1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Không Thể Quên Em - Kim Đại (ĐÃ CÓ EBOOK)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. yuna

      yuna Active Member

      Bài viết:
      109
      Được thích:
      168
      yunaxhdpNgân Nhi thích bài này.

    2. thanhlannguyen

      thanhlannguyen Active Member

      Bài viết:
      139
      Được thích:
      103
      thanks ban :)) tr hay wá
      Ngân Nhi thích bài này.

    3. yunaxhdp

      yunaxhdp Active Member

      Bài viết:
      163
      Được thích:
      203
      Ngân Nhiyuna thích bài này.

    4. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 42
      Edit : Ngân Nhi

      Lâm Uyển vì lo lắng cho Triệu Ngọc nên hôm sau lại gọi điện thoại cho bạn.

      Triệu Ngọc trái lại rất thoải mái, hưng phấn với Lâm Uyển : “Cậu đoán xem ngày hôm qua người phụ nữ kia thế nào, ta tự mình ngã xuống, kết quả đúng là báo ứng, bị sinh non, sau cảnh sát có đến nhìn camera theo dõi, việc đó hoàn toàn là ta tự làm tự chịu, có liên quan đến mình, đoạn ghi của cậu mình cũng giao cho cảnh sát nghe rồi.À, chiều nay mình trở về, phải nhanh chóng làm thủ tục ly hôn mới được.”

      Lâm Uyển ừ tiếng, kỳ còn muốn ra ngoài gặp Triệu Ngọc, nhưng xem ra ấy vẫn còn nhiều chuyện quan trọng hơn phải làm.

      dặn dò Triệu Ngọc vài câu rồi cúp máy.

      Sau đó Lâm Uyển còn có chút hồn bay phách lạc, hôm qua sau khi trở về từ bên ngoài, vẫn tránh được việc thân cận da thịt với Tằng Tuấn lần nữa.

      Nhưng mà hiển nhiên ngày hôm qua hề giống với những hôm khác, nhất là khi Tằng Tuấn kéo vào lòng, cảm thấy bản thân bỗng mềm nhũn như nước vậy…

      Trước kia rất phản cảm khi Tằng Tuấn ôm , nhưng buổi tối khi ngủ, bỗng nhiên nghĩ rằng cảm giác khi được Tằng Tuấn vòng tay ra sau lưng cũng đến nỗi đáng ghét lắm.

      Cho nên hôm nay thức dậy hơi muộn, tuy sớm tỉnh nhưng cũng ngồi dậy, chờ Tằng Tuấn xuống nhà mới chậm rãi đứng lên.

      Đặt điện thoại xuống, Lâm Uyển thay quần áo ở nhà rồi xuống lầu.

      Thế nhưng Tằng Tuấn lại có trong nhà ăn. có chút ngoài ý muốn, suy nghĩ xem Tằng Tuấn đâu lại nghe thấy gọi tên mình.

      Tiếng phát ra từ phòng khách, hiển nhiên là muốn kêu qua đó.

      Lâm Uyển cũng nghĩ nhiều, lập tức tới.

      mặc bộ quần áo ở nhà đơn giản, dưới chân còn đôi dép bông màu hồng nhạt.

      Chính là vừa bước vào phòng khách, Lâm Uyển liền ngây ngẩn cả người.Bởi vì trong phòng ngoại trừ Tằng Tuấn ra còn có thêm người nữa.

      Lâm Uyển kinh ngạc đứng im chỗ, hơn nữa hiểu sao lại cảm thấy vị khách kia trông rất quen, thế nhưng lại nghĩ ra được là mình gặp người này ở đâu.

      Trái lại Tằng Tuấn lại rất tự nhiên vẫy tay với , mặc kệ bình thường có khoa chân múa tay với thế nào, trước mặt người ngoài, Tằng Tuấn luôn chừa lại cho Lâm Uyển chút mặt mũi.

      Lần này cũng ngoại lệ, Tằng Tuấn mở miệng giới thiệu với người kia : “ ấy là Lâm Uyển, đến đây Lâm Uyển, đây là chú của .”

      Lâm Uyển vốn biết phải chào hỏi thế nào.Nghe Tằng Tuấn nhắc nhở, mới nhanh chóng gọi đối phương tiếng : “Chào chú ạ.”

      Nhưng vừa gọi xong, Lâm Uyển liền trợn tròn mắt, sao có thể não tàn mà gọi người ta như vậy chứ!?

      Bất quá nhìn đối phương lại tỏ ra rất vui vẻ, hơn nữa Tằng Tuấn tựa hồ cũng rất vừa lòng với thái độ của .

      Nhìn dáng vẻ chân tay luống cuống của , Tằng Tuấn khẽ cười, thúc giục : “ ở đây tiếp chú, em mau ăn cơm , nếu thức ăn nguội bảo người đưa đồ khác tới.”

      Lâm Uyển vâng tiếng rồi quay người .

      Chờ tỉnh tỉnh mê mê ra khỏi phòng khách, vẫn còn bị màn vừa rồi làm kích động, người kia nhìn rất quen.

      Mãi cho đến khi vào nhà ăn, Lâm Uyển mới bừng tỉnh đại ngộ nghĩ tới điều gì đó!

      Bảo sao lại cảm thấy người kia nhìn quen mắt đến vậy!

      Miệng bỗng chốc há ra to, dường như thể tin nổi.

      Đó phải là XX sao?

      Nghĩ đến cái tên kia, Lâm Uyển liền sững sờ, chạy nhanh về, cẩn thận nhìn lại kỹ phía bên kia.

      là càng nhìn càng thấy giống!

      Chính là Lâm Uyển vẫn có chút dám tin, vội vàng lấy di động ra, tìm kiếm tin tức của đối phương, dù sao tin tức của người kia đều được in lên trang đầu, quả nhiên còn có thêm vài ảnh chụp kèm…

      Lâm Uyển lần này xem như thế nào gọi là cảm giác bị sét đánh trúng!

      tuyệt đối là bị tia sét siêu cấp lớn đánh tới rồi!

      Vậy mà vừa rồi còn gọi người kia là chú?!

      Lâm Uyển kinh sợ đến mức mất cảm giác thèm ăn, cẩn thận ngồi trong nhà ăn, bởi vì gian lớn nên thể nghe bên kia gì, ngẫu nhiên chỉ có thể nghe được vài từ, đều là những chuyện mấy quan trọng, nào là dạ dày của cháu gần đây thế nào, phải chú ý giữ gìn sức khỏe…

      Nghe xong Lâm Uyển còn hoài nghi biết có phải mắt mình có vấn đề hay , người có thân phận như vậy, lại phải dặn dò Tằng Tuấn giữ gìn sức khỏe sao?

      nhất định là nhìn nhầm rồi đúng ?! Chắc là người giống người mà thôi, nếu là người kia tới, vậy mọi người đổ xô hết về khu này để xem rồi.

      Cho nên lúc người kia rời , Lâm Uyển còn cố ý ra ngoài, cùng với Tằng Tuấn tiễn khách.

      Lần này dưới ánh mặt trời, Lâm Uyển xem như hoàn toàn nhìn thấy diện mạo của người nọ.

      Chờ khách rồi, Lâm Uyển liền quay ra nhìn Tằng Tuấn với ánh mắt như nhìn thấy quái vật.

      Tằng Tuấn vẫn tỏ vẻ như có chuyện gì, chỉ đưa tay ra sờ tóc , hỏi : “Ăn xong điểm tâm chưa?”

      “Rồi, ăn rất nhiều.” Lâm Uyển dối, xong liền vụng trộm nhìn sắc mặt của Tằng Tuấn, nghi hoặc trong lòng quả như muốn phá tung cổ họng của rồi xông ra ngoài.

      Song ngay tại lúc cân nhắc xem nên hỏi thế nào Tằng Tuấn lên phòng làm việc ở lầu hai, chút cũng có dáng vẻ là mình vừa với tiếp đãi nhân vật nổi tiếng.

      Lâm Uyển cũng ngồi trong phòng khách suy nghĩ lung tung, nếu chuyện này là , vậy thân phận của chắc chắn hề thấp chút nào.

      Hơn nữa Tằng Tuấn hẳn là rất ràng, với họ hàng thân thích cùng bối cảnh của mình biết có bao nhiêu người nhìn chằm chằm vào! Nhưng lại dám làm mấy chuyện kia với , còn chuyện Vương Kiến lần trước nữa…Chẳng lẽ sợ bị lên báo sao?

      Hay là có người giúp đỡ nên cần quan tâm?

      Trước kia Lâm Uyển chỉ coi Tằng Tuấn là người làm ăn buôn bán, bởi vì nhiều tiền nên có thể sai khiến cả ma quỷ!

      Nhưng tại xem ra mọi chuyện hẳn là như thế!

      Lâm Uyển càng nghĩ càng sợ hãi, bất quá rất nhanh khôi phục lại được bình tĩnh. nghĩ tới chuyện này có ích gì cơ chứ? Quan hệ giữa với Tằng Tuấn cũng giống như vậy.

      Cứ đến đâu hay đến đó phải tốt hơn sao? phải suy nghĩ những thứ vô dụng đó để làm cái gì chứ?
      Nghĩ vậy, tâm trạng Lâm Uyển cũng thoải mái trở lại, ngồi salon, tay chống đầu cân nhắc xem bây giờ mình nên làm gì.

      Điểm tâm nguội cả rồi, cũng lười gọi người đưa tới, chợt nhớ đến món cá hố mà mẹ đưa hôm trước.Dù sao cũng nhàn rỗi, sao lấy cá hố ra để làm nhỉ.

      Lâm Uyển lập tức đứng lên, vội vàng lấy cá hố trong tủ lạnh ra, chính là lần này giống với lần trước, lần trước là muốn làm nhanh rồi lén lút ăn hết, nhưng tại khi làm xong cá chỉ ăn hai khối, sau đó đem số cá còn lại bày ra đĩa rồi đặt lên bàn cơm.

      Mặc kệ hôm trước Tằng Tuấn là tâm hay giả bộ, nhưng nếu ăn canh củ cải thịt viên, vậy hôm nay cũng để lại cho ít cá hố.

      Cho nên buổi trưa khi Tằng Tuấn xuống nhà, liền thấy đĩa cá hố đặt bàn ăn.

      Lâm Uyển gì, Tằng Tuấn cũng hỏi, hai người rất tự nhiên ngồi bàn cơm ăn những món ăn đa dạng.

      Trong lúc ăn Tằng Tuấn còn gỡ xương cá cho Lâm Uyển, rồi đem miếng cá ngon lành đặt vào bát .

      Lâm Uyển lúc này phải là bị giật mình, mà hoàn toàn sốc rồi.

      nhìn miếng cá trong bát mình, cảm thấy chiếc đũa cầm trong tay bỗng nặng như chì vậy, dừng lại chút rồi mới chậm rãi gắp miếng cá lên ăn.

      Lúc ăn cơm có thói quen im lặng cúi đầu ăn, nhưng lần này Lâm Uyển giống như chống đỡ được hấp dẫn, ăn xong miếng cá, nhịn được liếc mắt đánh giá Tằng Tuấn ngồi đối diện.

      Trước kia cảm thấy tư thế ăn cơm của Tằng Tuấn rất tuyệt, hơn nữa còn vô cùng nhã nhặn, lúc này Lâm Uyển chợt nghĩ thói quen này của chắc là do bối cảnh tạo thành.

      Gia thế của Tằng Tuấn, người chú ba kia, hơn nữa biết cha mẹ của Tằng Tuấn làm nghề gì…

      Lâm Uyển cũng muốn hỏi, căn bản là vì nghĩ dù có hỏi cũng chẳng để làm gì, bất quá là bị người ta gọi tới kêu tiếng chú mà thôi, cũng cần thiết phải để tâm.

      Tuy rằng địa vị của người kia rất cao, nhưng chung cũng chả có quan hệ gì với hết, tóm lại người ta phải chú của mình là được.

      Nhưng ai mà ngờ được, sau khi ăn cơm tối xong, Lâm Uyển vừa muốn dắt chó dạo, bên kia Tằng Tuấn cũng khó có dịp đứng lên cùng.

      Bình thường đều ngồi sô pha xem tạp chí, lúc này hiểu nghĩ gì mà lại thản nhiên : “Cùng .”

      Lâm Uyển kinh ngạc, nhìn Tằng Tuấn cầm lấy dây xích trong tay mình.Hơn nữa với việc lại của Tằng Tuấn, muốn dắt chó dạo chắc hơi khó khăn.

      Nhưng dây xích bị người ta cầm , Lâm Uyển cũng thêm gì nữa, cẩn thận theo sau Tằng Tuấn.

      Khu này tuy rộng lớn, nhưng từng chỗ đều có đèn đường chiếu sáng, cho nên cảnh khu to như vậy, tuy rằng xung quanh ai, nhưng khí vẫn rất trầm.

      Lúc này dưới ánh trăng, hai người cứ thế từ từ, quả trông rất giống cặp tình nhân di dạo chuyện đương.

      Tằng Tuấn vốn cầm xích, nhưng lúc ra lại bị Lâm Uyển lấy lại. lại có phương tiện hỗ trợ, bước lại chậm, Lâm Uyển cảm thấy vẫn nên cầm xích tốt hơn.

      Hơn nữa lúc thiết kế chỗ này, vì muốn cho cảnh khu nhìn đẹp mắt, họ còn cố ý xây số đường uốn cong và đường đá.

      Bình thường Lâm Uyển cũng hay qua đó, nhưng lần này có thêm Tằng Tuấn cùng, nên chỉ chọn những đoạn đường bằng phẳng để .

      Song Đại Mao và Nhị Mao lại quen, chúng quen với tốc độ lại bình thường của Lâm Uyển, lúc này dường như cảm thấy động tác của quá chậm, vài bước lại phải dừng lại, đương nhiên chúng thể thích ứng được, vài lần còn quay lại nhìn Lâm Uyển rồi sủa to.

      May là còn có Tằng Tuấn cùng, hai con chó bị Tằng Tuấn nhìn, liền lập tức trở nên ngoan ngoãn, cái đuôi cũng quẫy nữa, đầu lại cúi xuống, ngoan ngoãn về phía trước, ngay cả bước của chúng cũng ngắn hơn rất nhiều.

      Lâm Uyển thấy vậy liền vui vẻ nhếch miệng cười.

      Thời tiết dạo này trở lạnh, lúc ra quên mang theo găng tay, bây giờ hai tay trống trơn nên thấy hơi lạnh.

      Chính là cảm giác lạnh chưa được bao lâu Tằng Tuấn bên cạnh bỗng đưa tay ra rồi nắm chặt lấy tay .

      Tuy hai người chuyện thân mật gì cũng đều làm rồi, nhưng việc nắm tay nhau dạo như thế này lại chưa bao giờ trải qua.

      Lâm Uyển kinh ngạc nhìn Tằng Tuấn bên cạnh.

      Nét mặt Tằng Tuấn vẫn thản nhiên như cũ, Lâm Uyển thể do thám được điều gì mặt .

      cũng giãy tay ra, chỉ cúi đầu, tim đập loạn nhịp.

      Thế nhưng lúc còn cúi đầu, bên kia hai con chó lại có phản ứng, rất nhanh chúng liền thuận tiện ngồi xuống rồi giải phóng hết ra ngoài.

      Lâm Uyển vội vàng giãy tay ra.

      trang bị đủ đồ nghề, mỗi lần dắt chó dạo đều mang theo mấy món đồ chuyên dụng, mục đích chính là xử lý mấy đống phân của hai con chó này.

      Chờ chúng giải quyết xong, nhanh chóng chạy đến xử lý, sau khi dùng xẻng để hót, liền dùng gói to gói lại rồi ném vào thùng rác.

      Ném phân xong, lại vui vẻ chạy về.

      Tóc của Lâm Uyển rất mềm mại, chỉ cần cơn gió là có thể đem tóc thổi tung lên, lay động lắc lư sang hai bên.Tuy vậy cũng thấy điều đó khiến cho người khác nhìn vào mà cảm thấy rung động, dù sao cũng làm gì có ai lại động tâm với hành động cúi xuống hót phân chó cơ chứ.

      Nhưng lúc chạy về chỗ, chuẩn bị tiếp tục im lặng bên cạnh Tằng Tuấn, Lâm Uyển bỗng cảm thấy sau lưng mình cứng đờ.

      Tằng Tuấn nắm lấy hông .

      Rất nhanh người cũng bị nâng lên, sau đó bỗng cúi đầu xuống rồi hôn lên môi .

      Lâm Uyển ngây ngốc, hiểu vì sao mà tự nhiên Tằng Tuấn lại hôn .

      kinh ngạc mở trừng mắt.

      Đầu lưỡi của tiến vào miệng , Lâm Uyển chớp chớp mắt, có thể nghe thấy được cả tiếng hít thở nặng nề của Tằng Tuấn…

      cũng biết tay của mình vươn ra từ lúc nào, chỉ biết là lúc có phản ứng, tay của ôm chặt lấy .

      lại đem ấn ngã xuống bãi cỏ, Lâm Uyển cảm thấy sau lưng hơi lạnh, vì tay của Tằng Tuấn lần mò vào trong…

      May là Lâm Uyển bỗng nghe thấy tiếng động, nhân viên an ninh lại để tuần tra.

      Lâm Uyển lập tức giật bắn mình, bị màn phát sinh này dọa sợ, thiếu chút nữa là và Tằng Tuấn ở nơi này đánh dã chiến rồi!

      Lần này Lâm Uyển thèm nghĩ ngợi gì nữa, dứt khoát đẩy Tằng Tuấn ra, cần quan tâm đến Tằng Tuấn, hai con chó kia cũng mặc kệ luôn, chỉ biết cắm đầu cắm cổ chạy trốn.
      Cá bơi ngửa, tieunai691993, Chris32 others thích bài này.

    5. ngangong

      ngangong Active Member

      Bài viết:
      184
      Được thích:
      166
      hờ hờ, tưởng có màn dã chiến rồi chứ :v
      thanks nàng^^
      hoadaoanhNgân Nhi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :