1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bình An Trọng Sinh - Dư Phương (Full)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 170: Lột xác
      Ngày nhập học của Bình An chỉ còn cách nửa tháng, nhưng vẫn như cũ, thể tranh thủ những ngày hè hiếm hoi này mà nghỉ ngơi vui chơi cho thoải mái. Trong nửa tháng này, Duy An phải chính thức khai trương gian hàng chuyên doanh sản phẩm PSD, còn phải mở buổi họp báo quảng bá rộng rãi.

      Buổi họp báo có thành công hay ảnh hưởng trực tiếp đến tình trạng tiêu thụ của những gian hàng chuyên doanh này.

      Thiếu chút nữa quên , sau mấy ngày đàm phán với Delise, cuối cùng Bình An lấy được quyền đại lý của Nhã Hòa tại Thành phố G. Có điều thời gian hợp đồng chỉ có hai năm, nếu thành tích đạt được như cầu của Nhã Hòa đưa ra ngưng hợp tác ngay. Điều kiện này là Delise tranh thủ cơ hội với Tổng Công ty dùm Bình An lắm rồi, còn cuối cùng có thể hợp tác lâu dài với Nhã Hòa hay phải xem thành tích của Duy An như thế nào.

      Hợp đồng người phát ngôn với Hồng Mẫn Nhi được ký kết rất nhanh chóng, gần như có khó khăn gì. Hàn Á Lệ chỉ cần gọi điện thoại cho công ty chủ quản của Hồng Mẫn Nhi, bên đó chỉ cần tính toán chút, nhưng ngay hôm sau gọi lại, chấp nhận hợp tác cùng Duy An.

      Hàn Á Lệ biết Hồng Mẫn Nhi và Bình An quen biết từ trước, chỉ cảm thấy ngôi sao mới nổi này lễ phép ôn hòa, hề kiêu căng phách lối, nếu so với Từ Mạn đúng là khác nhau trời vực.

      ra công ty chủ quản cũng rất cẩn thận bởi đây là lần đầu tiên Hồng Mẫn Nhi nhận làm quảng cáo, sợ nếu có ảnh hưởng gì tới hình tượng và danh tiếng của công ty thể nâng đỡ tiếp được. Vì Duy An là công ty mới thành lập nên công ty chủ quản cũng muốn chấp nhận, nhưng Hồng Mẫn Nhi sau khi biết được từ người quản lý là Duy An tìm làm người làm phát ngôn lập tức kêu người quản lý chấp nhận ngay.

      Trong lòng Hồng Mẫn Nhi rất cảm kích, bởi nếu nhờ mối quan hệ gián tiếp với Bình An cũng thể nào có cơ hội đến Hongkong phát triển nghiệp được, nên xem Bình An là bạn tốt của mình.

      Cùng lúc với việc vội vàng chuẩn bị cho buổi giới thiệu sản phẩm, Bình An cũng đau đầu vì việc chọn người quản lý cho sản phẩm của Nhã Hòa, bởi Hàn Á Lệ và Dư Du Kỳ đều có sản phẩm của thương hiệu khác phải tự mình phụ trách rồi. phải nghĩ tới chuyện để cho Hàn Á Lệ phụ trách thêm sản phẩm của Nhã Hòa, nhưng tại là thời điểm quan trọng nhất của PSD, thể phân tâm được, nhưng công ty lại có người nào khác thích hợp.

      Bình An tìm Tiền Hải Quang để bàn bạc, muốn biết tại trong giới còn có ai có vẻ thích hợp để đảm nhiệm vị trí quản lý thương hiệu của Nhã Hòa hay .

      Nhưng Tiền Hải Quang cho biết, những người quản lý thương hiệu tương đối nổi tiếng trong giới dễ dàng gì mà thay đổi công việc tại của họ. Hơn nữa, bây giờ nhìn tương lai Duy An vẫn còn mơ hồ, ai cũng muốn nhận thử thách có tính khiêu chiến như vậy, thành công được tốt, chứ còn nếu thất bại danh tiếng trong nghề cũng bị ảnh hưởng ít, đó phải gọi là tổn thất lớn đối với họ.

      giống với các ngành khác, ngành mỹ phẩm và dưỡng da có phạm vi khá hạn hẹp, chỉ luẩn quẩn trong vòng .

      Trước khi chưa tìm được người thích hợp, Bình An quyết định chính phụ trách việc quảng bá thương hiệu sản phẩm của Nhã Hòa, đồng thời nhờ Tiền Hải Quang giúp tuyển thêm bốn nhân viên phụ trách thị trường tiêu thụ.

      Rất may công ty thống nhất sắp xếp những nhân viên bán hàng tại các khu thương mại tuyển đợt trước cho họ được huấn luyện bởi Hàn Á Lệ về các kỹ năng bán hàng và kiến thức sản phẩm, tạm thời nhân lực đầy đủ, cần phải tuyển thêm nữa.

      Ở phương diện huấn luyện tiêu thụ sản phẩm, Hàn Á Lệ là nhân tài hiếm có, lúc trước Công ty Australia Secret đồng ý cho chị từ chức cũng là vì đánh giá cao ưu điểm này của chị.

      Vài ngày nữa mới chính thức ký hợp đồng với Nhã Hòa nên bây giờ Bình An dồn tất cả sức lực cho buổi họp báo giới thiệu kem dưỡng ẩm theo phương pháp thủy phân của PSD.

      Hồng Mẫn Nhi cùng với người quản lý đến Thành phố G để gặp Bình An, ba ngày sau tổ chức họp báo và Hồng Mẫn Nhi xuất với tư cách là người phát ngôn cho sản phẩm.

      Gặp lại Hồng Mẫn Nhi, Bình An khỏi giật mình, ngờ chỉ mới mấy tháng ngắn ngủi mà ấy lại có thay đổi lớn như vậy.

      Mặc dù Bình An cũng có theo dõi tin tức của Hồng Mẫn Nhi, nhưng chỉ nhìn được những tấm hình chụp ấy dưới ánh đèn sân khấu, thể thấy người thực khác biệt như thế nào.

      Thay đổi quá nhiều!

      còn hồn nhiên và ấp ủ hoài bão ước mơ của trước kia nữa, bây giờ Hồng Mẫn Nhi toát ra khí chất của ngôi sao nổi tiếng, cử chỉ và hành động đều có chừng mực như trải qua khóa huấn luyện đặc biệt.

      Mặc dù xinh đẹp và tao nhã hơn nhiều so với trước kia, nhưng Bình An lại cảm thấy ấy còn được chân thực như trước.

      Hồng Mẫn Nhi giao hết việc thảo luận chi tiết điều kiện hợp tác cho người quản lý và Hàn Á Lệ, chỉ ngoan ngoãn im lặng ngồi bên, nét mặt bình tĩnh, khóe miệng luôn giữ nụ cười .

      Ngôi sao nào cũng thích thể cao quý và thu hút của chính mình.

      Sau khi họp xong, Hồng Mẫn Nhi và người quản lý trở về khách sạn trước, Bình An vẫn chưa có cơ hội hỏi thăm xem cuộc sống của ấy ở Hongkong vừa qua như thế nào.

      Đến tối mới nhận được điện thoại của Hồng Mẫn Nhi, hẹn Bình An và Trình Vận đến khách sạn nơi Mẫn Nhi ở, khách sạn Bạch Vân, để gặp mặt.

      Lúc Bình An đến khách sạn Bạch Vân, Hồng Mẫn Nhi và Trình Vận đợi sẵn, bên cạnh Trình Vận còn có thêm người mà Bình An thể ngờ được là có mặt tại đây, Lương Phàm.

      Trình Vận và Lương Phàm ngồi chung với nhau bên, Hồng Mẫn Nhi ngồi đối diện hai người, bên cạnh còn chỗ trống dành cho Bình An.

      “Chị Vận, Mẫn Nhi.” Bình An giãn chân mày nhíu, mỉm cười đến.

      “Chà! Tổng Giám Đốc Phương tới rồi kìa.” hai tháng Trình Vận gặp Bình An, vừa thấy nhịn được liền cười chọc ghẹo.

      Bình An giả bộ cáu giận, “Ghét! Chị Vận, sao chị lại ghẹo em?” Lúc lời này, thầm quan sát Trình Vận, hai mắt mỉm cười, gương mặt đỏ thắm, xem ra tâm trạng rất tốt.

      Chỉ cần ở gần Lương Phàm, Trình Vận như trở thành người khác, còn vẻ nữ doanh nhân thành công nữa mà chỉ như phụ nữ bình thường , tràn đầy sức sống.

      Bình An liếc mắt nhìn Lương Phàm cái, vừa đúng lúc bắt gặp ánh mắt của ta nên thoải mái gật đầu chào cái, thái độ vô cùng khách sáo xa cách.

      Hồng Mẫn Nhi thân thiết kéo tay Bình An tươi cười hỏi thăm, “Bình An mở công ty à? Nếu nghe Hai mình cũng biết bạn lại giỏi đến vậy. May là mình hỏi mình, chứ nếu mình cũng thể làm người phát ngôn cho công ty bạn đấy.”

      Bởi vì có Lương Phàm ở đây nên Bình An muốn nhiều, “Chỉ vì mình muốn thử xem năng lực của mình như thế nào thôi. Mình rất vui khi bạn có thể làm người phát ngôn cho công ty của mình. Cám ơn bạn.”

      “Giữa chúng ta cái này làm gì.” Hồng Mẫn Nhi lắc lắc đầu, cười tự nhiên.

      Trình Vận nhìn Hồng Mẫn Nhi lột xác thành bướm, quay đầu sang cười với Lương Phàm , “Khả năng nhìn người của em tệ phải , em Mẫn Nhi nhất định thành công mà. Mấy năm nữa chừng thành siêu sao ca nhạc quốc tế đấy.”

      Lương Phàm nhìn Hồng Mẫn Nhi cái, gật đầu cười, với Trình Vận, “Em rất đúng, nếu như nhờ em, chừng tới giờ còn chưa viết ra được thêm bài hát nào nữa.”

      Nhờ Trình Vận đưa Hồng Mẫn Nhi đến bên cạnh ta, nhờ Hồng Mẫn Nhi khơi gợi cảm hứng khiến ta lại lần nữa sáng tác được ca khúc mà ta hài lòng. ta là người sáng tác, việc sáng tác chính là sinh mạng đối với tác giả như , nếu thể viết ra được lời nhạc và ca khúc có sống cũng chẳng có ý nghĩa.

      “Em cũng cám ơn Chị Vận nhiều lắm, nếu chị đưa em Hongkong Hồng Mẫn Nhi có ngày hôm nay.” Hồng Mẫn Nhi giơ ly rượu lên tỏ ý muốn cám ơn Trình Vận.

      Trình Vận giọng cười , “Chẳng lẽ hôm nay gặp nhau chỉ để cám ơn thôi sao?”

      Hồng Mẫn Nhi nhàng cắn môi, nhìn về phía Lương Phàm, gương mặt ửng hồng, “Lương tiên sinh, cám ơn viết bài hát hay như vậy dành riêng cho em.”

      Lương Phàm lãnh đạm , “Người hâm mộ thích em nên mới cảm thấy bài hát của tôi hay.”

      đúng, họ thích bài hát do viết ra, nên mới thích lây qua em. đấy.” Hồng Mẫn Nhi cách kích động.

      Bình An khẽ nheo hai mắt, nhìn vẻ sùng bái ngưỡng mộ đối với Lương Phàm được biểu vô cùng ràng trong mắt của Hồng Mẫn Nhi.

      sùng bái và ngưỡng mộ đối với người đàn ông rất dễ dàng biến thành động lòng.

      Đột nhiên trong lòng nảy sinh cảm giác ưu phiền cách khó hiểu, rất mong tất cả chỉ vì suy nghĩ quá nhiều.

      “Được rồi được rồi, mặc kệ người hâm mộ thích người nào trước, bây giờ Mẫn Nhi thành công rồi, cũng viết ra được ca khúc rồi, phải tất cả mọi người đều cùng vui hay sao?” Trình Vận hiển nhiên cảm thấy việc Hồng Mẫn Nhi sùng bái Lương Phàm có gì khác thường, chị quen thấy rất nhiều dùng ánh mắt ngưỡng mộ này nhìn Lương Phàm rồi.

      Lương Phàm thích phái nữ chín chắn và tao nhã, chứ có tình cảm gì đối với các .

      Bình An nhếch khóe mắt, cười đến hồn nhiên vô hại, “Em thấy, nếu chị Vận kết hôn, đó mới là song hỉ lâm môn, mọi người đều vui vẻ.”

      Động tác uống rượu của Hồng Mẫn Nhi sựng lại chút, đặt ly uống rượu chân dài xuống bàn rồi với Bình An, “ tại rất nhiều phụ nữ đều có xu hướng thích kết hôn, chị Vận và Lương tiên sinh cứ giữ như tại phải cũng rất tốt ư?”

      “Kết hôn là kết thúc có hậu của tình , chỉ có kết hôn mới có thể trở thành duy nhất của nhau.” Bình An cười .

      Trình Vận nhìn vẻ thờ ơ của Lương Phàm, trong lòng khó nén nỗi thất vọng, nhưng vẫn gượng cười, “Cho dù có kết hôn cũng nhất định là người duy nhất, ai mà biết được lúc mình nhìn thấy người kia làm cái gì.”

      Lương Phàm ngẩn ra, nghiêng đầu sâu sắc nhìn Trình Vận cái, cau mày hỏi , “Em muốn kết hôn ?”

      Lời này vừa xong, Trình Vận ngây ngẩn cả người, Hồng Mẫn Nhi cũng lộ ra ánh mắt kinh ngạc.

      Trong lòng Bình An cũng vô cùng vui vẻ. nhớ kiếp trước người Trình Vận cưới phải là Lương Phàm, mà kẻ kia đến lúc ly hôn còn bắt Trình Vận phải bồi thường phí tổn thất linh tinh gì gì nữa. Bình An hy vọng kiếp này Trình Vận cũng có thể thay đổi vận mệnh, cưới phải kẻ đốn mạt như vậy. Nếu kết hôn cùng Lương Phàm, có thể xem như là thay đổi được vận mệnh hay ?

      Mặc dù cảm thấy Lương Phàm cũng phải là chồng của chị ấy, nhưng ít ra Trình Vận người đàn ông này nhất.

      Trình Vận cũng có lộ ra vẻ mặt quá kích động, nhàng lịch nở nụ cười, dịu dàng với Lương Phàm, “Bây giờ còn chưa phải lúc, Lương Phàm, nghiệp của tại lên như diều gặp gió, nên phân tâm.”

      Nét mặt của Lương Phàm thoáng qua tia sáng kỳ quái, chỉ nhàng gật đầu cái mà lời nào, khuôn mặt tuấn tú vẫn có biểu cảm gì, nhìn ra ta nghĩ cái gì.

      Bình An có chút thất vọng, trong lòng thầm mắng Trình Vận hiền lành quá đáng, cái gì cũng suy nghĩ cho Lương Phàm trước mà hoàn toàn suy nghĩ vì mình chút.

      Khóe mắt lướt đến những ngón tay Hồng Mẫn Nhi nắm chặt ly rượu, các đốt ngón tay hơi trắng bệch.

      Dùng cơm xong, Trình Vận cùng Lương Phàm rời trước, Bình An lấy cớ có việc cần thảo luận với Hồng Mẫn Nhi liên quan đến buổi họp báo nên hai người xuống quán cà phê dưới sảnh, chọn góc yên tĩnh ngồi xuống chuyện.

      “Sao rồi? Có phải còn chỗ nào chưa yên tâm hay ?” Hồng Mẫn Nhi buồn bực hỏi Bình An, hôm nay lúc họp ở Duy An bàn bạc kỹ rồi mà, “Bạn sợ ngày họp báo vắng hả? Yên tâm , mình thông báo blog rồi, rất nhiều người hâm mộ đều hôm đó tới.”

      Bình An cười , “Mình cũng phải là lo lắng vì chuyện này, có hình tượng như bạn ai còn sợ nổi tiếng? Chẳng qua lúc mình mới tới đây, mình nghe là Tư Tư ký hợp đồng cùng Từ Mạn. Từ Mạn nhất định có mặt trong buổi họp báo giới thiệu sản phẩm.”

      Tư Tư là công ty mỹ phẩm nổi tiếng trong nước, Hồng Mẫn Nhi biết, Từ Mạn càng cần phải , ta ngôi sao lớn ai biết, “Họp báo của Tư Tư cùng ngày với chúng ta hả?”

      Bình An gật đầu, “Địa điểm còn sát vách luôn.”

      Vẻ mặt Hồng Mẫn Nhi biến đổi, “Vậy làm sao bây giờ, Duy An lần đầu tổ chức họp báo nên thể có chút sơ sót nào được, nếu ngày đó phía truyền thông cũng đều được mời đến bên kia ...”

      “Đừng lo lắng như vậy.” Bình An thấy Hồng Mẫn Nhi vì lo cho mà có dáng vẻ bồn chồn như vậy tâm trạng vui khi nhìn thấy biểu bất thường của Hồng Mẫn Nhi lúc nãy nhanh chóng biến mất, “Bạn chỉ cần thể tốt bản thân là được rồi, những thứ khác để mình lo.”

      Hồng Mẫn Nhi ngẩn ra hồi lâu mới lắc đầu cười, “Bình An, bạn thay đổi nhanh quá, chỉ chín chắn hẳn lên, mà phong cách làm việc còn muốn bình tĩnh chắc chắn hơn nhiều so với những người cùng tuổi như mình.”

      Đó là vì trải qua quá nhiều chuyện thăng trầm rồi, Bình An giấu cảm xúc trong lòng, “Cuộc sống của bạn ở Hongkong thế nào, lần này về gặp Hồng chưa?”

      “Ừ, mình còn muốn cám ơn bạn chuyện này nữa, nếu nhờ bạn Hai chắc vẫn còn giận mình.” Hồng Mẫn Nhi cảm kích nhìn sang Bình An, “Ở Hongkong cũng nhờ Lương tiên sinh chăm sóc ít nhiều nên tất cả đều thích ứng rất tốt.”

      Hồng lòng thương bạn, sao lại giận bạn được.” Bình An cười , ánh mắt tìm tòi nghiên cứu nhìn Hồng Mẫn Nhi, “Hình như bạn rất sùng kính Lương Phàm hả?”

      “Đương nhiên rồi.” Mắt Hồng Mẫn Nhi lộ vẻ sùng bái, “Lúc mình còn học đại học bắt đầu hát thuộc như cháo các nhạc phẩm của Lương Phàm. Bạn biết đó thôi, những ca sĩ kia nổi tiếng cũng là nhờ vào các ca khúc do ấy sáng tác. Người ta chỉ thấy phong cách biểu diễn và giọng hát của các ca sĩ, nhưng ai quan tâm đến nhạc sĩ là người tài ba thế nào. Mình thực ngờ rằng mình cũng có ngày gặp được Lương Phàm, còn có thể hát ca khúc do ấy sáng tác nữa chứ. Bình An, bạn biết , mình rất vui.”

      ta lợi hại như vậy, chẳng phải có rất nhiều người ta sao?” Bình An hỏi đùa.

      Hồng Mẫn Nhi hạ mắt nhìn xuống, “ người đàn ông tài hoa là chuyện rất dễ dàng.”

      Thâm tâm Bình An run lên, nhìn sang Hồng Mẫn Nhi, “Vậy bạn cần phải giúp chị Vận canh chừng Lương Phàm, nếu có hồ ly tinh nào xuất gần ta lập tức cho chị Vận biết, nhất định phải bóp chết những kẻ thứ ba đáng ghét đó!”

      “Mình biết rồi.” Hồng Mẫn Nhi gật đầu, sắc mặt có chút trắng bệch, đứng lên tạm biệt với Bình An.

      đường cẩn thận.”

      Sau đó vài ngày, Tư Tư đăng quảng cáo rầm rộ về việc sắp mở buổi họp báo giới thiệu sản phẩm mới, rất nhiều người đều biết đến kiện hôm đó Từ Mạn có mặt để tham gia buổi họp báo. thể phủ nhận, việc đăng quảng cáo này của Cao Tinh mang lại hiệu quả tốt, sản phẩm còn chưa lên kệ mọi người biết đến rồi.

      Thua người thua trận, nhìn thấy quảng cáo rầm rộ của Tư Tư chiếm số lượng lớn báo chí như vậy, bao nhiêu người biết người phát ngôn của Duy An là ai, cũng có bao nhiêu người có lòng chờ mong sản phẩm mới còn chưa trưng bày của Duy An.

      Cao Tinh vô cùng đắc ý, lúc gặp Bình An ở khu thương mại còn cố tình mặt hất lên trời đến chào hỏi. ra ta muốn Bình An phải hối hận vì lúc đầu chọn ta. , Cao Tinh, cũng phải là người có thể tùy tiện chấp nhận làm Quản lý thương hiệu cao cấp cho bất cứ loại người nào.

      Ngay trước buổi họp báo ngày, tạp chí ELVE dành riêng cho phụ nữ nổi tiếng toàn cầu, ngay cả hàng hiệu có tiền cũng mua được quyền quảng cáo trang bìa của tạp chí, đăng bài phỏng vấn về Duy An, những giới thiệu về sản phẩm kem lót BB sắp tung ra thị trường của Nhã Hòa, mà còn giới thiệu chi tiết về các sản phẩm của PSD, bài phỏng vấn này dài hẳn ba trang tạp chí.

      Duy An trổ hết tài năng nên chỉ trong đêm hấp dẫn mọi ánh mắt đổ dồn vào nhìn chăm chú, tất cả mọi người đều muốn biết đến tột cùng Phương Bình An có bản lĩnh gì mà có thể khiến ELVE cấp cho hẳn ba trang phỏng vấn miễn phí.
      Last edited by a moderator: 23/4/16

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 171: Công kiêu ngạo tức đến méo miệng
      Phòng họp, Công ty mỹ phẩm và dưỡng da quốc tế Tư Tư.

      “Đây là cái gì? Tại sao Duy An có thể lấy được đến ba trang phỏng vấn ELVE?” Mặt Cao Tinh lúc này xanh mét, cầm tờ tạp chí mới ra hôm nay của ELVE tức giận hỏi nhân viên dưới quyền, giọng bén nhọn đến chối tai, vẻ mặt kích động dị thường, khiến người nhìn có cảm tưởng rằng nếu Bình An thực đứng trước mặt Cao Tinh lúc này chắc bị ta ném thẳng tờ tạp chí vào mặt.

      ngồi gần Cao Tinh nhất cúi đầu thào trong miệng, “Chị còn biết làm sao chúng em biết được đây?”

      Mắt Cao Tinh trợn tròn như ốc nhồi, “phạch” cái quăng quyển tạp chí lên bàn, “Công ty trả lương cho các người để làm gì? Đối thủ có động tĩnh gì cũng biết, phải các người phải tập trung lưu ý và theo dõi sát sao Duy An rồi sao?”

      ta nghĩ hết mọi biện pháp để liên lạc bằng được với Tổng Biên Tập của ELVE, nhưng người ta hoàn toàn hề nể mặt ta dù chỉ chút. ta hoạt động trong ngành trang điểm lâu như vậy rồi nhưng chưa hề đăng được quảng cáo ELVE. Thế mà ngờ công ty của Phương Bình An mới vừa chân ướt chân ráo bước vào ngành này có hẳn ba trang phỏng vấn ELVE.

      Những ba trang! Chẳng khác nào cấp quảng cáo miễn phí cho Duy An rồi.

      Cao Tinh nhìn trang bìa tờ tạp chí có hai chữ Duy An to, tức giận đến nỗi tim phổi lộn ngược.

      “Phương Bình An là thiên kim của tập đoàn Phương Thị, lại là bạn của Nghiêm Túc, ấy có thể được phỏng vấn ELVE cũng là chuyện bình thường thôi.” Có người giọng trả lời.

      “Nhưng ELVE là tạp chí thời trang nữ quốc tế uy quyền hạng nhất, phải có tiền là có thể được đăng đó đâu.”

      “Xem ra Phương Bình An này hề đơn giản nhỉ, tuổi còn trẻ như vậy mà thủ đoạn ghê gớm rồi... Sau này là đối thủ mạnh đó.” Tiếng bàn tán trong phòng họp rất thấp nhưng mỗi câu mỗi chữ đều truyền tới tai Cao Tinh.

      Sắc mặt Cao Tinh lúc xanh lúc đỏ, trong thâm tâm tức giận đến nỗi lôi Bình An ra mắng mấy lần.

      Phương Bình An này là hèn hạ vô liêm sỉ, im hơi lặng tiếng mà có thể lấy được tới ba trang phỏng vấn ELVE, làm gì có chuyện ta tự thân cố gắng, chẳng qua toàn dựa vào đàn ông thôi! là đồ biết xấu hổ!

      “Tất cả câm miệng cho tôi!” Cao Tinh nổi giận gầm lên tiếng, tức đến miệng méo xệch, “Cho dù Duy An của ta được đăng ELVE sao chứ, chỉ dựa vào hỗ trợ của đàn ông chống đỡ được bao lâu? Buổi họp báo ngày mai được xảy ra bất kỳ sơ xuất nào đấy. Tất cả mọi người đều phải tập trung cao độ cho tôi, người nào ra vào làm ảnh hưởng tới tinh thần của mọi người đừng có trách tôi!”

      “Dạ, chị Tinh.” Mọi người lập tức ngưng bàn tán.

      “Quản lý Cao, Từ tới.” Cửa phòng họp mở ra, thư ký của Cao Tinh giọng báo cáo.

      “Mời Từ đến văn phòng tôi, tôi tới ngay.” Nghe được Từ Mạn tới, Cao Tinh mới hạ bớt lửa giận đầy ngập trong bụng, trừng mắt nhìn nhân viên dưới quyền cúi đầu cái rồi xoay người ra ngoài.

      Sải bước chân mang giày cao gót ánh kim cao mười phân, Cao Tinh mở cửa văn phòng. Từ Mạn ngồi trước bàn làm việc quay lưng về phía cửa, nghe tiếng mở cửa liền quay người lại nhìn.

      xấu hổ để Từ chờ lâu.” Cao Tinh cười cười nhìn Từ Mạn rồi đến ngồi đối diện .

      Từ Mạn mỉm cười nhìn Cao Tinh, “Có vẻ tâm trạng chị Tinh lúc này được tốt lắm nhỉ.”

      Cao Tinh đẩy quyển tạp chí ELVE nằm bàn về phía Từ Mạn, sắc mặt tối tăm, “Em xem cái này chưa?”

      “Vậy sao? Đầu đất có mang trang sức xinh đẹp đến thế nào cũng vẫn là đầu đất mà thôi.” Từ Mạn cho chuyện này có gì là ghê gớm, khinh thường nhìn bài phỏng vấn Duy An tạp chí ELVE, “Ngày mai biết đá biết vàng ngay ấy mà, mánh lới kiểu trẻ con thế này rồi cũng thất bại thôi.”

      “Đây là ELVE! Sản phẩm có thể được đăng ELVE đều thua kém bất kỳ ai, tôi thực ngờ Phương Bình An lại có thể hợp tác được với Nhã Hòa.” Cao Tinh nghiến răng nghiến lợi .

      “Nếu ta mang họ Phương, phải là con cái của Phương Hữu Lợi, ta có thể có ngày hôm này sao?” Cũng bởi vì ta là con của Phương Hữu Lợi nên Nghiêm Túc mới đếm xỉa đến ta đó thôi.

      Từ, bây giờ phải là lúc bàn luận những điều này, ngày mai là lễ công bố sản phẩm mới của chúng ta, có lòng tin ?” Cao Tinh chỉ lo lắng sợ buổi họp báo ngày mai thua dưới tay Bình An. ta bỏ ra bao nhiêu tâm huyết và công sức như vậy nên muốn biến chúng thành công dã tràng. Đây là chương trình đầu tiên của ta sau khi đầu quân cho Tư Tư nên bắt buộc phải lấy điểm. Nếu như thất bại, về sau ta mất thể diện chỉ ở trong Tư Tư mà thậm chí là trong cả ngành mỹ phẩm nữa.

      Từ Mạn kiêu căng liếc ta cái, “ Cao, cho dù chị tin tưởng chính mình chị cũng nên tin tưởng em chứ.”

      Bản thân Cao Tinh là người xưa nay luôn đứng cao nhìn người khác, giờ lại bị Từ Mạn dùng loại ánh mắt coi thường này nhìn mình trong lòng được vui chút nào, chẳng qua vì nghĩ đến tầm quan trọng của buổi họp báo ngày mai nên mới cố gắng nén giận mà miễn cưỡng nở nụ cười giả tạo, “Vậy ngày mai chúng ta cùng xem thực lực của Từ, hy vọng khiến mọi người thất vọng.”

      Ngược lại với khí căng thẳng tức giận bên công ty Tư Tư, bên này Duy An lại rất hào hứng vui mừng.

      “Xem số mới nhất của ELVE chưa?” Kỷ Túy Ý cầm tạp chí, gặp đồng nghiệp nào cũng cười híp mắt hỏi câu.

      “Xem rồi, xem rồi, Duy An được đăng bài phỏng vấn, sao lại bỏ qua được chứ.” Gần như ai ai cũng trả lời như vậy.

      “Bình An còn chưa tới công ty à?” Tống Tiếu Tiếu phát xong tài liệu chuẩn bị cho cuộc họp báo ngày mai cho các đồng nghiệp, quay lại mở cửa vào văn phòng phát Kỷ Túy Ý vẫn cặm cụi xem tạp chí.

      “Con này biết lại làm cái gì, tớ cũng muốn tìm nó đây. Duy An được tạp chí ELVE phỏng vấn lớn chuyện thế mà nó giữ kín như bưng, lúc sáng tớ xem tạp chí mà còn tưởng mình hoa mắt.” Kỷ Túy Ý gầm gừ. chỉ mình mà tất cả mọi người trong công ty đều biết chuyện này, giờ trong đầu mỗi người đều có hàng đống thắc mắc đợi chủ tới để hỏi cho ràng.

      “Mình nghĩ có ai đó đứng sau lưng giúp đỡ chúng ta.” Tống Tiếu Tiếu .

      Kỷ Túy Ý liếc mắt nhìn đầy xem thường, “Mình còn biết hơn cơ, nếu phải là Chủ Tịch Phương chính là Nghiêm đại Boss ngầm giúp chúng ta.”

      “Vậy rốt cuộc là Ba Phương hay là Nghiêm đại Boss đây?” Tống Tiếu Tiếu hỏi.

      “Mình cũng muốn biết lắm.” Kỷ Túy Ý bĩu môi .

      Đúng lúc này, bóng dáng cao gầy của Hàn Á Lệ từ ngoài cửa vào, vẻ mặt bình tĩnh, nhưng vẫn có thể nhìn ra được tâm trạng của chị lúc này tệ chút nào, còn vẻ lo lắng bồn chồn như ngày hôm qua nữa.

      “Chị Á Lệ!” Kỷ Túy Ý và Tống Tiếu Tiếu liếc mắt nhìn nhau, đứng phắt lên cười híp mắt chào đón, mỗi người trong tay vẫn còn cầm tờ tạp chí ELVE.

      chờ họ mở miệng, Hàn Á Lệ giơ tay lên ngăn lại, “Đừng hỏi gì hết, chị cũng biết.”

      Kỷ Túy Ý thất vọng than tiếng, “Đến chị cũng biết, vậy Bình An chính là muốn tự mình làm cho mọi người ngạc nhiên rồi.”

      “Cho dù thế nào, việc này đối với Duy An chúng ta chỉ có lợi chứ hề có hại, bây giờ chuẩn bị cho tốt buổi diễn tập chiều nay . Bình An đến chưa?” Hàn Á Lệ cười hỏi.

      “Còn chưa đến.” Tống Tiếu Tiếu trả lời.

      “Vậy chúng ta tới Trung Hoa Thịnh Thế trước để sắp xếp chuẩn bị tổng diễn tập chiều nay .” Hàn Á Lệ .

      Chờ tiến thành buổi họp báo ra mắt của Duy An xong, Kỷ Túy Ý và Tống Tiếu Tiếu quay về trường học để chuẩn bị khai giảng năm học mới, nhưng biết riêng Bình An nghĩ thế nào. Duy An vừa mới bắt đầu, nếu Bình An quay về học có khả năng toàn tâm toàn ý lo việc của công ty. Nhìn dáng vẻ tại của , có lẽ bây giờ công ty là quan trọng nhất chứ phải là việc học hành.

      Nhưng rồi hai cũng có thời gian và cũng còn tâm tư đâu mà suy nghĩ những chuyện này, hôm nay là buổi tổng diễn tập cho buổi họp báo, phải tập trung hoàn toàn tinh thần và sức lực để lo công việc.

      Lúc họ chuẩn bị tới khu thương mại Trung Hoa Thịnh Thế trước Bình An cũng có cùng mục đích, vừa rời khỏi Phương Thị và đường tới đó. Sáng nay lúc vừa rời giường thấy ấn bản mới nhất của tạp chí ELVE, nên hề do dự mà lái xe ngay tới tập đoàn Phương Thị.

      Mấy ngày trước, nhận được điện thoại từ Sa Uyển Đồng, tổng biên tập tạp chí ELVE, đăng bài phỏng vấn về Duy An cho . Lúc nghe thấy tin này, Bình An có cảm giác dám tin vào lỗ tai mình, nhưng cũng khỏi cảm thấy vui mừng. cũng chuyện này cho bất kỳ ai khác, bên kia cần tài liệu gì tự mình cố gắng hết sức để cung cấp đầy đủ. Cho tới khi nhìn thấy được bài phỏng vấn tạp chí, mới có cảm giác nhõm.

      Thấy bài phỏng vấn được đăng lên, điều đầu tiên Bình An muốn làm chính là tự mình đến cám ơn Phương Hữu Lợi.

      Còn về phần tại sao có thể khẳng định người giúp đỡ sau lưng chính là Phương Hữu Lợi, đương nhiên là có liên quan đến Tổng Biên Tập Sa Uyển Đồng kia.

      Khi Bình An còn là bé mười lăm tuổi, Sa Uyển Đồng mới chỉ là chủ biên của tòa soạn báo phụ nữ bình thường, từng có quan hệ tình cảm với Phương Hữu Lợi đến thiếu chút nữa là bàn đến chuyện hôn nhân. Khi đó nghiệp của Phương Hữu Lợi ở thời điểm phát triển đỉnh cao, Sa Uyển Đồng là tuýp người phụ nữ đại, muốn dựa vào đàn ông để sinh tồn, nên thể nào vì Phương Hữu Lợi mà từ bỏ nghiệp của mình. Bởi thế, hai người chia tay trong hòa bình, mấy năm nay giữ mối quan hệ bạn bè thân thiết có gì là thể kể cho nhau nghe.

      Chuyện này có thể giải thích tại sao ELVE lại tìm làm bài phỏng vấn, nhất định là ba thay nhờ Sa Uyển Đồng nể tình thân xưa nay mà giúp đặc ân.

      Lúc Bình An lái xe tới Tập đoàn Phương Thị Phương Hữu Lợi họp với bộ phận kinh doanh, Bình An liền ngồi chờ ông trong văn phòng.

      Khoảng hơn tiếng sau Phương Hữu Lợi mới trở về văn phòng, nhìn thấy Bình An đợi đáy mắt thoáng vẻ hiểu tại sao, nhưng cũng giả vờ ngạc nhiên hỏi, “Hôm nay phải là tổng diễn tập cho buổi họp báo à, sao con lại có thời gian đến đây thăm ba?”

      “Ba biết mà còn hỏi.” Bình An cười ngọt ngào, ôm cánh tay Phương Hữu Lợi, “Cái này là quà ba tặng cho con đó phải ?” quơ quơ quyển tạp chí trong tay.

      Phương Hữu Lợi cười , “Món nợ nhân tình này là quà của dì Uyển Đồng tặng cho con, ba còn chưa kịp tìm Dì ấy nhờ vả Dì ấy gọi tới cho ba rồi, Dì ấy cũng muốn giúp con chút.”

      Bình An cười đến vô cùng giảo hoạt, “Dì Uyển Đồng muốn giúp con có thể trực tiếp gọi điện thoại cho con mà, sao lại phải thông qua ba? Chẳng lẽ là... Nghe Dì Uyển Đồng tới giờ còn chưa kết hôn nha.”

      “Con bé này!” Phương Hữu Lợi ngắt chóp mũi Bình An, cưng chiều , “Dì ấy có bạn trai, chẳng bao lâu nữa đính hôn rồi.”

      “Vậy tiếc .” Bình An hơi thất vọng, ra rất thích Sa Uyển Đồng.

      Phương Hữu Lợi cười , “Lúc nào con rảnh mời Dì Uyển Đồng ăn cơm.”

      “Dạ được. Con về công ty trước đây.” Bình An gật đầu, nhón chân hôn lên má Phương Hữu Lợi cái, “Ba, cám ơn ba.”

      Mặc dù ba đây là quà của Dì Uyển Đồng tặng , nhưng nếu ba mở miệng gợi ý làm sao mà Dì Uyển Đồng ra tay giúp đỡ thế được.

      Lòng Phương Hữu Lợi mềm nhũn, “Cố gắng làm tốt!” Ông rất vui mừng khi thấy cánh chim của con mạnh mẽ dày dạn lên từng chút từng chút . Mặc dù ngày nào đó bay khỏi phạm vi bảo vệ của ông, nhưng có thể nhìn thấy con tự do bay lượn trong thế giới của mình, ông còn có gì để mà nuối tiếc chứ?

      Bình An rời tập đoàn Phương Thị đến khu thương mại Trung Hoa Thịnh Thế, trận chiến đầu tiên của sắp bắt đầu rồi.
      Last edited by a moderator: 23/4/16

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 172: Khai chiến
      Tổng diễn tập cho buổi họp báo rất thành công, nhưng ngoài Bình An và Hàn Á Lệ, những người còn lại ai cũng lo lắng về việc Duy An chỉ sử dụng toàn những người mẫu mới toanh.

      Bất kỳ công ty mỹ phẩm quốc tế nào cử hành họp báo đều mời những người mẫu và ngôi sao nổi tiếng tham dự, nhưng Duy An có người nào nổi tiếng cả.

      Giá định vị cho sản phẩm kem dưỡng da theo phương pháp thủy phân mới của PSD cũng cao lắm, chỉ 888 nhân dân tệ, rất phù hợp với số tiền mà nữ nhân viên có thu nhập trung bình có thể bỏ ra, nhưng phải người nào cũng biết cách chăm sóc dưỡng da. Bình An muốn thông qua buổi họp báo để đưa đến thông điệp cho phái nữ: để xinh đẹp là điều khó, cần phải có chuyên viên trang điểm và nhân viên chăm sóc da cao cấp mới có thể duy trì làn da đẹp.

      Nhưng nếu chỉ có mỗi Hồng Mẫn Nhi để chống đỡ cho cả chương trình họp báo khá loãng.

      “Rất tốt!” Sau khi diễn tập kết thúc, Bình An hài lòng vỗ tay, “Tôi rất hài lòng với buổi diễn tập hôm nay, hy vọng ngày mai có thể tiến hành cách thuận lợi...”

      “Cậu chắc những người này có thể thắng được Từ Mạn và những người mẫu quốc tế mà Cao Tinh mời về chứ?” Kỷ Túy Ý quá hy vọng hỏi, “Nghe Từ Mạn còn mời luôn cả bạn trai trong xì căng đan mới đây của ta tới trợ trận nữa kìa, ta là thiên vương ca nhạc tiếng tăm lừng lẫy đó.”

      Bình An nghe vậy chỉ cười , “Tớ còn lo ta mời Lý Tử Thông đến để tạo thêm thanh thế đấy.”

      Tống Tiếu Tiếu , “Mặc dù chúng ta có được bài đăng ELVE, nhưng cũng nhất định ngày mai mọi người được mời đều đến để tham dự đâu, Bình An, cậu chẳng lo lắng tí nào à?”

      đến được ngày hôm nay rồi cũng nhất thiết phải lo lắng nữa. Ngày mai có thành công ngày kia biết kết quả.” Bình An cười ra vẻ đạo mạo, sau đó quay sang to với những nhân viên có mặt tại đó, “Hôm nay mọi người vất vả rồi, tối nay tôi mời mọi người ăn cơm.”

      trận hoan hô phấn khởi. Phương đại tiểu thư mời cơm hiển nhiên thể tùy tiện ăn quán ăn bình thường được, xấu mặt ấy mất, thế là mọi người xác định chọn nhà hàng Thịnh Yến kế bên Trung Hoa Thịnh Thế. Thịnh Yến là nhà hàng hải sản do người Triều Châu đến mở tại Thành phố G, phải lúc nào bọn họ cũng có thể vào ăn nơi cao sang như vậy.

      Mọi người cùng nhau đến Thịnh Yến, Bình An cùng Hàn Á Lệ sau cùng.

      “Có vẻ em rất tự tin vào buổi ra mắt sản phẩm ngày mai phải.” Hàn Á Lệ hỏi Bình An, tuy rằng ban đầu chị và Bình An cùng chung ý tưởng là cần ngôi sao nổi tiếng hay người mẫu, nhưng cũng chắc chắn lắm là thành công.

      “Chẳng lẽ chị tự tin sao?” Bình An cười hỏi ngược lại.

      Hàn Á Lệ liếc mắt nhìn khuôn mặt nhìn nghiêng duyên dáng của Bình An. này chỉ mới hai mươi tuổi nhưng càng ngày càng trầm tĩnh đoan trang, vẻ tự tin bình tĩnh kia hề tương xứng với tuổi của , nếu so với trẻ hồn nhiên với nụ cười ngọt ngào lúc xưa giống.

      Giống như dùng phương thức mà người khác khó phát để từ từ lột xác, bắt đầu tỏa ra thứ ánh sáng chói lọi của riêng . Chị cứ có cảm giác dường như Phương Bình An trải qua việc gì đó vô cùng khắc cốt ghi tâm nên mới phải cố gắng để thay đổi mình. Nhưng có đôi khi nhìn khuôn mặt tươi cười rạng rỡ của Bình An, chị lại cảm thấy chẳng qua là mình suy nghĩ nhiều đó thôi, đây có lẽ mới là Phương Bình An .

      trầm tính, tự tin, điềm tĩnh và có ý chí kiên cường.

      Khóe miệng Hàn Á Lệ nhếch lên cười . “Chị vẫn tin tưởng vào Duy An.”

      Bình An nhìn chị cái, khóe miệng hơi hơi nhếch lên.

      Bọn họ đặt phòng riêng ở Thịnh Yến, có thể cao giọng cười đùa mà sợ ảnh hưởng tới những người khách còn lại. ra, ai trong số họ cũng đều có áp lực đối với buổi họp báo ngày mai, tuy rằng lớn tiếng cười đùa nhưng cũng ai dám quá đỗi phóng túng, phải để dành tất cả sức lực cho ngày mai nữa chứ.

      Nếu thất bại, mọi người làm lại từ đầu; còn nếu thành công, bọn họ ăn mừng bữa cho thoải mái.

      Bình An phát biểu điều gì để khích lệ tinh thần cả nhóm cả. Đây là trận chiến đầu tiên của Duy An, sau này nhất định còn có rất nhiều cửa ải khó khăn như thế phải đối mặt. Mỗi nhân viên Duy An đều phải tự mình vượt ải mới có lòng tin vào bản thân để đối mặt với những đòi hỏi ngày càng cao khi công ty càng ngày càng phát triển.

      cũng giống vậy, cũng phải cố gắng để cho mình ngày càng lớn mạnh hơn.

      Phục vụ vừa bắt đầu dọn món điện thoại của Bình An reo lên, nhìn thấy là điện thoại Nghiêm Túc gọi đến, Bình An lặng lẽ ra ngoài hành lang để nhận điện thoại.

      Giọng trầm ấm quyến rũ của Nghiêm Túc xuyên qua đường sóng điện nhàng rơi vào tai, Bình An thở ra hơi.

      Hai ngày nay Singapore công tác nên mỗi ngày chỉ có thể liên lạc với Bình An qua điện thoại cho bớt nhớ nhung. Hôm nay tình cờ nhìn thấy tạp chí ELVE kinh ngạc mất chút, nhưng cẩn thận nghĩ lại đây nhất định là món quà của người cha nào đó dành cho con .

      Quả nhiên đoán sai, Phương Hữu Lợi nhất định nhờ cậy Sa Uyển Đồng giúp Bình An. Sa Uyển Đồng từng mời Nghiêm Túc tham gia phỏng vấn nhân vật tạp chí ELVE nhưng từ chối. Vốn còn nghĩ nên đồng ý để còn nhờ Sa Uyển Đồng giúp cho Duy An, nhưng bây giờ chắc cần nữa rồi.

      Bình An của rốt cuộc cũng từ từ dang rộng đôi cánh của .

      Hai người lời ngon tiếng ngọt qua lại lúc, cho Nghiêm Túc nghe chút về tình huống diễn tập ngày hôm nay, rồi nghe kể về công việc của ở Singapore, nhưng thời gian và địa điểm lại thích hợp để nấu cháo điện thoại nên hai người đành lưu luyến cắt máy.

      Bình An xoay người định quay lại phòng riêng liền thấy đối diện có hai bóng dáng cao ngạo tới, trong lòng khỏi cảm thán đúng là oan gia ngõ hẹp nha.

      “Đây chẳng phải là Phương sao? Sao giờ này mà còn rảnh rang ăn cơm vậy, ngày mai là họp báo rồi, chẳng lẽ sợ chết cách khó coi à? Đáng ra bây giờ nên núp trong nhà dụ dỗ người nào đó để cầu cứu chứ nhỉ, hay là nên nghĩ xem còn có tạp chí nào có thể đăng bài phỏng vấn .” Cao Tinh vừa nhìn thấy Bình An còn chưa kịp thu hồi nụ cười ngọt ngào nơi đáy mắt bao nhiêu ghen ghét tích lũy bấy lâu trong lòng cũng nén nổi nữa mà cao giọng bén nhọn mỉa mai.

      Bình An cười , đến thoải mái thong dong, “A, chúng tôi tới ăn mừng trước cho buổi họp báo ngày mai đó mà.”

      Cao Tinh và Từ Mạn đồng thời lộ ra ánh mắt khinh bỉ, “Nhóc à, chỉ mình mà muốn đấu với tụi này sao. còn quá non, chưa đủ tư cách đâu.”

      “Chẳng lẽ hai người còn chưa nghe câu ‘Tre già măng mọc’ sao? Chưa biết mèo nào cắn mỉu nào đâu.” Bình An cười tủm tỉm nhìn họ. “Dùng đồ cũ hoài rồi, giờ cũng có rất nhiều người muốn thử món mới chứ.”

      mỉa chúng tôi già sao?” Cao Tinh ré lên.

      Mặt Bình An tươi cười như hoa, “Tôi có vậy đâu, chị đừng vơ đũa cả nắm chứ. Ý tôi là nhãn hiệu Tư Tư gặp vấn đề gây lão hoá, giờ có nhãn hiệu mới tung ra dĩ nhiên người tiêu dùng muốn thử đồ mới thôi.”

      “Phương Bình An, đừng ở đó mà khua môi múa mép, nếu dựa vào đàn ông cho rằng có thể được đăng bài ELVE sao? Có gì đâu mà đắc ý. Đừng tưởng rằng có bài phỏng vấn đó người ta mua sản phẩm của .” Từ Mạn cách lạnh lùng mỉa mai.

      “Ủa, tôi dựa vào chính ba tôi và bạn trai tôi là chuyện hiển nhiên hợp tình hợp lý thôi mà, còn Từ dựa vào đàn ông để leo lên được vị trí này vậy có tính là thủ đoạn bình thường hợp lý ?” Giọng Bình An mềm , nhanh chậm thế.

      Sắc mặt Từ Mạn lập tức tối lại, hết trắng lại đỏ, ánh mắt căm phẫn nhìn chằm chằm vào Bình An. Hai năm trước, khi vẫn còn chưa nổi tiếng, chính vì truyền ra xì căng đan tình ái với ít ngôi sao nam, thậm chí còn bị chụp ảnh lên giường với đạo diễn, sau đó mới có thể nương vào đạo diễn điện ảnh đó mà lấy được giải ảnh hậu. Chuyện này bị truyền thông lôi ra viết bài rất náo nhiệt trong thời gian dài, báo nào cũng đều nhấn mạnh là Từ Mạn dựa vào việc lên giường với đàn ông mới có địa vị hôm nay.

      Chẳng qua sau khi ta cầm được giải thưởng mới giả bộ làm ra vẻ thanh cao, quên mất thủ đoạn mà ta từng sử dụng để thành danh thôi.

      Ngay cả chính bản thân ta thậm chí cũng quên vì để nổi tiếng mà ta từng làm những chuyện “nằm xuống để lên” đáng xấu hổ kia. Bây giờ bị Bình An nhắc tới, sao Từ Mạn lại tức giận cho được.

      Cao Tinh sợ Từ Mạn kích động lại làm chuyện gì ảnh hưởng tới hình tượng, trước khi ta nổi giận với Bình An liền đưa tay đè bả vai ta, ngạo nghễ liếc xéo Bình An, “ Phương, ngày mai rồi biết chúng tôi gừng càng già càng cay hay là tre già măng mọc thôi. tự lo cho mình trước . Việc kinh doanh chẳng nhà nào giống nhà nào, nhỡ đâu thất bại cũng chưa chắc làm lại được từ đầu.”

      Cao, nếu thất bại mới phải sợ làm lại từ đầu, chứ với người còn trẻ như tôi dù có thất bại tôi vẫn còn thời gian để bắt đầu lại mà.” Bình An cười tiếp lời ta.

      Phụ nữ qua ba mươi lăm tuổi kiêng kỵ nhất oán hận nhất chính là bị người khác mình già, giờ phút này Cao Tinh hận thể xé rách miệng Bình An tại chỗ, “Chúng ta cứ chờ xem!”

      “Còn nhiều thời gian mà, tôi từ từ học hỏi Cao tốt.” Bình An mỉm cười trả lời.

      Cao Tinh hừ tiếng, kéo tay Từ Mạn đùng đùng nện mạnh chân lướt ngang qua Bình An.

      Đáy mắt Bình An thoáng qua tia cười nhạt, quay trở về phòng ăn.

      Kỷ Túy Ý và Tống Tiếu Tiếu thấy Bình An lâu như vậy mà chưa quay lại liền chuẩn bị ra ngoài tìm , vừa mới mở cửa ra thấy tới, “Điện thoại gì mà lâu lắc vậy, chắc cháo cũng nhừ rồi đó?” Kỷ Túy Ý trêu .

      Bình An cười , “Nửa đường gặp được hai con công nên đùa chúng chút.”

      “Cậu bị trêu ghẹo, hay cậu đùa bỡn mấy con công đó?” Tống Tiếu Tiếu hỏi.

      “Mình giật được cái đuôi của công nha, hahaha” Bình An cười giảo hoạt.

      Rất nhanh đến ngày hôm sau.

      Buổi họp báo bắt đầu lúc bảy giờ tối, hội trường sắp xếp xong xuôi, đài diễn kéo dọc dài đến giữa phòng được trang hoàng kỹ càng, màn hình LED làm phông sau bục diễn chiếu phim giới thiệu sản phẩm, Hàn Á Lệ dẫn các nhân viên cấp dưới đứng ở sảnh để đón khách và phóng viên đến tham dự.

      Kỷ Túy Ý và Tống Tiếu Tiếu chưa phải là nhân viên chính thức của Duy An, nhưng hai tháng nay đều làm những công việc chính của công ty, tối nay là tối cuối cùng họ ở Duy An, hai cố ý chạy đến hội trường bên Cao Tinh để tìm hiểu tình hình bên địch.

      Quả nhiên Từ Mạn mời Lý Tử Thông đến để trợ trận, toàn bộ hội trường bị vây chật như nêm cối, rất nhiều fan hâm mộ tới để ủng hộ. Trừ Lý Tử Thông ra còn có ít những bạn tốt của Từ Mạn trong giới giải trí, mặc dù danh tiếng bằng Từ Mạn và Lý Tử Thông nhưng cũng hấp dẫn ít ống kính của phóng viên giải trí.

      Về Duy An bên này, mặc dù đến mức có thể giăng lưới bắt chim trước cửa, nhưng bàn về mức độ xôm tụ thua kém bên Tư Tư.

      Kỷ Túy Ý và Tống Tiếu Tiếu hai mặt mặt nhìn nhau, trong lòng lo lắng, chẳng lẽ lại thua cơ hai con công kiêu ngạo kia?

      Cao Tinh toàn mời các ngôi sao giới giải trí nên giới phóng viên như muốn vây kín mít hội trường. Còn bên Bình An, người đến dự đều là các phu nhân giới thượng lưu mà tự mình gọi điện thoại mời từng người, ngay cả Nghiêm lão phu nhân và Viên lão phu nhân đều tới tham gia. giống với đám đông các fan hâm mộ đầy náo nhiệt và kích động bên Tư Tư, mỗi người đến tham dự ủng hộ bên Duy An đều là tao nhã và cao sang, nhìn là có thể biết tố chất được nuôi dưỡng trong môi trường cực cao.

      Dĩ nhiên cũng có người hâm mộ của Hồng Mẫn Nhi, nhưng sau những lời trấn an và khuyên bảo của Hồng Mẫn Nhi, số fan kích động và hưng phấn đều bình tĩnh xuống chờ đợi buổi họp báo chính thức bắt đầu.

      Bình An tự mình đến chào hỏi các vị khách quý đến tham gia cổ động, những phu nhân thượng lưu này vốn định kết giao, nhưng lại nghĩ, cuộc sống vốn là như vậy, trong xã hội này các loại giao tiếp xã giao cao thấp đều tránh được. Huống chi bây giờ là người làm ăn, càng nên mở rộng các mối quan hệ, có vài người cần quan hệ thân thiết nhưng cũng nên hoàn toàn cắt đứt mối liên hệ.

      Trong tất cả các danh gia thế phiệt ở Thành phố G, gia thế của Bình An phải là tốt nhất, nên khi mở miệng mời liệu có ai có thể cự tuyệt đây? Có vài người có mặt trong thành phố còn cố ý chạy về để tham gia.

      Trừ những quý phu nhân danh gia này, còn có rất nhiều phóng viên và tổng biên tập của các tạp chí nổi tiếng. Lúc trước cũng đặc biệt mời họ, nhưng số tổng biên tập này đều tìm cớ từ chối khéo. hiểu sao tối qua lại gọi điện đồng ý đến tham gia.

      Có lẽ là vì ELVE rồi, ngay cả Sa Uyển Đồng mà còn nể mặt tham gia bọn họ làm sao có thể đắc tội.

      Sau khi Kỷ Túy Ý và Tống Tiếu Tiếu quay lại, thấy hội trường Duy An tuy ít khách, nhưng so với náo nhiệt bên Tư Tư khác biệt rất lớn, hai khỏi cũng có chút lo lắng, liền kéo Bình An sang bên để cho biết tình hình tham chiến hai bên.

      Bình An nghe xong, tươi cười nơi đáy mắt càng thêm rực rỡ, “Chúng ta muốn so chất lượng, thể nhìn số lượng mà nha các bồ.”

      Lúc này, toàn bộ đèn hội trường dần tối xuống, khúc nhạc dương cầm du dương vang lên, tường phía sau lễ đài từ từ trở nên lấp lánh như những vì sao, màn hình LED chiếu những tấm ảnh do Hồng Mẫn Nhi làm người mẫu chụp chung với sản phẩm để quảng cáo.

      Giữa sân khấu là bốn vũ công múa minh họa, động tác và kỹ thuật mềm mại nhàng.

      Toàn bộ hội trường lập tức im lặng, tập trung xem biểu diễn.

      Đột nhiên, bốn vũ công buông xuống dải lụa trắng, Hồng Mẫn Nhi xuất sau dải lụa trắng này. biết ai đó trong hội trường khơi mào, sau đó tiếng vỗ tay nhiệt liệt vang lên.

      Thanh của Hàn Á Lệ vang lên, “Chúng ta hãy cho tràng pháo tay nhiệt liệt để hoan nghênh giọng hát tuyệt vời của ngôi sao mới Hồng Mẫn Nhi.”

      Tiếng vừa dứt, tiếng hát nhàng của Hồng Mẫn Nhi vang lên, ánh sáng cũng bắt đầu nhịp nhàng chớp tắt theo tiết tấu nhạc.

      “Nghe giọng hát của Hồng Mẫn Nhi bên ngoài đúng là hay hơn nhiều.” biết người nào ở sau lưng Bình An cảm thán câu.

      Bình An cười cười, mắt nhìn vào Trình Vận. Hôm nay chị ấy cũng tới, bất quá tên Lương Phàm kia cùng xuất , biết là vì muốn bị phóng viên nhìn thấy hay là muốn tránh né bởi đến nay quan hệ của hai người vẫn chưa công khai.

      Tiếng hát Hồng Mẫn Nhi vừa dừng lại, giữa sân khấu từ từ nâng lên chủ đề của buổi họp báo hôm nay, sản phẩm kem dưỡng ẩm của PSD. Hàn Á Lệ là người thuyết trình giới thiệu sản phẩm cho mọi người.

      “PSD vừa mới đưa ra sản phẩm dưỡng ẩm da được sản xuất theo phương pháp kỹ thuật thủy phân độc đáo, tạo thành màng giữ ẩm bên ngoài da mặt, làm tăng thêm 87% hơi nước cho da, thích hợp với tất cả những phụ nữ trân trọng mến làn da của mình, vừa dễ sử dụng lại nhàng cho da. Mỗi phụ nữ chúng ta đều muốn được xinh đẹp, nhưng chúng ta hôm nay vừa có thể làm đẹp lại vừa có thể bổ sung chất ẩm và bảo vệ da.” Khi Hàn Á Lệ giới thiệu những người mẫu đặc biệt xuất từng người sân khấu.

      Bởi vì phải là người mẫu chuyên nghiệp nên các khi xuất có hơi chút gượng gạo, nhưng trang điểm mặt vẫn rất tinh xảo và đẹp mắt.

      Ánh sáng sáng ngời chiếu xéo vào mắt Bình An, xúc động mím môi, khoé mắt hơi ươn ướt. Nếu như ở kiếp trước, thể tin được rằng chính mình có thể mở công ty, thậm chí có thể sắp xếp được buổi họp báo như hôm nay. rốt cuộc được bước đầu tiên để thay đổi số mệnh của mình.
      Last edited by a moderator: 23/4/16

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 173: Lẫn lộn đầu đuôi
      Buổi họp báo của Duy An thành công viên mãn.

      Nhưng khi nghe cuộc họp báo bên phía Tư Tư vô cùng náo nhiệt tâm trạng của rất nhiều nhân viên công ty đều xuống thấp. Bình An thấy vậy liền cười động viên mọi người, “Chúng ta vất vả bấy lâu cuối cùng cũng thành công mỹ mãn rồi. Chúng ta ăn mừng công , mọi người thấy mình hát Karaoke được ?”

      Hàn Á Lệ là người đầu tiên giơ tay đồng ý.

      Những người khác ngó nhau, người này nhìn người kia, chẳng ai tại sao Bình An lại lạc quan như vậy.

      Bình An cười cười, “Cái mà chúng ta hy vọng bữa giờ chính là có thể tổ chức thành công buổi họp báo, giờ chúng ta làm được rồi đấy thôi. Còn chuyện ngày mai sản phẩm lên quầy rồi sau đó được tiêu thụ thế nào phải là trận chiến thứ hai của chúng ta chứ. Giờ chẳng lẽ chúng ta lại ăn mừng thắng lợi của trận chiến đầu tiên à?”

      Nghe Bình An vậy hình như cũng có đạo lý chứ nhỉ. Cảm xúc xuống thấp nãy giờ của mọi người lập tức trở thành hư , cả đám hoan hô vui mừng kéo nhau tới KTV gần nhất.

      Nhưng vừa ra khỏi cửa chính của Trung Hoa Thịnh Thế cũng vừa nhìn thấy đám người bên Cao Tinh cũng kéo nhau ăn mừng.

      Cao Tinh hất cao đầu, khinh bỉ liếc xéo nhóm Bình An, ánh mắt cứ như là nhìn kẻ bại tướng dưới tay mình vậy, cố ý cao giọng, “ nào, đêm nay chúng ta phải chúc mừng lớn mới được, số lượng tiêu thụ ngày mai biết cao đến thế nào nữa, chỉ sợ cháy hàng kịp bổ sung luôn.”

      Cố ý muốn chọc cho mọi người bên Duy An nổi giận đến phát hỏa.

      Bình An chỉ cười, “Chuyện ngày mai chả ai trước được, chúng ta thôi.”

      Mọi người chọn khu KTV gần đó, bao nguyên phòng lớn, kêu mấy két bia. Ai cũng thả lỏng mà chơi đùa ầm ĩ.

      Kỷ Túy Ý và Tống Tiếu Tiếu đồng cam cộng khổ với mọi người hai tháng qua, tình cảm được vun đắp vô cùng thân thiết, vừa nghĩ ngày mai phải về trường để vào năm học mới trong bụng rất buồn, thay phiên nhau để ca hát với từng đồng nghiệp trong công ty.

      Hàn Á Lệ và Bình An rồi riêng bên, Bình An uống rượu nên tay chỉ là nước ép trái cây, cười tủm tỉm nhìn Tiếu Tiếu và Tiểu Ý giành giật micro để hát.

      “Hình như chỉ hai ngày nữa là khai giảng phải, em định thế nào chưa?” Hàn Á Lệ kê miệng hỏi vào tai Bình An.

      Vấn đề này... hai ngày trước Tiểu Ý cũng hỏi .

      Bình An uống ngụm nước trái cây, hạ mắt nhìn xuống đầu gối mình, “Đợi sau khi khai giảng xong chắc em đến trường xin được thực tập trước.”

      Hàn Á Lệ nhìn lúc, “Bỏ được đời sinh viên ?”

      trải qua lần rồi, có gì để luyến tiếc nữa đâu, “Có được có mất mà chị, giờ Duy An mới vừa bắt đầu.”

      “Ừ.” Hàn Á Lệ gì nữa.

      Ai đó hát ca khúc của Hilary Duff “Someone’s watching over me”, nghe lời hát kia, trong lòng Bình An hiểu sao lại dâng lên nỗi xúc động. Lời ca khúc đại để thế này “... Tôi sợ hãi, đến mọi nơi mà nó dẫn dắt tôi đến. Tôi chỉ biết, ngày hôm qua qua rồi, và lúc này tôi chỉ thuộc về tại và giấc mơ của riêng tôi. Cho nên, tôi từ bỏ, cũng lùi bước, cuộc sống rồi xoay chiều rất sớm thôi. Và tôi luôn kiên cường cho dù mọi việc đều thuận lợi... Mọi người điều gì cũng quan trọng, và phải mất thời gian bao lâu cũng quan trọng, hãy tự tin vào chính mình, và rồi bạn nhận thấy điều quan trọng nhất là bạn đúng thế nào khi bạn là chính mình, làm theo những gì trái tim mình mách bảo...”

      Đúng vậy, ngày hôm qua qua rồi, tại thuộc về chính bản thân , là cuộc sống của riêng .

      Từ khi phát mình có được cơ hội trọng sinh, có rất nhiều thời điểm lo sợ, sợ mình giẫm lên vết xe đổ kiếp trước, sợ rằng đây chỉ là giấc mơ của mình, hay sợ là vận mệnh chỉ đùa bỡn với đó thôi. sợ hãi nhất là mình có năng lực để thay đổi bánh xe vận mệnh.

      Nhưng, may mắn làm sao…

      Cuối cùng thay đổi được số việc, cho dù là của chính , hay của người khác.

      Chỉ cần Duy An thành công, nhất định khiến mọi người nhìn bằng đôi mắt khác xưa. chứng minh cho những kẻ từng thầm cười nhạo ba xem, cười ba sinh đứa con chẳng biết làm gì, cười ba có con trai để kế thừa Công ty… muốn ba tự hào vì , bị người đời cười chê nữa.

      “Bình An, lại đây cùng hát .” Kỷ Túy Ý chạy lại kéo tay , muốn cùng chơi đùa với bọn họ.

      sợ giọng ca của bọn mình làm tai bọn họ điếc à, mình mặc kệ đấy nhé.” Bình An cười .

      “Thượng đế quả nhiên công bằng, đâu lý nào mà cửa chính cửa sổ gì cũng mở hết cho người.” Sau khi nghe Bình An hát xong, biết ai lớn tiếng cảm thán câu như vậy, khiến cho mọi người cười ngả nghiêng trận.

      Bình An cười, tóm lấy miếng khoai chiên ném sang.

      ***

      Hôm sau, lúc Bình An đến Công ty ngang qua văn phòng thấy đám người túm tụm lại chỗ, biết bàn luận chuyện gì mà ríu rít lắm, tò mò lại gần.

      “Chuyện gì vui vậy?” cười hỏi.

      Vừa nghe thấy giọng Bình An, các lớn tuổi hơn đều lập tức nén lại cảm xúc kích động, chủ động dạt ra nhường đường cho Bình An vào trong.

      Tuy rằng thường Bình An cũng hay đùa giỡn với bọn họ, nhưng những lúc trong công việc vẫn giữ được thái độ uy nghiêm của cấp . Vả lại, nhân viên Duy An cũng dám coi thường khi thấy còn trẻ tuổi đương nhiên dám qua mặt rồi.

      Hàn Á Lệ cầm mấy tờ báo, vừa đưa cho Bình An vừa cười , “Bên Tư Tư hôm qua náo nhiệt lắm nha.”

      Bình An nhận mấy tờ báo, tất cả các tin được rầm rộ đăng trang bìa đều là những tin tức về những ngôi sao tham gia buổi họp báo của Tư Tư, tuy rằng cũng có loáng thoáng đề cập tới sản phẩm vừa được Tư Tư đưa ra thị trường, nhưng chỉ là sơ lược cho có, hoàn toàn tạo được điểm nhấn khiến cho người ta chú ý.

      Mà tin về scandal giữa Từ Mạn và Lý Tử Thông mới là tin.

      “Ông Tổng của Tư Tư thiếu điều muốn giết người, bỏ ra mấy chục triệu hóa ra chỉ để các ngôi sao đánh bóng tên tuổi, còn ngược lại sản phẩm của mình chỉ làm nền cho bọn họ.” Dư Du Kỳ cười .

      “Nhưng cũng có bao nhiêu tin bài về Duy An.” Có người giọng thầm.

      Hàn Á Lệ , “Hôm qua tới tham dự đều là Tổng Biên tập của các tờ báo lớn, bây giờ còn chưa đến lúc đó thôi, chờ thêm hai ngày nữa là biết ngay mà.”

      “Cũng phải có bài đâu, chẳng qua bài đăng về Duy An của chúng ta nằm ở các tờ báo giải trí đấy thôi.” Dư Du Kỳ đưa ra số tờ báo khác, “Nhìn , Nhật báo Thành phố G, Báo Miền Nam gì đều có đăng tin về buổi họp báo ngày hôm qua của chúng ta, hơn nữa, những tờ báo này chỉ chú trọng về việc giới thiệu sản phẩm và Duy An, chứ phải ngôi sao điện ảnh ca nhạc.”

      “Oa, đúng rồi kìa, các cậu xem, còn khen buổi giới thiệu của chúng ta rất độc đáo, còn đánh giá sản phẩm của PSD tới 5 sao lận kìa.”

      , đưa tôi xem với!”

      “...” đám con lại hưng phấn dạt dào bu thành cụm.

      Hàn Á Lệ cười nhắc nhở các , “Xem xong rồi quay lại công việc liền , đừng quên hôm nay rất quan trọng nhé, tập trung chú ý kỹ tình trạng bán buôn ở các khu thương mại đấy.”

      “Dạ nghe!”

      Bình An và Hàn Á Lệ mỉm cười liếc nhau, cùng với Dư Du Kỳ quay về văn phòng.

      Dư Du Kỳ , “Lần này Tư Tư lẫn lộn đầu đuôi hết cả nhỉ, cứ tưởng mời Từ Mạn là có thể tăng thu hút cho sản phẩm của mình, ai ngờ đến dự toàn là phóng viên giới giải trí, làm gì có chuyện bọn họ quan tâm đến sản phẩm hay dở thế nào, toàn bộ tâm tư chỉ đặt vào việc làm cách nào moi ra được scandal gì đó của các minh tinh để phát tán tin đồn thôi.”

      “Em sớm đoán được kết quả này nên lúc đó mới bình tĩnh như vậy phải ?” Hàn Á Lệ hỏi Bình An, cuối cùng mới hiểu tại sao khi Bình An biết được bên Cao Tinh có toàn ngôi sao đến dự để trợ trận lại càng tự tin.

      “Mời ngôi sao làm người phát ngôn vô luận ngôi sao đó có rực rỡ có nổi tiếng cỡ nào, nhân vật chính trong buổi họp báo vẫn là sản phẩm. Đáng lý ra Từ Mạn nên mời Lý Tử Thông xuất .” Bình An vào văn phòng, mở TV ra, vừa vặn thấy đưa tin về buổi họp báo giới thiệu của Tư Tư tối qua.

      đám phóng viên nhao nhao vây quanh Từ Mạn và Lý Tử Thông để đặt câu hỏi.

      Bình An cười lắc đầu, “Từ Mạn quên mất bản thân ta là người phát ngôn của sản phẩm bên Tư Tư mà lại biến mình thành nhân vật chính, hoàn toàn mở miệng tuyên truyền câu nào cho Tư Tư cả.”

      Hàn Á Lệ , “Mẫn Nhi đúng là thông minh, tối qua khi phóng viên phỏng vấn, ấy câu nào cũng toàn khen ngợi sản phẩm của chúng ta.”

      “Sao muốn nhìn dáng vẻ của Cao Tinh lúc này quá !” Dư Du Kỳ vui vẻ hét to lên.

      Ánh mắt của Bình An long lanh, liếc xéo Hàn Á Lệ và Dư Du Kỳ, “Hôm nay sản phẩm PSD đều bắt đầu trưng bày ở các khu thương mại, hay là chúng ta tuần tra chút ?”

      Dư Du Kỳ lập tức tán thành, “Hôm nay Hàn Chi Bảo cũng có khuyến mãi, tôi cũng muốn vòng các khu thương mại để xem thế nào đây.”

      Hàn Á Lệ đứng lên, “Vậy còn chờ gì nữa mà , chừng còn có trò hay để xem.”

      Tư Tư cũng có cửa hàng chuyên doanh ở các khu thương mại lớn, cũng cùng chung tầng lầu với Duy An, hai Công ty nay trở thành đối thủ mất còn của nhau.

      Nơi đầu tiên các tới đương nhiên là Trung Hoa Thịnh Thế, cửa hàng độc quyền PSD hôm nay chính thức mở cửa, trong cửa hàng nườm nượp khách hàng đến hỏi thăm nhân viên bán hàng các công dụng của nó.

      Phía đông cửa hàng độc quyền của họ là cửa hàng độc quyền của Tư Tư, giờ xem ra là có khách hàng nào cả, biết sau này thế nào.

      Bình An các hết vòng cửa hàng ở các Trung tâm thương mại lớn, hiệu quả đạt được còn tốt hơn gấp nhiều lần so với các tưởng tượng. Buổi họp báo hôm qua xem ra rất thành công.

      Vài ngày tiếp theo, các tờ báo lớn lần lượt được xuất bản, sản phẩm PSD của Duy An lập tức trở nên nổi tiếng. Hơn nữa, những clip quảng cáo do Hồng Mẫn Nhi làm người mẫu bắt đầu được phát trong giờ vàng của các đài truyền hình, rất nhiều cửa hàng tại các khu thương mại đều cháy hàng khiến mọi người trong Phòng Thị trường phải chạy vắt chân lên cổ để bổ sung lượng hàng hóa cho kịp thời.

      Đương nhiên, sản phẩm bên Tư Tư cũng bán được ít, các fan của Từ Mạn dĩ nhiên là muốn ủng hộ ta, nhưng dù sao, sản phẩm bên đó được định giá thấp nên số người có thể bỏ số tiền tương đối ra mua nhiều lắm.

      Nghe Cao Tinh bị lão Tổng giám đốc của Tư Tư kêu lên mắng cho trận vuốt mặt kịp, còn uy hiếp ta nếu năm nay thành tích bán hàng mà tăng thêm 10% ta nên bỏ của chạy lấy người mà rời khỏi Công ty .

      Tuy Cao Tinh là người có tính cách ngạo mạn nhưng năng lực làm việc rất tốt, chứ thể ngồi vào được cái vị trí quản lý thương hiệu cao cấp khó nhằn kia, chính bản thân ta cũng thể tưởng tượng được là buổi họp báo lần này lại có kết cục tồi tệ như vậy.

      ta chỉ có thể tự trách mình quá khinh địch xem Bình An ra gì, nên hoàn toàn chẳng để tâm vào việc điều tra trước xem Duy An có mánh lới gì trong buổi họp báo.

      Chẳng qua, ta dĩ nhiên tự kiểm điểm bản thân, người chưa từng thất bại lần nào như ta làm sao có thể thừa nhận ta thế mà lại bị con oắt đánh bại? ta trách là trách Từ Mạn chẳng phân biệt được giữa công và tư, lẫn lộn nhiệm vụ, lo tuyên truyền cho sản phẩm, thực đầy đủ trách nhiệm của người phát ngôn.

      Từ Mạn bị Cao Tinh trách cứ như vậy trong lòng phục chút nào, đơn giản phủi đít quay về Hong Kong cùng người đại diện, ngay cả hoạt động tuyên truyền tiếp theo cũng tham gia.

      Cả hai con chim công kiêu ngạo này tuy đều phục lẫn nhau nhưng ra lại có điểm chung, đó là các đều vì buổi họp báo thất bại lần này mà càng ghét cay ghét đắng Bình An.

      Cao Tinh thề nhất định khiến cho hạn ngạch tiêu thụ sản phẩm của Tư Tư vượt qua PSD của Duy An.

      Đương nhiên, Bình An hoàn toàn biết trong đầu của các nàng kiêu ngạo kia có những ý tưởng vặn vẹo gì, tại vội đến trường để xin được thực tập sớm, sau đó còn phải nghĩ xem làm thế nào thực việc quảng cáo sản phẩm cho nhãn hàng Nhã Hòa mà vừa lấy được hợp đồng về tay.

      Nhã Hòa làm càng cảm thấy áp lực hơn PSD nhiều.
      Last edited by a moderator: 8/5/17

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 174: Tụ họp
      PSD ra mắt thành công khiến cho Bình An thở phào nhõm, cuối cùng có thể dành ra chút thời gian để chạy đến trường học xin giải quyết việc thực tập sớm năm. Mà khi quay lại trường dĩ nhiên là phải hẹn đám bạn tốt ra ngoài gặp gỡ rồi.

      Ba bạn tốt nghe mời liền ra khỏi ký túc xá, còn gọi thêm bọn Lâm Tĩnh. Lâm Tĩnh cho Khâu Thiếu Triết biết việc Bình An chạy về trường. Khâu Thiếu Triết nghe vậy lập tức gọi điện thoại cho Bình An, oán trách Bình An chẳng coi bạn bè chí cốt là gì cả, cả kỳ hè dài như thế mà cũng thèm liên lạc với , ngay cả mở công ty cũng tiếng.

      Bình An trả đũa, bảo chỉ lo du lịch khắp nơi cùng bạn , làm gì còn nhớ xem là người nào, cho nên mới chẳng thèm gọi điện thoại cho đấy thôi.

      Khâu Thiếu Triết lầm bầm oán trách thêm mấy tiếng rồi khăng khăng muốn tới tham gia tụ họp với bọn họ.

      Bọn họ hẹn ở quán ăn mới khai trương gần trường, cố ý đặt khu ghế lô.

      Bọn Tống Tiếu Tiếu đến đầu tiên. Bởi vì lúc nghỉ hè Vi Úy Úy có ở cùng với các nên lúc này Kỷ Túy Ý bô bô lôi hết tất cả những chuyện diễn ra trong hai tháng qua kể cho nghe. chỉ yên lặng lắng nghe, khóe miệng mang theo nụ cười khá gượng ép.

      Chuyện Lâm Tĩnh thiếu chút nữa bị vũ nhục lúc nghỉ hè, các hề hở răng chữ nào với người khác, khi nhìn thấy Lâm Tĩnh vẫn hoạt bát sáng sủa giống như trước kia, trong lòng Bình An rất vui mừng.

      Hai tên công nhân kia sau đó bị Khâu Thiếu Triết nhờ người đánh cho trận, còn khiến cho chúng cách nào tìm được việc ở Thành phố G, nên lâu sau chúng phải chuyển đến chỗ khác.

      Có thể bởi vì hành động hùng cứu mỹ nhân của Khâu Thiếu Triết mà bây giờ Lâm Tĩnh đặc biệt cảm kích , cảm giác hình như còn hơi động tâm phải, nhưng chẳng qua đây là chuyện riêng của người ta nên Bình An tiện đưa ra ý kiến.

      Bởi Khâu Thiếu Triết có bạn nên cùng lắm Lâm Tĩnh chỉ thầm mến, nào mà có thời thanh xuân đầy mộng mơ đâu.

      Bạch Hàm đến mình, để tóc xõa dài nhàng, mặc váy chiffon trắng, trông nhàng thoải mái nhanh nhẹn mà dường như còn có thêm mấy phần trẻ trung dịu dàng hơn so với lúc trước.

      “Chậc chậc, ai vậy ta? Sao tớ nhìn thấy quen quá vậy?” Kỷ Túy Ý thấy Bạch Hàm vào, cố ý làm bộ như biết hỏi Tống Tiếu Tiếu.

      “Sao mới qua có kỳ hè mà chị nhận ra người rồi.” Bạch Hàm tức giận trợn mắt nhìn cái.

      Kỷ Túy Ý cười, “Đúng vậy, mới kỳ hè thôi mà em thay đổi giới tính rồi.”

      Bình An chọc chọc bộ ngực Bạch Hàm, “Tiểu Ý, mắt cậu hết xài được rồi, em ấy cần gì thay đổi giới tính, chỗ này là hàng giá nha.”

      “Chị quá đáng!” Bạch Hàm hất tay Bình An ra, ngồi xuống chỗ trống bên cạnh Kỷ Túy Ý, mắt liếc ngực Bình An, “Chị hâm mộ ghen ghét đấy hả.”

      “153!” Bình An liếc cái, làm động tác so chiều cao đến cổ.

      Bạch Hàm thiếu chút nữa nhào tới cắn , chiều cao 1m5 luôn là mối hận trong lòng .

      đột nhiên thay đổi vẻ bề ngoài chỉ có hai nguyên nhân, nhưng nhìn vẻ mặt rạng rỡ của em thế này nguyên nhân chỉ có , Tiểu Bạch, phải , gian phu là ai đấy?” Kỷ Túy Ý cười híp mắt hỏi.

      Tống Tiếu Tiếu, “Tiểu Ý chính xác.”

      Lâm Tĩnh giơ cao tay, “Em biết em biết! Hôm qua Tiểu Bạch được Ôn học trưởng chở về nha.”

      Bình An và bọn Tống Tiếu Tiếu đều sửng sốt, Ôn học trưởng... ý là Ôn Triệu Dung đó hả? Nhớ đến lần trước gặp Bạch Hàm ăn cơm cùng Ôn Triệu Dung, người mà họ có thể nghĩ tới cũng chỉ có mỗi là họ Ôn.

      Bạch Hàm đỏ mặt nhìn Bình An, giải thích, “Lúc nghỉ hè, Ôn học trưởng đến công tác ở quê em, cha mẹ em tiếp đãi ấy. Nên giờ em về trường ấy khách sáo chở em về dùm mà thôi.”

      “Thấy cái vẻ chim non chim chíp của em thế này mười mươi là động lòng với Ôn học trưởng dịu dàng đẹp trai rồi.” Kỷ Túy Ý biết Ôn Triệu Dung thích Bình An, nhưng bây giờ Bình An tiến vào vòng tay ôm ấp của Nghiêm Túc rồi nên hy vọng Ôn Triệu Dung có thể tìm được thích hợp khác.

      Bất quá, chẳng lẽ Ôn Triệu Dung lại quên Bình An nhanh đến vậy?

      “Đừng bậy, em có nghĩ ngợi lung tung gì tới Ôn học trưởng đâu.” Bạch Hàm lập tức phản bác, nhưng mặt lại càng lúc càng đỏ lựng lên.

      Tống Tiếu Tiếu nhạo báng , “Em nghĩ ngợi lung tung đối với Ôn học trưởng, chỉ mơ mộng thôi.”

      Bình An nhìn Bạch Hàm, thầm than tiếng trong lòng. Kiếp trước biết Bạch Hàm nên biết Bạch Hàm đóng vai gì trong cuộc đời của Ôn Triệu Dung. chỉ biết là Ôn Triệu Dung cuối cùng kết hôn với người phải họ Bạch. Tình cảm của Bạch Hàm dành cho Ôn Triệu Dung có thể phải chết yểu hay , dám khẳng định.

      Lúc Bạch Hàm còn phủ nhận việc thích Ôn Triệu Dung Khâu Thiếu Triết đến. Mọi người vốn rất hoan nghênh việc đến tham dự, nhưng khi nhìn thấy người phía sau khí chớp mắt liền lạnh xuống.

      Kỷ Túy Ý giọng thầm vào tai Tống Tiếu Tiếu, “Sao lại dẫn theo ‘đầu bò sữa’ thế nhỉ?”

      Tống Tiếu Tiếu giật vạt áo , trả lời.

      Thấy Khâu Thiếu Triết lại dẫn theo Trịnh Yến Đình, Bình An vui trong bụng nhưng vẫn biểu ra mặt, chỉ cười chào đón , “ canh giờ hay thiệt ha, vừa dọn món ăn lên xong.”

      Lâm Tĩnh nhìn thấy Trịnh Yến Đình ánh mắt tối lại, nhưng vẫn đứng dậy chào hỏi Khâu Thiếu Triết, “Học trưởng, mau ngồi xuống , còn thiếu mỗi thôi.”

      Trịnh Yến Đình nắm chặt tay Khâu Thiếu Triết, hoàn toàn là hình ảnh của con chim nép vào người mong được che chở, khách sáo gật đầu chào bọn Bình An.

      Mặc dù Bình An các là bạn học cùng ban với ta nhưng hề tỏ vẻ nhiệt tình gì cho lắm, chỉ là nhàn nhạt cười cười, ngồi vào vị trí ăn cơm.

      Bất quá bởi vì có thêm người được hoan nghênh nên khí bỗng trở nên lạnh nhạt.

      “Lúc ra cửa gặp ấy nên chỉ có thể dẫn theo cùng. Ngài bao dung mà.” Khâu Thiếu Triết biết bọn Bình An thích bạn của , giọng xin lỗi bên tai Bình An.

      “Lần sau thể viện lý do này nữa.” Bình An nhàn nhạt liếc cái.

      “Dạ, bảo đảm.” Khâu Thiếu Triết cười hi hi thế.

      Trịnh Yến Đình thấy bạn trai mình châu đầu ghé tai cười cười với Bình An sắc mặt trầm xuống, kéo tay Khâu Thiếu Triết cách oán giận, “Toàn đồ cay, em thích ăn.”

      Trừ Bình An ăn quá cay, còn các ngồi ở đây đều là những người cay vui nên câu này của Trịnh Yến Đình lập tức đưa tới ít ánh mắt, chẳng qua ai thèm để ý đến ta, trong lòng có cùng ý tưởng: kệ có thích ăn hay chứ.

      Bình An ăn canh cá, lành lạnh mở miệng, “Món nào chúng tôi cũng thích ăn hết.” Ngụ ý, Trịnh đại tiểu thư nhà hoàn toàn nằm trong phạm vi quan tâm của chúng tôi.

      Trịnh Yến Đình ấm ức nhìn Khâu Thiếu Triết.

      Khâu Thiếu Triết cười , “Ăn rau cải , cay.”

      gọi cho em phần thịt bò bít tết .” Trịnh Yến Đình phản đối.

      Khâu Thiếu Triết hơi xấu hổ, cau mày với Trịnh Yến Đình, “Nếu em thích, chút nữa dẫn em nhà hàng Tây.”

      Trịnh Yến Đình liếc Kỷ Túy Ý cái, dùng khẩu ngữ địa phương của Thành phố G mắng câu, “Đồ Bắc kỳ, chả có tố chất gì.”

      Ở đây đa số phải người địa phương Thành phố G nên nghe hiểu ta gì, chỉ có Khâu Thiếu Triết và Bình An là hiểu được, chờ Khâu Thiếu Triết mở miệng, Bình An đập mạnh đũa xuống bàn, “Khâu Thiếu Triết, muốn dẫn ta ra khỏi đây hay muốn tôi đuổi ta ?”

      Sắc mặt Khâu Thiếu Triết rất khó nhìn, quay đầu sang với Trịnh Yến Đình, “Em về trước .”

      rất thích những người bạn này của Bình An, muốn đánh mất tình hữu nghị của các chỉ vì Trịnh Yến Đình.

      Trịnh Yến Đình thể tưởng tượng nổi nhìn Khâu Thiếu Triết, uất ức đầy bụng, vành mắt hồng hồng, quẳng đũa rời .

      “Có muốn đuổi theo ?” Lâm Tĩnh nghĩ việc biến thành như vậy, giọng hỏi Khâu Thiếu Triết.

      Khâu Thiếu Triết hoàn toàn lo lắng Trịnh Yến Đình làm mình làm mẩy gì, “Đừng lo, giận hai ngày rồi hết thôi.”

      Bình An các hiểu tính tình Trịnh Yến Đình nhất nên dĩ nhiên chả lo chuyện ta chia tay với Khâu Thiếu Triết, mặc dù trong lòng các đúng là hy vọng bọn họ chia tay.

      Chỉ trong chốc lát khí lại náo nhiệt trở lại, có Trịnh Yến Đình, bọn Kỷ Túy Ý bắt đầu thân thiệt bày chuyện đùa giỡn với Khâu Thiếu Triết.

      Ăn cơm tối xong, Bình An lại đến KTV lân cận để hát hò, Khâu Thiếu Triết la hét muốn chơi suốt đêm, còn gọi điện kêu hai người bạn khác của tới đây.

      Nghĩ trước kia cũng từng giúp Bình An đối phó với Đàm Tuyền nên bọn Kỷ Túy Ý cũng có ý kiến gì.

      Đồng hồ vừa chỉ mười giờ Bình An nhận được điện thoại của Phương Hữu Lợi gọi tới thúc giục về nhà, nhưng khi biết Bình An ngồi chung với các bạn cùng ký túc xá, Phương Hữu Lợi cười hơ hớ chúc chơi vui, tối nay ngủ lại trường luôn cũng sao.

      Bình An ù ù cạc cạc hiểu tại sao. Nửa tiếng sau, lại nhận được điện thoại của Nghiêm Túc, biết đứng chờ trước cửa trường Bình An sửng sốt hồi lâu.

      Lúc họ điện thoại nhau sáng nay ràng vẫn còn ở Singapore mà.

      Nên kêu Nghiêm Túc tới hát Karaoke luôn nhỉ? Nhưng vì gặp nhau nhiều ngày rồi nên dĩ nhiên lúc này chỉ muốn có gian riêng của hai người. May mà chưa đợi do dự xong Vi Úy Úy muốn về trước vì ngày mai còn phải học.

      Ký túc xá có gác cổng, các cũng thể trở về quá muộn.

      Đành phải thế thôi. Lúc tới cửa trường nhìn thấy bóng dáng thon dài rắn rỏi của Nghiêm Túc đứng cạnh xe, đầu hơi cúi, dáng vẻ tĩnh lặng nhưng lại dễ dàng hấp dẫn tất cả ánh mắt của người qua đường.

      số người trời sinh thế, cho dù lặng lẽ đứng ở nơi cũng trở thành phong cảnh chói mắt.

      Bình An chạy về phía . Nghiêm Túc như cảm giác được gì nên ngẩng đầu, chuẩn xác ôm chầm lấy Bình An của vào vòng tay.

      cậu bạn của Khâu Thiếu Triết huýt sáo tiếng to, bọn Kỷ Túy Ý đều nở nụ cười.

      Ánh mắt Vi Úy Úy u ám, xoay người im lặng vào trường.

      Nghiêm Túc gật đầu ra ý chào với Kỷ Túy Ý và Tống Tiếu Tiếu, đưa Bình An lên xe.

      thôi, thôi.” Kỷ Túy Ý kêu mọi người trở vào. “Đừng quấy rầy người ta ân ái.”

      Lên xe, Bình An lập tức hỏi Nghiêm Túc, “Sao lại ở đây? Về hồi nào?”

      Ánh mắt đưa tình của Nghiêm Túc nhìn chăm chú, khóe miệng hơi nhếch lên, trả lời câu nào mà cúi đầu hôn , hai tay khóa vào trong ngực chặt.

      Hôn Bình An đến thiếu chút nữa thở nổi mới thả ra, ngón tay thô nhám vuốt ve nhè cánh môi đỏ thắm ướt át của , “Nhớ ?”

      “Nhớ!” Bình An hôn , ngọt ngào cười.

      Nghiêm Túc ôm lấy mặt , hạ xuống nhiều nụ hôn mỏng mịn, “Ngoan lắm.”

      Bình An chợt nhớ tới cú điện thoại vừa rồi của Phương Hữu Lợi, nghi hoặc nhìn Nghiêm Túc, “Ba em biết về chứ?”

      “Ừ, vì có việc của Phượng Hoàng thành nên có điện thoại.” Nghiêm Túc thấp giọng .

      “Hèn chi...” Bình An 囧囧 ghê gớm.

      Nghiêm Túc nở nụ cười, lúc chiều chuyện điện thoại với Phương Hữu Lợi còn nhận được cảnh cáo nữa kìa. Dù bây giờ rất muốn mang Bình An về nhà mà tận hứng phen, nhưng lúc này mà chọc giận Phương Hữu Lợi còn chưa đồng ý cho phép và Bình An lui tới là trăm hại mà được lợi, cho nên chỉ có thể cố nén kích động xuống mà thôi, “Trễ rồi, đưa em về trước thôi.”

      Bình An cọ vài cái trong lòng rồi mới cười gật đầu, “Dạ.”
      Last edited by a moderator: 23/4/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :