1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Công chúa lưu manh - Lão nương thủ bất xuất danh tự liễu (8 chương)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      Công Chúa Lưu Manh - Phần VIII

      Phụ hoàng gọi ta tiến cung.

      Lúc ta đến người đánh cờ.

      “Tướng!” Nam tử trung niên đối diện người mặt mày hớn hở: “Ta thắng!”

      Ta thấy phụ hoàng khổ não, liền xông lên lật đổ bàn cờ: “Ai nha, cẩn thận đụng phải, có lỗi, có lỗi!”

      Phụ hoàng xấu hổ hướng nam tử trung niên cười gượng hai tiếng.

      Nam tử trung niên kia lại rất độ lượng: “Vị này chính là công chúa Bảo Châu? Quả là tính tình hào sảng.”

      Phụ hoàng lắc lắc đầu: “ biết dạy con biết dạy con. Ngược lại hoàng tử hoàng nữ Tây Tề văn võ song toàn, đặc biệt là thất hoàng tử từ trong loạn quân thoát ra mà vẫn có thể mang theo Bảo Châu, có thể là hữu dũng hữu mưu!”

      “Phò mã gia của ngài cũng có thể là dụng kế như thần!” Nam tử trung niên cười ha hả, thuận tay vuốt vuốt râu.

      mấy chuyện này nữa, ta nhận thua.

      “Bảo Châu. Bảo Châu.”

      Ta lấy lại tinh thần, phụ hoàng tức giận nhìn ta: “Ngây người ở đó làm gì hả?”

      Bị người quát như vậy, ta quên mất suy nghĩ cái gì, chỉ kính cẩn đáp lời: “Phụ hoàng, Bảo Châu ngẫm lại ván cờ hồi nãy.”

      Phụ hoàng hỏi tiếp vì sao ta lại ngẩn người, chuyển câu hỏi: “Con và phò mã giờ thế nào rồi?”

      Ta cười ha ha: “Cầm sắt hài hòa, tương kính như tân.”

      ~~~~~o0o~~~~~

      mà cầm sắt hài hòa, tương kính như tân của người ấy!

      Trở về phủ công chúa, ta tìm thấy Vương Thần An, đầu tiên là đá hai cái, sau đó đấm quyền.

      “Ngươi còn khói độc là tình thế bức bách, ràng là ngươi sớm tính kế rồi!”

      rốt cuộc gục đầu chán nản.

      “Là ta cho nó biết, con trúng độc, cho nên nó mới cố kỵ như vậy.” Bên cạnh vang lên giọng .

      Ta bất mãn: “Ngươi tính cái rễ hành gì chứ!”

      “Xanh non trắng mập!”

      “A!” Ta run rẩy quay đầu, người phe phẩy quạt lông, đầu chít khăn kia phải sư phụ thất lạc nhiều năm của ta còn là ai!

      “Sư phụ!” Ta xông lên, lúc tới gần người giơ chân đá. Người chốn chẳng tránh, bắt lấy chân ta tặng ta cú ném qua vai, ta khóc ra nước mắt, làm sao mà lần nào cũng đều thành ra như vậy.

      Song lần này, ta vẫn chưa bị quăng xuống đất, Vương Thần An đón lấy ta, ta nhào vào ngực .

      “Nha đầu, thấy thế nào?”

      Ta ngáp cái, liếc nhìn Vương Thần An cái: “Tàm tạm thôi!”

      Vương Thần An mặt tái nhợt, hành lễ với sư phụ ta, sau đó ôm ngang người ta bước .

      ném ta xuống giường, sau đó quay đầu đến bên bàn.

      “Vương Thần An, ngươi muốn làm gì?”

      lạnh lùng trả lời: “Đốt hương.”
      Last edited: 13/9/14

    2. minmin1009

      minmin1009 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,785
      Được thích:
      546
      @piipp nàng ơi, tr này chưa có ebook của chủ nhà đúng ? nàng xin phép chưa

    3. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      @minmin1009 Truyện này có ebook rồi mà bạn
      minmin1009 thích bài này.

    4. Linh Nguyễn

      Linh Nguyễn Active Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      35
      đọc cũng hay hay thank bạn nhé ^^

    5. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :