1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Ăn em ăn tới nghiện – Mễ Lộ Lộ (10C)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. hoahoanglang99

      hoahoanglang99 New Member

      Bài viết:
      13
      Được thích:
      5
      Ăn ngươi ăn nghiện
      [​IMG]


      [​IMG]
      Tên gốc: Ăn ngươi ăn nghiện
      Tác giả: Mễ Lộ Lộ
      Nguồn convert: ~Watery ~
      Nguồn edit: ♥•.ღ°• Phượng Uyển Cung •.ღ°•♥
      Thể loại: Siêu sắc, BT, HE
      Edit: tiểu MạcTử
      Beta : Fany
      Chương : 10


      [​IMG]
      Văn án:
      đối với việc “Lập gia đình” có hứng thú gì, chỉ có món điểm tâm ngọt mới có thể làm cho giơ cờ trắng đầu hàng.

      Nhưng người đàn ông trước mắt lại cố tình giống như rừng rậm mê người bánh ngọt đen (*), hại ngây ngốc đáp ứng làm tấm ván gỗ (*) giúp qua mắt lão ba trong chuyên sắp xếp gặp mặt khác.

      Ai biết được người đàn ông này có cử chỉ phi thường đúng đắn, cư nhiên dạy dùng phương pháp ‘sắc sắc’ để ăn kẹo que, khiến bối rối thẹn thùng…

      Tệ nhất là, chỉ là tấm ván gỗ hờ , cư nhiên càng diễn càng nhập vai, vốn là vì món điểm tâm ngọt ăn bao giờ hết mới đến gần , cuối cùng lại đem chính mình dâng lên, làm cho ăn cái nghiền. . .

      Giải nghĩa:

      Rừng rậm bánh ngọt đen (*): tức là rất nhiều rất nhiều bánh ngọt, đen = socola.

      Ván gỗ (*): hiểu theo nghĩa là bạn hờ, dùng để qua mắt người ta.

      [​IMG]
      Last edited by a moderator: 12/9/14
      snowbell thích bài này.

    2. hoahoanglang99

      hoahoanglang99 New Member

      Bài viết:
      13
      Được thích:
      5
      Chương 1
      Lê Hương Hương bình thường có chí lớn, chỉ cần mỗi ngày có thể ăn đồ ăn ngon, cho cái dạ dày tham lam và cái miệng tham ăn được ăn no, như vậy cảm thấy hôm nay là ngày hoàn mỹ.
      Với bằng cắp học đại học của , cư nhiên lại cam tâm chịu thiệt làm phục vụ ở quán cà phê khu đông Đài Bắc giống như học sinh thời trước vừa làm vừa học,vì đơn giản làm ở quán cà phê vĩnh viễn đều có thể ăn bánh ngọt mỹ vị.
      có hai má trắng nõn tròn vo, thân mình nhắn có chút đẫy đà, người mặc váy Jean liền thân, làm cho thoạt nhìn giống nữ sinh viên, trông càng đáng .
      ở cà phê quán như cá gặp nước, loại công việc có thể vừa làm vừa học này có cái gì hay ho mà nàng lại thích thú, bởi vì làm việc ở trong phòng luôn tràn ngập hương vị thơm lừng của bánh ngọt và cà phê, làm cho có tâm tình vui vẻ cả ngày.
      Lúc này, tiếng chuông cửa thủy tinh phát ra tiếng vang, Lê Hương Hương đứng tại quầy liền ngẩng khuôn mặt nhắn lên
      “Hoan nghênh qúy khách!” thanh của ngọt ngào, giống như mật đường, ngọt ngào tinh tế cơ hồ đem người ta hòa tan ra.
      Người vào đây là người đàn ông cao lớn, toàn thân tây trang, tóc húi cua, diện mạo tuy rằng tệ, nhưng là ngũ quan khắc sâu mặt có biểu cảm gì, đúng là giống con sư tử vận sức chờ phát động .
      Lê Hương Hương ánh mắt dừng ở người đàn ông, phát diện mạo có chút hung thần ác sát, mà gương mặt lại dọa người.
      Ánh mắt chớp cũng chớp, cứ như vậy mà nhìn người đàn ông này vào quầy tiền.
      “Mời… Xin hỏi tiên sinh muốn ăn cái gì?” Lê Hương Hương thanh khẽ run, vì người đàn ông này rất giống với đại ca hắc đạo.
      Người đàn ông hơi khiêu mày kiếm, nhìn hai má Lê Hương Hương giống bánh bao trắng noãn, cùng với thái độ sợ hãi kia, hơi vui mở miệng. “ tách Cafe đen” Ánh mắt giống như chim ưng sắc bén, cơ hồ muốn nhìn thấu nội tâm .
      “Tốt thôi.” Lê Hương Hương sợ hãi đột nhiên đứng lên, nhưng vẫn cố gắng làm hết phận mới xoay người chuẩn bị cà phê cho người khách.
      đến 3 phút, Lê Hương Hương mang Cafe đen tới trước mặt người đàn ông, nở nụ cười chuyên nghiệp “Tổng cộng là chín mươi tệ.”
      Người đàn ông lập tức đưa tiền, chuẩn bị tiếp nhận cà phê trong tay Lê Hương Hương, bởi vì sợ hãi khí thế của , lại bởi vì đụng chạm đến bàn tay ấm áp của , nghĩ tới tách cà phê cứ như vậy bị đổ .
      Cà phê rớt ra khỏi cái ly, nóng tay của người đàn ông , tay bé của cũng bởi vì khí nóng mà lùi về, làm cho cái ly cứ như vậy bay ra ngoài.
      Tách cà phê dừng ở tây trang người đàn ông, làm ướt tây trang của , thuận thế chậm rãi thuận chảy xuống theo cơ thể .
      “Đáng chết!” Người đàn ông rống lên, phát tây trang người mình bị làm bẩn.
      “A…” đồng thời Lê Hương Hương thét chói tai, tay chân lại hoảng “Thực xin lỗi, thực xin lỗi” làm sao có thể ngốc như vậy chứ?
      Đồng thời tự trách, hốc mắt mang nước mắt, nắm lấy khăn tay lao ra khỏi quầy, tới trước mặt người đàn ông, tay bé liền hướng người lung tung mà lau.
      Từ đầu đến chân, tỉ mỉ lại tới tới lui lui mà lau, Lê Hương Hương bé giống như tiểu nô tỳ, cứ như vậy chà lau tội trạng rắc rối của chính mình.
      Người đàn ông nhìn động tác vội vàng của , cùng với thân thể chậm rãi ngồi xổm xuống, ngón tay bé kia từ trong ngực chuyển qua bên hông, lại chuyển qua bộ vị quần dài của , tuyệt thẹn thùng.
      Mẹ nó, nàng là mượn cơ hội ăn đậu hủ sao? Người đàn ông bất mãn đem Lê Hương Hương đẩy ra, thân hình đẫy đà của chao đảo rồi ngã xuống đất, nội y hình chữ Vvừa vặn ánh vào trong mắt
      Hai luồng miên nhũ đầy đặn bị quần bra màu hồng bao bọc, hơn nữa làn da của trắng nõn, càng giống bánh bao mềm mại, khiến người nhịn được huyết mạch phẫn trương.
      Lê Hương Hương hốc mắt lên hơi nước, ngồi chồm hỗm ở trước mặt người đàn ông, độ cao vừa vặn, nhắm ngay trong đũng quần , tư thế hai người thoạt nhìn cực kỳ ái muội.
      Người đàn ông thở hốc vì kinh ngạc, bởi vì Lê Hương Hương điểm rụt rè của đều có, khuôn mặt để sát vào thân thể , hai tay đặt lên địa phương quan trọng nhất của .
      rốt cuộc muốn làm gì? thấy tay bé của vẫn như cũ lấy khăn lau, hướng tới giữa hai chân cao thấp của di động , loại cảm xúc khác thường từ trong lòng dâng lên.
      Đáng chết! muốn lui ra, thấy trừu khóc thút thít, nước mắt lưng tròng, giống như là nàng dâu thời cổ đại.
      đừng làm nữa!” Người đàn ông quan sát khắp nơi, cũng may bốn phía của quán cà phê có người, gầm tiếng, muốn ngăn cản động tác .
      Cái miệng nhắn Lê Hương Hương dẹt ra, nước mắt tựa như xâu chuỗi ngọc đứt đoạn. “Tôi phải cố ý …”
      “Đứng lên” dám đem kéo đến, nhưng thân thể lại bởi vì nhất thời đứng lên, nên vững, ngã xuống ngay vào trong lòng của , cỗ hương thơm mang vị ngọt xông vào mũi.
      Cả người ngã xuống, tiến vào trong lòng của , môi vừa vặn để tại cằm , bộ dáng hai người thoạt nhìn càng ám muội .
      “Lê Hương Hương, làm cái gì?” thanh to lớn từ phía sau bọn họ truyền tới, nữ quản lý vừa thấy nữ nhân viên tán tỉnh khách nhân, tức giận đến thấp giọng mắng to
      “Tôi, tôi, tôi…” Lê Hương Hương lắp bắp, khóe mắt mang lệ nhìn tới nữ quản lý.
      “Ca làm lo làm, cùng bạn trai tán gẫu chuyện gì? Đem nơi này thành chỗ nào?” Nữ quản lý nhìn thấy người đàn ông diện mạo tuấn mỹ cao lớn, trong lòng lại tức giận.
      Đáng giận! Bạn trai ta cũng chưa suất như vậy, mà bạn trai của người vừa làm vừa học –học sinh, lại có mị lực như thế! (Tội chị)
      , phải…” Lê Hương Hương cực khổ , nhanh chóng mở miệng giải thích.
      “Lê Hương Hương, bị đuổi việc!” Nữ quản lý như quỷ dạ xoa rống, tay chỉ vào cánh cửa kính trước mặt, bày ra bộ dáng cần thương lượng.
      Lê Hương Hương đẩy người đàn ông ra, tới trước mặt nữ quản lý “Quản lý, chị nghe tôi giải thích, tôi… tôi…”
      cần lời vô nghĩa, đem khăn quàng cổ liền cởi ra!” Nữ quản lý hừ tiếng, bộ dáng nhân nhượng .
      Người đàn ông ở bên lên tiếng, nhìn thấy bộ dạng Lê Hương Hương khóc bi thảm, bộ dáng vẻ như trời sập xuống, cuối cùng ưa thái độ của nữ quản lý, tiến lên giữ chặt cánh tay Lê Hương Hương, đem kéo ra bên ngoài tiệm
      …”
      “Loại quán thối rữa này cần, cần gì phải bán mạng cho nó!” sau khi lạnh lùng bỏ lại những lời này, liền đem ra khỏi quán cà phê.
      Người đến người đường, tất cả người qua đường đều hướng tới ngồi ở lối bộ.
      cúi đầu khóc, con ngươi đen khóc sưng đỏ, cực giống mắt thỏ con.
      còn muốn khóc bao lâu?” Người đàn ông khó chịu nhìn đồng hồ cổ tay, phát thời quan quý giá của chính mình hao tổn hết nửa giờ người này.
      “Ô… , cái tên xấu xa này…” Lê Hương Hương ngẩng lên khuôn mặt nhắn tràn đầy nước mắt. “ hại tôi thất nghiệp !”
      đáng thương nha, người gặp người thích như , vậy mà cũng có ngày bị fire*?
      (*Sa thải)
      có việc này còn có việc khác, có cần thiết phải khóc tới bộ dáng như trong nhà có người chết?” tính nhẫn nại của người đàn ông hoàn toàn biến mất, vừa mở miệng phát ra lời độc ác
      “Miệng như thế nào có thể như vậy?” hấp hấp cái mũi, trừng mắt nhìn người đàn ông “Mẹ dạy qua chuyện với người khác phải hòa nhã chút sao?”
      liếc cái “Lười vô nghĩa với , tôi phải xong, xoay người muốn rời .
      “Đợi, đợi chút…” Tay bé của theo bản năng bắt lấy ống tay áo của .” tên là gì?”
      “Làm sao?” Người đàn ông nhíu mày nhìn trước mắt.
      “Tên , điện thoại đều phải lưu cho tôi” đô khởi hé ra môi phấn nộn, còn đáng thương nức nở vài tiếng.
      Chẳng lẽ nhận ra là tổng tài tập đoàn Hạ thị — Hạ Diễm, cho nên muốn mượn cớ này để làm quen với ?
      “Đây là bắt chuyện sao?” cười lạnh tiếng, phụ nữ chính là nông cạn như vậy, chưa tới mấy câu nghĩ muốn cùng làm quen.
      “Mới phải.” oán hận trừng hại tôi mất phần công việc này nha! có biết hay công việc này rất khó tìm nha? Nhất là loại công việc vừa làm mà vừa là học sinh, tôi vất vả mới tìm được quán vừa bán bánh ngọt cùng cà phê, vừa xuất liền khiến tôi bị sa thải…”
      Ô ô… , Lê Hương Hương lại khóc lên, thậm chí còn đem nước mắt, nước mũi hướng ống tay áo lau .
      Ân, bẩn chết! Hạ Diễm khó chịu nhìn “Tôi phải mất việc này còn việc khác sao?” bởi vì nước mắt của kiên nhẫn.
      “Công việc làm tại quán cà phê khó tìm nha!” Lê Hương Hương ngại phiền nhắc lại lần “Hơn nữa, bánh ngọt bán hết tôi lại có thể mang về nhà…”
      Kỳ câu cuối cùng mới là trọng điểm, giấc mộng trong công việc của là có thể đem bánh ngọt bán được mang về nhà.
      Hạ Diễm quay đầu nhìn Lê Hương Hương, có loại cảm giác thất bại “Công việc làm chỉ là vì ăn bánh ngọt?”
      dùng sức gật đầu.
      “Heo!” Bây giờ, tuyệt chút nào thông cảm với “Phụ nữ chính là như vậy chỉ biết sinh con biết làm gì khác, chỉ biết an nhàn tình trạng tại.”
      Có ngu nữa cũng nghe được ra chửi . Lê Hương Hương nhăn lại đôi mày “ nợ tôi công việc!”
      “Tôi thay tìm công việc khác” Vì giải quyết phiền toái trước mắt, Hạ Diễm chỉ nghĩ được biện pháp này “Đồng thời có tiền phúc lợi cho nhân viên…”
      “Tôi muốn cái gì tiền phúc lợi, tôi chỉ muốn bánh ngọt…” Lê Hương Hương dẹt cái miệng nhắn.
      Hạ Diễm nhướng mắt “ có di động hay ?”
      Lê Hương Hương gật gật đầu, từ trong túi rút ra cái di động nhắn xinh xắn, đưa tới trước mặt Hạ Diễm.
      lập tức bấm bấm lên lên vài con số “Tốt lắm, dãy số tôi ngay cái thứ nhất, ngày mai gọi điện thoại cho tôi.”
      Tuy rằng , vì sao chuyện ràng liên quan tới , lại giúp thu thập cục diện rối rắm?
      Lê Hương Hương rốt cục nín khóc mỉm cười “Được, tôi ngày mai tìm .” cười meo meo , xong nắm chặt điện thoại trước ngực .
      Hạ Diễm hai tay để ở trong túi quần, nhìn Lê Hương Hương nín khóc mỉm cười tươi rói, trong khoảng thời gian ngắn nhưng lại cảm thấy có chút hoa mắt…
      Đáng giận, nhất định là uống lộn thuốc, mới có thể đưa cho số điện thoại di động của .
      “Tôi đây” Hạ Diễm mau chóng , khẽ nhìn hai má phấn nộn kia, nếu tiếp tục như vậy, sợ đầu của chính mình trở nên đơn giản giống như .
      “Bye bye” Lê Hương Hương cười híp mắt, nghĩ nhanh chóng tìm lại được công việc, hắc hắc, trở về sợ bị lão ba này nọ nữa.
      Lê lão ba tuy rằng phải cái đại phú hào gì, nhưng từ sau khi ông đem bán lão gia Điền, mở công ty, ít nhiều gì cũng xâm nhập đứng hàng thứ tiểu phú bảng*.
      (*tức là danh sách những người giàu có)
      Chỉ tiếc bạn già sớm*, hơn nữa bốn con cũng ai có tư tưởng trở thành người thừa kế công ty ông, ông lòng hy vọng sau khi con gả , có con rể thừa kế công ty của ông, bằng liền sinh đứa cháu, bồi dưỡng trở thành người thừa kế.
      (*vợ của Lê lão gia)
      Ông tính toán rất kỹ càng, nhưng con của ông lại luôn làm trái lời ông , hại kế hoạch của ông bị chết non.
      được! Ông nhất định phải tìm cơ hội, làm cho kế hoạch thành công!
      Hôm nay, khó thấy được con lớn Lê Hương Hương về sớm, tuy rằng hốc mắt hồng hồng, nhưng khóe miệng lại tươi cười.
      “Hương Hương, con hôm nay như thế nào về nhà sớm như vậy?” con lớn của ông cũng là trong những người kì quặc, ràng có bằng cấp đại học, cố tình thích chui vào quán cà phê, chỉ vì thích thú với bánh ngọt bán thừa mỗi ngày của quán cà phê.
      “Con bị nữ quản lý fire!” Lê Hương Hương nhắc tới khỏi thương tâm, biểu tình mặt có chút suy sụp xuống.
      “Như vậy a!” khóe miệng Lê Lão ba lại khẽ giương lên “Thế nào con như vậy phải thất nghiệp? Vừa vặn, con tới công ty ba làm…”


      cần” Lê Hương Hương ngụm từ chối, nắm bánh bích quy bàn liền bỏ vào miệng.
      Con nhiều lần cự tuyệt, làm cho Lê Lão ba có chút khổ sở “Con biết là gia đình chúng ta cho phép có người làm sâu gạo, nhìn xem em của con, chúng nó…”
      “Con biết, con biết.” Lê Hương Hương hai má phúng phính.
      “Nhưng ba già ngại con làm sâu gạo.” Lê Lão ba cười hắc hắc.”Chỉ cần con lập tức kết hôn, sau đó sinh cho ba đứa cháu…”
      “Ba già à, con cũng muốn lập gia đình nha!” Lê Hương Hương mắt to tròn chớp chớp “Con nghĩ gả cho đầu bếp làm điểm tâm ngọt, cho nên con mới có thể cố gắng tìm công việc tại quán cà phê!”
      Con cuộc đời có chí lớn, đột nhiên Lê Lão ba có chút xúc động “Hương Hương, gả đầu bếp thực vất vả …”
      “Làm sao thế? ta làm điểm tâm cho con ăn.”Ba già chút cũng hiểu tâm tình của .
      “Kỳ ba già cũng có người tốt cho con chọn…” Lê Lão ba từ sau lưng lấy ra ảnh chụp “Đây là con người bạn của ba già, ta kinh doanh chuỗi tập đoàn thực phẩm, ta so với đầu bếp lợi hại hơn, mỗi ngày đều chế tạo đủ loại kiểu dáng điểm tâm, đồ ăn vặt…”
      vậy chăng?” Lê Hương Hương bộ dáng có chút hứng thú, “Giống điện ảnh Johnny Depp『nhà máy chocolate 』, mỗi ngày đều phải làm rất nhiều, rất nhiều món điểm tâm ngọt?”
      khác lắm.” Ba già thấy con có hứng thú, chết cũng muốn thành sống.
      “Oa! Ba già à…” Lê Hương Hương tay che ngực,mặt hớn hở vui mừng. “Nếu như gả cho ta, phải có điểm tâm cùng đồ vặt suốt đời cũng ăn hết?”
      “Nếu như con có hứng thú, ba già có thể giúp con an sắp xếp hẹn hò.” Con lớn tựa hồ mắc câu! Lê Lão ba ở trong lòng cười trộm.
      Lê Hương Hương lấy cánh môi khẽ cắn ngón trỏ.”Nhưng là, con tình nguyện là gả cho đầu bếp…” buồn phiền nha, tại muốn đột nhiên thay đổi ý nguyện, rất khó quyết định nha!
      “Gả đầu bếp chẳng bằng gả cho trùm thực phẩm” Lê Lão ba giúp con tẩy não “Con nghĩ lại xem, nếu có ông xã ở toàn tỉnh mở vài trăm đại lí, phải tới chỗ nào con cũng có thể ăn sao. Hơn nữa ở mỗi tiệm ít nhất có vài đầu bếp, kia toàn tỉnh ắt hẳn có vài trăm đầu bếp giúp con nấu cơm, vài trăm khẩu vị khác nhau, vĩnh viễn đều ăn ngấy, đúng hay ?”
      đến chuyện ăn, suy nghĩ của Lê Hương Hương còn minh mẩn như bình thường, nghe ba già giải thích, tựa hồ cảm thấy cũng thực có đạo lý, tâm động thôi nở ra đóa hoa cười. (Ý là tâm nở hoa)
      “Hương Hương, nếu như con phản đối, ba già sắp xếp gặp mặt, được ?” Lê Lão ba cười meo meo hỏi.
      Lê Hương Hương hơi nghiêng nghiêng đầu, gật gật đầu “Tốt, gả cho trùm thực phẩm, hình như là lựa chọn tệ.” Lúc này, trong óc chính là đống điểm tâm xoay tròn. (Heo =:)
      Lê Lão ba sờ sờ cằm, xem ra sau khi thu phục con lớn! Công ty ông có người thừa kế…

      piipp thích bài này.

    3. hoahoanglang99

      hoahoanglang99 New Member

      Bài viết:
      13
      Được thích:
      5
      Chương 2
      “Cái gì, gặp mặt?!” Trong văn phòng truyền đến trận rống giận.
      “Lần gặp mặt này con hãy sắp xếp thời gian, ba sắp xếp xong xuôi” Giọng nam trong điện thoại chính là lão ba của Hạ Diễm.
      Đúng vậy, cái người ăn no có chuyện gì làm, ban ngày chỉ biết đánh cầu lông, buổi tối về ôm bà xã –lão ba! Cái người này như thế nào lại đột nhiên đề xuất cái gặp mặt từ trời rơi xuống
      Gặp mắt? Nực cười, bình thường Hạ Diễm đốn phụ nữ đưa lên cửa, xem mắt sao?
      “Muốn gặp mặt ba tự mà !” Hạ Diễm bất mãn tranh luận “Công việc của con bình thường bận như vậy, ba còn có thời gian muốn làm loại xiếc này?”
      “Hôn nhân đại đâu phải là trò đùa?” Hạ lão cũng học Hạ Diễm nghiền ngẫm từng chữ . “Gặp mặt là đối với con là chuyện tốt, Hạ gia chỉ có con trai là con, khi ba ở tuổi như con, bạn có mười cũng có bảy , tám người, con tự nhìn lại cuộc sống của chính mình , đem chính mình giống như hòa thượng, con quan tâm tương lai của mình, nhưng ba và mẹ con bắt đầu lo lắng rồi đó”
      “Ba như vậy, vậy như thế nào thấy ba tới công ty giúp con?” Hạ Diễm bị chọc tới khởi lên lửa giận, hống .
      “Con muốn tương lai chính mình bị hủy hoại sao” Hạ lão lạnh lạnh , thiếu chút nữa bị tiếng của con trai làm cho điếc lỗ tai.
      “Được rồi, có việc gì có thể bãi triều, nhớ thứ Bảy buổi tối về nhà chuyến”
      “Ba …” Khi Hạ Diễm còn muốn thượng tấu, tại nơi khác Thái Thượng Hoàng cúp.
      Hạ Diễm hung hăng cúp điện thoại, ở trong lòng mắng thô tục. Lúc này, cửa gỗ văn phòng lại vang lên
      “Tiến vào.” phiền chán thấp giọng .
      Vào là nữ thư ký cao gầy. “Tổng tài, bên ngoài có , là người mà khi nãy bảo vệ cho vào”
      “Cho ấy vào” Hạ Diễm kiên nhẫn vẫy vẫy tay.
      “Vâng” Thư ký đáp lại, liền xoay người rời khỏi văn phòng.
      lâu, cái đầu dò cái vào trước văn phòng, gương mặt ngọt lộ ra chút tò mò
      vào! Rồi đóng cửa lại” Hạ Diễm thấp giọng mệnh lệnh.
      “A…” Lê Hương Hương nghe lời Hạ Diễm vào văn phòng, ngoan ngoãn đem cửa đóng lại.
      “Khi nãy ở trong điện thoại cái gì?” Hạ Diễm lần thứ hai nhìn đến mặt Lê Hương Hương. Khi nãy, nhận được điện thoại gọi tới, cần giới thiệu công việc nữa, bởi vì rất có thể kết hôn.
      Gặp quỷ, vì phòng ngừa giở trò quỷ, kêu đến công ty mà , đem tình gõ ràng, giải thích thanh thanh bạch bạch.
      Lê Hương Hương tự động ngồi ở sô pha, đôi tinh mâu đen nhánh chớp chớp. “Chẳng lẽ chiêu đãi khách liền ngay cả ly hồng trà cũng có sao? Tôi vừa nãy ngồi ở xe điện ngầm, miệng có chút xíu khát nha!”
      Hạ Diễm hít sâu hơi, ấn hạ bộ đàm.”Pha ly hồng trà đến”
      “Tốt nhất còn có chút bánh ngọt cùng vài miếng bánh bích quy” Lê Hương Hương sợ chết lại lần nữa mở miệng cầu. (MT: Ta sợ chị này luôn)
      “Lại thêm vào ít bánh ngọt, vài miếng bánh bích quy” Hạ Diễm cắn răng .
      Thư ký làm việc rất hiệu xuất, rất nhanh bưng tới hồng trà, bánh ngọt, cùng với dĩa bánh bích quy tinh xảo, nhìn tới Lê Hương Hương thiếu chút nữa chảy nước miếng xuống, sau khi thư ký ra ngoài, liền khẩn trương cầm lấy bánh ngọt bỏ vào miệng mà ăn
      Mùi thơm của chocolate ở miệng tan dần, hạnh phúc nheo lại mắt.

      đừng lãng phí thời gian của tôi, mau ràng ” Thời gian rất quý giá, nhưng mà từ sau khi gặp được , liền phát ra thực dễ dàng lãng phí thời gian của .
      “Nga! Tôi cần thay tôi giới thiệu công việc mới nữa” Lê Hương Hương nuốt bánh ngọt , cười vui vẻ .
      “Vì sao?” Hạ Diễm nhíu mày, ngày hôm qua ràng khóc hết nước mắt, nước mũi, vì sao hôm này lại cự tuyệt lòng tốt của ?
      “Bởi vì tôi có khả năng phải lập gia đình” Lê Hương Hương liếc mắt Hạ Diễm cái, sau khi ăn xong bánh ngọt, tay lại hướng tới bánh bích quy thân bàn “Oa, bánh bích quy ở nơi ăn ngon nha!”
      “Lập gia đình?” Hạ Diễm nghi hoặc nhìn Lê Hương Hương “Người đàn ông nào mắt bị mù muốn kết hôn với con heo như ?” (MT: đó chứ ai)
      “Này!” Lê Hương Hương kháng nghị, làm sao hễ mở miệng là toàn lời công kích?
      “Cho nên cần tôi giới thiệu công việc cho ?” Hạ Diễm nhíu mày hỏi .
      Lê Hương Hương gật gật đầu “Ân, giấc mộng của tôi là gả cho đầu bếp. Bất quá ba già tôi , tuần này muốn tôi cùng người đàn ông gặp mặt, so với đầu bếp còn vĩ đại gấp trăm lần”
      trăm lần?” Theo miệng nghe được loại chuyện ma quỷ này, thế nhưng trong lòng lại cảm thấy có chút thoải mái.
      “Vĩ đại như thế nào? tôi nghe chút” Bất tri bất giác, lại muốn cùng chuyện phiếm.
      “Đối tượng thân cận của tôi, nghe là tập đoàn kinh doanh thực phẩm, toàn tỉnh có vài chi nhánh, cũng kinh doanh rất nhiều nhà hàng”



      Hạ Diễm trầm mặc nghe, đối tượng thân cận của điều kiện như thế nào cùng có chút tương xứng?
      “Tôi chỉ muốn gả cho ta, còn suốt đời ăn hết bánh ngọt, bánh bích quy, cùng với được ăn ngon khắp cả nước” Lê Hương Hương uống ngụm hồng trà, giống như tương lai ngay tại trước mắt, hạnh phúc say mê.
      “Hừ! Người đàn ông kia nhìn đến , chỉ sợ bỏ trốn mất dạng!” Hạ Diễm thình lình hắt Lê Hương Hương thùng nước lạnh “Phụ nữ là phải tự lập tự cường, cần cả ngày chỉ biết háo sắc và thích nằm mộng”
      Lê Hương Hương cong cái miệng nhắn tức giận nhìn Hạ Diễm.” chán ghét! Lập gia đình có cái gì tốt, hơn nữa giấc mộng của tôi chính là gả cho người đàn ông có『nhà máy chocolate』, như vậy mỗi ngày tôi đều có bánh ngọt, chocolate để ăn.” (MT: Fany à, ta muốn đập chị này quá)
      vẫn là thực tế chút !” muốn bất tỉnh cũng được, làm sao có thể lãng phí thời gian cùng tán gẫu? “Tiểu thư, tuổi , làm chuyện có ý nghĩa chút được ?”
      “Tôi mới 24 tuổi” Lê Hương Hương chu cái miệng nhắn “Lại chưa già”
      quái dị nhất mà từng gặp qua! Bình thường những nàng kia nghe tới là tổng tài của tập đoàn, đều ước gì cùng tiến bậc quan hệ, duy chỉ có mình này thích ăn lại khóc, bộ dáng vẻ bất cần, còn chạy tới công ty với muốn cùng người đàn ông khác gặp mặt!
      Trong nháy mắt, làm cho tự tôn đàn ông của có điểm bị thương. Đối với , là cái có mị lực của đàn ông sao? Hoặc là như lời lão ba , có vấn đề?
      “Tốt lắm, tôi muốn về nhà” Lê Hương Hương ăn xong bánh bích quy bàn, chén hồng trà cũng bị uống hết, sau khi chén bữa no , liền đứng dậy chuẩn bị rời “Cảm ơn chiêu đãi”
      Thấy chuẩn bị rời , Hạ Diễm nhịn được đứng lên, lấy tốc độ nhanh nhất tới trước mặt , xem kỹ diện mạo của .
      xấu, có gương mặt giống như quả táo cùng mượt mà; nếu như lấy làm ván gỗ, có lẽ có thể trốn tránh được buổi hẹn gặp mặt kia
      “Tôi có điều kiện muốn trao đổi với ngăn cản bước ra văn phòng, đem kéo vào phòng , rồi lôi ngồi xuống ghế sô pha
      “Nhưng là…”
      Mặc kệ có nguyện ý hay , đạt được kết quả, cho bước ra văn phòng nửa bước!
      Hạ Diễm vì trấn an Lê Hương Hương, lập tức kêu thư ký đưa vào hơn mười loại bánh ngọt có mùi vị khác nhau, tất cả đều là loại bánh được mới được tung ra thị trường.
      “Phúc Hạ ốc” là sản phẩm bánh ngọt cao cấp nhất nay ở tập đoàn Hạ thị, Lê Hương Hương vừa thấy bánh ngọt, ánh mắt cũng lớn lên.
      “Tôi có thể ăn sao?” khỏi nghi hoặc nhìn “Bánh ngọt này thực quý nha…”
      Hạ Diễm gật gật đầu, Lê Hương Hương cao hứng chọn miếng Tiramisu.
      “Tôi có mấy vấn đề muốn hỏi nhìn tướng ăn, hỏi ra câu hỏi mà bản thân nghi hoặc “Tuần này muốn cùng trùm thực phẩm gặp mặt?”
      “Ừ” Lê Hương Hương gật đầu, miệng lại rảnh trả lời.
      thích ta?”
      Lê Hương Hương sửng sốt chút, lắc đầu “Tôi chưa từng nhìn thấy ta, nhưng là tôi thích nghề nghiệp của ta.”
      vì sao muốn gả cho ta” Hạ Diễm tò mò hỏi.
      nhìn con ngươi cùng khuôn mặt của , lúc này mới phát có gương mặt tuấn mỹ, tựa như rừng rậm khối bánh ngọt đen*, cùng mê người.
      (*Rất nhiều rất nhiều bánh ngọt socola)
      Ngô, làm sao vậy? Làm sao có thể đột nhiên đem trở thành bánh ngọt? Lê Hương Hương tim loạn đập – chụp, khi phát trong đầu có ý tưởng quái dị này, vội lắc đầu.
      lắc đầu cái gì” Động tác quái dị của làm cho bất mãn nhíu mày.
      “Gả cho người kia, có thể ăn được rất nhiều món ngon” miệng nhắn của Lê Hương Hương cong lên, : “Cho nên giấc mộng của tôi là gả cho trù sư*”
      (*đầu bếp)
      “Liền vì giấc mộng rách nát này?” Thanh Hạ Diễm đột nhiên lớn lên, phát đầu chứa đậu. (Còn có câu: óc bã đậu)
      “Đây là giấc mộng vĩ đại, phải là rách nát, được ?” Lê Hương Hương mất hứng sửa lại cho đúng.
      “Vậy cảm thấy…” Hạ Diễm cảm thấy đầu có chút đau “Toàn thế giới chỉ còn nam nhân cùng bánh ngọt ăn vĩnh vĩnh cũng hết, chọn bên nào?”
      “Bánh ngọt” Lê Hương Hương chút nghĩ ngợi phải trả lời. (Thà lấy bánh ngọt làm chồng cũng lấy người, cười chết)
      Quả nhiên, kỳ lạ lấy ăn làm trọng!
      “Vậy chúng ta đến chút về vụ giao dịch.” Sau khi Hạ Diễm hiểu biết Lê Hương Hương hơn, cảm thấy này có thể lợi dụng chút, hơn nữa sợ sau khi lợi dụng xong hại lại .



      Lê Hương Hương nghiêng đầu nhìn Hạ Diễm.
      “Tuần này, làm bạn của tôi”
      Phốc! Bánh ngọt ttrong miệng Lê Hương Hương thiếu chút nữa phun ra “Mới cần”
      “Vì sao?” Hạ Diễm mất hứng gầm .
      “Bởi vì tôi cũng phải gặp mặt, nếu như thành công, tôi cả đời có điểm tâm ăn hết” mới ngu ngốc đâu! Giúp lại có lợi, lại mất cơ hội có bánh ngọt ăn bánh ngọt vĩnh viễn hết, mới cần!
      nheo mâu, xem ra nàng này chỉ cần nhắc tới “Ăn”, đầu óc ngược lại phát ra linh quang sao.
      “Bánh ngọt tại ăn, là trong những sàn phẩm mà tôi kinh doanh. các khác, thực phẩm ở công ty tôi giữ vị trí , so với đối tựơng gặp mặt, tôi thành công hơn ta gấp trăm lần”
      phải khoe khoang, chỉ có chi nhánh ở toàn tỉnh, có liên quan tới thực phẩm đều có phần , thậm chí so với đối tượng thân cận của còn lợi hại hơn, hệ thống nghiệp phát triển đến nước ngoài, có người đàn ông nào có thể cùng so sánh?
      “A?” Lê Hương Hương thể nghi ngờ nhìn Hạ Diễm “ vậy chăng?”
      “Chỉ cần ngoan ngoãn đảm đương bạn giả của ta, tôi cũng có thể miễn phí cung cấp bánh ngọt vô hạn cả đời cho , hơn nữa chỉ cần sản nghiệp có liên quan tới tập đoàn tôi, thích ăn bao nhiêu, thích ăn bao lâu đều tùy ! Cùng lúc, cần vì ăn mà gả cho mèo, chó, mà cũng có năng lực hưởng thụ vô hạn mỹ thực, như thế nào?” Hạ Diễm giống ác ma cùng dụ hoặc Lê Hương Hương.
      Quả nhiên, do dự “Nhưng là… Tôi đáp ứng ba già tôi, nếu như thất hứa…”
      “Như vậy tốt lắm, trước giả bộ làm bạn tôi, sau đó tôi đổi lại, làm bộ là bạn trai , phải hai nhà đều vui mừng?” Kế hoạch của hoàn mỹ sứt mẻ, nhân sinh* của muốn chính mình nắm giữ, mà phải từ lão ba đến an bài!
      (*cuộc đời)
      Lê Hương Hương dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn Hạ Diễm “ muốn như vậy sao?”
      “Nếu như nghĩ thông suốt, tối hôm nay lại gọi điện thoại cho tôi. Nếu đồng ý cùng tôi hợp tác, chẳng khác nào ngươi vứt bỏ cơ hội được ăn miễn phí vĩnh viễn, còn có mùi vị mới mà chưa từng ăn qua”
      là ác ma, thế nhưng dùng bánh ngọt đến uy hiếp ! Miệng Lê Hương Hương đều dính đầy bơ ai oán nhìn Hạ Diễm “Được rồi! Tôi suy nghĩ”
      Nhìn thấy biểu tình dao động của , Hạ Diễm vừa lòng trở lại vị trí của chính mình “ vừa ăn, vừa nghĩ” khó có được tâm tình tốt, giữ được chân .
      Ngô… Lê Hương Hương nuốt vào ngụm lại ngụm, quyết định đem vấn đề đem về nhà từ từ nghĩ.
      Từ từ nghĩ…
      có thể từ từ nghĩ sao? Cái này… cũng !
      10 phút trước, cái người đàn ông giống như rừng rậm đen cùng trông ăn ngon cũng gọi điện thoại tới hỏi ý kiến , nhưng là vẫn là ấp úng đáp được, chỉ có thể bất đắc dĩ ngồi ở giường, ôm gối mà ngẩn người.
      Ngẩn người hơn 10 phút, Lê Hương Hương vẫn chưa có ràng, vì thế lăn tới tủ bên gường, lấy ra que kẹo, mở vỏ kẹo, sau đó bỏ vào miệng ngậm.
      lại liếm lại mút, lấy đầu lưỡi liếm vòng kẹo que, tư vị ngọt ngào ở đầu lưỡi hòa tan, đảo người qua cái, cũng làm cho tỉnh táo lại.
      Có lẽ Hạ Diễm rất đúng, gả cho đầu bếp chỉ là vì hưởng thụ món điểm tâm ngọt cả đời, đáp ứng lão ba thân cận cũng là vì món điểm tâm ngọt; bất quá lập gia đình nhất định hạnh phúc, xui chút sau này nhất định ghét bỏ , cùng ly hôn, giấc mộng của là được ăn món điểm tâm ngọt vĩnh viễn phải liền hóa thành bọt biển sao?
      Trái lo phải nghĩ, lời của Hạ Diễm giống như thực có vài phần đạo lý.
      cũng là thực phẩm trùm, danh nghĩa sản nghiệp trải rộng cả nước cùng nước ngoài, mà chỉ cần giả làm bạn , có thể cả đời hưởng dụng mỹ thực cả đời ăn hết…Giao dịch này giống như tệ nha!
      Lê Hương Hương ngậm kẹo que, nghiêng đầu tự hỏi Cuối cùng, quyết định —
      cầm điện thoại lên, gọi vào dãy số xa lạ, đối phương rất nhanh liền tiếp điện thoại.
      “Suy nghĩ xong rồi sao?” Hạ Diễm tựa hồ có thuật đọc tâm, vừa đoán liền biết là Lê Hương Hương.
      “Ừ…” Lê Hương Hương mút lấy kẹo que, mồm miệng chuyện có chút “Tôi vừa mới suy nghĩ trong chốc lát, tôi cảm thấy lời ngươi kỳ cũng có đạo lý…”
      Ở đầu dây bên kia, Hạ Diễm ngồi ưu nhàn ở trong phòng khách cao cấp, chân bắt chéo lại, chờ đợi điệu mềm mại của Lê Hương Hương giải thích.
      Thành , thanh trong điện thoại, giống như 0-0 hai mươi bốn, hơn nữa rất xứng với thanh tại của
      Kỳ quái, có phải trong miệng ngậm cái gì , tâm tư Hạ Diễm bay ra ngoài quỹ đạo, tưởng tượng Lê Hương Hương làm cái gì bên đầu dây điện thoại kia “ trọng điểm!”
      “Trọng điểm chính là… Thu…” Lê Hương Hương nhấm nháp kẹo que, nuốt xuống nước miếng, phát ra thanh ám muội “Tôi nguyện ý làm bạn , nhưng là thể nuốt lời, chỉ cần tôi muốn ăn, đều phải vô hạn lượng cung cấp”
      thành vấn đề” Hạ Diễm nhíu mày, cảm thấy giống như nghe thấy thanh hôn môi. “Bất quá tôi tại có vấn đề…”
      “Vấn đề gì?” Lê Hương Hương tay trái lấy phone, tay phải chuyển kẹo que.
      tại làm cái gì?” Như thế nào này chuyện có chút “mùi vị lách cách ngây ngô”, thậm chí nghe qua còn có chút… ám muội?
      “Ăn kẹo que” Lê Hương Hương thành trả lời.”Cũng là sản phẩm công ty nga! Chính là dài, sau đó bên ngoài được bộc vỏ chocola, có biết hay ? Tôi thực thích mùi vị chocolate nha!”
      Sau đó, lại vô tình bổ sung thêm câu.”Hơn nữa ta đều dùng đầu lưỡi liếm nó, chỉ hòa tan trong miệng, nắm trong tay tan!”
      Nếu như là người phụ nữ khác, Hạ Diễm – chắc chắn cảm thấy người phụ nữ kia là xuyên qua điện thoại muốn câu dẫn : nhưng nay người điện thoại chính là Lê Hương Hương, lấy ăn làm mục tiêu, làm sao có thể nghĩ ra lời ‘sắc’ như vậy?
      “Ăn ngon sao?” biết vì sao, thế nhưng vì lời của có chút thất thường.
      “Ngon lắm.” Lê Hương Hương lại hút chút.”Chẳng lẽ chưa từng thử ăn sản phẩm do chính công ty mình sản xuất sao?”
      Hạ Diễm cúi đầu nở nụ cười vài tiếng “Vậy dùng như thế nào phương thức ăn nó?”
      “Dùng miệng a!” Người đàn ông này là nhất định là não có vấn đề! Chẳng lẽ lại dùng lỗ mũi ăn?
      “A?” Trong đầu Hạ Diễm xẹt qua tia tà niệm “Tôi dạy cho phương pháp ăn kẹo que, trở nên càng ngon hơn.”
      vậy chăng?” Lê Hương Hương mở mắt to.
      “Trước vươn đầu lưỡi của mình. ở mặt kẹo que vòng vòng, nhàng mà…” thanh Hạ Diễm mang điểm tà mị, giống khúc đàn cello được diễn tấu cách dễ nghe.
      Lê Hương Hương bất tri bất giác làm theo lời của , trước vươn đầu lưỡi phấn nộn, ở đỉnh kẹo que, giống như đồng hồ báo thức quấn quanh vòng vòng, thẳng đến thân thể xẹt qua chút điện.
      “Tiếp theo há mồm ngậm lấy phần ba, lại chậm rãi rút ra, lại hút vào, rút ra… Động tác này lặp lại mười lần.”
      “A…” Lê Hương Hương phát động tác chính mình có chút ám muội, thậm chí còn hừ ra ngữ điệu quái dị đến thần kỳ.
      Nghe thấy thở gấp, thanh Hạ Diễm cũng trở nên mất tiếng “Cảm giác như thế nào?”
      “Ừ… A…” Lê Hương Hương mặt nhăn mi “Tôi cảm thấy miệng thực mỏi nha! Ăn kẹo que, làm sao lại vất vả như vậy?” kháng nghị , lại hiểu cảm thấy có chút mặt đỏ tim đập.
      “Ha ha!” Hạ Diễm ở đầu điện thoại khẽ cười tiếng.”Ngày mai đến công ty tôi”
      vừa xong, cho Lê Hương Hương cơ hội đáp lại, ngủ ngon liền cúp điện thoại.
      mím chặt môi, nhìn điện thoại trong tay, cuối cùng ánh mắt lại dời về phía kẹo que mùi vị chocolate.
      Lại lần nữa vươn đầu lưỡi, trong đầu nghĩ tới thanh của , lại đem động tác vừa mới học, lặp lại lần…
      phát giác thân thể của chính mình hơi hơi nóng lên, cũng biết tăng vọt vì sao mà đến. Hừ! Ngày mai đến công ty , nhất định phải hảo hảo hỏi ràng.
      Vì sao làm theo phương pháp ăn kẹo que, đột nhiên cảm thấy thân thể rất nóng?
      Bánh Tiramisu

      [​IMG]

    4. hoahoanglang99

      hoahoanglang99 New Member

      Bài viết:
      13
      Được thích:
      5
      Chương 3
      Buổi trưa ngày hôm sau, Lê Hương Hương vào công ty Hạ Diễm.
      Bảo vệ công ty cũng có ngăn cản , thực thuận lợi tiến vào thang máy, tới lầu 13 – phòng tổng tài .
      Sau khi được thông báo của thư ký, Lê Hương Hương vào văn phòng Hạ Diễm.
      Vừa tới trước cửa, liền phát bàn trà đặt đủ loại kiểu dáng bánh ngọt, bánh bích quy cùng kẹo.
      Ánh mắt vì bừng sáng, khuôn mặt phấn nộn lộ ra chút tươi cười.
      “Tôi nghe lời đến công ty của .” Lê Hương Hương nóng bỏng nhìn con ngươi đen Hạ Diễm “Điểm tâm bàn…” Là cho ăn sao?
      “Ăn !” Hạ Diễm bận, vẫn vùi đầu vào công văn.
      Lê Hương Hương căn bản quên hỏi vì sao lại kêu tới, bất quá, dù sao có bánh ngọt, coi như có việc gì chỉ tới để ngắm thôi, cũng cam tâm tình nguyện .
      ngồi ở sô pha, tự động lấy bánh ngọt mà ăn, cuối cùng cầm lấy kẹo que bàn.
      Cây kẹo này có hình dạng giống như que kẹo hôm qua ăn, chẳng qua là mùi vị Hokkaido sữa nồng đậm.
      Oa, còn chưa ăn qua mùi vị này nha! Lê Hương Hương vội vàng mở vỏ kẹo ra, hướng tới miệng, mùi sữa hương nùng tản ra tràn đầy trong miệng.
      “Ăn ngon nha!” liếm kẹo que, trong đầu đột nhiên nhớ tới lời tối hôm qua của Hạ Diễm, hai gò má giống như quả táo.
      biết vì sao, Lê Hương Hương cảm thấy mặt đỏ tim đập, vụng trộm liếc Hạ Diễm làm việc, đem kẹo que bỏ ra khỏi miệng, loại cảm giác điện giật lẻn toàn thân.
      “Này…” Bởi vì trong lòng nghi hoặc người nào có thể giải thích cho hiểu, vô lực nhìn .
      “Làm sao?” Rốt cục, Hạ Diễm ngẩng đầu nhìn Lê Hương Hương.
      “Đều tại !” Lê Hương Hương mở ra hai cánh hoa môi đỏ mọng “Ngày hôm qua ở trong điện thoại dạy tôi kỹ xảo ăn kẹo que, kết quả…”
      Hạ Diễm nhìn Lê Hương Hương hồng mặt, bộ dáng muốn lại thôi, liền buông hết mọi công tác, bạc môi giơ lên chút tươi cười tà mị “Kết quả như thế nào?”
      Lê Hương Hương cắn cắn cánh môi “Liền… thân thể thực nóng.”
      “A!” Hạ Diễm nhìn Lê Hương Hương thẹn thùng, nhịn được đứng lên, đến bên cạnh ngồi xuống “ có làm theo phương pháp của tôi? Cũng là phương pháp sai lầm?”
      “Nào có?” Lê Hương Hương cong lên cái miệng “Bằng tôi bắt chước lần cho xem.”
      vươn ra cái lưỡi, ở đỉnh kẹo que vòng quanh vài vòng, tiếp theo lại từ xuống thấp mà liếm.
      Hình ảnh như vậy ập vào ánh mắt Hạ Diễm, bị thị giác câu dẫn, làm cho hạ phúc trải qua trận tăng vọt, con ngươi đen nhìn liếm tới liếm lui cái vật hình trụ, càng làm cho cái lưỡi thơm tho.
      Mẹ nó, ruốt cuộc bị làm sao vậy? Là lâu lắm cùng đàn bà thân thiết sao? Như thế nào đối mặt với nàng diện mạo giống bánh bao này khởi lên dục vọng?
      Cuối cùng, Lê Hương Hương ngậm kẹo que, cái miệng nhắn phồng lên thành hình chữ 0, đem cây kẹo nằm im trong miệng qua lại, rút ra, lặp lại mười mấy lần, còn phát ra thanh ken két khiến người ta mơ mộng.
      “Đủ!” Hạ Diễm tiến lên cướp kẹo que tay Lê Hương Hương.
      “Đây là dạy tôi nha!” Lê Hương Hương ngữ khí có chút hổn hển, đỏ mặt che kín hai má, bộ ngực hơi hơi phập phồng “ dạy tôi loại này phương pháp ăn này, tôi cảm thấy kẹo que cũng có trở nên ăn ngon như lời , ngược lại, ngược lại… .”
      lấy hai tay che hai má, lời kế tiếp khó có thể mở miệng. Hai gò má như đào, phấn môi dính lượng nước miếng, bộ dáng đúng là câu dẫn người.
      “Ngược lại như thế nào?” Thanh Hạ Diễm có chút mất tiếng.
      “Thân thể trở nên thực nóng” Lê Hương Hương cúi đầu , tránh né ánh mắt Hạ Diễm. phát vừa nhìn đến con ngươi đen của , cảm giác liền vô cùng thẹn thùng, hai chân cũng nhịn được kẹp chặt, giống như bị nhìn thấu toàn thân.
      Liền tới bộ ngực ….cũng hiểu được có điểm trướng, là làm sao vậy? Mà vì sao lại dùng loại ánh mắt này nhìn ?
      Hơn nữa… ngồi ở bên cạnh , còn nheo lại đôi con ngươi đen?
      làm… Làm cái gì?” thanh Lê Hương Hương như muỗi, vừa sợ hãi, nhưng lại nhịn được có chút chờ mong động tác kế tiếp của Hạ Diễm.
      Ô… Kẹo que của nhất định có vấn đề !
      Hạ Diễm khiêu mày rậm, cuối cùng cánh môi gợi lên chút tươi cười tà ác. Tuy rằng lúc này rất thích hợp, nhưng lại muốn hôn môi , cánh môi đáng ghét lại mê người kia!
      “Động tác ăn kẹo que đúng.”
      Hạ Diễm đưa tay lên, kẹo que chuyển qua bên miệng Lê Hương Hương, ở cánh môi dao động qua lại, khiến cho khẽ ngâm tiếng, hai mắt mê muội nhìn .
      Vì sao động tác như vậy, làm toàn thân như bị con kiến cắn , rất ngứa, liền thân thể cũng vậy, run nhè ?
      “Đem đầu lưỡi vươn đến” Hạ Diễm cố ý đem thanh đè thấp, giống như thổi lên câu hồn khúc, dụ hoặc .
      Lê Hương Hương giống cái tiểu nô tỳ nghe lời, vươn đầu lưỡi, làm theo khẩu lệnh của , động tác, đầu lưỡi phấn nộn ở đầu kẹo que vòng quanh vài vòng, kẹo que tay cũng nhàng mà tả hữu* di động, khiêu khích đầu lưỡi , khiến cho phát ra tiếng than .
      (*tả hữu: trái phải)
      “Ừ…” biết vì sao chính mình phát ra thanh ái muội như vậy, thân thể cũng hơi hơi đưa về phía trước, hai tay bất lực cầm chặt cánh tay .
      “Có cảm giác gì?” nhìn biểu tình thở gấp, nghĩ tới chẳng qua là hơi chút trêu đùa , biểu tình liền trở nên mê người như thế.
      , biết…” nâng lên hai mắt mê muội, thân mình càng thêm gần sát trong ngực , thổi ra hơi thở phả ở mặt , càng khiến tình mê ý loạn.
      Thấy môi đỏ mọng hé mở, thân thể mềm nhũn dựa ở trước ngực , hơn nữa thở gấp liếm đỉnh kẹo que, rốt cục nhịn được đem bạc môi bao phủ lên cánh môi , vươn đầu lưỡi đụng chạm phấn lưỡi , linh hoạt khiêu khích đầu lưỡi vừa trúc trắc lại tò mò của .
      “A…” Lý trí tựa hồ bị bờ môi của hút sạch, chỉ còn lại bản năng đáp lại .
      Lưỡi ngọt, nóng quá, làm thể rời .
      nheo mắt nhìn bộ dáng mặt hồng của , bất tri bất giác cũng bao phủ hết mùi đàn hương trong miệng , sâu hôn . Qua vài phút, mới lưu luyến rời môi .
      Cảm giác rất khó hình dung. Lê Hương Hương ngước mặt, bộ dáng mặt biết làm sao.
      Còn lại là Hạ Diễm nâng lên tươi cười có chút tà ác “Tôi so với kẹo que ăn ngon hơn ?”
      lại hồng hồng, giống như trái cà chua chín, mặt tươi cười của cơ hồ đem thân thể của hòa tan, làm sao có thể chờ mong lại hôn lần nữa…
      A… là điên rồi! Lê Hương Hương dùng sức đẩy Hạ Diễm ra, giống như là độc xà mãnh thú.
      Ô… nhất định phải cách xa chút, miễn cho lại ăn miệng .
      làm sao có thể hôn tôi?” hoảng sợ nhìn .
      lại tôi thể hôn nhún nhún vai, lưu manh trả lời.
      …” cắn môi, bộ dáng ai oán “Nụ hôn đầu tiên của tôi bị cướp !”
      vừa nghe đến là nụ hôn đầu tiên của , tâm tình hiểu sung sướng đứng lên “Nếu như cảm thấy chịu thiệt, tôi có thể cho hôn lại.” (Oa, biết lợi dụng)
      Hai má y hệt như quả bong bóng, thở phì phì từ ghế sô pha nhảy dựng lên “Tôi mới cần, tôi muốn về nhà !”
      “Tối hôm nay tôi gọi điện thoại cho .” nhìn khuôn mặt tròn vo của , càng cảm thấy thuận mắt.
      “Hừ!” mặt nhăn, chóp mũi cũng nhăn, tức giận xoay người bước , căn bản quên mục đích tìm đến.
      Kỳ tìm đến có chuyện gì cả, chính là muốn gặp , hơn nữa —
      ra là khi dễ người là chuyện vui sướng.
      Kẹo que cùng Hạ Diễm, cái nào có vẻ ăn ngon hơn?
      Lê Hương Hương đầu mờ mịt, đầu giống như chết hẳn !
      Cả ngày đều kỳ dị, cũng may đêm nay Lê Lão ba cùng bạn bè ăn cơm, ba đứa em cũng bởi vì có việc thể về nhà ăn cơm chiều, cho nên có người phát ra tình huống khác thường của .
      Đều là Hạ Diễm cái tên đàn ông thối kia! Sau khi ăn xong buổi tối, Lê Hương Hương tắm xong, vẫn là có cách nào đem hình ảnh buổi chiều hôm nay ở trong đầu mà tiêu diệt sạch
      chán ghét… biết vì sao chính mình lưu luyến hôn tới như vậy, đụng vào môi hồng chính mình, nhớ tới bạc môi ấm áp của , cùng với bộ dáng lấy kẹo que khiêu khích , thân thể nhịn được nổi lên hơi hơi biến hóa.
      “Ô…” Lê Hương Hương bậm lấy hai má, vì sao vừa nghĩ đến hình ảnh như vậy, hai má nóng lên, đỏ lên, liền thân thể cũng khó chịu đến cảm giác bất an cùng xôn xao?
      Linh linh… Di động đột nhiên vang lên.
      Lê Hương Hương ai oán nhìn điện thoại di động liếc mắt cái, lo lắng muốn tiếp hay tiếp.
      “Nhất định là cái quỷ chán ghét kia gọi tới.” Mới nghĩ đến Hạ Diễm gọi tới, Lê Hương Hương nghĩ tới tiếp điện thoại, mặc kệ tiếng chuông vẫn vang.
      Lần thứ nhất, tắt ; lần thứ hai vang lên, lại tiếp tục vang lên. Cuối cùng, cam lòng, tình muốn, liền tiếp điện thoại.
      “Nà?” tức giận mở miệng.
      “Vì sao vừa mới tiếp điện thoại của tôi?” đầu dây điện thoại kia quả nhiên là Hạ Diễm, lúc này nửa ngồi nửa nằm ở gường, nghe được thanh phát ra của còn hờn giận.
      “Làm sao ?” Lê Hương Hương cố ấn hai má.
      “Chủ Nhật chúng ta hẹn nhau ở khách sạn Quân Quân, nhất định phải xuất , làm bộ là bạn của tôi.” Hạ Diễm ra mục đích.
      “Ừ.” Lê Hương Hương thuận theo trả lời “Nếu… có việc gì tôi muốn cúp máy nga?”
      Chán ghét! Vừa nghe đến thanh , hai má nàng lại hiểu nóng lên.
      “Như vậy muốn cúp máy ta?” Hạ Diễm thấp giọng cười “Chẳng lẽ chút cũng nghĩ tới tôi? Thế nhưng tôi là bạn trai của đó !”
      “Mới phải.” Lê Hương Hương hừ hừ “ thực chán ghét!”
      “Hử? Tôi làm chuyện tội ác tày trời nào, làm sao chán ghét tôi như vậy?” Hạ Diễm khẽ cười tiếng, bên kia điện thoại thanh Lê Hương Hương tức giận đáng .
      …” Lê Hương Hương mím môi, cố ý đè thấp thanh , so với thanh bình thường còn dễ nghe hơn.” đừng giả ngu, chuyện giữa trưa hôn tôi…”
      “Hôn mà thôi.” Hạ Diễm lơ đễnh : “Kỳ chúng ta nên biết nhiều về đối phương nhiều chút, đến lúc đó mới bị lộ.”
      “Nào có người dùng phương thức này để biết!” Lê Hương Hương kháng nghị, người đàn ông này bỏ qua cơ hội chính là chiếm tiện nghi .
      tại mặc quần lót là màu gì?” Hạ Diễm vô sỉ hỏi, muốn đùa Lê Hương Hương chút.
      Lê Hương Hương hai má hồng hồng, vội vàng mở miệng “ biến thái…”
      “Tôi phải biến thái, ta là bạn trai của . Chẳng lẽ muốn chúng ta đến khách sạn lộ ra dấu vết sao? Đừng quên, nếu chúng ta thất bại, món điểm tâm vô hạn hưởng dụng cả đời của cũng bay theo.”
      rất đáng giận nha!
      “Màu…màu phấn hồng !” Lê Hương Hương giọng trả lời.
      “Có ren hay ?” Hạ diễm lại hỏi. (Lạy hai người này luôn)
      “Có…”
      “Vậy tại là mặc váy hay là quần?” Thanh Hạ diễm càng lúc càng mê người, càng lúc càng câu dẫn.
      “Quần.” Lê Hương Hương khẽ cắn môi, kháng cự được thanh của .
      “Vậy tại đem tay của mình bỏ vào trong quần.”
      Lê Hương Hương do dự chút, khó hiểu hỏi: “Vì sao muốn ta bắt tay bỏ vào trong quần?”
      “Nghe lời, làm theo.” Hạ Diễm bên miệng gợi lên độ cong “Tay dán tại mặt quần lót của , cho tôi biết, có cảm giác gì?”
      Lê Hương Hương sợ hãi đem tay bé bỏ vào trong quần, đầu ngón tay vừa vặn đặt ở bộ vị mẫn cảm, loại cảm giác tê dại lẻn đến toàn thân.
      “Có chút… Ngứa” Hô hấp bỗng nhiên trở nên hỗn độn.
      “Hử? Vậy dùng ngón trỏ ở khố tam giác, nhàng mà thuận theo kim đồng hò vòng quanh…” Hạ Diễm giống như thầy giáo dạy Lê Hương Hương.
      Lê Hương Hương cảm thấy rất thẹn thùng, nhưng loại việc này chưa bao giờ làm, lòng hiếu kỳ cuối cùng rốt cục chiến thắng e lệ, theo lời của tiếp tục vòng quanh.
      “A…” áp chế than , ngực phập phồng lại càng lúc càng lớn.
      “Thoải mái sao?” Nghe được than , thanh cũng trở nên mất tiếng.
      “Tôi, tôi biết…” Hai mắt trở nên sương mù “Tôi chưa từng có loại cảm giác này.”
      “Thực thoải mái đúng hay ?” ôn nhu hỏi: “Tiếp theo, dùng ngón trỏ nhàng áp xuống, sau đó buông ra, xuống chút nữa lại áp… động tác làm mười lần.”
      nghe theo lời mà làm, ở giữa hoa tâm ấn xuống, buông ra, sau khi qua lại mười lần, cảm giác miệng khô lưỡi đắng, thân thể cũng nhịn được nhàng vặn vẹo đứng lên.
      “Sau khi buông ra, đem ngón trỏ đặt ở giữa quần lót, dưới qua lại…”
      “A…” nhàng thở gấp “Vì sao… Động tác như vậy, so với hôn tôi cảm giác còn nóng hơn…”
      “Thực nóng sao?” ở điện thoại kia hỏi .
      “Ừ…” nũng nịu trả lời.
      “Vậy có muôn tiếp tục hay ?” Xem ra đơn thuần, quả nhiên đánh lại bản năng thân thể.
      A! Khi dễ thực vui vẻ. Hạ Diễm cảm thấy tâm tình phi thường vui sướng. (Ôi, BT)
      “Tôi… biết.” Lê Hương Hương biết loại tình này thực cảm thấy thẹn cả người, nhưng chính là có biện pháp dừng lại động tác, nghe được cái thanh lại ấm áp như thế, thân thể giống như bị dấy lên ngọn lửa.
      “Tiếp tục như trong lời , liền đem áo và quần cởi ra, toàn thân từ xuống dưới chỉ có còn lại áo lót cùng quần lót, thể gạt tôi, bằng khi lần sau lại đến công ty tôi, tôi giúp chuẩn bị món điểm tâm ngọt!” quyết định, nên khi dễ !
      Ô ô… rất xấu nha!
      Cuối cùng, Lê Hương Hương nghe theo lời Hạ Diễm, đem áo ngủ cởi xuống, người chỉ còn áo lót màu phấn hồng cùng quần lót.
      “Đem Bra của cũng cởi ra, sau đó bàn tay dán tại mặt nhũ tiêm.” Hạ Diễm cái khẩu lệnh, tuy rằng nhìn tới động tác Lê Hương Hương, nhưng y theo tiếng thở dốc của , có thể phán đoán tình huống tại của “Có hay đụng đến nhũ hoa đáng ?”
      Lời của vừa háo sắc lại tràn ngập tình dục! Lê Hương Hương hồng mặt, nhưng vẫn là thành thành nghe theo “Có… cần chuyện trực tiếp như vậy, tôi… Tôi cảm thấy quá mất mặt.”
      “Dùng đầu ngón tay nắm lấy nhũ tiêm của mình, làm cho nó trở nên cứng rắn, trở nên càng mẫn cảm.” Hạ Diễm nheo con ngươi đen lại, phát trò chơi này ngoạn đến cuối cùng, chỉ sợ cũng hại tới chính mình.
      Nhưng là nghe được ở đầu dây điện thoại bên kia thở gấp, luyến tiếc đem điện thoại cắt đứt.
      “Ừ…” Lê Hương Hương thân thể hơi hơi run lên, trong lúc này hai chân cũng kẹp càng nhanh “Cơ thể của tôi nóng quá…”
      “Đùi trong lúc này có phải hay cũng muốn bị sờ?” Thanh Hạ Diễm cũng trở nên hỗn độn, thấp giọng hỏi .
      “Tôi biết…” Lê Hương Hương nghiêng đầu, lại thể phủ nhận thân thể khô nóng.
      “Bàn tay tiến vào bên trong quần lót, có hay đụng đến ẩm ướt ?”
      “Có chút…” Lê Hương Hương thành trả lời.
      “Tách ra hai cánh hoa, lấy ngón giữa khẽ xoa khe hở hẹp bên trong, đừng cố nén thanh , kêu ra …”
      “A…” Lê Hương Hương kịch kiệt thở gấp, thân thể cũng vặn vẹo càng lúc càng lợi hại, nhắm chặt hai mắt, tay phải ở hai chân trong lúc đó vuốt ve hoa huyệt trong nhụy hoa “Hạ Diễm… Tôi cảm thấy thân thể rất khó chịu nha!”
      “Thoải mái sao? “
      “Ừ.” Lê Hương Hương khẽ cắn cánh môi “Nhưng là… Cơ thể của tôi rất ngứa…”
      Bụng dưới dấy lên ngọn lửa, biết như thế nào mới có thể xóa sạch cái nóng bức này
      “Còn muốn tiếp tục sao?”
      Thanh càng đáng , so với lứa tuổi hai bốn càng đáng , làm cho bụng dưới nổi lên trận xôn xao, rất muốn trực tiếp đem cột vào giường.
      “Tôi…” Lê Hương Hương lắc đầu “Cũng thể tự dừng lại?”
      Lại tiếp tục như vậy, thân thể của nhất định giống như cái bong bóng bị thổi căng mà nổ mất
      “Vậy cần.” Hạ Diễm lập tức kêu ngừng “ thành cho tôi biết, sờ chính mình như vậy có thoải mái ?”
      Lê Hương Hương lấy tay bé chính mình ra, mặt hồng, thở hổn hển “Tôi, tôi biết…”
      biết lại tiếp tục.” Hạ Diễm đe doạ .
      “A! Thoải mái !” Lê Hương Hương cả người tiến vào trong ổ chăn, cảm giác vô cùng xấu hổ.
      cần cảm thấy xấu hổ, chuyện như vậy là bình thường ” Thành thực cùng thẹn thùng của , mang đến tâm tình vui vẻ cho “Tốt lắm, nhanh chút ngủ. Nhớ cuộc hẹn chủ nhật tuần này.”
      còn kịp mở miệng, liền cúp điện thoại, lưu lại mình nghe phone.
      “Hạ Diễm chán ghét kia…” Lê Hương Hương thẹn quá thành giận, đem máy bên cạnh – quăng , kéo chăn lên cao phủ lên khuôn mặt nhắn.
      Đều là tại ! Hại thân thể của nổi lên biến hóa quái dị…
      Ô… bị khi dễ đến thực thảm.

    5. hoahoanglang99

      hoahoanglang99 New Member

      Bài viết:
      13
      Được thích:
      5

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :