VỀ VINH HOA - MỘC THỦY DU (UPDATE Chương 41) - DROP

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      thank nàng nhìu.thế này làm sao chứng minh đk là đây:yoyo67::yoyo67::yoyo67::yoyo67::yoyo67:

    2. Linh nhi

      Linh nhi Active Member

      Bài viết:
      90
      Được thích:
      177
      Chương 6: Trưởng thành

      Kim thị sớm còn kiên nhẫn,chỉ vì tu dưỡng tốt cho nên mới nhẫn nhịn có phát tác, nhưng mày nhăn lại, nhìn Thiên Dao ánh mắt cũng mang theo vài phần chán ghét.

      Sắc mặt của Kim thị nàng tất nhiên là xem ở trong mắt, lại có gì so với ánh mắt như vậy làm cho nàng thất vọng đau khổ hơn. Nhưng là Kim thị rốt cuộc biết nàng mới là Nhậm Uyển Hoa! Nếu biết chân tướng, bà tuyệt đối dùng ánh mắt như vậy nhìn nàng! Nội tâm giãy giụa khiến cho tay nàng bắt đầu phát run, muốn sao? tại ra hết sao?

      Kim thị ho tiếng, Hồng Trù quả là có chút chỉ tiếc rèn sắt thành thép nhìn Thiên Dao, còn ra sức đối với nàng nháy mắt ra dấu, nhưng nha đầu này lại cũng liếc mắt mắt xem hướng nàng cái mà chỉ trầm mặc đứng ở nơi đó, lưng thẳng tắp kiên cường, mà cũng dường như là choáng váng.

      Đổng di nương ở bên lên tiếng nhìn trò hay diễn ra, trong lòng lặng lẽ cân nhắc, nguyên lai chẳng những đại tiểu thư mất trí nhớ mà nha hoàn thiếp thân bên người nàng cũng trở nên có chút kỳ quái. Xem bộ dáng nàng ta cũng biết là đả kích gì, hay là có tình gì khác.

      Mà lúc này, Kim thị nhìn Thiên Dao trong ánh mắt trừ bỏ ngoài bất mãn chậm rãi có thêm vài phần ngoài ý muốn. Kỳ trong phủ này, ngày thường bên trong hạ nhân lại đây đáp lời cơ bản đều là đứng , nếu mà có phải quỳ xuống đều là vì là sai chuyện gì đó. Mà những lúc này phải quỳ hay quỳ thế nào còn cần người khác mở miệng, người tới đây tự nhiên là vừa đến trước mặt bà liền tự giác quỳ xuống, tiếp theo đó hoặc là phen nước mắt nước mũi, hồi khóc lóc kể lể kêu oan, hoặc là trực tiếp nhận mệnh, ngoan ngoãn chờ xử lý.

      Nhưng như Thiên Dao bây giờ là xảy ra chuyện gì? Bằng vào nàng mới vừa rồi thẳng tay đánh người, sau đó là hành động hướng mình kêu khóc kia cũng đủ để kéo ra ngoài đánh bằng roi. Mà chính mình sở dĩ có phát tác, thứ nhất là xem biểu của nàng ta những năm gần đây rất tốt, thứ hai là thấy nàng ta mới rơi xuống nước bị kinh hãi, lại vừa tỉnh lại sợ thân mình nàng ta chịu nổi trừng phạt, thứ ba là Hoa Nhi xảy ra chuyện khiến bà đủ lo lắng, còn nữa chuyện rơi xuống nước cũng chưa hỏi cho ràng, cho nên nghĩ tai đây làm gì nhiều quá khó xử đối với nha hoàn bên người của khuê nữ bà.

      Chính là khoan dung của bà cùng tương đương Thiên Dao liền có làm sai cái gì, bất quá tính tình của nha hoàn này bà nhưng ra rất ràng, Thiên Dao bình thường cũng có kiên cường như vậy, còn có hành động trong phòng Hoa Nhi vừa rồi thực là có chút khác thường. Nàng ta ngã xuống hồ cũng lưu lại di chứng gì đó chứ, nhưng nhìn qua giống như bị mất trí nhớ…..

      Kim thị cân nhắc hồi, muốn mở miệng, ngay lúc đó nghe được nha hoàn bên ngoài Tam nương cùng Hạo ca nhi đến đây. Mới xong có người xốc mành lên, tiếp đó là hai bà tử đem xe lăn cẩn thận nâng qua cửa, sau đó các bà mới đưa xe lăn giao cho nha hoàn mặc áo xanh phía sau, mà nha hoàn này mới chậm rãi đẩy tiến vào. Ngồi xe lăn là tiểu nam hài khoảng dưới mười tuổi, ngũ quan cực kỳ khôi ngô, tuấn tú, mặc dù là ngồi xe lăn, nhưng mặt lúc nào cũng mang theo ý cười làm cho người khác nhìn đến sinh ra tâm thích, lại khỏi vài phần trìu mến.

      theo phía sau xe lăn vào đến còn có tiểu nương nữa, nhìn qua khoảng chừng mười hai, mười ba tuồi, người mặc áo màu xanh ngọc quý giá, bên ngoài khoác áo khoác mỏng, phía dưới là kiện váy vàng nhạt thêu kim tuyến tinh sảo, đai lưng đeo ngọc bội bạch ngọc. Lại nhìn ngũ quan của nàng ta, so với nam hài ngồi xe lăn có vài phần tương tự, nhưng chỉ là ngũ quan của nàng tổ hợp lại với nhau khuôn mặt nhắn so với nam hài kia kém cỏi ít. Sau khi nàng tiến vào phòng mặt mày chính là vẫn nhìn xuống, mặc dù trang phục mặc người quý giá nhưng tổng thể nhìn lại cả người nàng lại mang theo vài phần rụt rè nhút nhát, nếu phải có thân ăn mặc phụ trợ, hơn phân nửa làm người khác nhìn thấy nghĩ nàng là tiểu nha hoàn nào đó.

      “Tiên sinh hôn nay phải lại đây dạy học sao,con như thế nào còn chạy đến bên này?” Nhìn thấy nữ nhi của mình, biểu tình mặt Kim thị bất giác nhu hòa , thanh cũng nhiều hơn vài phần nhàng.

      “Con vừa nghe đại tỷ tỉnh nên liền hướng tiên sinh chuyện, làm cho tiên sinh cho nghỉ nửa ngày. Nguyên lai tưởng cùng với tam tỷ cùng nhau thăm đại tỷ, chính là lại nghe đại tỷ ngủ, cho nên liền trực tiếp lại chỗ nương bên này xem chút.” Nhâm Chính Hạo bên làm cho nha hoàn đẩy lại gần chút, bên đáp lại lời Kim thị. xong lại hướng tới người vừa mới cùng theo vào cùng, Nhậm Uyển Lộ, nhìn thoáng qua, Nhậm Uyển Lộ có chút e lệ cười, sau đó quy củ hướng Kim thị thi lễ, lúc này mới mỉm cười : “Đại, đại tỷ muốn, có việc gì, nương, mệt mỏi ? Như thế nào, nghỉ ngơi hồi?

      Chính là câu đơn giản, nàng chẳng những đị thường chậm mà còn có chút lắp bắp, hơn nữa sau khi xong khuôn mặt đều đỏ, giống như là vừa làm sai việc gì đó, cả người lộ ra vẻ bất an.

      Kim thị trong lòng khỏi thở dài, chính mình sinh ra ba đứa , đứa bẩm sinh bị tàn tật; đứa từ chẳng những chuyện lắp bắp, mà tính tình lại yếu đuối, lại quá mức nhát gan sợ người lạ; chỉ có đứa là tốt nhất nay lại gặp hoạn nạn này bị mất trí nhớ! Nghĩ đến đây, thần sắc của bà nhất thời mảnh buồn bã, nhưng là rất nhanh mặt lại lộ ra nụ cười từ ái: “Nương phiền lụy, đại tỷ các ngươi hảo là tốt lắm, chính là……” đến đây bà bỗng nhiên thở dài, lại lắc lắc đầu sửa lời : “Quên , việc này hồi sau, các ngươi về trước , nương bên này còn có chút việc cần xử lý.”

      Nhậm Chính Hạo lúc này nhìn về phía Thiên Dao : “Thiên Dao tỷ tỷ như thế nào lại ở đây? Tỷ tỉnh khi nào thế? người còn gì đáng ngại ?” đến đây lại chuyển hướng Kim thị hỏi: “Nương muốn hỏi Thiên Dao tỷ tỷ cái gì sao? Chính là con thấy Thiên Dao tỷ tỷ sắc mặt tốt lắm đâu, nương sao cho Thiên Dao tỷ tỷ ngồi xuống trả lời.”

      nghĩ tới nhi tử của mình lại chuyện giúp Thiên Dao, Kim thị đầu tiên là sửng sốt, lại liếc mắt nhìn Thiên Dao chút. Chỉ cảm thấy sắc mặt nàng ta quả thực là dị thường tái nhợt, trán còn có chút mồ hôi lạnh, nhìn hình như có chut lung lay sắp ngã. Bất quá mặc dù bộ dáng suy yếu như vậy, nhưng tấm lưng kiên cường của nàng thực ra đều thẳng tắp chưa từng cúi xuống, thêm nữa là cặp mắt to so với dĩ vãng vẫn sang ngời. Nhìn Thiên Dao như vậy, cùng với nàng ta trong ấn tượng của bà là nha hoàn ổn trọng khéo léo có chút bất đồng, cũng biết là bắt đầu từ khi nào thay đổi, có lẽ là theo bên người Hoa Nhi lâu ngày cũng học được vài phần thần sắc của Hoa Nhi.

      Nghĩ như thế, tâm cuối cùng cũng mềm nhũn, chần chờ chút Kim thị liền mở miệng : “Ngươi ngồi xuống , đem chuyện tình xảy ra hôm qua hảo hảo lại cho ta, ngươi cùng với tiểu thư rôt cuộc như thế nào mà bị ngã xuống.”

      Kim thị vừa dứt lời, bên Hồng Trù liền đem chiếc ghế đẩu mang tới phía sau Thiên Dao, tiếp đó đem nàng ấn ngồi xuống ghế.

      “Thiên Dao” lúc sau ngồi xuống mới phát , mọi người chung quanh vô luận là nàng đứng hay ngồi, kia tầm mắt đều so với nàng cao hơn rất nhiều. Tư thế cúi đầu, hèn mọn chờ ân điển, mà giờ phút này mọi người xem nàng ánh mắt, tuy nhanh chóng thay đổi nhưng nàng kịp nhìn thấy, đều là vẻ vui sướng khi người gặp họa, cùng vẻ đùa cợt. Các nàng, đều chỉ biết nàng là cái nha hoàn, khong có ai biết nàng mới là trưởng nữ Nhậm phủ!

      cỗ tức giận dâng lên trong lòng, cùng lí trí trong nàng nhanh chóng tranh đấu, nhưng vì nàng sức cùng lực kiệt cả thể xác và tinh thần đành áp chế.

      Nàng nhất thời cả người đều trong trạng thái căng thẳng, thắt lưng thẳng tắp, nắm chặt lòng bàn tay, nàng là trưởng nữ Nhậm phủ, mặc dù thân thể thay đổi nhưng phải là người mà những người này có thể coi khinh được. Trong lòng nàng có ý định như thế, mới nâng mắt lên hướng phía mẫu thân nàng nhìn, lại nhìn nhìn Hạo ca nhi ở bên cạnh cùng Nhậm Uyển Lộ, lại nhìn tới tất cả nha hoàn hạ nhân trong phòng.

      tại phải thời điểm để việc này, thời cơ đúng, cho dù nàng gấp đến độ ngực muốn nổ tung cũng phải cố gắng nhịn xuống. Việc này quá mức thể tưởng tượng được, phải tìm lúc mẫu thân rãnh, lại là thời điểm có ai bên cạnh mới có khả năng được. Bằng , bằng nàng tại vừa , chắc chắn bị coi như người điên mà bị đuổi ra ngoài.

      Nàng từ trước cho tới bây giờ là đại tiểu thư Nhậm phủ, chính là muốn gió được gió muốn mưa được mưa, mà khắc tại đây bắt đầu học được nhẫn cùng trầm mặc.

      ai biết, tại đây chỉ trong thời gian ngắn ngủn, nàng trải qua quá trình đấu tranh nội tâm như thế nào. Mọi người chỉ nhìn đến nàng tại ghế đôn kia ngồi xuống sau, ngừng lại chút, liền nâng mắt lên, mở miệng, chậm rãi đem chuyện hôm qua ra.

      Kỳ tình trải qua rất đơn giản, cũng có gì khúc chiết, vì thế chỉ vài ba câu nàng liền đem toàn bộ tình lúc đó xong.

      Kim thị nghe xong lại nhíu mày, suy nghĩ hồi mới : “Trong vườn sao lại có thứ này, lại còn đến đình lý kia!” Bà xong liếc nhìn Đổng di nương cái.

      Đổng di nương cũng có chút ngoài ý muốn, nghĩ nghĩ chút nhân tiện : “Bây giờ tuy là đầu thu, nhưng này hoa cỏ trong hoa viên cũng thực sum xuê, có thứ này cũng là kỳ quái. Chính là trước mắt biết trừ bỏ ngoài tiểu thư gặp phải nơi khác còn có ai trông thấy nữa. Thiếp thân hồi nữa kêu bọn gia đinh cẩn thận tìm xem, lại rắc chút phấn đuổi rắn ở những nơi có thể có để đuổi chúng , miễn cho vạn nhất có ngày bỗng nhiên xông ra, cắn bị thương người tốt lắm.”

      Kim thị như trước nhíu mi, trong lòng có suy nghĩ nhưng lại cái gì nữa, gật gật đầu, khiến cho Đổng di nương lập tức làm.

      Nếu mọi ràng, Kim thị liền hướng Thiên Dao câu: “Được rồi, ngươi xuống .” Bà xong, ngừng chút lại bổ sung câu: “Tiểu thư như vậy ngươi trước hết đừng qua hầu hạ, ngày mai nếu thân mình còn gì đáng ngại, hãy đến phòng giặt quần áo làm tháng.”

      Lời này vừa ra, Thiên Dao nhất thời phản ứng lại đây là có ý tứ gì, Hồng Trù đứng bên nhưng là nghe hiểu được, phu nhân đây là phạt Thiên Dao làm tháng việc nặng. Nàng quay qua liếc mắt nhìn đến Thiên Dao, chỉ thấy Thiên Dao lúc này vẻ mặt ngốc lăng, lại nghĩ rằng bị phạt lần này nàng tiếp thu được, liền qua cười nhắc nhở : “ Còn mau đứng lên tạ quá phu nhân.”

      Kim thị khoát tay áo: “Quên , các người đều ra ngoài , ta cùng Hạo ca nhi trò chuyện. Nga, còn có, hồi ngươi tìm Lã mama lại đây.”

      “Vâng.” Hồng Trù lên tiêng trả lời, sau đó đem Thiên Dao kéo đứng lên, lôi kéo ra ngoài.

      Khi đến cửa, “Thiên Dao” mới phản ứng lại đây ý tứ câu mới rồi của Kim thị, vừa muốn trở lại, lại bị Hồng Trù nhìn thấy đoán ra, bèn phen lối kéo đem nàng kéo ra bên ngoài phòng mới mở miệng trách mắng: “ Ta biết việc tiểu thư lần này là ngươi có chút ủy khuất, nhưng là chỉ bằng việc ngươi vừa mới lúc nãy va chạm với phu nhân, chính là đem ngươi kéo ra ngoài đánh mấy chục đại bản cũng tính là nặng. Trước mắt phu nhân chỉ phạt ngươi làm việc nặng tháng, là phu nhân khai ân với ngươi rồi, mà phu nhân từ trước giờ là người thưởng phạt phân minh, lần này lại vì ngươi mà phá lệ. Tóm lại lần này ngươi bị mất chức là tốt lắm rồi, đừng nghĩ cái gì hồ đồ. Vạn nhất chọc phu nhân mất hứng, thực lúc đó ngươi cái gì cũng mất, đến lúc đó nhìn ngươi như thế nào khóc !”



      p/s: Nữ chính có chút trưởng thành, từ người có cái tôi to đùng, nàng bắt đầu biết nhẫn nhịn rồi.

    3. Linh nhi

      Linh nhi Active Member

      Bài viết:
      90
      Được thích:
      177
      Chương 7: Tâm

      Khó khăn đem Thiên Dao khuyên rồi, Hồng Trù khỏi thở dài, lại lắc lắc đầu. Năm đó thời điểm Thiên Dao vừa mới vào Nhậm phủ, nàng cũng là mới được vào làm nha hoàn sai bảo trong viện Kim thị, cho nên đều là người mới tới dễ dàng thân thiết với nhau. Mặc dù sau đó Thiên Dao bị phân đến Tĩnh Nguyệt Hiên, nhưng hai người ngày thường cũng có lui tới với nhau, nên rốt cuộc cũng có vài phần tình cảm. Lần này Thiên Dao xảy ra việc nàng cũng khó tránh khỏi lo lắng theo, nay phu nhân chỉ phạt Thiên Dao tháng việc nặng, nàng cuối cùng cũng nhàng thở ra.

      Cho nên vừa mới nhìn thấy mặt Thiên Dao còn có vẻ bất mãn, tất nhiên là nàng phải khuyên bảo nàng ta hai câu. Khi Thiên Dao rồi, nàng nghĩ nghĩ, lại cảm thấy có chút đáng thương, nghĩ rằng hồi khi nào có thời gian rảnh rỗi vẫn là qua xem nàng ta chút, rồi hảo hảo an. Tính hảo sau, nàng liền tạm thời đem chuyện Thiên Dao gác lại, trước tìm Lã mama .

      Được Kim thị tán thành, Đổng di nương xử lý tình rất là lưu loát. đến canh giờ, bà ta dẫn theo gia đinh đem các nơi trong Nhậm phủ tuần tra qua lần, đồng thời sai rải phấn khu xà. Mặt khác bà ta còn nghĩ, còn lại vài phần phấn khu xà dùng hết này, tự mình đưa đến các phòng , cũng dặn dò mọi người đều phải nhớ ở để trong phòng, cũng như chung quanh bên ngoài ít, còn tinh tế dặn dò cách dùng.

      được hơn phân nửa Nhậm phủ, cuối cùng chỉ còn lại hai nơi là tiểu viện của Liễu di nương và của khuê nữ của bà ta, Đổng di nương hướng chỗ Liễu nương nhìn thoáng qua, trong lòng cười lạnh tiếng, liền bảo người vú già bên người đem bao phấn khu xà đưa qua, sau đó chính mình cầm này nọ vào phòng khuê nữ của bà ta.

      “Tiểu thư ngoan của ta, vừa mới rồi như thế nào ngươi qua chỗ đại tiểu thư bên kia xem thế nào, chính là ngươi có giả vờ bệnh cũng đừng chọn giả vờ phía sau nha, trong lòng phu nhân ràng lắm sao!” Vừa vào phòng, Đổng di nương thấy khuê nữ cầm châm cài hoa, đối với gương cài vào tóc mình, phải nhìn cái, trái nhìn cái, bà ta liền có chút tức giận câu.

      Nhậm Uyển Hân theo gương nhìn nàng mẫu thân liếc mắt cái, mím môi cười cười, sau đó quay lại làm nũng : "Di nương tức giận cái gì, dù sao những người xem nàng ta nhiều như vậy, thiếu con người cũng tính là ít, mà thêm con người cũng nhiều lên bao nhiêu. sau hôm qua phải là con cũng có qua thăm sao, hơn nữa buổi sáng hôm nay quả là con cảm thấy thân mình khoẻ, tóm lại phu nhân cũng lấy chuyện của con đến trách người."

      "Ai mà biết được trong lòng bà ta có phải hay nhớ kỹ đâu!" Đổng di nương bực mình câu, sau đó lại phóng nhuyễn thanh : "Con á, làm gì làm đừng để ta phải suy nghĩ, cũng nên vì chính mình suy nghĩ mới tốt, đến lúc chọc phu nhân ghét, con có được cái gì tốt đẹp đâu! Cho dù là con thích đại tiểu thư, cũng đừng ở khắp mọi nơi đều biểu ra ngoài, con còn sợ người ta biết sao."

      "Tốt lắm, di nương đừng nóng giận, con chờ chút liền qua nhìn cái." Nhậm Uyển Hân xong đem châu hoa trong tay cất vào trong hộp đựng trang, sau đó bên kêu nha hoàn nhanh ngâm trà mang đến, nàng ta vừa đến trước mặt Đổng di nương, vừa lôi kéo cánh tay của bà ta đến ghế dựa bên kia ngồi xuống, liền hỏi tiếp: "Kỳ là con vừa mới qua chỗ đại tỷ xem chút, con nghe đại tỷ mất trí nhớ , rốt cuộc là hay là giả, di nương mau cho con ."

      "Nhìn qua như vậy quả giả, phu nhân hỏi cái gì, nàng đều đáp biết, ngay cả tên của nàng gọi là gì cũng biết, toàn bộ vừa hỏi đều là cái gì cũng biết!" Đổng di nương đến này, nghĩ nghĩ lại tiếp: "Con nghĩ xem việc này cũng là kỳ quái, ta cũng có nghe ai rơi xuống nước, liền đem tất cả mọi chuyện trước kia quên sạch hết, liền ngay cả nha đầu Thiên Dao kia, xem xét cũng có chút thích hợp."


      "Ngay cả tên đều quên, đó là phải tất cả những người thân quen, nàng cũng nhận được ?" Nhậm Uyển Hân chỉ đối với chuyện của Nhậm Uyển Hoa cảm thấy hứng thú, vừa nghe Đổng di nương như vậy, liền lập tức ngồi xuống bên cạnh hỏi lại, mặt còn mang theo hứa chút ngạc nhiên cùng hưng phấn.

      "Cũng phải chỉ có thế, ngay cả cái tên của mình đều quên, còn có thể nhớ cái gì."

      " phải là biến thành người ngu ngốc luôn ." Nhậm Uyển Hân lại thêm vào câu.

      Đổng di nương bị dọa nhảy dựng, vội hỏi: "Tiểu thư ngoan của ta, cẩn thận tai vách mạch rừng, phu nhân vì việc này mà rất phiền lòng rồi. Việc mà con vừa mới tới kia, sao này liền quên luôn , mà con cũng phải giữ mồm giữ miệng của mình đấy, đừng đến lúc đó lại làm cho họ Liễu kia nghe được câu chuyện, bẩm báo phu nhân kia, đến lúc đó lại thiếu việc rắc rối đâu!"

      Nhậm Uyển Hân lại bĩu môi, biết sợ : "Con là ở trong phòng của mình chuyện, di nương sợ cái gì, mà bên ngoài lại có nha đầu canh giữ, có thể có ai lại đây nghe lén chứ."

      "Được rồi được rồi, ta này nọ với con nữa, tóm lại con nhớ những việc ta với con là được." Đổng di nương xong còn có chút tức giận, liên tục lấy tay chải tóc.

      Nhậm Uyển Hân nhìn sang Đổng di nương thấy bà ta tức giận, liền lôi kéo tay áo Đổng di nương, làm nũng : "Tốt lắm, con chú ý là được, di nương làm gì sinh khí với con chứ."

      Đổng di nương thở dài, quay đầu lại : "Con a, chính là tính tình này, rốt cuộc nàng cũng là từ trong bụng phu nhân ra, hơn nữa nàng ta tính tìnhtừ trước đến giờ đều ương ngạnh. Con cũng đừng có nghĩ tới cùng nàng đối nghịch, sao có thể chiếm được phần hơn chứ, ta cho con gặp phu nhân nhiều là để cho người để ý đến con,con trước lại nghe vào, nay con cũng mười bốn , còn có thể trong phủ ngốc vài năm nữa sao. Lại , phu nhân năm trước liền giúp con chuyện kết thân, ta thấy cũng coi như có trở ngại gì, chính là con phải đích nữ, đồ cưới vốn chỉ có ít, nếu ngẫm lại biện pháp, đến lúc đó con phu gia bên kia, cũng phải là bị người xem sao !"

      "Con mới thấy hiếm lạ gì môn thân kia, di nương, con gặp qua người kia, đúng là cái mặt rỗ! Mà cũng phải cái đại quan gì cả, bất quá là ở nha môn làm chút chuyện gì thôi, còn có công danh trong người, có cái gì khó lường !" đến kia môn thân liền hảo, vừa trong lòng nàng lại tức giận, hận thể lập tức lui cửa này thân.

      "Con có biết cái gì, Hứa công tử trước kia mắt tuy chỉ là cái bất nhập lưu tiểu lại (có lẽ là chân chạy việc nào đó ở trong chiều, ta hiểu lắm), nhưng trong nhà có quan hệ rất lớn. Ta là sớm hỏi thăm qua, chừng chỉ vài năm nữa, Hứa công tử kia có cái quan chức đứng đắn, đến lúc đó con phải là phu nhân của quan sao. Lại đến, Hứa gia kia nhiều của cải rất giàu có, con sau khi gả qua đó phải là sung sướng sao, nay chỉ cần nghĩ biện pháp làm cho phu nhân chuẩn bị đồ cưới cho con nhiều chút, về sau con ở nhà bọn họ, lưng mới có thể thẳng được, mới có thể sống tốt được!" Đổng di nương đến đây, nhìn khuê nữ của bà ta vẫn là vẻ mặt vui, ràng chính là có nghe vào đầu, bà ta chỉ biết thở dài, chậm lại khẩu khí, tiếp: "Về phần diện mạo thôi, con tuổi còn , rốt cuộc hiểu chuyện. Nam nhân sao, nếu mà diện mạo bên ngoài tốt quá, trái lại là cái tai họa."

      "Tống gia Tam công tử kia mới chính là cái tai họa , nếu là như vậy, phu nhân như thế nào nhanh cấp giúp đại tỷ lui cửa thân này!" Nhậm Uyển Hân lại bĩu môi, dỗi câu. Từ đến lớn, vô luận là ăn là mặc là ở, hay là nha hoàn sai sử bên người, nàng thế nào tất cả mọi thứ đều so ra kém Nhậm Uyển Hoa, liền ngay cả hôn nhân đại , cũng là so với Nhậm Uyển Hoa kém chỉ điểm nửa điểm, kêu nàng như thế nào cam tâm! Đích thứ đích thứ, nàng thua liền thua ở hai chữ đích thứ này!

      Đổng di nương vừa nghe khuê nữ ,này trong lời có chút chua, chỉ biết nâng mắt nhìn Nhậm Uyển Hân cái, thấy mặt nàng cũng có gì khác thường, mới yên tâm, sau đó liền cười lạnh tiếng: "Kia Tống gia cũng phải là tốt đâu, nhà giàu có lại có quan có chức, người nhà lại nhiều, con hãy xem Tống phu nhân, phải là người đẽ đối phó đâu. Ta thấy, cứ chiếu theo tính nết đại tiểu thư kia, gả qua đó, chắc phen nếm mùi đau khổ, con cứ nhìn ."

      Nhậm Uyển Hân là có nghe hiểu được ý tứ trong lời này, chỉ cho là Đổng di nương thế để dỗ nàng, trong lòng cảm thấy bất bình, lại thể biểu ra, chỉ phải đem tâm cất giấu, trong lòng thầm hận.

      "Thiên Dao" biết chính mình rốt cuộc là như thế nào vượt qua ngày này , thẳng đến màn đêm buông xuống, nàng nằm ở giường mơ mơ màng màng ngủ, trong đầu đều là ôm đường hi vọng. Hi vọng ngày mai tỉnh lại, nàng trở lại cái giường của mình; hi vọng hết thảy phát sinh hôm nay, đều chính là giấc mộng!


      ——*——*——*——
      Mikovu, Hương Thảo, Phong Vũ Yên4 others thích bài này.

    4. Linh nhi

      Linh nhi Active Member

      Bài viết:
      90
      Được thích:
      177
      :yoyo23: edit truyện này ta thấy rất rất lâu, 1 chương khá dài, mờ mò lên cung hổng thấy ai com or like cho ta lên tinh thần là sao
      Mikovu, Ishtarlavendervs thích bài này.

    5. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      Thông báo tới Editor
      l
      - Khi edit xong 1 bộ truyện hãy vào topic Hỗ trợ thành viên
      - Báo số chương truyện hoàn thành để được cộng thưởng ruby

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :