1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Đồng nhân Tiếu Ngạo Giang Hồ] Khi Nghi Lâm gặp Đông Phương Bất Bại (Drop vì đã có nhà làm hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Phương My

      Phương My Well-Known Member

      Bài viết:
      205
      Được thích:
      624
      DPT cho mới là lạ, dù co cũng phải có canh chừng mới dc @Hình Ưu :025:
      thomapHình Ưu thích bài này.

    2. ushio

      ushio Well-Known Member

      Bài viết:
      157
      Được thích:
      264
      chà chà, sư phụ ah, sư đồ luyến ah, thể loại này ta cũng thích lắm ak :yoyo60: Thanks
      Phương My thích bài này.

    3. Phương My

      Phương My Well-Known Member

      Bài viết:
      205
      Được thích:
      624
      tuần này chỉ có 2 chương thui nha các bạn, mai zới mốt mình có bài kt nên ko edit dc. Còn về việc thứ mấy post thì mình ko chắc nhưng trong tuần này sẽ có. :yoyo23::yoyo25:
      Hình Ưuthomap thích bài này.

    4. Hình Ưu

      Hình Ưu Member

      Bài viết:
      59
      Được thích:
      65
      Hiểu mà. Mình cũng trong kỳ kt, đúng là điên đầu điên cổ
      Phương My thích bài này.

    5. Phương My

      Phương My Well-Known Member

      Bài viết:
      205
      Được thích:
      624
      Chương 12: Lưỡng Nghi điện
      Edit: Phương My



      Chỗ ở của Đông Phương Triệt tên là Lưỡng Nghi điện, tên rất tục (tầm thường), chiếm diện tích , tòa chính điện, ba tòa thiên điện, chính điện cùng thiên điện cách nhau khá xa, khoảng cách ở giữa có một khu vườn sắc màu rực rỡ, có ̀nh đài thanh nhã cầu nhỏ nước chảy, có rừng trúc nhỏ rậm rạp còn có giả sơn loạn thạch cao thấp đan xen nhau. Đương nhiên, những điều này đều là nghe người hầu của Lưỡng Nghi điện , Nghi Lâm còn có cơ hội quan sát tỉ mỉ. Đến nơi đây ba ngày, phạm vi hoạt động của chỉ giới hạn ở chính điện cùng vườn hoa nhỏ phía sau chính điện, phải có ai hạn chế tự do của , mà là trong lòng hiểu được, mới đến, an phận thủ thường mới là vương đạo.


      Đông Phương Triệt vừa về một hồi liền bận đến chân chạm đất, giúp an bài chỗ ở, dặn dò người hầu cẩn thận hầu hạ xong, Nghi Lâm liền thấy nữa, cả Đồng Bách Hùng cũng có bóng dáng.


      Trong Lưỡng Nghi điện chỉ gặp được có bốn người hầu, người là ông lão khoảng năm mươi tuổi, cao cao gầy gầy, dưới cằm có vài sợi râu xám xanh, hai mắt có thần, mặt luôn hiện nụ cười yếu ớt, giống như tính tình vô cùng tốt, nhưng lại làm cho người ta có một loại cảm giác thể mạo phạm, ông ấy là tổng quản của Lưỡng Nghi điện, quản lý tất cả việc vụn vặt ở nơi này từ xuống dưới, Đông Phương Triệt gọi ông ấy là Trung thúc, những người khác cũng gọi ông ấy là Trung thúc, tự nhiên Nghi Lâm cũng nhập gia tùy tục; mặt khác là ba nam tử khoảng hai mươi tuổi, ba người này là thân huynh đệ, tên có chút buồn cười, kêu là Đinh Nhất, Đinh Nhị, Đinh Tam, Đinh gia huynh đệ thiếu làm việc nhiều, đối với Nghi Lâm thực cung kính, thường xuyên sẽ hỏi bọn họ một vài vấn đề nhỏ râu ria, Đinh gia huynh đệ bình thường cũng là tri vô bất ngôn (biết thì sẽ nói).


      Truyền thuyết, Đông Phương Bất Bại có bảy tiểu thiếp, sau khi tự cung liền giết chết các nàng. Nghi Lâm uyển chuyển hỏi qua Đinh Nhất Đông Phương Triệt có thê thiếp hay , Đinh Nhất trả lời, " là từng có bảy vị sườn phu nhân, chằng qua do trận ôn dịch năm trước, bảy vị sườn phu nhân bất hạnh đều nhiễm phải bệnh hiểm nghèo mà qua đời." Nghi Lâm giật mình, "Ôn dịch? Ôn dịch gì?" Đinh Nhất , "Ôn dịch chính là ôn dịch, làm chết mấy chục mạng người nha, tìm rất nhiều thầy thuốc đều thúc thủ vô sách, may mà sau đó phó giáo chủ tìm ra nguồn gốc của ôn dịch, từ đấy mới ngăn chặn được ôn dịch lan tràn." Nghi Lâm nghĩ, ngươi này nói thừa quá , đương nhiên biết ôn dịch chính là ôn dịch, chẳng qua nhìn ta như vậy, phỏng chừng cũng ràng lắm. Liền khoát tay bảo ta xuống.


      Bảy vị tiểu thiếp của Đông Phương Triệt chết, nhưng lại là bệnh chết, thật là nằm ngoài dự kiến của , càng xuất hồ ý liêu (bất ngờ) là, năm trước nơi này đã từng phát sinh ôn dịch, mà người ngăn chặn ôn dịch lan tràn là Đông Phương Triệt! Dường như có hương vị của mưu nha.


      Buổi tối lúc định lên giường ngủ, nghe có người gõ cửa, Nghi Lâm hỏi ai a, ngoài cửa truyền đến thanh trầm thấp dễ nghe, "Là ta." Nghi Lâm mặt nhăn mày nhíu, vội vàng bò xuống giường mở cửa. Đông Phương Triệt mặc trường sam* màu xanh đậm đứng ở ngoài cửa, Nghi Lâm mở cửa ra kêu tiếng sư phụ, Đông Phương Triệt lên tiếng, "Quấy rầy con nghỉ ngơi?" Nghi Lâm có, Đông Phương Triệt mỉm cười với , "Mấy ngày này ta bận việc, liền sơ suất với con, Tiểu Lâm nhi, có tức giận ?" Nghi Lâm trong lòng thầm, tôi nào dám a, kỳ huynh vẫn sơ suất với tôi mới tốt! mặt lại biểu có chút buồn bực, chu miệng có, nhìn qua ràng là nghĩ đằng nẻo. Đông Phương Triệt vươn tay véo mũi của , "Quỷ nha đầu." Nghi Lâm cười khẽ le lưỡi, Đông Phương Triệt , "Tiểu Lâm nhi khẳng định là tức giận, nếu làm sao ngay cả cửa phòng cũng để ta tiến vào?" Nghi Lâm giống như bỗng nhiên tỉnh ngộ, nhanh chóng nghiêng người làm ra một lối nhỏ.


      Đóng lại cửa phòng, Đông Phương Triệt nắm lấy tay bé của hỏi, "Ở trong này có quen ?" Nghi Lâm gật đầu hoàn hảo, Đông Phương Triệt , "Nếu thiếu cái gì liền cho Trung thúc, bảo ông ấy mua thêm là được." Nghi Lâm cám ơn sư phụ, Đông Phương Triệt , "Giữa ta và con cần cảm ơn, Tiểu Lâm nhi, hôm nay ta muốn luyện công, con canh giữ bên người ta được ?" Nghi Lâm nghĩ, vô hiến ân cần phi gian tức đạo (Khi mà tỏ ra ân cần, phải chuyện gian trá cũng là chuyện trộm cắp) dùng người vị này rất là thích hợp.


      Nhưng đâu có quyền nói , chỉ có thể gật đầu đồng ý. lần nữa qua cài kĩ then cửa, cửa sổ cũng khoá từ bên trong, sau đó tìm ra một bình sứ hồng nhạt trong đống bình bình lọ lọ, từ bên trong đổ ra hai viên thuốc màu hồng nhạt đưa cho Đông Phương Triệt, "Sư phụ, đây là Cố Nguyên đan, ăn vào sau có thể củng ́ tinh nguyên vốn có, đến lúc đó cho dù gân mạch hỗn loạn cũng nghiêm trọng giống như lúc trước." Con mắt hẹp dài của Đông Phương Triệt thẳng tắp nhìn , giống như xem kỹ, lát sau mới vui vẻ tiếp nhận nuốt vào miệng, Nghi Lâm thầm xem thường, làm ơn, ở địa bàn của huynh tôi còn dám hại huynh sao, cũng phải là kẻ ngốc.


      lấy ra châm bao, tỏ ý kêu Đông Phương Triệt cởi áo, Đông Phương Triệt hỏi vì sao, Nghi Lâm , "Đương nhiên là phòng ngừa sư phụ luyện công tẩu hỏa nhập ma nha, người cởi áo, mới tiện cho con tùy thời nhập châm trị liệu, giúp sư phụ điều hoà kinh mạch." Đông Phương Triệt cười , "Vẫn là Tiểu Lâm nhi nghĩ chu đáo." xong liền đứng dậy cởi bỏ đai lưng cùng áo khoác, cuối cùng chỉ còn lại chiếc quần lụa trắng. Lúc trước Nghi Lâm giúp hắn điều trị kinh mạch hơn nửa tháng, hình dáng thân thể sớm nhìn biết bao nhiêu lần, thẹn thùng là thể tồn tại.


      Đông Phương Triệt trước khi nhập định liền tựa tiếu phi tiếu nói với Nghi Lâm, "Lúc trước ta đối với con tốt, nếu muốn giết ta, lần này là thời cơ tốt nha." Nghi Lâm hết chỗ rồi, người này lòng nghi ngờ đúng là nặng, e ngại , lại cũng nghi ngờ những người khác, vậy bằng kêu Đồng Bách Hùng hoặc tâm phúc nào đó của hắn tới đây canh chừng thuận tiện giám sát phải rất tốt? Nghi Lâm , "Con là thầy thuốc, phải đồ tể, sư phụ người suy nghĩ quá nhiều rồi." Huống hồ tại bề ngoài của chỉ có chín tuổi a chín tuổi, người này sao lại nhiều tâm nhãn như vậy. Đông Phương Triệt nghe lời này liền cười ha ha, vò loạn tóc của .


      Trong phòng im ắng, Đông Phương Triệt muốn bắt đầu nhập định luyện công, có tận mắt nhìn thấy nội dung của Quỳ Hoa Bảo Điển, nhưng lại biết câu danh ngôn 'Dục luyện thần công, huy đao tự cung'. Nam nhân bình thường tự nhiên muốn đoạn tử tuyệt tôn, Đông Phương Triệt gặp được , cho nên cải biến vận mệnh, mà , nếu phải xuyên qua quen biết với sư phụ rồi được dạy cho y thuật, thì tình trạng trước mặt cũng phát sinh, cái gọi là vận mệnh, là làm người ta ngạc nhiên thán phục.


      Tựa như suy đoán của , trong lúc Đông Phương Triệt luyện công rốt cuộc vẫn bị rối loạn kinh mạch, cũng may đúng lúc ra tay phong bế lại huyệt thiên hải, cưu vĩ của hắn, lại rót vào nội lực ít ỏi để dẫn dắt kinh mạch hỗn loạn của hắn. Hai canh giờ sau, Đông Phương Triệt rốt cục thu công, trợn mắt nhìn về phía Nghi Lâm, mắt phượng híp lại, Nghi Lâm trong lòng lộp bộp chút, nàng sợ nhất kiểu nhìn này của hắn. Nhưng rất nhanh, trong mắt Đông Phương Triệt liền hiện lại ý cười, "Vừa rồi đa tạ con, nếu thì có phiền toái rồi." Nghi Lâm cười gượng hai tiếng, khiêm tốn hẳn là hẳn là. Đông Phương Triệt , "Chính là nội công của con quá kém, khi dẫn dắt nội lực nếu phải ta cực lực phối hợp, sợ là đã có sai lầm ." Nghi Lâm trừng mắt, huynh nên cảm kích tôi mới đúng nha. Đông Phương Triệt đứng dậy mặc quần áo, buộc chặt đai lưng sau, giống như lơ đãng hỏi, "Tiểu Lâm nhi có nguyện ý giúp ta việc?" Nghi Lâm hết chỗ , "Sư phụ có việc gì cứ phân phó." Biết cự tuyệt được, còn hỏi cái rắm a, trực tiếp nói thẳng đến trọng điểm là được, dối trá, rất dối trá!


      Đông Phương Triệt cầu cũng phức tạp, chỉ bảo giúp chế ra một chút mê dược mà thôi, nhưng là muốn cái loại vô sắc vô vị. Nghi Lâm trong lòng lập tức lên ý tưởng muốn làm chuyện xấu, cũng cực nhanh ở trong đầu bày ra vài cái lựa chọn, trong số đó là muốn ám toán Nhậm Ngã Hành. Chính là Nhậm Ngã Hành nếu dễ dàng tính kế như vậy, phỏng chừng sớm chết biết bao nhiêu lần rồi. Đương nhiên mọi việc luôn luôn vạn nhất, nghe Đinh gia huynh đệ , Nhậm giáo chủ hỏi đến vụ trong giáo có thời gian gần năm, liên tưởng đến kịch tình trong nguyên tác, nghĩ đến lúc này Nhậm Ngã Hành chịu đựng Hấp Tinh đại pháp phản phệ a, mà dưới loại tình huống này, bị đánh lén thành công phải là thể.


      Nghi Lâm nhu thuận gật đầu đáp ứng, Đông Phương Triệt chuyện này đừng cho người thứ ba biết, Nghi Lâm trong lòng run sợ, phỏng chừng thực để cho đoán trúng.


      Mê dược thì có sẵn, khi ở Lâm châu đã vụng trộm chế, dùng để phòng thân lúc khẩn cấp. Nhưng việc này thể để cho Đông Phương Triệt biết, nếu trái cây ngon ăn (ám chỉ việc này có lợi). Qua ba bốn ngày sau đưa mê dược cùng giải dược cho Đông Phương Triệt. Đông Phương Triệt cảm thấy vui mừng sờ sờ đầu , "Tiểu Lâm nhi có khối linh lung tâm." Nghi Lâm囧囧, tôi là vì lấy lòng huynh a đại ca.


      Sau đoạn thời gian gió êm sóng lặng, mỗi đêm Đông Phương Triệt đều đến phòng của Nghi Lâm luyện công, mà Nghi Lâm, vẫn như cũ an phận thủ thường ở yên trong này chỗ nào cũng . Mỗi ngày nhìn nhìn lại chỉ có vài người, Đông Phương Triệt, Trung thúc, Đinh gia huynh đệ, riêng Đồng Bách Hùng thì có một đoạn thời gian gặp, Nghi Lâm đợi khi Đông Phương Triệt luyện công xong liền hỏi hồi, điều này chứng tỏ khá thân cận với Đồng Bách Hùng, Đông Phương Triệt cười , "Huynh trưởng đến Hồ Bắc làm việc, phỏng chừng đến tháng sau mới có thể trở về."


      Quả nhiên, tháng mười Đồng Bách Hùng trở lại, phong trần mệt mỏi tới Lưỡng Nghi điện. vừa thấy Nghi Lâm liền cười ha hả đưa cho bọc đồ, Nghi Lâm nghi hoặc mở ra, bên trong là một kiện áo choàng lông chồn màu trắng, Đồng Bách Hùng xoa véo mặt của , "Sắp bắt đầu nhập đông, thân thể nha đầu ngươi đơn bạc, ta ở thành Tương Dương dạo vòng, cảm thấy áo lông chồn này rất hợp với ngươi, thế nào, vui vẻ ?" Nghi Lâm đột nhiên cảm thấy áo choàng trong tay như nặng ngàn cân, trong lòng biết sao có chút tư vị đúng, phải cảm động lại càng phải cảm kích, cụ thể cảm giác là như thế nào cũng , mông mông lung lung, làm cho nghĩ tới ba ba kiếp trước của .


      Đương nhiên, phải Đồng Bách Hùng giống lão ba của , chỉ là chuyện này, làm cho nàng nghĩ tới cha ruột. Trước kia, Hàn ba cũng thường xuyên mua quần áo cho , so với lão mẹ của còn chịu khó hơn, cái này gọi là tức cảnh sinh tình, chứ có ý gì khác.


      Nghi Lâm vui mừng mỉm cười nói với Đồng Bách Hùng, "Cám ơn Đồng bá bá, con thực thích." Đồng Bách Hùng thấy hai mắt ướt át, giống như cực kỳ cảm động, nghĩ đến thân thế của , trong lòng khỏi thương tiếc nhiều lên, sờ sờ đầu , , "Về sau nghĩ muốn cái gì liền nói cho bá bá, bá bá sẽ ́ hết sức tìm cho ngươi." Nếu ông biết Nghi Lâm là vì chuyện ông tặng áo mà nghĩ tới cha ruột ở kiếp trước, chứ phải là cảm động cử chỉ này của ông, biết là còn có thể ưng thuận lời hứa hay .


      Lại qua vài ngày, Đông Phương Triệt đột nhiên nói với Nghi Lâm là phải rời khỏi tổng đàn đoạn thời gian, bảo thu thập một chút quần áo theo xuống núi, Nghi Lâm tự nhiên chỉ có thể tòng mệnh phục tùng phân phó của chỉ huy, về phần xuống núi cụ thể đến chỗ nào làm chuyện gì là chuyện nên quan tâm.


      Trực giác cho , Nhật Nguyệt giáo hôm nay, phỏng chừng phải thay đổi.

      *Đây là trường sam:
      [​IMG]
      Thùy Dương95, linhdiep17, zio12 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :