1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Thiên hậu PK Nữ hoàng - Phong Lưu Thư Ngốc - (Update chương 58)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hitsuji

      Hitsuji Well-Known Member

      Bài viết:
      212
      Được thích:
      1,609
      @thaominh91, ta đọc convert hơn 1/3, chưa đến 1/2 nhưng mà mấy chương sau khá dài nên chắc cũng chừng đó ^^, cơ mà chắc ta post thêm được, ngày nào ta post chương mới ta post trong này luôn thể, chứ liên tục 4 tuần nay bọn ta cũng chỉ làm được 6 chương à, chậm chịu nổi >"<

      @minhcho, chỉnh ^^
      ~.~ 1 chương tầm 3000~ 3500 từ chưa edit, làm xong số từ thường có xu hướng leo lên chứ ít khi nào tụt xuống.
      lylyChó Điên thích bài này.

    2. Hitsuji

      Hitsuji Well-Known Member

      Bài viết:
      212
      Được thích:
      1,609
      Chương 2: Số phận bi thảm của vật hi sinh
      [​IMG]

      Âu Dương Thanh xuất thân trong giới nghệ thuật, sau nhiều lần tôi luyện trong môi trường thay đen đổi trắng này cùng với tâm lý cũng như tố chất, năng lực tiếp thu nhanh nhạy hơn người thường nhiều lần, cuối cùng cũng trở thành Thiên hậu nổi tiếng của giới nghệ thuật trong và ngoài nước. chăm chú ngắm nhìn cung điện nguy nga lộng lẫy ngoài cửa sổ, có thể xác định đó là chứ phải cảnh nền dùng để trang trí, đóng cửa sổ lại, trở lại giường nhắm mắt trầm tư suy nghĩ.


      chết vì điện giật, tưởng sao còn xuyên qua! vậy còn xuyên vào cái kịch bản cung đấu do chính em mình viết nữa chứ! mặc kệ cái chuyện ly kỳ này phát sinh thế nào, cũng chỉ có thể chấp nhận.

      Việc tiếp nhận này cũng làm khó chịu bao nhiêu, nhưng phàm là con người, chung quy cũng đều sợ chết, có cơ hội sống thêm lần, chỉ cảm thấy biết ơn cùng may mắn, hoảng hốt hay sợ hãi. Nhưng, việc làm cho khó có thể tiếp nhận chính là thân phận nay của —— Thái tử phi.

      Thái tử phi là ai? Nếu dùng ba chữ để hình dung đó là —— vật hi sinh! Còn dùng năm chữ để hình dung là —— vật hi sinh cao cấp! Còn dùng bảy chữ để hình dung chính là —— vật hi sinh cả tuyệt vời!

      Tính cách Thái tử phi vốn khá ương ngạnh, dễ xúc động hay nnổi nóng. Theo như kịch bản, ngoại trừ việc tranh giành tình cảm, chuyên gây chuyện xấu và làm nổi bật hình tượng nữ hoàng Giang Ánh Nguyệt thêm chói lóa cũng chẳng còn tác dụng gì, đến cuối cùng, còn cắn phát giết chết em trai của Giang Ánh Nguyệt, bị Giang Ánh Nguyệt căm thù đến tận xương tuỷ, cuối cùng ngay cả cho Thái tử phi đao thống khoái cũng chịu, bức ép ta sống như heo, tàn nhẫn tra tấn mười mấy năm.

      Nếu cách khác là sau vài ba lần chọc giận Giang Ánh Nguyệt mới gây thù chuốc oán, vì mạng sống sau này, giờ đây Âu Dương Thanh phải thành thành làm người, nên trêu chọc Giang Ánh Nguyệt mới mong có thể xoay chuyển vận mệnh, căn cứ theo kịch bản số phận hai người vốn có mối huyết hải thâm cừu, chứ phải trêu chọc người ta đến hại .

      Nghĩ đến đây, Âu Dương Thanh bưng mặt, phẫn hận cái bộ kịch bản như món canh thập cẩm trộn lẫn lịch sử của em .

      ra, Âu Dương Tĩnh Vũ cha của Âu Dương Tuệ Như vốn là Thừa tướng Đại Chu tiền triều, nhưng Đại Chu hoàng đế hoang dâm vô đạo, áp bức dân chúng, khiến cho dân chúng nổi dậy từ bốn phía, mắt thấy giang sơn tràn ngập nguy cơ, hoàng đế Đại Chu lại chịu nghe khuyên nhủ của Thừa tướng Âu Dương Tĩnh Vũ này, vậy còn hoài nghi Thừa tướng có tâm tư khác, bí mật bày mưu tính kế ám hại hai người con trai đều là tướng quân đóng ở biên cương của Âu Dương Tĩnh Vũ.

      Con trai bị hãm hại, cuối cùng chỉ còn mỗi đứa con chưa tròn tuổi, dưới tình thế nước mất nhà tan, Âu Dương Tĩnh Vũ sau đau đớn khôn nguôi mới rốt cục bừng tỉnh đại ngộ, ông dứt bỏ tất cả đau lòng cùng lụn bại của đất nước, ông quyết định đập nát để rồi gầy dựng lại đất nước, chấn chỉnh non sông này.

      Vì thế Âu Dương Tĩnh Vũ bí mật tụ tập nhóm các thủ hạ cũ và môn sinh trước đây, cùng nhau nội ứng ngoại hợp với Đại Kim Quốc, trợ giúp bọn họ tiến vào Trung Nguyên, cũng tại đây mà nhìn trúng người con thứ tư cùa hoàng đế Đại Kim—— Hoàn Nhan Bất Phá, đồng thời cũng nhiều lần cứu giúp mẹ con Hoàn Nhan Bất Phá, còn đem hết toàn lực ủng hộ lên thừa kế ngôi vị hoàng đế.

      Cả đời làm trọng thần trợ giúp đất nước, luận về nhãn lực, ai có thể qua được Âu Dương Tĩnh Vũ? Quả nhiên, thái tổ tiến vào Trung Nguyên xưng đế lâu sau liền bệnh chết, lúc lâm chung để Hoàn Nhan Bất Phá kế thừa ngai vàng hoàng đế Đại Kim. Rồi Hoàn Nhan Bất Phá cũng thu thập hết những em an phận, danh chính ngôn thuận đăng cơ, sau khi đăng cơ chuyện đầu tiên ta làm đó là sắc phong Âu Dương Tĩnh Vũ làm Thừa tướng, nhờ có Âu Dương Tĩnh Vũ trấn thủ ở trong triều, đám văn nhân dân chúng Đại Chu cứ như vậy mà ổn định lại, trải qua vài năm nghỉ ngơi để khôi phục nguyên khí, cuối cùng hoàng thất Đại Kim cũng đứng vững tại Trung nguyên, trở thành vì vua mới của mảnh đất này.

      Mà ai có thể nghĩ đến, hai ngày trước khi hoàng đế Đại Chu bị treo cổ chết còn thuận lợi bí mật bảo ám bộ* của mình đưa hai đứa con trai con mà mình thương nhất rời , lại ra lệnh bọn họ đưa mỗi đứa vào mỗi gia tộc hoàng thất Đại Chu, bí mật nuôi nấng, dốc lòng dạy dỗ, đợi sau khi đứa lớn lên, bất luận dùng phương pháp gì, nhất định phải đoạt lại giang sơn Đại Chu, báo thù cho cha.

      *暗部 Ám bộ: (Tiếng Nhật đọc là ANBU – chữ 暗部 dịch nghĩa: Ám Bộ), viết tắt của cụm từ Ansatsu Senjutsu Tokushu Butai (暗殺戦術特殊部隊 – Đội Chiến thuật và Ám sát Đặc biệt, phiên bản tiếng là ANBU Black Ops), họ nhận lệnh trực tiếp từ Kage và tiến hành các nhiệm vụ có cấp độ cao và đặc biệt như ám sát và tra tấn. ANBU thường làm việc theo đội được thành lập do cầu của nhiệm vụ để đảm bảo thành công tối đa. Các shinobi trong ANBU được đích thân Kage tuyển lựa, họ được chọn nhờ các kỹ năng đặc biệt và khả năng của cá nhân họ. Tuổi tác, giới tính, lý lịch hay thứ hạng ảnh hưởng gì đến quyết định họ có được chọn hay . (Nguồn: vnsharing.net)

      <Khuyến cáo: Các nàng có thể đọc thêm Naruto và tham khảo thêm ở đây để hiểu hơn >

      Giang Ánh Nguyệt chính là trong hai đứa trẻ đó. ta được bồi dưỡng sắc nghệ song toàn, sau khi đưa vào cung rất nhanh chiếm được ưu ái của Thế Tông hoàng đế Hoàn Nhan Bất Phá, từ cung nữ thấp nhất lên đến nữ quan, rồi leo lên vị trí nữ quan nhất phẩm, cuối cùng là đến Hoàng quý phi sủng quan lục cung, cho đến Hoàn Nhan Bất Phá mất buông rèm chấp chính, cuối cùng a phế bỏ hoàng tử, tự mình đăng cơ làm nữ hoàng.

      Mà em trai ta dùng tên giả là Lưu Văn Thanh, theo khoa cử ra làm quan, trong quá trình tiếp cận thái tử, khiến cho thái tử thể tự kềm chế mà lưu luyến si mê. Nhờ vào tình cảm cấm đoán của thái tử đối của , ta lấy danh nghĩa tình bên kích động thái tử mưu phản, bên lại tố giác thái tử mưu phản với hoàng đế Thái Tông. Cuối cùng thái tử mưu phản thất bại, khi biết mình bị bán đứng, mặc dù vô cùng đau đớn, nhưng vì bảo hộ người trong lòng mình, cuối cùng thái tử thắt cổ tự vẫn.

      Riêng thái tử phi Âu Dương Tuệ Như thấy chân tướng đứng ra tố giác tư tình của hai người đó, trước mặt hoàng đế Thế Tông vố tính phá tan mặt nạ Lưu Văn Thanh ‘Giả nhân nghĩa chân ngoan độc’(Giả vờ nhân nghĩa, thực ra ngoan độc). ngờ, dựa vào chứng cứ thái tử phi chỉ điểm, trong thư phòng thái tử vốn là tình hình thực tế hai người đó lại biến thành mật tín mưu phản của Âu Dương Tĩnh Vũ và thái tử, gia tộc Âu Dương bị quật ngược lại, với chứng cứ tội danh mưu phản, tịch biên cửu tộc, bị lưu đày ba ngàn dặm.

      Âu Dương Tuệ Như biết mình bị Lưu Văn Thanh hãm hại, vì quá bi phẫn, thời điểm Lưu Văn Thanh đến tuyên chỉ và xử trí phạm nhân gia tộc Âu Dương có liên can, đột nhiên Âu Dương Tuệ Như nhào lên, cắn phát đứt động mạch cổ của Lưu Văn Thanh. Động mạch bị đứt, máu tươi phun tràn, trước sau đến ba mươi giây, Lưu Văn Thanh cứ như vậy mà ra .

      Hai em này, người thao túng triều chính, ám hại hoàng tự, người đảo loạn hậu cung, mê hoặc đế vương, bất kể kế hoạch cụ thể là gì, sau khi việc thành, cuối cùng vẫn là Lưu Văn Thanh đăng cơ xưng đế, khôi phục Đại Chu. Nhưng giấc mộng hai người này bị cú cắn của Âu Dương Tuệ Như liền hoàn toàn mất . Và thế là, tuy Giang Ánh Nguyệt cuối cùng lên làm nữ hoàng, nhưng ta chỉ là nữ tử, lại cũng dám trắn trợn thay đổi triều đại, sau mấy mươi năm cầm quyền, giang sơn rốt cuộc vẫn về tới trong tay hoàng tộc Đại Kim. Bất quá, đơn giản là như thế, Giang Ánh Nguyệt cũng coi như là thủ đoạn chồng chất, có thể xem như nữ trung hào kiệt.

      Cùng người như vậy mà có mối huyết hải thâm cừu, mối thù diệt tộc, Âu Dương Thanh, nay là thái tử phi Âu Dương Tuệ Như, ( từ sau thống nhất gọi là Âu Dương Tuệ Như ) muốn chỉ lo thân mình, trêu chọc nữ hoàng tương lai cũng được. Cho dù giữ khuôn phép, cái gì cũng làm, đợi nữ hoàng đạt được quyền thế, người đầu tiên bị ra tay xử lý vẫn là Âu Dương gia – phản thần tiền triều-, đoạn tình tiết này trong kịch bản viết khá nghiêm túc!

      Rũ mắt, chau mày, đem tình cảnh tại của mình kết hợp với miêu tả trong kịch bản tiến hành đối chiếu, Âu Dương Tuệ Như lại bắt đầu toát mồ hôi lạnh, dài thở ra, trong lòng thầm nghĩ may mắn: hoàn hảo, dựa theo cuộc chuyện vừa rồi cùng với Tần ma ma và Tiểu Vũ mà phân tích, nay Giang Ánh Nguyệt chỉ vừa mới lọt vào mắt Hoàn Nhan Bất Phá, được tăng cấp nữ quan, cách lúc ta đăng cơ xưng đế còn khoảng cách rất lớn, vội, vội! có nội dung kịch bản che chở, dưới có thân phận Thái tử phi cao quý bao phủ, sau lưng còn có lão cha Thừa tướng quyền thế ngập trời làm chỗ dựa, toàn thân 360 độ đều có võ trang có góc chết, còn sợ đấu lại nữ quan nho sao?
      Nghĩ đến quá trình “lên đời” của Giang Ánh Nguyệt, Âu Dương Tuệ Như nắm chặt tay, trong lòng chợt thấy hăng hái: tốt! Cướp vai, làm loạn, đối nghịch, phá hoại nội dung kịch bản gì gì đó chẳng hạn, đây vốn là “nghề” của chị ! Nữ hoàng à, nếu tôi thay thế Âu Dương Tuệ Như, hai chúng ta đấu trận thế nào, xem ai PK ai!


      Suy nghĩ tính mạng của người thân và của bản thân mình, Âu Dương Tuệ Như hạ quyết tâm nhất định phải “đạp đổ” Giang Ánh Nguyệt, tận lúc này mới cảm thấy tâm tình vững vàng lên chút, nằm xuống bao lâu sau liền ngủ say, chỉ là, trong lúc mơ ngủ, chân mày vẫn chau lại như trước.

      ﹡﹡﹡﹡﹡﹡﹡﹡﹡﹡﹡﹡﹡﹡﹡﹡﹡﹡﹡﹡﹡﹡﹡﹡﹡﹡﹡﹡﹡﹡﹡﹡﹡﹡﹡﹡﹡﹡﹡

      Mấy canh giờ trôi qua, trời bắt đầu nhá nhem tối, tinh thần Âu Dương Tuệ Như tươi tỉnh lại được mấy phần, vết thương đầu cũng bởi vì cũng được nghỉ ngơi cùng với tâm tình bình phục mà đau đớn như lúc nãy.

      Âu Dương Tuệ Như xốc đệm chăn lên, mang giày thêu đến gương thủy ngân trước bàn trang điểm, ngắm kỹ mặt mũi và thân thể chính mình nay.

      Nhìn thấy trong gương kia có khuôn mặt như phù dung, đôi mi thanh tú, đó là đôi mắt phượng, đôi mắt sáng tràn đầy lưu quang, cùng dung mạo ở đại của mình chút cũng kém, Âu Dương Tuệ Như lại cảm thấy may mắn: rất tốt, có cho khuôn mặt hoàn toàn xa lạ, bằng còn phải mất khoảng thời gian để thích ứng.

      Lại tiếp tục đánh giá toàn thân, chiều cao đến gần 1m7, dáng người lồi có lõm có, giống dáng người trước kia như đúc. Nếu phải xác định chính mình bị điện giật bỏ mình, Âu Dương Tuệ Như cơ hồ cho rằng đây còn là cả thân thể xuyên, chứ phải chỉ mỗi linh hồn xuyên qua.

      Tóm lại, mặc kệ là toàn thân xuyên hay chỉ hồn xuyên, đối với tình trạng trước mặt thực vừa lòng, thích ứng tốn tí sức nào.

      Trong lòng hài lòng, mặt liền mang theo vài phần ý cười thoải mái, trong nháy mắt cả người còn lo lắng bao trùm.

      Tần ma ma nhàng đẩy cửa bước vào, định xem Âu Dương Tuệ Như có tỉnh dậy hay chưa nhìn thấy nàng ngồi trước bàn trang điểm, chủ tử so với ngày xưa lại càng diễm lệ động lòng người, Tần ma ma giật mình ngây ra lúc, vội vàng quỳ gối hành lễ, rồi sau đó vui vẻ đứng dậy, cầm lấy trang sức vô cùng tự nhiên vừa chải đầu vừa điểm tô lại dung nhan giúp nàng.

      “Tiểu thư, xem sắc mặt người hồng nhuận, rạng rỡ, chắc là khá hơn nhiều rồi? Đầu người còn đau hay ? Cũng giờ Dậu, để nô tỳ trang điểm lại cho người đẹp, người bồi thái tử dùng bữa , nhân tiện nhận lỗi với thái tử. Phu thê dẫu có giận thế nào cũng thể qua đêm còn xem nhau như kẻ thù? Người có đúng ?” Tần ma ma cẩn thận chải lại mái tóc cho Âu Dương Tuệ Như, Tần ma ma vừa tận tình khuyên khuyên bảo bảo vừa chải vấn thành kiểu tóc cao quý.

      Âu Dương Tuệ Như mỉm cười gật đầu, “Ma ma phải, lần này là Tuệ Như cố tình gây , hiểu lầm thái tử, sau này như thế.” Chẳng phải là hiểu lầm sao? Thái tử Hoàn Nhan Cảnh này ràng là tên “gay”, làm sao có thể xem trọng Giang Ánh Nguyệt? Hơn nữa, cũng muốn xem thái tử hư như thế nào, để sau này còn “làm việc” cho tốt.

      Tần ma ma thấy thái độ nàng nhu hòa, hoàn toàn ương ngạnh giống trước đây, trong lòng Tần ma ma cao hứng, lúc cười nếp nhăn mặt càng sâu, càng thêm dụng tâm chải đầu.

      “Nay tiểu thư ôn nhu như vậy, thái tử nhất định vui mừng, chung quy cũng bị tinh Ngô thị kia lung lạc. Nô tỳ làm cho tiểu thư xinh đẹp, người mê hoặc được thái tử, sớm ngày viên phòng.”

      Âu Dương Tuệ Như chỉ thấy hai tay Tần ma ma lên lên xuống xuống, cái búi tóc tinh xảo hoa mỹ dần dần thành hình, chính mình nhìn ngắm đến mê mẩn, bất thình lình thấy Tần ma ma phun hai chữ ‘Viên phòng’, dọa cho trái tim Âu Dương Tuệ Như nhảy lạc nhịp.

      “Còn chưa viên phòng?” Lỡ lời hỏi điều mà trong lòng nên biết ràng, Âu Dương Tuệ Như vội vàng che miệng, đôi mắt đẹp vừa chuyển, rất nhanh tiếp câu, “Mỹ nhân như ta vậy mà còn chướng mắt, là kỳ lạ! Chẳng lẽ là có bệnh tiện ra?”

      câu này cũng là lời , cái “túi da” kiếp trước của Âu Dương Tuệ Như từng được bình chọn là trong năm người đẹp gợi cảm nhất thế giới, thế nên chẳng thể trách quá tự tin, mà Âu Dương Tuệ Như của Đại Kim cũng tự cho mình xinh đẹp, làm người cũng khá ngang ngược, nên mới tự tin đến mức tự phụ mà hỏi như vậy. Mà mở miệng hỏi câu hợp quy củ như thế, quả là phong cách chủ cũ “trăm phần trăm”, có cách nào khiến cho Tần ma ma hoài nghi.

      Tần ma ma là bà vú chăm Âu Dương Tuệ Như từ đến lớn, xem nàng như con của mình, đương nhiên cái gì cũng thấy thấy nàng tốt, nếu người ta có chướng mắt nhất định là tự người ta có vấn đề, bởi vậy cũng đồng ý gật đầu, “Cũng có thể như vậy, theo nô tỳ quan sát, thái tử rất ít khi ngủ lại hậu viện, cho dù có ngủ lại, cũng chỉ chỗ Ngô thị đó…” tới đây, Tần ma ma ý thức được tự mình sai, vội vàng sửa miệng lảng sang chuyện khác, “Hôn tục (tập tục trong hôn nhân) tộc Nữ Chân này cũng là kỳ lạ, sau đại hôn thế nhưng cần nghiệm xem lạc hồng, thái tử cùng người viên phòng, ta cũng thể can thiệp, cho cùng người vẫn là nữ nhi, thế mà dám mở miệng chuyện đáng xấu hổ như thế. May nhờ lão nhân gia Thái Hậu bảo vệ người, bằng người…”

      “Được rồi, được rồi, ma ma đừng nữa, đúng là “thân lừa ưa nặng”* chứ gì! Đợi tình cảm ta và thái tử từ từ sâu đậm, tự nhiên như “nước chảy thành sông”, hà cớ gì cãi nhau vì loại chuyện này, ta có rỗi hơi.”

      (* Nguyên văn: 牛不喝水强按头 Ngưu bất hát thủy cường án đầu: đại khái theo ta tra Gu gồ ca ca có nghĩa dùng sức mạnh ép ai đó làm gì đó – đây -, tạm thời ta chưa tìm ra thành ngữ Tiếng Việt mang ý nghĩa tương tự, còn câu thành ngữ theo ta cũng gần gần ý là thế trong hoàn cảnh này, nếu nàng nào có câu nào hơp hơn giúp ta với, ta cám ơn nhiều)

      Cùng thái tử có quan hệ vợ chồng thực , trong lòng Âu Dương Tuệ Như cũng thở phào nhõm, kiên nhẫn lại nghe ma ma thuyết giáo, vội vàng cắt ngang lãi nhãi của bà ấy.

      đối với sinh hoạt cá nhân của mình thực nghiêm túc cẩn thận, để cùng người xa lạ lên giường, chạy còn kịp, chứ đừng tới người xa lạ này còn là kẻ thích đàn ông, từ đầu đến cuối đều khiến gai mắt, chẳng lẽ muốn dùng sức mạnh đàn áp ngược lại? là nực cười! viên phòng, mọi người nước sông phạm nước giếng lại càng tốt!

      Tần ma ma thấy mặt nàng lộ vẻ kiên nhẫn, cũng biết chính mình quá mức lắm mồm, vội vàng im miệng, chỉ chuyên tâm vấn tóc.

      lát sau, búi tóc tinh xảo hoàn thành, Âu Dương Tuệ Như hết nhìn trái lại xem phải trong gương thủy ngân, đối với tay nghề Tần ma ma thực vừa lòng, phẩy tay mở hộp ngọc trâm, chọn đóa hoa phù dung gắn ở bên tai. Âu Dương Tuệ Như lau bỏ hết thân trang điểm diêm dúa, chỉ để lại tầng son môi hồng nhạt.

      Đợi nàng mặc quần áo màu tím nhạt vào, chỉnh đốn thỏa đáng, thướt thướt tha tha ra cửa phòng, hình tượng toàn thân có thay đổi lớn, trong bảy phần tuyệt diễm lộ ra ba phần thanh lệ, mười phần dung mạo lại thêm năm phần khí chất, đường cung nhân nhìn thấy đều choáng váng.

      Tần ma ma theo phía sau Âu Dương Tuệ Như, nhìn phản ứng mọi người, trong lòng mừng thầm: chỉ bằng tiểu thư chúng ta, với dung mạo này, cần lo lắng bị thất sủng! Nếu tại Ngô thị cùng tiểu thư đứng ở chỗ, chỉ giống như cây cỏ dại bình thường ra gì!

      Hết chương – Hitsuji

      Àh, có 1 số chữ trong ngoặc kép ” ” là do tớ tự chuyển cho phù hợp với hoàn cảnh, ngữ văn trong truyện. Nếu là thành ngữ tớ để chú thích, còn chỉ là câu văn bình thường tớ lướt qua. Mong các nàng thấy khó chịu vì thay đổi này.
      minhminhle, nhimxu, PHUONGLINH87^^6 others thích bài này.

    3. Hitsuji

      Hitsuji Well-Known Member

      Bài viết:
      212
      Được thích:
      1,609
      Chương 3: Lần đầu gặp thái tử
      Editor: hana_chan

      [​IMG]

      Âu Dương Tuệ Như vốn có bề ngoài xuất chúng, sau lại trang điểm theo kiểu hoa mĩ tráng lệ, xa xỉ, mang theo quá nhiều trang sức, cả người lóng lánh ánh vàng, giống như bóng đèn di động, trong mắt mọi người chỉ thấy ánh sáng ngọc lóa mắt phát ra từ trang sức cùng ngũ quang thập sắc cẩm y hoa phục, làm sao còn chú ý đến diện mạo của nàng?

      Hôm nay, Âu Dương Tuệ Như trang điểm thanh lịch, bộc lộ mỹ mạo của nàng, bỏ sót chút nào, dẫn tới nhóm cung nhân dọc theo đường liên tiếp quay đầu lại nhìn, lúc này mới phát , nguyên lai thái tử phi đẹp như vậy.


      Âu Dương Tuệ Như trước ra cửa phòng, dọc theo con đường mòn thẳng tắp khoảng hai, ba trăm mét mới phát chính mình biết đường, đành phảo dấu viết bước chậm lại, đợi Tần ma ma đến gần, giống như lơ đãng hỏi: “Ma ma, thái tử ở đâu? bằng chúng ta thỉnh thái tử cùng dùng bữa?”

      Tần ma ma thấy nàng thông suốt, biết chủ động quan tâm thái tử, vội vàng vui sướng trả lời, “Thưa tiểu thư, thái tử còn tại thư phòng cùng Lưu đại nhân nghị .”

      “Kia chúng ta thư phòng nhìn xem , ngươi trước hỏi chút xem thái tử xong việc chưa.” Âu Dương Tuệ Như chỉ chỉ con đường phía trước, tự nhiên làm Tần ma ma trước.

      “Vâng,cái này để lão nô hỏi.” Vì chủ tử cống hiến sức lực là đương nhiên, Tần ma ma đồng ý, chậm rãi hướng thư phòng.

      Âu Dương Tuệ Như khóe miệng loan loan, vụng trộm nhàng thở ra, nhanh chậm theo phía sau bà, trong lòng thầm báo cho chính mình, ngày sau cử chỉ nên càng thêm cẩn thận mới được.

      Hai người trước sau đến gần thư phòng thái tử, đúng lúc gặp thái tử đẩy cửa phòng ra, phía sau theo nam tử trẻ tuổi.

      “Nô tỳ gặp qua thái tử, gặp qua Lưu đại nhân.” Tần ma ma vội vàng quỳ gối hành lễ.

      “Nô tỳ gặp qua thái tử.”

      Nhìn thấy Tần ma ma hành lễ với hai nam tử ra từ phòng nghỉ, Âu Dương Tuệ Như vội vàng liếc mắt cái nam tử mặc hoa phục ra trước, dung mạo tuấn dật, xác định thân phận thái tử của , cũng học theo hành lễ. Về phần Lưu đại nhân gì đó sau thái tử, nghĩ đến, với thân phận của xứng thái tử phi hành lễ, cho nên sau khi đứng dậy, Âu Dương Tuệ Như hướng gật đầu coi như chào hỏi.

      Nam tử kia gặp Âu Dương Tuệ Như hướng gật đầu, tư thái có chút kiêu căng, trong mắt rất nhanh lên chút dị sắc,sau cúi mắt tao nhã khom mình hành lễ, dùng tiếng thanh lãnh nhuận trả lời: “Văn Thanh gặp qua thái tử phi, thái tử phi mạnh khỏe.”

      Văn Thanh? Lưu đại nhân? Lưu Văn Thanh? Tổng kết vài mắt xích này lại, Âu Dương Tuệ Như trong lòng kinh hãi, mặt cũng lộ nửa điểm dị sắc, chỉ thầm dấu vết đánh giá lần, nhớ kỹ hình dạng trong đầu.

      nghĩ tới vừa đến gặp kẻ thù đứng đầu, nên nàng vận khí tốt hay vận rủi nữa?

      Lưu Văn Thanh dáng người thon dài, diện mạo cực kỳ tuấn tú, quanh thân tản ra khí chất bình thản thư hoãn, như thế ngoại trích tiên, làm cho người ta gặp quên tục, tự nhiên mà buông tâm phòng, muốn thân cận. Nhân vật nhìn như phong cảnh tế nguyệt thần tiên, khó trách có thể dụ thái tử ngũ mê ba đạo, vì mất tính mạng cũng oán trách.

      Thái tử cũng chú ý tới khác thường hôm nay của Âu Dương Tuệ Như, trong mắt chỉ có hình bóng của Lưu Văn Thanh ở phía sau, gặp Âu Dương Tuệ Như chú ý đến Lưu Văn Thanh, trong lòng buồn bực, càng thêm bất mãn với xuất của Âu Dương Tuệ Như.

      “Sao ngươi lại tới đây? Thư phòng là nơi trọng địa, người tạp vụ thể tới gần, ngươi biết sao?” Tiến lên từng bước, che ở trước người Lưu Văn Thanh, cản trở ánh mắt đánh giá của Âu Dương Tuệ Như, thái tử chất vấn chút khách khí.

      Chê cười! Người tạp vụ thể tới gần, kia vừa rồi nhóm cung nhân lại tính như thế nào? Là cố ý làm khó dễ ! Chỉ là nhìn Lưu Văn Thanh thêm vài lần thôi, dục vọng chiếm giữ của Hoàn Nhan Cảnh cũng quá mạnh mẽ !

      Trong lòng cười nhạo hành vi bảo hộ quá mức của Hoàn Nhan Cảnh, Âu Dương Tuệ Như chậm rãi quỳ gối, kính cẩn nghe theo đáp, “Thưa thái tử, nô tỳ biết thư phòng có nội quy như vậy, thấy nhóm cung nhân lại, bộ dáng giống như cố kỵ, liền tiến đến, người biết có tội, xin ngài chớ trách.”

      Nhìn cung nhân ngẫu nhiên lại quanh thư phòng, Âu Dương Tuệ Như nhợt nhạt cười với thái tử.

      Thái tử thoáng nhìn tươi cười ý vị thâm trường của nàng, vừa tức giận vừa xấu hổ, nhất thời bị nghẹn ra lời.

      Ngày thường Âu Dương Tuệ Như hay xúc động, dễ nổi giận, làm việc ít dùng đầu óc, Hoàn Nhan Cảnh cũng cần dùng nhiều tinh lực đối phó với nàng, lừa dối, làm khó dễ, lớn, thường là hai ba câu liền làm cho Âu Dương Tuệ Như nước mắt lưng tròng, hành động vô thố, lúc nào ở chỗ nàng ăn qua mệt, chịu qua phản kích trong bông có kim như vậy.

      Gặp Âu Dương Tuệ Như mê luyến thái tử như xưa, còn lại , Lưu Văn thanh trong mắt nghi hoặc chợt lóe rồi biến mất, rất nhanh lại bày ra biểu tình ôn nhã, tiến lên kéo ống tay áo Hoàn Nhan Cảnh, “Thái tử phi cũng là lần đầu đến thư phòng, thể tránh được việc biết quy củ này, thái tử ngài đừng cùng nàng so đo.”

      Lời của Lưu Văn Thanh lộ ra ý cùng thái tử thân cận khiến cho bất mãn cùng hậm hực của thái tử rất nhanh liền bình phục, liếc nhìn cánh tay kéo ống tay áo của mình, thái tử khẽ cười, vãy tay : “Thôi, nếu Văn Thanh thay ngươi cầu tình, lần này cho qua. Lần sau nếu tái phạm, nương tay. Ngươi lui ra !”

      Âu Dương Tuệ Như đứng dậy, tạ thái tử thứ tội, lại nhìn Lưu Văn Thanh, vẻ mặt cảm kích hướng cười.

      Lưu Văn Thanh vội vàng khom người hoàn lễ, thái độ khiêm tốn, càng hiển quân tử như ngọc, làm người ta tâm sinh hảo cảm.

      Nhìn loạt hành động của , Âu Dương Tuệ Như mặt cảm kích, trong lòng lại cười lạnh liên tục, quay lại giữ chặt Tần ma ma muốn , rất nhanh lui xuống.

      ràng đối với chính mình có huyết hải thâm cừu đội trời chung, hận thể xẻ thịt lột da mình, ăn vào trong bụng, nhưng khi thấy mình lại còn có thể cười ôn nhã thân quen như vậy, có thể thấy được tâm cơ sâu cỡ nào. Lân này đối mặt, kiêng kị với hai tỷ đệ này lại sâu thêm tầng.

      Còn thái tử Hoàn Nhan Cảnh, hoàn toàn bị Lưu Văn Thanh mê hoặc, trong mắt căn bản dung được những người khác. Chỉ sợ ở trong lòng , thái tử vị cùng phú quý quyền thế cũng quan trọng bằng Lưu Văn Thanh, bằng cũng vì có được Lưu Văn Thanh mà mạo hiểm mưu nghịch, cũng ở lúc biết bộ mặt của Lưu Văn Thanh, còn vì bảo hộ mà tự vẫn.

      Muốn mượn sức thái tử cùng chính mình thống nhất mặt trận, xem ra là được. Nếu nàng vạch trần thân phận Lưu Văn Thanh trước mặt thái tử, bị thái tử cho là nàng ác ý xấu, phòng bị chèn ép nàng, nhưng ra tiếp theo chỉ sợ thái tử vì an nguy của Lưu Văn Thanh, ngược lại hạ độc thủ với nàng. Vì bảo toàn Lưu Văn Thanh, đối chính mình đều có thể ngoan quyết tâm, huống chi là đối với thái tử phi chán ghét nhất? Tỷ lệ phát sinh loại tình huống này phi thường cao!

      Âu Dương Tuệ Như càng nghĩ càng nhụt chí, đối với Hoàn Nhan Cảnh phỉ nhổ thôi: khó trách lại trở thành nam thứ, vật hy sinh đứng đầu của kịch bản! có mắt nhìn người!

      Tần ma ma gặp Âu Dương Tuệ Như sắc mặt lãnh túc, quanh thân hơi thở trầm xuống, có tâm an ủi, lại tìm ra cớ để giải vây cho thái tử, cũng liền bỏ tâm tư khuyên giải, đối với vô tình của thái tử dần dần sinh ra chút bất mãn.

      Âu Dương Tuệ Như yên lặng ra khoảng cách, trong lòng dần dần thông suốt: nếu thái tử thể mượn sức, ràng đá luôn! phải làm vật hi sinh, liền kệ thôi. Dù sao trong tay nàng có nội dung kịch bản, tương lai tìm đúng thời cơ cùng phủi sạch quan hệ là được, nếu được, nàng liền thay Lưu Văn Thanh, tố giác thái tử mưu nghịch, bảo toàn tính mạng nhà mình. Dù sao Hoàn Nhan Cảnh bất luận là ở trong kịch bản hay là ở trong thực, đều đối Âu Dương Tuệ Như nửa điểm tình nghĩa cũng , nhìn thấy Âu Dương Tuệ Như, phải quở trách chính là làm khó dễ, hy sinh bảo toàn chính mình, Âu Dương Tuệ Như quyết định, trong lòng có chút áy náy.

      Trong lòng gắn cho Hoàn Nhan Cảnh cái mác ‘nhất định là vật hy sinh’, Âu Dương Tuệ Như nhanh chóng vứt bỏ hờn dỗi vừa rồi, quay lại phân phó Tần ma ma : “Ma ma, ngươi dẫn ta dạo chung quanh Dục Khánh cung ? Ta tại đói bụng, nghĩ dùng bữa.”

      Tần ma ma cho là nàng trong lòng buồn khổ, có khẩu vị, đau lòng được, liền đáp ứng, sau liền mang theo nàng chậm rãi giải sầu chung quanh Dục Khánh cung, dọc theo đường còn rất nhiều tin đồn thú vị trong cung điều tiết khí, mong làm cho tâm tình tiểu thư nhà mình nhanh chút tốt lên.

      Hành động của Tần ma ma vừa hay lại hợp tâm ý Âu Dương Tuệ Như. Nàng đường , đường lưu tâm cảnh vật cùng kiến trúc ven đường, cường nhớ vào đầu, lại phân tích tin đồn thú vị, từ đó tìm kiếm tin tức có ích cho mình.

      Sau nửa canh giờ, nàng chẳng những thăm dò đươc bố cục Dục Khánh cung, cũng hiểu biết đại khái tình hình trong cung, lại kết hợp với miêu tả trong kịch bản, cần lo lắng có người nhìn ra thay đổi của Âu Dương Tuệ Như.

      Chỉ có Thừa tướng phụ thân của nàng, tuy rằng là bùa bảo mệnh lớn nhất sau này của nàng, Âu Dương Tuệ Như tại vẫn dám dễ dàng tiếp xúc.

      Âu Dương Tĩnh Vũ là tướng hai triều, cũng phải người dễ hồ lộng, nàng chỉ có thể chờ thêm đoạn thời gian nữa, gián tiếp thăm dò ông rồi tính tiếp. Đến lúc đó, cho dù tính cách nàng cùng quá khứ có chút giống, cũng hoàn toàn có thể đổ cho lý do hàm khuất chịu nhục sau hôn nhân, tính tình đại biến. Có Tần ma ma cùng Tiểu Vũ làm chứng, vết đen này, Hoàn Nhan Cảnh nhất định cõng lưng rồi.

      Đem các nơi cảnh đẹp của Dục Khánh cung đều dạo lần, mục đích đạt thành, Âu Dương Tuệ Như cảm thấy mỹ mãn trở lại tẩm điện của mình, chuẩn bị dùng bữa.

      Nhìn bàn bày ra ba mươi tám món mỹ vị, Âu Dương Tuệ Như rốt cục cảm giác được cơn đói, cầm lấy chiếc đũa, chuẩn bị hưởng dụng đại tiệc đầu tiên của mình sau khi trọng sinh.

      “Khởi bẩm thái tử phi, Ngô sườn phi ngoài điện cầu kiến.” Thái giám ở ngoài cửa cao giọng , đánh gãy động tác dùng cơm của nàng.

      Ngô sườn phi? Âu Dương Tuệ Như hí mắt hồi tưởng, trong kịch bản hình như có nhân vật như vậy, nhưng mà lên diễn quá năm lần, hai câu lời kịch, quan trọng, nếu phảiTần ma ma vài lần nhắc tới, nàng đều nhanh quên mất người này.

      Diễn viên phụ trong kịch bản, đến trong thực, tất nhiên trở thành nhân vật trọng yếu. Huống chi nàng tại là chính phi của thái tử, quan hệ cùng Ngô thị càng thêm vi diệu, nhân vật như vậy, hay là sớm chút tham minh chi tiết cho thỏa đáng.

      Nghĩ đến đây, Âu Dương Tuệ Như buông đũa trong tay, nâng tay ôn thanh : “Làm cho nàng vào .”

      Ngô sườn phi chờ ngoài điện nghe tiếng gọi ôn hòa uyển chuyển, trong lòng kìm được kinh ngạc.

      Ngày xưa nàng cầu kiến, phải bị thái tử phi ác ngữ mắng lại là bị thái tử phi đuổi ra khỏi phòng, nàng khúm núm, tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục, làm thái tử càng thêm coi trọng ôn nhu hiền thục của nàng, càng thêm chán ghét thái tử phi kiêu ngạo ương ngạnh. Bởi vậy, chẳng sợ mỗi lần đều bị thái tử phi châm chọc khiêu khích nhăn mặt, nàng cũng vui vẻ mỗi ngày tới cửa thỉnh an. Ai kêu thái tử phi có đầu óc, trừ bỏ công kích ở ngoài, căn bản biết đùa giỡn tâm cơ, dùng thủ đoạn.

      Chính là, hôm nay, lần đầu được nghe thái tử phi ôn ngôn mềm giọng, nàng có chút dự cảm điềm xấu.

      “Tỳ thiếp gặp qua thái tử phi, thái tử phi mạnh khỏe.” Thướt tha yểu điệu tiến vào điện, Ngô thị vâng lời quỳ gối hành lễ.

      “Đứng lên .” Âu Dương Tuệ Như hưng trí đem Ngô thị từ đầu tới đuôi cẩn thận đánh giá lần, sau lúc lâu mới vẫy tay kêu nàng đứng dậy.

      Vừa thấy Ngô thị, Âu Dương Tuệ Như liền hiểu được, vì sao Hoàn Nhan Cảnh lại đối nàng đặc biệt như vậy.

      Ngô thị lớn lên thanh lệ vô song, mặt mày cùng Lưu Văn Thanh có bảy phần tương tự, Hoàn Nhan Cảnh đánh giá đem nàng làm thế thân cho Lưu Văn Thanh.

      Lưu Văn Thanh người được bồi dường từ bé với tiêu chuẩn là hoàng đế tương lai, tuy rằng vì phục hồi Đại Chu, có rắp tâm khác thân cận Hoàn Nhan Cảnh, thể chối từ tình ý của Hoàn Nhan Cảnh, nhưng bằng nội tâm ngông nghênh huyết mạch hoàng thất, tuyệt làm Hoàn Nhan Cảnh thân , chỉ có thể dục cự còn nghênh theo .

      Cầu mà đươc, Hoàn Nhan Cảnh vì giảm bớt vọng niệm trong lòng, tìm thế thân làm bạn là chuyện thực tự nhiên, chính là, đáng thương Ngô thị bị người lợi dụng, ôm ấp phần hư tình giả ý lại còn đắc ý, mỗi ngày bày ra tâm tư tranh thủ tình cảm, buồn cười!

      Còn có Giang Ánh Nguyệt kia, làm tỷ ruột của Lưu Văn Thanh, tự nhiên cùng Lưu Văn Thanh lớn lên giống nhau, cũng bởi vì vậy mà ở yến tiệc trung thu được thái tử để ý, càng thêm thừa nhận nàng.

      Nhưng Âu Dương Tuệ Như trước kia biết nền tảng, hiểu lầm hành động của thái tử, ăn hồi dấm chua sau bị mất tính mạng của chính mình, thế nào lại xảy ra việc đưa kẻ cường gỉa như Âu Dương Thanh đến. Biến cố ngoài ý muốn này, biết là ai may mắn, ai vận rủi.

      Âu Dương Tuệ Như trong lòng hốt hoảng suy nghĩ nhiều như vậy, bề ngoài lại chỉ qua cái chớp mắt. Nhìn chằm chằm Ngô thị nhìn như khiêm tốn, thoáng nhìn đáy mắt nàng chợt lóe rồi biến mất khiêu khích cùng tính kế, Âu Dương Tuệ Như câu môi, mặt hơi trào phúng, trong lòng thầm khinh thường: Ngô thị, ngươi muốn tranh thủ tình cảm, muốn cung đấu, bản thân làm ầm ĩ mặc ngươi, tỷ đây nhưng là muốn xử lý nữ hoàng,là người duy hộ đại kim hoàng quyền chính thống, với ngươi hoàn toàn cùng tiếng .
      minhminhle, lyly, Natalie Pham4 others thích bài này.

    4. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      Thái tử thế này chắc k phải nam 9 nàng nhỉ.hay truyện này chỉ tập trung việc nữ 9 pk nữ hoàng thui........ :yoyo69::yoyo69::yoyo69:@hitsuji
      Hằng Lê thích bài này.

    5. Hitsuji

      Hitsuji Well-Known Member

      Bài viết:
      212
      Được thích:
      1,609
      Ừ, Thái tử phải nam chính ^^, đây là thể loại xuyên + nữ phụ + đại thúc + pha thêm chút đam mỹ ở cặp khác :))

      chung là nồi lẩu thập cẩm.
      Hằng Lê thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :