1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bình An Trọng Sinh - Dư Phương (Full)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 34: đồng minh

      Edit: Quảng Hằng

      Bình An ăn xong cơm tối xong, liền chạy xe tới khu biệt thự cán bộ cao cấp ở dưới chân núi Bạch Vân, nghĩ tới Đỗ Hiểu Mị xa nhà cùng ba lần này, lòng của liền phiền não trận, mặc dù chỉ lần ở trước mặt ba bày tỏ chán ghét đối với Đỗ Hiểu Mị, nhưng loại người phụ nữ biết xấu hổ cần mặt mũi này như Đỗ Hiểu Mị, cho dù bị cự tuyệt rồi, cũng dễ dàng chết tâm, cho nên lo lắng Đỗ Hiểu Mị ở Hongkong biết sử dụng thủ đoạn gì để câu dẫn ba.

      Hi vọng định lực của ba đủ để cự tuyệt người phụ nữ này!

      nhớ, Đỗ Hiểu Mị sau khi ở chung với ba, cũng được điều đến bộ phận PR làm quản lý, mà Lê Thiên Thần cũng được thăng làm Tổng giám đốc, nhưng Đỗ Hiểu Mị nhanh như vậy cùng ba như thế này, nếu như nhớ lầm, ít nhất cũng là năm học Đại Học năm 3.

      Chỉ sợ người phụ nữ kia thể chờ đợi, ở lần công tác đầu tiên này giở hết thủ đoạn với ba!

      Viên lão phu nhân từ phòng bếp bưng chè ra ngoài, thấy cháu ôm gối, dáng vẻ nghiến răng nghiến lợi, buồn cười ngồi xuống ở bên cạnh , Con bé này nghĩ gì thế, dáng vẻ như muốn giết người, ai đắc tội con vậy?"

      Bình An vốn còn tưởng tượng Đỗ Hiểu Mị dùng thủ đoạn gì câu dẫn ba, bị Viên lão phu nhân hỏi như vậy, nhất thời có kịp phản ứng, liền hận nghiến răng , "Con đúng là muốn giết con đàn bà đáng ghét đó, tránh cho ả luôn câu dẫn ba!"

      Viên lão phu nhân nở nụ cười, "Ba con có bạn phải vô cùng tốt sao? Chẳng lẽ con muốn ba con về sau đơn mình à."

      "Sao lại mình, phải còn có con đó sao? Viên lão phu nhân, bà biết đâu, người phụ nữ kia quá đáng sợ, con vừa nhìn thấy ta, cảm thấy đáy lòng phát rét, tối còn nằm mơ thấy ta muốn hại con." Bình An vốn dĩ muốn cùng bà ngoại đến Đỗ Hiểu Mị, nhưng nếu cẩn thận rồi, vậy còn biết kéo thêm đồng minh sao vì vậy lập tức uất ức mếu máo, đáng thương ôm lấy hông của lão thái thái, "Bà ngoại, người phụ nữ kia là học tỷ của con, bà thử xem, trẻ tuổi luôn câu dẫn người đàn ông có thể làm cha ta với mục đích gì? Muốn con tin tưởng ta là lòng ba, trừ phi đầu óc con có vấn đề."

      "Là học tỷ của con sao?" Viên lão phu nhân nhăn mày lại, tuy bà rất hi vọng bên cạnh là con rể có thể có người để làm bạn, nhưng nếu như là người phụ nữ bụng dạ khó lường, đừng Bình An đồng ý, bà cũng đáp ứng.

      Bà đem Phương Hữu Lợi trở thành con trai mình, dĩ nhiên hi vọng bên cạnh người lòng tương đãi bầu bạn.

      "Đúng vậy, chính là Đỗ Hiểu Mị mới vừa vào công ty bao lâu, mấy ngày trước còn hơn nửa đêm cầm rượu đỏ tìm ba, may là lúc ấy có mặt con ở đó nếu ba con cuối cùng khó giữ được." Bình An thở phì phò .

      Viên lão phu nhân cười ký cái, " hưu vượn! Ba con cũng phải là cậu nhóc mười bảy mười tám tuổi, sao có thể dễ dàng bị người phụ nữ kia câu dẫn như vậy, con có với ba con là con thích Đỗ Hiểu Mị kia chưa?"

      " rồi, ba cho là con ghen, dù sao ba vẫn luôn xem con như đứa bé, lời của con ba chỉ nghe xong liền bỏ qua, hoàn toàn xem như ." Bình An nổi giận .

      "Con với ba con, con thích ta, ba con cũng nghiêm túc với người phụ nữ kia, con suy nghĩ quá nhiều rồi." Viên lão phu nhân , con rể của mình còn có thể biết hay sao? Trong lòng Phương Hữu Lợi tại coi trọng nhất chính là đứa con này, nếu con thích, cho dù cảm thấy tệ, cũng làm gì, chỉ là muốn tìm cơ hội gặp vị Đỗ Hiểu Mị này lần, xem thử là dạng phụ nữ gì.

      Bình An thầm thở dài ở trong lòng, làm sao biết ba lấy ý kiến của làm chủ, nhưng kiếp trước có đủ chuyện xảy ra làm cho cách nào quên được, Đỗ Hiểu Mị cùng Lê Thiên Thần đến cùng là có hợp tác hãm hại hay , ba chết có phải có liên quan đến bọn họ hay , hai người bọn họ rốt cuộc quyến rũ nhau từ lúc nào, mưu đồ bí mật đoạt lấy Tập đoàn Phương thị...... Đây tất cả đều biết, chỉ biết cùng ba cuối cùng bị hai người kia hại chết.

      Nếu như Tập đoàn Phương thị là hấp dẫn lớn nhất, vậy liền nhất định phải tiến vào Phương thị, nhưng Phương thị chỉ có cổ đông là ba ba, thiên kim tiểu thư cái gì cũng biết giống như , làm được trò trống gì, vậy những đồng kia làm gì cho giữ chức vị quan trọng chứ? muốn phải ở Tập đoàn Phương thị lừa dối sống qua ngày, mà là phải có quyền lợi cùng năng lực có thể đối phó Lê Thiên Thần cùng Đỗ Hiểu Mị!

      Chỉ cần tự mình cố gắng làm ra chút thành tích, vậy sau khi tiến vào Tập đoàn Phương thị, cũng bị xem như bình hoa rồi.

      Nghĩ đến cái này, rất nhanh liền đem lo lắng ở Hongkong để xuống, cầm chén chè tổ yến uống hớp, "Đúng rồi, Viên lão phu nhân, ngày mai con phải đến thẩm mỹ viện Công ty AO­MI chuyến đấy."

      "Hả?" Viên lão phu nhân hiểu nhìn .

      "Bà có nghe qua công ty liên doanh AOMI chứ? Trung tâm mỹ phẩm lớn nhất Thành phố G." Bình An vừa ăn tổ yến vừa , " Hôm qua con ở thành phố Meibo ngày cũng tìm được mỹ phẩm thích hợp, sau lại gặp phải...... người bạn, ấy giới thiệu cho con Tổng giám đốc của công ty này, công ty này là đại lý ít nhãn hiệu mỹ phẩm quốc tế, chừng có thứ con muốn đấy."

      "Bà chỉ nhớ công ty này có ít thẩm mỹ viện thôi." Viên lão phu nhân hỏi.

      " sai, trừ thẩm mỹ viện cao cấp nhất VIAIC của Thành phố G thuộc về Công ty AO­MI, còn có Kiều Ái Tư, hai trung tâm thẩm mỹ lớn này đều thuộc chi nhánh của Công ty AO­MI , ngày mai con muốn gặp mặt vị Trình Vận kia lần, VIAIC là truyền kỳ tay chế tạo ra." Vốn là còn quá ràng tư liệu về công ty này, sở dĩ hiểu õ như thế là bởi vì hôm qua tìm hiểu suốt đêm ở mạng.

      " quyết định muốn mở cửa hàng trang điểm rồi?" Viên lão phu nhân cười hỏi.

      Bình An nặng nề gật đầu.

      "Người nào giới thiệu cho con vị Trình tiểu thư này?" Viên lão phu nhân hỏi.

      "A, người kia cũng tính là bạn, chỉ gặp qua hai lần, gọi là Nghiêm Túc." Bình An quá nguyện ý nhắc tới Nghiêm Túc, cho nên có chút ậm ừ qua loa.

      "Nghiêm Túc?" Ánh mắt của Viên lão phu nhân sáng lên cái, "Tổng tài tập đoàn hành chánh Nghiêm thị?"

      "Lão thái thái, bà cũng biết à, phải bà đối với thương trường có hứng thú sao?" Bình An nghi ngờ nhìn về phía Viên lão phu nhân, ngay cả Nghiêm Túc cũng biết cơ đấy.

      Viên lão phu nhân bình tĩnh đeo lên kính lão, "Có nghe qua, là thằng nhóc đẹp trai tuổi trẻ tài cao."

      "Cũng có thể gọi ta là chú được rồi, còn là thằng nhóc cơ đấy!" Bình An bật cười, Nghiêm Túc nhìn sao cũng thấy chữ thằng nhóc xứng với ta chút nào.

      "Thời gian sớm rồi, con ngủ sớm chút , ngày mai bà có đồng nghiệp cũ muốn đến thăm bà, con cũng biết đó, chính là vị bà bà xinh đẹp lúc còn con thường hay gọi là đó, lâu gặp con rồi." Viên lão phu nhân .

      Bình An cố gắng nhớ lại người bà bà xinh đẹp này, ấn tượng rất mơ hồ, nhớ vị bà bà này trước khi về hưu là quan toà, vẫn muốn giới thiệu bạn trai cho , lúc đó trong lòng chỉ có Lê Thiên Thần, cho nên vẫn kiếm cớ có tới nhà bà ngoại......

      囧, cũng sớm giới thiệu bạn trai cho như vậy chứ!

      (E Hèm, cháp sau nhé, cho thấy mặt dày của nhé, ủng hộ nhé, hôm nay đăng thêm ^^!)

      Các bạn đừng quên click vào quảng cáo phía dưới comment ung hộ web nha
      Gem8xgem, cobevotam, cucai_yunnie7 others thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 35: Nghiêm lão phu nhân

      Edit: Quảng Hằng

      Vì quý vị ủng hộ, nên QH cho Nghiêm đại thúc lên sân ngay đây ^^

      Chương 35: Nghiêm lão phu nhân

      Ngày thứ hai, Bình An ngủ thẳng đến sắp mười giờ rồi mới rời giường, hai ngày nay quá mệt mỏi, cộng thêm nguyên nhân khí trời, vừa chui vào chăn liền chui ra được.

      Cũng là Viên lão phu nhân vào trong phòng đem từ trong chăn đào lên, "Mau dậy đánh răng rửa mặt, khách đều chờ ở dưới lầu."

      Bình An còn còn buồn ngủ, ôm chăn chết sống chịu buông tay.

      "Cái tật xấu ngủ nướng này của con sao vẫn còn thay đổi, bao nhiêu tuổi rồi, khác gì trẻ con mà." Viên lão phu nhân tức giận lôi lên, "Tương lai cũng sắp làm dâu nhà người ta rồi, chẳng lẽ còn ngủ nướng sao, mất mặt sao."

      Bình An mê mê hồ hồ lẩm bẩm, "Vậy con tìm ông chồng cho con ngủ nướng con mới lấy?"

      "Như con thế này, ai dám cưới con chứ." Viên lão phu nhân nở nụ cười, "Nhanh lên đó, bà xuống lầu chờ con."

      Viên lão phu nhân trước khi về hưu cũng là quan toà, nghiêm với kỷ luật, đối với người khác cầu cũng cao, chỉ có đối với đứa cháu ngoại này hết sức dung túng, dĩ nhiên, có phần rất lớn là Bình An thuở mất mẹ, lão thái thái sinh lòng thương tiếc, cho nên cũng có quá nghiêm khắc với Bình An.

      Bình An sau khi rửa mặt, tinh thần phấn chấn xuống lầu, đại sảnh ánh sáng sáng ngời, ghế sa lon bằng gỗ đỏ ở trước cửa sổ sát đất, ngồi vị lão thái thái vóc người hơi tròn trịa, cao, da thịt trắng nõn mượt mà, đầu đầy tơ bạc, nhìn dáng dấp đại khái cũng ngoài 70 rồi, mặc quần màu đen, áo khoác ngoài màu đỏ tím, có vẻ tinh thần sáng láng, bà vừa thấy Bình An dưới bậc thang, lập tức cười cong đôi mắt.

      Lão phu nhân này nhìn nhìn quen mắt...... Cặp mắt kia giống như giống như từng quen biết, mặc dù đuôi mắt nếp gấp khắc sâu, hai gò má nhăn nheo tràn đầy dấu vết của năm tháng, nhìn ngũ quan của lão thái thái, có thể tưởng tượng lúc tuổi còn trẻ là xinh đẹp động lòng người như thế nào.

      Giống như nhớ lại khi mình còn bé quả rất thích người bà bà xinh đẹp này...... Bình An ngọt ngào nở nụ cười, trong trẻo kêu câu, "Bà bà xinh đẹp!"

      "Còn gọi là bà bà xinh đẹp, còn tưởng rằng mình là đứa bé sao, là bà Nghiêm." Viên lão phu nhân cười , hướng về phía vị lão thái thái, "Chị Loan à, chị đừng để ý, đứa này giống như chưa trưởng thành vậy, lúc nào cũng làm cho người ta quan tâm."

      "Kêu bà nội là được, thân thiết hơn nhiều!" Nghiêm lão phu nhân cười nheo mắt, vẫy vẫy tay với Bình An, "Đến bên bà nội này."

      Bình An nhất thời cũng nghĩ nhiều như vậy, lập tức cười hì hì ngồi vào bên cạnh Nghiêm lão phu nhân, "Bà nội!"

      Ông của qua đời rất sớm, vẫn tiếc nuối có ông nội bà nội thương , tại có thêm bà nội, làm sao lại vui?

      "Ngoan quá! Cũng lâu gặp Bình An rồi, càng ngày càng xinh đẹp nhỉ!" Nghiêm lão phu nhân rất nhớ Bình An, bà rất thích này, vừa ôm lại nựng nịu hết sức thân thiết.

      "Chị Australia cũng ở bao nhiêu năm, khoảng ba bốn năm nhỉ, khi đó Bình An mới bây lớn thôi." Viên lão phu nhân cười .

      "Vẫn là quốc gia mình tốt nhất, ở nước ngoài quen, đặc biệt là những bên đó làm sao ôn nhu hiền lành như những cần kiệm mộc mạc Trung Quốc chúng ta." Nghiêm lão phu nhân , bà thích du lịch, cho nên sau khi về hưu cùng bạn già du lịch vòng quanh thế giới, bốn năm trước định cư ở Australia, năm nay mới trở về nước.

      Viên lão phu nhân liếc Bình An cái, con Trung Quốc cũng chưa chắc cũng cần kiệm mộc mạc ôn lương hiền huệ......

      Bình An sờ sờ chóp mũi, cười ha hả , "Đúng vậy, đúng vậy, bà nội quả nhiên là có con mắt tinh đời, đương nhiên là con tóc đen mắt đen mới đẹp ạ.”

      "Cho nên, cháu của bà nhất định phải cưới Trung Quốc mới được, tốt nhất phải giống như Bình An vậy." Nghiêm lão phu nhân cười híp mắt nhìn Bình An, ánh mắt kia tựa như nhìn cháu dâu, càng xem càng hài lòng, "Bình An, con có bạn trai hay ?"

      " có......" Bình An cười giả lả mấy tiếng, "Bà nội, con còn , chưa muốn có bạn trai."

      " sai, phải học tập tốt mới có tương lai chứ, chuyện bạn trai nên giữ lại sau này hãy ." Dừng chút, Nghiêm lão phu nhân lại , "Chẳng qua cháu trai của bà đúng là tệ, nó lấy đồ cho bà rồi, quay lại ngay, rất xứng đôi với con đó."

      囧...... Nghiêm lão phu nhân, bà trước câu mới chuyện bạn trai sau này hãy mà, vào lúc này lại tác hợp cùng cháu trai của bà, đây phải là mâu thuẫn lẫn nhau sao?

      Lúc này chuông cửa vang lên, Viên lão phu nhân liền cười , "Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến liền."

      Dì bảo mẫu mua thức ăn, Bình An đứng lên, lướt qua khay trà bằng gỗ đỏ, kiếp trước Nghiêm lão phu nhân cùng Viên lão phu nhân cũng vẫn muốn tác hợp cùng vị nam sinh chưa từng gặp mặt kia, chỉ là luôn bị tránh né, xem ra hôm nay cách nào tránh khỏi gặp mặt được rồi, Bình An mở cửa, vừa thấy được người ngoài cửa vẻ mặt lập tức co quắp lại.

      "Phương tiểu thư!" Đứng ngoài cửa là người đàn ông trẻ tuổi cao to, mặc Âu phục DIOR HAUTE­COUL­TOURE màu xám bạc thoải mái, bên trong là áo sơ mi màu trắng, càng nổi bật vóc người khí vũ hiên ngang, mặt như ngọc, chỉ thấy khóe mắt hơi cong, cười giống như hoa đào rực rỡ.

      "Nghiêm tiên sinh......" Nghiêm Túc cùng Nghiêm lão phu nhân...... Là người nhà? Bình An bị sét đánh đến ngoài khét trong sống!

      "Chúng ta lại gặp mặt." Nghiêm Túc trong tay mang theo cái túi màu đỏ, cúi đầu nhìn Bình An vẫn còn ngẩn ngơ.

      " nhầm cửa đúng !" Bình An vỗ vỗ trán tự hỏi, nhất định là như vậy, sai! đời nào có chuyện trùng hợp như vậy.

      "Tôi cũng biết, chỉ là, địa chỉ sai, Phương tiểu thư vui khi nhìn thấy tôi sao?" Nghiêm Túc khẽ nghiêng người, đôi môi khêu gợi vẽ ra nếp nhăn nhàn nhạt mặt khi cười, tràn đầy hứng thú nhìn Bình An.

      phải là vui khi nhìn thấy , chỉ là muốn ở chỗ này nhìn thấy ! Coi như là ảo giác , ảo giác, cảm thấy Nghiêm Túc người này quá khó để suy nghĩ, tao nhã lịch , lại có lúc toát ra ánh mắt sắc bén làm cho người ta nhìn cũng cảm thấy rét mà run, thâm trầm lạnh lùng, lại cảm thấy cười thân thiết đến rất vô hại.

      Chỉ là ở báo chí nhìn đến nụ cười của , dường như lại có chút giống nhau, cái loại đó là nụ cười đối mặt với đám truyền thông...... Làm cho người ta cảm thấy lãnh đạm vô tình, vừa xa cách lại cao vút ở cao khó có thể đến gần.

      Người như vậy, chút cũng muốn đến gần!

      "Bình An, tần ngần ở đó làm cái gì, còn mời khách vào." Viên lão phu nhân quay đầu nhìn lại Bình An còn ngơ ngác ở cạnh cửa, mở miệng hỏi câu.

      "Có phải Nghiêm Túc đấy ?" Nghiêm lão phu nhân cũng hỏi.

      Bình An ngượng ngùng cười tiếng, "Đúng ạ!" Tránh ra bên cạnh, để Nghiêm Túc vào.

      "Bà nội, bà nội Viên." Nghiêm Túc vừa vào cửa liền cười rực rỡ như ánh nắng mặt trời, "Bà nội Viên, lâu gặp, bà vẫn giống như trước kia, thay đổi chút nào ạ."

      Viên lão phu nhân cười đến thấy răng thấy mắt, "Sao có thể nhiều năm như vậy cũng thay đổi chứ, bà già rồi."

      "Ai dám bà già ạ." Nghiêm Túc ngồi xuống ở bên cạnh Nghiêm lão phu nhân, khóe mắt liếc qua Bình An cái, nụ cười nơi khóe miệng càng thêm rực rỡ.

      "Bình An, đây chính là cháu trai của bà, con thấy sao?" Nghiêm lão phu nhân kéo Bình An ngồi xuống bên cạnh mình, trừng mắt nhìn Nghiêm Túc dựa vào thành ghế, để Bình An thấy .

      Bình An ha ha cười khan, "Nghiêm tiên sinh nhân tài hiếm có ạ!"

      "Gọi nó là Nghiêm hoặc là Nghiêm Túc đều được, gọi Nghiêm tiên sinh lạnh nhạt quá." Nghiêm lão phu nhân thở dài tiếng, cảm giác dù cháu của mình lớn tuổi hơn Bình An mấy tuổi, chỉ là thấy thế nào cũng dều là trời sinh đôi.

      "Bà nội, ra con cùng Phương tiểu thư gặp mặt rồi." Nghiêm Túc mở miệng cười, ánh mắt mỉm cười rơi vào người Bình An, "Hai năm trước bà bảo cháu mang quà dến cho Bà nội Viên, khi đó vẫn là Phương tiểu thư mở cửa giúp cháu."

      Bình An sửng sốt chút, hai năm trước ở chỗ bà ngoại gặp qua Nghiêm Túc? Cố gắng nhớ lại, dường như lần bởi vì bà ngoại ngã bệnh, tới đây thăm bà ngoại, lần đó có Lê Thiên Thần cùng......

      Viên lão phu nhân cùng Nghiêm lão phu nhân đều nhìn về phía Bình An.

      Bình An cười cười, "Trí nhớ của con tốt lắm, có thể là con quên mất."

      " sao, về sau tiếp xúc nhiều liền quen thuộc." Nghiêm lão phu nhân lập tức liền , "Nghiêm Túc, Bình An còn là , con phải chăm sóc con bé nhiều, nếu để cho bà biết con khi dễ con bé, bà tha cho con đâu!"

      Nghiêm Túc cười gật đầu, "Bà nội yên tâm, con nhất định chăm sóc em Bình An."

      Ai là em vậy? Bình An thừa dịp Nghiêm lão phu nhân có chú ý, hung hăng trợn mắt nhìn Nghiêm Túc cái, Nghiêm Túc lại cười đến càng thêm vui vẻ. Viên lão phu nhân nhìn hai bọn họ, cười lắc đầu, hai người kia mặc dù kém vài tuổi, nhưng tính tình Bình An vẫn còn trẻ con, nên cần có người đàn ông kinh nghiệm phong phú hơn mới tốt, như vậy mới có thể bảo vệ .

      Lúc bọn họ chuyện, dì bảo mẫu trở lại, ở phòng bếp chuẩn bị cơm trưa, bất tri bất giác cũng đến cơm trưa, thức ăn cũng chuẩn bị xong.

      "Biết chị thích chim bồ câu nấm hương dầu vừng Tô Ký, cố ý mua về cho chị đó." Viên lão phu nhân kéo tay Nghiêm lão phu nhân về phía bàn cơm.

      Bình An cùng Nghiêm Túc ở phía sau, mặt chút thay đổi, vẻ mặt tươi cười.



      Hi hi, chưa mặt dày lắm đúng hok, yên tâm, chap sau, cháp sau
      cobevotam, cucai_yunnie, Nga Nhi8 others thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 36: phải là đối thủ a

      Edit: Quảng Hằng

      Lúc ăn cơm, Nghiêm lão phu nhân vẫn quên bán Nghiêm Túc cho Bình An, Bình An chỉ là ngượng ngùng cúi đầu ăn cơm, dáng vẻ như thẹn thùng, chỗ sâu trong đáy mắt lại bình tĩnh, cũng hề nhìn Nghiêm Túc lần nào.

      Nghiêm Túc rất hứng thú quan sát bé con này, từ lần trước ở Golden Bay nhìn thấy , cảm thấy bé này biểu ra nét ngây thơ hồn nhiên cùng ý nghĩ trong lòng thực tế giống nhau, giống như là núp mặt khác của mình, tin tưởng nhãn lực của mình, cũng tin tưởng cảm giác của mình, bé này làm cho cảm thấy rất thú vị, muốn biết cố gắng che giấu mình như vậy, đến tột cùng là vì cái gì.

      Nghe Nghiêm lão phu nhân đem Nghiêm Túc khoe khoang trời có dưới đất An trong đầu Bình thoáng qua trò đùa dai.

      "Bà nội Nghiêm, bà sai, Nghiêm rất ưu tú, nếu tại sao có thể có nhiều bạn như vậy." Khóe mắt liếc Nghiêm Túc mực canh chừng cái, khóe môi cong lên thành nụ cười, rất thuần khiết, rất ngây thơ mà với Nghiêm lão phu nhân.

      Nghiêm lão phu nhân gần đây mới trở về nước, hoàn toàn biết gì Nghiêm Túc có nhiều ít xì căng đan, chẳng qua là cảm thấy cháu trai mình cho đến bây giờ mang bạn về nhà, nhất định là độc thân, vừa nghe Bình An như vậy, còn có chút ngây ngẩn cả người, "Con có rất nhiều bạn ?"

      Viên lão phu nhân cũng nghi ngờ nhìn về phía Nghiêm Túc, có biện pháp, người già thường ít khi để ý đến báo giải trí, cũng đương nhiên biết Nghiêm Túc ở bên ngoài hoa đào đống.

      Khóe môi Nghiêm Túc mang theo đùa giỡn theo quán tính, nhanh chậm , "Cũng chỉ là ký giả viết bậy thôi ạ."

      "Đúng đúng đúng! Báo chí đúng là đáng tin mà, lúc nào cũng tung tin giật gân." Nghiêm lão phu nhân vội vàng gật đầu.

      "Nhưng mà, ràng con thấy Nghiêm hôn người mẫu đó mà." Bình An khẽ cau đôi mày thanh tú, rất ngây thơ khó hiểu.

      Hẹp hòi! Xem còn vờ thuần khiết trước mặt bà nội nữa !

      Đuôi mắt Nghiêm Túc nhướng lên, mỉm cười nhìn Bình An, "Đó là chào hỏi theo lễ phép, ở nước ngoài đều là như vậy!”

      "Vậy sao? Vậy Nghiêm học nghi thức quốc tế rất giỏi ạ." Bình An cũng cười trả lời.

      Nghiêm lão phu nhân sưng mặt lên dạy dỗ Nghiêm Túc, "Người mẫu, diễn viên gì đó đều tốt đâu, những người phụ nữ này đến gần con có mấy người là tâm? Còn dễ dàng bị truyền thông soi mói tung tin, lần sau chú ý hình tượng đó, đừng để báo chí viết bậy."

      "Lời này sai, Nghiêm Túc à, dù con có cái ý đó, nhưng những người phụ nữ kia chắc đâu con." Viên lão phu nhân gật đầu đồng ý cách của Nghiêm lão phu nhân.

      "Bà nội, con nhớ rồi, về sau có xã giao gì, con nhờ em Bình An giúp tay, nhờ em Bình An theo con dự xã giao, những có tâm cơ gì gì đó, cũng đến gần con được, đương nhiên truyền thông cũng có đề tài để viết." Nghiêm Túc cúi đầu, trầm giọng , giống như bị oan uổng vậy.

      Nhảm nhí! có lửa tự dưng có khói được sao? ta là ai chứ, muốn cự tuyệt người phụ nữ đến gần còn dễ dàng sao, giống như mình bị uất ức lắm vậy, ràng chính là muốn dụ dỗ hai vị lão thái thái.

      "Bình An cũng thường cùng ba nó dự tiệc mà." Viên lão phu nhân cười , gián tiếp đáp ứng điều thỉnh cầu này của Nghiêm Túc.

      "Bà ngoại, bình thường con rất bận, phải lên lớp ạ." Bình An bĩu môi kêu lên, gã Nghiêm Túc này quá nguy hiểm, muốn đến gần ta.

      "Em Bình An xin yên tâm, tiệc mà tham gia cũng nhiều." Nghiêm Túc cười .

      "Bình An à, con giúp Nghiêm của con chút , nếu về sau con lấy được dâu làm thế nào đây? Danh tiếng cũng thúi luôn." Nghiêm lão phu nhân cầm tay Bình An, thần sắc kia khiến Bình An nhìn cũng đành lòng .

      Đây có được coi là mang tảng đá đập chân của mình ? Bình An lạnh lùng liếc cái, hơi nhếch môi lời nào. cũng tin đâu nhá, hai vị lão thái thái lúc tuổi còn trẻ còn là quan toà, là Hỏa Nhãn Kim Tinh duyệt qua vô số người rồi, làm sao lại nhìn ra Nghiêm Túc là giả bộ chứ!



      "Bà nội Nghiêm, bà yên tâm, bằng khả năng của Nghiêm, cưới mười dâu cũng được." Bình An đem tầm mắt dời khỏi người Nghiêm Túc, khóe miệng tràn ra nụ cười sáng lạng.

      Viên lão phu nhân gõ đầu của , "Đứa bé này, chỉ biết hưu vượn, bậy gì vậy!"

      Bình An uất ức kêu lên, " phải con khích lệ Nghiêm có mị lực sao?"

      "Vậy sau này nhờ em Bình An giới thiệu cho nhé." Nghiêm Túc nén cười, nghiêm trang mà với Bình An.

      " Nghiêm cứ gọi tôi là Bình An là được." Hai chữ em đó sắp làm bị sét đánh chết rồi.

      Đôi mắt hoa đào của Nghiêm Túc bình tĩnh như mặt hồ phản chiếu tầng tầng lớp lớp ánh sáng khúc xạ, "Được."

      Vì vậy, trận đối thoại này Bình An tự làm tự chịu đến đây chấm dứt, lặng lẽ cắn cánh chim bồ câu, ở trong lòng oán niệm, đúng là phải đối thủ của Nghiêm Túc mà!

      Ăn cơm trưa xong, hai vị lão thái thái liền muốn đến nhà của đồng nghiệp khác chơi mạt chược, Bình An thở phào nhõm trong lòng, cuối cùng cần đối mặt với Nghiêm Túc rồi.

      "Nghiêm Túc, con về trước, hay là ở chỗ này chờ?" Nghiêm lão phu nhân hỏi.

      "Hôm nay con mặc cho bà nội sai khiến!" Hôm nay vì muốn tháp tùng với bà nội, sớm từ chối tất cả xã giao.

      Viên lão phu nhân cười ở trong lòng gật đầu, là thanh niên hiếu thuận, tương lai nhất định cũng rất chăm lo cho gia đình, vì vậy, càng xem càng hài lòng.

      "Vậy phải phiền Nghiêm cùng bà nội rồi, tôi phải ra ngoài chuyến, lát nữa thôi gặp được người tên Trình Vận kia rồi.

      "Bình An muốn đâu?" Nghiêm lão phu nhân hỏi.



      " gặp vị Trình tổng quản lý của công ty AO­MI đó chị, con bé này muốn mở cửa hàng đấy." Viên lão phu nhân cười , cảm thấy chuyện như vậy cần thiết gạt người bạn già của mình.

      "Tốt, có thể tự mình rèn luyện độc lập cuộc sống, là gặp Trình Vận sao?" Nghiêm lão phu nhân hài lòng gật đầu, sau đó nhìn về phía Nghiêm Túc.

      "Là chị họ." Nghiêm Túc nhàng gật đầu với Nghiêm lão phu nhân.

      Chị họ? Khóe miệng của Bình An giật giật, có cần trùng hợp như thế ?

      Viên lão phu nhân cũng nghi ngờ nhìn Nghiêm lão phu nhân.

      Nghiêm lão phu nhân cười giải thích, "Trình Vận là cháu hai tôi, là đứa bé độc lập tự chủ, người ngoài cũng biết con bé là đại tiểu thư Trình gia."

      Ông nội của Trình Vận thư ký tỉnh ủy trước kia, mặc dù về hưu, nhưng lực ảnh hưởng cũng phải .

      "Con đưa Bình An đến đó, sau đó tới đón bà nội." Nghiêm Túc cười đề nghị.

      " cần làm phiền......"

      "Tốt, tránh cho con phải ở cùng mấy bà lão nhàm chán như bà." Thanh của Nghiêm lão phu nhân lấn át lời cự tuyệt của Bình An.

      Cuối cùng vẫn là Nghiêm Túc đưa Bình An đến công ty đó.

      Ngồi ở trong chiếc Porsche của Nghiêm Túc, Bình An hề giả trang khờ dại ngu ngơ nữa, ánh mắt chớp nhìn chằm chằm ngoài cửa xe, câu cũng đều .

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 37: lòng tin

      Edit: Quảng Hằng

      Chỉ cần nhìn Nghiêm Túc mới từng tuổi này nhàng liền nắm trong tay Tập đoàn xuyên xuốc gia có mấy ngàn nhân viên tinh , trừ khôn khéo cùng phúc hắc xâm nhập trong xương, cùng với khí chất mạnh mẽ ra, còn có đầy đủ kiên nhẫn chịu đựng, giống như tại, nhìn như nhàn nhã tự tại lái xe, ai lại thể biết tâm tư của ở nơi nào, hoàn toàn là con hồ ly nham hiểm từng chút !

      Đèn đỏ sáng lên, xe chậm rãi dừng lại, Bình An lấy đuôi mắt quét mắt nhìn cái, chỉ thấy ta để tay thoải mái mà khoác lên bên cửa xe, tay đặt ở tay lái, ngón tay nhàng gõ tay lái, ánh mặt trời từ ngoài cửa xe chiếu vào, chiếu sáng đường cong khắc sâu đôi gò má ưu nhã của , xem ra dáng vẻ ưu nhã tràn đầy phong độ của vương tử.

      Đột nhiên, Nghiêm Túc nghiêng đầu nhìn lại, Bình An giống như đứa trẻ làm chuyện xấu bị bắt gặp, lập tức ngồi thẳng người, bên tai truyền tới tiếng cười thấp của .

      "Em Bình An đối với rất hiếu kỳ sao?" Đôi mắt hẹp dài hoa đào của Nghiêm Túc chứa đầy lấp lánh ánh cười, rất hứng thú nhìn Bình An.

      "Làm lãnh đạo, cứ gọi em Bình An, em Bình An, sợ người ta phát ói sao?" Bình An liếc mắt nhìn cái.

      Nghiêm Túc cười khẽ, đôi môi khêu gợi khẽ cong, lộ ra hàm răng trắng noãn, " chút cũng cảm thấy."

      "Nhưng mà tôi cảm thấy.” Bình An tức giận .

      "OK, vậy gọi em , gọi em là Bình An." Nghiêm Túc nhún vai cái, ngay từ lúc ở trong nhà Viên lão phu nhân, xác định ra thích gọi là em Bình An chỉ là ngại vì hai vị lão thái thái mới chịu đựng có xù lông, nhưng chính là nhịn được muốn nhìn thấy bộ dạng xù lông của .

      " phải là Tổng tài tập đoàn hành chánh Nghiêm thị sao? phải nên ngày kiếm tỷ bạc sao?" Ba quanh năm suốt tháng mấy ngày là ở , Nghiêm Túc phải nên bận rộn hơn sao? Hôm nay sao lại có thời gian lười biếng.

      Trước mặt đèn xanh sang lên, Nghiêm Túc khởi động xe, sau đó mới chậm rãi , "Mỗi tổng tài thành công, sau lưng đều...... Luôn có trợ lí vạn năng." Mà lúc muốn công tác, đem tất cả mọi chuyện cũng giao cho trợ lí giải quyết, mặc dù vị bạn học cũ kiêm trợ lí Đường Sâm kia chỉ lần oán trách.

      Bình An cho là trợ lí của Nghiêm Túc là nữ, cho nên chỉ là thản nhiên nhìn cái, cũng phát biểu ý kiến.

      " phải bạn của em muốn mở tiệm sao? Sao lại cùng gặp Trình Vận?" Nghiêm Túc cũng để ý thần sắc lạnh lùng của Bình An, tiếp tục giọng hỏi.

      "Tôi gặp cũng giống vậy." Bình An nhàn nhạt , trong lòng rất ràng, ta biết tiệm này là muốn mở, chỉ là cố ý ra trêu mà thôi.

      Nghiêm Túc cười cười, " muốn dựa vào trong nhà, độc lập tự chủ đúng là chuyện tốt, chỉ là tỏ vẻ thể tìm người khác giúp tay, dù sao các em còn trẻ, xã hội có rất nhiều tầng sâu, có rất nhiều chuyện giống như em nghĩ, lúc trước khi còn học ở Mỹ chuyện gì cũng từng làm qua."

      Bình An tò mò quay đầu, "Thí dụ như?"

      "Thí dụ như đưa báo, bày hàng vỉa hè... Cũng làm qua." Nghiêm Túc cười , để ý chút nào để cho Bình An biết từng trải qua cuộc sống như thế nào.

      "Trong nhà của có phản đối sao?" Bình An có chút cảm thấy thể tưởng tượng nổi, Phương Hữu Lợi cũng phải là người địa phương Thành phố G, Tập đoàn Phương thị cũng là vào mười năm trước mới lên thành, mấy năm gần đây từ từ mở rộng lên, mà Tập đoàn Nghiêm thị lại là Đại tập đoàn gia tộc thâm căn cố đế của Thành phố G, là đại tộc hào môn chân chính, mà thân là con cái trong hào môn đó, thế nhưng cũng làm cái loại công việc khổ cực hạ thấp như vậy sao?

      Nghiêm Túc đem xe lái vào bãi đỗ xe ngầm, vừa trả lời, "Người thể chỉ dừng lại ở trong vòng quay sẵn có của mình, mở rộng tầm mắt, thể nghiệm các loại cuộc sống của xã hội, hiểu người cùng tư tưởng, những người này tương lai rất có thể là nhân viên của em, tương lai chờ em lên làm lãnh đạo, dĩ nhiên là thuận buồm xuôi gió, đây là quá trình mà mỗi người đứng đầu Nghiêm gia chúng tôi mỗi vị cần phải trải qua, gia tộc càng khổng lồ, lại càng thể ngồi hưởng , muốn cho những người này phục tùng em, em nhất định phải hiểu bọn họ, hơn nữa phải có năng lực cùng lòng tin để có thể lãnh đạo nắm những người này trong tay."

      Bình An nghe vậy, trong lòng giống như có cảm giác nhõm như được khai thông con đường, vẫn lo lắng việc làm tại của mình đối với tương lai cũng giúp ích được gì, nghe Nghiêm Túc như vậy, đột nhiên cảm thấy, nhất định phải làm nghiệp thành tựu đại gì gì để chứng minh mình, chỉ cần học được thứ mà từ trước đến nay chưa từng học qua, chỉ cần có thể có đủ lòng tin để tiến vào Tập đoàn Phương thị, như vậy là đủ rồi.

      thiếu, phải là lấy được lòng tin của Hội đồng quản trị Tập đoàn Phương thị sao?

      Nghiêm Túc thay mở cửa xe ra, thấy vẫn còn đờ đẫn, nhịn được cười , "Chúng ta gặp Trình Vận thôi."

      Bình An chớp chớp đôi mắt long lanh, xuống xe.

      Hai người sau khi tiến vào thang máy, Bình An mới ho tiếng, với Nghiêm Túc, "Chuyện tôi tới gặp Trình tiểu thư, có thể đừng nhắc qua với ba tôi hay ." tin tưởng Nghiêm Túc phải loại người nhiều chuyện, nhưng chỉ sợ lúc gặp ba cẩn thận lại .

      "Cho nên, là em muốn tự mình mở cửa hàng?" Nghiêm Túc cười hỏi.

      Bình An nhàng gật đầu cái, mặc dù quá thích đến gần Nghiêm Túc, nhưng thể phủ nhận, thương nhân rất thành công, ở người của , có thể học được rất nhiều việc.

      Đáy mắt Nghiêm Túc nhanh chóng lướt qua tia sáng, " nghĩ tới em cũng có lòng cầu tiến như vậy."

      Bình An liếc xéo gương mặt tuấn tú của cái, giọng , "Lúc mới khởi nghiệp cũng phải là vì muốn bị người xem thường sao? Chẳng lẽ tôi lại muốn làm rác rưởi?"

      Mỗi người sinh ra trong nhà giàu có đều có các loại áp lực của mình, ánh mắt Nghiêm Túc tĩnh mịch nhìn Bình An, người khác ngược lại có thể hiểu nguyên nhân, nhưng tại sao lại cố gắng như vậy? Tập đoàn Phương thị sớm muộn gì cũng đều là của , cho dù làm, cũng có ai tranh cùng ......

      Trong lòng mặc dù hiếu kỳ, Nghiêm Túc lại hỏi nhiều nữa, giữa bọn họ còn chưa thân đến mức có thể biết chuyện trong lòng lòng của nhau, chỉ là hứa với Bình An ra bí mật riêng của .

      Cửa thang máy đinh tiếng mở ra ở tầng 15, Nghiêm Túc đưa tay ngăn ở cạnh cửa, cho Bình An ra ngoài trước, sau đó mới cất bước ra.

      Đập vào mắt là lo­go công ty AO­MI màu đen bạc, thêm ánh đèn vàng lấp lánh ở phía , phản xạ ra tia sáng chói mắt, cùng vách tường màu trắng, có loại khí thế cao quý ưu nhã.

      Trước vị trí đài có ai, hôm nay là chủ nhật, công ty giống như an tĩnh.

      Cả tầng lầu 15 đều là nơi tiếp khách và xử lí công vụ của Công ty AO­MI, lắp đặt thiết bị hề theo quy tắc giống những công ty khác, vào lối sau ánh đèn màu lam, giống như tiến vào cực phẩm thế giới, vách tường màu hồng, bàn ghế hình dáng đáng ánh đèn nhàng ấm áp, tất cả nhìn thấy đều có vẻ mờ ảo đến như thế.

      Bình An chưa từng thấy qua phòng làm việc thời thượng tràn đầy cảm giác như vậy, có chút giật mình, lại cảm thấy rất ưa thích nơi này.

      Nghiêm Túc hiển nhiên phải lần đầu tiên tới nơi này, quay đầu hướng Bình An cười cười, tới cạnh cửa màu trắng, gõ cửa, bên trong truyền tới thanh ấm áp, uyển chuyển êm ái, "Mời vào!"

      Nghiêm Túc đẩy cửa vào, hướng về phía ngồi ở phòng làm việc nở nụ cười chào hỏi, "Chị họ."

      Ngồi ở sau bàn công tác thủy tinh hình chữ nhật chính là người phụ nữ tóc dài xõa vai ngũ quan tinh xảo, mặc áo sơ mi đen viền đỏ, bên ngoài khoác Âu phục màu đen, cổ áo cùng ống tay áo dài hơn áo khoác ngoài, thêm khăn quàng cổ màu đỏ thẩm làm nổi bật bộ Âu phục vốn có màu sắc trầm buồn kia vừa đúng, vừa có vẻ hào phóng ưu nhã lại quá rườm rà.

      nhìn ra tuổi , nhưng có thể nhìn ra được đó chính là rất biết cách ăn mặc, rất hợp mốt.

      Đây chính là Trình Vận rồi, Bình An đưa đôi mắt trong sáng nhìn ấy, thực muốn trở thành tài trí thành thục như Trình Vận.

      "Sao cậu cũng đến đây vậy?" Trình Vận nhướng đôi mày thanh tú, nghĩ tới gặp được Nghiêm Túc.

      Nghiêm Túc nhìn Bình An ở phía sau cái, " Tôi chỉ đưa Bình An tới đây, các người cứ chuyện ."

      Bình An mỉm cười gật đầu với Trình Vận, "Trình tiểu thư."

      Trình Vận mỉm cười liếc Nghiêm Túc, đứng lên về phía ghế sa lon màu tím ở bên, "Phương tiểu thư cần phải khách sáo, đến bên này ngồi ."

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 38: Trình Vận

      Edit: Quảng Hằng

      Bình An ngồi xuống ghế sa lon đối diện với Trình Vận, Nghiêm Túc mở cửa ra ngoài, lưu lại gian an tĩnh, Bình An chợt cảm thấy áp lực trong lòng hoàn toàn biến mất, đối mặt Trình Vận cũng hào phóng thong dong.

      "Phương tiểu thư muốn mở cửa hiệu? Chọn xong địa chỉ chưa? Công ty kinh doanh ở đâu?" Hiển nhiên Trình Vận là biết thân phận của Bình An, nhưng biết chỉ muốn mở cửa hàng trong sân trường.

      "Em phải muốn mở công ty kinh doanh, chỉ là muốn mở cửa hiệu mỹ phẩm trong khu vực trường thôi." Bình An cười .

      Trình Vận hơi cảm thấy kinh ngạc, "Trong sân trường, mức độ tiêu xài cũng phải là cao ."

      " Em biết, nhưng em đủ vốn, cũng chỉ có thể đầu tư ở trong sân trường, nếu tương lai em đủ vốn rồi, có lẽ có thể suy tính mở công ty kinh doanh mỹ phẩm ạ." Bình An .

      "Được rồi, vậy em cho chị biết, em muốn loại mặt hàng gì, cao cấp hay mức giá khoảng bao nhiêu?" Trình Vận lập tức hiểu ý của Bình An, muốn dựa vào trong nhà mở tiệm làm ăn.

      Lập tức đối với bé con này có hảo cảm, rất nhiều trong nhà có chút tiền tài quyền thế, liền chỉ biết hưởng thụ cùng tiêu phí, có mấy người muốn tự lực cánh sinh rèn luyện năng lực độc lập của mình, có thể có loại ý tưởng cùng quyết tâm này, đều vô cùng tệ!

      Cho dù cùng với ba tham dự qua ít bữa tiệc, nhưng khi đối mặt với như Trình Vận, Bình An cảm thấy mình còn chưa đủ tự tin, vừa đến ý tưởng cùng ý kiến về sản phẩm, vừa cẩn thận từng li từng tí suy đoán biểu tình của Trình Vận, thấy ấy chỉ là nghiêng đầu lắng nghe, cũng có lộ ra vẻ mặt khinh thường cùng nhẫn nại, Bình An dần dần trấn định, cũng càng thêm hăng hái.

      ". . . . . . Em cũng đến thành phố Meibo tìm hiểu, có sản phẩm nào tuyệt đối thích hợp với các trẻ tuổi, cũng phải là thích hợp, chỉ là có thứ mà em cần…. đó chính là loại sản phẩm vừa tung ra liền hấp dẫn quan tâm của các nay, chị cũng biết đó, phụ nữ khi mua sắm thường quyết định rất nhanh, đặc biệt là ván đề chọn mỹ phẩm, khi thích họ mua ít mỹ phẩm, nhưng chỉ cần điểm kích động ấy qua , chừng liền hối hận." chính là về bản thân, có đôi khi thấy vẻ ngoài bắt mắt của mỹ phẩm, cần biết mình có cần hay đều mua, đợi sau khi mua về nhà, mới phát giác mình lại lãng phí tiền.

      Trình Vận vừa nghe, vừa khe khẽ gật đầu, khiến Bình An đối với có nụ cười mộc mạc khiêm tốn này càng có cảm tình nhiều hơn.

      “Em phân tích tâm lý tiêu dùng của phái nữ, sai, tiền của phụ nữ là dễ kiếm nhất, đặc biệt là mười tám tuổi trở lên, nhất là những người phụ nữ biết cách ăn mặc, gần đây công ty chúng tôi mới nhập về nhãn hiệu mới, là Lenka của Hàn Quốc, là mỹ phẩm dưỡng da xuất phát từ trái cây, chỉ thích hợp với của phái nữ mà bao bì cũng vô cùng bắt mắt, chỉ là nhãn hiệu này đối với chúng tôi còn mới quá, nên chưa giới thiệu chính thức mà thôi." Trình Vận cười , đứng lên từ trong tủ tường lấy ra hai chai sữa dưỡng da.

      " Em xem thử ." Để lên bàn giao cho Bình An.

      " đáng !" Mắt Bình An sáng lên, là hai bình thủy tinh màu xanh nhạt hình quả lê, giấy bọc cũng là màu xanh lá cây, bao bì hết sức tinh xảo đáng .

      "Đây là sữa dưỡng được chiết xuất từ rau diếp và dưa chuột, em ngửi thử xem.” Trình Vận cười .

      Bình An lau chút ở mu bàn tay, mùi thơm mang ít hương vị hoa quả nhàn nhạt tản ra, lớp da mu bàn tay cũng có chút cảm giác mát mẻ mềm mại, Bình An vui mừng , "Sản phẩm này tệ, sao các chị nhận hàng?"

      “Trong nước chưa lưu hành sản phẩm này, muốn đem sản phẩm mới đánh vào thị trường trong nước cũng dễ, huống chi tiêu chí tiêu dùng của công ty này khác hẳn với nhãn hiệu mỹ phẩm cao cấp của công ty chúng tôi, cho nên vẫn còn ở trong suy tính." ra cũng cần cùng Bình An giải thích cặn kẽ như vậy, nhưng thấy bé con này nghiêm túc như vậy, Trình Vận mới nghĩ cần phải ràng hơn chút.

      Công ty LENKA này cùng với sản phẩm SKIN­FOOD cũng đồng thời của Hàn Quốc khá giống nhau, nhưng nhớ kiếp trước cũng có nghe qua nhãn hiệu này, đại khái là có tiến vào thị trường trong nước, hay bởi vì phải sản phẩm nổi danh quốc tế cho nên để ý, nhưng nếu SKIN­FOOD có thể đánh vào thị trường Trung Quốc, vậy LENKA này tuyệt đối cũng thua kém .

      " Em cảm thấy nhãn hiệu này tuyệt đối có thể thành công, số lượng phái nữ tiêu dùng đa số nghiêng về những người trẻ tuổi, hơn nữa những mặt hàng hiệu nổi tiếng quốc tế cũng rất kén người mua, nhưng loại sản phẩm tầm trung này dễ tiêu thụ hơn nhiều." Bình An có chút gấp gấp vội vã mà với Trình Vận, chỉ sợ ấy muốn đại diện cho nhãn hiệu này.

      "Cho nên chị quyết định ngày mai chuyến đến Hàn Quốc, tìm hiểu tình huống công ty này, sau đó mới ra quyết định." Trình Vận , đối với Bình An tuổi còn trẻ lại có khả năng nhạy cảm cùng năng lực nhạy bén như vậy làm rất kinh ngạc.

      cũng nhìn ra nhãn hiệu này nhất định hấp dẫn ít phụ nữ trẻ tuổi, chỉ cần là sản phẩm chất lượng, thực ra công ty của cũng phải quá mức coi trọng sản phẩm cao cấp, dù sao chỉ cần là mỹ phẩm dưỡng da có chất lượng, vẫn muốn thử lần, cho nên mới muốn đích thân Hàn Quốc chuyến, nghĩ tới ý kiến của trẻ này lại giống như .

      "Nếu như các người quyết định đại diện cho LENKA, đến lúc đó em có thể gia nhập liên minh bán hàng độc quyền ?" Bình An mở to hai mắt hỏi.

      "Dĩ nhiên có thể." Trình Vận cười gật đầu, "Chỉ là, em có biết kiến thức cơ bản về chăm sóc da ?"

      "À?" Bình An ngẩn ra, "Là sao ạ?"

      "Muốn biết khách hàng thích hợp với loại sản phẩm nào, chỉ có hiểu biết về sản phẩm còn phải tư vấn, như vậy mới có thể hấp dẫn khách hàng." Trình Vận giải thích.

      Bình An sờ sờ lông mày, "Cái này. . . . . . Em có thể học ạ."

      Trình Vận nở nụ cười, "Em có thời gian nhiều ? Nếu như rảnh em cứ đến chỗ này của chị, để cho giáo viên trang điểm của công ty dạy em kiến thức của phương diện này."

      "Có thể ?" Bình An vui mừng nhìn về phía Trình Vận, nghĩ tới Trình Vận giúp như vậy.

      "Chỉ cần em nguyện ý tới." Trình Vận lộ ra mỉm cười, tại sao phải giúp này? Bởi vì thấy ấy rất giống như thấy mình trước kia, cho nên muốn giúp ấy, để cho ấy học được nhiều hơn.

      Bình An cười ngọt ngào , "Cám ơn Trình tiểu thư."

      "Nếu như em ngại, cứ gọi là chị Vận thôi." Trình Vận .

      Tiếp đó, Trình Vận mang theo Bình An tham quan công ty của bọn họ, còn mang ấy đến trung tâm thẩm mỹ viện ở dưới lầu, chỉ cho bọn họ xem giáo viên dạy trang điểm của công ty.

      Vừa tham quan vừa trò chuyện, thời gian bất tri bất giác qua, đợi đến khi trở lại phòng làm việc, sắp năm giờ, vẫn gặp Nghiêm Túc, Trình Vận gọi điện thoại cho , mới biết và bạn ở phòng cà phê dưới lầu.

      Trình Vận cùng Bình An tới lầu dưới, liền nhìn thấy Nghiêm Túc cùng Lương Phàm ở phòng cà phê ra, hướng về phía hai người bọn họ cười cười.

      Tâm tình của Bình An ràng tốt hơn nhiều so với trước khi đến nơi này, khóe miệng vẫn mang theo nụ cười ngọt ngào.

      Nghiêm Túc mỉm cười nhìn .

      Tầm mắt của Trình Vận chỉ nhìn Lương Phàm ở phía sau, hề dời , ngay cả nụ cười mặt cũng có chút mất tự nhiên, tựa như thêm mấy phần ngượng ngùng, "A Phàm, về nước khi nào?"

      "Hai ngày trước." Lương Phàm giọng trả lời, gương mặt trắng noãn như có đỏ ửng khả nghi.

      "Chúng ta ăn cơm , nghe ở đường Cửu Phúc có nhà hàng Pháp mới mở, đến đó ăn thử nhé." Bình An muốn mời Trình Vận ăn cơm, nhưng Nghiêm Túc cùng Lương Phàm ở nơi này, thể chỉ mời mình Trình Vận, chỉ đề nghị ăn cơm cùng nơi.

      "Được rồi!" Nghiêm Túc cười gật đầu, mắt nhìn về phía Trình Vận.

      Trình Vận có chút xấu hổ thu hồi tầm mắt, nhìn Lương Phàm, "Được, thành vấn đề."

      Bình An lúc này mới phát giác thong dong tự nhiên của Trình Vận thấy, có vẻ có chút gò bó khẩn trương, ấy luôn nhìn về hướng Lương Phàm giống như trầm mặc , phải chứ, Trình Vận cùng Lương Phàm? ?

      Thấy thế nào cũng phải là đôi tương xứng, Trình Vận cùng Lương Phàm đứng chung chỗ, cũng quá mức chênh lệch về khí thế rồi. . . . . . vẫn cảm thấy Trình Vận nên sánh đôi cùng người đàn ông thành thục chững chạc thành công mà phải là Lương Phàm sống ở làng giải trí.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :