1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Đồng nhân Harry Potter - Xuyên không] Màu xám đen - Hổ Bán Liên (112/248)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 17: Trở về trường và Chocolate lễ tình nhân

      Chúng tôi lễ Giáng sinh hạnh phúc nhất, trao đổi quà tặng với nhau.

      Blaise đưa cho tôi thẻ kẹp sách kim loại, hoa văn rất đơn giản nhưng mà cực kỳ tinh xảo, ánh mắt luôn luôn tốt hơn tôi nhiều. Tôi hết sức xấu hổ đưa áo khoác có bùa chú giữ ấm vĩnh viễn (do diện của Mr. Walker, cho nên tôi chỉ có thể lờ mờ mà tỏ vẻ đây là áo khoác "Rất ấm áp") ------- cảnh tuyết cầu bị vỡ tôi còn dư tiền mua cái.

      Nhưng mà nhìn Blaise cực kỳ thích, hôn mặt tôi và trán rất nhiều lần.

      Thực ra........ Chỉ cần là tôi đưa là thích .

      Walker đưa tôi cặp sách bằng da màu be, bề ngoài có vẻ bình thường nhưng mà cực kỳ bền. Tôi nghĩ chờ tôi nghiên cứu gian ma pháp có thể ở bên trong thêm cái.

      Bởi vì trước đó biết chuyện, cho nên tôi cũng có chuẩn bị quà cho ông ấy. Nhưng mà tôi bảo đảm với ông ấy, lễ Giáng sinh kế tiếp tôi tặng hai món.

      Rất nhanh, ngày trở về trường hề làm cho người ta mong đợi đến rồi.

      Tôi tạm biệt Blaise, trở về cuộc sống lẻ loi mình ở Hogwarts.

      Bởi vì nghỉ đông gián đoạn cuộc thi Quidditch, đến phiên Gryffindor đối đầu Hufflepuff.

      Tôi nhìn người xem Quidditch ở đài dần dần mất hẳn hầu như còn. Nhưng mà ở bàn cơm tôi nghe , trọng tài trận đấu này cư nhiên là giáo sư Snape!

      Merlin a! Tôi ngược lại hút ngụm lương khí, nghe được tin tức này các học sinh đều phản ứng giống như tôi, Hufflepuff càng nghiêm trọng, mặt còn chút máu.

      Bởi vậy tôi lén lút xuất ở đài xem thi đấu. Hơn nữa tôi phát đài cuộc thi rải rác có vài học sinh Slytherin....... Tôi đoán tất cả mọi người là muốn nhìn giáo sư Snape cưỡi chổi = =.

      Ông ấy trôi nổi, áo choàng màu đen bập bềnh trong trung. Ông ấy có mũi to, tóc đen nhờn dính hai vào hai bên má, này giống như....... Lão phù thủy tà ác trong truyện nhi đồng Muggle.

      Tôi nghe thấy thanh nghẹn ngào của đám con lửng Hufflepuff.

      Bởi vì giáo sư Snape đối với Gryffindor có thù hận ăn sâu bén rễ, Hufflepuff có thể là được lợi.

      Nhưng mà Potter cầu thủ tốt....... Cậu ta thiếu chút nữa va chạm vào giáo sư Snape, nhưng rất nhanh cậu ta bắt được Snitch vàng kết thúc trận đấu, khiến giáo sư Snape có phát huy đường sống công bằng của ông ấy.

      Bởi vậy giáo sư Snape rất tức giận....... Ông ấy u, giống như Moses(*) vượt qua Biển đỏ vậy, học sinh trẻ tuổi ven đường mỗi người chạy ngã.

      (*)Moses: Ông là lãnh tụ tôn giáo, người công bố luật pháp, nhà tiên tri, nhà chỉ huy quân và sử gia. (Nếu các bạn muốn xem Thần tích "Vượt qua biển đỏ" đọc thêm ở http://auduongsongtam.wordpress.com/201 ... a-bien-do/ )

      -------------

      Ngay sau đó, lập tức là lễ tình nhân rồi.

      ngày trước lễ tình nhân tôi ở trong ký túc xá dùng nồi tự tạo chocolate, vật liệu là nghỉ đông ở nhà mua được ------ chỉ mong nó có quá thời hạn.

      Tuy là lần đầu tiên, nhưng mà quá trình làm ra coi như thuận lợi. Tôi làm ba loại hương vị, rượu Rum, caramel và coffee đắng, dùng túi xinh xắn khác nhau bỏ vào, sau đó lên tháp cú mèo.

      Lễ tình nhân này nhóm cú mèo rất bộn rộn, nhưng mà tôi dùng kẹo thuyết phục chúng nó giúp tôi mang chocolate đưa ra ngoài. Hương vị Caramel và rượu Rum tôi đưa cho Blasie, kèm theo tờ giấy , cho đem hương vị rượu Rum đưa cho Walker.

      Còn hương vị coffee đắng tôi đưa cho giáo sư Snape....... Tôi ở tờ giấy viết:

      "Cảm ơn thầy dạy bảo cho tới nay ------- S.H".

      Tôi có can đảm viết tên mình....... Cho dù tôi nghi ngờ ông ấy căn bản là xem.

      Vào ngày thứ 14, lúc ăn sáng, chừng trăm con chim cú mèo tràn vào. Rất nhiều chân cú mèo nắm bó hoa bay lượn theo bàn cơm mà qua, đem hoa hồng đỏ vàng trắng chuẩn xác ném mạnh vào trong tay nữ sinh, các nữ sinh ngạc nhiên mừng rỡ thét chói tai.

      Ngay sau đó lại đợt cú mèo vào nữa. Đem túi xinh xắn đựng chocolate bị đưa đến tay nam sinh.

      Malfoy dường như chút để ý ba cái túi lớn trước mặt cậu ta, trong mắt mang theo đắc ý che dấu. Nhưng mà khi cậu ta xoay đầu hướng bàn dài Gryffindor, nhìn thấy trước mặt Potter bàn bày đầy đống chocolate, vẻ mặt liền thay đổi.

      Lúc mọi người cơm nước xong chuẩn bị rời tiệc, con cú mèo đến chậm bay vào, trực tiếp bay về phía bàn giáo sư.

      Mọi người cảm thấy hứng thú nhìn chăm chú vào con cú mèo màu xám bay hai vòng ở bàn giáo sư, hạ xuống....... Trước mặt giáo sư Snape.
      Nhiên Nhiên, Tuyết Liên, thuyt2 others thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 18: Sau lễ tình nhân

      "Hiss ~" Tất cả phòng nhất thời phát ra thanh hút khí đồng đều. Giáo sư Snape đen mặt.

      Con cú mèo đắc ý hả hê nhếch lên chân, phía treo cái trong suốt màu đỏ, túi thêu kim tuyến.

      Giáo sư Dumbledore hai tay đan chéo, cảm thấy hứng thú nhìn chăm chú vào giáo sư Snape bên này. Các giáo sư khác lo giáo sư Snape gần như chuẩn bị phát ra ma thuật, mặt đổi sắc tiếp tục động tác lúc trước.

      Giáo sư Snape trừng mắt cái cái túi kia, giống như bên trong là quái vật Halloween.

      "A, làm cho tôi hâm mộ" Giáo sư Dumbledore cười tít mắt nhìn giáo sư Snape: "Mở ra nhìn xem , Severus".

      Tất cả giáo sư nhịn được ngồi ngay ngắn, cho dù là giáo sư McGonagall nghiêm túc bảo thủ, khóe mắt cũng cầm được liếc giáo sư Snape.

      Giáo sư Snape hừ tiếng, rút đũa thần ra........

      "Tan biến(*)" Ông ấy dùng lực, ràng .

      (*)Bùa tan biến: nguyên văn là tiêu vô tung nghĩa là xóa dấu vết nhưng mà mình nghĩ chính là bùa tan biến nên mình đổi lại ha ^^

      Cái túi vèo biến mất. Con cú mèo nhất thời bị cả kinh, vẫy cánh, lông chim bay tứ tung rơi vào chén canh của giáo sư Snape.

      Nó bất mãn mổ tay giáo sư Snape, thở phì phì bay .

      Được rồi, tuy là tôi sớm chuẩn bị ông ấy nhận, nhưng mà tận mắt nhìn thấy, trong lòng vẫn lại là có chút hậm hực hờn dỗi.

      Các học sinh sôi nổi, thấp giọng chuyện với nhau, tốp năm tốp ba ra nhà ăn.

      "A! Vậy mà có người gửi chocolate cho thầy Snape!" Ron Weasley hưng phấn mà quơ cánh tay cậu ta: " biết là nào, mình đoán não đó nhất định từng bị quái vật nghiền qua!".

      Tôi phía sau tổ ba người Chúa Cứu Thế, u trừng mắt bóng lưng Weasley. Ngượng ngùng, tôi chính là não bị quá vật nghiền qua.

      Cậu ta nhanh chóng nhìn xung quanh chút ------- Tôi muốn cậu ta quên nhìn phía sau ------- thấp giọng suy đoán: "Nhất định là thầy Snape cho ta uống mê tình dược! Ông ấy làm ra việc này!".

      ............ Chiếc này là cái xuất phát từ cảm ơn, chocolate bạn bè mà thôi! Mẹ tôi và bạn trai đều có phần!

      "Thôi Ron!" Tiểu thư Granger chính nghĩa kiên nhẫn : "Bồ là ghen tỵ giáo sư Snape có chocolate, mà bồ lại có!".

      "Ghen tỵ!" Weasley khó có thể tin kêu to, nhưng mà cậu ta tiếp tục rống to trước, Granger trợn mắt nhìn cậu ta ôm sách giáo khoa nhanh chóng xa.

      "Mình cảm thấy bồ ấy vẫn còn đáng ghét" Weasley đối Potter . Potter ôm đống chocolate miễn cưỡng cười cười.

      ----------

      Rất nhanh, lễ Phục Sinh cũng đến rồi. Blaise gửi cho tôi mười mấy trứng màu, tôi đoán hy vọng chia sẻ với bạn bè.

      Nhưng mà tôi khiến thất vọng rồi, dù rằng học kỳ này bởi vì ai tìm tôi gây phiền toái, tôi rất thoải mái.

      Kỳ nghỉ tôi có về nhà, bởi vì kỳ thi năm học sắp tới, mà các giáo sư sắp xếp quá nhiều bài tập.

      Tôi cực kỳ thích ứng cuộc sống như vậy, kiếp trước trải qua ở trung học điên cuồng mỗi ngày chỉ ngủ năm giờ, tôi nghi ngờ gánh nặng bài vở và bài tập bây giờ tôi thành thạo điêu luyện rồi.

      "Xin chào Hopper".

      "Xin chào, Granger" Lại lần ở thư viện hẹn mà gặp. Tôi và Granger như thường gật đầu chào hỏi.

      "Bồ xem........ A, đó phải là nội dung kỳ thi kiểm tra!".

      "Đúng vậy" Tôi khép lại quyển sách《động vật đáng sợ sâu trong lòng đất》.

      "Nhưng, muốn kiểm tra, bồ nên nhàn nhã như vậy" Granger tâm phiền ý loạn .

      "A......... Mình cho rằng kiểm tra là vì để chúng ta áp dụng kiến thức, mà những thứ này ở lớp học chúng ta nắm chắc" Tôi . Tôi hoàn toàn nghĩ thành tích tốt khiến người khác kinh ngạc, cho nên cần phải trước khi thi gặp chuyện lại ôm chân phật.

      "A, sai!" Ron Weasley cao hứng , đây là lần đầu tiên cậu ta đồng ý quan điểm của tôi: "Lại , cách kiểm tra còn khối thời gian!".

      "Có lẽ Hopper đúng" Granger hùng hổ xoay người nhìn chằm chằm Weasley, gay gắt : "Nhưng mà mình nghĩ bồ cũng có đủ, phải biết rằng thành tích bình thường của bồ cũng xong rồi!".
      Nhiên Nhiên, Tuyết Liên, thuyt2 others thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 19: Rồng

      Tổ ba người Chúa Cứu thế bây giờ thường xuyên xuất ở thư viện.

      Tiểu thư Granger luôn luôn là học sinh giỏi nhất ------- ai qua được, nhưng mà đối với kỳ thi, bé biểu quá mức khẩn trương.

      Hai người Potter và Weasley thể cùng bé ôn tập và làm bài tập, nhưng hai người đều ngáp ngừng, than thở.

      Mấy ngày này tôi bên xem bộ sách thú vị, bên nhìn tổ ba người Chúa Cứu thế tranh cãi. Granger trừ bỏ hoàn thành phần của mình, còn nghiêm khắc thúc giục Potter và Weasley, tôi nhìn Granger mà cũng mệt.

      Cho dù thuyết phục thế nhưng kiểm tra nhất định phải ở lại lớp, nhưng mà nếu hai cậu bé này phàn nàn, Granger hà cớ gì lao tâm lao lực như vậy?

      Nhưng........ Cậu bé mười hai tuổi, dường như cũng chưa ý thức được tầm quan trọng học tập.

      Tôi hoảng hốt nhìn bọn họ đến say sưa, chú ý, sách trong tay bị da áo choàng màu đen đụng rớt.

      Cực kỳ ràng, chủ nhân da áo choàng lớn có phát . Tôi chỉ thở dài, chính mình nhặt quyển sách lên.

      "Hagrid! Bác đến thư viện làm gì vậy?" Ron ngạc nhiên .

      Tôi nhận ra người cao to giống nhân loại chính là người tiếp đón chúng tôi ở trạm cuối cùng, người giữ khóa ở Hogwarts. Nhìn ra được, tổ ba người Chúa Cứu Thế và lão ta rất quen thuộc.

      Lão lóng ngóng : "A, có gì........".

      Lão đem sách Tây Tạng trong tay giấu sau lưng. Nhưng mà lão có ý thức được sau lưng còn có tôi, sách của lão đâm vào vai tôi, thiếu chút nữa đem tôi ép xuống.

      Được rồi, lão ta quá to lớn, là phát sinh vật bé như tôi. Vì phòng ngừa xảy tình huống gì nữa, tôi đành chịu đứng dậy ngồi xa ra.

      Hagrid và bọn Potter hàn huyên hồi, dù rằng tổ ba người Chúa Cứu Thế càng ngừng hướng lão ta nháy mắt ra dấu, nhưng mà thanh lão ta ình ình giống như tiếng sấm, lão nghiêm khắc ngăn cản bọn họ tiếp tục tìm kiếm Nicholas Flamel ------

      -------- Nicholas Flamel?

      Potter hồi hộp nhìn tôi, tôi cúi đầu, làm bộ như xem sách.

      Hagrid cuối cùng mất.

      Vẻ mặt bí hiểm Weasley nhìn xung quanh đánh giá phen, sau đó đứng dậy chỗ nào đó của bà Pince, lát sau ôm đống sách trở về, ba người líu ríu thảo luận.

      "Rồng!" Tôi nghe thấy Weasley thấp giọng .

      "Tất cả sách đều về rồng, bác Hagrid tới cùng là muốn làm cái gì?" Granger .

      Tôi nghe thấy lòng tò mò lại nổi lên, thực ra, tôi biết là vị người giữ khóa kia là người thích đọc sách. Nhưng mà bọn Potter ý tứ ràng có mời tôi cùng nhau thảo luận (đây là đương nhiên!), tôi cũng chỉ có thể thu hồi lòng hiếu kỳ của tôi.

      Nhưng mà tuần sau, tôi ngoài ý muốn ở phòng sinh hoạt chung Slytherin nghe thấy đáp án đủ để thỏa mãn lòng hiếu kỳ của tôi.

      "Quả thực là rồng, trứng con Hắc long Na Uy, vừa nhìn đương nhiên nhận ra!" Malfoy ngồi ở lò sưởi đắc ý : "Cái đó ghê tởm, bán cự nhân dơ bẩn, lão ta cư nhiên trong trường học dưỡng rồng!".

      Zabini như con báo lười biếng dựa vào lưng ghế sofa, lò sưởi chiếu lên làn da ngăm đen cậu ta. Cậu ta nghe vậy hoài nghi nhìn Malfoy: "Sao........? Cậu xác định?".

      "Tuyệt đối nhìn lầm!" Malfoy cười vui sướng khi người gặp họa, khuôn mặt luôn luôn trắng bệch nay trắng hồng hào, ánh mắt màu xám lấp lánh phát quang: "Chờ xem, Potter và bán cự nhân dơ bẩn kia, thực chờ mong bọn họ rời khỏi trường học này".

      "Được thôi" Huynh trưởng Hugh Coffey ngang qua thanh trước sau như đều lạnh lùng: "Nhưng mà tôi hy vọng cậu có thể nhớ kỹ lời tôi , bất luận cậu dùng thủ đoạn gì, chỉ cần mang phiền phức cho nhà là được".

      "A, dĩ nhiên" Malfoy , nhưng mà cậu ta ràng còn cao hứng như vừa rồi.

      Malfoy và Potter mối thù tới cùng là như thế nào tôi ràng, nhưng dễ nhận thấy, cậu ta mỗi lần gặp Potter lý trí biến mắt ở trong đầu cậu ta. Tôi vẫn rất tò mò cậu ta như thế nào đem họ "Potter" đến nghiến răng nghiến lợi như vậy, có năng lực bảo trì tao nhã cho nước miếng phun tung toé.

      Dù sao mỗi lần cậu ta tìm lỗi Potter, trừ bỏ đối với Potter tăng thêm chút buồn nôn, thể thành công khiến cho cậu ta tia thương tổn.

      Tôi đem mắt từ thân bọn họ thu hồi lại, hướng góc phòng tới.

      đậm chất Chồn hương mà http://***************.com/images/smilies/icon_biggrin3.gifhttp://***************.com/images/smilies/icon_biggrin3.gif
      thanks nàng nhiều!! http://***************.com/images/smilies/icon_biggrin.gif

      Chương 20: lập

      Malfoy về sau bắt đầu cuộc sống về đêm của cậu ta....... Ở Hogwarts, có nhóm Slytherin thừa kế cổ xưa luôn luôn biết mật đạo mà nhà khác biết.

      "Tôi khuyên cậu tốt nhất nên" ngày nào đó Zabini ở phòng nghỉ cản cậu ta lại.

      " thành vấn đề, bị phát " Malfoy tự tin . Cậu ta ban đêm bị phát , thậm chí dẫn theo hai tay sai đắc lực cậu ta: "Chỉ cần, ai tố giác" Cậu ta ý vị thâm trường nhìn về phía tôi ở trong góc.

      Tôi nghiêng người , chui đầu vào bài tập, dùng thái độ bày tỏ tôi đối với hành vi tố cáo này, có hứng thú.

      Malfoy luôn luôn quá mức tự tin, cho dù ai tố cáo, cậu ta vẫn bị bắt thôi.

      Nửa đêm ngày nào đó, Malfoy nổi giận đùng đùng được giáo sư Snape đuổi về phòng sinh hoạt chung của Slytherin. Giáo sư Snape thấp giọng gầm thét đánh thức rất nhiều học sinh, mọi người mặc áo ngủ chạy ra ký túc xá, tới phòng nghỉ.

      "Ta dám tin tưởng" Giáo sư Snape nghiêm khắc nhìn chằm chằm vào Malfoy: " Slytherin, vậy mà giống như Gryffindor não......." Ông ấy nhếch môi, từ từ phun ra cái từ kia: "......... Lỗ mãng. Slytherin vì trò mà bị trừ mất 20 điểm, tôi muốn trò tốt nhất nghĩ thế nào mới có thể bắt nó trở về".

      Vẻ mặt Malfoy cực kỳ trắng bệch.

      "Thứ sáu buổi tối tìm Filch, cấm túc của trò bắt đầu từ mười giờ. Vì ngu xuẩn của trò, trò Malfoy” Giáo sư Snape làm ra câu kết thúc, mạnh xoay người ra phòng nghỉ, áo choàng đen tung bay ở phía sau ông ấy.

      Malfoy dường như nhàng mà thở hơi, thân thể hơi sụp đổ chút. Nhưng mà tiếp theo giọng lạnh lùng khiến cơ thể cậu ta cứng ngắc lại.

      “Malfoy, vào” Hugh Coffey, đương nhiệm con rắn Slytherin, tựa tiếu phi tiếu híp đôi mắt màu vàng ta, đứng ở trước cửa phòng ngủ huynh trưởng .

      Mặt Malfoy có chút máu dừng lại trước cửa phòng ngủ huynh trưởng, bất chấp khó khăn vào.

      Zabini nhún vai, trở về phòng ngủ. Những người khác cũng mơ mơ màng màng trở về ngủ.

      Tôi đồng cảm nhìn cửa phòng huynh trưởng, Hugh Coffey nhất định tha thứ cho cậu ta.......

      đúng là như thế, bởi vì ngày hôm sau Malfoy xuất ở bàn ăn Slytherin, vẻ mặt nhợt nhạt giống như người chết, ánh mắt màu xám có con dấu màu lam đại biểu cho có nghỉ ngơi tốt.

      Nhưng mà cậu ta tiếp theo cao hứng lại dâng lên....... Bởi vì Gryffindor vào ngày trước buổi tối, bị trừ 150 điểm. Nghe , là vì cậu Potter Gryffindor biên soạn cái gì đó để bẫy Malfoy vào ban đêm, bởi vậy bị xử phạt nặng nề.

      Kết hợp vài ngày trước đó biết chút tin tức, tôi ngược lại nghĩ cần dối gì....... Nhưng mà Potter cũng thừa nhận thể ra chuyện rồng là . Tuy là tôi đối với nội quy công nhân viên hiểu , nhưng mà tôi cũng có thể hiểu tất cả đứa bé này nuôi dưỡng và dạy dỗ sinh vật nguy hiểm tạo thành hậu quả gì, Hagrid chắc chắn bị đuổi.

      Nghe thấy người hãm hại mình bị trừ nhiều điểm như vậy, Malfoy quả thực vừa sợ lại hưng phấn.

      Huynh trưởng Hugh Coffey ở ghế đầu liếc qua cái, Malfoy vội vàng dùng hết toàn lực khép lạo khóe miệng cười vui sướng khi người gặp họa.

      Mặc kệ như thế nào, bởi vì 150 điểm này, Harry Potter, cậu bé Chúa Cứu Thế, nhân vật được chào đón nhất và kính nể, trở thành cho mọi người chỉ trích. Ngay cả Ravenclaw và Hufflepuff cũng cho cậu ta mặt mũi, bởi vì vốn tất cả mọi người trông cậy vào thất bại lần này của Slytherin ------- tôi đối với điều này cảm thấy biết làm sao. Slytherin là kẻ thù chung của đồng bào......

      Malfoy thông đồng với mấy bé trai năm dưới, ở góc ngồi chồm hổm chờ đợi cười nhạo Potter.

      Huynh trưởng Hugh Coffey thích hành vi như vậy, ta cảm thấy cùng đám năm dưới này rất nhàm chán hơn nữa hề mỹ cảm. ta điển hình là quý tộc thuần huyết Slytherin, xuất sắc, khiêm nhường, tôn kính sức mạnh, lợi ích là cao nhất, hành động luôn luôn có mục đích ràng dứt khoát. Malfoy hoàn toàn thấy hành vi của mình ngây thơ lại buồn cười như thế nào.

      Nhưng mà huynh trưởng Hugh Coffey cũng thể xuất ở từng góc trong trường học.

      Bởi vậy mỗi khi Potter ngang qua, con rắn Slytherin đều lòng dạ vì cậu ta hoan hô, vỗ tay, rất chân thành cảm ơn: “Nhìn a! Cậu bé vàng của chúng ta!”.

      "A, là cám ơn!".

      “Ở, là giúp chúng tôi việc lớn!”.

      Mấy ngày này, Potter là khốn khổ.

      Cảm giác bị mọi người xa lánh và coi như kẻ thù tôi biết, kiếp trước tôi từng chịu qua, bây giờ tôi cũng chẳng để ý thái độ người xung quanh rồi. Nhưng mà đối với Potter, cậu bé đến mười hai tuổi mà , loại tình huống này là, rất tàn khốc.

      Bởi vậy ở trong thư viện, thấy Potter buồn bực vui, vẻ mặt nhàm chán của Weasley và im lặng miệt mài học tập Granger, tôi mang cho bọn họ đối với căm thù và căm ghét Slytherin vòng mới càng thêm thân thiết, lần đầu tiên chủ động qua ngồi cùng bọn họ chuyện.

      “Này....... Đừng buồn như vậy” Tôi : “ cần để ý ánh mắt người khác. Nếu cậu mặc kệ chuyện này, ai có thể nghĩ đến lại có kết quả gì! Dù có thiệt hại, sau đó Hagrid cũng nhất định bị xa thải”.

      Weasley nghi ngờ nhìn tôi. Potter cảnh giác, ánh mắt địch ý từ từ biến mất: "Bồ biết.......?”.

      “Tôi gật đầu : "Đúng vậy, ở phòng sinh hoạt chung Slytherin tôi nghe Malfoy qua”.

      Nghe nhắc tới Malfoy, đôi mắt dưới kính đeo mắt Potter ra vẻ chán ghét, nhưng từ từ lại bị chán nản thay thế: “Đúng là mình làm mất cơ hội giúp Gryffindor giành cúp”.

      Tôi an ủi cậu ta: “Chẳng qua là 150 điểm phải sao? Cậu là cầu thủ xuất sắc nhất ở Gryffindor nhiều năm như vậy, cậu nên là biết cậu vì Gryffindor lấy ít nhiều điểm! Mà Granger, lại là học sinh ưu tú nhất, gần năm học tới nay, cậu ấy vì tăng điểm Gryffindor chẳng lẽ bởi vì cậu ấy sợ chút còn 50 điểm sao? Tôi dám , nếu có các cậu, điểm Gryffindor nhất định càng thấp! Mọi người đối với các cậu như vậy căn bản công bằng, các cậu hề nợ bọn họ phải sao? Phải biết rằng, bọn họ nên đối xử với cậu như vậy”.

      Granger ở bên cạnh yên lặng nghe, có vẻ đăm chiêu, Weasley ngạc nhiên nhìn tôi, như là lần đầu tiên biết tôi: “Bồ thực giống Slytherin!".

      "Cám ơn!" Tôi thể nào vui vẻ : "Nhưng mà tôi hy vọng cậu có thể hiểu, phải tất cả Slytherin đều là Malfoy đâu!".

      " xin lỗi" Potter rụt rè cười, dừng chút, cậu ta : "Cám ơn".

    4. Tiêu Linh

      Tiêu Linh New Member

      Bài viết:
      3
      Được thích:
      2
      Truyện khá hay đấy bạn. Mình tò mò biết nam 9 là ai.
      Rất mong được đọc tiếp truyện của bạn. Cố lên bạn nhé!
      Trâu thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 20: lập

      Malfoy về sau bắt đầu cuộc sống về đêm của cậu ta....... Ở Hogwarts, có nhóm Slytherin thừa kế cổ xưa luôn luôn biết mật đạo mà nhà khác biết.

      "Tôi khuyên cậu tốt nhất nên" ngày nào đó Zabini ở phòng nghỉ cản cậu ta lại.

      " thành vấn đề, bị phát " Malfoy tự tin . Cậu ta ban đêm bị phát , thậm chí dẫn theo hai tay sai đắc lực cậu ta: "Chỉ cần, ai tố giác" Cậu ta ý vị thâm trường nhìn về phía tôi ở trong góc.

      Tôi nghiêng người , chui đầu vào bài tập, dùng thái độ bày tỏ tôi đối với hành vi tố cáo này, có hứng thú.

      Malfoy luôn luôn quá mức tự tin, cho dù ai tố cáo, cậu ta vẫn bị bắt thôi.

      Nửa đêm ngày nào đó, Malfoy nổi giận đùng đùng được giáo sư Snape đuổi về phòng sinh hoạt chung của Slytherin. Giáo sư Snape thấp giọng gầm thét đánh thức rất nhiều học sinh, mọi người mặc áo ngủ chạy ra ký túc xá, tới phòng nghỉ.

      "Ta dám tin tưởng" Giáo sư Snape nghiêm khắc nhìn chằm chằm vào Malfoy: " Slytherin, vậy mà giống như Gryffindor não......." Ông ấy nhếch môi, từ từ phun ra cái từ kia: "......... Lỗ mãng. Slytherin vì trò mà bị trừ mất 20 điểm, tôi muốn trò tốt nhất nghĩ thế nào mới có thể bắt nó trở về".

      Vẻ mặt Malfoy cực kỳ trắng bệch.

      "Thứ sáu buổi tối tìm Filch, cấm túc của trò bắt đầu từ mười giờ. Vì ngu xuẩn của trò, trò Malfoy” Giáo sư Snape làm ra câu kết thúc, mạnh xoay người ra phòng nghỉ, áo choàng đen tung bay ở phía sau ông ấy.

      Malfoy dường như nhàng mà thở hơi, thân thể hơi sụp đổ chút. Nhưng mà tiếp theo giọng lạnh lùng khiến cơ thể cậu ta cứng ngắc lại.

      “Malfoy, vào” Hugh Coffey, đương nhiệm con rắn Slytherin, tựa tiếu phi tiếu híp đôi mắt màu vàng ta, đứng ở trước cửa phòng ngủ huynh trưởng .

      Mặt Malfoy có chút máu dừng lại trước cửa phòng ngủ huynh trưởng, bất chấp khó khăn vào.

      Zabini nhún vai, trở về phòng ngủ. Những người khác cũng mơ mơ màng màng trở về ngủ.

      Tôi đồng cảm nhìn cửa phòng huynh trưởng, Hugh Coffey nhất định tha thứ cho cậu ta.......

      đúng là như thế, bởi vì ngày hôm sau Malfoy xuất ở bàn ăn Slytherin, vẻ mặt nhợt nhạt giống như người chết, ánh mắt màu xám có con dấu màu lam đại biểu cho có nghỉ ngơi tốt.

      Nhưng mà cậu ta tiếp theo cao hứng lại dâng lên....... Bởi vì Gryffindor vào ngày trước buổi tối, bị trừ 150 điểm. Nghe , là vì cậu Potter Gryffindor biên soạn cái gì đó để bẫy Malfoy vào ban đêm, bởi vậy bị xử phạt nặng nề.

      Kết hợp vài ngày trước đó biết chút tin tức, tôi ngược lại nghĩ cần dối gì....... Nhưng mà Potter cũng thừa nhận thể ra chuyện rồng là . Tuy là tôi đối với nội quy công nhân viên hiểu , nhưng mà tôi cũng có thể hiểu tất cả đứa bé này nuôi dưỡng và dạy dỗ sinh vật nguy hiểm tạo thành hậu quả gì, Hagrid chắc chắn bị đuổi.

      Nghe thấy người hãm hại mình bị trừ nhiều điểm như vậy, Malfoy quả thực vừa sợ lại hưng phấn.

      Huynh trưởng Hugh Coffey ở ghế đầu liếc qua cái, Malfoy vội vàng dùng hết toàn lực khép lạo khóe miệng cười vui sướng khi người gặp họa.

      Mặc kệ như thế nào, bởi vì 150 điểm này, Harry Potter, cậu bé Chúa Cứu Thế, nhân vật được chào đón nhất và kính nể, trở thành cho mọi người chỉ trích. Ngay cả Ravenclaw và Hufflepuff cũng cho cậu ta mặt mũi, bởi vì vốn tất cả mọi người trông cậy vào thất bại lần này của Slytherin ------- tôi đối với điều này cảm thấy biết làm sao. Slytherin là kẻ thù chung của đồng bào......

      Malfoy thông đồng với mấy bé trai năm dưới, ở góc ngồi chồm hổm chờ đợi cười nhạo Potter.

      Huynh trưởng Hugh Coffey thích hành vi như vậy, ta cảm thấy cùng đám năm dưới này rất nhàm chán hơn nữa hề mỹ cảm. ta điển hình là quý tộc thuần huyết Slytherin, xuất sắc, khiêm nhường, tôn kính sức mạnh, lợi ích là cao nhất, hành động luôn luôn có mục đích ràng dứt khoát. Malfoy hoàn toàn thấy hành vi của mình ngây thơ lại buồn cười như thế nào.

      Nhưng mà huynh trưởng Hugh Coffey cũng thể xuất ở từng góc trong trường học.

      Bởi vậy mỗi khi Potter ngang qua, con rắn Slytherin đều lòng dạ vì cậu ta hoan hô, vỗ tay, rất chân thành cảm ơn: “Nhìn a! Cậu bé vàng của chúng ta!”.

      "A, là cám ơn!".

      “Ở, là giúp chúng tôi việc lớn!”.

      Mấy ngày này, Potter là khốn khổ.

      Cảm giác bị mọi người xa lánh và coi như kẻ thù tôi biết, kiếp trước tôi từng chịu qua, bây giờ tôi cũng chẳng để ý thái độ người xung quanh rồi. Nhưng mà đối với Potter, cậu bé đến mười hai tuổi mà , loại tình huống này là, rất tàn khốc.

      Bởi vậy ở trong thư viện, thấy Potter buồn bực vui, vẻ mặt nhàm chán của Weasley và im lặng miệt mài học tập Granger, tôi mang cho bọn họ đối với căm thù và căm ghét Slytherin vòng mới càng thêm thân thiết, lần đầu tiên chủ động qua ngồi cùng bọn họ chuyện.

      “Này....... Đừng buồn như vậy” Tôi : “ cần để ý ánh mắt người khác. Nếu cậu mặc kệ chuyện này, ai có thể nghĩ đến lại có kết quả gì! Dù có thiệt hại, sau đó Hagrid cũng nhất định bị xa thải”.

      Weasley nghi ngờ nhìn tôi. Potter cảnh giác, ánh mắt địch ý từ từ biến mất: "Bồ biết.......?”.

      “Tôi gật đầu : "Đúng vậy, ở phòng sinh hoạt chung Slytherin tôi nghe Malfoy qua”.

      Nghe nhắc tới Malfoy, đôi mắt dưới kính đeo mắt Potter ra vẻ chán ghét, nhưng từ từ lại bị chán nản thay thế: “Đúng là mình làm mất cơ hội giúp Gryffindor giành cúp”.

      Tôi an ủi cậu ta: “Chẳng qua là 150 điểm phải sao? Cậu là cầu thủ xuất sắc nhất ở Gryffindor nhiều năm như vậy, cậu nên là biết cậu vì Gryffindor lấy ít nhiều điểm! Mà Granger, lại là học sinh ưu tú nhất, gần năm học tới nay, cậu ấy vì tăng điểm Gryffindor chẳng lẽ bởi vì cậu ấy sợ chút còn 50 điểm sao? Tôi dám , nếu có các cậu, điểm Gryffindor nhất định càng thấp! Mọi người đối với các cậu như vậy căn bản công bằng, các cậu hề nợ bọn họ phải sao? Phải biết rằng, bọn họ nên đối xử với cậu như vậy”.

      Granger ở bên cạnh yên lặng nghe, có vẻ đăm chiêu, Weasley ngạc nhiên nhìn tôi, như là lần đầu tiên biết tôi: “Bồ thực giống Slytherin!".

      "Cám ơn!" Tôi thể nào vui vẻ : "Nhưng mà tôi hy vọng cậu có thể hiểu, phải tất cả Slytherin đều là Malfoy đâu!".

      " xin lỗi" Potter rụt rè cười, dừng chút, cậu ta : "Cám ơn".
      Chương 21: Rừng Cấm

      Từ đó về sau, quan hệ tổ ba người Chúa Cứu Thế và tôi cải thiện sâu sắc rồi.

      Potter bắt đầu chủ động gọi tôi, chút quan trọng oán trách hoặc để ý cái khác, cũng nguyện ý theo tôi chuyện.

      Dĩ nhiên, chúng tôi phải là bạn bè, Slytherin bất kể như thế nào cũng khả năng cùng Gryffindor trở thành bạn bè.

      Tối đa cũng chỉ có thể xem như là "Người quen biết" mà thôi.

      Buổi tối thứ sáu, Malfoy rất vui vẻ nghiêm mặt tìm Filch, cậu ta cùng ba đứa nhà Gryffindor bị cấm túc.

      Tôi vì sao muốn để bọn họ sắp xếp cùng chỗ, Slytherin và Gryffindor cùng chỗ, tôi cảm thấy này như hồi bi kịch.

      Ngày hôm sau tôi như bình thường rời khỏi giường sớm khi tôi qua phòng sinh hoạt chung chuẩn bị bên hồ đọc sách, ngoài ý muốn phát Malfoy ở trong góc sofa cuộn thành đoàn, mái tóc luôn luôn chải chuốt ngay ngắn chỉnh tề, bị người ta vụng trộm chế giễu vì trứng chim tùm lum đầu tóc, mái tóc bạch kim mềm mại dính khuôn mặt trẻ con. Cậu ta mơ màng nhìn trần nhà phòng nghỉ, thậm chí tôi đến đều có phát , trong ánh mắt màu xám ngập bất an và sợ hãi.

      " xảy ra cái gì? A, , có gì" Potter do dự hồi, lại : "Chúng ta bị giao cho Hagrid, Rừng Cấm...... Chúng ta gặp phải Bạch Kì Mã bị giết chết".

      Tôi khó có thể tin nhìn cậu ta: Rừng Cấm? Các người, bốn học sinh năm thứ nhất, bị mang đến Rừng Cấm?" Rừng Cấm hề thiếu sinh vật và thực vật ma pháp nguy hiểm, học sinh mới nhập học điều cảnh cáo đầu tiên là được vào Rừng Cấm. Mà nhóm giáo sư bỏ mặc bọn họ ------- , thu xếp bọn họ, theo người thô lỗ như Hagrid vào rừng nguy hiểm?

      "Này, chúng ta phải có việc gì đó thôi. Kỳ Rừng Cấm có nguy hiểm trong tưởng tượng của bồ đâu, Ron và bồ ấy, George và Fred, bọn họ thường xuyên ở nửa đêm chạy tới Rừng Cấm" Potter nghĩ đằng nẻo.

      "Nhưng các cậu thấy Bạch Kì Mã bị giết rồi" Bạch Kì Mã là sinh vật thanh khiết, giết chết nó bị nguyền rủa, chỉ có sinh vật tội ác tày trời mới muốn nó.

      "Ừ....... Nhân mã trong Rừng Cấm cứu chúng ta......." Potter gượng cười sang chuyện khác: "Ha ha, bồ nhìn xem Malfoy dọa thành như thế nào ------- tiến vào nơi này là người phái , phải học sinh làm. Mình còn tưởng là nhóm muốn viết kiểm tra gì đó. Nếu ba cậu ta biết cậu ra làm cái này, ông ta ------ mình nhìn, cậu ấy cũng chỉ có thể dựa vào ba mình thôi".

      Tôi liếc cậu ta cái: "Mình cho rằng, lần này Malfoy đúng" Dừng chút, tôi nhịn được hỏi: "------- cậu xem rốt cuộc là cái gì giết con Bạch Kì Mã?".

      Potter co rúm lại, cuối cùng vẫn là cho tôi biết.

      Kế tiếp, kiểm ta cuối kỳ đến rồi.

      Tôi hề thoải mái mà sống qua kiểm tra môn học ------- tôi phát muốn tìm phòng khi làm bài kiểm tra, này muốn so với lòng khó hơn nhiều.

      Nhưng mà cuối cùng xong, sau đó, tôi có ngày nghỉ trọn vẹn tuần, để chờ đợi phát bản điểm.

      có có gánh nặng quá thoải mái quá vui vẻ, tôi thậm chí có thể an nhàn thoải mái vào buổi tối chạy tới thiên văn tháp nhìn sao.

      Thiên văn tháp ở Hogwarts là cao nhất, từ nơi này có thể đem Hogwarts thu hết đáy mắt.

      Tôi nhìn Hogwarts trong bóng đêm, ở cửa sổ lộ ra ánh sáng ấm áp. Tôi cảm thấy, tôi dường như so với trong tưởng tượng tôi càng thích nơi này.

      Tôi thở dài, nằm mặt đất. Đêm nay thời tiết trời trong, khí mát lạnh, màn đêm xanh thẳm lóe ra vô số ngôi sao. Trong thế giới Muggle vĩnh viễn khí mát lạnh như vậy, trời đêm đẹp như vậy.

      ------- tôi ước có thể mang nó về.

      Cho đến lúc tôi rời khỏi Thiên văn tháp, tôi ý thức được thời gian giới nghiêm ban đêm qua rồi.......

      Tôi lần đầu tiên ở yên lặng như vậy, trong hành lang vang vọng tiếng bước chân của tôi, điều này khiến tôi rất căng thẳng. Tôi cẩn thận kiễng chân, sợ tiếng bước chân truyền tới thầy Filch nửa đêm ngủ tuần.

      "Trò Hopper" thanh lạnh lùng ở sau lưng tôi .

      Tôi thận trọng xoay người, thấy gầy yếu cao ngất, bóng dáng khoác áo choàng màu đen, chẳng biết lúc nào lẳng lặng đứng ở phía sau tôi.
      Tuyết Liên, thuyt, ly sắc2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :