[Hđ,Sắc]Tiểu Chủ Nhà - Hương Đóa Hoa [TUYỂN EDITOR]

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Thông báo tới Editor
      l
      - Khi edit xong 1 bộ truyện hãy vào topic Hỗ trợ thành viên
      - Báo số chương truyện hòan thành để được cộng thưởng ruby

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      1.2
      Beta: Ishtar

      "Đừng, tuyệt đối đừng nha mẹ, xem như con cầu xin mẹ, cho dù gả heo gả chó con cũng dám gả cho ta đâu, mẹ thể chỉ vì muốn con lập gia đình mà trông nom sống chết của con."


      Kiếm Đông? Đùa ư, nhớ tới gương mặt biểu tình giống như 'thân Chung Quỳ mặt La Sát', Kiều Tiểu Mạch liền cảm thấy lạnh lẽo, cần suy nghĩ mà cự tuyệt, đừng kết hôn, chỉ nghĩ tới lúc hai người chỗ, toàn thân liền cứng nhắc, nổi hết cả da gà.


      Kiều mẹ thấy phản ứng như vậy, bất đắc dĩ phải buông tha "Nếu con thích mẹ cũng ép nhưng con rể tương lai phải đáp ứng được mấy cầu này: đầu tiên, nhà trai thể quá kém, cổ ngữ rất hay, môn đăng hộ đối mới có thể có đôi có cặp, bạch đầu giai lão, hạnh phúc mỹ mãn. Tiếp theo, phải tốt nghiệp đại học, ít nhất là thạc sĩ, hai đứa có thể chuyện với nhau , như vậy cảm thấy cuộc sống đơn điệu thú vị. Ngoài ra phải có năm năm kinh nghiệm gây dựng nghiệp độc lập bên ngoài mà dựa vào người nhà giúp đỡ, như vậy có thể chứng minh phải là loại ăn chơi trác táng, bảo đảm con nửa đời sau cuộc sống lo, tốt nhất trong nhà có người làm chính trị! Cuối cùng, tướng mạo đoan chính, có ham mê bất lương, cuộc sống có quy luật, làm việc và nghỉ ngơi bình thường, có thói quen tập thể hình, tính tình tốt, tu dưỡng cao. . . . . ."


      Kiều Tiểu Mạch cảm giác thái hậu nhà mình đúng là bị Phượng tỷ bám vào người, xem ra sở dĩ còn chưa gả được, người hỏi thăm, phải do ' như rồng leo, làm như mèo mửa', cao ngạo lãnh diễm, mà là do cánh cửa Kiều gia quá cao, quý tử nhà người ta hiểu bản thân trèo cao được.


      "Đặc biệt, cậu ta phải cam đoan đối xử với con như Hôi Thái Lang đối với Hồng Thái Lang, bằng đừng hòng làm con rể Kiều gia ."


      《Hạnh phúc cùng Hôi Thái Lang》là tiết mục mà Kiều Tiểu Mạch cùng cháu Kiều Điềm Điềm mỗi ngày đều xem, Kiều mẹ do chăm sóc cháu nên cũng cùng xem, do đó mới có cái cầu đặc biệt này.


      Giờ này khắc này, trong đầu Kiều Tiểu Mạch vang lên tiếng ca tịch: Ta nghĩ ta đơn, cả đời này đều như vậy đơn. . . . . .


      Bóng đêm mê người lãng mạn hấp dẫn phủ kín kẽ hở lên khắp thành phố S, khi bầu trời điểm lên những vì sao sáng bắt đầu cuộc sống về đêm, có những nơi tại thành phố S buổi sáng vẻ ban đêm lại mang màu sắc khác.


      Tại quán bar Dạ Đại, hai màu trắng đen giao nhau, đầu nhân viên phục vụ đeo nhánh cây chính là loại cây Thiết chạc, màu sắc vàng tiệp với màu của quầy Bar. nhạc, giai điệu, nhịp điệu, ánh sáng trong gian đen trắng sinh ra các loại hiệu ứng hình ảnh sống động, tô đậm vẻ đẹp mộng ảo thần bí, dưới ngọn đèn hoa lệ sặc sỡ thẩm thấu ra ánh sáng ấm áp. Ngẩng đầu là trần nhà với những chiếc đèn màu sắc lấp lánh khác nhau, hình dáng kỳ lạ, ban nhạc chơi khúc nhạc tự do, còn có này chiếc gương lớn như mộng ảo, chiết xạ ánh sáng cùng những hình ảnh sống động của nơi này, nó mang đậm phong cách sống của người Đông Phương, cho tháy đại cung điện vũ hội rộng lớn này vừa mới bắt đầu. Bên sân nhảy chớp lóe ánh đèn màu trắng là chiếc ghế sô pha, có đứng đó, nhảy múa uốn éo lắc lư thân mình.


      Kiều Tiểu Mạch rất thích cảm giác này, tựa như lạc vào gian Thượng Hải những năm 30 với các ca sĩ nữ, khách đến nơi xa hoa truỵ lạc mượn rượu giải sầu. . . . . .


      "Hạ Tu Viễn nhờ hai tớ với cậu, ta cùng Kỷ Hiểu Vân chia tay rồi, ta ta cậu, hi vọng cậu có thể cho ta cơ hội."


      Hạ Tu Viễn là học trưởng của Kiều Tiểu Mạch, hai người nhau hai năm, quan hệ ổn định, tình cảm thâm hậu, chuẩn bị sau khi tốt nghiệp đại học gặp cha mẹ hai bên xin phép kết giao, về sau đồng chí Hạ Tu Viễn bị phát bắt cá hai tay cùng với người chị em đồng hương - Kỷ Hiểu Vân của .


      Cho nên , cuộc sống so với tiểu thuyết, phim truyền hình càng thêm cẩu huyết hơn nhiều.


      Kiều Tiểu Mạch cười lạnh tiếng mỉa mai : "Như thế nào, ta cho là tớ đến nay chưa gả là do còn cảm tình với ta? Quay trở lại? ta nghĩ hay đó, chị đây tại có nhà có xe có tiền có tài có nhan sắc, muốn dạng đàn ông nào mà được, cần gì phải vì mà lãng phí tuổi xuân? Lại giữa chúng tớ có bao nhiêu thương chứ, tốt hơn hết là nên quay lại."


      Mạnh Tiểu Hà cười, "Để cho Hạ Tu Viễn hối hận ! Lúc trước tớ cảm thấy buồn thay cho cậu, ta như thế nào mà bỏ viên kim cương như cậu mà tìm Kỷ Hiểu Vân."


      Phải biết rằng Kiều Tiểu Mạch chính là hòn ngọc quý tay Kiều Kiến Quốc, cha ấy cùng dì út là những người nổi danh thương trường, giá trị con người ít nhất ngàn vạn, cả Kiều Đống thừa kế nghiệp cha, tiếp quản Kiều thị xí nghiệp, hai Kiều Lương sau khi tốt nghiệp liền được tuyển vào bộ đội đặc chủng - đội "Liệp Báo."


      Tuy Kỷ gia cũng xem như nhà giàu có nhưng so với Kiều gia giống như đom đóm so với mặt trời, mà bản thân Kỷ Hiểu Vân cũng so được với Tiểu Mạch vĩ đại, bất quá đối với bộ ngực 36E cũng rất là khả quan.


      Kiều Tiểu Mạch nghĩ nghĩ, "Đàn ông đều là động vật coi trọng cảm giác, đối với vật càng lồi lõm càng mẫn cảm, hơn nữa nhiều ít gì đều có chút cảm giác luyến mẫu, đàn ông có lẽ thích ăn đồ ngọt, nhưng với con dịu dàng ngọt ngào cách nào cự tuyệt được."


      Phục vụ tới hỏi muốn uống cái gì?


      Mạnh Tiểu Hà : tối nay cho chai XO !


      "Có thức ăn ?" thanh ngọt ngào pha lẫn chút bực bội vang lên.


      "Có! Đây là thực đơn của quán bar, tiểu thư ngài cần gì?" Phục vụ ân cần đưa cho Kiều Tiểu Mạch.


      Kiều Tiểu Mạch nhận lấy, lưng dựa vào sô pha, lười biếng ra: "Cho tôi phần sữa đậu nành cùng bánh quẩy."


      Gương mặt của phục vụ trở nên cứng ngắc: "Thực xin lỗi, cái này có."


      "Vậy mang năm mươi xiên thịt nướng."


      Khóe miệng của phục vụ co giật, " có."


      "Tôm cuộn nấm hương chua cay, cánh gà hầm tiêu, thêm dĩa lòng heo nữa!" (Ishtar: mấy món này ta chém nhé)


      " có."


      "Vịt nướng Bắc Kinh nhất định là có đúng ?"


      "Thực xin lỗi. . . . . ."


      " có gì cả, các người còn mở quán cái gì? Nước mình tiến vào WTO bao nhiêu năm, các người kinh doanh còn đơn điệu, cái gì cũng có, tiếp tục như vậy sao cùng quốc tế sánh vai, cùng nước ngoài cạnh tranh?"


      "Tiểu thư, đây là quán bar, phải tiệm tạp hóa."


      Mạnh Tiểu Hà nghe tiếng ai oán của phục vụ, nghẹn cười, ôm bụng lên tiếng giải vây , "Cho ấy ly Calvet Première Pinot Noir (đêm đen huyễn hoặc)"


      "Cậu giống gà mẹ" Kiều Tiểu Mạch đẩy chiếc kính mặt , bởi vì việc học quá nặng, tại năm hai cao trung, mắt của liền bị cận, do chăm sóc tốt nên bên 3 độ bên kia 3.75 độ. Sau khi chia tay Hạ Tu Viễn, liền có thói quen mang kính khi làm mọi chuyện từ học, xem TV ....


      Bởi vì lý do chia tay lúc đó của Hạ Tu Viễn là: em quá đẹp, thực tế là đôi mắt này, quá mức mê người, có cảm giác an toàn!


      Mạnh Tiểu Hà trừng mắt, nghiến răng nghiến lợi , "Muốn tớ nhét cái núm vú cao su vào miệng cậu ?"


      Kiều Tiểu Mạch đưa mắt nhìn ngực của mình, đặc biệt ủy khuất , " có biện pháp, Trịnh Tiểu Muội để cho tớ yên, bà tớ chưa phát dục hoàn toàn, luôn bắt tớ bổ sung thêm dinh dưỡng."


      Mạnh Tiểu Hà hai tay vòng trước ngực, ánh mắt thèm che giấu bắn về phía vòng 34B của Kiều Tiểu Mạch, " phải tất cả sắt đều có thể rèn thành thép, tương tự, cũng phải mọi người bú sữa mẹ đều có bộ ngực lớn, nhìn cậu mà coi cho dù có uống nhiều hơn chăng nữa cũng có phát triển theo khuynh hướng bò sữa đâu, đương nhiên y học có thể giúp nhưng tớ cho rằng cậu có thể chịu được đau đớn! Còn có, nếu đem mắt kính bỏ xuống tớ cam đoan có người đàn ông nào quan tâm chuyện cậu có 36D hay "


      Kiều Tiểu Mạch ngẫm lại hề chấp nhất vấn đề này nữa, chậm rãi lấy kính xuống, lộ ra cặp mắt phượng, dung nhan vốn mỹ lệ lập tức sáng rọi vạn phần, "Như lời ấy, cho tôi ly Calvet Première Pinot Noir" sóng mắt lưu chuyển, trong nháy mắt toát ra loại xinh đẹp tự nhiên, mê hoặc chàng phục đến ửng hồng cả hai tai.


      Nhìn bóng dáng liêu xiêu của phục vụ, Kiều Tiểu Mạch nở nụ cười, "Sinh viên dễ trêu chọc", lấy cho mình ly XO đá, quơ quơ, hai ngón tay thon dài ngón tay lấy viên đá bỏ vào miệng, thần sắc ngữ khí đều vô cùng mệt mỏi: "Tớ bắt đầu cảm thấy tịch mịch rồi, bởi vì quá lâu thương với ai cả."


      "Tớ cũng bắt đầu cảm thấy tịch mịch đây, bởi vì lần quen bạn trai này kéo dài quá lâu." Mạnh Tiểu Hà đồng dạng mệt mỏi , "Tiểu Mạch, ngày mai tớ xem mắt."


      "Cậu tính đổi người mới?" Kiều Tiểu Mạch biết Mạnh Tiểu Hà là điển hình của chủ nghĩa hưởng lạc, bạn trai mà ấy kết giao thời gian dài nhất quá ba tháng.


      ", lần này tớ tính tìm phiếu cơm dài hạn." Mạnh Tiểu Hà lông mi chớp động.


      "Mẹ của tớ lại thu xếp xấp dày đối tượng, có muốn tớ chia cho cậu ít hay ?" Kiều Tiểu Mạch khoa tay múa chân.


      "Tốt." Mạnh Tiểu Hà chút khách khí , uống ngụm lớn XO, "Mạch, kỳ xem mắt cũng quá hành hạ người, chủ yếu là xem tài sản, thân phận , địa vị, học thức cùng lý lịch, ngẫu nhiên cũng xem nhân phẩm của đối phương, bất quá cái này tựa hồ cũng quan trọng."


      Lời này có chút quen tai, Kiều Tiểu Mạch cảm thấy nghe qua, bất quá, cũng thích hợp với , tài sản, thân phận địa vị, học thức cùng lý lịch, thiếu, chỉ là tình nghĩ miễn cưỡng mà có được.


      Thời điểm mọi người lên ca hát, Kiều Tiểu Mạch chọn cho mình ca khúc《 có tình 》, đối với bài hát này rất có cảm giác, cảm thấy bài hát này quả thực là vì mà sáng tác !


      Công nguyên năm 1999.


      Tôi kéo thân mình tới bờ biển


      Sao cuối của cùng vẫn phải tìm tình lãng mạn


      là phiền nha phiền


      ràng là ngày rất tốt


      Tôi nên tự mang ô đầu mình


      Nhưng ra vẫn nên phòng ngừa rắc rối có thể xuất


      là rảnh rỗi nha rảnh rỗi


      Tôi lớn lên quá bình thường


      Cũng kiếm đượckhông ít tiền


      Tìm người sao lại vô cùng khó khăn


      Tôi tình nguyện bay đến chân trời

      Hoang phí thời gian và tiêu phí tiền


      Cũng thể tùy tiện tìm người xa lạ đến với tôi


      Người chinh phục rôi ơi sao còn chưa xuất


      Đừng để mình tôi đứng ở cao mà lạnh lẽo


      Ai cũng hiểu được ngoại trừ thay đổi hết thảy còn cách nào nữa


      Có thể thay đổi nhưng cũng cải biến được cảm giác độc của tôi


      Tôi của trước thế kỷ 21


      Tuyệt đối có tình


      Tôi tuy chưa sống được bao lâu nhưng cũng nhìn thấy lắm đời


      tin xemđi


      Tôi cho chúng ta thân tại Tào doanh


      Cũng để cho tôi lòng tại Hán


      Tôi để cho mình đứng ở dưới ánh mặt trời


      Trông mong nha trông mong. . .


      người tại bờ biển trông mong nha trông mong. . .


      Tôi và mọi người lúc đó đều cùng trông mong nha trông mong. . .


      Kiều Tiểu Mạch với đôi mắt xinh đẹp như hoa đòa, đừng là những người đẹp da dạng muôn màu trong giới giải trí, chính là trong quán bar lúc này, cũng ai có thể sánh với , cho nên rất tự tin vào vẻ đẹp của mình.

      Nhưng phụ nữ trong giới giải trí có rất ít người có được hạnh phúc! Côthông minh, sắc bén cần hoài nghi, dũng cảm đưa ra quan điểm, đối với việc bất bình can đảm lớn tiếng, có thể cùng radio liên tuyến đối thoại hô to "Phụ nữ là phải như vậy" , mười phần là người phụ nữ đại.


      Để duy trì hôn nhân, gia đình cũng có phương pháp, cho nên ông xã suất khí, bà xã song toàn, là gia đìnhngười người ca ngợi thực phải cầu có được, mà là hiểu được vì phải trả giá.


      Kiều Tiểu Mạch rất thích câu: hạnh phúc giống như phim thần tượng diễn đơn giản như vậy, phải mến nhau hạnh phúc, hạnh phúc là phảitrả giá nhiều, cười, rơi lệ , hy sinh.


      Đây cũng là khát vọng mà thể cầu!


      chị @Ishtar , chị QH nhờ chị beta lại chương này, em beat chắc còn sót quá
      Last edited by a moderator: 14/9/14

    3. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      banglangtrang123 thích bài này.

    4. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      sao nam 9 chưa thấy cái bóng vậy.....................đến bao h ms có thịt cho ta chén đây:yoyo49::yoyo49::yoyo49:
      thank nàng :yoyo42::yoyo42::yoyo42:

    5. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      Chương 2. Trọng sinh
      Edit: thuytinh
      Beta: Ishtar
      Kiều Tiểu Mạch lúc tỉnh lại đầu rất đau, đầu óc cũng có chút mê muội, muốn ngồi dậy, ngay lập tức phát thân thể của mình giống như nhũn ra, ràng muốn cũng thể ngồi lên nổi, đầu cũng rất đau, mí mắt giống như nặng ngàn cân thể mở ra, cố gắng lúc lâu với toàn bộ sức lực mới mở ra được chút.

      mơ màng nhớ tới chuyện tối ngày hôm qua , nhớ Mạnh Tiểu Khê uống rượu say, cố gắng lắm mới mở ra mini cooper của mình chở Tiểu Khê về, tại lúc quẹo qua khúc cua đường, chiếc xe buýt chạy với tốc độ nhanh chạy hướng ngược lại, lao về phía xe của , ngọn đèn của xe buýt làm chói mắt, dưới tình huống nguy hiểm đó, đánh tay lái của xe về bên phải, có thể bởi vì tốc độ xe quá nhanh, xe đâm vào bồn hoa ven đường, sau đó trong tiếng phanh xe chói tai, mất ý thức.

      Như vậy là bị tai nạn xe cộ, mini cooper là loại xe rất an toàn, hơn nữa xe chỉ là va vào bồn hoa ven đường, khẳng định nhiều lắm chỉ bị thương, đến mức phải chết! Vậy giờ ở trong bệnh viện sao?? Nhưng vì sao ngửi thấy mùi thuốc sát trùng khó chịu của bệnh viện?

      Kiều Tiểu Mạch cố gắng mở to mắt, đảo mắt qua vòng quanh phòng: nơi đây giống là phòng bệnh trắng trong bệnh viện, mà là căn phòng cũ, sơn tường bị tróc ra có thể thấy được màu vàng đất của gạch, mặt tường gồ ghề, ở vị trí góc tường có hai khe hở rất lớn, giống như hai con rết to nằm uốn lượn, phòng có trần nhà, nhìn lướt qua xà ngang có thể thấy được màu xám trắng phiến đá.

      Nhà ngói?

      Nhìn lại cách bài trí của gian phòng, vị trí của giường đặt trong phòng chính là hướng bắc, theo hướng bên trái nhìn thấy cái tủ quần áo cao với hai cái cửa mởvà cái tủ khác thấp hơn đặt bên cạnh, mặt của cái tủ cao đặt chiếc cặp da màu đỏ, theo hướng tay phải là cái bàn vuông , mặt bàn đặt thư và giấy viết chữ, còn có cây bút máy 2B cùng với cái khay màu hồng đựng hạt dưa cùng kẹo. . . . . .

      Kiều Tiểu Mạch cảm thấy cái cặp da màu đỏ có chút quen mắt, giống như cái cặp đặt phòng chứa đồ cũ dưới tầng hầm nhà , nghe đó là đồ cưới của Trịnh Tiểu Muội nhà . bị làm sao vậy, bị bắt cóc rồi sao? Lúc này, phòng bên ngoài có tiếng truyền đến.

      "Mạch Mạch sao còn chưa tỉnh? Điều này hình như đúng, xảy ra chuyện gì chứ, hay chúng ta thử gọi Lưu lão tam sang đây xem thử, hai thằng nhóc kia hình như sao mà?"

      Kiều Tiểu Mạch hiểu, đây là tiếng của Kiều Kiến Quốc, nhưng nghe giọng trẻ rất nhiều, bất quá lại thiếu mất mấy phần hào khí và kiên cường.

      " cần! Mạch mạch yếu ớt, sao có thể so sánh với hai đứa chắc nịch kia chứ, chừng là ham ngủ thôi, lát em uy cho con bé uống chút canh giải rượu, nhưng mà rượu gạo có tác dụng chậm, Mạch Mạch lại uống nhiều như thế, lát tỉnh lại náo loạn cho xem, cũng tại ngày hôm qua rống lớn với con bé làm chi." Tiếng của người phụ nữ nghe rất giòn, giống tiếng của thái hậu nhà , chỉ là nghe ra có mấy phần ôn nhu.

      "Ngày bình thường nỡ lớn tiếng với con bé, nếu phải tối hôm qua con bé bướng bỉnh chịu buông tay em ra, làm sao có thể nổi giận rống con bé chứ?"

      "Con bé bướng bỉnh phải tại sao? Ai kêu dám cho con bé uống rượu làm chi?" Người phụ nữ tựa hồ rất tức giận, tiếng cao hơn vài phần.

      "Vợ a, em đừng có tức giận, biết sai rồi! chính là cảm thấy vui vẻ, thế nên mới cho bọn cũng nếm thử rượu gạo của em làm, sao nồng độ của rượu kia cũng cao, còn bỏ thêm chút mật ong mà, vừa uống liền mê ngay, uống hai ngụm cũng có gì, nhưng mà ba thằng nhãi con lại uống thành nghiện, nên dám ở sau lưng uống trộm, chai rượu đều bị ba thằng nhãi con đó lãng phí, đây cũng đau lòng lắm? Bất quá, cũng lại, cũng tại em làm rượu gạo ngon quá làm chi?"

      "Nếu thế, cũng cần đau lòng vì từ nay về sau em làm nữa, được chưa?"

      "Đừng nha vợ, em thể bởi vì lỗi của con trẻ mà đổ hết lên người của a, về sau hứa cất giấu kỹ, được ?" Người đàn ông mặt dày mày dạn dính lên, bị người phụ nữ đẩy ra, "Tránh sang bên, mặc kệ , em xem Mạch Mạch sao rồi?"

      Người phụ nữ đẩy cửa phòng vào, khuôn mặt tròn, mắt to hơi xếch lên, mắt phượng có chút hơi hẹp dài, ôn nhu điềm tĩnh nhưng lại chứa chút mị hoặc! Tóc dài vén lên được cố định bằng cây trâm bằng trúc, trong tay bưng cái chén sứ màu trắng, khóe miệng có chút giơ lên, mặc dù người mặc cái áo đỏ thẫm có chút cũ rồi, nhưng vẫn cảm thấy rất đẹp.

      Kiều Tiểu Mạch ngồi ở giường yên lặng hồi, đầu óc trống rỗng, Trịnh Tiểu Muội, đây là Trịnh Tiểu Muội lúc còn trẻ?

      thể nào, nhớ Trịnh Tiểu Muội ngoại trừ là con ra bên ngoài có đứa con nào khác.

      "Mạch Mạch, tỉnh rồi hả, có cảm thấy ở đâu thoải mái hay ?" Người phụ nữ hạ thấp thân thể ôn nhu hỏi.

      "Đau đầu, toàn thân đều đau." Kiều Tiểu Mạch vô ý thức đáp trả, vẫn còn khiếp sợ và nghi hoặc chưa tỉnh lại.

      "Ngoan ngoãn, đây là canh giải rượu, uống xong sao nữa." Người phụ nữ xinh đẹp ôm vào lòng, đem chén thuốc màu vàng nhạt đưa tới bên khóe miệng , Kiều Tiểu Mạch phản xạ có điều kiện cúi đầu uống.

      Cái vị này rất quen thuộc, đây chính là canh giải rượu tổ truyền của nhà Trịnh Tiểu Muội, ba người đàn ông nhà đều thích rượu nên trong nhà luôn có cái này dự phòng, thực ra canh giải rượu bí truyền này rất khó uống, nhưng đối với việc trị chứng say rượu cũng rất có hiệu quả, nhưng mà, vẫn cảm thấy là lạ ở chỗ nào.

      chén thuốc uống xong, lần nữa Tiểu Mạch bị bắt về giường nằm rốt cuộc biết là lạ ở chỗ nào rồi, giường của phải là giường Simmons màu hồng phấn dài hai mét rộng hai thước, mà là kiểu tấm ván gỗ cũ được gia công bằng tay, chăn mền phải làm bằng lông mềm mại, mà là bằng bông vải mục nhiều, thân thể phát triển thành thục của cao1m66 cư nhiên có thể bị Trịnh Tiểu Muội ôm vào trong ngực cho uống thuốc. Nhìn xem tay của mình, vẫn như trước trắng trắng mềm mềm , chỉ là trở nên xíu, nhìn lại chỗ khác cơ thể, giống như bị thu lại rồi. Ngạc nhiên hơn nữa khi phát cửa treo tấm lịch to nhưng đó viết: ngày 17 tháng 2 năm 1988! Mặc dù lại tiếp tục trì độn nhưng cũng biết chính mình gặp chuyện gì.

      Trọng sinh ——oh, my lady gaga····

      Hôn mê hồi lâu mới hoàn hồn trở lại, cách khác tại mới bốn tuổi.

      Lại lần nữa, oh, my lady gaga!

      Kiều Tiểu Mạch vuốt lại huyệt thái dương của mình, mặc dù so với nhiều người khác may mắn hơn vì có cơ hội bắt đầu lại từ đầu, nhưng, , muốn!

      từng nhàm chán đọc qua vài truyện trọng sinh mạng, phần lớn nữ chính trong truyện bởi vì cuộc sống như ý hoặc là cuộc sống quá gian khổ, nên mới về đến quá khứ để làm lại từ đầu. Riêng bản thân của , đối với cuộc sống của chính mình rất hài lòng, chỉ là vài đoạn tình cảm hữu duyên vô phận lướt qua, hai người bạn tốt của lại phản bội , ngoài những chuyện này cuộc sống của có thể mỹ mãn, gia cảnh giàu có, cha mẹ thương, trai che chở, họ hàng tương thân tương ái, chỉ còn mỗi việc là tìm người đàn ông mình có thể đến nửa đời sau. là người vợ hoàn hảo, có dung mạo cùng tiền tài, học thức và khí chất nên việc tìm chồng khó khăn.

      Tuy nhiên, giờ lại trọng sinh, điều này có nghĩa là phải học lại tiểu học, trung học, cao trung, đại học, thi nghiên cứu sinh. . . . . . Còn có căn phòng cũ kỹ, giường cứng, chăn mền còn tản ra mùi nấm mốc cũ của sợi bông. . . . . . Thượng Đế, cứu mạng a!
      Last edited: 16/9/14
      Nhiên Nhiên, Nhi Đặng, lee8 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :