1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Độc Sủng Điền Văn Man Thê - Trạch Trạch Nhân Sinh (Update C112/173)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Skye

      Skye Well-Known Member

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      5,624
      [​IMG]Chương 15: Xe lăn thế[​IMG]

      Edit: Van san
      Beta: Lyan

      “Cái này! Đây là xe lăn, Đại ca ngồi xe này là có thể ra ngoài rồi!” Tứ đương gia vui vẻ vỗ vỗ đồ dưới tay mình, cái này do cùng với thợ mộc có tay nghề làm ra, sau khi làm xong chính còn ngồi đó thử, thực chắc chắn, đại ca ngồi lên nhất định có vấn đề, vật này có tác dụng lớn .

      “Xe lăn?” Nhị đương gia cùng Tam đương gia có chút nghi hoặc hỏi.

      Chẳng lẽ người này, hai ngày nay thấy bóng dáng là vì làm cái này sao? Lúc này Tam đương gia mới nhớ tới mấy ngày nay sân huấn luyện thấy thân ảnh của Tứ đệ, nguyên lai là vì cái này, nhưng vật để làm gì? Trông hình dáng kỳ quặc, Tam đương gia có chút nghi hoặc nghĩ.

      “Ừ! Đại tẩu phát minh đó, rất hữu ích, chờ chút nữa các huynh biết!” Tứ đương gia đẩy xe lăn tiến vào trong phòng.

      Bạch Tiểu Mễ nhìn ba người vào, ánh mắt đảo qua ba người, cuối cùng dừng ở người Nhị đương gia, chỉ là nhìn thoáng qua rồi đưa mắt nhàn nhạt rời .

      “Đại tẩu, xe lăn làm xong rồi!” Lão Tứ dù sao tuổi còn , tuy rằng lúc trước chuyện với Tiểu Mễ có phần chán ghét, nhưng trải qua hai ngày nay, phát Bạch Tiểu Mễ đối với Đại ca nhà mình tệ, huống chi lại lúc trước Bạch Tiểu Mễ đúng là cứu mệnh Đại ca, tuy rằng phương thức cứu người làm cho người ta sôi máu, nhưng cũng thể phủ nhận chuyện này là thực.

      Cho nên sau khi Đại ca thừa nhận nàng, rối rắm hai ngày, thời điểm Đại tẩu tìm để làm cái này, lại biết đây là vì Đại ca, xem như miễn cưỡng nhận nàng .

      “Nhanh như vậy!” Vốn tưởng đến xế chiều mới có, nghĩ mới buổi sáng làm xong. Do nàng ngạc nhiên khi nhìn thấy Nhị đương gia. Tam đương gia cùng vào nên chú ý, giờ nghe Tứ đương gia như vậy, Bạch Tiểu Mễ cúi đầu nhìn về phía Tứ đương gia, đúng là mẫu xe lăn mà nàng muốn.

      “Ôi, đệ làm tốt!” Bạch Tiểu Mễ vừa thấy, lập tức chạy vội qua, sau đó chính mình còn ngồi thử, cảm giác thấy cũng tệ, so với tưởng tượng của mình còn tốt hơn nhiều.

      Bạch Tiểu Mễ kích động nhìn về phía Tứ đương gia, nghĩ tới người này lại có tài như vậy.

      “Chỉ là chút lòng thành, ha ha a!” Tứ đương gia cười có chút ngượng ngùng, nhìn khuôn mặt nhắn của thiếu nữ trước mắt có phần ngại ngùng cúi đầu.

      Mỗ nam thấy Tứ đệ nhìn nương tử nhà mình bộ dáng thẹn thùng, tâm có chút hoảng hốt.

      “Tứ đệ, đây là cái gì?” Mỗ nam lạnh nhạt sang chuyện khác, nếu tại phải ngồi ở giường, rất muốn đứng trước mặt nương tử tuyên cáo chủ quyền của mình.

      “Đại ca, có cái này, bây giờ huynh có thể tự mình ra bên ngoài!” Nghe được câu hỏi của Đại ca, Tứ đương gia bị dời lực chú ý lập tức trả lời.

      “Đây là xe lăn, ta thấy chàng mỗi ngày nằm giường, như vậy đối với thân thể tốt, cho nên ta nhờ Tứ đệ làm chiếc xe này, về sau ta là có thể cùng chàng ra bên ngoài phơi nắng.” Bạch Tiểu Mễ đẩy xe lăn đến bên cạnh giường, sau đó ý bảo Tứ đương gia cùng mình đỡ người lên xe lăn.

      Mỗ nam bộ dáng suy yếu, cơ hồ đem toàn bộ sức nặng thân thể đè lên dáng người xinh của Bạch Tiểu Mễ, Bạch Tiểu Mễ thiếu chút nữa bị ép xuống, người này tuyệt đối cố ý.

      Bạch Tiểu Mễ vừa định đẩy người ra, nhưng mỗ nam câu khiến tay Bạch Tiểu Mễ vừa định nâng lên liền hạ xuống dưới.

      “Hiệp nghị!” Mỗ nam dường như đoán trước được động tác tiếp theo của Bạch Tiểu Mễ, tới gần bên Bạch Tiểu Mễ, giọng bên tai nàng.

      Hơi thở ấm áp trực tiếp phun lỗ tai trắng nõn của Bạch Tiểu Mễ, làm cho Bạch Tiểu Mễ cảm giác lỗ tai mình ngứa ngứa, chút tê tê, vô cùng kỳ quái.

      Bạch Tiểu Mễ có chút mất hứng, trừng mắt với mỗ nam lưu manh chiếm tiện nghi của nàng.

      Xe lăn ngay bên cạnh, cho nên rất nhanh Lý Mặc Nhiên được giúp ngồi xe lăn, tuy rằng cá nhân rất muốn tiếp tục dựa vào người nương tử nhà mình, thân thể ôn nhu kia, thơm thơm, cảm giác mềm mại dựa vào vô cùng thoải mái.

      Tuy rằng vạn phần muốn, nhưng mỗ nam thông mình dám thừa tấc tiến tấc, nếu chọc giận nương tử, như thế được hưởng quyền lợi tốt, suy nghĩ vì lợi ích đáng kể sau này của chính mình, mỗ nam đành đàng hoàng ngồi xe lăn.

      “Nương tử, chúng ta ra ngoài !” Mỗ nam chớp mắt nhìn Bạch Tiểu Mễ.

      Lỗ tai Bạch Tiểu Mễ có chút ửng đỏ, trợn mắt nhìn lại, lấy vẻ ngoài này của lão Đại nhà ngươi, thích hợp để làm ra vẻ mặt đáng như vậy?

      Tuy rằng trong lòng Bạch Tiểu Mễ vạn phần muốn, nhưng trước mặt ba người nhìn nàng chằm chằm kia, cũng tiện gì, nghe lời đến sau xe lăn đem người đẩy ra ngoài.

      “Nhị đệ, đệ trở lại!” Đại đương gia vĩ đại của chúng ta tựa hồ bây giờ mới phát ra người nào đó biến mất ba ngày vừa trở lại, nhìn Nhị đương gia .

      “Dạ!” Nhị đương gia thản nhiên lên tiếng.

      tình có thuận lợi ?” Đại đương gia thản nhiên hỏi.

      “Vâng! Tốt lắm!” Nhị đương gia gật đầu, kỳ số việc muốn cùng Đại ca, Nhị đương gia liếc mắt nhìn Bạch Tiểu Mễ cái, suy tính chưa nên ở đây.

      trở lại là tốt rồi, Đệ nghỉ ngơi mấy ngày !” Đại đương gia gật đầu.

      Giờ phút này người được đẩy ra bên ngoài, ánh mặt trời mùa xuân thực tươi đẹp, ban ngày cũng chầm chậm biến hóa, sáng sớm cùng lúc vào đêm có chút lạnh, nhưng mặt trời mùa này, đặc biệt ấm áp.

      Mùa của vạn vật phục hồi, mùi khí trong lành, Lý Mặc Nhiên chưa từng cảm thấy tâm của mình bỗng nhiên lại bình an như thế.

      “Đại ca, thế nào, ngồi cái này có chỗ nào khó chịu ?” Tứ đương gia thấy Bạch Tiểu Mễ đứng ở trong viện, liền tiến lên hỏi.

      “Tốt lắm, Lão Tứ làm rất tốt!” như vậy, nhưng ánh mắt mỗ nam lại nhìn về phía Bạch Tiểu Mễ, giờ phút này Bạch Tiểu Mễ ngồi ghế trong viện.

      Mấy người khác cũng đều ngồi xuống.

      “Vẫn là Đại tẩu thông minh, nếu , cũng nghĩ ra được vật này!” Lão Tứ lại nhìn về phía Bạch Tiểu Mễ, cảm giác Đại tẩu nhà mình tài giỏi.

      “Đâu có, đâu có, chính là cảm thấy chàng suốt ngày nằm ở giường rất buồn cho nên tìm cách đưa chàng ra ngoài mà thôi!” Bạch Tiểu Mễ cười có chút chột dạ, dù sao cái này cũng phải do nàng phát minh, nàng chỉ sao chép thôi mà.

      “Nương tử, nàng đối với vi phu tốt!” Mỗ nam dùng ánh mắt sáng ngời nhìn thiếu nữ.

      “Ha ha a! Đương nhiên, chàng là phu quân của Tiểu Mễ ta! Ta tốt với phu quân tốt với ai?” Bạch Tiểu Mễ cười gượng hai tiếng, trong lòng mặc niệm cái hiệp nghị chết tiệt kia, lần sau phải nhất định phải sửa lại mới được.

      Những người khác kinh sợ với màn đối thoại vừa rồi của hai người, hết nhìn người này rồi lại nhìn người kia, có chút tin được đây là Đại ca nhà mình, Đại ca thế mà cũng những lời này, quả thực là quá mức kinh khủng.

      [​IMG]
      Last edited: 30/9/14
      Yên Hoa, Halong-ngoc, Phong Vũ Yên16 others thích bài này.

    2. Skye

      Skye Well-Known Member

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      5,624
      [​IMG]Chương 16: Lý Mặc Nhiên an phận[​IMG]

      Edit: Van san
      Beta: Lyan

      Nhìn đĩa điểm tâm trước mặt mình, lại nhìn về phía ngón tay thon dài cầm điểm tâm, tuy rằng được trắng trẻo, nhưng cũng đen lắm, coi như dáng dấp tay tệ, theo tay hướng lên về phía chủ nhân của nó-Lý Mặc Nhiên. Nhất thời mọi người đều bị kinh sợ vì hành động thân mật kia của , chỉ có Bạch Tiểu Mễ kinh ngạc, đương nhiên còn có cả ba người khác ngồi ở đây.

      lúc nàng ngẩn ra, thời khắc chuẩn bị ngồi xuống, Lý Mặc Nhiên vội vàng nhân cơ hội cầm tay bé mềm mại của Bạch Tiểu Mễ, giúp nàng cùng ngồi xuống.

      “Nương tử, đây là điểm tâm nàng thích ăn, nhanh ăn !” Lý Mặc Nhiên tựa hồ nhìn đến ngạc nhiên của mọi người, lạnh nhạt mở miệng chuyện, tay vẫn buông ra, còn nhéo nhéo lòng bàn tay mềm yếu cái, tay nương tử mềm trơn!

      phản ứng kịp, Bạch Tiểu Mễ rất muốn trực tiếp vung cái tay an phận của Lý Mặc Nhiên ra, nhưng khi nhìn tới ba người ngồi chung quanh, chỉ có thể bất đắc dĩ bỏ qua ý tưởng này, nhưng để nàng ăn đồ đưa tới, Bạch Tiểu Mễ cảm thấy muôn phần kỳ quái.

      “Chàng bị thương, để ta tự mình ăn là được rồi!” tại Bạch Tiểu Mễ có chút hối hận cho ngồi xe lăn, càng hối hận khi đưa ra bên ngoài, nhìn xem giờ phải bản thân tự tìm phiền toái sao?

      Lý Mặc Nhiên có chút thất vọng đưa tay thu trở về.

      Nhìn thấy Đại ca chịu ủy khuất, ánh mắt khó chịu của ba người còn lại liếc về phía Bạch Tiểu Mễ.

      Vốn có chút hứng thú đối với điểm tâm, nhưng tại nàng nhíu nhíu mày, muốn ăn, kế tiếp lại có nha hoàn đưa tới thêm ít điểm tâm nữa nhìn mấy loại điểm tâm tinh xảo này, hương vị ngọt ngào kia, Bạch Tiểu Mễ vô cùng thích thú, tuy rằng nơi này là trại thổ phỉ, làm sao lại có đầu bếp tốt như vậy, trong lòng có ý muốn nếm thử, nhưng mà…

      Bạch Tiểu Mễ tay phải kéo kéo, phát đối phương căn bản là có ý tứ muốn buông tay mình ra.

      Lý Mặc Nhiên lại cầm tay nàng chặt hơn, bình tĩnh tán gẫu cùng huynh đệ, dường như căn bản để ý tới Bạch Tiểu Mễ giãy giụa muốn rút tay về.

      Đùa à? tại trước mặt người ngoài, đây là thời khắc quang minh chính đại được thân mật cùng nương tử, Lý Mặc Nhiên sao có thể ngu ngốc buông tha cơ hội tốt như vậy.

      Bạch Tiểu Mễ có biện pháp, chỉ có thể dùng tay trái cầm điểm tâm lên ăn.

      thể tưởng, điểm tâm này ăn rất ngon, ở trại thổ phỉ này ngờ cũng có nhiều chỗ tốt như vậy!

      Lý Mặc Nhiên thấy Bạch Tiểu Mễ giãy dụa, hơn nữa cũng bắt đầu ăn, cảm thấy vui mừng, vốn tay cầm chặt chậm rãi buông lỏng, râu ria tràn đầy mặt gợn sóng, vẻ mặt tuyệt đối lộ ra nửa điểm biểu cảm hạnh phúc và vui sướng, cầm lấy khối điểm tâm vuông vắn tinh xảo lên ăn, nếu phải vì bị thương được uống rượu, rất muốn uống, còn muốn thêm vài chén rượu, tâm tình tốt! Bộ dáng mộc mạc giản dị cùng huynh đệ nhà mình tán gẫu, tựa hồ chú ý tới Bạch Tiểu Mễ.

      Bạch Tiểu Mễ trừ bỏ ăn điểm tâm, ở bên người thể làm gì khác.

      “Chàng mau nhìn xem, trời có con chim to!” Bạch Tiểu Mễ đột nhiên kinh hãi kêu tiếng, chỉ tay lên trời, ánh mắt Lý Mặc Nhiên theo ngón tay nàng nhìn lên, con đại ưng bay xoay quanh ở bầu trời, đôi mày hơi hơi nhíu chút, nhưng rất nhanh khôi phục.

      Ba người khác cũng chỉ nhìn thoáng qua, sau đó thu hồi ánh mắt, ưng này do bọn huấn luyện trong sơn trại dùng để đưa tin, có cái gì lạ mắt, đúng là có kiến thức! Ba người còn quên đưa nhìn đầy khinh bỉ về phía Bạch Tiểu Mễ.

      Bạch Tiểu Mễ thấy đạt được mục đích, nhân cơ hội lấy tốc độ cực nhanh đem tay mình từ trong tay Lý Mặc Nhiên rút ra.

      “Nương tử nàng làm gì vậy?” Lý Mặc Nhiên rất nhanh thu hồi ánh mắt mình, tại lòng dạ tập trung người nàng, nào có tâm tình nhìn chim ưng vốn xem qua biết bao lần, cảm giác được mềm mại trong tay mình biến mất, Lý Mặc Nhiên có chút lạc lõng, nhìn về phía Bạch Tiểu Mễ đứng lên hỏi.

      Bạch Tiểu Mễ bình tĩnh tiếp tục nhìn chim ưng bầu trời, chính là muốn nhìn vẻ mặt ủy khuất kia của Lý Mặc Nhiên, Bạch Tiểu Mễ giờ biết, người kia chính là chúa linh tinh, mặt ngoài cỡ nào trung hậu thành , nhưng thời điểm cầm tay nàng tuyệt mơ hồ.

      có gì, tại ta ngồi lâu thoải mái!” Bạch Tiểu Mễ bình tĩnh dối.

      “Đại ca, đệ có chuyện cần xử lý, ta trước!” Nhìn thấy chim ưng kia bay xuống, Nhị đương gia đứng lên rời .

      “Đại ca, đệ giúp Nhị ca!” Có lẽ chim ưng kia đưa tới tin tức của đối tượng đánh cướp lần này? Tam đương gia có chút vội vã theo.

      Ba người mất hai, lưu lại Lão Tứ, Lão Tứ thấy Đại ca nhìn Đại tẩu, bỗng cảm giác mình là người thừa, suy nghĩ cũng muốn đứng lên.

      “Lão Tứ hẳn là còn chưa ăn cơm trưa! Vậy hãy ở lại cùng ăn !” Thấy Lão Tứ rục rịch muốn , Lý Mặc Nhiên kịp thời mở miệng .

      Nếu Lão Tứ rồi, cùng nương tử càng có khả năng thân cận, cho nên Lý Mặc Nhiên quyết đem Lão Tứ lưu lại.

      Tuy rằng rất muốn cùng nương tử hưởng thế giới riêng của hai người, nhưng tại nương tử căn bản đâu có thừa nhận ? Cho nên chỉ có thể dùng biện pháp ti tiện này để thân cận nương tử.

      “Cái đó…, được rồi!” Vừa mới định cự tuyệt, nhưng dưới ánh mắt nguy hiểm của Đại ca, Lão Tứ chỉ có thể gật đầu, trong lòng hiểu Đại ca định làm gì, chẳng lẽ Đại ca thích Đại tẩu, nếu sao có thể muốn ở mình với đại tẩu kia chứ?

      Nhưng cũng đúng! Với biểu vừa rồi của Đại ca thể có chuyện như vậy được! là kỳ quái! Lão Tứ vạn phần khó hiểu, nhưng chỗ khó hiểu kia cũng chỉ đặt ở trong lòng, đương nhiên dám hỏi ra lời.

      “Nơi này của chàng có sách ?” Bạch Tiểu Mễ muốn hiểu biết về thế giới này, dù sao trong tương lai nàng cũng phải rời khỏi sơn trại , nàng muốn mù quáng xông ra ngoài, đây chuyện vô cùng nguy hiểm.

      Muốn hiểu biết có hai cái con đường, là hỏi người, hai là đọc sách.

      Hỏi người là biện pháp tốt nhất, nhưng Bạch Tiểu Mễ trực tiếp liền phủ quyết, nàng muốn bị người ta coi thành quái vật, cho nên biện pháp tốt nhất chính là đọc sách.

      “Nương tử muốn đọc sách?” Lý Mặc Nhiên có chút kinh ngạc nhìn về phía Bạch Tiểu Mễ, kỳ Lý Mặc Nhiên thực hoài nghi Bạch Tiểu Mễ có thể đọc được sách hay , dù sao phần lớn chữ nàng viết đọc đều hiểu, theo chuyện về hiệp nghị, Lý Mặc Nhiên tổng kết ra có lẽ nương tử căn bản là biết chữ.

      “Thế nào? thể sao?” Bạch Tiểu Mễ nhìn về phía Lý Mặc Nhiên.

      “Đương nhiên là có thể, chỉ cần nương tử thích là được rồi! Nếu biết trực tiếp hỏi vi phu là được!” Lý Mặc Nhiên chớp mắt, cao hứng đáp ứng.

      Nương tử biết chữ, đến lúc đó có thể dạy nàng, như vậy phải có cơ hội tiếp cận nương tử sao?

      Cơ hội tốt như vậy Lý Mặc Nhiên tự nhiên nghĩ bỏ qua.

      [​IMG]
      Last edited: 30/9/14
      Yên Hoa, Halong-ngoc, Phong Vũ Yên22 others thích bài này.

    3. Avehil

      Avehil Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,993
      Được thích:
      10,260
      *chụt chụt* :th_125:cố lên VS ta rất mong chờ đó... nàng nà năng suất:th_82:

      btw, ta vẫn chưa đọc đâu, khi nào đọc ta beta cho chính tả cho (còn nội dung :dao chich:, ta lười lắm, beta = RAW :dead:)
      Last edited: 9/9/14

    4. lyly

      lyly Well-Known Member

      Bài viết:
      765
      Được thích:
      866
      @van san thanks nàng nhé.tr này rất chi là đáng .
      nàng ơi. chỗ "quyền tự chủ" nàng thử sửa thành "quyền sở hữu" hay là "chủ quyền" nghe có vẻ xuôi hơn.
      "ba ánh mắt, sáu con mắt" = " ba người, sáu con mắt"
      "Bạch Tiểu Mễ kịp phản ứng" ta nghĩ nó là " BTM kịp phản ứng"
      "người mấy hai" = " mất hai"
      hê hê.góp ý nhiều quá, nàng đừng giận nhé chỉ là theo ý ta thôi.chứ để như nàng đọc vẫn hiểu mà.:)
      SkyeAvehil thích bài này.

    5. hanhtay

      hanhtay Member

      Bài viết:
      37
      Được thích:
      15
      chắc Tiểu Mễ viết chữ giản thể nên LMN nhận ra nhỉ hehe. thanks nàng

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :