1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Chồng à, anh thật quái gở - Nara ngư (Trọng sinh) Full đã có ebok

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 96: Người què họ Trần


      Lúc Tiếu Đồng cùng Văn Mân đến nhà củangười què họ Trần, cầm kéo tỉa tỉa lại vài cành hoa sơn trà, thấy chiếc xe lạ đậulại ngay trước cửa, sau đó lại thấy từ xe haingười lạ nam nữ bước xuống, khôngkhỏi cau chặt chân mày.

      “Tôi tiếp nhận phỏng vấn rồi, các người nhanh , dù là người của đài nào muốn phỏng vấn tôi cũng tiếp nhận.”

      Chưa đợi Tiếu Đồng và Văn Mân mở miệng nóichuyện, liền ném ra câu như vậy, trong giọng có vẻ rất kiên nhẫn.

      xin lỗi, có phải hiểu lầm cái gì rồikhông, chúng tôi phải phóng viên, chỉ là nhân viên của doanh nghiệp làm vườn, chỉ làđúng lúc ngang qua đây lại nhìn thấy cây hoa sơn trà núi này trông rất đẹp, cho nên muốn hỏi chút xem có đồng ý bán hay thôi.”

      Văn Mân thầm đưa tay giữ chặt Tiếu Đồng,cũng mở miệng trước ra cái lý do vừa mới nghĩ ra, để ngăn ngừa thíchngười què họ Trần kia mà có thái độ châm chọchắn.

      Quả Văn Mân đây chỉ là lo lắng dư thừa,Tiếu Đồng tuy thích tiếp xúc nhiều với người lạ cũng thèm tạo mối quan hệ với người khác nhưng tuyệt đối vì việc này mà ảnh hưởng đến việc điều tra của mình.

      ra là như vậy, ha ha, thực xin lỗi, ra là do hôm qua đêm hôm khuya khoắt lại có mấyphóng viên đến gõ cửa xin phỏng vấn khiến khiến tôi rất phiền lòng, cho nên vừa rồi thái độ có chút tốt.” Sau khi nghe xong lời giải thích của Văn Mân, liền thăm dò nhìn thử xe của bọn họ, thấy xe quả nhiên códấu hiệu của đài truyền hình hơn nữa taycũng cầm thiết bị phỏng vấn, lúc này mớithả lòng cảnh giác, mặt cũng xuất nụcười.

      “Phóng viên đến phỏng vấn, là bởi vì cây hoasơn trà đó sao? Này vài cành hoa sơn trà hiếm lạchính là lại rất nổi tiếng nha.”

      Thấy thái độ của người họ Trần dịu , Văn Mânlập tức tiếp lời hỏi han, khơi mào cuộc nóichuyện, hy vọng có thể thu thập được ít tin tức cũng chừng.

      “A, nhro quả thực có con mắt nhìn nha,tới, tới, mau vào đây ngồi, cây hoa sơn trà này dù là ai tôi cũng bán, ai cũng cho, chỉ là thấy cũng là người hoa, đến đây rồi có thể vào nhà hàn huyên chút.”

      Người què họ Trần mới vừa nghe Văn Mân như vậy, mặt ý cười càng tăng, dùngkhóe mắt dư quang liếc nhìn Tiếu Đồng đứng bên chăm chú ngắm cây hoa sơn trà,đoán chừng đây nhất định cũng là người biết thưởng thức, cho nên buống xuống tất cả phòngbị, còn chủ động mời bọn họ vào nhà tán gẫu.

      Sau khi bước vào nhà người họ Trần, Văn Mân và Tiếu Đồng nhìn thoáng qua bố trí phòng khách ở lầu cùng những đồ dùng trong nhà được lau sạch đến mức nhiễm hạt bụi, hai người liếc mắt nhìn nhau, từ trong mắt đối phương đều thấy được tia nghi hoặc,nhưng cả hai đều cố gắng đem nghi hoặc nàyche dấu tốt.

      “Mời ngồi, mời ngồi, tôi pha trà cho hai người.”

      Người kia vừa vào phòng bếp, Tiếu Đồng liềnđưa mắt ám hiệu cho Văn Mân cái rồi ra khỏi phòng, từ từ xem xét xung quanh căn nhà.

      “A, vị tiên sinh vừa rồi đâu?” Người què họ Trần sau khi pha trà ngon ra thấy trong phòngkhách chỉ còn lại mình Văn Mân liền hỏithăm, giọng cũng lớn ơn chút.

      “Ồ, ngài chớ trách, ấy là người hoa đến phát cuồng, thấy xung quanh nhà của ngàitrồng khá nhiều hoa, liền thể ngồi yên được, muốn thưởng thức chút, chúng ta cứ chuyện, ấy xem xong rồi tự nhiên trở vào thôi. Đúng rồi, chuyện lâu như vậy mà vẫn chưa kịp giới thiệu, tôi họ Lâm, gọi làLâm Văn, biết ngài họ gì?”

      Người què họ Trần nghi hoặc mở cửa phòngnhìn ra ngoài, quả nhiên thấy Tiếu Đồng chắptay sau đít, còn cúi đầu xem xét hoa hoacỏ cỏ xung quanh nhà , vẻ mặt đề phòng mới vừa xuất liền lập tức thu lại.

      “Ha ha, tôi họ Trần, mọi người trong thôn đềugọi tôi là Trần khập khiễng, mời dùng trà, tối đối với việc nhà cũng rành lắm, chỉ biết việc nấu nước pha trà, nếu hương vị trà được ngon, chớ chê cười, ha ha.”

      Đây vốn dĩ là câu khách sáo bình thường, chỉ là Văn Mân sau khi nghe trong lòngcũng cả kinh, thiếu chút nữa làm đổ chén tràtrên tay, may mà kịp thời định thần lại, làmbộ cúi đầu uống trà để che dấu biểu cảm mặt của mình.
      Hix, hôm qua chơi sung quá về trễ nên post bài, hôm nay mình post bù nên có tổng cộng 4 chương nhé.
      ***
      Pe Mick, milktruyenky, Jena2 others thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 97: Hoa sơn trà quýhiếm


      “Trần tiên sinh, hòa sơn trà này ngài sựkhông bán sao? Loại tốt như vậy tôi vừa nhìntâm liền ngứa ngáy, nếu như ngài chịu bán, giácả chúng ta có thể từ từ thương lượng.” Văn Mân đặt xuống chén trà trong tay, lại thử dò hỏithêm câu.

      “Ha ha, Lâm tiểu thư thứ lỗi, hoa sơn trà nàynhư là sinh mệnh của tôi, tuyệt thể bán, nếu thích, có thể đến xem bất cứ lúc nào.”Vừa đến cây hoa sơn tra quý của mìnhTrần Khập Khiễng mặt tràn đầy vẻ đắc ý.

      “Nếu như vậy, ngài có thể cân nhắc chút có thể chiết cho tôi cành hay , tôi tự mình chăm chút, như vậy ngài khôngmất vật quý mà tôi cũng có thể có được loài hoa quý này.”

      được, được, hoa sơn trà này mỗimột cành đều là tôi cắt tỉa tỉ mỉ, chiết mộtcành nào cũng làm cho hình dáng của nó rấtkhó coi.”

      “A ~~ ra là như vậy, vậy được, nếu như Trần tiên sinh muốn, vậy tôi cũng miễncưỡng ngài, đúng rồi, tôi thấy trong phòng khách này cũng có vài loại hoa hiếm, bình thường lúc làm vệ sinh người giúp việc chắc phải rất cẩn thận mới được, ha ha, lỡ vô tình làm hỏng vài cành lá, chỉ sợ là tháng lương của khôngđủ bồi thường rồi.”

      “Cái này cần lo lắng, nhà tôi mướnngười giúp việc, phát sinh chuyện như vây được, ha ha.”

      Hai người câu tôi câu tiếp tục tròchuyện, Tiếu Đồng vốn nãy giờ vẫn dạo ở bên ngoài tay nắm lại tiến vào phòng khách, anhnhìn cũng nhìn Trần Khập Khiễng liếcmắt cái, chỉ nhìn Văn Mân ngồi ghế sa lon thốt ra câu.

      “Trong công ty phải còn có nhiều việc quan trọng cần giải quyết sao? Chúng ta nhanh về thôi.”

      “Ách, a, được, em thiếu chút nữa quên mất,Trần tiên sinh, chúng tôi xin phép cáo từ vậy.”

      Văn Mân vừa nhìn nét mặt của Tiếu Đồng lại nghe câu này, lập tức hiểu được có lẽ tìm ra được chứng cứ quan trọng rồi, chonên vội vàng đứng dây, khách sao vài câu với Trần Khập Khiễng rồi cáo từ.

      Đợi đến khi chiếc xe của bọn họ chạy điđược đoạn dài, Văn Mân lúc này mới thảlỏng tâm tình đem người hoàn toàn dựa vào ghếxe.

      “Tiếu Đồng, chúng ta có nên nhanh chóng gọi điện cho đội trưởng Phạm, để ông ấy lập tức đến đây.”

      “Em nhìn ra? Coi như em thoogn minh, anhcũng chưa ra là tìm được chứng cứ gì mà?”

      Tiếu Đồng từ ghế lái nghiêng đầu liếc nhìn Văn Mân bên cạnh, mặt tràn đầy đắc ý và kiêungạo, nhìn xem, đây chính là nhóc của , thậtthông minh a, quả nhiên là người phụ nữ nhìn trúng.

      Văn Mân liếc mắt cái, tâm tình hoàn toàn bị ảnh hưởng bởi người đàn ông bêncạnh.

      chẳng lẽ cũng cảm thấy đáng sợsao? Người họ Trần này nhìn qua có vẻ rất trungthực, còn là người coi hoa như mạng, vậy mà lại nhẫn tâm đem vợ của mình đẩy từ trêncao xuống sau đó còn đem xác chết đốt , thờigian trôi qua mới chỉ vài ngày, lại có thể giống như có chuyện gì nhiệt tình tiếpđón chúng ta.”

      “Con người nếu có thể dễ dàng nhìn ra bản chất như vậy, thế giới này phải hòa bình rồi sao? Loại người bên ngoài bộ mặt, bêntrong lại là bộ mặt khác còn rất nhiều, nhìn người nha, dùng tâm so với dùng mắt còn sángsuốt hơn.”

      Nghe được nhận xét của Tiếu Đồng, lại nhìn tự tin giống như mọi việc trước mắt đều nắm , Văn Mân bỗng nhiên rất muốn biết, nhìn thấy thế nào, ở trong lòng là loạingười gì?
      Pe Mick, Jena, fujjko 1 thành viên khác thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 98: Vẫn rất thích


      “Tiếu Đồng, trong mắt , em là hạng người gì?”

      Văn Mân vốn biết cách che dấu suy nghĩ trong lòng, cho nên do dự lúc rồi trực tiếp hỏi ra miệng, nếu đổi lại là người khác, có lẽ hỏi theo cách khác, hoặc là tự mình giữ lại trong lòng hỏi ra, bởi vì có hỏi ra cũng chỉ có thể nhận được câu trả lời theokiểu đối phó.

      Nhưng tại người muốn hỏi là Tiếu Đồng, biết, chỉ cần hỏi ra, nhất định trả lời cách thẳng thắn, bao giờ có chuyện giả dối.

      “Em là hạng người gì ~~ nhóc, em lại biết mình là hạng người gì?”

      “Em biết em là hạng người gì, chỉ là em muốnbiết trong mắt em là hạng người nào, những gì mình nghĩ và người khác thấy thường giống nhau phải sao?”

      Tiếu Đồng nghiêng người nhìn thoáng qua Văn Mân, sau đó mới cười đáp lại.

      “Em trong lòng a, là người rất ngốcnghếch, còn rất cứng đầu, làm gì cũng muốn mộtđường đến đích, đụng phải tường sẽkhông quay đầu lại, , phải, là dù có đụng phải tường cũng quay đầu lại, nhìnmọi thứ lại chỉ thích nhìn mặt tốt của nó, mặt tốt lại khăng khăng lựa chọn coi như thấy, tính tình cũng tốt, động mộttý là lại nổi giận, muốn giả bộ thục nữ, lại giả bộkhông được lâu, điều này chứng tỏ em rất thiếu kiên nhẫn…”

      …Tiếu Đồng, trong mắt em chútưu điểm cũng có sao?” Văn Mân càng nghe trong lòng càng cảm thấy khó chịu, nào có ai lại đả thương người như vậy, cho dù muốnnói khuyết điểm của người ta, thỉnh thoảng cũng nên thêm vài ưu điểm, như vậy người nghe cũng cảm thấy dễ dàng chấp nhận hơn phải sao?

      “Chỉ là, nhóc, em như vậy rất thích, mặc dù có rất nhiều khuyết điểm, nhưng vẫn rất thích.”

      Văn Mân định nằm úp lên người Tiếu Đồng, giở trò ăn vạ chút để sửa miệng khen ngợi vài câu, nhưng những lời sau đó củaTiếu Đồng khiến sững sờ tại chỗ.

      Đột nhiên, Văn Mân chỉ cảm thấy khóe mắtmình ươn ướt, người đàn ông này, lúc ra lờingon tiếng ngọt thế nào lại cảm động như vậy, phải là Tiếu Đồng luôn luôn nóilời ác độc, chỉ biết dùng lời đả thương người hay sao?

      “Tiếu Đồng, tuy rằng cũng từ đỉnh đầu đến móng chân đều là khuyết điểm, em cũng chỉthích , rất thích.”

      Văn Mân quay người lại, hít thở sâu mấy lần, đem những cảm động lúc này từng chút cất vào trong tim, lúc này mới đáp lại câu,nhwung là câu này lại tràn đầy phong cáchTiếu Đồng.

      Tiếu Đồng vừa xem xét tình hình giao thông phía trước, khóe miệng cũng từ từ cong lên, khóe mắt cũng lặng lẽ phiếm hồng.

      Qua hồi lâu, mới vươn tay ở trán Văn Mân nặng búng cái.

      “Xú nha đầu, toàn thân dưới có điểm nào là hoàn mỹ, ngoại hình hoàn mỹ, phẩm cách (phẩm chất & tính cách) hoànmỹ, chỉ số thông minh hoàn mỹ, em hẳn là ngay cả lúc ngủ cũng phải cười trộm, có thể tìm đượcmột nửa kia hoàn mỹ đến như vậy.”

      Văn Mân bị cái búng tay của Tiếu Đồng mà tráncũng đỏ lên mảnh, nhưng cũng chỉ là hơi liếc trắng mắt cái, cxung có ý địnhmở miệng phản bác.

      Lúc về đến nhà, Tiếu Đồng trực tiếp gọi điện thoại cho Phạm Thành, để ông dẫn đội đến tìm người què họ Trần, cũng bảo ông liên hệ với người bên bộ phận pháp y đến nhà ta lấychứng cứ, kiểm tra đo lường luminol* ở lối đibằng xi măng ngay bên phải của nhà họ Trần,thuận tiện đem nữ chủ nhân của căn biệt thựđộc lập cách đó 3 căn về đồn cảnh sát điều tra.

      *Luminol: có công thức C8H7N3O2 là chất hóahọc linh hoạt có thể phát quang, với ánh sáng xanh nổibật, khi trộn với tác nhân oxy hóa thích hợp. Luminolđược sử dụng bởi các nhà điều tra pháp y để phát hiệndấu vết của máu trái tại địa điểm phạm tội vì nó phảnứng với sắt trong hemoglobin. Nó cũng được sử dụng bởi các nhà sinh vật học trong tế bào thử nghiệm để phát các chất như đồng, sắt, và xyanua.
      ***

      Phạm Thành hiểu Tiếu Đồng vì lý dogì lại đột nhiên đưa ra chỉ thị này, nhưng maymắn là ông vẫn rất tin tưởng vào năng lực của Tiếu Đồng, sau khi cúp điện thoại ông lập tứchuy động đội cảnh sát trực tiếp thi hànhtheo chỉ thị.
      Pe Mick, milktruyenky, Jena2 others thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 99: Chi tiết


      tìm được vết máu khả nghi ở bên ngoàirồi?” Văn Mân tuy rằng đối với pháp ý chữ cũng biết, nhưng tốt xấu gì cũng từng nhìn qua vài lần, biết luminol là chuyên dùng đểkiểm tra và đo lường nhằm phát vết máu bị rửa sạch hoặc thời gian quá lâu mà thể thấy dấu vết.

      có, chỉ là ở khe hở trong góc tườngtìm được mảnh xương sọ rất , tuy rằngchưa thể nhận định có phải là của người bị hạihay , nhưng ít nhất cũng xác định đólà xương người chứ phải của động vật nào đó.

      Tiếu Đồng ngồi ghế sa lon, tay cầm điềukhiển từ xa ngừng đổi kênh muốn chọn lựa tiết mục mà mình có thể xem.

      “Nhóc, em hình như đối với việc kêu PhạmThành đưa người phụ nữ khác mang về đồncảnh sát, chút cũng thấy kỳ quái?”

      “Lúc ra ngoài tìm chứng cứ, em có hỏi quagã họ Trần này rồi, hoa sơn trà đó là aicũng bán, hơn nữa ngay cả chiết cành cũng muốn, làm ảnh hưởngđến hình dáng của cả cây, chỉ là lúc ở cửa chúng ta cũng nhìn thấy hoa sơn trà này ràng có dấuvết bị chiết , tuy rằng cũng ràng, cho nên em đoán chắc hẳn là bí mật tặng cho người khác, mà với mức độ quý của đối với loài hoa này, có thể đượchắn tặng nhất định là người có vị trí nhỏtrong lòng .”

      “A ~~ chỉ bằng việc này? Còn có căn cứ nàokhác ?” Chuyển qua chuyển lại hồilâu cũng tìm thấy tiết mục thích xem, Tiếu Đồng quyết định tắt TV, nghiêng người dựavào bên cạnh Văn Mân.

      “Còn có, rành công việc nhà, chỉ biết pha trà, nhưng lúc chúng ta vào nhànhìn thấy trong nhà cực kỳ sạch , vết bẩn cũng có, em xác nhận, khôngcó mướn người giúp việc theo giờ, chuyện này chỉ có thể có lý do, có người giúp dọndẹp vệ sinh hằng ngày, mà người làm việc nàyrất có khả năng là người phụ nữ.”

      “Quan trọng nhất là, vợ của mất tích rồi,ngay cả khi chắc chắn vợ mình chưa chết, cũng nên thoải mái nhàn hạ chăm chút cho cây hoa sơn trà này mới đúng, khiến em có cảm giác, giống như là vợ của có hay cũng thèm đế ý chú nào vậy.”

      Nghe Văn Mân đem chuyện buổi sáng nhìn thấynói ra ràng, trong đó lại còn kèm theo ít lý giải của , Tiếu Đồng tự chủ mà bắt đầu rung đùi đắc ý, là nhóc của anhthật thông minh, chưa từng trải qua huấn luyện chuyên nghiệp lại có thể đưa ra được phỏng đoán chính xác như vậy.

      “Đúng vậy, sai, tuy rằng em còn thiếuchú ý chi tiết , nhưng như vậy cũng làkhông rồi rồi.”

      “Thiếu chú ý chi tiết ? Là cái gì?” Bởi vì tò mò, Văn Mân tự giác hơi nghiêng mình, đem thân mình kề sát Tiếu Đồng rồi, mà hoàntoàn chú ý tới tay của Tiếu Đồng nhân lúc thần biết quỷ hay đặt ở trêneo của mình.

      “Em lúc vào nhà thấy ở cửa ra vào có đặtmột đôi dép lê nữ sao? Lúc chúng ta bước vào, còn rất tự nhiên để cho chúng ta sử dụngđôi dép duy nhất này, như vậy chứng minh nhàhắn có thói quen chuẩn bị dép lê cho khách, mà cặp dép lê kia kích cỡ so với tỷ lệ chiều cao của vợ khác xa rất nhiều, chắcchắn phải là của vợ , điều này chỉ có thể giải thích, trong nhà còn có người phụnữ khác ra vào. vốn cha mẹ em, mà mức độ thân mật đến mức có cả đôi dép lê để ở nhà , nghĩ cũng biết đốivới là cái quan hệ gì.
      Pe Mick, milktruyenky, Jena2 others thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 100: Bóng đèn lại tới nữa


      Lúc Phạm Thành tìm tới nhà, Văn Mân và TiếuĐồng cũng vừa ra ngoài mua nguyên liệu nấubữa tối trở về, hai bên vừa đúng lúc gặp nhau ở cửa thang máy.

      “Giáo sư Tiếu, tôi còn tưởng rằng hôm nay đếnđây chuyến tay rồi chứ? Ha ha, tốt quá, tôi định lại gặp được hai ngườitrở về.”

      Tiếu Đồng trông thấy Phạm Thành, mặt có nửa nét vui mừng, nghĩ vụ án tuyrằng chưa công bố kết quả nhưng tám chín phầnlà xong, muốn thừa dịp trongkhoảng thời gian nghỉ phép này có thể cùng VănMân tận hưởng thế giới của hai người, nghĩ tới lúc này mới thanh tĩnh bao lâu đãbị cái bóng đèn sáng trưng này tới quấy rầy lần nữa rồi.

      “Tốt? tốt chỗ nào? Tôi …”

      Tiếu Đồng còn chưa xong, bị Văn Mân bên cạnh nhéo cho cái ở mu bàn tay, biết côlà có ý muốn im miệng, tuy rằng muốn, nhưng cũng chỉ có thể dừng rồi.

      “Đội trưởng Phạm, ông tới đúng lúc, ở lạiăn tối với chúng tôi luôn, vào thôi, mau mờivào.”

      “Khụ, ha ha, vậy quấy rầy rồi, vụ an cũnggần như kết thúc, những nhân chứng liên quan đến vụ án cũng được mời đến tòa án để làm quá trình phạm tội, tôi chỉ là rất tò mò giáo sư Tiếu và Văn tiểu thư làm cách nào phán đoán ra gã què họ Trần đó là hung thủ, cho nên mới tùy tiện tới quấy rầy hai người.”

      Phạm Thành bên cẩn thận nhìn sắc mặtTiếu Đồng, bên cười giải thích với Văn Mân, vụ án này tuy phá được, nhưng ôngđường đường là đội trưởng đội cảnh sát lại cảm thấy đầu óc vẫn rất u mê chẳng hiểu gì cả, nếukhông hiểu được ràng từ đầu đến cuối, ôngthật cam lòng.

      “Đội trưởng Phạm, ông trước ngồi , ông và Tiếu Đồng cứ trò chuyện, tôi chuẩn bị bữatối.”

      Văn Mân ngẩng đầu nhìn đồng hồ tường,thấy thời gian cũng còn sớm nên đến lúcchuẩn bị bữa tối rồi, vì vậy đơn giản bố trí mộtchút rồi vào phòng bếp, để lại Phạm Thành lúng túng và vẻ mặt lạnh như băng củaTiếu Đồng.

      “Ha ha ha ha, giáo sứ Tiếu, lại làm phiền cậu rồi.”

      “Hừ, biết là làm phiền lại còn đến, cố tình lạichọn đúng giờ cơm, ông là cố ý đến đến ăn chực .”

      Tiếu Đồng hư lạnh tiếng, cũng có ý nể mặt Phạm Thành, trực tiếp thẳng câu.

      “Khụ khụ khụ, phải vậy, tôi đâykhông phải là vừa mới kết thúc thẩm vẫn nghiphạm sao, chỉ là muốn sớm chút biết đượcchi tiết của việc phá án, cho nên suy nghĩđược nhiều như vậy, tôi phải là tới đây ăn chực.” Nét mặt già nua của Phạm Thànhcũng đỏ bừng, cố gắng giải thích, chính bản thânông cũng biết Tiếu Đồng có thực tin lời giải thích ấy . (khụ khụ, tội nghiệp chúPhạm gì đâu a, lớn tuổi còn bị người ta điăn chực )

      phải ăn chực? Được, vậy đợi lát nữakhông cho phép ăn đồ ăn do nhóc chuẩn bị, đólà nhóc chuẩn bị cho tôi.”

      “Ách…Được, tôi…tôi làm theo lời giáo sưTiếu.” Phạm Thành lại lần nữa bị TiếuĐồng làm cho sợ ít, đơn giản là bị mộtcâu làm cho choáng váng.

      được cho nhóc biết là tôi cho ông ăn.”

      “Ách…Được.” Người này vốn là vẫn biết đây phải đạo tiếp khách nha, cho nên lúc nàymới dám để cho Văn Mân biết, như vậy có tính là ông ở sau lưng bị khi dễ rồi .

      Nhận được hứa hẹn của Phạm Thành, mặtTiếu Đồng cuối cùng cũng còn quá băng lạnh nữa, cầm lấy điều khiển từ xa chămchú mở TV, căn bản thèm để ý tới Phạm Thành bên cạnh, mà Phạm Thành sao, ôngvẫn ngồi ngay ngắn ghế sa lon, chỉ cảm thấymình sống ngày bằng năm, lần nữatrong lòng hạ quyết tâm, về sau lúc có mặt Văn Mân, ông nếu có thể tránh xa Tiếu Đồng liền tránh xa, người này khả năng lạnh lùng quá kinh khủng rồi.
      *** ***

      Cuối cùng truyện cũng được nửa chặng đường, cảm ơn các bạn ủng hộ truyện cho tới bây giờ, chặng đường còn lại vẫn còn 100 chương nữa, hy vọng các bạn vẫn tiếp tục ủng hộ.
      Gửi ngàn nụ hôn moa
      Pe Mick, milktruyenky, Jena2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :