1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Đồng nhân Inuyasha] Chỉ yêu Sesshoumaru (Hoàn, 40c + 2 PN)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bạch Xà

      Bạch Xà Well-Known Member

      Bài viết:
      503
      Được thích:
      6,160
      Chương 12. Sesshoumaru lại bị thương


      Trời chiều chạng vạng, chim mỏi cánh bay về tổ, giữa trời vang lên vài tiếng chim chóc gọi nhau khàn khàn.


      con đường giữa hai bên là ruộng nước, bóng nữ tử cưỡi tuấn mã màu đen chậm rãi tới. Nghe tiếng chuông đồng trầm thấp vang lên có nhịp điệu, mấy thôn dân thu dọn nốt công cụ đồng ngừng tay, cảnh giác nhìn người mới tới.


      Mệt mỏi khẽ nhíu mày, Tiêu Lăng Nguyệt thúc ngựa tiếp. Vốn tưởng là gặp thôn làng có thể xin tá túc đêm, nhưng mà xem thái độ dè chừng này… Vẫn nên hơn.


      Đến tận khi được đoạn rất xa, nàng vẫn cảm thấy phía sau còn tồn tại những cặp mắt chán ghét nhìn chằm chằm vào mình.


      Haizz, thôi quên . Rẽ vào con đường hướng tới cánh rừng mà , Tiêu Lăng Nguyệt cười cười tự giễu. Dù sao nàng cũng sớm quen cảnh ba ngày hai bữa màn trời chiếu đất, cuộc sống sơn dã cũng có gì là tốt. Hơn nữa, thôn này xem ra lâu nữa có đại nạn ập đến.


      Tuy rằng nàng là vu nữ, nhưng nàng cũng phải là thánh mẫu, quan tâm của nàng chỉ dành cho những người đối xử tốt với mình.


      “A?” con đường xuyên qua núi, bóng lưng chui vào bụi cỏ ven đường khiến nàng chú ý.


      là hoàng hôn, thời điểm này ma bắt đầu hoạt động, lúc thế này mà còn có người ở trong rừng sao? Tiểu nương này…


      Nhảy xuống lưng ngựa, Tiêu Lăng Nguyệt lặng yên tiếng động về phía bóng lưng vừa biến mất, càng đến gần, trường kiếm bên hông càng rung lên mãnh liệt, nàng đương nhiên cũng cảm giác được cỗ khí quen thuộc. cần che giấu nữa, Tiêu Lăng Nguyệt sốt ruột bước về phía trước.


      Đột nhiên có người xuất khiến tiểu nương khiếp sợ tới mức ngã nhào mặt đất, mà Tiêu Lăng Nguyệt cũng quan tâm, lúc này, mọi chú ý của nàng chỉ dành cho người trước mắt.


      Chiều tà, ánh mặt trời yếu ớt xuyên thấu qua khe hở tán cây, chiếu nghiêng xuống, thân tuyết y nam nằm đó, đôi mắt mở to trống rỗng, vô lực nằm cỏ, mái tóc bạch ngân rối tung.


      Nghe tiếng động, cảnh giác muốn đứng thẳng dậy nhưng lực bất tòng tâm, chỉ có thể mở to đôi mắt đỏ ngầu nhìn trừng trừng về phía tiếng động phát ra, khuôn mặt dữ tợn, miệng rít gào phát ra thanh trầm thấp như cảnh cáo.


      Đó là biểu của dã thú bị thương khi phát có mối nguy hiểm đến gần!


      Nàng thế nào cũng dự đoán được bắt gặp trạng thái chật vật ấy của Sesshoumaru. Tiêu Lăng Nguyệt vô thức túm lấy vạt áo trước ngực, đáy lòng khổ sở muốn rơi lệ.


      Lúc này đây, nàng còn giống như lần trước, chỉ xem là nhân vật hư cấu, ở bên nhàn nhạt thưởng thức. Nàng dám thừa nhận, bản thân mình bắt đầu để ý đến , để ý từ khi được cứu mạng.


      Nâng dậy tiểu nương sợ hãi nằm đất, Tiêu Lăng Nguyệt ổn định cảm xúc, khẽ mỉm cười ôn nhu, cẩn thận bước lại gần nam tỏa sát khí ra bốn phía.


      “Sesshoumaru…”


      Nàng giọng gọi tiếng. thanh ấy mềm mại như làm gió xuân khẽ xuyên qua nội tâm, thức tỉnh lí trí của , nội tâm hoảng loạn, sợ hãi dần được trấn an.


      Sesshoumaru tự chủ được thu hồi sát khi người, nháy mắt lại hoảng hốt chật vật tìm kiếm bên cạnh tay phải của được đôi tay ấm áp nắm lấy. Huyết sắc trong mắt dần dần nhạt , trở về đôi mắt sắc vàng nguyên bản.


      “Tiêu… Lăng Nguyệt?” Nhìn nữ tử mỉm cười ôn nhu trước mắt, vẻ mặt Sesshoumaru mê mang, trong nháy mắt liền thanh tỉnh, mắt trầm xuống.


      Là nàng! Ở thời điểm bản thân chật vật nhất, nàng luôn lặng yên xuất !


      “Là ta!” Thấy tỉnh táo lại, Tiêu Lăng Nguyệt có chút vui sướng, có lẽ là vì lần đầu tiên nghe được gọi tên nàng .


      “Ngươi… Ngươi thấy thế nào?” Tiêu Lăng Nguyệt cẩn thận tìm từ hỏi. Cao ngạo như Sesshoumaru, chỉ sợ chưa bao giờ rơi vào tình trạng này, mà lại do tên bán tạo ra, kém chút nữa là mất mạng. Với sỉ nhục lớn nhất!


      sao!” Rút tay bị nắm về, Sesshoumaru quay đầu , lãnh đạm trả lời. còn yếu ớt đến mức cần nhân loại thương hại.


      Áo giáp vỡ nát, vạt áo thấm đẫm máu, thân y phục hoa lệ giờ đầy bụi đất. Vậy mà còn sao.


      Nam nhân này cứng đầu, làm cho nàng thấy biết phải làm sao, đồng thời cũng cảm thấy những gì phải chịu bây giờ đáng. Đúng vậy, đáng chút nào… chưa bao giờ có ý nghĩ muốn giết Inuyasha. Vậy mà cái đồ bán đệ đệ đó, ràng là muốn kết liễu tính mạng của , những thế, lại còn dùng di vật Thiết Toái Nha của phụ thân mà tâm tâm niệm niệm tôn kính để ra tay!


      sao là tốt…”


      Thu hồi hai tay trống rỗng, Tiêu Lăng Nguyệt sắc mặt đổi lên tiếng đáp. Có lẽ có chút thất thần, nhưng chỉ là chút thôi. thể tùy ý phóng túng bản thân, nàng sợ ngày nào đó còn khống chế được tình cảm của mình.
      Last edited by a moderator: 6/4/15
      Ishtar, linhdiep17, Tiểu yêu tinh3 others thích bài này.

    2. Linh Nguyễn

      Linh Nguyễn Active Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      35
      thank nhé ^^!
      Tuyết Nguyệttieu thu tho thích bài này.

    3. Bạch Xà

      Bạch Xà Well-Known Member

      Bài viết:
      503
      Được thích:
      6,160
      Chương 13. Lần đầu tiếp xúc “thân mật”



      Màn đêm buông xuống, nơi rừng sâu dấy lên ngọn lửa, ánh hồng quang chiếu ra bốn phía, tạo nên mảnh ấm ấp.


      Dựa người vào thân cây phía sau, Sesshoumaru nhắm hai mắt nghỉ ngơi. Bên phải để ống trúc đựng nước, nhưng hiển nhiên là tính toán dùng.


      Thân là đại quái, cho dù mười ngày nửa tháng, thậm chí thời gian có lâu hơn nữa ăn cơm cũng vẫn bình thường. Thức ăn đối với quái mà , có cũng được, có cũng sao.


      Cách đó xa, sau đại thụ ló ra cái tiểu nương mặc hồng y vụng trộm nhìn quanh, thấy có phản ứng, liền to gan đem mấy con cá, mấy cái nấm rừng nướng đặt gần ống trúc đựng nước rồi lặng lẽ chạy .


      “Ngươi đừng phí tâm” Sesshoumaru vẫn như trước nhắm hai mắt, đạm bạc mở miệng với nữ hài tử vừa cất bước, “Ta ăn đồ ăn của nhân loại.”


      “Ha ha, Sesshoumaru. Ngươi cần cảnh giác như thế đối với bé, nó cũng là có ý tốt mà.” Thanh hơi mang vài phần trêu tức từ bên kia truyền đến, nữ tử cầm theo con chim trĩ từ trong bóng tối chậm rãi bước ra.


      Mở mắt liếc nàng cái, Sesshoumaru lại đem hai mắt nhắm lại.


      Cứ tưởng nàng lại lần nữa lén lút rời , nghĩ tới…


      “Bé con tên là Rin đúng ?” Xử lý tốt con chim trĩ, đem nó lên giá nướng, Tiêu Lăng Nguyệt đối với trốn sau đại thụ nhìn trộm về phía này ôn nhu hỏi.


      Đôi mắt mở to chớp chớp, tiểu nương ngốc lăng gật gật đầu, mặt biểu cảm kinh ngạc ràng. Ngay cả Sesshoumaru cũng quay đầu kỳ quái nhìn nàng cái.


      “Đến đây.” Nàng vẫy vẫy tay, đồng thời dịch sang bên cạnh nhường tiểu nương chỗ cùng ngồi gần đống lửa, Tiêu Lăng Nguyệt đối với hai người hồ nghi nhìn nàng cười thần bí: “Kì thực, ta đến từ gian khác, đối với thế gian này, ta hết thảy đều hiểu như lòng bàn tay, chỉ là cái tên thôi có gì đáng đến?”


      Sau khi nàng xong, tiểu nương vẫn như trước ngốc lăng nhìn nàng, mà Sesshoumaru tầm mắt thay đổi, thần sắc hững hờ nhìn về phía ngọn lửa.


      Aiz, ai tin sao!


      Tiêu Lăng Nguyệt cười yếu ớt cũng nữa.


      Kỳ thực, nàng chính là lời , chỉ là lời ấy, nàng chưa từng qua với bất kỳ kẻ nào trước đây mà thôi. khi , như vậy hậu quả, nàng thể gánh vác.


      Thỉnh thoảng lại xoay cành cây nướng con chim ngọn lửa, Tiêu Lăng Nguyệt nhìn tiểu nương yên tĩnh ngồi ở bên cạnh, rồi lại quay về phía sau nhìn tuyết y nam ngắm ngọn lửa kia.


      Ánh lửa ấm áp làm nhòa biểu cảm lạnh băng của , mặt còn dính bụi đất càng làm có thêm vài phần nhân khí, hơn nữa, thân y phục rách, nhìn thế nào cũng giống như công tử thất thế.


      “Xì” tiếng, Tiêu Lăng Nguyệt vì tưởng tượng của mình mà bật cười ra tiếng.


      có việc gì.” Hai người quay lại nhìn nàng đầy nghi hoặc, Tiêu Lăng Nguyệt chậm rãi dừng tiếng cười, chuyển sang nhàn nhạt ý cười giải thích.


      Dạo gần đây nàng trở nên kì lạ, khi lại có thể tượng tượng những điều nhàm chán như vậy?


      Lắc lắc đầu, Tiêu Lăng Nguyệt đứng dậy, từ trong ngực lấy ra ti quyên (khăn tay) đổ nước lên rồi vắt , về phoumaru. Trong ánh mắt ràng là cự tuyệt nhưng nàng mặc kệ, đưa tay lau sạch bụi bẩn mặt .


      Quả nhiên, Sesshoumaru chân cao quý hoa lệ lại ra, nàng mỉm cười thỏa mãn hài lòng với khuôn mặt sạch của .


      “Vì sao?” Đôi mắt vàng trong vắt yên lặng chăm chú nhìn nữ tử mỉm cười trước mắt, thanh thanh lãnh nhè nghi hoặc.



      Vì sao phải giúp ta? Vì sao rời ? Vì sao ràng là tử địch, lại có thể vì cười vui vẻ đến thế?


      “Hả?” Thần trí mê mang của nàng trong nháy mắt thanh tỉnh, Tiêu Lăng Nguyệt cười yếu ớt trả lời, “Bởi vì ngươi là ân nhân cứu mạng của ta. Vô luận ngươi là người hay là , ở trong mắt ta, ngươi chỉ là Sesshoumaru mà thôi, ta thể vô tình vô nghĩa đối với ân nhân cứu mạng của mình được… Mà cái gọi là “chính nghĩa” phải là điều ta theo đuổi, trở thành vu nữ, bất quá chỉ vì ta muốn sống sót. “Thiện lương” chỉ có thể đặt vai những kẻ mạnh, có thực lực, mà ta, quá mức yếu…”


      ràng có hỏi, thậm chí biểu cảm khuôn mặt cũng có thay đổi, nhưng nàng lại nhìn mắt mà tinh tường đọc ra ý, khuôn mặt bình tĩnh trả lời những nghi vấn của .


      Nhưng là, sau đó có cỗ bi thương từ sâu trong lòng nàng lặng lẽ trào dâng.


      Nàng từng chỉ là sinh viên bình thường, hiểu thế nào là giương cung bạt kiếm, biết giết người, chỉ có thể ngây ngốc chờ đợi người khác cứu viện. Nhưng rồi, trải qua vô số lần tắm máu, tâm nàng bắt đầu chết lặng, nàng trở nên lạnh lùng, hững hờ.


      “Chỉ làm người qua đường Ất, Giáp là tốt nhất, như vậy hoảng sợ, bi thương.”


      Nàng tự nhủ với chính mình như vậy, mà trước giờ nàng vẫn luôn hành động như vậy. Nhưng, sao nàng luôn cảm thấy đơn, trừ bỏ đơn chỉ có đơn. Nàng tịch mịch!


      Yên lặng dõi theo thiếu nữ trước mắt. Nàng cụp mắt, dương khóe miệng, cười cách yếu ớt, biểu cảm giấu dưới đôi mắt ấy. Sesshoumaru thu hồi ánh mắt, hơi hơi nhấc môi “ muốn cười đừng cố cười.”


      Mỉm cười mặt nàng bỗng chốc cứng đờ, rồi sau đó lập tức cười cách xán lạn.


      Hóa ra, Sesshoumaru cũng ôn nhu, chỉ là ôn nhu ấy sâu dưới dáng vẻ lạnh lùng bên ngoài. biết tương lai, ai có diễm phúc được độc chiếm phần ôn nhu hiếm có ấy?


      Bàn tay phải được nàng nhàng chà lau, cảm xúc nhu hòa dẫn dắt lực chú ý của .


      ràng chán ghét nhân loại, ràng thích nhân loại đến gần, nhưng vì sao lại có cự tuyệt nàng, thậm chí có chút xao động khi quanh nàng tràn ngập hơi thở bi thương bộc bạch tâm .


      Khẽ nhíu nhíu mi, Sesshoumaru tâm như mặt hồ phẳng lặng khẽ gợn sóng, còn chưa kịp phân biệt , nháy mắt bình tĩnh trở lại.


      Lần đầu tiên có cảm giác kì lạ, phức tạp như thế!
      Last edited by a moderator: 6/4/15

    4. Bạch Xà

      Bạch Xà Well-Known Member

      Bài viết:
      503
      Được thích:
      6,160
      mai mình công tác, có điều kiện để post chương mới nên trong khoảng 1 tuần có chương mới cho mọi người, các bạn thông cảm nha. :yoyo42::yoyo42::yoyo42:
      tuần sau mình về post bù.:yoyo44::yoyo44::yoyo44:
      thân!:yoyo40:
      Tuyết NguyệtHằng Lê thích bài này.

    5. Linh Nguyễn

      Linh Nguyễn Active Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      35
      ^^ bạn còn edit là mình mừng rùi :012::012:
      Tuyết Nguyệt thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :