1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Độc Sủng Điền Văn Man Thê - Trạch Trạch Nhân Sinh (Update C112/173)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Skye

      Skye Well-Known Member

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      5,624
      [​IMG]Chương 10: Nỗi buồn nguyên chủ[​IMG]

      Edit: Van san
      Beta: Lyan

      “Ngươi muốn với ta chuyện gì sao?” kiên nhẫn của Bạch Tiểu Mễ tuy rằng cũng có, nhưng sau khi thấy Nhị đương gia này luôn luôn bí hiểm nhìn nàng, đây là cái ý tứ gì, có chuyện mau , có rắm mau phóng, lão nương đây có thời gian cùng ngươi trì hoãn.

      Đương nhiên Bạch Tiểu Mễ chỉ dám rống giận trong lòng, thể biểu ra bên ngoài, khi nhìn Nhị đương gia nàng còn biểu vẻ nhu hòa, còn có chút khiếp đảm.

      Ở dưới tình huống bạn hay thù, Bạch Tiểu Mễ thích giả bộ, như vậy nàng có thể thực được cái kế hoạch của mình, nếu vận dụng tốt còn có thể giả heo ăn cọp, mà trong lòng Bạch Tiểu Mễ Nhị đương gia trước mắt chính là nhân vật nguy hiểm nhất, đối xử với người bí hiểm này, nàng luôn cảnh giác đến hơn mười phần.

      đến ở nơi này, ngươi tốt nhất là nên an phận, cũng đừng có nghĩ đến chuyện rời khỏi, bởi vì ngươi trở về cũng chẳng phải là chuyện tốt hơn đâu!” Nhị đương gia nhìn vẻ mặt hòa khí của thiếu nữ trước mắt .

      Nhìn bộ dáng thiếu nữ này, chân mày Nhị đương gia nhíu lại.

      Nếu nàng muốn tìm chết chán sống như ngày đầu mới bị cướp về, như vậy lo lắng, dù sao nữ tử khi gặp những chuyện như vậy, la khóc, cam lòng, cầu xin tha thứ đó mới là việc bình thường, hơn nữa lúc trước nàng quả như thế, nhưng chỉ mới qua ngày, nàng tựa hồ thay đổi. Biến hóa này thoạt nhìn như là đổi người khác vậy.

      Nhị đương gia lo lắng đến việc có cách nào kiểm soát được này.

      Nếu Đại ca thích nàng, lấy cơ trí thông minh của Đại ca, nhất định cần phải lo lắng, nhưng vừa rồi nhìn thấy biểu của Đại ca, quả thực được tốt lắm, Đại ca giờ coi như còn lý trí, lo lắng khi rời , Đại ca gặp nguy hiểm, đặc biệt thời điểm tại Đại ca còn bị trọng thương.

      “Nhị đương gia cứ yên tâm lên đường! Để Đại tẩu tiễn ngươi đoạn!” An phận, cả nhà ngươi mới an phận, Bạch Tiểu Mễ oán thầm, nhưng mặt biểu lộ ra, mà vẫn như cũ tươi cười ngượng ngùng, ngữ khí mềm , cùng nữ tử mới tân hôn có gì khác nhau.

      Nhị đương gia khóe miệng run rẩy chút, lời này mới nghe qua hình như có ý gì khác! Nhưng nếu muốn truy cứu cũng chẳng tìm ra được nửa điểm sai lầm.

      “Lúc trước khi cướp ngươi , người trong nhà bức bách gả ngươi cho viên ngoại ngoài sáu mươi làm tiểu thiếp thông phòng thứ mười tám, hơn nữa nghe nhà Trương viên ngoại kia có thói quen cha, con đều dùng chung nữ nhân!” Kỳ việc này phải mất hai ngày mới điều tra được, nếu phải Đại ca là người đặc biệt đối với , nếu phải để đảm bảo an toàn cho Đại ca, cũng lười tra xem nàng là loại người nào.

      “A!” Bạch Tiểu Mễ sững sờ tại chỗ, nhìn Nhị đương gia thấy lúc giống như , phải gạt người.

      phải vậy chứ! ra vận mệnh nguyên chủ lại bi thảm đến như vậy.

      So với tại gả cho thủ lĩnh cường đạo còn đáng sợ hơn sao?

      “Ngươi quên đấy chứ! Trước khi xuất giá ngươi từng thắt cổ tự tử, là chúng ta gặp cứu ngươi, chẳng lẽ ngươi định cảm tạ chúng ta sao?” Nhị đương gia nhìn thấy Bạch Tiểu Mễ trợn mắt há hốc mồm, bỗng nhiên cảm giác thiếu nữ trước mắt này khá khả ái, khó trách Đại ca lại thích nàng.

      Nhưng tại sao nàng lại kinh ngạc như vậy? Chẳng lẽ ban đầu nàng biết mình phải gả cho người như vậy sao? Nhưng điều này là thể nào a! Nếu biết, nàng tự sát làm gì?

      Nếu nha hoàn phát sớm, có lẽ người bọn họ bắt cóc đến lượt nàng, như vậy Đại ca cũng vì sai sót ngẫu nhiên này mà sống sót.

      Tuy rằng cước kia khiến rất tức giận, nhưng dù sao Đại ca được cứu sống, đây mới là điều quan trọng nhất phải sao?

      Nguyên chủ phải gả cho lão nhân biến thái, lại còn con lão nhân cũng biến thái luôn, trước đó nàng ta còn tự sát, nếu bị cướp mang , nàng tại ở trong gia đình biến thái kia rồi.

      Nghĩ đến phải đối mặt với nhiều biến thái như vậy, Bạch Tiểu Mễ khẽ run lên. Như vậy nàng đúng là phải cảm tạ đám cướp này rồi.

      như vậy, nếu nàng chạy , muốn nghĩ biện pháp để về nhà, nhưng về nhà sau rất có khả năng lại bị đưa đến nhà Trương viên ngoại biến thái kia, Bạch Tiểu Mễ có cảm giác tương lai trước mắt nàng đen tối.

      Nhị đương gia thấy sắc mặt Bạch Tiểu Mễ lúc trắng lúc xanh, khóe miệng nhịn được giơ lên, cảm giác biểu của thiếu nữ giờ phút này mới được xem như phản ứng bình thường.

      Nhị đương gia thấy nàng chìm trong suy nghĩ của mình, cũng quấy rầy, xoay người lặng yên rời .

      Mặc dù cảm thấy giờ nàng là yếu đuối, khó có khả năng thoát ra khỏi Hắc Phong trại, nhưng biết vì sao vẫn lo lắng, vì thế mới có cuộc chuyện này, hình như hiệu quả cũng tệ?

      Thời điểm Bạch Tiểu Mễ phục hồi lại tinh thần Nhị đương gia từ lâu rồi.

      Thế nào nàng lại xui xẻo đến như vậy? Cũng phải, là nguyên do nào mà nàng lại rớt vào mệnh khổ thế này? tại bị bắt gả cho biến thái, mới thoát khỏi ma chưởng biến thái lại rơi vào tay “gấu”. Này còn chưa xong, lại chết đúng hôm thành thân, khiến nàng bị xuyên đến đây.

      Bất quá ngẫm lại chút! “Gấu” kia ý chỉ Lý Mặc Nhiên, mặc dù dáng dấp có ghê gớm chút, căn bản là thấy diện mạo, mặt đầy râu, nhưng dáng người lại rất tốt, quan trọng nhất có vẻ là người ngay thẳng, hẳn là có tiềm chất biến thái, lại đối xử với nàng khá tốt, quả so với gả cho biến thái tốt hơn rất nhiều.

      Nghĩ như vậy, Bạch Tiểu Mễ cảm thấy kỳ nếu ở chỗ này cũng là lựa chọn tốt, dù sao khi ra ngoài, với thân thể yếu đuối này, cho dù võ công ban đầu có cao hơn chút cũng khó tránh được người nhà đuổi bắt, gia đình biến thái kia hãm hại.

      Nhưng chẳng lẽ nàng lại ở lại đây? Ở lại đối mặt với “gấu” kia, đối mặt với việc đồng giường cộng chẩm, đối mặt với đêm động phòng hoa chúc chậm chạp chưa tới, tại bị thương, nàng có thể tránh , nhưng về sau khỏi làm sao?

      Đó mới là vấn đề a? Bạch Tiểu Mễ nhất thời cảm giác vận mệnh của chính mình đen thui, bị đóng kín có lối thoát.

      Ở lại cũng xong, mà đâu? Nàng có tiền, sống thế nào được trong xã hội này.

      Trùng trùng khó khăn ở phía trước, nhất thời làm Bạch Tiểu Mễ cảm thấy khó khăn.

      “Nương tử! Nương tử!” thanh vô cùng từ tính từ trong phòng vang lên.

      Chỉ nghe thấy thanh , nhìn thấy người, Bạch Tiểu Mễ cảm thấy có thể bản thân mình có thể thích chủ nhân của thanh này, bởi vì dựa vào thanh liền cảm giác kia chủ nhân của thanh này có bộ dạng phi thường tốt đẹp.

      Nhưng là lại là......?

      Ai! Bạch Tiểu Mễ tiếng động thở dài hơi, lập tức trở về thôi, tại cũng có tâm tình thăm dò xung quanh gì nữa, nàng muốn suy nghĩ kỹ xem có nên rời khỏi nơi này hay a?

      [​IMG]
      Last edited: 30/9/14
      Yên Hoa, Halong-ngoc, Phong Vũ Yên21 others thích bài này.

    2. Chris

      Chris Well-Known Member

      Bài viết:
      716
      Được thích:
      438
      tiếp tiếp nàng, ta lót dép ngồi hóng mấy ngày rồi

    3. hanhtay

      hanhtay Member

      Bài viết:
      37
      Được thích:
      15
      thanks nàng. có vẻ lão đai Mặc Nhiên có tiềm chất nô thê rất cao đây

    4. Skye

      Skye Well-Known Member

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      5,624
      [​IMG]Chương 11: Vấn đề[​IMG]

      Edit: Van san
      Beta: Lyan

      “Có chuyện gì?” Bạch Tiểu Mễ tức giận đẩy cửa tiến vào, trừng mắt nhìn mỗ nam giường.

      “Nương tử, nàng có mệt hay , tới nơi này ngồi !” Mỗ nam vỗ vỗ vị trí bên mép giường.

      Bạch Tiểu Mễ nhìn , ngồi lên ghế bên cạnh bàn, tại trong lòng nàng ngổn ngang trăm mối! Tuy rằng nàng cũng có hoài nghi với câu chuyện của Nhị đương gia vừa , chắc là do muốn giữ nàng ở lại chỗ này nên vẽ chuyện ra, nhưng biết vì sao? Nàng cảm giác chuyện mà .

      Nếu là , kế hoạch rời của nàng cần phải suy tính lại.

      “Nương tử, nàng nghĩ chuyện gì vậy?” Mỗ nam tiếp tục hỏi như muốn nhắc nàng rằng mình có mặt ở đây.

      Ôi trời! phiền ! tại nàng nên làm cái gì bây giờ? Bạch Tiểu Mễ buồn bực giật tóc!

      “Nương tử nàng làm cái gì vậy? Vì sao lại giật tóc của mình?” Mỗ nam đau lòng nhìn hành vi tự ngược mình của nàng, nếu phải bị thương nặng, chạy tới mà ôm nương tử lại.

      Bạch Tiểu Mễ nghe được thanh thân thiết của mỗ nam, trong lòng khẽ chuyển động, ý tưởng nào đó lập tức được hình thành, ngẩng đầu nhìn hướng mỗ nam nằm giường.

      Bạch Tiểu Mễ tuy rằng chưa trải qua chuyện đương, nhưng cũng có thể nhìn ra được nam tử trước mắt thích mình, tuy rằng biết thích mình đến mức nào, nhưng chỉ cần thích mình mình có thể điều kiện phải sao?

      “Nương tử!” Thấy nương tử nhìn mình, lập tức tràn đầy thâm tình nhìn lại, là cao hứng, nương tử cuối cùng cũng chú ý tới , là quá tốt.

      “Lý Mặc Nhiên, ngươi thích ta?” Bạch Tiểu Mễ nhìn mỗ nam hỏi.

      “......” Mỗ nam ngượng ngùng, đương nhiên là thích nương tử, tuy rằng cảm giác này đột nhiên đến, nhưng quan tâm, chẳng những quan tâm, còn thấy rất vui mừng.

      Xem bộ dáng ngượng ngùng của mỗ nam, Bạch Tiểu Mễ cần nghe trả lời cũng hiểu ý tứ của .

      Vốn loại tình này nếu đặt người mỹ nam hoặc tiểu chính thái, đó là chuyện rất lãng mạn, nhưng biểu cảm này lại đặt lên người bạn “gấu” này, cảm giác muốn bao nhiêu kỳ dị có bấy nhiêu kỳ dị.

      “Hay là ngươi… thích?” Bạch Tiểu Mễ tiếp tục hỏi, nàng muốn có câu trả lời chính xác nên dùng tài năng dẫn dắt của bản thân để tìm ra mục đích.

      “Nương tử tốt lắm, Mặc Nhiên thích!” Mỗ nam cúi đầu .

      “Nhưng ta bây giờ lại thích ngươi làm sao đây?” Bạch Tiểu Mễ .

      “Mặc Nhiên đối xử tốt với nương tử !” Mỗ nam có chút hoảng hốt, ngẩng đầu nhìn hướng Bạch Tiểu Mễ cam đoan .

      “Nhưng có tình hôn nhân có hạnh phúc!” Bạch Tiểu Mễ nhìn bộ dáng mỗ nam, vẻ mặt tiếp tục nghiêm túc, hơn nữa lời rất thành khẩn, trong biểu tình có chán ghét, có chút giống người xa lạ.

      , Mặc Nhiên đối xử tốt với nương tử, nương tử nhất định hạnh phúc!” Nương tử như vậy là hối hận vì gả cho sao? Mỗ nam tựa hồ quên, lúc trước thời điểm đón dâu, người là bị cướp đến, căn bản phải tự nguyện, nên cũng phải hối hận mà như vậy.

      Bạch Tiểu Mễ nhìn mỗ nam, kỳ trừ bỏ bộ dáng xấu xí bên ngoài, người tốt lại thành thực, đối với người như vậy Bạch Tiểu Mễ cảm thấy có lỗi khi lừa .

      Nhưng vì bản thân, nhất định thể mềm lòng.

      “Kỳ tình cảm có thể bồi dưỡng!” Bạch Tiểu Mễ bỗng nhiên đến bên giường nhìn mỗ nam .

      Mỗ nam nhìn nương tử tới gần, thụ sủng nhược kinh, lại nghe đến câu của nương tử, liền cảm thấy vui mừng, nghĩ tới việc đưa hai tay ôm lấy nương tử, nương tử đây là chấp nhận sao? Hạnh phúc đến quá nhanh, mỗ nam cảm thấy nương tử trước mắt mình chính là tiên nữ.

      Hơn nữa vì mà tiên nữ rơi xuống phàm trần.

      Bạch Tiểu Mễ thấy cánh tay mỗ nam đưa tới, lập tức lanh tay lẹ mắt đem tay kia ấn trở về, cảm giác bị “gấu” ôm chẳng ra sao cả?

      “Có thương tích trong người, ngươi đừng lộn xộn!” Bạch Tiểu Mễ cảm thấy may mắn người trước mắt bị thương, nếu với tay chân yếu đuối của mình căn bản là thể đẩy tay người ta ra được.

      “Nương tử, nàng tốt quá!” Ánh mắt mỗ nam chợt lóe sáng, lập tức vui mừng nhìn nương tử nhà mình, vẻ mặt hạnh phúc nhưng nhìn thấy được vì râu quá dài.

      “Ý của ta là bây giờ chúng ta chưa có cảm tình, trước tiên cần phải bồi dưỡng cảm tình, Mặc Nhiên ngươi thấy đúng ?” Bạch Tiểu Mễ ra mục đích của chính mình.

      “Được! Bồi dưỡng tình cảm trước!” Bồi dưỡng tình cảm tốt! Lấy tình huống nương tử là bị cướp về, nàng những chán ghét , thậm chí còn nguyện ý cùng bồi dưỡng tình cảm là quá tốt rồi.

      “Đây là thời kỳ bồi dưỡng tình cảm, chúng ta nên tách riêng ra ngủ, ngươi có ý kiến gì chứ?” Bạch Tiểu Mễ tiếp tục hỏi, trong lòng cảm thấy có chút khẩn trương.

      “Cái này......” Mỗ nam do dự, thấy nương tử nhà mình là muốn ôm, gặp nương tử nhà mình liền muốn thân cận, với nương tử nhà mình xúc động, hận tại thể mau chóng khỏe lên, sau đó liền viên phòng. Nhưng nương tử tại lại muốn phân phòng ngủ, điều này làm cho có chút nghĩ hiểu được.

      có cảm tình, nếu làm loại chuyện này, Tiểu Mễ tiếp thu được!” Bạch Tiểu Mễ nhìn thấy do dự của người nào đó, thầm mắng cầm thú, sau đó càng thêm kiên trì với quyết định của chính mình.

      Bộ dáng kia hàm ý nếu Lý Mặc Nhiên đồng ý, nàng tự sát.

      Thấy Bạch Tiểu Mễ như vậy, cảm thấy mình càng phải tự trọng.

      “Được rồi! Nhưng nương tử thể ngủ ở chỗ khác, nếu để Nhị đệ, Tam đệ cùng Tứ đệ biết, hậu quả khó gánh nổi!” Mỗ nam do dự chút, lập tức trong mắt thoáng qua tia giảo hoạt, sau đó nghiêm cẩn khác thường thành khẩn .

      Bạch Tiểu Mễ nhíu mày nghĩ chút, nhìn mỗ nam giường, tại ở cùng nhưng ngủ cùng cũng thể được, dù sao bị thương , nếu muốn cái kia căn bản là lực bất tòng tâm, nhưng sau khi thương thế của lành rồi lại khó .

      “Nương tử, nàng nghĩ xem, cả trại đều biết chúng ta thành thân, nếu tách ra ngủ người khác nghĩ như thế nào, họ nghĩ nương tử được sủng ái, sau đó mọi người nhân cơ hội này mà khi dễ nương tử!” Mỗ nam nhìn nương tử nhà mình trầm tư, lập tức thêm nêu thêm lý do, nếu nương tử đồng ý ngủ ở trong phòng .

      Bạch Tiểu Mễ rất muốn cho mỗ nam, căn bản là nàng thèm để ý đến suy nghĩ của người khác, nhưng khi nghĩ đến mọi người làm vậy tương lai nàng ở Hắc Phong trại này khó bề mà sống yên ổn.

      Nhưng mà nàng dám mạo hiểm a! Người kia xem tướng cao lớn khôi ngô, thời điểm lau vết máu cho , cơ bắp kia phi thường lực lưỡng rắn chắc, nếu so võ công với Lão Tứ, việc người kia có thể lên làm Đại đương gia nhất định võ công chỉ có hơn chứ kém, cái võ công mèo cào của nàng thể đối phó được!

      “Nương tử yên tâm, chỉ cần nương tử đồng ý, Mặc Nhiên nhất định bắt buộc nương tử !” Trong mắt mỗ nam lóe lên tia tinh quang, nhìn nương tử tiếp tục .

      [​IMG]
      Last edited: 30/9/14
      Yên Hoa, Halong-ngoc, Phong Vũ Yên19 others thích bài này.

    5. lyly

      lyly Well-Known Member

      Bài viết:
      765
      Được thích:
      866
      why? why? tại sao ta theo dõi rồi mà ko nhận được thông báo đây?:yoyo64:
      thanks nàng nhé.ta được đọc 1 lúc 2 chương luôn.ko có gì sung sướng bằng.hehe:yoyo19::yoyo17:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :