1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Đồng nhân Tiếu Ngạo Giang Hồ] Khi Nghi Lâm gặp Đông Phương Bất Bại (Drop vì đã có nhà làm hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Phương My

      Phương My Well-Known Member

      Bài viết:
      205
      Được thích:
      624
      Hôm nay truyện sẽ post muộn nha, khoảng 11-12h khuya nên ai ko coi dc thì chờ mai coi luôn nhé. :yoyo23:
      thomap thích bài này.

    2. Neavah Redneval

      Neavah Redneval Well-Known Member

      Bài viết:
      593
      Được thích:
      449
      thanks. hình như có chút cưng chị hơn rồi
      Phương My thích bài này.

    3. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      Thông báo tới Editor
      l
      - Khi edit xong 1 bộ truyện hãy vào topic Hỗ trợ thành viên
      - Báo số chương truyện hoàn thành để được cộng thưởng ruby
      Phương My thích bài này.

    4. Phương My

      Phương My Well-Known Member

      Bài viết:
      205
      Được thích:
      624
      Chương 11: Tổng đàn
      Edit: Phương My



      Thương thế ở tay phải của Đông Phương Triệt dần dần tốt lên, nhưng dù sao là bị thương gân mạch ở xương tay, nếu muốn chân chính phục hồi như cũ còn cần một chút thời gian.


      Nghi Lâm lại liệt ra một đơn thuốc giao cho Đồng Bách Hùng, Đồng Bách Hùng làm việc hiệu suất rất nhanh, chỉ đến canh giờ liền chuẩn bị đủ tất cả dược liệu. Sau đó Nghi Lâm bảo người ta đốt bếp than ở tiểu viện, tự mình giám sát người hầu sắc thuốc, ra muốn tự mình làm, để biểu lộ chính mình rất coi trọng vết thương ở tay của Đông Phương Triệt, chính là vị này trời sinh phù hợp làm việc, kiếp trước ngay cả bếp gas tiện lợi còn biết dùng, càng cần đến loại bếp than khó khống chế độ lửa này. Đương nhiên, giám sát sắc thuốc kỳ cũng có thể thể ra thái độ coi trọng của , nếu cần gì phải ngồi ngốc bên bếp lò chịu tội trong mùa hè nóng bức chứ.


      Đông Phương Triệt liên tục ngâm tay phải vào dược thảo đã sắc trong mười ngày, lại kết hợp với châm cứu mát xa, mười ngày sau, tay phải của hắn đã có xu thế gần bình phục, trừ bỏ thể cầm vật nặng ra, cùng với lúc ban đầu khác là mấy. Đồng Bách Hùng cảm thán y thuật của Nghi Lâm cao siêu, thường thường nhắc tới nếu như sư phụ của Nghi Lâm ở đây, có lẽ tay của Đông Phương huynh đệ ta khẳng định sớm tốt lên, khiến Nghi Lâm buồn bực, thèm quan tâm tới ông. (PM: Bác Hùng dc voi đòi Hai Bà Trưng.)


      Đông Phương Triệt lại thường xuyên nắm tay bé của , chút khen ngợi cảm tạ, có khi còn có thể sờ sờ đầu của , quẹt mũi hoặc xoa bóp mặt , đối với rất là thân thiết. Nghi Lâm trong lòng hiểu được càng đối tốt với , chứng tỏ là càng coi trọng , tất nhiên sợ hãi lo lắng vẫn phải có, kiếp trước sống được gió êm sóng lặng, tiểu thông minh là có, nhưng lại khuyết thiếu đại trí tuệ, tự nhận phải là đối thủ của Đông Phương đại thần, nhưng vì mạng của chính mình và của phái Hằng Sơn thể dứt bỏ kia, chỉ có thể nơm nớp lo sợ tận tâm ứng phó .


      Giữa trưa ngày hôm sau, Đông Phương Triệt lười biếng nằm nghiêng ở giường, Nghi Lâm im lặng giúp xoa ấn tay phải, đột nhiên, ngoài phòng có tiếng sấm rền vang vọng trời đất, tiếp theo là sấm sét chớp giật, chỉ trong chốc lát liền bắt đầu mưa to, mưa rơi ào xuống, rất là lớn. Nghi Lâm liếc mắt nhìn ngoài cửa sổ cái, cảm thán tiếng mưa to a, liền quay đầu tiếp tục làm chuyện của chính mình.


      "Tiểu Lâm nhi, muội sợ sấm chớp à?" Đông Phương Triệt đột nhiên mở miệng hỏi. Nghi Lâm lắc đầu sợ, cũng phải tiểu hài tử ba tuổi sợ cái này làm gì. Đông Phương Triệt đem tay phải rút ra khỏi tay của , đứng dậy xuống giường đến phía trước cửa sổ, lâu sau, vẫn nhúc nhích. Nghi Lâm biết có ý tứ gì, sửng sốt chút liền tính im lặng rời khỏi phòng, chính là còn chưa mở cửa ra ngoài, chợt nghe Đông Phương Triệt , "Tiểu Lâm nhi, muội lại đây." Nghi Lâm có biện pháp, chỉ có thể đóng cửa lại, xoay người qua.


      đứng ở bên người Đông Phương Triệt, nhìn Đông Phương Triệt vươn tay trái ra ngoài cửa sổ, giọt mưa ngừng rơi đầu ngón tay thon dài của , cơn mưa mịt mù hoà lẫn với hồ sen nho nhỏ kia, nhìn tổng thể, lại có vài phần hương vị thanh nhã nên lời. Nghi Lâm nghĩ đến ít nhất hắn sẽ nói với cái gì đó, nhưng có, cuối cùng chỉ cầm tay trở lại trước giường một lần nữa, vẫn như cũ nằm nghiêng, còn gì tiếp tục giúp xoa ấn tay phải.


      Quái dị là khẳng định, nhưng hiểu được đạo lý, người nhiều chuyện thường sẽ làm cho người ta vui.


      Trận mưa này đến giữa trưa ngày hôm sau cũng có dấu hiệu ngừng lại, mưa vẫn mạnh mẽ như cũ. Khi Nghi Lâm đến cách vách báo danh, Đồng Bách Hùng cùng Đông Phương Triệt ngồi ở trước bàn thương lượng chuyện khi nào khởi hành trở về Nhật Nguyệt thần giáo, nhìn thấy Nghi Lâm tiến vào, Đồng Bách Hùng , "Tiểu nha đầu hôm nay dọn dẹp chút, đợi mưa tạnh chúng ta liền nhanh chóng quay về Hà Bắc." Nghi Lâm nhu thuận gật đầu vâng dạ, cũng có quyền nói , chỉ có thể xoay người trở về phòng thu thập đồ đạc.


      Tới buổi chiều thì mưa rốt cục cũng ngừng, sáng sớm hôm sau, Nghi Lâm theo Đông Phương Triệt, Đồng Bách Hùng rời khỏi Lâm Châu, thẳng hướng về Hà Bắc.


      Bởi vì thương thế của Đông Phương Triệt gần khỏi, cho nên ngồi xe ngựa giống lần trước, Nghi Lâm bị Đông Phương Triệt ôm vào trong ngực, ba người chia nhau cưỡi hai con ngựa Tảo Hồng lớn. Đối với người chưa từng cưỡi ngựa như Nghi Lâm mà , thể nghi ngờ là một tra tấn, tiểu hài tử làn da mềm, nên giữa trưa khi xuống ngựa nghỉ ngơi, nương này cơ hồ nổi, chân đau mông đau. Đồng Bách Hùng cười cợt yếu ớt, Nghi Lâm chu miệng chuyện, Đông Phương Triệt hỏi có cần tìm chỗ để thoa thuốc hay , Nghi Lâm lắc đầu cần, nghĩ, nếu như huynh mướn cho tôi một chiếc xe ngựa thì tôi rất vui, đáng tiếc Đông Phương Triệt còn có săn sóc đến mức độ này.


      Ăn qua loa điểm tâm thịt mang bên người, buổi chiều lại một trận liều mạng chạy điên cuồng, khi trời tối vừa vặn đến huyện Hồ Quan, ba người ngủ trọ ở khách điếm tên là Phúc Lâm, buổi tối trước khi ngủ Nghi Lâm mới có cơ hội xem đùi của chính mình, đều sắp cọ sát chảy máu, đỏ thẫm có chút dọa người. Nhịn đau thoa thuốc mỡ, Nghi Lâm buồn bực, những ngày về sau phải chịu đựng như thế nào a.


      chịu được cũng phải chịu, sau vài ngày Nghi Lâm là nước sôi lửa bỏng, ban ngày chịu tội, ban đêm thoa thuốc, ngày hôm sau tiếp tục chịu tội, tuần hoàn lặp lặp lại, dường như có điểm cuối. Dăm ba bữa sau, liền gầy xuống, hiệu quả giảm béo phải tốt bình thường. Khi qua Hằng Sơn, trời đã tối đen, Đồng Bách Hùng cười hớ hớ nói đùa với , nhưng Nghi Lâm lại thèm quan tâm ông, Đông Phương Triệt xoa xoa đầu của , "Vốn nên cho muội trở về bái kiến Định Dật sư thái, chẳng qua lần này chúng ta cần gấp rút chạy về, thể chậm trễ thời gian, việc ghé thăm cũng chỉ có thể để lần sau." Nghi Lâm trong lòng rít gào, đại ca, huynh có thể biết xấu hổ hơn nữa !


      Đêm đó nghỉ tạm ngay tại chân núi Hằng Sơn, Nghi Lâm vốn định Lê Hoa thôn cách nơi này rất gần, có thể tới đó tìm nơi ngủ trọ, nhưng nghĩ nghĩ vẫn là ngậm miệng, cần gì phải làm vậy, chỉ gia tăng phiền toái, hai ngưởi bên cạnh này cũng phải là hạng người lương thiện gì.


      về hướng đông Hằng Sơn, cưỡi ngựa nửa ngày thì ra Hà Bắc tới cảnh nội Định Châu, đây là châu thành náo nhiệt, tùy ý tìm một tửu quán giải quyết vấn đề cơm trưa, Đồng Bách Hùng cùng Đông Phương Triệt thương lượng xem hôm nay nên trở về tổng đàn hay đợi tới ngày mai, Đông Phương Triệt , "Hôm nay trước ở lại trong thành, ngày mai lại trở về cũng muộn." Đồng Bách Hùng gật đầu đồng ý, nhìn ở bên im lặng ăn uống Nghi Lâm, "Huynh đệ, mang tiểu nha đầu trở về tổng yếu cần có giải thích." Đông Phương Triệt hơi hơi trầm ngâm, đuôi lông mày nhẹ giương lên, "Tiểu Lâm nhi, ta làm sư phụ của muội được ?" Nghi Lâm nháy mắt mấy cái, "Nhưng ta đã có sư phụ." Mà còn là những hai người. Lúc này giả vờ học dè dặt, lại quên mất chuyện lúc trước sơn đạo ở Huyền tự bái sư có bao nhiêu lưu loát.


      Đông Phương Triệt , "Nếu muội là nha hoàn, thì tuổi có hơi , sau này muốn muội lúc nào cũng theo bên người ta, trừ bỏ nha hoàn cũng chỉ có thể là đồ đệ, đương nhiên, bảo ta thu muội làm nghĩa nữ cũng có thể."


      Nghi Lâm nhất thời bị doạ tới đau hông, vội vàng kêu tiếng "Sư phụ." Thanh nhu nhu, mềm, thanh tú êm tai. Đông Phương Triệt cười ra tiếng, Đồng Bách Hùng ha ha cười, "Tiểu nha đầu nên kêu ta là gì nha?" Nghi Lâm nghĩ nghĩ, "Sư bá?" Đồng Bách Hùng xua tay đúng, "Ta cùng Đông Phương huynh đệ là em kết nghĩa, cũng phải là sư huynh đệ." Nghi Lâm lại nghĩ nghĩ, "Bá bá?" Đồng Bách Hùng cao giọng lên tiếng, Nghi Lâm gì, chỉ nghĩ tuổi của người này làm ông nội của đều được.


      Kỳ trong lòng cũng hiểu, cái gọi là sư phụ chẳng qua chỉ là ngụy trang, chính là kêu kêu, có ý nghĩa thực chất.


      Đêm đó tìm khách điếm nghỉ tạm, khi Nghi Lâm ở trong phòng rửa mặt chải đầu, nghe được phòng cách vách của Đông Phương Triệt hình như có người xa lạ chuyện, thanh rất , nghe cái gì. Nơi này là ̣a bàn của Nhật Nguyệt giáo, có lẽ là thủ hạ của Đông Phương Triệt lại đây tiếp ứng cũng nên. cũng quản nhiều như vậy, tắm xong liền gục giường ngủ, dù sao cũng liên quan tới .


      Sáng sớm hôm sau, khi Nghi Lâm ra cửa liền nhìn thấy bên ngoài phòng cách vách của Đông Phương Triệt có hai hắc y đại hán đứng, lưng đeo trường kiếm, rất là oai hùng. Nghe được động tĩnh, nam nhân bên trái lập tức lại đây, khom mình hành lễ, "Tiểu thư, phó giáo chủ ở trong phòng chờ ngài."


      Nghi Lâm nhìn nam nhân trước mắt cử chỉ kính cẩn, có chút thích ứng. Mạnh mẽ tự trấn định gật đầu biết, sau đó gõ cửa vào phòng Đông Phương Triệt. Đông Phương Triệt cùng Đồng Bách Hùng ngồi ở trước bàn ăn điểm tâm, nhìn thấy Nghi Lâm tiến vào liền kêu lại đây ăn cơm, Nghi Lâm cảm thấy nên hiểu một chút quy củ, vì thế trước nhu thuận hô một tiếng sư phụ, sau lại hô một tiếng Đồng bá bá, mặt Đông Phương Triệt cùng Đồng Bách Hùng đều lộ ra thần sắc vừa lòng.


      Cách Định Châu Tây Bắc hơn bốn mươi dặm, núi đá đỏ sẫm như máu, có thác nước lớn, dòng nước chảy xiết, Đông Phương Triệt nói với Nghi Lâm, "Nơi này tên là thác Tinh Tinh." Nghi Lâm , "Sư phụ, còn bao xa mới đến tổng đàn a?" kêu sư phụ vô cùng thuận miệng, Đông Phương Triệt xoa xoa đầu , "Nhanh."


      Dọc theo thác Tinh Tinh nhanh về hướng bắc, càng thì hai bên vách núi càng hẹp dần, tới cuối thác Tinh Tinh, là một cửa thạch rộng khoảng năm thước vuông, trước cửa có nhiều người đứng gác, sau khi thấy Đông Phương Triệt cùng Đồng Bách Hùng liền quỳ xuống đất hành lễ, rất là tôn kính. Nghi Lâm trong lòng ngừng hô sai lầm, bị người ta dập đầu cảm giác thực được tự nhiên a, biết có thể giảm thọ hay .


      đường tiếp tục về hướng bắc, qua ba cửa thạch, từng người đứng gác đều thực nghiêm cẩn, người bình thường muốn trà trộn vào phỏng chừng chính là tự tìm con đường chết. Từ cửa thứ ba ra, trước mắt đúng là con sông, nước sông trong suốt, nếu muốn qua bờ bên kia, nhất định phải thuyền, vì con sông này cũng nhỏ.


      gã hắc y nhân theo phía sau từ trong tay áo bắn ra một mũi tên, mũi tên đến giữa trung thì bốc cháy lên, sau đó là một tiếng ầm vang lên, giống với thanh nã pháo vậy, Nghi Lâm nhìn xem mà trợn mắt há mồm, cổ nhân trí tuệ thật là cao a. Chỉ trong chốc lát, có một con thuyền từ bờ bên kia chèo tới, Đông Phương Triệt đem Nghi Lâm ôm đến thuyền, những người còn lại cũng theo hắn bước lên thuyền, rất là ung dung. Tới bờ bên kia, lại tiếp tục lên núi, bởi vì phải qua sông, ngựa đều để lại bờ bên kia, cho nên tại chỉ có thể bộ.


      Sơn đạo rất dốc, so với Hằng Sơn càng muốn khó hơn, Nghi Lâm khinh công luyện chỉ tạm được, chân ngắn nội lực kém, nên liền theo kịp. Đông Phương Triệt rất có lương tâm ôm lên, mang tiếp, nhưng tư thế lại là kiểu ôm dựng thẳng của tiểu hài tử, Nghi Lâm xấu hổ thôi miên, đây là xe đẩy tay, xe đẩy tay.


      nhớ trong nguyên tác , muốn lên Hắc Mộc Nhai rất là gian nan, trừ bỏ sơn đạo uốn lượn dốc ngược ra, lúc tới gần đỉnh núi thì có đường có thể , phải ngồi 'Thang máy' bằng nhân lực mới lên được, bao lâu, Đông Phương Triệt liền chỉ vào toà kiến trúc cách đó xa rồi nói với Nghi Lâm, "Nơi đó chính là tổng đàn." Nghi Lâm nhíu mắt nhìn về nơi xa, kiến trúc phía trước chiếm diện tích , rất là rộng lớn, chẳng qua Hắc Mộc Nhai chỉ thấp như vậy sao?


      "Sư phụ, đây là núi gì a?"


      Đông Phương Triệt , "Hắc Mộc Nhai." Nghi Lâm giả bộ biết, "Nơi này có cao bằng Hằng Sơn a." Đông Phương Triệt cười, "Hắc Mộc Nhai còn cao hơn Hằng Sơn nhiều, chẳng qua tổng đàn xây ở giữa sườn núi, con mới nghĩ lầm nơi này cao." Ngón tay hắn chỉ về chỗ cao, "Đỉnh núi cao thật sự giấu trong mây, chờ có cơ hội ta sẽ mang con lên chơi." Nghi Lâm cao hứng vâng dạ, trong lòng cũng hiểu được là chuyện gì xảy ra, người chân chính đứng vững ở Hắc Mộc Nhai là Đông Phương giáo chủ tương lai mà phải Nhậm Ngã Hành hiện tại, cho nên muốn làm 'Thang máy' bằng nhân lực chỉ có thể chờ sau khi Đông Phương Triệt lên làm giáo chủ mới có cơ hội.

    5. thomap

      thomap Active Member

      Bài viết:
      140
      Được thích:
      83
      2 ac ôm ôm ấp ấp, xưng sư phụ và con trôi trải a :yoyo60:
      Hình ƯuPhương My thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :