1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bình An Trọng Sinh - Dư Phương (Full)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 50: Lớn tuổi hơn chút có gì tốt sao

      Edit: Quảng Hằng

      Nghiêm Túc ôm Bình An cẩn thận từng li từng tí dìu vào bên trong xe, giúp nịt chặt dây an toàn, mới mở ra bên kia cửa xe ngồi xuống, hai mắt hẹp dài lóe ra nụ cười lấp lánh.

      Nghĩ đến hành động mạnh mẽ mới vừa rồi của , còn có câu đừng đến làm phiền bà làm chắc lưỡi hít hà...... nhịn được cười khẽ tiếng, cho cảm giác vô cùng ngây thơ đáng , thiên kim tiểu thư được nuôi dạy cực tốt, tuy nhiên cũng có lúc có chút tính trẻ con, nhưng cũng ảnh hưởng đến khí chất ngọt ngào của , hôm nay đúng là để cho mở rộng tầm mắt, chỉ là ngược lại thấy phải thô tục, ngược lại cảm thấy rất chân đáng .

      đối với cái loại phụ nữ luôn ra dáng cao quý hất cằm lên nhìn người ngược lại càng thêm có hứng thú.

      "Bình An, nhà em ở đâu?" Nghiêm Túc khởi động xe, nhìn đôi mắt to tròn của Bình An, khóe miệng thể ức chế được cứ cong lên mãi.

      "Phượng Hoàng thành......" Bình An giọng lầm bầm địa chỉ.

      Nghiêm Túc nghe được ba chữ Phượng Hoàng thành sửng sốt chút, hoài nghi mình có nghe lầm hay , đó là khu biệt thự sắp khai thác mà, lại gần sát mặt Bình An, " lại lần nữa?"

      Bình An ngủ, cái miệng nhắn khẽ hé, có thể nhìn thấy hàm răng trắng noãn chỉnh tề như trân châu, gương mặt đỏ ửng cực kỳ giống như thiên sứ ngủ say.

      Đột nhiên, đầu quả tim giống như bị thứ gì nhàng phất qua, trở nên mềm yếu và dịu dàng.

      đưa ngón tay thon dài ưu nhã ra, trong lòng suy nghĩ, gò má của mềm mại như vậy, cũng biết có thể nhéo ra sữa hay . Ý niệm này chỉ là thoáng qua, giống như chạm phải điện, vội vàng thu tay lại, vò vò tóc, nhịn được bật cười.

      lãng tử duyệt qua vô số người, thế nhưng lại nhìn ngây dại bé còn non nớt thơ ngây đến vậy.

      lấy điện thoại ra, gọi cho trợ lí Đường Sâm, "Trong vòng mười phút, cho tôi địa chỉ nhà của Đổng Trưởng Phương thị."

      "Lão đại, muốn đến đó toilet sao?" phải thời gian làm việc, Đường Sâm cùng Nghiêm Túc chung đụng vô cùng thoải mái, có nghiêm cẩn như ở công ty vậy.

      Nghiêm Túc cười khẽ, "Đưa bảo bối trả lại cho ông ta."

      "Phương tiểu thư?" Đường Sâm nhớ tới tình cảnh hôm đó ở Tập đoàn Phương thị gặp phải Phương Bình An, cả người Nghiêm Túc cũng ôn hòa lại.

      Nghiêm Túc nhíu mày, có thể tưởng tượng được vẻ mặt cực kì nhiều chuyện của Đường Sâm ở bên kia đầu điện thoại lúc này, "Cậu còn có tám phút."

      "Lão đại, Phương tiểu thư người ta là khuê nữ đàng hoàng đó." Đường Sâm phát Nghiêm Túc lại trốn tránh vấn đề, vì vậy happy hơn tiếp tục hóng chuyện rồi, "Gần đây tiên sinh ngài chuyển khẩu vị rồi sao?"

      "Chẳng lẽ tôi xứng với khuê nữ đàng hoàng?" Cách đó của Đường Sâm...... Giống như cũng chỉ có thể sánh đôi cùng những người phụ nữ nghiêm chỉnh?

      Đường Sâm tựa như nghe thấy được mùi vị bình thường, "Lão đại, nghiêm túc à, có nghĩ kĩ chưa, coi chừng người trâu già gặm cỏ non đó."

      (Ờ, cái câu này nguyên văn là ác bá đại thúc cường ép bé , mình thay bằng câu kia cho thuần hơn nhưng vẫn ko thấy đủ nghĩa, đủ tính chất ác bá của đại thúc Nghiêm Túc, nên trích dẫn nguyên văn, ai muốn nghĩ sao nghĩ nhé =D)

      Nghiêm Túc cắn răng nghiến lợi cười lạnh, "Đường Sâm, hình như cậu ngại công việc ở Thành phố G quá dễ dàng rồi nhỉ? Có phải muốn ra nước ngoài tu dưỡng thêm hay ?"

      “Đường số hai Sa cát phố tám." Đường Sâm lập tức địa chỉ, "Lão đại, cản trở hẹn hò, hẹn gặp lại."

      Tức giận ngắt điện thoại, Nghiêm Túc quay đầu lại vừa liếc nhìn Bình An, cái gì là trâu già chứ, bộ lớn hơn nhiều lắm sao? chỉ chỉ có mấy tuổi thôi sao! tại ai còn để ý số tuổi.

      Nhưng cũng phải là muốn đuổi theo , vậy tức giận cái gì?

      Nghiêm Túc nhíu nhíu mày, khởi động xe, nhàng lướt ra khỏi bãi đậu xe, chạy về hướng Sa cát.

      Lớn hơn mười tuổi có cái gì tốt? tuổi phát triển nên có trở ngại cũng ra đời sớm hơn dẫn dắt rồi, có thể bớt chút rắc rối cần thiết. Tư tưởng cùng cuộc sống trải đời của cũng nhiều hơn , có thể giúp cung cấp chỉ dẫn chính xác và lại nhanh nhất cho , để cho ít đường quanh co chút. Cũng bởi vì lớn tuổi hơn nhiều như vậy, mới có thể làm cho có cảm giác an toàn, đây phải là rất tốt sao?

      Bị hình ảnh trâu già gặp cỏ non mà Đường Sâm làm ảnh hưởng tâm tình nghiêm trọng, người nào đó hoàn toàn phát giác mình dọc theo đường rốt cuộc suy nghĩ gì, cho đến nửa giờ sau, lúc dừng lại ở đầu đường Sa đảo, trán cũng thấm ra mồ hôi lạnh, thể tưởng tượng nổi nhìn Bình An.

      rốt cuộc gặp phải bùa mê gì với nhóc con này vậy? Nhất định là gần đây loay hoay bận rộn nên có tìm phụ nữ phát tiết, tối nay cần phải thả lỏng chút rồi, nếu cứ suy nghĩ lung tung mãi như vậy, sớm muộn gì cũng.....

      Lại nhìn Bình An lần nữa, Nghiêm Túc hít sâu hơi, lái xe đến địa chỉ theo lời Đường Sâm rồi ngừng lại.

      ấn chuông cửa, tới mở cửa chính là người giúp việc dưới năm mươi tuổi, "Tiên sinh, ngài là?"

      "Tiểu thư các người uống chút rượu, tôi đưa ấy về." Nghiêm Túc giọng nhàn nhạt, trong nhà chẳng lẽ có những người khác? Bác này ôm Bình An nổi .

      Dì Liên nha tiếng, "Tôi đỡ tiểu thư vào."

      Bình An ngủ rất sâu, hoàn toàn gọi bất tỉnh, Dì Liên có chút nóng nảy, "Hay là, tôi gọi lão Lý tới giúp tay."

      "Lão Lý là ai?" Nghiêm Túc nhịn được hỏi.

      "A, là lão Lý làm vườn......" Dì Liên trả lời.

      Mắt Nghiêm Túc hơi trầm xuống, "Tôi ôm ấy vào." xong, khom người đem Bình An cẩn thận bế lên, ôm ra ngoài, ý bảo Dì Liên dẫn đường.

      Dì Liên quan sát Nghiêm Túc chút, người trẻ tuổi này dáng dấp tuấn, so với Lê Thiên Thần còn hoàn hảo hơn, chẳng lẽ là bạn trai của tiểu thư? Nhìn bộ dạng đối với tiểu thư dịu dàng như vậy, cho dù phải bạn trai, cũng là người theo đuổi chứ?

      Người làm trung niên này mừng khấp khởi ở trước mặt dẫn đường, trong lòng nghĩ tiểu thư mà tay bà nuôi lớn bây giờ có người tuấn mê người như thế này theo đuổi, làm bà cảm thấy hết sức kiêu ngạo a.

      Nhưng mà tiểu thư giống như có Lê tiên sinh rồi, cũng đúng, tiểu thư gần đây đối với Lê tiên sinh cũng rất lãnh đạm, chẳng lẽ là vì người trẻ tuổi này? Dì Liên quay đầu lại ngắm Nghiêm Túc cái, nhịn được gật đầu, xem ra đáng tin hơn so với Lê tiên sinh......

      Nghiêm Túc dĩ nhiên biết trong đầu người này có những tưởng tượng phong phú như vậy, cả đầu óc đều bị bé con trong ngực chiếm chỗ hết mất rồi, mặt Bình An dựa vào lồng ngực của , có chút bất an cọ xát, cái miệng đáng mấp máy mấy cái, sau đó ngủ say sưa, Nghiêm Túc nhìn nhịn được liền nở nụ cười.

      "Mời vào đây, tiên sinh ngài họ gì a." Dì Liên mở cửa phòng Bình An ra, mời Nghiêm Túc Bình An ôm vào.

      "Tôi họ Nghiêm." Nghiêm Túc giọng trả lời, hướng về phía Dì Liên, có dáng vẻ cao ngạo kiêu kì.

      Khuê phòng của ấm áp tinh xảo giống như nghĩ, có bài biện quá nhiều đồ vật sang trọng, nhàng theo phong cách điền viên, ghế sa lon hình hoa rải rác cùng rèm cửa sổ màu trắng, mỗi chỗ tất cả đều cho người ta loại cảm giác ấm áp.

      đem Bình An đặt lên giường, giúp đem áo khoác cởi ra, sau đó đắp chăn.

      Dì Liên cười híp mắt nhìn .

      Nghiêm Túc gặp ánh mắt đó của Dì Liên, là có loại ớn lạnh sống lưng.

      Dì Liên rất nhiệt tình mời Nghiêm Túc đến dưới lầu uống trà, Nghiêm Túc khách sáo cự tuyệt.

      "Nghiêm tiên sinh làm việc ở đâu thế? Cùng tiểu thư chúng tôi biết bao lâu?" Dì Liên đưa Nghiêm Túc ra ngoài, đường hỏi ngừng.

      Nghiêm Túc cũng có chút chống đỡ được rồi, "Tôi có công ty của mình, quen Bình An thời gian cũng ngắn." Từ lần gặp mặt đầu tiên đến bây giờ, ít nhất hai năm rồi.

      Gương mặt Dì Liên cũng cười thành đóa hoa cúc, quyết định chờ sau khi Phương tiên sinh trở về, phải báo cáo tường tận mới được.

      "Nghiêm tiên sinh, xin thong thả." Đưa Nghiêm Túc , Dì Liên tâm tình vui vẻ trở về làm việc.

      tới nửa giờ, Phương Hữu Lợi về, đồng lượt đến với Phương Hữu Lợi còn có Lê Thiên Thần, sáng hôm nay Phương Hữu Lợi cùng Lê Thiên Thần đến công trường để khảo sát, sau đó, phải gặp người bạn lâu năm, nên bảo Lê Thiên Thần về trước, lúc này thấy Lê Thiên Thần, còn tưởng rằng xảy ra chuyện gì.

      Đối mặt với nghi vấn của Phương Hữu Lợi, Lê Thiên Thần đè nén phiền não trong lòng, bình tĩnh với Phương Hữu Lợi, "Mới vừa rồi ở Thiên Hoa gặp phải Bình An, ấy giống như uống say, cho nên cháu tới xem chút."

      câu cũng nhắc đến Nghiêm Túc, ta biết ý của Phương Hữu Lợi đối với Nghiêm Túc như thế nào, nếu ông ấy biết Nghiêm Túc theo đuổi Bình An, có thể rất tán thành hay ? Đến lúc đó ta thua chắc.

      Dì Liên mở cửa cho bọn họ, cười đưa dép cho Phương Hữu Lợi thay.

      "Chị Liên, Bình An đâu? Trở lại chưa?" Nghe được Bình An uống say, Phương Hữu Lợi nhíu nhíu mày, vừa vào cửa liền hỏi Dì Liên.

      "Về rồi, ngủ ở trong phòng ạ." Dì Liên cười .

      "Là ai đưa ấy về vậy?" Lê Thiên Thần vội vàng hỏi, sau khi Nghiêm Túc cùng Bình An rời , ta cũng muốn đuổi theo, ai biết Đỗ Hiểu Mị đột nhiên ôm ta hôn, chờ lúc ta xuống lầu, bọn họ thấy, cho nên ta cũng biết Bình An là về như thế nào.

      "A, là vị Nghiêm tiên sinh đưa tiểu thư trở về, vị Nghiêm tiên sinh kia dáng dấp khỏe mạnh, hơn nữa đối với tiểu thư cũng dịu dàng, là ngài ấy ôm tiểu thư trở về phòng đấy." Dì Liên lập tức đem Nghiêm Túc mạnh mạnh mẽ mẽ khen ngợi phen.

      Lê Thiên Thần nghe, cả khuôn mặt cũng xanh mét.

      Phương Hữu Lợi cũng nhíu mày, quay đầu lại nhìn Lê Thiên Thần, "Hôm nay Bình An ăn cơm với Nghiêm Túc?"

      Lê Thiên Thần cứng đờ gật đầu cái.

      "A, cũng có gì, Bình An vốn cũng muốn mời ta ăn cơm." Phương Hữu Lợi cười , "Nha đầu này hoàn toàn thể uống dù chỉ chút rượu, lại vẫn làm phiền người ta."

      囧, Phương tiên sinh vẫn còn đem Nghiêm Túc trở thành trưởng bối của Bình An, làm sao nghĩ đến con bảo bối của mình chập chờn bên miệng sói......

      Lê Thiên Thần nghe được giọng sao cả này của Phương Hữu Lợi, tim bị loại tâm tình gọi là ghen tỵ chật ních rồi.
      Last edited by a moderator: 1/9/14

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 51: đề

      Edit: Quảng Hằng


      <img class="alignnone size-full wp-image-37117" alt="101APPLE_IMG_1938" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/12/101apple_img_1938.jpg" width="450" height="338" />


      Phương Hữu Lợi bảo Lê Thiên Thần chờ ở phòng khách, trở về phòng thay bộ quần áo thoải mái.

      Lê Thiên Thần ở phòng khách hoàn toàn ngồi yên, ta rất muốn đến xem Bình An, lại ràng biết nếu như quá nóng vội, chỉ có Bình An đối với ta càng thêm kháng cự, ngay cả Phương Hữu Lợi cũng ác cảm đối với ta.

      Lúc này tâm của ta giống như rơi vào trong chảo dầu nóng bỏng, cách nào bình tĩnh.

      Dì Liên bưng cho ta ly trà, "Lê tiên sinh, mời uống trà."

       "Dì Liên, Nghiêm Túc đó...... Có làm gì Bình An ?" ta nhịn được mở miệng hỏi Dì Liên, về Nghiêm Túc cùng Bình An, ta muốn biết tường tận từng chi tiết.

      " có làm cái gì nha, cũng chỉ là ôm tiểu thư trở về phòng, vị Nghiêm tiên sinh này tệ." Dì Liên cũng phải là ngu ngốc, dĩ nhiên biết Lê Thiên Thần suy nghĩ gì, chỉ là, phải bà thích Lê Thiên Thần, trực giác của bà lại cho là Nghiêm tiên sinh dường như thích hợp với tiểu thư hơn.

      "Vậy sao? Bình An có phản kháng sao?" ta vẫn quên Bình An có tính thích sạch .

      " có, tiểu thư cùng Nghiêm tiên sinh là người quen mà." Dì Liên cười ha hả , "Lê tiên sinh, mời cậu ngồi, tôi còn phải đến phòng bếp chuẩn bị bữa ăn tối."

      Lê Thiên Thần nhìn đồng hồ, ra là năm giờ rưỡi rồi.

      Phương Hữu Lợi ở lầu xuống, dặn dò Dì Liên, "Tối nay Thiên Thần ở chỗ này ăn xong hãy , tôi thấy Bình An thức sớm đâu, Dì Liên, chị chừa lại chút để cho con bé ăn khuya."

      "Dạ, tiên sinh." Dì Liên dạ tiếng, quay người đến phòng bếp.

      "Thiên Thần, chuyện hai ngày trước bác với cháu, cháu suy nghĩ như thế nào?" Phương Hữu Lợi ngồi xuống ở ghế sa lon đối diện Lê Thiên Thần, mỉm cười nhìn ta.

      Hai ngày trước, Phương Hữu Lợi hỏi Lê Thiên Thần, muốn ta đến Thành phố S mở công ty chi nhánh, Thành phố S là khu công nghiệp mới mở Trung Quốc vô cùng chú ý đầu tư mấy năm gần đây, rất có triển vọng, nhưng là cực kỳ khổ cực, nếu như Lê Thiên Thần có thể thành công, hai năm sau có thể trở thành Tổng giám đốc của Phương thị rồi, nếu chỉ dựa vào Phương Hữu Lợi đối với ta bồi dưỡng cùng thiên vị, cho dù ta làm Tổng giám đốc, công việc cũng phát triển lắm.

      Lê Thiên Thần đối với khiêu chiến này rất có hứng thú cùng lòng tin, ta nghi ngờ năng lực của mình, ta có lòng tin mở công ty chi nhánh ở Thành phố S thành công, tương lai cũng thua gì những thành phố khác, nhưng mà, ta còn có chút do dự.

      Lần này ta , đến hai năm hoàn toàn là thể trở lại Tổng Công Ty, tương đối mà , cơ hội ta gặp được Bình An cũng ít rất nhiều, cảm tình của Bình An đối với vốn là có chút nhạt rồi, nếu tách ra lâu như vậy, ta sợ......

      Phương Hữu Lợi nhìn thấy do dự mặt Lê Thiên Thần, hiểu ta nghĩ cái gì, trầm giọng , "Thiên Thần, con biết , kể từ khi biết Bình An thích con, bác xem con là người nhà, con là người trẻ tuổi lại rất có tài, tương lai của con tệ. Chỉ là Bình An rốt cuộc vẫn còn là , ở phương diện tình cảm hoàn toàn vẫn thể có tính cố định, trước kia con bé thích tại chưa chắc thích, tại thích tương lai cũng chưa chắc thích, bất kể như thế nào, bác cũng chỉ đem con bác giao cho người mà có thể chân chính làm cho bác yên tâm. Thiên Thần, con cần cơ hội, Bình An cũng cần thời gian."

      Dừng chút, Phương Hữu Lợi lại , " ra bất kể tương lai Bình An tính thế nào, bác đều cũng xem con như người nhà, cho dù con thể làm con rể bác, cũng là người mà bác tin tưởng nhất."

      Lê Thiên Thần cảm động nhìn Phương Hữu Lợi, "Chú Phương......" Sau khi ta tốt nghiệp bắt đầu đến Tập đoàn Phương thị làm việc, vừa bắt đầu chỉ là nhân viên bình thường, là bởi vì cha và Phương Hữu Lợi là bạn học cũ, mới tương đối thuận lợi, có bị quá nhiều chèn ép, sau đó Bình An đối với ta lưu luyến si mê, Phương Hữu Lợi mới chính thức cất nhắc ta.

      Mặc dù là tốt nghiệp đại học nổi tiếng, nhưng trong đám bạn học của ta, người nào ở trong thời gian ngắn này có thể có thành quả như ta. Cũng phải tốt nghiệp đại học danh tiếng là có thể có được ưu đãi, cũng phải là mỗi người có tài cũng có thể gặp phải người biết trọng dụng, ta là may mắn, mới gặp được Phương Hữu Lợi.

      Nhưng nếu như có Bình An, tất cả ưu đãi cũng có mức độ.

      Trước là vì muốn chứng minh mình phải là bởi vì Bình An mới có thể thành công, vì ít tự ti buồn cười mà dám đón nhận Bình An, đợi đến bây giờ ta nhìn ràng tim của mình rồi, Bình An cũng chết tâm với ta rồi.

      "Con suy nghĩ kỹ ." Phương Hữu Lợi .

      "Chú Phương, con đếnThành phố S!" Mắt Lê Thiên Thần hơi trầm xuống, vẻ do dự mặt cũng biến thành cực kỳ kiên định, Bình An bây giờ kháng cự ta, có lẽ giữa bọn họ cần chút khoảng cách.

      Khoảng cách có thể sinh ra tình , cũng có thể sinh ra nhớ nhung.

      Muốn lần nữa theo đuổi Bình An, nhất định phải thay đổi mình trước.

      Phương Hữu Lợi tán thưởng gật gật đầu, "Tốt! Vậy chuẩn bị chút!"

      Dì Liên lúc này đem cơm tối chuẩn bị xong, hai người cùng nhau đến phòng ăn cơm, Phương Hữu Lợi hỏi Lê Thiên Thần, "Có ai có thể thay thế vị trí trợ lí của con , con có đề nghị gì ?"

      Lê Thiên Thần suy nghĩ chút, nhìn Phương Hữu Lợi cái, có chút chần chờ , "Chú Phương thấy Đỗ Hiểu Mị như thế nào?"

      Mày Phương Hữu Lợi nhíu cái, chỉ là giọng nhàn nhạt, " ấy điều đến bộ phận PR, thích hợp điều động nữa."

      Kể từ khi ở Hongkong xác định cự tuyệt Đỗ Hiểu Mị, ta cũng làm ra hành động mập mờ gì với ông nữa, nhưng Phương Hữu Lợi cũng muốn tìm trợ lí cứ có ý định lẳng lơ với mình, ở công ty ông luôn luôn công và tư ràng, tuyệt đối thể gây ra bất cứ xì căng đan gì.

      "Chú Phương, hay là điều người ở bộ thư ký lên." Lê Thiên Thần .

      "Ngày mai đem toàn bộ hồ sơ nhân của bộ thư ký cho bác xem." Trợ lí tương đương với tay trái tay phải của ông, Phương Hữu Lợi phải tự mình chọn lựa.

      Ăn xong cơm tối, hai người lại đến thư phòng bàn công việc rồi.

      Phương Hữu Lợi lấy ra hồ sơ, "Con đối với kế hoạch Phượng Hoàng thành này của Nghiêm thị có ý kiến gì ? "

      "Tiền đầu tư quá lớn, quá mạo hiểm rồi." Lê Thiên Thần , bất kể là về công hay tư, ta cũng cảm thấy nếu như muốn cùng Nghiêm thị hợp tác, phải là quá lý trí.

      "Đây là sáng tạo mới của giới địa sản ở thành phố G này, Nghiêm Túc quả nhiên làm người ta thể khinh thường." Ngay cả ông cũng đều thể bội phục hành vi lớn mật cùng tinh thần mạo hiểm của người trẻ tuổi này, hạng mục lớn như vậy, ngộ nhỡ thất bại, Tập đoàn Nghiêm thị nhất định trọng thương.

      Nhưng nếu như thành công...... Trong vòng mười năm, Thành phố G có bất kỳ tập đoàn có thể vượt qua Nghiêm thị!

       "Chú Phương cảm thấy Phượng Hoàng thành có tỷ lệ thành công bao nhiêu?" Lê Thiên Thần hỏi.

      "Cái này khó mà ......"

      Lúc bọn họ bàn công việc, Bình An ngủ mấy giờ rốt cuộc cũng tỉnh lại, vừa mở mắt liền nhìn đến vách tường quen thuộc, mới biết ra là về nhà.

      Bởi vì ngủ quá lâu tứ chi của có chút như nhũn ra, đầu còn mơ mơ màng màng, nhớ nổi mình về nhà như thế nào,, nhớ ở Thiên Hoa gặp được Lê Thiên Thần cùng Đỗ Hiểu Mị, sau đó xảy ra chuyện gì, đúng là chút ấn tượng cũng có.

      Bình An gãi gãi tóc lộn xộn lung tung, xuống giường, tắm cho có tinh thần trước.

      Chờ sau khi Bình An rửa mặt xuống lầu, sắp chín giờ rưỡi rồi, bụng kêu rột rột.

      "Tiểu thư, tỉnh?" Dì Liên ở phòng khách nhìn thấy Bình An xuống cầu thang, lập tức cười kêu tiếng.

      "Dì Liên, con đói quá, có đồ ăn hay ?" Bình An hỏi.

      "Chuẩn bị cho xong hết rồi, tôi hâm lại." Dì Liên .

      Bình An ngồi xuống bên cạnh bàn hình chữ nhật ở phòng ăn, "Ba trở về chưa?"

      "Tiên sinh về rồi, chuyện cùng Lê Thiên Thần ở thư phòng đấy." Dì Liên vừa hâm nóng thức ăn cho Bình An, vừa trả lời.

      Nghe được có Lê Thiên Thần ở trong nhà, Bình An bĩu môi, "Đúng rồi, Dì Liên, là ai đưa con về."

      "Là Nghiêm tiên sinh, cậu ấy ôm trở về phòng." Dì Liên đưa canh nóng tới cho Bình An, cười híp mắt hỏi, "Nghiêm tiên sinh dáng dấp tuấn tú, tiểu thư, cậu ấy là bạn trai của phải ?"

      Bình An bật cười, " ta có rất nhiều bạn , nhưng bao gồm con."

      "A! Nghiêm tiên sinh có bạn ?" Dì Liên thất vọng than thở, "Cậu ấy đối với dịu dàng như vậy, còn tưởng rằng cậu ấy theo đuổi ."

      Bình An nhàn nhạt cười cười, cúi đầu uống canh nóng, cũng phải là mười bảy mười tám tuổi, dĩ nhiên là nhìn ra Nghiêm Túc đối với có hơi quá tốt chút, nhưng thế sao? Về chuyện tình cảm, hoàn toàn muốn đụng vào nữa.

      bao lâu sau, Lê Thiên Thần liền từ thư phòng Phương Hữu Lợi xuống, nhìn thấy Bình An ở phòng ăn, sắc mặt nặng nề tới, "Bình An."

      "Ừ, muốn sao? tiễn." Bình An giọng nhàn nhạt, ngay cả chào hỏi cũng trở nên rất lạnh lùng.

      Trong miệng Lê Thiên Thần khô khốc, thanh càng phát ra dịu dàng, "Bình An, Nghiêm Túc là người thâm tàng bất lộ, em...... Phải bảo vệ mình tốt."

       Bình An cười liếc ta cái, "Cám ơn quan tâm."

      "Vậy trước, tháng sau, phải đến Thành phố S rồi, trong thời gian ngắn trở về, em chăm sóc mình tốt." Lê Thiên Thần chăm chú nhìn mặt của , muốn biết có phản ứng gì.

      Bình An sửng sốt, ngay sau đó mừng rỡ trong lòng, ngược lại quên mất, Lê Thiên Thần quả rời khỏi vài năm, nghĩ đến2 năm kế tiếp cần nhìn thấy ta, tâm tình của nhất thời rực rỡ như ánh nắng mặt trời, "Vậy sao? cũng chăm sóc mình tốt nhé."

      từng ở Thành phố G cùng Thành phố S Nam Bắc qua lại bôn ba, chỉ vì có thể cùng ta chung đụng nhiều chút, ta có thời gian tìm đến , liền tự mình tìm ta.

      Đây chỉ là từng khư khư cố chấp lao tới.

      Chẳng qua chỉ là đã từng!
      Nguyên Nguyễn, cucai_yunnie, Nga Nhi4 others thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 52: ước hẹn cùng ba

      Edit: Quảng Hằng


      Sau khi Lê Thiên Thần rời , Bình An liền đến thư phòng tìm Phương Hữu Lợi.

      "Bình An, tỉnh rồi à? Sao hôm nay uống say vậy?" Phương Hữu Lợi vẫn còn xem thành tư liệu về Phượng Hoàng, đây là đầu tư rất quan trọng, ông phải nghĩ lại.

      Nghĩ đến Lê Thiên Thần khẳng định cùng ba chuyện ở Thiên Hoa gặp phải , Bình An cũng định giấu giếm, cười , "Hôm nay con định mời Nghiêm Túc ăn cơm, cẩn thận uống ly rượu nhạt, quá mất mặt rồi, còn phải phiền ta đưa con về."

      "Tửu lượng của con kém như vậy, về sau cho uống rượu ở bên ngoài nữa!" Phương Hữu Lợi nghiêm nghị .

      "Biết rồi ba ạ, về sau dám nữa." Bình An le lưỡi, cười hì hì ngồi vào bên cạnh Phương Hữu Lợi, "Ba, xem tư liệu Phượng Hoàng thành à."

      "Đúng vậy, thận trọng chút, hạng mục này , phải đầu tư thời gian cùng tiền bạc ít" Khu biệt thự lớn như vậy tiền bạc , tốn kém khẳng định phải số lượng , còn thời gian nữa, trong thời gian ngắn cách nào nhìn thấy thành quả, làm xong cũng phải là chuyện của hai năm sau.

      "Ba, nhớ sáng sớm ngày mai con có hẹn với ba đó." Bình An biết thái độ của ba ra đối với lựa chọn công trình đều vô cùng bảo thủ, nếu như phải có cơ hội ăn gian, cũng dám khuyên ba đáp ứng hợp tác cùng Nghiêm thị.

      "Ba nhớ rồi, dám quên ước hẹn với con đâu!" Phương Hữu Lợi cười .

      "Vậy con về phòng trước đây, ba, ba cũng nghỉ ngơi sớm chút." Bình An cùng Phương Hữu Lợi ngủ ngon, sau khi từ thư phòng ra, trở về phòng, Thứ hai phải thi, còn cần học bài.

      Trước kia ôm chí lớn, đối với việc học cũng chỉ mong có được bằng tốt nghiệp, tại cũng giống trước nữa, phải chăm chỉ học mới đúng.

      Ngày thứ hai, Bình An cùng Phương Hữu Lợi ăn sáng xong, liền lên xe ra cửa.

      "Con là...... Muốn dẫn ba đâu vậy?" Phương Hữu Lợi ngồi ở vị trí kế bên tài xế, nhìn cảnh sắc ngoài cửa xe, dường như là về hướng khu vực ngoại thành, ông có chút hoang mang hỏi Bình An.

      "Chúng ta đến xem mảnh đất là Nghiêm Túc muốn khai thác, ba, nhất định ba vẫn chưa đích thân đến xem qua đúng ." Bình An cười .

      Phương Hữu Lợi ngẩn ra, hiểu vì sao Bình An dẫn ông tới nơi này, "Vốn là định hai ngày nữa xem thử, con dẫn ba đến làm gì?"

      Lái xe suốt canh giờ, cuối cùng đến mục đích, Bình An tìm mảnh đất bằng phẳng dừng xe, ôm Phương Hữu Lợi chỉ vào mảng đất trống lớn trước mắt "Ba, hoàn cảnh chung quanh của nơi này ra tệ, theo quy hoạch ở đây sắp lập xe điện ngầm tuyến số bảy vào ba năm sau, đến gần hạng mục sắp đặt trạm điểm, khiến cho hạng mục này cùng với nộ thành nối liền nhau, giao thông nhanh và tiện, chung quanh lại có núi non bao quanh, hoàn cảnh tốt."

      "Bình An, con rốt cuộc muốn gì?" Phương Hữu Lợi dù bận vẫn ung dung nhìn con , nơi này trước mắt còn mảnh hoang vu, mặc dù chánh phủ có công văn muốn khai thông tuyến xe điện ngầm số bảy, nhưng vẫn chưa khởi công, tất cả chỉ là tin tức, sao Bình An nhìn ra giá trị nơi này như vậy.

      "Nơi này có 3400 mẫu, có thể thiết kế rất nhiều khu biệt thự với chủ đề riêng biệt. Có thể xây dựng theo lối kiến trúc đúng tiêu chuẩn cao cấp, phong cách thanh nhã, chất liệu mộc mạc, màu sắc nhàng, khẳng định mười phần quý phái sang trọng, cũng có thể xây dựng theo lối kiến trúc Châu Âu….. Nơi này hoàn toàn có thể xây dựng thành khu biệt thự sân vườn trong thành phố. Ba, ba nghĩ thử , lúc đứng ở ban công, nhìn non xanh nước biếc, trời xanh mây trắng, khí mát mẻ, đây phải là cuộc sống hòa mình với thiên nhiên mà người thành thị trước giờ luôn thích sao?" Đôi mắt to tròn sáng ngời của Bình An sáng rạng rỡ, dường như rất hưng phấn, " Ba, hoàn toàn cần lắng nơi này là khu vực ngoại ô, chỉ cần chung quanh có hoàn cảnh sung túc, nơi này và nội thành có cái gì khác nhau chứ?"

      Tương lai nơi này hoàn thiện tất cả các công trình cũng các giao thông hoàn chỉnh, có khách sạn cấp năm sao, trường học chất lượng cao, bệnh viện, siêu thị, khu phố kinh doanh….. Là khu vực thành thị theo tiêu chuẩn đại nhất sáng chói rực rỡ nhất, tạo nên thời đại mới cho nền địa sản mới ở khu vực Thành phố G khổng lồ này.

      Mà theo tiến độ khai phá đẩy mạnh, hoàn cảnh sinh hoạt của Phượng Hoàng thành cũng càng ngày càng đẹp, càng ngày càng thoải mái cùng thuận tiện, đây là cảm nhận ban đầu của , đây cũng là nguyên nhân thành công của Nghiêm thị.

      Ánh mắt hài hước của Phương Hữu Lợi dần dần thâm trầm, lấy loại ánh mắt nhìn xa của thương nhân nhìn khoảng gian rộng rãi này, "Bình An, ý con là hi vọng ba hợp tác cùng Nghiêm Túc?"

      "Hợp tác với ai cũng phải vấn đề, quan trọng nhất, là con biết ba vẫn muốn khai phá khu vực biệt thự mới với phong cách mới có thể đột phá, nơi này, là nền tảng rất tốt." Bình An , đây là lí do duy nhất nghĩ lâu, có thể thuyết phục ba.

      "Nơi này mạo hiểm quá lớn." Nếu như ông còn trẻ mười tuổi, nhất định chút do dự lấy ra toàn bộ tài sản tới đánh cuộc lần.

      "Nhưng mà lợi nhuận nó mang đến cũng là thể khinh thường." Bình An , "Con tin tưởng ba, nhất định thành công."

      Đầu tư kinh doanh cũng phải mình tin tưởng là đủ! Phương Hữu Lợi cười sờ sờ đầu Bình An, gác tay ở gần đó chậm rãi bước .

      Bình An có chút nổi giận, cũng biết làm sao thuyết phục ba đáp ứng cùng Nghiêm thị hợp tác đầu tư Phượng Hoàng thành, cũng thể với ông, tương lai nơi này nhất định đại phát tài, bởi vì trọng sinh nên biết ba năm sau xảy ra chuyện gì.

      Đến lúc đó ba chắc chắn cho là đầu óc có vấn đề.

      Đáng tiếc, ngay cả bản kế hoạch cũng có thấy, nếu càng có thể tìm được lý do thuyết phục ba, tại chỉ có thể dựa vào xem như ngây thơ của , ở bên cạnh ba ra sức cỗ vũ ba đầu tư.

      Ba là thương nhân vô cùng lý trí, làm sao có thể bởi vì mấy câu của mà đáp ứng, rốt cuộc vẫn còn quá tự lượng sức.

      ra Phương Hữu Lợi đối với phần đầu tư này phải là động lòng, chỉ là suy tính đến hậu quả, mới có thể do dự.

      Bình An những chuyện này, ông cũng nghĩ tới rồi, chỉ là nghĩ tới Bình An cũng có cái nhìn như vậy, ông cười quay đầu, "Bình An, khi nào con chú ý đến hạng mục đầu tư này vậy?"

      "Lần trước ở hội sở nghe được ba cùng Nghiêm Túc chuyện, mặc dù con phải là nhân viên của Phương thị, nhưng phải học tập nghiên cứu từ nhiều phương diện, đúng ." Bình An tới cười hì hì .

      "Ừ, đây mới là thái độ học tập, con rất khá, chỉ là con thấy đều là mặt ngoài, rất nhiều chi tiết cặn kẽ bên trong cũng đến, ngày mai ba hẹn Nghiêm Túc, đến lúc đó chúng ta bàn lại cẩn thận." Phương Hữu Lợi .

      Bình An mặt mày hớn hở, " như vậy, ba xem xét?"

      Phương Hữu Lợi gật đầu, "Có lẽ ba còn có thể mạo hiểm thêm lần nữa."

      "Ba còn trẻ lại lợi hại như vậy, chắc chắn thua thiệt." Bình An ôm lấy Phương Hữu Lợi, nếu như Tập đoàn Phương thị có thể tham dự đầu tư Phượng Hoàng thành, tương lai nghiệp của Tập đoàn Phương thị cũng bay vọt bước dài, đối với về sau vẫn muốn đầu tư khu vực biệt thư to lớn khác vượt qua cả Phượng Hoàng thành, đối với ba mà , là chuyện tốt. Sau này thân thể ba yếu , cũng là do áp lực có liên quan đến dự án này.

      Quá muốn từ trong hối hận đền bù cùng vượt qua đoạn dự án, mà mình bỏ lỡ, là chuyện rất khó khăn.

      Phương Hữu Lợi nở nụ cười vui vẻ.

      Cùng lúc đó, ở Golden Bay đánh golf , Nghiêm Túc gặp được nhân viên cấp cao nào đó của Công ty AOMI, hai người chuyện với nhau chốc lát, rồi sau đó, nhân viên cấp cao đó sắc mặt nặng nề rời khỏi hội sở.

      Đại thúc của mềnh, ko truy đuổi ráo riết, ko ra vẻ si tình, nhưng thầm ở bên cạnh chị cần gì giúp nấy, thậm chí đưa ra chỉ dẫn cho chị nữa, híc híc, bấn đại thúc quá à
      Last edited by a moderator: 1/9/14

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 53: bị bài xích

      Edit: Quảng Hằng


      Thứ hai, bọn Bình An bắt đầu cuộc thi cuối kỳ.

      Mười giờ rưỡi thi xong ra ngoài, Tống Tiếu Tiếu đề nghị họ cùng đến thư viện ôn lại bài vở chiều nay thi.

      "Tốt, tớ còn có hai đề dài vẫn chưa học xong nè, đến Thư viện tương đối thanh tĩnh." Vi Úy Úy giơ tay tán thành.

      Kỷ Túy Ý ôm vai Bình An bả vai, "Vậy xem sách , xem thuận tiện ra ngoài ăn cơm."

      "Bình An, cậu thi được ?" Tống Tiếu Tiếu thấy Bình An dọc theo đường giống như ở như vào cõi thần tiên, còn tưởng rằng là thi được khá.

      Nghĩ đến chuyện hôm nay ba cùng Nghiêm Túc gặp mặt, Bình An có chú ý đám bạn chuyện, bị Kỷ Túy Ý gõ cái đầu, mới phục hồi tinh thần lại, "Cái gì?"

      “Cậu ngơ ngác như thế vì làm bài được à." Kỷ Túy Ý chọc chọc bả vai của .

      "Hoàn hảo á..., có vấn đề lớn lao gì." Bình An cười cười vui vẻ mà .

      "Vậy tốt, nếu cậu lỡ thi rớt rồi, tớ đúng là lo lắng thay cho giáo sư Âu môn tài chính." Sáng nay bọn họ thi là môn tài chính, dạy bọn họ giáo sư họ Âu.

      “Liên quan gì đến giáo sư Âu?" Bình An hoang mang hỏi.

      phải trước đay cậu , nếu giáo sư nào dám cho cậu điểm thấp, cậu vẽ hoa lên xe của người đó sao?" Kỷ Túy Ý cười hỏi.

      囧...... Bình An đầu đầy vạch đen, "Lúc đó tớ chỉ đùa thôi mà, các cậu tưởng à."

      "Được rồi, nhanh đến Thư viện thôi." Tống Tiếu Tiếu hét lên.

      Ba ngày kế tiếp, Bình An đều khẩn trương vượt qua kì thi. Ba cùng Nghiêm Túc bàn như thế nào, bên Công ty AOMI có tiến triển gì, cũng còn chưa có kết quả, định suy nghĩ thêm nữa, chỉ chuyên tâm học tập thôi.

      Buổi chiều ngày thứ ba sau khi thi xong, Bình An cũng có vội vã về nhà, mà là cùng bạn tốt kí túc xá cùng dạo phố, họ chính thức nghỉ đông rồi, ngày mai phải tạm thời chia tay, đương nhiên là muốn thừa dịp hôm nay vừa được xả hơi chơi vui chút.

      Tống Tiếu Tiếu cùng Kỷ Túy Ý đều là mua vé xe vào sáng ngày mai, Vi Úy Úy chờ về chung với mấy bạn đồng hương ở trường học khác.

      Họ tới chỗ kinh doanh phồn hoa nhất của Thành phố G, đường dành riêng cho người bộ, Bắc Thanh Đường.

      Bắc Thanh Đường là địa phương rất có lực hấp dẫn, chỉ có siêu thị hạng sang, cửa hàng bán quần áo, giày dép, cửa hiệu đồng hồ…… Còn có rất nhiều thương phẩm cao cấp khác, trừ những thứ này còn có quầy bar, khu ẩm thực KTV...... Nơi này là thiên đường của những người trẻ tuổi.

      Bọn Bình An hôm nay nhất định phải chơi cho thỏa thích, đến khu ẩm thực phố Đông mua đống ăn vặt, bốn người ăn vô cùng happy, bọn Kỷ Túy Ý đều là cay vui, Bình An là cay trong nước mắt, khăn giấy cũng dùng hết hai gói.

      Sau đó, họ định đến KTV tiếp tục happy, họ thuê phòng riêng bởi vì tửu lượng của các đều là bi kịch, cho nên có có gọi bia, chỉ gọi nước ép hoa quả.

      Mỗi lần hát Karaoke họ cần phải hát qua lời mở lời, mặc dù Quảng Đông phải quá chuẩn xác, nhưng cũng rất tận hứng.

      Vi Úy Úy cùng Kỷ Túy Ý thâm tình khẩn thiết hát hò, Tiếu Tiếu bảo Bình An theo chuyến đến phòng rửa tay.

      Lúc hai người từ phòng rửa tay ra, bên cạnh cửa gặp được thư kí trưởng hội học sinh, Liễu Mi. Bình An cười cùng chào hỏi, "Liễu học tỷ, chị cũng tới hát Karaoke à?"

      Liễu Mi thấy Bình An, con mắt lóe lên cái, có chút xấu hổ gật gật đầu, "Đúng vậy, sao em cũng ở đây?"

      "A, cùng bạn kí túc xá tới chơi." Bình An cùng Liễu Mi giao tình mặn lạt, cho nên chỉ là hàn huyên mấy câu, liền tách ra về chỗ của mình, cũng quan tâm đến thần sắc quái dị mặt Liễu Mi.

      Lúc ngang qua gian phòng lớn, bởi vì cửa phòng mở, liếc cái có thể nhìn ràng tình cảnh bên trong.

      Bình An nhàn nhạt liếc mắt nhìn, bước chân khẽ ngừng lại, khóe miệng chứa đựng nụ cười lạnh nhìn thẳng vào ánh mắt của Đàm Tuyền.

      Gần như tất cả cán bộ hội học sinh đều ở bên trong, chỉ là gần như, bởi vì cùng Ôn Triệu Dung đều ở trong đó. Đàm Tuyền cầm Microphone hát bài Em biết em đắm say, biểu tình say mê đó khi vừa gặp Bình An trong nháy mắt cứng lại, thanh như con vịt bị mắc kẹt trong cổ, cạc cạc hát ra được.

      Tống Tiếu Tiếu xích tiếng bật cười, "Đây phải là Hội trưởng hội học sinh chúng ta sao?"

      Người ở bên trong bởi vì phản ứng của Đàm Tuyền cũng chú ý tới Bình An, biểu tình của mỗi người đều vô cùng đặc sắc, mà ngồi ở vị trí ở giữa mỉm cười kiều mỵ, phong tình vạn chủng nhìn Bình An là Đỗ Hiểu Mị.

      thể thừa nhận, Đỗ Hiểu Mị báu vật, những khác ở bên cạnh ta liền giống như những phiến lá tầm thường, chỉ phụ trợ giúp làm nổi bật đóa hoa hồng xinh dẹp như ta.

      "Phương Bình An, phải là có chuyện tới được sao?" Phó Chủ Tịch Ông Hiền Bân kinh ngạc nhìn Bình An, từ bên trong ra.

      "A, tôi có chuyện gì?" Bình An cười như cười hỏi, trong lòng đại khái có câu trả lời.

      "Trước Nguyên Đán mọi người bận rộn lâu như vậy, cho nên thừa dịp này muốn xả hơi, ra ngoài thư giãn, nhận được thông báo sao?" Ông Hiền Bân cau mày hỏi.

      "Có thể là tôi sơ suất nên thấy thông báo thôi." Bình An cười , theo chân những người này ra ngoài thả lỏng, đó phải là cho mình ngột ngạt sao? Chỉ là, có tới hay là chuyện của , còn bọn họ có thông báo với hay lại là chuyện khác, đây là vấn đề nguyên tắc.

      Vừa đúng lúc này Liễu Mi từ phòng rửa tay trở lại, Ông Hiền Bân liền hỏi ta, " Liễu Mi, có thông báo với Phương Bình An hôm nay phải tới họp mặt ?"

      Liễu Mi cười gượng mấy tiếng, đưa mắt nhìn về phía Đàm Tuyền.

      Đàm Tuyền xanh mặt để microphone xuống ra, với Ông Hiền Bân, "Là tôi bảo Liễu Mi cần thông báo cho Phương Bình An, mỗi lần họp mặt ta đều tham gia, chẳng lẽ lần này ngoại lệ?"

      Bình An cười , "Đàm học trưởng sai, lời này tôi nhớ kỹ rồi."

      Ông Hiền Bân tán thành nhìn Đàm Tuyền, nhưng nghĩ đây là chỗ công cộng cho nên có tiếp tục cùng ta cãi cọ.

      "Phương Học muội, có muốn vào chơi cùng mọi người hay , Đỗ học tỷ cũng ở đây đấy." Lúc Đỗ Hiểu Mị làm Hội trưởng hội học sinh, từng vang danh trong lòng ít học đệ, Ông Hiền Bân hiển nhiên là cũng người trong đó.

      ", Ông học trưởng, tôi cùng bạn, các người cứ tiếp tục chơi , chúng tôi trước." Bình An nhàn nhạt nhìn Đàm Tuyền cái, giọng lãnh đạm, bị bài xích ở hội học sinh phải là chuyện gì lớn, cũng quan tâm, chỉ là loại cảm giác bị xem thường này quá thoải mái mà thôi.

      Nhưng nguyên tắc bây giờ của phải lùi bước trời cao biển rộng, mà là ai làm cho thoải mái, liền tự mình thống khoái trở lại.

      "Bình An, sao vậy? Nhìn thấy tôi mất hứng cho nên muốn chơi cùng mọi người sao?" Đỗ Hiểu Mị mặc tối nay tương đối thoải mái, quần jean màu lam bó sát người, áo lông màu đen cao cổ bó sát người, bên ngoài khoác bộ áo vàng nhạt, vẫn nhìn ra dáng vóc quyến rũ như cũ, nhất cử nhất động còn tản ra khí chất hấp dẫn quyến rũ. ta chậm rãi ra, liền đứng ở giữa Đàm Tuyền cùng Ông Hiền Bân, nở nụ cười tinh xảo động lòng người nhìn Bình An.

      Bình An bật cười, da mặt của Đỗ Hiểu Mị phải là dầy bình thường, tùy tiện chuyện gì cũng có thể kéo về hướng người mình, "Đỗ tiểu thư, chơi vui vẻ lên chút, chơi cùng người trẻ tuổi, tâm tình cũng phải trở nên trẻ tuổi sáng sủa nha."

      Đôi mắt Đỗ Hiểu Mị lạnh lẽo, nghe ra Phương Bình An là châm chọc ta già rồi.

      "Học tỷ cũng là người trẻ tuổi, mọi người cùng nhau chơi mới vui vẻ, học muội, hay là mời bạn em đến chỗ này chơi chung ?" Liễu Mi bởi vì thông báo cho Bình An mà có chút áy náy, cho nên để ý sắc mặt của Đàm Tuyền, cười với Bình An.

      "A, Đỗ tiểu thư phải cao hơn chúng ta mấy lớp sao?" Bình An kinh ngạc hỏi, " nhìn ra Đỗ tiểu thư mới hai mươi mấy tuổi a."

      Nụ cười mặt Đỗ Hiểu Mị giảm, tiến lên bước thân mật mà ôm bả vai Bình An, ở bên tai giọng , "Phương Bình An, nếu như em biết tối hôm qua Thiên Thần làm gì với chị, bây giờ em cười nổi đâu.”

      Bình An cười đến càng thêm ngọt ngào, cất cao giọng, "Vậy sao? Vậy chị ngàn vạn lần được , em cũng muốn vui nha."

      Đỗ Hiểu Mị đưa tay từ bả vai của ra, " quấy rầy em chơi với bạn nữa, chơi vui vẻ lên chút."

      "Các người cũng thế." Bình An cười , cùng Tống Tiếu Tiếu rời .

      Trở lại phòng , Kỷ Túy Ý cùng Vi Úy Úy oán trách họ sao chỉ đến phòng rửa tay mà lâu hơn cả đến Châu Phi, Tống Tiếu Tiếu đem chuyện gặp phải cán bộ hội học sinh cho họ nghe.

      Kỷ Túy Ý xì tiếng khinh miệt, " Đàm Tuyền là thứ gì chứ, ủng hộ cậu, học kỳ sau hãy cho ta đẹp mắt!"

      " sai, Bình An, cục tức này cậu thể nhịn, học kỳ sau phải trả đũa mới được." Tống Tiếu Tiếu .

      Bình An cười , "Đó là đương nhiên."

      Theo các bạn nghĩ, ả Đổ Hiểu Mị này hay , nam xứng Lê Thiên Thần đó bị Bình An đối xử như thế là có xứng đáng hay ? Chap sau biết nhé ^^
      Last edited by a moderator: 1/9/14

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 54: sai lầm cả đêm

      Edit: Quảng Hằng


      Nhìn bóng lưng Bình An biến mất trong tầm mắt, Đỗ Hiểu Mị cảm giác ý định mới vừa rồi này của ả ta làm ả ta trở nên khó chịu. Trong công ty ai ai cũng biết Phương Bình An mê luyến Lê Thiên Thần, rất nhiều nữ nhân viên thầm mến Lê Thiên Thần đối với Bình An trừ hâm mộ còn có ghen tỵ, ai cũng dám cùng tranh giành Lê Thiên Thần.

      Lê Thiên Thần là người đàn ông được hoan nghênh nhất Tập đoàn Phương thị, trẻ tuổi tuấn, quan trọng nhất là tiền đồ vô lượng, lại bị thiên kim công chúa nhìn trúng, các thân thế bình thường khác nào dám hy vọng xa vời mình biến thành bé lọ lem trong chuyện cổ tích.

      ta ở lần đầu tiên nhìn thấy Lê Thiên Thần, cũng bị ta mê hoặc, nhưng ta biết Lê Thiên Thần dù khá hơn nữa, cũng cách nào mang ta đến cuộc sống của xã hội thượng lưu, mục tiêu của ta là Phương Hữu Lợi, đáng tiếc ta chưa thành công bị cự tuyệt đến gần.

      Tối hôm qua ta cố ý xuất ở dưới lầu của Lê Thiên Thần, câu dẫn ta, cùng ta lên giường...... ta là trong lòng mình nguyện ý, hay chỉ là vì trả thù Phương Bình An.

      Nếu như Phương Bình An giống như lời người khác mê luyến Lê Thiên Thần như vậy, tại sao mới vừa rồi nghe những lời đó còn có thể cười tự nhiên? Đây phải là phản ứng bình thường của người phụ nữ, bất kỳ người phụ nữ nào nghe được người đàn ông của mình cùng người phụ nữ khác có mập mờ, cho dù trấn định đến bực nào thái độ vẫn có biến hóa, ta càng nhìn ra Phương Bình An có bất kỳ tia biểu tình vui.

      Là Phương Bình An Lê Thiên Thần giống như tin đồn, hay là tâm cơ này quá thâm trầm rồi?

      "Học tỷ, Phương Bình An chính là người như vậy, chị phải cần phải để ý." Đàm Tuyền thấy sắc mặt Đỗ Hiểu Mị vui, còn tưởng rằng ta là bởi vì Phương Bình An lãnh đạm nên mới thế, vội vàng mở miệng an ủi.

      "Hả? Cách làm người của ta như thế nào?" Đỗ Hiểu Mị vào, mà là ghế sa lon tới màu tím cuối hành lang ngồi, ý bảo Đàm Tuyền cũng tới đây ngồi xuống.

      Ông Hiền Bân cùng Liễu Mi sớm trở lại phòng rồi.

      "Tự cho là đúng, tự chủ trương, tuyệt hòa đồng với người khác ban đầu nếu phải là Ôn Triệu Dung, thứ người như thế làm sao vào được hội học sinh, hừ, những thứ người có tiền đó đều tự cho là có tiền ngon." Bạn Đàm Tuyền phẫn nộ lên án.

      "Cậu là hội trưởng hội học sinh, quyền quyết định ở chỗ của cậu, có nên tiếp tục lưu lại hội học sinh hay , chẳng lẽ cậu thể làm chủ sao?" Đỗ Hiểu Mị nhàn nhạt hỏi, trong lòng ta rang hiểu tâm ý của Đàm Tuyền này đối với ta, chỉ là ta đối với loại lỗ mãng như thế này hoàn toàn có ý gì, cũng chỉ là lợi dụng chút, thỏa mãn chút tính ích kỉ của mình thôi.

      "Tôi quyết định, học kỳ sau vô luận như thế nào cũng phải đem Phương Bình An đá ra khỏi hội học sinh!" Đàm Tuyền căm giận bất bình .

      Đỗ Hiểu Mị nhếch môi cười, đối với Phương Bình An, trong lòng ta có loại suy nghĩ bệnh hoạn là muốn hủy diệt.

      Từ lần đầu tiên khi ta vừa gặp mặt Bình An, ta liền ghen tỵ ngây thơ sống trong tháp ngà được mọi người bảo bọc kia, ràng chỉ là người bình thường, tại sao lấy được chú ý cùng quan tâm của mọi người, tại sao có thể có được hạnh phúc mà ta có?

      Lòng ghen tỵ của phụ nữ, có lúc rất điên cuồng.

      Đỗ Hiểu Mị trở về phòng KTV nữa, cùng Đàm Tuyền lời từ biệt trực tiếp quá giang xe tới nhà Lê Thiên Thần.

      Lúc Lê Thiên Thần mở cửa, vừa thấy được là Đỗ Hiểu Mị, tự chủ nhíu hai hàng lông mày lại, " đến đây làm gì?"

      "Đây chính là lời với người phụ nữ tối hôm qua hầu hạ cả đêm sao?" Đỗ Hiểu Mị kiều mỵ cười khẽ, mị nhãn như tơ, mang theo tư thái quyến rũ nhìn .

      Đêm qua điên cuồng triền miên, tình dục điên dại đó mang tới kích thích hưởng thụ làm cho thân thể ta nóng ran trận, ta đè nén đáy lòng xôn xao với Đỗ Hiểu Mị, "Tối hôm qua là tôi uống nhiều quá, rất xin lỗi."

      Nụ hôn ướt át triền miên che lại lời .

      Đỗ Hiểu Mị ôm cổ của Lê Thiên Thần, sau nụ hôn nóng bỏng, mới thở hơi hổn hển hỏi, "Bây giờ uống say sao?"

      "Đỗ Hiểu Mị!" Trong đầu Lê Thiên Thần thoáng qua khuôn mặt tươi cười ngây thơ tinh khiết của Bình An, đưa tay muốn đẩy Đỗ Hiểu Mị ra, " về !"

      "Thiên Thần, ràng cũng muốn em." Đỗ Hiểu Mị cắn môi, uất ức kêu lên, bàn tay mềm mại xương vuốt ve lửa nóng dục vọng của ta.

      Lê Thiên Thần hít vào hơi, dùng sức đẩy ta ra, "Đây chỉ là phản ứng bình thường của đàn ông, ngày hôm qua là tôi uống say, tôi rất xin lỗi, Đỗ Hiểu Mị, muốn bồi thường cái gì tôi đều có thể cho ."

      Sắc mặt Đỗ Hiểu Mị trắng nhợt, ta nhất thời cảm thấy vô cùng thất bại, " cho rằng hôm nay em đến là vì bồi thường mới đến tìm ?"

      "Rốt cuộc muốn như thế nào?" Lê Thiên Thần bất đắc dĩ hỏi, tối hôm qua ta bởi vì Bình An lãnh đạm mà tâm tình tốt, đến quán bar uống nhiều, ở dưới lầu gặp phải Đỗ Hiểu Mị, cũng biết làm sao lại lên giường cùng ta, cái này nếu để Bình An biết, chắc chắn tha thứ cho ta.

      Đỗ Hiểu Mị đè nén lửa giận, uất ức hỏi, "Giữa chúng ta thể có phát triển khác sao?"

      " xin lỗi!" Lê Thiên Thần chút do dự cự tuyệt ta.

      "Tối hôm qua chúng ta ràng rất tốt đẹp!" Đỗ Hiểu Mị kêu lên, rốt cuộc ta có điểm nào thua kém Phương Bình An.

      "Tối hôm qua là sai lầm." Lê Thiên Thần .

      "Cho nên coi như là cùng kỹ nữ lên giường, bồi thường cho em xong liền có thể xóa bỏ?" Đỗ Hiểu Mị nộ hỏa công tâm, giận đến mức đầu co giật.

      Lê Thiên Thần cau mày nhìn ta, hẳn là biết nên trả lời thế nào.

      Đỗ Hiểu Mị cho ta là chấp nhận, cái tát quét tới, "Lê Thiên Thần, sao có thể nhục nhã em như vậy."

      Cho dù là ban đầu bị Phương Hữu Lợi cự tuyệt ngay mặt, ta cũng có cảm thấy chật vật cùng bị thương như vậy, Đỗ Hiểu Mị cố nén nước mắt, nhìn người đàn ông trước mắt ta muốn nghiêm túc lần, " có chút cảm giác nào với em sao?”

      Lê Thiên Thần vẫn như cũ lời nào.

      Có lúc người đàn ông lời nào, so với mở miệng còn tổn thương người hơn.

      Đỗ Hiểu Mị nhịn được rơi lệ, khóc hỏi, " thực động lòng với con bé đó?"

      Nhắc tới Bình An, Lê Thiên Thần đột nhiên ngẩng đầu, khẩn cầu nhìn ta, "Đừng cho Bình An biết chuyện xảy ra giữa chúng ta."

      "Em ." Đỗ Hiểu Mị cười lạnh, thể thừa nhận, ta vẫn thể nào thắng Phương Bình An.

      Nhưng ta dễ dàng liền thỏa hiệp như vậy đâu!

      Lê Thiên Thần thở phào nhõm, "Cám ơn ."

      " cần khách sáo, phải muốn bồi thường cho em sao? Em cho cơ hội." ta lau nước mắt, lần nữa ưỡn thẳng lưng, trở về là Đỗ Hiểu Mị tự tin khêu gợi.

      " muốn cái gì?" Lê Thiên Thần giọng hỏi.

      Đáy mắt của Đỗ Hiểu Mị thoáng qua tia châm chọc, giọng ra cầu của mình.

      Ngày thứ hai, sau khi Bình An đem Kỷ Túy Ý cùng Tống Tiếu Tiếu đưa lên xe lửa, cũng trở về trường học thu dọn đồ đạc để chuẩn bị nghỉ đông.

      Buổi chiều về đến nhà bao lâu, Trình Vận gọi điện thoại cho , là công ty Ao-Mi cũng định chính thức đại diện LENKA, trước tết lịch phải ký hợp đồng.

      Bình An nghe vậy, nhất thời tâm tình tốt.

      Ờ cháp sau lí do vì sao ông nhân viên cấp cao Lenka lại xụ mặt rời , đại thúc của mềnh thâm sâu lắm cơ :"&gt;


      Các bạn có thích chơi trò chơi ? Thế này nhé, từ đây đến 9 giờ nếu đc 30 cmt hoặc 25 like ủng hộ mình cho đăng chương tiếp theo ngay, nhắc lại đây chỉ là trò chơi, và cũng chỉ riêng chương này, bạn nào ko thik đừng tham gia chứ ko được đá quán nhé ^^
      Last edited by a moderator: 1/9/14
      Thuy12497, Nguyên Nguyễn, Nga Nhi7 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :