1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Boss, Chỗ Đó Không Thể Cắm Vào! - Cẩm Chanh (Full 60c+Ngoại truyện)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. manubongdem_263

      manubongdem_263 Well-Known Member

      Bài viết:
      805
      Được thích:
      335
      NB dc BOSS cắm sạc vào đâu đây :))))))))))))))))))))
      LạcLạc thích bài này.

    2. Thanh Hằng

      Thanh Hằng Well-Known Member

      Bài viết:
      144
      Được thích:
      216
      :Cheerleader::Cheerleader::Cheerleader::Cheerleader::Cheerleader: mừng nàng trở lại.
      Lợi hại gấp đôi nha nàng :2one:
      biết khi Boss nghiên cứu ra chỗ cắm điện có vẻ mặt gì:056::056::056:
      LạcLạc thích bài này.

    3. lyly

      lyly Well-Known Member

      Bài viết:
      765
      Được thích:
      866
      a~~~ta đau bụng chết mất, tưởng tượng vẻ mặt boss khi nghĩ cắm điện ở đâu là lại thấy buồn cười.haha
      thanks tiểu Lạc đáng êu, chào mừng nàng quay trở lại vs chúng ta. hắc.
      LạcLạc thích bài này.

    4. Lnmt131

      Lnmt131 Active Member

      Bài viết:
      174
      Được thích:
      221
      * tung hoa* nàng trở lại sớm 1 ngày:yoyo14: Công cuộc BOSS tìm chổ sạc như thế nào đây :yoyo36: Hóng ing~~~~~~:yoyo17: NB dễ thương quá:yoyo44:
      LạcLạc thích bài này.

    5. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Bù cho mọi người 1 chương nữa, sáng mai mở mắt, phát thêm chương mới :th_8::th_8::th_8::th_8:

      Chương 23
      Editor: LạcLạc​

      Mang Nguyên Bảo trở về phòng, BOSS phiền não nhìn Nguyên Bảo ngủ mê man, từng chút từng chút nhíu chặt mày, sau đó đôi mắt đen láy nhìn từ xuống dưới: có điện, muốn nạp điện, cắm chỗ nào? Nhức đầu quá.

      BOSS thở dài, thân thể cao lớn tới, gương mặt bé trắng nõn hồng hồng, lại mềm mềm, thoạt nhìn bẹo má rất tay, BOSS đưa tay bẹo vài cái, rồi cúi đầu cười: Bản thân Ngôn Sóc là người rất vô vị, khéo ăn , càng thích tiếp xúc với nhiều người, thích yên tĩnh, thích ồn ào náo nhiệt. Phụ nữ trong từ điển của chỉ có hai chữ “chán ghét”.

      Ngôn Sóc là CEO công ty siêu mẫu, đương nhiên thiếu người đẹp lên từ quy tắc ngầm, lòng thực chán ghét loại phụ nữ như thế, trong lòng phải có ảo tưởng, nhưng cảm nhận được người con này muốn cùng nâng khay ngang mày [1], cùng nhau suốt đời…

      [1] Nâng mày ngang mặt (举案齐眉 – cử án tề mi): ý vợ chồng tôn trọng nhau. Xuất xứ từ điển tích vợ của Lương Hồng thời Hậu Hán mỗi khi dâng cơm cho chồng luôn nâng khay ngang mày để tỏ lòng tôn trọng.

      Hình như có chút lạc đề, BOSS chớp chớp mắt, hơi cúi đầu, đôi môi chạm lên trán Nguyên Bảo, kéo ngăn tủ ngay đầu giường, lấy bộ sạc, BOSS vẫn còn lúng túng, cắm chỗ nào?

      Nhìn bộ sạc chút, lại nhìn Nguyên Bảo chút, buồn bực trong lòng phát sinh.

      "Kim Nguyên Bảo, đứng lên tôi biết cắm chỗ nào?”

      "..."

      Được rồi, có phản ứng.

      BOSS đấu tranh tư tưởng: giờ cởi quần áo Nguyên Bảo có phải được lịch lắm, nghĩ tới bộ dạng khóc lóc của lại đau đầu, nhưng nếu cởi tìm được khe cắm USB, vì vậy…

      BOSS bế Nguyên Bảo lên, xem xét đỉnh đầu, rồi tứ chi, rất bình thường, khe cắm USB của điện thoại ở ngay đáy, vậy ở người

      Ánh mắt BOSS sáng lên, sao đó tầm nhìn dần dần trượt xuống: Phần mông chắc là sai?

      BOSS lật người bé, có chút thấp thỏm xốc quần lên, lộ ra quần lót nho màu hồng phấn, nhàng kéo xuống, nửa bên mông trắng lóa lóa cả mắt, BOSS chớp chớp rồi nhìn khe cắm kim loại…

      Đúng sai mà.

      Khe khẽ nhếch môi, sau đó cắm vào …

      < Đinh! Bộ sạc kết nối, khởi động ? >

      < , tôi muốn gặp Độ Nương! >

      < Lập tức tiến vào gian hệ thống, mời sau đó * tiến vào gian hệ thống thành công. >

      Nguyên Bảo bước vào gian trắng bệch, đôi mắt đầy căm phẫn “Độ Nương, là đồ ngu ngốc lừa đảo! ! Tôi muốn giết !”

      < Mời ngọt ngào gọi Thống Nương, cảm ơn. >

      Nguyên Bảo "..."

      “Khốn kiếp! Tại sao mông tôi còn khe cắm USB? “

      < Hệ thống sai sót, khiến phiền phức hết sức xin lỗi. >

      "Xin lỗi?" Nguyên Bảo cười tươi như hoa “Tôi có thể giết ?“

      < Người dùng bạn nên gấp gáp. > Giọng ngọt ngào của Hệ thống tiểu thư thay thế Độ Nương < Bạn đến đây là có nguyên nhân, giờ thời cơ chưa tới, đến lúc đó, mọi vật bình thường biến mất, bạn yên tâm chớ nóng, vậy, còn thứ gì hỗ trợ ? >

      có.” Hệ thống tiểu thư thế, còn gì để , chỉ có thể mang khe cắm USB đến nơi xa xăm.

      Nguyên Bảo dần dần mở mắt, sau đó ngồi dậy, vuốt mông cái, đúng là sờ được phích cắm, sắc mặt Nguyên Bảo đen hơn phân nửa, giây tiếp theo, Nguyên Bảo bắt đầu dao động.

      Nơi này chỉ có BOSS và mình , vì vậy, BOSS lột quần xuống rồi cắm bộ sạc sao?

      A ~ BOSS đúng là người đàn ông tốt.

      “Lại suy nghĩ vớ vẫn gì đấy?” BOSS mang cơm đến, nhìn bộ dạng ngốc lăng của Nguyên Bảo, nhịn được mắng.

      "BOSS——" vừa định nhào tới, bộ sạc mông liền kiềm hãm tự do của .

      "Ăn , đói chưa?"

      Vậy mà có thể ăn được món BOSS đích thân làm?

      Nguyên Bảo tràn trề hạnh phúc nhìn BOSS “ đúng là người đàn ông tốt.”

      “Ngu ngốc.” BOSS chút cũng cảm kích, đặt cơm nước lên bàn “Ăn xong ngủ.”

      “Còn sao?” Nơi này là phòng BOSS? Vậy tối Ngôn Sóc ngủ ở đâu?

      “Tôi đến công ty chuyến, kế hoạch hợp tác còn chưa sửa xong.”

      “Nhưng khuya lắm rồi.” Nguyên Bảo bất mãn bĩu môi, Kim Thành tuyệt đối hợp tác với K, tuy sau này phát sinh vài chuyện nhưng Kim Thành vẫn dõi theo K.

      có việc gì nghỉ ngơi cho tốt.”

      Ngôn Sóc vừa ra, Nguyên Bảo thở dài hơi, cái miệng bắt đầu gặm món BOSS làm: tài nấu nướng của Ngôn Sóc rất giỏi, hội đủ sắc hương vị, Nguyên Bảo ăn sạch , sau đó vui sướng ngủ giấc.

      Vô số lần ước ao có thể ngủ giường BOSS, nằm trong ngực BOSS, được cánh tay rắn chắc của ôm vào lòng, đó chắc chắn là chuyện hạnh phúc nhất đời. Tuy rằng BOSS ở đây, nhưng mùi vị của cũng tệ.



      Đêm khuya khoắt ngày hôm sau Nguyên Bảo mới tỉnh lại, mình dạo chơi trong biệt thự, đây là lần đầu tiên Nguyên Bảo trọn vẹn đánh giá nơi BOSS sinh hoạt, đơn giản, trừ đơn giản chính là đơn giản, có món nào dư thừa, biệt thự thực rất lớn, nhưng ngay cả hơi người cũng có.

      BOSS thấy quạnh sao?

      Nguyên Bảo chớp chớp mắt tự hỏi: ra rất khó tin người lại có cuộc sống đơn điệu như thế, làm, về nhà, nhìn căn phòng trống rỗng.

      Trong lòng Nguyên Bảo đều đau vì BOSS, xót xa Ngôn Sóc của mình.

      A ~ của mình, xấu hổ quá ~

      Nguyên Bảo bị hai chữ kia làm cho dao động.

      Chán quá, Nguyên Bảo chuẩn bị đến công ty tìm Ngôn Sóc, nhưng vừa đến cao ốc, Nguyên Bảo bị ngăn lại.

      “Xin lỗi, có hẹn trước ?”

      “A?” Nguyên Bảo nhìn bảo vệ ngăn cản mình “Tôi tìm ông chủ.”

      “Mời xuất trình thẻ nhân viên.”

      Nguyên Bảo “…”

      “Tôi có thẻ nhân viên, cũng hẹn trước, nhưng tôi muốn tìm ông chủ.”

      “Lại là fan của ông chủ.” Người bảo vệ nhíu mày, sau đó chút thương hoa tiếc ngọc xua đuổi “ bé theo đuổi ngôi sao gì chứ, mau về nhà .”

      Nguyên Bảo “…” mới theo đuổi ngôi sao, cả nhà đều theo đuổi ngôi sao.

      Nguyên Bảo tức tối nhìn bảo vệ, lại thể làm gì, đúng lúc này, nhìn thấy BOSS sánh vai cùng người đàn ông trung niên bước ra.

      Khi BOSS nhìn phía sau hơi sửng sốt chút, rồi tiếp tục gì đó với người bên cạnh, sau khi hai người bắt tay, người đàn ông trung niên cùng người của ông rời .

      “Hợp tác vui vẻ, Ngôn tổng.”

      "Đương nhiên."

      Nguyên Bảo núp ở bên, đợi ông ấy lên xe rời khỏi, mới bước ra.

      “Sao em tới đây?” BOSS nhìn đôi mắt mang theo ý cười nhàn nhạt, cầm tay Nguyên Bảo, bước vào tòa nhà.

      Nguyên Bảo hung hăng trợn mắt liếc bảo vệ ngốc lăng, sau đó nhéo nhéo bàn tay khô ráp của BOSS “Người vừa rồi là ai thế?”

      “Tổng tài Kim Thành, hợp đồng quyết định rồi, chỉ chờ kịch bản của ông ấy.” Tâm trạng BOSS thoạt nhìn rất tốt, mặt mày đều dịu dàng ít.

      Nhìn BOSS cho đến bây giờ bên cạnh chưa có người phụ nữ nào đột nhiên nắm tay bé, vẻ mặt mọi người đều hết sức quỷ dị cường điệu. Nguyên Bảo nhìn xung quanh, lộ ra nụ cười ngọt ngào.

      “BOSS, chúng ta hẹn hò .” Đôi mắt Nguyên Bảo lóe sáng nhìn gương mặt tuấn mỹ của BOSS, vất vả biết bao mới thoát khỏi vận mệnh làm điện thoại, vẫn còn rất nhiều rất nhiều chuyện chưa làm nha, ví như ngủ cùng BOSS…

      Nguyên Bảo lần nữa tự mình YY.

      “Lại nghĩ vớ vẩn gì nữa?” Đưa tay gõ đầu , rồi bẹo gò má mềm mịn của “Vậy, em muốn đâu?”

      Nguyên Bảo lấy lại tinh thần, gương mặt cảm nhận được động tác cưng chiều dịu dàng, thế là mặt ửng hồng.

      “Sao vậy?” BOSS mù mờ nhìn gương mặt ửng hồng, lần nữa đưa tay bẹo má, ngắm mặt biến đổi thành đỏ ửng.

      “Ngu ngốc.” BOSS chịu nổi mắng thầm, sau đó bước vào thang máy chuyên dụng cho tổng tài.

      “Tối nay hẹn hò nhé, em chờ tôi chút, làm xong công việc trong tay, được chứ?”

      Nguyên Bảo gật đầu, nhìn BOSS đầy thương “Ngài vất vả rồi.”

      Ánh mắt tràn đầy tình thương người mẹ khiến BOSS rùng mình.

      Đợi đến khi Ngôn Sóc làm xong hết 4h chiều, Nguyên Bảo chờ đợi có chút buồn chán, liền nằm ghế salon ngủ. Xử lý nhiều công việc như vậy chỉ có tiếng ngòi bút di động giấy, Ngôn Sóc cảm thấy cánh tay mình hơi mỏi, xoay xoay cổ, rồi nhìn bóng dáng nho làm ổ ghế salon…

      Hệt như con mèo , thoạt nhìn rất vô hại.

      chống cằm, mỉm cười nhìn Nguyên Bảo ngủ đến quên mất trời trăng, khe khẽ đứng dậy, cầm áo khoác tới, khoác lên người Nguyên Bảo, ngồi xổm xuống ngưng mắt tinh tế nhìn .

      Lần đầu tiên Ngôn Sóc chăm chú nhìn người như thế; Nguyên Bảo đối với giống như đứa trẻ, ngần ấy thời gian, chưa bao giờ biết cuộc đời mình xuất người như thế nào, luôn cho rằng mình phòng chiếc bóng lẻ loi đến già, có lúc rất mệt mỏi, rất độc, Ngôn Sóc cũng quên khi ấy nhìn thấy điện thoại quỷ dị này lòng có cảm giác gì…

      Sau đó gian của bị thanh ầm ỉ lấp đầy.

      đem trán mình dán lên mặt , từ từ nhắm mắt, giống như cảm nhận nhiệt độ cơ thể .

      Nguyên Bảo mở mắt trông thấy gương mặt phóng đại sợ hết hồn, nhưng khi biết người trước mặt là BOSS người cực kỳ cực kỳ thích, trong lòng mới dần dần bình tĩnh.

      Nhưng mà, BOSS cách gần như vậy xấu hổ quá, nhiệt độ cơ thể chầm chậm tăng cao, tim đập dồn dập: Con ngốc Nguyên Bảo này, chỉ có sắc tâm chứ có sắc đảm, người ta hơi thân mật chút, tay chân luống cuống.

      “Sao vậy?” Hơi thở ấm nóng phả lên mặt , Nguyên Bảo nhịn được muốn trốn tránh.

      Thấy bé ngượng ngùng, BOSS chợt nổi ý xấu xa, cơ thể từ từ phủ lên, đem cố định dưới thân.

      “Ngôn… Ngôn Sóc… “ BOSS cách gần như vậy là muốn. A ~ Là muốn quấy rối sao? Nhưng quá qua loa ? Nguyên Bảo rối ren.

      “Em nghĩ loạn gì đó?” Ngôn Sóc hướng nháy mắt, trong lúc mập mờ, con ngươi đen láy lưu chuyển sáng rực, rất đẹp.

      Nguyên bảo nhịn được nuốt nước miếng, giống như chịu chết, run lẩy bẩy “BOSS muốn làm gì em cũng bằng lòng!”

      Ngôn Sóc khỏi vui vẻ, đưa tay hung hăng bẹo má “Em là đồ ngốc.”

      Chẳng lẽ như nghĩ?

      Quá thất vọng…

      Đủ loại thất vọng…

      “Dậy .”

      “Bây giờ à?” Nguyên Bảo nhìn thời gian, mới hơn 4h, hình như hơi sớm.

      muốn ?” BOSS nhướn mày, nghiền ngẫm nhìn .

      Được rồi.

      Nguyên Bảo đứng dậy sửa sang quần áo, rồi cùng ra khỏi phòng làm việc.

      Trước tiên Ngôn Sóc mang đến tiệm trang điểm, giao cho thợ trang điểm phía sau, bản thân lại ngồi xuống ghế salon.

      Nguyên Bảo nhìn chính mình trong gương, thực biết ngày nào đó mình có thể trải qua tình cảnh như trong tiểu thuyết: Nữ chính ăn mặc xinh đẹp, nam chính lộ ra ánh mắt kinh ngạc.

      Tưởng tượng BOSS nhà mình nhìn mình bằng ánh mắt kinh ngạc, bắt đầu xao động.

      "Xong rồi. . ."

      “Ôi? Nhanh vậy?” Nguyên Bảo có phần kịp phản ứng, tình huống đều là vài giờ mà? Nguyên Bảo ngắm bản thân trong gương, chỉ nhàng tô thêm vài món trang sức trang nhã, gương mặt xinh đẹp nổi bật hơn, nhưng… lại có cảm giác kinh ngạc, vẻ mặt lập tức đẹp rồi.

      “Quần áo chuẩn bị xong chưa?”

      BOSS đứng dậy nhìn từ xuống dưới, thợ trang điểm ở bên cạnh gật đầu “Xong hết rồi, tiểu thư theo tôi.”

      sai, còn quần áo, mình chắc chắn có thể khiến BOSS kinh ngạc.

      Nguyên Bảo vui vẻ ra mặt thay đồ.

      Đây là bộ váy liền Tassel[2] màu tím nhạt, bộ váy được tạo ra hề rườm rà, đường nét long lanh tao nhã, lại đánh mất sức sống. Màu tím sang trọng tôn lên nét thành thục ít, hơn nữa làn da trắng nõn, nụ cười rạng rỡ môi, rốt cuộc khiến người ta mắt nổ đom đóm…

      [2] là mốt tua rua (tassel), nghĩa là người treo “dây lủng lẳng”, mỗi bước chúng lại va vào nhau duyên dáng và mềm mại. Các phụ kiện mang phong cách riêng được trang trí treo “lủng lẳng” từ thắt lưng, túi xách đến gấu váy hay vòng cổ, tay.

      Đôi mắt đen láy của có phần chăm chú, sau đó nhàn nhạt toát ra ý cười “ đẹp mắt.”

      Lần đầu tiên nghe Ngôn Sóc khen như thế, ba chữ ngắn ngủi, khe khẽ nhàn nhạt, giống như con người chịu nổi tia gợn sóng, thế nhưng lại vì ba chữ ấy lay động mở lòng.

      .” biết từ đâu tìm được nhánh hoa Violet, cài lên sợi tóc , hoa violet phối với trang phục người càng thêm rạng rỡ.


      Tác giả ra suy nghĩ của mình: Mẹ nó! Tôi muốn ngừng thời gian dài! !

      **********************

      Rảnh mai up thêm chương nữa, ko mọi người đành chờ t2 nhé, ui ta thiếu ngủ mấy hôm rồi :th_18:
      @Tiểu tinh @thanh thanh @Avehil @chuotanmeo @Mon Ú @Lnmt131 @thomap @Mục Huyền @lyly
      Last edited: 21/9/14

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :