1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác - Ân Tầm (Hồi 13 c226)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      HỒI 1: HỒI ỨC


      CHƯƠNG 1: SINH RA LÀ NGƯỜI PHỤ NỮ CỦA LĂNG THIẾU ĐƯỜNG TÔI, CHẾT CŨNG PHẢI LÀM MA CỦA LĂNG THIẾU ĐƯỜNG TÔI


      Edit: BB[o]
      ----------


      Giữa khu vực trung tâm thương mại phồn hoa nhất là tòa nhà cao sừng sững, chiếm diện tích lớn nhất – đó chính là tập đoàn Lăng thị. Chính độ cao cả trăm tầng của tòa nhà khoe ra tôn quý và xa hoa của nó, dưới ánh mặt trời, tòa nhà ấy như toát lên nét lạnh lùng khúc xạ những tia nắng sáng rọi.


      Tập đoàn Lăng thị là trong mười tập đoàn quốc tế về tài chính đứng đầu thế giới, cùng với Hoàng Phủ, Lãnh thị và Cung thị, cả bốn tập đoàn được gọi là “tứ đại tài phiệt”. Tập đoàn Lăng thị có các công ty con phân bổ ở khắp nơi thế giới, kinh doanh hơn mười loại ngành nghề, trong đó tiêu biểu nhất là tài chính, kinh doanh khách sạn cao cấp, thời trang và tin tức.


      Lúc này, trong văn phòng tổng giám đốc rộng lớn, hơi lạnh tỏa ra từ chiếc điều hòa dường như thể so với vẻ mặt như kết tầng sương giá của Lăng Thiếu Đường khiến người khác chỉ liếc mắt nhìn cái cũng thấy rét mà run.


      thư ký chần chừ đứng trước cửa phòng tổng giám đốc, tay cầm tách cà phê cho tổng giám đốc và phó tổng giám đốc. Nhưng do dự biết lúc vào có bị làm vật hi sinh hay , tiếng hét vừa rồi của tổng giám đốc như muốn làm sập cả tòa cao ốc.


      Lăng Thiếu Nghị ngồi trước mặt Lăng Thiếu Đường, khuôn mặt khôi ngô có vẻ xám xịt, ta lớn tiếng chất vấn: “ cả, rốt cuộc là muốn làm gì? Kỳ Hinh với hoàn toàn có quan hệ gì cả! Sao lại phá hỏng hôn lễ của ấy? hãy buông tha cho ấy !”


      Bốp! Đôi mắt Lăng Thiếu Đường ngập tràn lửa giận, đập mạnh tay xuống bàn, bóng dáng cao lớn lập tức đứng bật dậy che khuất ánh mặt trời chiếu vào căn phòng qua cửa sổ.


      Ánh mắt đầy lửa giận của Lăng Thiếu Đường nhìn chằm chằm vào người em trai cùng cha khác mẹ trước mặt, hai mắt như tản ra làn khói mù mịt: “Cậu to gan đấy, dám cùng Kỳ Hinh lừa gạt tôi, hơn nữa còn lừa tôi những hai năm trời…”


      - cả, tình hình lúc đó những ai có mắt đều thấy cả, sao lại dồn ép Kỳ Hinh? Chính suýt nữa hại chết ấy! – Lăng Thiếu Nghị hề tỏ ra yếu thế, ta tức giận, bất bình chống đối.


      - Cho nên Kỳ Hinh mới đến cầu xin cậu, sau đó cậu liền ngụy tạo cái chết của Kỳ Hinh để lừa tôi có đúng ? – Lăng Thiếu Đường với khí thế khiếp người ép hỏi, sau khi biết , ý nghĩ đầu tiên của là phải tự tay bóp chết người em trai này.


      - Đúng! Em thừa nhận, bởi vì nếu lúc đó em làm thế Kỳ Hinh chết ! – Lăng Thiếu Nghị hổ thẹn với lương tâm, lên tiếng trả lời.


      - Hừ… tôi thấy cách làm việc của cậu cực kì ấu trĩ! – Lăng Thiếu Đường nhìn Lăng Thiếu Nghị, nghiến răng nghiến lợi .


      - Ít nhất trước khi gặp , ấy luôn luôn vui vẻ! – Lăng Thiếu Nghị cũng đứng dậy nhìn thẳng vào mặt Lăng Thiếu Đường.


      Lăng Thiếu Đường đến trước mặt Lăng Thiếu Nghị rồi túm chặt lấy cổ áo em trai, giọng cực kì ngạo mạn vang lên: “Cậu cho rằng cả tôi và cậu bỏ qua cho Kỳ Hinh?”


      Lăng Thiếu Nghị trừng đôi mắt đầy vẻ khó tin, kinh hãi lên tiếng: “Rốt cuộc muốn làm gì với ấy?”


      - ấy sinh ra là người của Lăng Thiếu Đường này chết cũng phải làm ma của Lăng Thiếu Đường này! – Lăng Thiếu Đường xong liền hất Lăng Thiếu Nghị ra, nụ cười lạnh lan tràn khắp khóe môi.


      ngồi xuống chiếc ghế tổng giám đốc, chân phải thon dài nhàn nhã gác lên chân trái, thong thả cất giọng lạnh lùng: “Thằng đàn ông khác muốn nhúng chàm Kỳ Hinh đợi kiếp sau !”


      Lăng Thiếu Nghị hừ lạnh tiếng: “Chẳng lẽ phải nhìn thấy Kỳ Hinh chết lần nữa mới hài lòng?”


      Lăng Thiếu Đường quét ánh mắt lạnh lẽo và sắc bén về phía trước rồi lên tiếng: “Dù ấy có muốn chết tôi cũng đoạt ấy từ tay Diêm Vương trở về!”


      Lăng Thiếu Nghị hít sâu hơi: “Nếu còn gây ra những chuyện làm hại Kỳ Hinh em nhất định bỏ qua cho !”. ta tuyên bố đầy kiên quyết.


      Lăng Thiếu Đường hừ lạnh tiếng: “ cảnh cáo cậu, tốt nhất là đừng khiêu chiến tính nhẫn nại của ! Nếu cho dù có là em trai cũng buông tha đâu!”


      Bầu khí lạnh lẽo trong thoáng chốc như ngưng đọng trong phòng làm việc.


      Người thư ký đứng ngoài cửa toát mồ hôi lạnh. Kỳ Hinh? phải ấy chết từ hai năm trước rồi sao?


      ***


      Thanh Vận Viên, biệt thự của Lăng gia tọa lạc ở khu vực trung tâm của những ngôi biệt thự đắt tiền.


      Sau khi bị Lăng Thiếu Đường kiên quyết lôi về đây, Kỳ Hinh ngơ ngác nhìn từng khóm hoa bỉ ngạn* trong vườn, từng khóm hoa tươi đẹp vẫn còn đọng nước. Đây vốn là nơi tao nhã nhất trong Thanh Vận Viên, trước kia còn đặt cho nơi này cái tên rất đẹp – Mỹ Ấp.


      - Thiếu phu nhân… – Người quản gia tên Phùng nơm nớp lo sợ gọi Kỳ Hinh ngẩn người. Hôm nay khi bà nhìn thấy cậu cả nổi giận đùng đùng dẫn phu nhân về Thanh Vận Viên, bà giật nảy mình, phải thiếu phu nhân mất rồi sao? Chẳng lẽ bà hoa mắt rồi ư?


      Giữa trưa cũng là lúc Thanh Vận Viên toát lên vẻ thanh nhã nhất, từng cơn gió nhè thổi lướt qua bụi hoa, cơn gió thổi qua khiến khắp nơi vương vấn hương hoa dìu dịu.


      Kỳ Hinh lẳng lặng đứng trong vườn hoa, bóng hình xinh đẹp của người con đứng giữa những khóm hoa bỉ ngạn càng tạo ra cảm giác vừa đẹp nhưng cũng rất thê lương. Hoa bỉ ngạn được coi là loài hoa ngăn cách giữa sinh và tử, loài hoa có màu đỏ tươi như màu máu phủ kín con đường xuống địa ngục, sinh ra đẹp đẽ như đóa hoa mới bung nở, khi chết cũng tĩnh lặng và thanh thản.


      nhàng chạm vào từng đóa hoa, tiếp xúc giữa đầu ngón tay với những khóm hoa như chạm đến thứ tình cảm được chôn giấu ở nơi sâu nhất trong lòng . Đúng như truyền thuyết của hoa bỉ ngạn, hương hoa có thể khơi gợi những ký ức đau buồn nhất.


      Dòng hồi ức của bắt đầu chậm rãi phiêu tán dưới hương hoa nhè … Hồi ức quay về thời điểm hai năm trước… phiêu về những ngày còn ở cùng Lăng Thiếu Đường. Lúc đó trong vườn ngập tràn sắc xanh của lá hoa bỉ ngạn, nhưng rồi lá cũng héo khô, chẳng phải cũng giống như cuộc hôn nhân của với Lăng Thiếu Đường lúc đó hay sao…



      --------
      * Hoa bỉ ngạn có ý nghĩa là “phân ly, đau khổ, may mắn, vẻ đẹp của cái chết”, nhưng nhiều người hiểu ý nghĩa hoa là “hồi ức đau thương” .


      Tương truyền loài hoa này nở nơi hoàng tuyền. Hoa có màu đỏ rực rỡ như máu, phủ đầy con đường thông đến địa ngục. Theo truyền thuyết hương hoa có ma lực, có thể gọi về kí ức lúc còn sống của người chết. Khi linh hồn qua vong xuyên, liền quên hết tất cả những gì khi còn sống, tất cả mọi thứ đều lưu lại nơi bỉ ngạn, bước theo chỉ dẫn của loài hoa này mà hướng đến địa ngục của u linh.


      Lúc Bỉ Ngạn hoa nở thấy lá, khi có lá thấy hoa, hoa là bao giờ gặp gỡ, đời đời dở lỡ. Bởi vậy mấy có cách : ” Bỉ Ngạn hoa nở nơi Bỉ Ngạn, chỉ thấy hoa, thấy lá”. Nhớ nhau thương nhau nhưng vĩnh viễn mất nhau, cứ như thế luân hồi và hoa lá bao giờ nhìn thấy nhau, cũng có ý nghĩa là mối tình đau thương vĩnh viễn thể gặp gỡ.



      ---------
      Tuần sau mình khá bận rộn nên có lẽ edit được truyện, hôm nay rảnh rang chút up chương mới cho mọi người đỡ mất công chờ lâu :)


      Tiện đây mình xin giải thích tên truyện nhiều bạn lại nghĩ mình tự ý đổi tên truyện của tác giả :-(


      Chắc các bạn đều quen với cái tên Tổng giám đốc tàn khốc tuyệt ái thê,... nhưng cá nhân mình đồng ý khi cho rằng đây là cái tên thuần tiếng việt. Thứ nhất, trong bộ truyện đại, ai để từ "thê" cả, đó là từ chỉ người vợ trong cổ đại. Thứ hai là lỗi ngược về câu từ: trong tiếng việt có bao giờ bạn viết "xinh đẹp " ? Chắc đâu nhỉ! Thế sao nhiều bạn lại cho rằng cụm "tuyệt ái thê" là đúng tiếng việt? Tương tự, cũng chẳng ai viết là "tổng giám đốc lạnh lùng vợ xinh đẹp" cả! Mình quen đọc convert, là nhiều từ convert có lẽ nhiều bạn hay đọc hiểu chứ mình phải hỏi mới hiểu.


      Mình suy nghĩ khá nhiều về tiêu đề truyện, nhất là từ "tàn khốc". QT dịch ra từ đó nghĩa là "tàn nhẫn, nham hiểm, lạnh lùng", mình quyết định chọn từ "tàn ác" vì đọc lên có thể liên tưởng chút gì đó đến tàn nhẫn và lạnh lùng mà làm mất quá nhiều nghĩa gốc của từ "tàn khốc". Tiêu đề truyện phải mình tự đặt khác , tự ý xuyên tạc hay bịa ra, chỉ là mình edit sao cho dễ hiểu và đúng ngữ pháp tiếng việt mà thôi :)


      Ngoài ra đây là bộ thứ hai mình edit sau bộ Giao dịch đánh mất trái tim của trùm xã hội đen, mình khẳng định là mình post bất cứ cái gì mình đọc lên mà còn hiểu cho các bạn đọc. Tất nhiên mình đảm bảo hoàn toàn cái mình hiểu các bạn cũng hiểu, vậy nên mình mong các bạn góp ý để mình edit tốt hơn. Nếu có bất cứ lỗi gì (về chính tả, ngữ pháp, ngược câu) hay đoạn nào khó hiểu, văn phong hay gì đó mong các bạn thẳng thắn chỉ ra để mình hoàn thiện hơn :)


      Cuối cùng, cám ơn các bạn ủng hộ và đọc truyện :)

      bornthisway011091, hamaxink, uyenphuong2 others thích bài này.

    2. tuyết thiên băng

      tuyết thiên băng Well-Known Member

      Bài viết:
      272
      Được thích:
      300
      tem a tem a kỳ hinh biết lúc trước đã xảy ra truyện gì mà phải giả chết vậy nhỉ? mới vào truyện đã thấy đc tính cách bá đạo của lăng thiếu đường rồi...kỳ hinh thật khổ a >< tks nàg

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      HỒI 1: HỒI ỨC

      CHƯƠNG 2: ĐỐI XỬ “ TỐT” VỚI DÂU CẬU TẶNG CHO

      Edit: BB[o]@DĐLQĐ
      ----------

      Đêm khuya, Thanh Vận Viên xa hoa được bao trùm bởi ánh trăng dịu cao, chiếc xe ô tô thể thao màu đen chậm rãi tiến vào biệt thự Lăng gia.


      Người sáng lập ra tập đoàn Lăng thị, ông Lăng Diêu Hồng ngồi ngay ngắn trong phòng khách với vẻ mặt tức giận. Khi thấy Lăng Thiếu Đường say khướt bước vào nhà, ông đập mạnh tay xuống bàn: “Thiếu Đường, con quá giới hạn rồi đấy! Hôm nay là hôn lễ của con và Kỳ Hinh, sao con lại để cho dâu của mình ở nhà, còn bản thân lại uống rượu? Mà lại còn uống đến mức say khướt thế này mới về nhà!”


      Lăng Thiếu Đường nhíu mày, lạnh mặt nhìn những thứ đồ trang trí cho hôn lễ trong biệt thự, ngay cả đến ánh đèn cũng khiến cảm thấy cực kì thoải mái.


      - Được rồi, phải con về rồi à, bố còn lo lắng gì nữa? – Lăng Thiếu Đường tuy rằng say nhưng lạnh nhạt trong lời vẫn hề thuyên giảm.


      - cả, bố cũng chỉ là quan tâm đến mà thôi. Buổi sáng vừa cử hành hôn lễ với Kỳ Hinh xong thấy tăm hơi đâu cả, trong lòng Kỳ Hinh thấy thoải mái! – Lăng Thiếu Nghị thấy Lăng Thiếu Đường say rượu, bất mãn lên tiếng.


      Lăng Thiếu Đường hừ lạnh tiếng: “Khi đồng ý gả cho phải chuẩn bị tốt lý tốt rồi mới phải, nhất là… cậu đấy! nhất định đối xử ‘ tốt’ với dâu cậu tặng cho !”. Ngay sau đó, quét đôi mắt đen như mắt chim ưng nhìn bố mình rồi loạng choạng về phòng tân hôn.


      - Con… thái độ của con kiểu gì vậy… – Ông Lăng run run chỉ ngón tay vào Lăng Thiếu Đường.


      - Bố, thôi , cả về là tốt rồi! Cũng muộn rồi, bố cũng nên nghỉ ngơi ! – Lăng Thiếu Nghị vừa an ủi bố vừa nhìn theo bóng lưng khuất dần của cả, trong lòng cảm thấy bất an.


      ***


      Kỳ Hinh lẳng lặng ngồi yên chiếc giường cưới, cười khổ. Cả căn biệt thự rộng lớn như vậy lại khiến cảm thấy rất độc, nhưng khi nghĩ đến Lăng Thiếu Đường, khóe miệng lại nở nụ cười dịu dàng.


      Lần đầu tiên gặp Lăng Thiếu Đường là khi công ty của bố mở tiệc cuối năm, dù chỉ mới nhìn qua lần thôi nhưng cảm thấy mình phải lòng người đàn ông này rồi. Tập đoàn Kỳ thị là tâm huyết bao năm qua của bố , để tập đoàn có thể phát triển lớn mạnh, bố của Kỳ Hinh quyết định tiến hành hợp tác với tập đoàn Lăng thị. Vì Kỳ Chấn Đông và Lăng Diêu Hồng quen biết nhau từ lâu nên hai tập đoàn có ý muốn kết thông gia với nhau.


      Kỳ Hinh trách bố mình, vì có thể được gả cho Lăng Thiếu Đường là tâm nguyện lớn nhất của bản thân . Tuy rằng hôm nay khi vừa cử hành hôn lễ xong thấy bóng dáng Lăng Thiếu Đường đâu nữa nhưng tin rằng khiến Lăng Thiếu Đường có tình cảm với mình, để cho biết phải là bình hoa di động con nhà giàu.


      Nghĩ đến đây, lòng Kỳ Hinh tràn ngập hạnh phúc, đôi mắt đẹp mở to nhìn bốn phía xung quanh.


      - Đúng là xa xỉ ! – cúi đầu . Trước khi được gả nghe Lăng gia rất giàu có, nhưng khi tận mắt chứng kiến cảnh tượng xa hoa vẫn có cảm giác cực kì chấn động.


      Tổng thể kiến trúc của Thanh Vận Viên trông rất lãng mạn và phong tình, nhưng sâu vào trong khám phá ra những cách bài trí rất phức tạp. Kiến trúc sư sử dụng lối cách điệu của kiến trúc để chia cả căn biệt thự lớn thành nhiều căn biệt thự . Đó cũng là lý do khiến Thanh Vận Viên chiếm diện tích rất lớn. Từ mỗi ngóc ngách trong căn biệt thự đều có thể nhìn ra những ý tưởng độc đáo và lý thú của kiến trúc sư, ngay cả từng góc cũng được chạm trổ rất cẩn thận, từ những cột trụ cho đến song cửa sổ, mái biệt thự hay ban công cũng đều được thiết kế tỉ mỉ đầy sáng tạo mà ý tưởng lại hề bị trùng lặp. Vườn hoa rộng trong Thanh Vận Viên cũng được thiết kế mang hơi hướng lãng mạn làm toát lên vững vàng, mạnh mẽ và giàu sang.


      Kỳ Hinh đến bên cửa sổ, làn gió nhàng khẽ xuyên qua tấm rèm bằng lụa mỏng, khều lọn tóc . ngồi xuống, nghĩ thầm: “Thiếu Đường, đâu?”. Nhớ đến chuyện hồi sáng Lăng Thiếu Đường lạnh lùng rời , cảm thấy hơi khó chịu, biết Lăng Thiếu Đường quan tâm đến cuộc hôn nhân này, nhưng còn


      Kỳ Hinh tựa đầu vào song cửa sổ, đắm chìm trong dòng suy nghĩ.



      --------
      Chính thức bắt tay vào bộ truyện này từ hôm nay nhé =D

      Đợt tới mình khá bận nên mình post 1 chương/ngày, hai ngày cuối tuần mình post 2 chương (trừ hai ngày cuối tuần này nhé). Ngoài ra hôm nào rảnh rảnh mình post thêm chương mới cũng biết chừng ^_^
      Nhìn lượt like FB của topic truyện bất ngờ đấy =D=D

      Có lỗi gì các bạn chỉ ra giúp mình luôn nhé, để khâu beta đỡ mất quá nhiều thời gian:)
      dungggbornthisway011091 thích bài này.

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      HỒI 1: HỒI ỨC

      CHƯƠNG 3: ĐÊM NAY LÀ ĐÊM ĐỘNG PHÒNG HOA CHÚC CỦA CHÚNG TA!

      Edit: BB[o]@DĐLQĐ
      ----------


      Khi Lăng Thiếu Đường cả người đầy mùi rượu đẩy cửa phòng ra, liếc mắt nhìn Kỳ Hinh dựa người vào cửa sổ, cũng chính là dâu của .


      Khi thấy ngồi bên cửa sổ, hòa cùng làn gió đêm thổi nhè , hơi kinh ngạc khi thấy này lại chờ mình. Dù sao hôm nay hai người vừa cử hành hôn lễ, dù đêm khuya nhưng vẫn là đêm động phòng hoa chúc.


      Lăng Thiếu Đường đăm chiêu lại gần , híp mắt nhìn ngủ say.


      Dường như màn đêm đen càng làm tôn lên mái tóc dài đến thắt lưng của Kỳ Hinh, mái tóc như thác nước vừa hấp dẫn vừa thần bí khẽ bay bay trong gió kết hợp cùng với chiếc váy hoàn mỹ làm nổi bật vóc người nhắn động lòng người của . Chiếc váy màu trắng trong làn gió làm lộ ra bắp chân thon dài mê người hơi cuộn lại của tấm thảm trắng tinh khiến nó trông như chiếc bình gốm sứ được điêu khắc tỉ mỉ bằng đá ngọc, nõn nà và nhẵn mịn càng khiến người ta luyến tiếc, muốn rời tầm mắt.


      ràng Kỳ Hinh ngủ say, ánh trăng sáng như hôn lên vầng trán trơn bóng của , hàng lông mi dài hơi vểnh lên khẽ run run, chiếc mũi thẳng tắp cùng đôi môi đỏ mọng như cánh hoa mềm mại hơi hé mở như muốn dụ dỗ người ta phạm tội.


      và An Vũ Ân là hai người con hoàn toàn khác nhau. từng trải của An Vũ Ân khiến thấy thương tiếc ấy, còn trước mặt này lại mang đến cho loại cảm giác chân tình hiểu nổi.


      - Đúng là tuyệt diệu… – Lăng Thiếu Đường cúi đầu cười, khóe miệng cong lên đường cong đẹp đẽ. Tuy rằng phản đối cuộc hôn nhân thương mại này nhưng quả thực trước mặt toát ra sức hấp dẫn hề .


      Lăng Thiếu Đường cúi người bế lên rồi đặt xuống giường. Nhìn Kỳ Hinh ngủ say, vươn tay nhàng vuốt ve gò má mềm mại của , hề phát ra khuôn mặt lạnh lẽo của mình trở nên dịu dàng từ lúc nào.


      - Ưm… – Kỳ Hinh kêu lên tiếng, vô thức cuộn tròn người lại như muốn tìm tư thế thoải mái nhất để ngủ. Khuôn mặt nhắn của nhàng dán chặt vào bàn tay ấm áp của Lăng Thiếu Đường, đầu hơi nghiêng nghiêng làm lộ ra phần da thịt trắng như tuyết.


      Hành động trong lúc lơ đãng của Kỳ Hinh lay động chân tình của Lăng Thiếu Đường. Trong lòng hơi chấn động, bàn tay to duỗi ra, ngón tay mơn trớn gò má non mềm dịu dàng của Kỳ Hinh rồi lướt xuống chiếc cổ như ngó sen, xương quai xanh khêu gợi và nơi tròn đầy của , mềm mại trong lòng bàn tay khiến dục vọng dần nhen nhóm.


      Lăng Thiếu Đường lại thể kìm chế, đưa tay lướt xuống vòng eo thon gọn của . Đầu lưỡi ấm nóng của bắt đầu khiêu khích làn da trắng nõn của , hưởng thụ cảm giác tốt đẹp mà mang lại, động tác của đầy cuồng dã như thể có bất cứ điều gì có thể ngăn lại. Bố kiên quyết tặng cho dâu, nếu “đối xử tốt” với quả là quá khách khí rồi!


      - Ưm… – Kỳ Hinh khẽ kêu lên, cảm thấy có ai đó quấy rầy giấc ngủ của mình, đột nhiên…


      - Thiếu… Thiếu Đường? về rồi? – Cảm giác có sức mạnh nào đó đè xuống người mình, bỗng ngồi dậy.


      Kỳ Hinh ngước mắt nhìn người đàn ông, có vài sợi tóc đen như mực lòa xòa trước trán , ngũ quan đẹp đẽ và thâm thúy, khuôn mặt tuấn tú và kiên nghị, hàng lông mày kiếm, đôi mắt đen như mực nhưng lại lạnh như băng, sống mũi cao thẳng và tao nhã cùng với đôi môi mỏng kiên nghị hơi mỉm cười.


      Là Lăng Thiếu Đường! Kỳ Hinh hơi hoảng sợ, vừa rồi làm gì? hạnh phúc dần nhen nhóm trong lòng .


      Lăng Thiếu Đường kề sát mặt vào , khuôn mặt lạnh lùng được phóng đại choán hết tầm mắt khiến Kỳ Hinh rất căng thẳng, đồng thời cũng hơi ngượng ngùng vì tiếp xúc ở cự ly gần của hai người.


      --------
      Lại ngứa ngáy chân tay post chương mới =D
      bornthisway011091 thích bài này.

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      HỒI 1: HỒI ỨC

      CHƯƠNG 4: RẤT BIẾT LỢI DỤNG XINH ĐẸP CỦA BẢN THÂN [16+]

      Edit: BB[o]@DĐLQĐ
      ----------


      Trái tim Lăng Thiếu Đường bị bộ dạng xấu hổ và có phần ngốc nghếch của Kỳ Hinh hấp dẫn. Lúc cúi đầu xuống lại cảm thấy hai bàn tay mềm mại Kỳ Hinh nhàng chắn trước ngực mình.


      - Thiếu Đường… em… – Kỳ Hinh hơi bất an khi thấy dáng vẻ si mê của Lăng Thiếu Đường, dục vọng của đàn ông trong đôi mắt khiến hơi sợ. Tuy rằng còn ở lứa tuổi thiếu nữ mộng mơ nữa nhưng vẫn chưa quen khi phải ở chung với Lăng Thiếu Đường.


      Lăng Thiếu Đường nở nụ cười tà mị, nụ cười đầy lạnh lẽo đủ để khiến người khác đông thành băng: “Sao? thích à? gả cho tôi rồi, đừng quên đêm nay là đêm động phòng hoa chúc của chúng ta!”


      lạnh lẽo của Lăng Thiếu Đường khiến trái tim Kỳ Hinh như bị kim châm. cúi đầu cắn môi, hơi bất an lên tiếng: “Em… em chưa quen!”


      Câu ấy của Kỳ Hinh khiến trái tim Lăng Thiếu Đường hơi dao động. nâng cằm lên, áp sát đôi môi mỏng lại gần bên tai rồi giọng : “ có biết bộ dạng lúc này của chính là dụ dỗ người khác phạm tội hay ?”


      Kỳ Hinh hoảng hốt, hơi thở đầy nam tính của Lăng Thiếu Đường dường như bao trùm khắp cả người . vội vàng quay mặt chỗ khác nhưng ngờ rằng đôi môi đỏ mọng của mình lại vô tình chạm vào khóe miệng cương nghị của Lăng Thiếu Đường.


      - Xin lỗi, em… em cố ý! – Kỳ Hinh thấy đôi mắt thâm thúy của Lăng Thiếu Đường ngày càng tối đen lại, sợ hãi, vội vã giải thích.


      Lăng Thiếu Đường kéo Kỳ Hinh lại, bắt phải đối diện với : “ cả của Kỳ gia lại dùng chiêu lạt mềm buộc chặt, tuy rằng ngốc nghếch nhưng mà… tôi thích!”


      xong, Lăng Thiếu Đường kiên nhẫn giữ chặt hai tay giãy giụa của Kỳ Hinh rồi vùi đầu vào cổ , hơi thở nóng bỏng của phả vào da thịt khiến hơi ngứa… Bàn tay tìm đến nơi cao vút quyến rũ của , xoa nắn hề thương tiếc.


      - Thiếu Đường… say rồi… dừng lại … – Kỳ Hinh bị hành động thô lỗ của Lăng Thiếu Đường dọa, vẻ mặt đầy mờ mịt.


      - Dừng lại? – Lăng Thiếu Đường khẽ nhếch đôi môi mỏng lên, nở nụ cười lạnh – là vợ hợp pháp của tôi, tôi muốn đáng lẽ sướng còn chẳng kịp, sao lại sợ hãi đến mức này hả? – cố tình thở dài, tuy giọng nghe có vẻ nhàng như những lời thủ thỉ của người nhưng nghe kỹ lại tràn đầy khiêu khích, muốn nhanh chóng khơi lên dục vọng của .


      Trái tim Kỳ Hinh hơi chấn động, dịu dàng của Lăng Thiếu Đường khiến mê đắm.


      Lăng Thiếu Đường nhận ra trong lòng mình ngừng giãy giụa, vì thế liền nở nụ cười đầy tà mị, bàn tay thuần thục lướt qua đùi .


      Kỳ Hinh khẽ run lên, nhắm nghiền mắt lại, dần dần cảm thấy bàn tay to của Lăng Thiếu Đường tựa hồ như tràn đầy ma lực, ngọn lửa dần nhen nhóm trong , cả về thể xác lẫn tinh thần.


      Ánh mắt Lăng Thiếu Đường lóe lên tia tàn nhẫn, cất giọng thô cát bên tai , ra lệnh: “Mở mắt ra, nhìn tôi…”


      Kỳ Hinh ngượng ngùng mở mắt ra, đôi mắt trong veo pha lẫn hoảng loạn, người hoàn toàn đơn thuần, lúc này biết phải làm sao.


      - rất biết lợi dụng xinh đẹp của bản thân… – Lăng Thiếu Đường gầm tiếng, rốt cuộc cũng kìm chế nổi nữa, thúc lưng lên, vùi sâu dục vọng của bản thân vào người , chiếm hữu cơ thể .


      - A… – Kỳ Hinh chấn động, cảm thấy cực kì đau đớn đến mức tê liệt. Tuy rằng chuẩn bị tốt tâm lý nhưng mà đau quá!


      Cảm giác khít chặt ở dưới thân khiến Lăng Thiếu Đường hoàn toàn bất ngờ, phản ứng của Kỳ Hinh ràng cho thấy người vừa mới biết mùi đời.


      - rất sạch… – Lăng Thiếu Đường thể kìm chế nổi, giọng nhuốm màu dục vọng càng thêm thô cát. chậm rãi luận động cơ thể, cẩn thận sợ làm đau , chính cũng kinh ngạc khi bản thân lại thương hoa tiếc ngọc như vậy.


      Cơ thể mềm mại của Kỳ Hinh run rẩy kịch liệt, đôi mắt đẹp dần được phủ đầy sương mù: “Thiếu Đường… em !”. Kỳ Hinh rụt rè biểu lộ tâm ý của bản thân.


      Lăng Thiếu Đường đột nhiên dừng động tác, nhìn chằm chằm vào Kỳ Hinh. Lời thổ lộ vừa rồi của khiến nhớ tới An Vũ Ân.


      cười lạnh, châm chọc dần thay thế dịu dàng trong đôi mắt, sau đó tàn nhẫn gia tăng thêm lực, thầm bên tai Kỳ Hinh: “ tôi cần áp chế bản thân mình, tôi dẫn dắt bước vào thế giới khác!”


      Bầu khí trong phòng ngày càng trở nên nồng đậm, Kỳ Hinh nhịn nổi, cổ họng bật ra tiếng rên trầm thấp.



      ------------------
      Mấy chương đầu hình như hơi ngắn hay sao ý nên mình post 2 chương nhé =D
      Để tiện theo dõi các bạn có thể vào trang 1 xem phần Mục lục, mình post chương mới để edit luôn phần Mục lục, mọi người đỡ mất công lội page hoặc bỏ lỡ mất chương mới =D

      -----------
      @SLow: thỉnh thoảng mới ngứa tay ngứa chân thôi, ngứa mãi thành ghẻ mất ^_^
      @TranLienikt: hehe, cố gắng =D
      dungggbornthisway011091 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :