cạnh, chính là nữ nhi thân sinh của mình, che dấu thích đối với An Ninh.

      Các phi tần lập tức phụ họa, chính là lúc này, Ngân Sương mang theo cung nữ, chuẩn bị bàn lớn bữa ăn sang, bàn nữ tử hòa thuận vui vẻ dung đồ ăn sáng, mọi người dùng bữa, còn chưa được đến nửa câu, liền nghe thái giám bên cạnh hoàng thượng đến tuyên triệu.

      “ Hoàng hậu nương nương, hôm nay chuẩn bị yến tiệc, trò hay chiêu đãi đại hoàng tử Bắc Yến quốc cùng với Tây Lăng và Nam Chiếu hai vị bệ hạ, hoàng thượng muốn các vị nương nương nhanh chóng đến ngự hoa viên.” Đại thái giàm lúc này vừa thấy các vị phi tần, trong lòng tự nhiên vui mừng, liền cần tìm người mời.

      “ Sao? Trò hay? Nếu muốn cho bọn tỷ muội chúng ta xem trò hay, chúng ta đây liền trì hoãn, miễn làm cho hoàng thượng cùng các vị bệ hạ đợi lâu.” Hoàng hậu nhãn tình sáng lên, đáy mắt có tia khác thường hoang mang chợt lóe qua.

      An Ninh sâu sắc nhìn xem ở trong mắt, nhíu nhíu mi tâm, trực giác cho nàng biết, tựa hồ hoàng hậu sớm biết hoàng thượng cho người đến tuyên triệu .

      , chúng ta cùng nhau xuất phát.” Hoàng hậu nương nương đứng dậy, những người khác cũng cùng nhau đứng lên theo, nhóm phi tần đều là vẻ mặt tươi cười, duy nhất Uyển quý phi mặt miễn cưỡng tươi cười, “ Tỷ tỷ, xiêm y nô tì bị dơ, thỉnh tỷ tỷ cho nô tì hồi cung đổi bộ xiêm y.”

      “ Quý phi nương nương quốc săc thiên hương, cho dù là mặc quần áo vải thô, cũng đẹp gì sánh nổi, mọi người nhìn thấy quý phi nương nương, tự nhiên lưu ý đến khuôn mặt xinh đẹp của nương nương, ai chú ý tới xiêm y đâu? Hoàng thượng chờ.” Trong đó có vị phi tần cười lấy lòng, trong lòng cũng khó nén đối với Uyển quý phi ghen tị, khuôn mặt kia, quả là tuổi trẻ mỹ mạo.

      Hoàng hậu cười , “ Muội muội, Trần phi đúng, muội hồi cung còn phải trì hoãn vài canh giờ, nếu là muội muội muốn thay đổi, vậy liền ủy khuất ở nơi này của bản cung, tùy ý lấy bộ xiêm y của bản cung mà mặc.”

      Hoàng hậu vừa dứt lời , mọi người ở đây cả kinh, ngay cả Uyển quý phi cũng là thần sắc giật mình, nhanh quỳ mặt đất, “ Tỷ tỷ nên đùa, xiêm y của tỷ tỷ, nô tỳ làm sao xứng để mặc, nô tỳ quả quyết có tâm tư đại nghịch bất đạo.”

      Trong cung, mỗi người phong cách, đều phải có chú ý, phẩm chất là gì, có đãi ngộ tương xứng, xiêm y hoàng hậu nương nương mặc, mặt đều là thêu phượng hoàng, đây là dấu hiệu của người đứng đầu lục cung, cũng chỉ có hoàng hậu nương nương xưng đôi với phượng hoàng. Tuy rằng, Uyển quý phi được hoàng thượng sủng ái, nhưng quý phi cũng chỉ là quý phi, địa vị thấp hơn hoàng hậu nương nương bậc, nếu mặc xiêm y của hoàng hậu nương nương, vi phạm quy củ, nếu là người có tâm địa bắt lấy nhược điểm, sợ là hoàng thượng cũng bảo vệ được nàng.

      Hoàng hậu cúi mặt, thần sắc ở đáy mắt sâu lường được, giơ lên khóe miệng, đem Uyển quý phi nâng dậy, “ Xem bản cung, là hồ đồ, bản cung nhìn muội hồi cung thay quần áo sợ mất nhiều thời gian, cho nên mới… Đều là bản cung lo lắng chu đáo, vậy làm thế nào cho phải đây?”

      Uyển quý phi nhíu mày, mở miệng, “ Tỷ tỷ, nô tì trở về cung nữa.”

      “ Vậy thân xiêm y này…” Hoàng hậu mi tâm hơi nhíu, mặt xuất tia khó xử.

      Uyển quý phi nở ra chút tươi cười, “ Dính ít nước trà, cũng vướng bận, nhìn xem tại, nhìn ra đâu!”

      Hoàng hậu trong lòng vui vẻ, tự nhiên nàng cho nàng ta cơ hội hồi cung thay quần áo, nghĩ đến mới vừa rồi loại kiện nhìn giống như ngoài ý muốn, hoàng hậu nương nương trong lòng vui vì làm được, thầm hừ tiếng. Uyển quý phi này, cho rằng chỉ có nàng ngầm động thủ sao? Nàng Nam Cung Tĩnh ở hậu cung nhiều năm như vậy, phải dụng thủ đoạn.

      Tuy rằng trong lòng nghĩ thế, nhưng mi tâm hoàng hậu nương nương như trước có giãn ra, “ Kỳ , muội muội hồi cung cũng phải được, bản cung cùng bọn tỷ muội ở chỗ này chờ …”

      , , , tỷ tỷ, làm cho tỷ tỷ chờ, như vậy nô tỳ, nô tỳ có ý kiến, mới vừa rồi là nô tì phải.” Uyển quý phi đem mọi lỗi lầm đều nhận sai, trong lòng tính toán, nàng thể bởi vì chuyện này, mà đắc tội hoàng hậu nương nương, dù sao nàng ta cũng là đứng đầu lục cung, còn chưa tới thời điểm xé rách mặt nạ, nàng tự nhiên nhẫn. chính là, hoàng hậu nàng nghĩ đến nàng ta có thể cả đời ngồi vững vị trí phía cao kia sao? Hừ, trong lòng trồi lên tia ngoan ý, nhất định có ngày, nàng cướp lấy tất cả.

      “ Như thế, mọi người liền mau chút xuất phát.” Hoàng hậu thản nhiên nhìn lướt qua Uyển quý phi, khóe miệng giơ lên chút thắng lợi tươi cười.

      An Ninh nhìn mới vừa rồi hết thảy, trong lòng khỏi thầm nghĩ: hoàng hậu nương nương này, kiếp trước bị Uyển quý phi tính kế, nhất định là có phòng bị, đúng là người đứng đầu hậu cung, mới vừa rồi hai ba câu làm cho Uyển quý phi chẳng những buông tha trong đầu ý niệm hồi cung thay quần áo, còn làm cho nàng ta thể chủ động nhận sai. Nàng muốn nhìn, tại, nếu hoàng hậu nương nương đối với Uyển quý phi sinh ra phòng bị, biết, quý phi Lâm gia dịu dàng, có phải hay giống kiếp trước, làm cho hoàng hậu cùng Nam Cung gia toàn bộ bị diệt môn.

      theo đội ngũ phi tần, An Ninh rất nhanh liền đến ngự hoa viên.

      Trong ngự hoa vên, Sùng Chính đế, Tây Lăng nữ hoàng, Nma Chiếu quốc chủ ngồi bàn, ba người trò chuyện rất vui vẻ, vị trí khác bên cạnh Sùng Chính đế là vài vị hoàng tử, trừ bỏ Dự Vương, còn các vương gia khác bao gồm Ly Vương đều ở trong đó.

      Tô Cầm ở bên cạnh Thần Vương Thương Địch, khoe ra chiến tích ngày hôm qua của , Thương Địch ở bên cạnh lẳng lạng nghe, mặt mỉm cười, câu, trong đầu ra hình ảnh đêm qua cùng Ninh Nhi ở Phi Hoa tiểu trúc, càng nhớ lại, ý cười nơi khóe miệng càng đậm.

      Tô Cầm thấy Thương Địch tựa hồ yên lòng, khỏi nhíu mày, cặp mắt đào hoa hơi híp lại, mmotj chút che dấu trong mắt tìm kiếm. Đột nhiên, như nghĩ tới cái gì, trong lòng hơi giật mình, mặt tươi cười như trước cà lơ phất phơ, tia đùa giỡn lên trong đầu, “ A… Kia… phải là nhị tiểu thư sao?”

      Dứt lời, quả nhiên nhìn thấy thân thể Thương Địch ngẩn ra, lập tức theo phương hương chiếc quạt trong tay Tô Cầm nhìn lại, nhưng tìm thấy thân ảnh quen thuộc, ý thức được cái gì, đôi chân mày nhíu thành được thẳng, thản nhiên nhìn lướt qua Tô Cầm, có thêm vài phần giận hờn.

      Tô Cầm này, nhưng lại cố ý lừa .

      " Tâm tư của ngươi đúng là ở người nàng. Ai, đáng tiếc, ta nghe lời đồn rằng Thần vương điện hạ có tâm tư với Cầm công tử, nay thậm chí hoàn toàn bị bỏ rơi. Ông trời có mắt, là nam nhân vô tình." Tô Cầm cau mày, vẻ măt thương tâm, còn kém kêu trời gọi đất, lăn lộn đất.

      Thương Địch nhìn bạn tốt đùa giỡn, khóe miệng giơ lên, mới vừa rồi bởi vì trêu cợt làm cho hờn giận dần dần biến mất, " Ngươi cũng có thể tìm kiếm nữ tử làm bạn."

      Thế gia công tử bình thường, ở lứa tuổi này, đều có ba vợ bốn nàng hầu, cho dù thành thân, ở bên ngoài cũng có mấy người hồng nhan tri kỷ, giống như đại thiếu gia Lâm gia, trong phủ sớm có thê thiếp thành đàn.

      Tô Cầm thân là thiếu gia của Tô gia, lại là trưởng tử con vợ cả, Tô lão gia nghĩ biện pháp làm cho xem mặt chọn thê tử, nhưng mà đại công tử Tô gia là tùy hứng đến cực điểm, chẳng những phối hơp, hứng thú đến, còn cố ý gây rối, cho dù là tiểu thư quý tộc, thầm hâm mộ , cũng dám phó thác chung thân đại .

      Nghe được lời của Thương Địch, tươi cười mặt Tô Cầm đột nhiên cứng lại, tìm kiếm nữ tử làm bạn? Trong đầu lên thân ảnh của An Ninh, khóe miệng lên chút tươi cười chua sót, tâm tư của Thương Địch đối với An Ninh, tự nhiên hiểu được, làm sao có thể đoạt tình của bạn tốt? Huống hồ, sợ là có ý định chiếm đoạt cũng là uổng công.

      Nếu là An Ninh, cho chính mình lựa chọn cùng Thương Địch, cũng lựa chọn Thương Địch. Huống hồ, còn có vị Nam Cung Thiên Duệ vì An Ninh mà sông chết.

      sâu hít thở hơi, nhất thời Tô Cầm thấy áp lực lớn, duy nhất nữ tử ái mộ, nhưng mà bên cạnh lại có nhiều nam tử vĩ đại, biết, nên kiêu ngạo bởi ánh mắt tốt của chính mình? Hay là nên thở dài cho vận khí chính mình kém.

      " Hay người nữ tử đó xuất rồi sao?" Người sâu sắc như Thương Địch, nhận thấy có sựu khác thường, nên thử đoán.

      Tô Cầm ngẩn ra, lập tức hừ lạnh tiếng, " Tô Cầm, ta là loại người nào, ngươi cũng phải biết? Nữ tử như thế nào được ta để ý chứ? Nữ tử để Tô Cầm ta coi trọng, sợ còn chưa có sinh ra."

      Tô Cầm vội vàng phủ định, nhưng lại biết, vội vàng như vậy, càng làm cho Thương Địch tâm sinh hoài nhi.

      Thương Địch hơi nhíu mày, ánh mắt có tia tìm kiếm, thân là bạn tốt của Tô Cầm, làm sao có thể biết tính tình của ta, vội vàng muốn là sáng tỏ như vậy cũng phải là tác phong của Tô Cầm.

      Nữ tử mà Tô Cầm nhìn trúng? Trong đầu ra người có khả năng, nữ tử Đông Tần, tuy rằng có nhiều tiểu thư khuê các, nhưng những người này đủ thần phục Tô Cầm, suy tư lâu, vẫn đoán ra rốt cuộc nữ tử nào có thể làm cho Tô Cầm ái mộ như vậy.

      Khóe miệng Thương Địch giơ lên tươi cười hứng thú, có chút suy nghĩ nhìn Tô Cầm, " Ngày khác mang đến cho ta nhìn xem."

      Sắc mặt Tô Cầm cứng đờ, khóe miệng co rút, trong lòng thầm rủa, vẫn là bị phát . Làm cho Thương Địch hoài nghi. chung là thể lừa gạt được Thương Địch khôn khéo.

      Chính là nghĩ đến hình ảnh nữ tử ngừng xuất trong đầu chính mình, khỏi lắc đầu, " Nếu có cơ hội cũng có thể."

      Nhưng ra cảm thấy, cơ hội này sợ rằng vĩnh viễn cũng có, mà Thương Địch sợ rằng vĩnh viễn cũng muốn nhìn thấy nữ tử kia.

      Chính lúc này, bóng dáng màu vàng tiến vào ngự hoa viên, nổi giận đùng đùng, ánh mắt nhìn hết lượt tất cả mọi người ở đây, tìm được mục tiêu, hướng thẳng đến mục tiêu mà bay tới!

      Khí thế sắc bén kia, nhất thời hấp dẫn chú ý của mọi người, mọi người thấy bóng dáng kia, đến trước mặt Thần vương Thương Địch dừng lại, gương mặt phẫn nộ, tầm mắt sắc bén, toàn bộ thân thể tựa hồ nổi lên cỗ bão tố.

      Mọi người trong lòng thầm đoán, mưa rền gió dữ này sợ là muốn bộc phát a! Người tới đúng là Thương Dực, vừa tới trước mặt Thương Địch, liền vươn tay, ý đồ bắt lấy cổ áo của Thương Địch, khí thế sắc bén làm cho người ta rét mà run, Thương Địch chợt lóe, thong dong tránh , cũng bắt lấy cổ tay của Thương Dực, dùng chút lực liền khiến cho gương mặt Thương Dực xuất vài phần thống khổ.

      A! Đến đây sao? Trải qua chuyện hôm qua, sớm đoán được Thương Dực tìm tới, chính là ngờ, nhưng lại lựa chọn trường hợp như vậy , đánh giá cao đầu óc của Thương Dực! "Đại hoàng tử, ngươi đây là vì sao?" Thương Địch khẽ nhíu mày, mặt lộ vẻ nghi hoặc.

      Con ngươi của Thương Dực căng thẳng, vung tay lên, giãy khỏi tay của Thương Địch, hừ lạnh , "Hừ, hay cho Thương Địch, nhưng lại giả ngu, bổn cung tới đây là vì sao, ngươi còn biết?" Trong khoảng thời gian ngắn, mọi người chung quanh đều cố gắng căng lỗ tai lên để nghe nhìn trò hay.

      Lông mi Thương Địch giương lên, "Đại hoàng tử biết giỡn, ngươi là vì sao? Bổn vương làm sao có thể biết? Bổn vương nếu biết, như thế nào còn hỏi đại hoàng tử? Huống hồ... Đại hoàng tử vội vàng như vậy, vừa ra tay, liền muốn đả thương bổn vương, bổn vương còn muốn hỏi, đại hoàng tử có ý gì a?" Con ngươi Thương Dực căng thẳng, Thương Địch này, há mồm, đúng là xảo ngôn!

      Trong mắt xẹt qua tia hào quang, nhìn quét mọi người liếc mắt cái, cao giọng mở miệng, "Vị Thần vương điện hạ Đông Tần này, hôm qua cho người ở khu vực săn bắn ám sát bản cung, vết thương người bản cung, đó là quà do Thần vương ban tặng!" Dứt lời, nhất thời là trận ồ lên, mọi người đều là thần sắc khác nhau nhìn khuôn mặt hai người có vài phần tương tự này, sắc mặt Sùng Chính đế biến đổi, biết trong lòng Thương Địch vẫn mang cừu hận, lại ngờ, thế nhưng lại sắp xếp người ám sát đại Hoàng Tử!

      Thương Địch cũng giơ lên nụ cười, "Đại hoàng tử lời này cũng thể lung tung, đại hoàng tử bổn vương làm ngươi bị thương, có chứng cớ ?" Thương Dực giật mình, chứng cớ? ta thế nhưng muốn đưa chứng cớ! Mọi người đều thắc mắc, Sùng Chính đế chớp mắt, lập tức tiến lên, "Đại hoàng tử điện hạ, Địch Nhi sai, nên cần có chứng cớ."

      "Chứng cớ? Những vết thương người bản cung còn phải chứng cớ sao?" Lửa giận trong lòng Thương Dực lại tăng vọt, chỉ chỉ vết thương nơi cánh tay và trước ngực đều được quấn bằng lớp vải trắng, hôm qua, vết thương mà phải chịu cũng ít, mười hai hắc y nhân kia, quả nhiên là thân thủ rất tốt, nghĩ tới, tam đệ của ờ Đông Tần quốc cũng hề nhàn rỗi,còn có thể bồi dưỡng ra những sát thủ tinh nhuệ như vậy!

      "Đại hoàng tử, như thế nào có thể chứng minh vết thương người đại hoàng tử cùng bổn vương có liên quan? Đại hoàng tử nếu là do tài nghệ bằng người khác, ai đều có thể làm bị thương đại hoàng tử, tội lớn như vậy, bổn vương kham nổi." Thương Địch cất cao ngữ điệu, lạnh giọng mở miệng, tuy rằng hai người bọn họ trong lòng biết ràng, nhưng là, cũng để người khác biết được, trong lòng ràng.

      Thương Dực có khả năng có chứng cứ xác thực, chứng minh là chính mình phái ra sát thủ. "Ngươi..." sắc mặt Thương Dực tái nhợt, tức giận trong mắt tăng vọt như trước, hung hăng nhìn Thương Địch, cũng ko tìm ra chứng cớ, Thương Địch này, đúng là hồ ly giảo hoạt!

      Bắc Yến đại hoàng tử á khẩu trả lời được, đem ra được chứng cớ, như vậy những lời chỉ trích mới vừa rồi của liền tính, mọi người thấy ở trong mắt, đều là thần sắc khác nhau, mà lúc này, Thương Địch lại đột nhiên mở miệng, "Đại hoàng tử, bổn vương kính ngươi là sứ thần Bắc Yến quốc đến, có số việc, bổn vương vốn định, cho nó trôi qua, nhưng là, hôm nay đại Hoàng Tử còn muốn đối với bản vương như vậy, bổn vương cảm giác khó chịu sâu sắc, hôm qua, ở trong khu vực săn bắn quả có sát thủ mai phục” Dứt lời, mọi người ồ lên, đại Hoàng Tử nhíu mày, mà ...

      Ánh mắt Thương Địch giống như vô tình nhìn về phía Sở thái tử, quả nhiên nhìn đến ánh mắt của tia sáng lóe ra, trong lòng hiểu , dừng chút, tiếp tục mở miệng, "Mục tiêu của nhóm sát thủ này là bổn vương!" Oanh, mọi người ở đây bắt đều châu đều ghé tai đàm luận lên.

      "Làm sao có thể có chuyện như vậy? Địch nhi, ngươi có bị thương ?" Sùng Chính đế vẻ mặt quan tâm, trong lòng nghĩ mà sợ, may mắn Địch nhi có chuyện gì xảy ra, bằng , biết ăn với Hoàng tỷ như thế nào?

      "Cậu, Địch nhi sao, may mắn Địch nhi vẫn nghe lời của cậu, ngày thường lơ là việc rèn luyện, may mắn tránh được kiếp." Thương Địch nhanh chậm mở miệng, mâu trung dần trở nên sâu thẳm, ánh mắt thản nhiên nhìn lướt qua vẻ mặt tức giận cùng cam lòng của Thương Dực, tiếp tục , " chỉ có như thế, Địch nhi còn lục soát được người sát thủ số thứ….."

      Sắc mặt Thương Dực nhất thời cứng đờ, Sùng Chính đế dò hỏi, "Cái gì vậy?" Khóe miệng Thương Địch khẽ nhếch, "Đồng Tước, đem những thứ đó lên đây ." Lập tức, Đồng Tước liền cầm cái hộp lên, đem vài thứ trình lên, để mặt đất, ánh mắt của mọi người đều nhìn vào trong cái hộp đó. Thương Địch nhìn thoáng qua ánh mắt chờ mong của mọi người, hạ tầm mắt, tự mình tiến lên, đem cái hộp kia mở ra, khi nhìn thấy những thứ bên trong mọi người nhất thời đều cả kinh, sắc mặt Thương Dực lại trận xanh trận trắng.

      Thương Địch tự tay lấy thứ từ trong hộp ra, để trong tay tinh tế thưởng thức, đó là cái lệnh bài hoàng kim tinh xảo, khéo léo linh lung, Thương Địch nhíu mày, "Đại hoàng tử, thứ này, ngươi xa lạ !" Mọi người đều biết lệnh bài kia được dùng để làm gì nhưng xem hoa văn lệnh bài có thể đoán ra nó xuất phát từ hoàng thất Bắc Yến, cùng với việc mặt có khắc “phủ Đại hoàng tử”, người ở đây trong lòng đều tự hiểu được, thứ này, là thuộc về phủ đại hoàng tử của Bắc Yến thể nghi ngờ!

      "Đây đều là những thứ lấy được từ người nhóm sát thủ, nhiều ít, vừa vặn năm mươi, hôm nay ở trong này, trước mặt mọi người, bổn vương đem những thứ thuộc về phủ đại Hoàng Tử trả lại cho đại hoàng tử!" Thương Địch năng có khí phách, khi chuyện, cầm lệnh bài trong tay , đưa tới trước mặt Thương Dực.

      Sắc mặt Thương Dực thay đổi đại biến, nghĩ đến lời ngày hôm qua mà nhóm mười hai sát thủ kia ra, trong lòng nhất thời tích tụ lửa giận, như thế nào cũng ngờ, Thương Địch lại vẫn để lại chiêu bài như vậy! Trong lòng Thương Dực cực kỳ cam lòng, ước chừng phái ra năm mươi cao thủ trong phủ đại Hoàng Tử, nhưng lại bị mười hai người kia của Thương Địch thoải mái giải quyết, lúc này nhìn lệnh bài quen thuộc trước mặt, tiếp cũng phải, tiếp cũng được. Mọi người biết nội tình, nhìn năm mươi lệnh bài kia, trong lòng sáng tỏ, đám sát thủ đó chắc có năm mươi tên, trong lòng đều giật mình, Ly vương Triệu Cảnh Trạch cùng Sở thái tử nhìn Thương Địch con ngươi càng phát ra sâu thẳm, nhưng trong lúc bị năm mươi người ám sát mà vẫn có thể tránh thoát kiếp, quả nhiên là đơn giản, dù là bọn , cũng hiểu được về bí hiểm của Thương Địch.

      Thương Địch nhìn sắc mặt xanh đỏ tím vàng của Thương Dực, trong lòng trồi lên tia vui sướng, chưa có khi nào ta đường đường là đại hoàng tử Bắc Yến mà phải chịu nghẹn uất như vậy! Thương Dực như trước tiếp, hai người giằng co trong khoảng thời gian ngắn, mặt Thương Địch có chút mỉm cười, mà tương phản với tươi cười đó là gương mặt dữ tợn có chút vặn vẹo của Thương Dực, nhất thời cỗ áp lực vô hình bao phủ mọi người, trong mòng mọi người đều thầm đánh cái đột.

      Thần vương Thương Địch như thế vạch trần hành vi của Thương Dực, nếu đại hoàng tử này nổi giận, tình sợ lại thêm nghiêm trọng ! lúc mọi người nghĩ rằng mâu thuẫn gay gắt này thể điều hòa, thanh của nữ tử chợt vang lên. "Thương Dực, ngày hôm qua trong khu vực săn bắn, lão nương tìm được ngươi, ngươi sợ là sợ lão nương, rồi trốn ?" Quần áo hồng y phiêu nhiên tới, màu đỏ kia ở người nàng giống như sống lên, dị thường chói mắt. Thanh nhất thời đánh vỡ mới khí muốn bùng nổ mới vừa rồi, tầm mắt của mọi người chuyển dời đến thân thể của nàng, mà Thương Dực nguyên bản tức giận mãnh liệt, con ngươi rùng mình, nữ nhân này quả nhiên là đến đúng lúc,cần phải tìm cách để kích thích nàng!

      Mâu trung xẹt qua đạo ngoan, Thương Dực cướp lấy khối lệnh bài trước mặt Thương Địch, nhất thời, lệnh bài kia giống như ám khí lấy khí thế hung hổ lao thẳng đến bóng dáng màu hồng kia mà . khí tựa hồ ngưng kết, mọi người thấy khí thế sắc bén từ lệnh bài kia, đều hít ngụm khí lạnh, nghĩ đến đại hoàng tử Bắc Yến này trút giận với Thần vương mà lại trút hết lên người Tây Lăng công chúa nên mới đánh lén nàng.

      Tây Lăng công chúa kia tuy rằng có tài, nhưng chung quy là nữ nhân, đại hoàng tử trước mắt cũng có chút lưu tình, kích này, Tây Lăng công chúa kia làm sao có thể ứng phó được? Lần này, phải là muốn mạng của Tây Lăng công chúa sao? Mọi người cái chớp mắt có nhìn lệnh bài có khí thế như chẻ tre kia, trong lòng thở dài, công chúa này, đúng là hay ho, là đáng tiếc!
      bonghoi, Bạch Phụng, Halong-ngoc19 others thích bài này.

    4. ushio

      ushio Well-Known Member

      Bài viết:
      157
      Được thích:
      264
      cái tên TD này đáng ghét ah, ko đủ tiêu chuẩn để làm đối thủ của Địch ca, ngay cả xách dép cũng ko xứng, ko biết có não dùng để làm gì ah :yoyo67: hoàng hậu tương kế tựu kế chăng, ko biết có hạ được Uyển quý phi hay ko :yoyo68: Thanks
      fujjko thích bài này.

    5. fujjko

      fujjko Well-Known Member

      Bài viết:
      378
      Được thích:
      489
      Nam Cung Thiên Duệ, Thương Địch, haizz, ai làm nam chính mới tốt đây, người nào cũng tốt, bỏ ai cũng tiếc. Hay là truyện này thành np
      Quan Tiểu YếnXuxu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :