1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Đồng nhân Tiếu Ngạo Giang Hồ] Khi Nghi Lâm gặp Đông Phương Bất Bại (Drop vì đã có nhà làm hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Phương My

      Phương My Well-Known Member

      Bài viết:
      205
      Được thích:
      624
      Chương 10: cái gọi là hố cha (là 1 thuật ngữ mạng, dùng để diễn tả tâm trạng bất mãn, bị lừa gạt của bản thân)
      Edit: Phương My


      Nam nhân rắn rết tên là Đông Phương Triệt, nam nhân râu dài tên là Đồng Bách Hùng, hai ngày sau Nghi Lâm mới biết được tên của bọn họ, cũng biết bọn họ là cấp cao của Nhật Nguyệt thần giáo, người là phó giáo chủ, còn người là Bạch Hổ đường trưởng lão của Nhật Nguyệt thần giáo.


      Nghi Lâm run rẩy hỏi, "Giáo chủ là Nhậm Ngã Hành?"


      Đồng Bách Hùng mất hứng , "Tục danh của giáo chủ sao có thể tuỳ tiện nói ra, về sau còn biết lớn như vậy, làm cho người khác nghe được liền phiền toái."


      Nghi Lâm nào có tâm tư trả lời ông, trong lòng muốn loạn thất bát tao mất hồn mất vía. một tiếng đau bụng liền chạy nhanh ra khỏi phòng trở lại phòng ngủ của chính mình, hố cha! Tuyệt đối là hố cha! tại giáo chủ hẳn là Đông Phương Bất Bại a, làm sao có thể là Nhậm Ngã Hành! ? Nhậm Ngã Hành lúc này phải là ở bên dưới Tây Hồ rít gào mới đúng a a a a! ! Hiển nhiên, sự chệnh lệch này có phần hơi lớn.


      Trong nguyên tác, kịch tình bắt đầu khi mười sáu mười bảy tuổi, Lệnh Hồ Xung cứu Nhậm Ngã Hành ra, Nhâm Ngã Hành ông ta bị nhốt ở dưới Tây Hồ mười hai năm, như vậy tính ra, ông ta bị Đông Phương Bất Bại đoạt vị khi khoảng năm tuổi, tuyệt đối vượt qua bảy tuổi, nhưng năm nay đã chín tuổi , Nhậm Ngã Hành hiện tại còn làm giáo chủ, Đông Phương Bất Bại là phó giáo chủ! Mà Đông Phương Bất Bại của tương lai lúc này tên là Đông Phương Triệt! Nghi Lâm nghĩ, ta tại đương nhiên dám xưng chính mình là bất bại, bởi vì Nhậm Ngã Hành còn đè nặng ta mà!


      Tối phiền toái nhất là, Đông Phương Triệt này cái gọi là luyện công thiếu chút nữa tẩu hỏa nhập ma, mạch đập hỗn loạn, đại khái là vì luyện [Quỳ Hoa Bảo Điển] gây nên, với hắn ta, có thể điều trị mạch đập, với hắn ta, chỉ cần có theo, có thể giúp tuỳ thời giúp hắn ta củng cố mạch đập... Ông trời ơi, sao lại thế này, vốn Đông Phương ca ca hẳn là tự cung làm nhân (gay), sau này còn cùng Dương Liên Đình đệ đệ soạn nên đoạn tình ái quái dị, lại bị cường ngạnh sửa lại vận mệnh! ! !


      A a a a! ! Nghi Lâm ảo não vò đầu, vẫn luôn nhấn mạnh tầm quan trọng của kịch tình với bản thân, lại bất tri bất giác ngốc hồ hồ sửa lại kịch tình hố cha nhất! ! !


      Nghi Lâm sốt ruột a, giả dụ như bây giờ nói với Đông Phương Triệt, mạch đập của hắn ta chữa được, biết ta có thể giết hay . Ách, khẳng định giết , làm tốt còn liên lụy tới phái Hằng Sơn, bởi vì lúc trước nói quá vẹn toàn, nếu đột nhiên thay đổi, khôn khéo như ta, tự nhiên sẽ liên tưởng tùm lum, cho rằng có ý giúp ta. thể lấy sinh mệnh của chính mình và của những người khác ra mạo hiểm, huống hồ là một thầy thuốc, xem bệnh cho người ta tuyệt đối có đạo lý bỏ dở nửa chừng. nương ngốc này còn nhớ những chỉ bảo ân cần của lão ba nha!


      Ở trong phòng miên man suy nghĩ qua giờ ngọ (11h-13h), tới thời điểm nên ăn cơm chiều, rốt cục quyết định, sao hết, Đông Phương ca ca có làm gay hay cùng kịch tình liên lụy cũng lớn, dù sao đầu mối chính là phái Tung Sơn giở mưu quỷ kế vọng tưởng thống nhất Ngũ Nhạc kiếm phái. Hơn nữa mục tiêu chủ yếu của chính là nhiều giúp đỡ cho phái Hằng Sơn, tránh cho ba vị sư thái cùng ít sư tỷ của Hằng Sơn bị tử vong, theo Đông Phương Bất Bại có lẽ sẽ có lợi đối với tương lai của cũng chừng.


      Đương nhiên, sau này nhân vật khách mời Nghi Lâm, vẫn sẽ hỗ trợ thúc đẩy kịch tình, kịch tình mà rối loạn, liền phiền toái. trắng ra là, nương này vẫn cảm thấy làm 'Bán tiên' mới đúng bài, mọi chuyện đều ở bên trong dự kiến của chính mình thì cảm giác có vẻ làm cho người ta an tâm hơn.


      Có tỳ nữ lại đây đưa cơm chiều, Nghi Lâm mở cửa cho nàng ta tiến vào. là đệ tử của Hằng Sơn, mỗi ngày phải ăn chay, nên cùng Đông Phương Triệt, Đồng Bách Hùng tách ra ăn cơm, nhìn bàn đậu hủ cải trắng, đậu -ve mướp đắng, mất hứng, trong lòng ngang ngược, liền nói với tỳ nữ, "Dẹp mấy thứ này , hôm nay ta muốn ăn thịt kho tàu với gà hầm." bất thình lình cầu khiến cho tỳ nữ sửng sốt, biết nên phản ứng như thế nào, thấy sắc mặt tiểu nãi nãi khó coi, tỳ nữ chạy nhanh gật đầu vâng dạ, dám đắc tội.


      Nghi Lâm nghĩ, dù sao rất nhiều năm thể quay về phái Hằng Sơn, theo Đông Phương Bất Bại cũng tất yếu ăn kiêng, muốn ăn thịt, giả vờ giả vịt chỉ làm khổ chính mình, cần gì tử sĩ diện chịu tội.


      Tỳ nữ dám trực tiếp phòng bếp, mà là cách vách tìm chân chính chủ tử của nàng ta để báo cáo. Đồng Bách Hùng vừa nghe Nghi Lâm muốn ăn thịt, liền nở nụ cười, nói với tỳ nữ, "Ngươi phòng bếp phân phó, bảo bọn họ nhanh chóng đưa đồ ăn mà tiểu thư muốn ăn đến." Tỳ nữ phúc thân cáo lui, Đồng Bách Hùng vui tươi hớn hở nói với Đông Phương Triệt, "Tiểu nha đầu này buổi sáng còn ầm ỹ nói đau bụng, tại lại đòi ăn thịt, phải nó là đệ tử của Hằng Sơn sao, cũng sợ tương lai sư phụ trách tội."


      Đông Phương Triệt , "Tiểu hài tử muốn ăn thịt cũng bình thường."


      Nghi Lâm ăn thịt đến thoả mãn, ăn sạch hết một con gà, một ̃a to thịt kho tàu chỉ chừa lại xương, đầu cùng phao câu gà. Lau miệng, vỗ vỗ bụng, thế này mới gọi là cuộc sống. Uống một viên thuốc tiêu hoá, Nghi Lâm đến phòng cách vách, nhìn thấy Đông Phương Triệt thì vẫn bình thường, kích động cũng khẩn trương, Đồng Bách Hùng nhéo mặt của , nhưng cũng nhắc đến chuyện ăn thịt, phỏng chừng là sợ tiểu nha đầu da mặt mỏng xấu hổ.


      Sau mấy ngày gió êm sóng lặng, Nghi Lâm viết phong thư kêu Đồng Bách Hùng tìm người hỗ trợ đưa về Hằng Sơn giao cho Định Dật sư thái, trong thư cũng nhắc tới ma giáo, chỉ là gặp được một bệnh nhân đặc biệt khó trị liệu, trong thời gian ngắn thể trở về sư môn, sau đó là thỉnh tội, nói chung rất là thương tâm, cuối thư còn cố ý cam đoan sẽ định kỳ đưa thư cho sư môn, nên nhớ mong. Nghi Lâm cũng quản bọn họ có thể nhìn lén thư của hay , dù sao viết cái gì, muốn nhìn liền nhìn.


      Lại qua vài ngày, thương thế ở ngực của Đông Phương Triệt đã khỏi, bắt đầu kết vảy tự động bóc ra, tay phải của hắn lại phục hồi chậm chút, ngẫu nhiên Nghi Lâm vẫn phải hầu hạ ta ăn cơm uống nước, bóp vai đấm chân. tại tâm tư của đều đặt vào chuyện lấy lòng Đông Phương Triệt, ý muốn chạy trốn đã còn, nếu muốn làm tâm phúc của hắn, thì nhất định phải lòng vì suy nghĩ, tuy rằng độ tình cao, nhưng ít ra muốn đối với có độ tín nhiệm nhất ̣nh, như vậy mới có thể thuận lợi cho sau này làm việc.


      Đem ngân châm người Đông Phương Triệt thu hồi, Nghi Lâm kêu thử vận khí, Đông Phương Triệt nhắm mắt cảm nhận trong chốc lát, chân khí trong đan điền vốn lộn xộn dĩ nhiên trở về bên trong mạch Nhâm, lại khí huyết cuồn cuộn đau đớn, thân thể thoải mái rất nhiều. trợn mắt nhìn về phía Nghi Lâm, trong lòng cao hứng, liền nhịn được vươn tay nắm lấy tay bé của đến trước mặt, "Tiểu Lâm nhi rốt cuộc làm cho ta thất vọng." Đồng Bách Hùng vội hỏi như thế nào, Đông Phương Triệt cười , "Huynh trưởng cần lo lắng, mạch đập của tiểu đệ phục hồi như cũ." Đồng Bách Hùng nghe xong rất cao hứng, xoa bóp khuôn mặt nhắn của Nghi Lâm, xoay người phân phó hạ nhân bảo phòng bếp chuẩn bị tốt rượu ngon cùng đồ ăn đưa lại đây, ông muốn chúc mừng chúc mừng!


      Rượu và thức ăn dọn xong, Nghi Lâm mặt nhăn mày nhíu , "Vết thương của huynh còn chưa khỏi hẳn, thể uống rượu." xong liền lấy cái chén trước mặt Đông Phương Triệt, lại gắp một chút đồ ăn nhẹ cho , "Đồ nhiều dầu mỡ hay quá cay cũng thể ăn."


      Đồng Bách Hùng cười , "Con bé như ngươi quản nhiều như vậy làm gì, uống mấy chén rượu cũng chả sao cả." Bọn họ đều là kiếm ăn từ lưỡi đao, vết thương tốt khoảng sáu bảy phần với bọn họ mà nói, chính là bình phục. Nghi Lâm thực bướng bỉnh, "Ta là thầy thuốc, huynh ấy là bệnh nhân, nếu thúc để huynh ấy uống rượu, tay phải của huynh ấy khỏi cũng đừng trách ta." Đồng Bách Hùng bị chặn họng, rất bất đắc dĩ, tại thật tưởng niệm thái độ sợ hãi lúc mới gặp của đối với chính mình. Ở chung hơn mười ngày, nha đầu này lá gan lớn ít.


      Kỳ phải Nghi Lâm lá gan lớn, mà là hiểu rõ tại chính mình có giá trị lợi dụng to lớn cỡ nào đối với Đông Phương Triệt, đừng cho uống rượu, chính là phát cáu, phát ra tính tình tiểu thư phỏng chừng vẫn sẽ khắp nơi chịu đựng , đối với ý cười giảm, thừa dịp tại cơ hội khó được, nàng muốn trang thiên chân, trang lương thiện, làm bộ như thực để ý thương thế của hắn.


      Đông Phương Triệt cũng là vẻ mặt bất đắc dĩ, nói với Đồng Bách Hùng, "Tiểu đệ chỉ có thể lấy trà thay rượu kính huynh trưởng ly, chờ thương thế của tiểu đệ bình phục, nhất ̣nh sẽ bồi huynh trưởng uống say ngừng, uống đến thống khoái." Đồng Bách Hùng cũng hết cách, chỉ có thể buông tha việc mời rượu, rầu rĩ chính mình uống. bàn cơm, chiếc đũa của Nghi Lâm đều chỉ gắp thịt, cọng rau dưa cũng ăn, Đồng Bách Hùng cố ý chọc , "Sư phụ ngươi nếu nhìn thấy ngươi mồm to ăn thịt như vậy, phỏng chừng sẽ tức giận đến ngất xỉu." Nghi Lâm đem thịt gà trong miệng nuốt vào bụng, chu miệng , "Ta chính là cảm thấy ăn thịt ngon hơn ăn rau xanh cải trắng." Vẻ mặt nghiêm túc, mắt to ngập nước, nhìn qua rất là buồn cười đáng . Đồng Bách Hùng ha ha cười, "Rốt cuộc chỉ là một đứa ."


      Đông Phương Triệt gắp một đũa rau chân vịt bỏ vào chén của Nghi Lâm, "Tiểu hài tử thể chỉ ăn thịt." Nghi Lâm nhìn chằm chằm rau chân vịt xanh mượt ở trước mặt, có chút kinh ngạc cùng kinh hãi, kinh ngạc là vì Đông Phương Triệt lại sẽ gắp rau cho , kinh hãi là vì thật sự thích ăn rau chân vịt a! Kiếp trước vị này kiêng ăn nghiêm trọng, rau chân vịt là món mà khó nuốt vào bụng nhất, vô luận Hàn gia ba mẹ khuyên bảo con gái như thế nào, đều thủy chung xem rau chân vịt là cấm phẩm.


      Nghi Lâm đem rau chân vịt bỏ vào chén của Đông Phương Triệt, đáng thương hề hề , "Ta thích ăn rau chân vịt."


      "Nga? Vì sao?" Đông Phương Triệt hình như có chút khó hiểu.


      Nghi Lâm nhăn mũi nhỏ lại, "Khó ăn."


      "Như thế nào khó ăn? Muội ở phái Hằng Sơn cũng thường xuyên kén ăn như vậy?" Đông Phương Triệt nhìn tựa tiếu phi tiếu. Nghi Lâm gật đầu , "Ta cũng ăn cái này, cải trắng cùng rau xanh thì còn miễn cưỡng." Đồng Bách Hùng , "Trách được ngươi gầy như vậy, giống y như sáu bảy tuổi, thì ra là kén ăn nghiêm trọng, ta còn cho là phái Hằng Sơn kham khổ đến ngay cả một đứa đều cho ăn no." Nghi Lâm uống lên một ngụm canh gà, vì sư môn biện hộ, "Bộ dạng của ta gầy là vì từ cơ thể yếu ớt nhiều bệnh, các sư tỷ của ta nấu cơm ăn rất ngon." Đồng Bách Hùng thấy tính trẻ con bất mãn, ha ha cười, "Ngươi thật cũng biết duy hộ danh dự cho sư môn."


      Đông Phương Triệt gắp cải trắng bỏ vào chén của Nghi Lâm, hỏi, "Tiểu Lâm nhi vì sao từ cơ thể yếu ớt nhiều bệnh? Có biết cha mẹ của muội là ai ?" Đây là muốn tra hỏi tình hình của , Nghi Lâm cũng giấu diếm, đem những gì nghe được từ các sư tỷ phái Hằng Sơn tuyên dương ra, thân thế của , phái Hằng Sơn cơ bản người biết, đều có cha mẹ hồ đồ, nhưng cụ thể ra sao thì Định Dật sư thái cũng đặc biệt ràng, Nghi Lâm đương nhiên cũng thể ra hết, nếu tương lai thực dễ dàng làm cho người ta nắm lỗ hổng. Đồng Bách Hùng , "Nương của ngươi thật là tàn nhẫn, vừa mới đầy tháng liền bỏ lại ngươi, cha của ngươi cũng quá ngốc, ngươi còn nhỏ đã mang theo màn trời chiếu đất, ngươi chết yểu đã là có vận khí."


      Nghi Lâm khóe miệng co rút, kỳ cũng hiểu được khi đó Bất Giới hòa thượng ôm đứa nhỏ vừa mới đầy tháng chạy loạn khắp nơi mà đem con gái nhà mình hại chết là một kỳ tích.
      Last edited: 11/9/14

    2. tn99

      tn99 Active Member

      Bài viết:
      154
      Được thích:
      27
      ĐPT hay đả kích người quá
      Phương My thích bài này.

    3. thomap

      thomap Active Member

      Bài viết:
      140
      Được thích:
      83
      Chưa j mà ĐPBB động tay động chân tiểu Lâm r :yoyo60:
      Phương My thích bài này.

    4. Phương My

      Phương My Well-Known Member

      Bài viết:
      205
      Được thích:
      624
      Nhiu đó có là jì, sau này DPT còn ăn đậu hủ của NL nhìu lắm....:yoyo51::yoyo40:
      linhdiep17, thomapHình Ưu thích bài này.

    5. Hình Ưu

      Hình Ưu Member

      Bài viết:
      59
      Được thích:
      65
      Đậu hủ a~~ ta ngày càng mong truyện *ôm má nhảy nhót*
      thanks Phương My nhé ~^O^~
      Phương My thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :