1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Độc Sủng Điền Văn Man Thê - Trạch Trạch Nhân Sinh (Update C112/173)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Skye

      Skye Well-Known Member

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      5,624
      [​IMG]Chương 12: Hiệp nghị ra lò[​IMG]

      Edit: Van san
      Beta: Lyan

      “Ngươi chứ?” Bạch Tiểu Mễ nhìn chằm chằm ánh mắt mỗ nam, xác định lời có thể tin được, nhưng nhìn đến nửa ngày cũng chẳng nhìn ra được gì.

      “Đương nhiên, nương tử yên tâm!” Mỗ nam tiếp tục thành khẩn .

      “Tốt lắm! Chúng ta ký hiệp nghị được ?” Bạch Tiểu Mễ do dự chút đứng lên tìm giấy bút trong phòng, việc này đáp ứng bằng miệng có tác dụng.

      “Nương tử, nàng tìm cái gì?” Lý Mặc Nhiên nhìn Bạch Tiểu Mễ ở trong phòng, mắt nhìn xung quanh, bộ dáng tựa hồ như tìm này nọ, có chút hiểu hỏi.

      “Giấy bút! có bút giấy viết hiệp nghị thế nào?” Bạch Tiểu Mễ ngẩng đầu lên, tiếp tục tìm.

      “Ở trong ngăn kéo tầng thứ hai phía bên phải!” Nương tử muốn viết hiệp nghị sao, ánh mắt Lý Mặc Nhiên thoáng qua tia bí hiểm, nhưng rất nhanh khôi phục lại bộ dáng thà.

      “Tìm được rồi!” Bạch Tiểu Mễ mở ngăn kéo bên phải tầng thứ hai lấy ra giấy bút, nhưng sau khi lấy ra, Bạch Tiểu Mễ mới chán nản phát ra là mình thể dùng bút lông để viết chữ, với trình độ đại của nàng chắc chỉ bằng với trình độ của trẻ ba bốn tuổi ở đây.

      “Ta đọc ngươi viết!” Bạch Tiểu Mễ mài mực xong rồi lại bên giường, có chút mãnh liệt cầu .

      Kỳ nàng dám kiêu ngạo như vậy vì Bạch Tiểu Mễ nhận định người trước mắt này đối xử ác với mình, có thế nàng mới dám đối với như vậy, Bạch Tiểu Mễ tuy rằng còn chưa từng ra ngoài làm công tác xã hội, nhưng vẫn nhìn hiểu được sắc ngôn quan sát (hiểu ý tứ qua cử chỉ lời ) là thế nào, tuy rằng chỉ nhận diện được đối phương qua đôi mắt.

      “Nhưng nương tử, vi phu bị thương làm sao có thể viết được!” Người nào đó nhìn thoáng qua tay mình, ý tứ kia ràng muốn nhiều.

      Bạch Tiểu Mễ nhìn về phía Lý Mặc Nhiên, thấy đúng là viết được, chân mày hơi hơi nhíu chút, lập tức cúi đầu nhìn về phía cây bút tay mình.

      Chẳng lẽ phải đợi dưỡng thương tốt lên rồi mới viết, nhưng đến lúc đó mà lại đồng ý phải làm sao? Còn nữa, nếu khỏe lên mà chưa kịp viết hiệp nghĩ, lỡ ra tay với nàng sao? Đối với mối nguy hiểm tiềm tàng này, Bạch Tiểu Mễ dám mạo hiểm.

      tại Bạch Tiểu Mễ nghĩ tới, đối với cường đạo thổ phỉ mà , tờ giấy này nọ làm sao có thể ràng buộc được?

      “Quên , để ta tự viết vậy!” Bạch Tiểu Mễ thôi nghĩ nữa, xoay người trở lại bên cạnh bàn, đem giấy trải ra.

      Ai! Viết khó coi liền cho khó coi ! Chỉ cần chính mình có thể hiểu là được, phải sao? Nghĩ như vậy, Bạch Tiểu Mễ liền yên tâm thoải mái hơn rất nhiều, cúi đầu bắt đầu viết hiệp nghị.

      Bạch Tiểu Mễ tuy rằng tự viết có chút khó khăn nhưng nhìn tư thế viết chữ của nàng lại rất đẹp.

      Lý Mặc Nhiên nhìn nương tử nhà mình có thể tự tay viết hiệp nghị, đầu tiên là sửng sốt chút, sau lập tức biến thành cao hứng.

      Nương tử vừa mới bảo viết, vốn nghĩ rằng nương tử biết chữ, dù sao ở đây việc nữ tử biết chữ cũng là chuyện bình thường, tại nhìn thấy nương tử viết chữ, Lý Mặc Nhiên lại càng thêm thích.

      hổ là nương tử của Lý Mặc Nhiên , chẳng những đọc được chữ, lại còn biết viết hiệp nghị, rất rất giỏi .

      Bởi vì nội dung nhiều lắm, cho nên Bạch Tiểu Mễ sau lúc là viết xong, viết xong lại còn nhìn nhìn lại mấy lần, lúc này mới đưa tới cho Lý Mặc Nhiên xem.

      Lý Mặc Nhiên vốn kiêu ngạo khi nhìn thấy Bạch Tiểu Mễ viết chữ, nhưng đến khi thấy chữ tựa như gà bới giấy, mặt trực tiếp liền cứng lại, cứ nghĩ mình được thấy những chữ xinh đẹp trang nhã, nhưng tại thấy cái gì? Hơn nữa căn bản biết những chữ này!

      “Ngươi biết chữ? Hừ!” Bạch Tiểu Mễ nhìn Lý Mặc Nhiên sững sỡ nhìn chữ mình, mặt hơi hơi đỏ lên, kỳ nàng cũng biết chữ mình nhìn chẳng ra hình dáng gì, nhưng sao lại có cái biểu giật mình như thế?

      “Ta biết, nhưng nương tử, có vài chữ ta nhận ra!” Đương nhiên là Lý Mặc Nhiên biết chữ nhưng chưa từng thấy mấy chữ mà nương tử viết này, hơn nữa cũng phải do vì viết quá khó coi mà đọc được.

      “Phải ? Vậy để ta đọc cho ngươi nghe nhé!” Bạch Tiểu Mễ để ý trực tiếp ngồi lên giường, sau đó đọc từng chữ cho Lý Mặc Nhiên nghe.

      “Hiệp ước hôn nhân! Phu Lý Mặc Nhiên nếu cho phép của thê Bạch Tiểu Mễ được có hành động tiếp xúc thân mật!” Nội dung hiệp nghị rất đơn giản, chỉ câu như vậy thôi, phía dưới câu đó được chia làm hai bên để cả hai kí tên lên, Bạch Tiểu Mễ ký tên chính mình, vị trí còn lại là của Lý Mặc Nhiên.

      Nghe hiệp nghị ngắn gọn như vậy, Lý Mặc Nhiên cảm thấy buồn bực, chạm vào nương tử, điều này làm sao có thể? Chuyện này đúng khiến phải chịu khổ hình, tuy rằng cũng muốn chuyện gì cũng nghe theo nương tử, nhưng việc này lại liên quan đến “tính phúc” của bản thân, làm sao có thể đồng ý, nhưng lại thể trực tiếp phản bác việc này, nên làm cái gì bây giờ đây?

      Hiệp nghị là phải ký, nếu nương tử tức giận, hơn nữa vừa rồi cũng đồng ý, nếu bây giờ từ chối, có lẽ nương tử từ nay về sau tin tưởng nữa! Lý Mặc Nhiên trong mắt tia thoáng qua, sau đó nhìn về phía nương tử.

      “Nương tử, tựa hồ có chút ổn!” Lý Mặc Nhiên nhìn Bạch Tiểu Mễ thản nhiên .

      “Chẳng lẽ ngươi muốn đổi ý?” Bạch Tiểu Mễ mất hứng, chỉ biết nam nhân phải là thứ tốt gì, vừa đáp ứng liền đổi ý, hừ!

      “Nương tử, nàng hiểu lầm vi phu rồi, vi phu đương nhiên đổi ý, nương tử phải tin tưởng người ta! Toàn Hắc Phong trại này ai là biết nàng là áp trại phu nhân của ta, nếu mọi người thấy hai chúng ta như hai người xa lạ, Đại đương gia như ta đây biết giải thích thế nào!” Bạch Tiểu Mễ nghe xong liền rơi vào suy nghĩ của chính mình, trong mắt người nào đó lóe ra tia giảo hoạt rồi rất nhanh biến mất, khôi phục bình thường, vẻ mặt thành khẩn nhìn người trước mắt.

      “Nếu như vậy, trước mặt người ngoài chúng ta sắm vai vợ chồng ân ái, dù sao uy nghi Đại đương gia của ta cũng thể để mất! Lại chuyện này cũng tương đối tốt với nương tử phải ? Nhưng mà nương tử, đừng để vi phu chờ lâu quá có được ? Dù sao chúng ta cũng thành thân rồi mà!” Lý Mặc Nhiên vẻ mặt thành khẩn nhìn Bạch Tiểu Mễ, cuối cùng lại buông ra câu như vậy, kỳ câu cuối cùng kia là Lý Mặc Nhiên cố ý , để dành cho hành động tương lai của chính mình.

      “Này......” Bạch Tiểu Mễ nhìn Lý Mặc Nhiên, suy nghĩ lời của , kỳ lời sai, hơn nữa chuyện này tựa hồ tương đối tốt, huống chi nơi này vốn là địa bàn của người ta, nàng thể vượt quá phận, xem ra về sau trước mặt người khác phải đối tốt với người này mới được, nếu Nhị đương gia, Tam đương gia cùng Tứ đương gia cũng buông tha nàng.

      “Cũng tốt, cứ làm như vậy !” Bạch Tiểu Mễ vì chính mình thêm vào câu trong hiệp ước: 'Trước mặt người ngoài vợ chồng có thể ân ái!’ Sau đó đưa cho Lý Mặc Nhiên.

      Lý Mặc Nhiên nhìn hiệp nghị, nụ cười đầy “vô lực” và “khó khăn”, kí tên lên tờ hiệp nghị kia.

      Bạch Tiểu Mễ vừa thấy, nhất thời cảm giác thế giới công bằng, ràng người này xấu như con “gấu”, nhưng chữ lại có thể viết đẹp được như thế, tựa rồng bay rất có khí phách.

      Cho dù Bạch Tiểu Mễ hiểu lắm về thư pháp, nhưng nàng cũng biết chữ của Lý Mặc Nhiên quá tốt, mặc dù chỉ nhìn qua cái tên.

      [​IMG]
      Last edited: 30/9/14
      Yên Hoa, Halong-ngoc, Phong Vũ Yên18 others thích bài này.

    2. Skye

      Skye Well-Known Member

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      5,624
      [​IMG]Chương 13: chuyện với nhau[​IMG]

      Edit: Van san
      Beta: Lyan


      Đây chính là câu nhìn người thể nhìn vẻ ngoài! Bạch Tiểu Mễ có chút kinh ngạc nhìn về phía Lý Mặc Nhiên, bây giờ nhìn lại cũng phải có chỗ tốt, chữ viết tốt, càng quan trọng hơn là tại vô cùng thích nàng.

      “Nương tử!” Mỗ nam bỗng nhiên thẹn thùng, nương tử cứ nhìn người ta như vậy làm người ta ngượng ngùng.

      Bạch Tiểu Mễ thấy mình thất thố vội vàng khôi phục lại, đem thổi khô nét mực ký tên hiệp nghị, sau đó gấp tờ giấy lại rồi cất kỹ.

      Chính xong xuôi, Bạch Tiểu Mễ nhất thời có việc gì làm, ngồi giường cạnh mỗ nam quan sát người ta, cả người mỗ nam, đôi mắt và dáng dấp đều tệ.

      “Lý Mặc Nhiên, ngươi làm thế nào lên được Đại đương gia của Hắc Phong trại?” Bạch Tiểu Mễ hỏi.

      “Lúc trước cũng do tình huống ngẫu nhiên mà ta bị bắt đến nơi này, sau đó nhìn thấy nơi này sơn tặc rất cường bạo, cho nên cùng Nhị đệ, Tam đệ, Tứ đệ cùng nhau giết chết Đại đương gia ở đây, quả lúc đó chúng ta có nơi nào để , vậy nên quyết định ở lại!” Lý Mặc Nhiên rất đơn giản, cũng kỹ càng lý do vì sao mình bị bắt, vì sao lại có bản lãnh giết Đại đương gia, càng mình giết Đại đương gia nơi này như thế nào.

      “Các ngươi đều là huynh đệ ruột thịt sao?” Nhìn tổng thể bộ dáng Nhị đương gia, Tam đương gia cùng Tứ đương gia là giống nhau, Tam đương gia cùng Tứ đương gia vừa thấy biết ngay là mỹ thiếu niên, qua hai ba năm nữa khó lường, là mỹ nam tử mê đảo ngàn vạn thiếu nữ, mà diện mạo Nhị đương gia tựa hồ giống ông già bình thường hơn, lại càng đến người trước mắt, cũng chính là trượng phu của mình, lớn lên đơn giản chính là nỡ nhìn.

      là huynh đệ cũng có người nào tin tưởng.

      “Đương nhiên phải, bốn người em chúng ta kết bái huynh đệ, có quan hệ nhưng so với huynh đệ ruột thịt còn thân hơn.” Kỳ có thể Tam đệ và Tứ đệ là do và Nhị đệ nuôi lớn.

      “A! Ta rồi! Nhìn huynh đệ các người tuyệt đối giống nhau!” Bạch Tiểu Mễ thản nhiên, nhưng có ý tứ hạ thấp Lý Mặc Nhiên.

      “Ừ! giống!” Lý Mặc Nhiên gật đầu.

      “Vậy nương tử sao?” Lý Mặc Nhiên là rất muốn biết thêm về gia đình nương tử, cho nên giờ khí tốt, đương nhiên cũng muốn hỏi.

      “Ta… ta cái gì?” Bạch Tiểu Mễ bỗng chốc ràng lắm ý tứ của Lý Mặc Nhiên.

      “Nương tử, nàng là người ở đâu? Trong nhà còn những ai?” Lý Mặc Nhiên hỏi, Nhị đệ chưa từng qua với về tình của nương tử, chỉ biết nàng bị cướp về, bị ép buộc gả cho , những cái khác đều biết.

      “Người nhà!” Bạch Tiểu Mễ bị câu hỏi này làm ngây ngẩn cả người, nàng nhớ tới người cha si mê ngành nông nghiệp của mình, nhớ tới sức sống của mẹ có thể bắn ra bốn phía, trong mắt thoáng qua tia buồn đau, biết khi phát ra con của hai người biến mất liệu họ có khổ sở hay ?

      “Nương tử, nàng làm sao vậy?” Chẳng lẽ là nương tử muốn về nhà, nhưng muốn nương tử quay trở về làm sao? Về sau nhất định đối xử tốt với nàng.

      có gì! Chính là vì nhà giống nhà cho nên người nhà căn bản là có!” Bạch Tiểu Mễ phục hồi lại tinh thần, thấy trong mắt Lý Mặc Nhiên đầy lo lắng, hồi tưởng lại chuyện Nhị đương gia vừa cho nàng, đành trả lời như vậy.

      “Nhị đương gia chưa với ngươi sao? Kỳ ta bị ép đường thành thân bị các ngươi cướp về!” Đối với tình của nguyên chủ, Bạch Tiểu Mễ có gì phải giấu giếm, chỉ có điều Bạch Tiểu Mễ ngờ, Nhị đương gia thế nhưng lại với .

      “A! Nương tử bị ép phải thành thân!” Vẻ mặt vốn hiền hậu của Lý Mặc Nhiên nhất thời thay đổi đột ngột, đáy mắt lóe lên tia sát khí, đương nhiên sát khí này chỉ lóe qua mà thôi, thời điểm Bạch Tiểu Mễ nhìn sang chỉ nhìn thấy vẻ mặt khờ khạo của Lý Mặc Nhiên.

      “Ta phải bị ngươi cướp về làm áp trại phu nhân sao?” Bỗng nhiên Bạch Tiểu Mễ cảm thấy, kỳ người trước mắt rất thành , đối xử với nàng cũng rất tốt.

      “Đúng rồi!” Lý Mặc Nhiên lần đầu tiên cảm giác mình có huynh đệ tốt nhường vậy, nếu , làm sao có thể cướp về cho nương tử xinh đẹp thế này?

      “Quả cũng tệ, ngươi có biết lúc trước ta bị ép gả cho loại người như thế nào ?” Bạch Tiểu Mễ bỗng nhiên cảm giác có thể cùng chung sống được với người trước mắt, có lẽ ở lại đây thời gian cũng tồi.

      “Ừm, ta biết!” Người nào lớn mật như thế, dám cùng tranh nữ nhân, muốn sống nữa sao?

      “Là đại địa chủ Trương gia thôn Trương viên ngoại!” Bạch Tiểu Mễ .

      “......” Trương viên ngoại, biết! Đó là ai? Mặc kệ là ai, chỉ cần dám cướp nữ nhân của , tìm cơ hội dạy dỗ kẻ đó mới được, chỉ có điều mỗ nam tựa hồ quên, phải người ta cướp nữ nhân của , mà là đoạt nữ nhân của người ta.

      Nhưng tại đối với người tràn đầy ghen tuông mà đâu có thời gian để suy xét.

      “Chính là Trương viên ngoại kia sáu mươi tuổi rồi, cưới đống lớn tiểu thiếp, lại nghe cha con biến thái nhà đó dùng chung vợ đấy!” Bạch Tiểu Mễ vẻ mặt ghét bỏ .

      “Cái gì? Thế nhưng còn có người như vậy? rất đáng giận, nương tử nàng yên tâm, chờ thương thế vi phu tốt hơn, vi phu xả giận cho nàng!” Lý Mặc Nhiên vẻ mặt tức giận .

      Bạch Tiểu Mễ mỉm cười nhìn bộ dáng thành kia của Lý Mặc Nhiên, trông dường như suông, nhưng trong lòng Bạch Tiểu Mễ bỗng nhiên có chút ấm áp.

      “Ừ! Được! Ta nhớ lời Lý Mặc Nhiên ngươi hôm nay!” Bạch Tiểu Mễ cũng già mồm cãi láo, gật đầu . Ở nơi này nàng chỉ là người ngoài, gia đình của mình thể quay về, mình có gì, có người giúp đương nhiên là chuyện tốt.

      Này coi như là báo thù thay nguyên chủ vậy! Dù sao cũng do việc này mà nguyên chủ biến mất! Chuyện này qua , nàng chân chính là chính mình.

      Về phần gia đình nguyên chủ, Bạch Tiểu Mễ nghĩ cần quan tâm tới.

      “Được! Lý Mặc Nhiên ta là giữ lời!” Mỗ nam cam đoan .

      Nhìn thấy trong mắt Lý Mặc Nhiên xuất chút mệt mỏi, Bạch Tiểu Mễ mới nghĩ người ta bị trọng thương, uống thuốc xong vẫn chưa được nghỉ ngơi.

      “Lý Mặc Nhiên ngươi nghỉ ngơi trước !” Bạch Tiểu Mễ đỡ nằm xuống, muốn để nghỉ ngơi.

      “Nương tử trông coi vi phu sao?” Lý Mặc Nhiên nằm xuống, có chút muốn nhìn Bạch Tiểu Mễ hỏi.

      Ngươi phải là trẻ con, ta trông người làm cái gì? Bạch Tiểu Mễ oán thầm, nhưng khi nhìn đến ánh mắt ủy khuất kia của mỗ nam, lời đến bên miệng cũng thốt ra được.

      có việc gì, người ngủ, ta ở trong này coi chừng!” Bạch Tiểu Mễ .

      “Nương tử ngồi cũng mệt mỏi, nếu cũng lên giường nằm ! Nương tử yên tâm tại vi phu bị trọng thương, cái gì cũng làm được mà!” Lý Mặc Nhiên thành khẩn đề nghị, trong lòng còn lo lắng Bạch Tiểu Mễ đáp ứng, thậm chí đem cả chuyện bị thương ra tranh thủ đồng tình.

      Cuối cùng Bạch Tiểu Mễ cũng biết nghĩ gì, thế nhưng lại nghe theo lời mỗ nam , cũng lên giường nằm, chẳng bao lâu vào giấc ngủ.
      [​IMG]
      Last edited: 30/9/14
      Yên Hoa, Halong-ngoc, Phong Vũ Yên21 others thích bài này.

    3. lyly

      lyly Well-Known Member

      Bài viết:
      765
      Được thích:
      866
      nàng ơi câu cuối sửa thành " bao lâu vào giấc ngủ" hay hơn đấy.
      thanks nàng nhiều nhé.2 chương liên tục.:)))))
      ChrisSkye thích bài này.

    4. Mizuki

      Mizuki Well-Known Member

      Bài viết:
      349
      Được thích:
      519
      là dễ thương mà, đúng là thê nô chính hiệu:3
      Thank bạn nhé!

    5. tn99

      tn99 Active Member

      Bài viết:
      154
      Được thích:
      27
      dễ thương quá ah!
      :dongcung2::dongcung2::dongcung2:
      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :