Thiếu Nữ Thiên Tài Xuyên - Thương Hỏa Hoàng Hậu
(Thượng Bộ)
(Các tên khác: Vương Phi Thuỷ Nộn Nộn : Gia Của Ta, Đừng Quá Hư! / Sát thủ Hoàng hậu)
Tác giả: Độ Hàn
Edit: beakichan
Beta: Betty
Số chương: 772 chương
Thể loại: xuyên , cung đình, ấm áp, sạch, sủng, HE
Tiến độ Edit: 2-3 chương/tuần (tùy hứng)
P/S: Văn phong của mình chưa hay, nên mong các bạn thẳng thắn góp ý giúp mình nhé. Mong các bạn nhiệt tình ủng hộ.
Văn án 1:
Gia, gia của ta, ngài gọi ta là tiểu hồ ly tinh, chê ta là tiểu gian phi do Hoàng Đế đưa đến, lại kiềm chế được muốn sờ sờ chạm chạm, vậy sau khi ăn xong lau sạch rồi quay người bỏ .
Gia ơi gia à, ngài đoạt được ngôi báu, còn cho ta làm sủng phi chơi cung đấu, ràng là chính ngài muốn đấu, tại sao phải mượn tay của ta nha.
Nếu xuyên làm phi, vậy xem nàng như thế nào khuynh quốc khuynh thành, từng bước kim liên thôi.
Văn án 2:
Lần đầu gặp , nàng ngồi chồn hổm ở trong sân dùng tro than vẽ mặt đất, mặt mũi lem nhem, lại đem Vương gia đuổi ra ngoài.
Lúc gặp lại, nàng phá Vương phủ của , phá hủy tẩm cung của , mài đao soàn soạt, ánh lửa tận trời, làm đau đầu ngớt.
Nàng lấy thần kiếm Xi Vưu mà hay mang bên mình để làm vật thí nghiệm, hai ba cái cắt thành từng khúc, làm tức hộc máu. Nàng lấy tên làm pháo hoa, đốt sáng cả bầu trời đêm trừ tịch, để đăng cơ làm hoàng trở thành thần dụ của trời cao.
Nàng đại nghịch bất đạo: lão Hoàng đế đó có gì đặc biệt hơn người, chỉ cần ta nguyện ý, hoàng vị của cũng chưa chắc ngồi được yên ổn!
Nàng cường thế bá đạo: Hiên Viên Dao, chàng tốt nhất ngoan ngoãn mà mình ta, cả gan tam cung lục viện bảy mươi hai phi tần, làm ta bực, ta lấy thuốc nổ đưa chàng chầu trời!
Nàng còn ra những lời ngông cuồng: dám cả gan ức hiếp người ta muốn bảo vệ, ngươi đúng là ngứa da!
Tình bất tri sở khởi, nhất vãng nhi thâm(*). Ngay lúc hai trái tim càng chạy càng gần, linh hồn của nàng ngoài ý muốn trở về đại. Sủng nịch cùng thương của , chung quy thành giấc mộng xa thể chạm. Sau khi tỉnh lại, nàng khóc lớn nhiều lần, trong mộng ngoài mộng đều là hình ảnh của . Chỉ vì có thể quên nàng, tự tay đem non sông đưa cho người khác, ngự giá thân chinh, chỉ mong mau chết . . .
(*) Tình biết tự bao giờ, chỉ hướng về người mà say đắm.
Mục lục
C 1 ♥ C 2 ♥ C 3 ♥ C 4 ♥ C 5 ♥ C 6 ♥ C 7 ♥ C 8 ♥ C 9 ♥ C 10
C 11 ♥ C 12 ♥ C 13 ♥ C 14 ♥ C 15 ♥ C 16 ♥ C 17 ♥ C 18 ♥ C 19 ♥ C 20
C 21 ♥ C 22 ♥ C 23 ♥ C 24 ♥ C 25 ♥ C 26 ♥ C 27 ♥ C 28 ♥ C 29 ♥ C 30
C 31 ♥ C 32 ♥ C 33 ♥ C 34 ♥ C 35 ♥ C 36 ♥ C 37 ♥ C 38 ♥ C 39 ♥ C 40
C 41 ♥ C 42 ♥ C 43 ♥ C 44 ♥ C 45 ♥ C 46 ♥ C 47 ♥ C 48 ♥ C 49 ♥ C 50
C 51 ♥ C 52 ♥ C 53 ♥ C 54 ♥ C 55 ♥ C 56 ♥ C 57 ♥ C 58 ♥ C 59 ♥ C 60
C 61 ♥ C 62 ♥ C 63 ♥ C 64 ♥ C 65 ♥ C 66 ♥ C 67 ♥ C 68 ♥ C 69 ♥ C 70
C 71 ♥ C 72 ♥ C 73 ♥ C 74 ♥ C 75 ♥ C 76 ♥ C 77 ♥ C 78 ♥ C 79 ♥ C 80
C 81 ♥ C 82 ♥ C 83 ♥ C 84 ♥ C 85 ♥ C 86 ♥ C 87 ♥ C 88 ♥ C 89 ♥ C 90
C 91 ♥ C 92 ♥ C 93 ♥ C 94 ♥ C 95 ♥ C 96 ♥ C 97 ♥ C 98 ♥ C 99 ♥ C 100