1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cô Ngốc, Cởi Áo Ra - Sâm Trung Nhất Tiểu Yêu (Full 64c)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 41

      Edit: Junee
      “Đừng làm loạn nữa.” Đôi mắt Diệp Lương Nhất hơi híp lại, yết hầu nhấp nhô lên xuống, gắt gao túm cánh tay buông, cố chấp nghe lời của ,“Đừng loạn nữa, theo về nhà.”

      “Bác sĩ Diệp,” Trần An An hít hơi, trong giọng mang theo chút nghẹn ngào, “Em nhanh chóng dọn ra ngoài, cám ơn trước kia quan tâm.”

      “An An theo cậu trở về.” Ngay lúc này, Chu Tề bỗng nhiên tới, mở bàn tay Diệp Lương Nhất ra, kéo Trần An An đến bên cạnh mình, mặt tràn ngập ý cười ấm áp, vô cùng thân thiết xoa xoa đầu Trần An An,“Cậu nên ép ấy.”

      Ánh mắt Diệp Lương Nhất lạnh đến thấu xương, ghim chặt người Chu Tề, đẩy mắt kính, áp chế lửa giận ngập trời trong lòng, chuyển hướng sang Trần An An,“Vì sao quay về?” dừng chút, ngữ khí thoáng hòa hoãn,“Nếu là vì đột nhiên rời trước, xin lỗi, bệnh viện quả có việc gấp.”

      luôn luôn kiêu ngạo, cũng cam chịu cúi đầu, mặc dù khi ở Mĩ bị mấy thanh niên con nhà quyền quý gây khó dễ cũng chưa từng khom lưng khuất phục.

      là Diệp Lương Nhất, sinh viên được quý nhất trong lòng các giáo sư, đứa con ưu tú trong lòng Diệp mẫu, lưu học sinh luôn ngẩng cao đầu nhìn lên, hạng mục thực nghiệm của các giáo sư Howard chỉ có mình là tân sinh viên được tham dự. Bất luận là đến đâu cũng đều có vô số ánh mắt hâm mộ và ca ngợi nhìn .

      cần xin lỗi, cũng cần lấy lòng phụ nữ, chỉ cần ánh mắt, cái ám chỉ, có hàng loạt phụ nữ tự động đưa tới cửa.

      Nhưng mà bây giờ, lại dẹp bỏ hoàn toàn con người kiêu ngạo kia, giống như tất cả đàn ông thế giới này, đối với người trong lòng mình ăn nhàng khẩn cầu, hy vọng ấy có thể thu hồi quyết định.

      Trần An An rũ mắt xuống, lông mi dài rậm chặn lại tầm mắt của nhìn vào mắt . ra là như vậy, bệnh viện có việc gấp. Bệnh nhân mới là quan trọng nhất, biết, nhưng vì sao cho ?

      có thể để ý sau lần đầu tiên của bọn họ để lại mình, lấy việc của bệnh viện làm trọng, nhưng ít nhất thái độ đối với quan tâm chút, cho biết đâu, khi cẩn thận xông vào văn phòng , chỉ cần nhàng chút, đừng lớn tiếng quát như vậy.

      cũng là được ba che chở mà lớn lên, cũng cần người ta thương , cho nên lúc lớn tiếng với , cũng đau lòng.

      “Thực xin lỗi, bác sĩ Diệp,” Trần An An lắc lắc đầu,“ phải sai, chỉ là, chỉ là em muốn làm phiền nữa.”

      Giọng của lớn, nhưng lại gằn từng tiếng giống như răng nanh dã thú, hung ác xé mở cả người đầy máu thịt, phanh ra trái tim máu chảy đầm đìa.

      Diệp Lương Nhất trầm mặc lúc, bỗng nhiên mở miệng lạnh lùng : “Được lắm, nhưng mà ít nhất trước tiên phải về đem đồ của em thu dọn .”

      Thân mình An An cứng đờ, khẽ gật đầu,“Được, em về.” Sức lực trong thân thể giống như bị cái gì đó nháy mắt hút hết, cả người mất chống đỡ, Trần An An cắn răng bước tới sô pha, cầm lấy áo khoác của mình, nhưng tay run run ngay cả khóa cũng kéo nổi.

      Diệp Lương Nhất thấy thế qua, nghiêm mặt đẩy tay ra, kéo cái khóa lên đến hết mức, bao chặt cổ lại, rồi chụp cái mũ lông thỏ vào đầu , rốt cục đem che kín mít, lúc này mới nắm chặt lấy tay kéo ra ngoài.

      “An An, phải em đồng ý ở chỗ trong vài ngày sao?” Chu Tề ngăn trước mặt Diệp Lương Nhất, cho , mặt tuy rằng còn mang theo ý cười nhưng ánh mắt trầm xuống rồi.

      “Thực xin lỗi, Chu Tề.” Trần An An cắn môi cúi đầu, giọng :“Em đến chỗ bác sĩ Diệp dọn dẹp chút, về sau, về sau nếu có cơ hội em lại đến.”

      Chu Tề bình tĩnh nhìn , khóe miệng cười , thanh lớn nhưng lại tỏ ra chút tủi thân,“Nhưng ràng chúng ta đâu có thế.”

      “Chu Tề, đủ rồi.” Sắc mặt Diệp Lương Nhất khó coi nhìn lướt qua Trần An An khó xử, trầm giọng :“ vừa hai phải thôi.”

      Chu Tề mở miệng định cái gì, chuông di động Trần An An bỗng nhiên vang lên, vừa đúng lúc phá vỡ giằng co của bọn họ.

      lấy điện thoại ra, là số lạ, nhíu mày nhưng vẫn nghe,“Xin chào?”

      “An An à, là thím ba này, ba con nhập viện rồi!”

      Đầu Trần An An ông tiếng, trước mắt tối sầm, môi run run, chuyện cũng lưu loát,“Ba, ba con làm sao vậy?”

      “Ai, con đừng vội, cũng có chuyện gì. Chỉ là lúc cùng chúng ta chiên thịt viên bỗng nhiên bị phỏng dầu, té xỉu. Ba con lại ngang bướng cho chúng ta cho con biết, còn muốn bảo con tết lịch phải về, sao lại thế được! An An, nghe thím ba, đừng để ý đến ba con, tết lịch cứ về nha! Thím và chú ba con buổi chiều từ bệnh viện về suy nghĩ mãi, vẫn cảm thấy nên cho con tiếng.”

      Trần An An biết thân thể ba xảy ra vấn đề gì, lúc này mới thoáng thở phào nhõm, nhưng là vẫn nhịn được lo lắng,“Thím ba, ba con ở bệnh viện nào, phòng số bao nhiêu?”

      “Ở ngay bệnh viện quê mình thôi, làm gì có phòng riêng! Nhưng mà phải con định về đấy chứ?”

      Trần An An dạ tiếng, :“Thím ba, cám ơn thím cho con biết, con về ngay.” xong liền ngắt điện thoại, định chạy ra ngoài cửa.

      Bị phỏng dầu sôi chứ phải là phỏng nước nóng, nhất định là rất nghiêm trọng ba mới phải bệnh viện, phải lập tức trở về xem sao!

      Ai ngờ vừa quay người bị Diệp Lương Nhất kéo lại, Trần An An vừa định giật tay ra, chợt nghe thấy :“ đưa em , trễ thế này có xe.”

      Trần An An vốn muốn để đưa , nhưng cũng biết chỗ này khá vắng vẻ, lúc này chắc là có xe, đành phải gật đầu.

      Chu Tề thấy thế, vội vàng mặc áo khoác vào,“Tôi cũng .”

      Diệp Lương Nhất liếc mắt nhìn , lạnh lùng bỏ lại câu,“Tùy cậu.” Liền nhanh chân đuổi theo Trần An An vội vàng chạy xuống.

      Bệnh viện quê Trần An An quả vô cùng đơn sơ, là bệnh viện, ra cũng khác phòng khám là mấy, bên trong phòng bệnh chỉ có mười mấy cái giường, mặc kệ dạng bệnh nhân gì đều xếp cùng chỗ, đủ loại tiếng rên đau đớn dứt bên tai.

      Trần An An đẩy cửa ra, liếc mắt cái liền thấy ba nằm cái giường phía trong, ngủ say. Thấy sắc mặt ba như thường, lúc này mới thoáng yên tâm, nhàng bước chân qua.

      Chỗ chân ba Trần bị phỏng được băng bó chặt kín, căn bản nhìn ra tình trạng vết thương, Diệp Lương Nhất quan sát ông hồi, tự giác nhíu nhíu mày, tiếng với Trần An An rồi tìm bác sĩ của bệnh viện, chính bởi vì là bác sĩ cho nên đối với vấn đề người bệnh đặc biệt nhạy cảm. cảm thấy ba Trần An An có gì đó bình thường, cả người quá mức gầy yếu, quan trọng nhất là, vì sao lại vô duyên vô cớ ngất xỉu?

      Diệp Lương Nhất dạo qua vòng bệnh viện, chỉ thấy có ba bốn bác sĩ, đều mặc áo blu trắng ngồi ghế chuyện phiếm, thỉnh thoảng còn phát ra những tràng cười chói tai.

      “Bệnh nhân bị phỏng kia là ai phụ trách? Tôi muốn hỏi thăm tình hình chút.” Giọng Diệp Lương Nhất trong trẻo nhưng lạnh lùng cắt ngang đám bác sĩ cười đùa.

      Có lẽ là từ trước đến nay chưa thấy qua người nhà bệnh nhân nào như Diệp Lương Nhất, mấy bác sĩ nhìn nhau hồi, sau đó mới có người đàn ông trung niên uể oải hướng Diệp Lương Nhất hất hất cằm,“Là tôi, muốn hỏi cái gì, nhanh lên, tôi còn vội đây!”

      Mặt mày Diệp Lương Nhất lạnh như băng, ánh mắt thâm trầm giống như đại dương, từ trước đến nay làm việc vô cùng nghiêm túc, khó chấp nhận nhất chính là những người làm việc mà lơ là vô trách nhiệm như vậy, hơn nữa những người này lại là bác sĩ, chỉ cẩn thận chút trả giá chính là thậm chí mấy mạng người.

      Nhưng vẫn nhịn xuống tức giận trong lòng, nơi này là bệnh viện quê, phải bệnh viện trung tâm, ngây thơ đến mức tiến lên ân cần dạy bảo họ phen, khiến những người này từ nay về sau thay đổi hoàn toàn.

      “Ông ấy làm kiểm tra thế nào, tất cả các chỉ tiêu có phải đều bình thường ?”

      “Cậu bị bệnh à?” Bác sĩ trung niên kia chĩa ánh mắt như là nhìn quái vật về phía Diệp Lương Nhất,“ là bị phỏng còn muốn kiểm tra gì nữa?” xong, ông ta cũng thèm để ý tới Diệp Lương Nhất nữa, trực tiếp quay đầu lại tiếp tục gia nhập vào hội bác sĩ tán chuyện với nhau.

      Diệp Lương Nhất hít hơi sâu, tận lực làm cho mình bình tĩnh trở lại. Cái gì cũng , phải cho ngốc kia, ba phải lập tức chuyển viện, tự mình làm kiểm tra cho ông!

      Ba Trần nhập viên buổi chiều, buổi tối liền mua hộp cơm năm đồng gắng mà ăn,  nhưng mà chỉ được nửa, còn lại ném vào thùng rác đầu giường, tản ra đầy mùi dầu mỡ.

      Trần An An thấy thế liền ngồi xổm xuống đưa tay cầm lấy túi plastic trong thùng rác định đem ra ngoài vứt. Ai ngờ tiếng plastic soạt soạt lại làm ba thức giấc.

      Ba Trần luôn ngủ sâu, nhất là trong phòng bệnh này còn có đủ mọi tiếng bệnh nhân kêu rên, ông càng thể ngủ say. Ai ngờ, ông vừa mở mắt thấy con mình ngồi xổm ở đầu giường.

      “An An?” Ba Trần dám tin kêu tiếng, gần như nghĩ mình nằm mơ.

      “Ba, ba tỉnh?” Trần An An vui mừng nhảy dựng lên, vội vàng đến trước mắt ba ,“Ba, sao lại cẩn thận như vậy, sao lại để bị phỏng, có đau ?” xong, bỗng nhiên nhớ tới cái gì đó, sẵng giọng đối với ba :“Còn nữa, sao buổi tối lại ăn cơm như vậy, dạ dày ba khó chịu à?”

      Ba Trần nghe con nhà mình liên tục lải nhải tràng dài, cả đám vấn đề cứ theo cái miệng nhắn kia mà tuôn ra, liền dứt khoát trả lời cái nào, ông ủ rũ, ánh mắt quét quét, vừa lúc nhìn thấy Chu Tề bên cạnh mỉm cười, ba Trần chuyển hướng sang Trần An An,“Trông khá nhanh nhẹn đấy.”

      Trần An An ngốc nghếch chưa hiểu ,“Ba, ba gì?”

      “Đối tượng của con.” Ba Trần đẩy con bám dính ở ngực mình ra, tỉ mỉ cao thấp đánh giá Chu Tề phen, mặt bỗng nhiên lộ ra nụ cười,“Tiểu tử này tệ.”

      Diệp Lương Nhất vừa mới đẩy cửa vào, chợt nghe thấy những lời này của ba Trần, lập tức hiểu được, ba Trần tưởng Chu Tề là bạn trai Trần An An, đẩy kính mắt, bước vài bước đến trước mặt ba Trần, lạnh lùng :“Bạn trai ấy là con.”

      Ba Trần sửng sốt, lập tức nhìn Trần An An, bộ dáng kia giống như hỏi, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?

      Trần An An cắn môi, ràng với Diệp Lương Nhất, muốn tiếp tục giả làm bạn , nhưng mà mấy hôm trước còn cùng ba qua, tết lịch dẫn bạn trai về nhà. Vậy rốt cuộc nên làm thế nào bây giờ?

      Diệp Lương Nhất thấy bộ dáng này của , làm sao biết suy nghĩ cái gì, sao có thể cho cơ hội phủ nhận, vội vàng tiến lên bước kéo tay Trần An An, ở góc độ ba Trần nhìn thấy ra sức nắm chặt để cảnh báo. Lúc này mới nhìn về ba Trần :“Ba, con là bạn trai An An, Diệp Lương Nhất.”

      Ba Trần bị kêu tiếng “ba”, nửa ngày cũng chưa hồi lại tinh thần, lúc phản ứng kịp lập tức lớn tiếng :“Ai là ba cậu, đừng nhận bừa!”

      Diệp Lương Nhất cũng để ý, lấy điện thoại ra xem thời gian, :“An An, em thu dọn đồ đạc cho ba chút, lập tức chuyển viện.”

      Lúc Trần An An nghe ba ở bệnh viện quê liền nghĩ như vậy, tức cảm kích nhìn thoáng qua Diệp Lương Nhất, nhanh chóng thu xếp đồ dùng này nọ giường ba rồi đỡ ông đứng lên.

      Ai ngờ ba Trần phớt lờ, ông trừng mắt làm thế nào cũng chịu đứng lên, quay sang Diệp Lương Nhất quát:“Cậu nghĩ tôi tàn tật chắc? Bị chút bệnh mà phải chuyển viện? Chẳng lẽ ngay cả nơi này cũng chữa được!” Bàn tay to dài đầy vết chai của ba Trần vỗ phát mạnh lên giường, lửa đạn nhất thời lại chuyển sang Trần An An,“Còn chưa gả đâu, tay vươn ra ngoài rồi! Tiểu tử này cho con uống thuốc mê gì rồi! Ba cho con biết, cậu ta còn bằng tiểu tử kia,” Ông chỉ chỉ Chu Tề :“ thuận mắt!”

      Sắc mặt Diệp Lương Nhất nhất thời cứng đờ, kỳ từ lúc vào cửa trái tim bồn chồn. Tuy rằng ngốc kia cùng giận dỗi, đây cũng phải chính thức gặp mặt người lớn, nhưng mà vẫn khẩn trương. May mắn mặt luôn luôn lạnh như băng nên lúc này thể ra ngoài chút nào.

      Nhưng lời của ba Trần lại làm cho cảm thấy có nguy cơ lớn, trong đầu Diệp Lương Nhất nhất thời cũng chỉ còn lại suy nghĩ: Ba Trần thích ! Thích Chu Tề!

      So với việc Diệp Lương Nhất lo lắng yên, Chu Tề lúc này thực vui vẻ ra mặt, lên trước vỗ vỗ bả vai Diệp Lương Nhất,“Lương Nhất, nghe lời người lớn .”

      Diệp Lương Nhất liếc mắt nhìn cái, khẽ vào tai câu đừng làm loạn, liền ngẩng đầu đón nhận ánh mắt ba Trần,“Mẹ con nghe ba nằm viện, cũng rất lo lắng, trước khi bà còn dặn con, nhất định phải mời ba trước năm mới đến thành phố A lần, để chuyện của con và An An.”

      Diệp Lương Nhất mặt đổi sắc dối,“Vừa lúc nhân cơ hội này đưa ba tới thành phố A.”

      Nghe thấy như vậy, ba Trần cũng có chút dao động. Dù sao đây cũng là con cưng của mình, lần đầu tiên chuyện đương, tất nhiên phải gặp cha mẹ bên nhà trai, xem gia cảnh cậu ta thế nào, rồi đánh giá xem hai đứa rốt cuộc có hợp nhau hay .

      Nhưng mà tiểu tử này sao trước, cái gì mà chuyển viện, cứ thẳng mời mình thành phố A phải là được sao!

      Trần An An thấy sắc mặt ba buông lỏng, trong lòng nhất thời thở phào nhõm hơi, giúp ông ngồi dậy, giày vào,“Ba, Diệp Lương Nhất là bác sĩ, để ấy kiểm tra chân cho ba.”

      Từ điện thoại ba Trần sớm biết nghề nghiệp của Diệp Lương Nhất nên cũng kinh ngạc, chỉ khẽ gật đầu, nhưng kiên quyết :“Có thể đến thành phố A, nhưng ba bệnh viện kiểm tra.”

      “Ba!” Trần An An giậm chân, còn muốn nhõng nhẽo thuyết phục, bị Diệp Lương Nhất cắt ngang,“Ba bị phỏng cấp độ ba, nếu điều trị chậm trễ, hoặc là điều trị đúng cách, rất có thể bị hoại tử chân.” tới đây, dừng dừng, đẩy gọng kính mũi,“Đến lúc đó khả năng phải cắt, ba.”

      Trần An An vừa nghe phải cắt, lập tức bị dọa, nước mắt xoạch xoạch rơi xuống ôm chặt lấy ba Trần giống như bánh chưng, ba Trần thấy thế, bực bội phất phất tay,“ ! Trần An An, con lau sạch nước mắt cho ba! Khóc cái gì, ba còn chưa chết đâu!”

      Ba Trần rốt cuộc đồng ý phối hợp, mọi người đều thở phào nhõm, Diệp Lương Nhất đỡ ba Trần vào xe, để Chu Tề lái xe thẳng đến bệnh viện trung tâm. Lúc này Chu Tề lại rất im lặng, cái gì cũng , cẩn thận lái xe, để Diệp Lương Nhất ở phía sau hỏi thăm bệnh tình ba Trần.

      Lúc bọn họ đến bệnh viện trung tâm gần nửa đêm, ba Trần rốt cuộc là già rồi, thể thức đêm, ngồi xe cũng mệt mỏi. Diệp Lương Nhất thấy thế, vừa đến bệnh viện liền sắp xếp cho ông phòng riêng, tự mình xử lý vết phỏng của ba Trần lần, lấy máu, chụp CT toàn thân xong rồi để ông ngủ.

      Diệp Lương Nhất cũng muốn Trần An An ngủ, nhưng thấy Trần An An lo lắng cho ba , nhất định phải đợi cho được kết quả kiểm tra, Diệp Lương Nhất bất đắc dĩ, đành đưa chìa khóa văn phòng mình cho , bảo vào trong đó ngồi, mình lại tiếp tục bận rộn tới phòng xét nghiệm máu.

      Trần An An ngơ ngác nhìn bóng dáng vội vã rời , cúi đầu nhìn di động, hơn mười hai giờ đêm, lại hề oán hận câu giúp ba làm kiểm tra.

      Trong lòng bỗng nhiên vô cùng ấm áp vui vẻ, gần như quên những lời lạnh nhạt vô tình của khi đó.

      Bác sĩ Diệp là người tốt, Trần An An yên lòng cúi đầu, đôi mắt to long lanh nước mắt, biết là cảm động hay là nghĩ tới điều gì khác.

      Kết quả kiểm tra rất lâu mới có, mình Trần An An ngồi ở văn phòng Diệp Lương Nhất cứ lo lắng yên, thỉnh thoảng lại bật di động xem thời gian, đáng tiếc Diệp Lương Nhất vẫn chưa trở về.

      Ở nhà Chu Tề uống chút thuốc, lúc này chỉ có mình, tác dụng của thuốc lại đột nhiên phát huy, Trần An An mê man dựa người vào ghế lớn, dặn lòng thể ngủ, phải đợi Diệp Lương Nhất về, lại ngăn được cơn buồn ngủ cứ ập tới, chỉ chốc lát liền mơ mơ màng màng ngủ thiếp .

      Diệp Lương Nhất cố gắng làm nhanh nhưng cũng phải đến hai giờ mới kéo tấm thân mệt mỏi về văn phòng, sắc mặt cũng tốt, đáy mắt đầy tơ máu, phần là vì thời gian dài mệt nhọc mà được nghỉ ngơi, mà phần khác là bởi vì kết quả kiểm tra của ba Trần.

      “An An, tỉnh tỉnh.” Diệp Lương Nhất khẽ lay Trần An An, đánh thức ngủ mơ.

      Trần An An dụi dụi mắt, nhìn thấy Diệp Lương Nhất, lập tức từ ghế nhảy dựng lên,“Kết quả kiểm tra của ba em thế nào? Có vấn đề gì ?”

      Diệp Lương Nhất buông phim chụp X-quang và giấy tờ trong tay, kéo Trần An An vào trong lòng, nhìn thẳng vào cặp mắt đen láy của , trong lòng đau xót,“An An, dạ dày ba em có khối u.”

      Khuôn mặt Trần An An nháy mắt trắng bệch chút huyết sắc, Diệp Lương Nhất có thể cảm giác rất ràng, cả người phát run. thở dài, ôm chặt lấy thân thể mềm nhũn gần như chống đỡ được của , cuối cùng nuốt xuống mấy chữ còn lại, “rất có thể là…”
      HoanHoan, Phong nguyet, peunv6 others thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 42

      Edit: Junee

      [​IMG]

      [​IMG]

      [​IMG]

      [​IMG]
      Last edited by a moderator: 22/8/14
      HoanHoan, Tôm Thỏ, Phạm Jenny6 others thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      [​IMG]


      https://i.imgur.com/ZiwxT0T.jpg[img]

      [img]
      https://i.imgur.com/ZMsTOIZ.jpg

      [​IMG]
      Last edited by a moderator: 22/8/14
      HoanHoan, Phong nguyet, Tôm Thỏ5 others thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 43

      Edit: Junee

      [​IMG]

      [​IMG]

      [​IMG]

      [​IMG]


      Last edited by a moderator: 31/7/14
      HoanHoan, Phong nguyet, peunv5 others thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      [​IMG]

      [​IMG]

      [​IMG]
      Last edited by a moderator: 31/7/14
      HoanHoan, Phong nguyet, Tôm Thỏ6 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :