1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Chồng à, anh thật quái gở - Nara ngư (Trọng sinh) Full đã có ebok

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 91: Giống đực giống cái


      tại dù sao cũng được coi là nửa chủ nhân rồi, em dựa vào cái gì đuổi ra khỏi nhà đây? Hơn nữa, giống đực khoe khoang mình có được giống cái xinh đẹp là bản năng nha, em tạisao lại hạn chế bản năng của ?” Tiếu Đồng cứng cổ, bất mãn oán trách, hoàn toànkhông để ý tới đầu kia điện thoại Phạm Thành đều nghe thấy hết thảy những lời này.

      Văn Mân xấu hổ nhìn nhìn điện thoại di động còn đặt bàn, chỉ tiếc rèn sắt thành thép liền giơ hai tay nhéo nhéo miệng Tiếu Đồng.

      được lắm, giống đực giống cái, còn tựbiến mình thành động vật cơ đấy.”

      “Ô ô ô ô ô ô”. Tiếu Đồng bị Văn Mân nhéo miệng, cũng được, chỉ có thể ô ôkháng nghị, rất muốn , “Con người chính là động vật, nhưng là so với động vật bìnhthường tiến hóa hơn mà thôi.”

      Nhưng bởi vì bị nhéo miệng, lời này khôngcó cách nào thoát ra khỏi miệng, ngoài miệng thìô ô kháng nghị nhưng bàn tay lại an phận đặt dưới bàn, hề có chút ý muốn nào đem tay Văn Mân lấy ra, ràng là rất hưởng thụ cái cảm giác đánh là thương mắng là này.

      Văn Mân thấy bọt tay mình đều chảy vào trong miệng Tiếu Đồng mới lập tức buông tay,lại tiện thể cầm giấy ăn bàn giúp lau miệng.

      được lung tung nữa, biết ? Cẩn thận người khác nghe xong lại thành chuyện cười, em đấy.” Mới nóiđến nửa, nhìn thấy người đàn ông trước mặtlại muốn phản bác, nhanh chóng đanh mặt lạinói thêm câu cuối cùng.

      chiêu này coi như dùng được, Tiếu Đồngquệt quệt miệng, cuối cùng cũng ra câu nào có thể làm người ta kinh động nữa.

      Thấy gì, Văn Mân lúc này mới xoay người chuẩn bị quay về phòng bếp tiếp tục rửa chén.

      “Phạm Thành, vừa rồi lời tôi , ông nghe xong cũng thấy đó là chuyện cười sao?”

      “Khụ khụ khụ, ách…vừa rồi tôi ra ngoài lát, giáo sư Tiếu có cái gì sao? Tôi cónghe được, ha ha, nghe được.”

      Đầu kia điện thoại Phạm Thành vừa nghevừa cười thầm, ngờ tới Tiếu Đồng đột nhiên hỏi câu như vậy, kinh ngạc đến mức sặc nước miếng, chờ đến lúc bình ổn lại hơi thởmới nhanh chóng phủi sạch quan hệ.

      “Nhóc, em nghe thấy chưa, Phạm Thành nóiông ấy nghe thấy, cho nên cườichuyện của chúng ta.”

      Vừa vào phòng bếp, Văn Mân cúi đầu nhìnvào bồn rửa chén, xiết chặt tay, cố gắng nhịnxuống ý định muốn đem cái người đàn ông đanggiả ngốc này xách vào phòng bếp nhấn xuống vòi nước lạnh xả cho hết giận.

      Người này, có ai lại hỏi người ta như vậy sao? Cho dù tại người ta có cười đến bể bụng, hỏi như thế, cũng chỉ có thể nghe được mấylời khách sáo mà thôi, quan trọng nhất là, làm gì còn cố ý hỏi người ta?

      Người đàn ông này, lúc thông minh khôngthể tưởng tượng nổi, lúc lại giả ngốc khiến ngườita phát điên, am hiểu bản chất conngười, đôi khi việc nhìn người lại đơn giản đến như vậy, chỉ số cảm xúc kém, cố tìnhhết lần này đến lần khác lại tuôn ra vài câu mà người bình thường thể được. biết rốt cuộc đâu mới là bộ mặt củaanh, Văn Mân cảm thấy mình rất mờ mịt, càngnhìn kỹ, ngược lại càng cảm thấy sao thểhiểu nổi đây?
      Pe Mick, milktruyenky, Jena2 others thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 92: Trần gia thôn


      “Giáo sư Tiếu, tôi có thể bắt đầu báo cáo kết quả điều tra được chưa?”

      Phạm Thành cẩn thận lắng nghe động tĩnh từbên trong di động, lát sau còn nghe tiếngcủa Tiếu Đồng và Văn Mân thêm gì nữa mới dè dặt hỏi ý kiến Tiếu Đồng.

      , cũng phải tôi cho ông .”

      Nghe đến giọng đầy vô tội của Tiếu Đồngtruyền qua, Phạm Thành quả muốn hỏi lại câu, “Nếu vừa rồi tôi cắt đứt mấy lời khoe khoang của cậu, còn có chuyện hai đứa trẻ cáccậu liếc mắt đưa tình, tôi còn biết bị cậu hành hạ thành cái dạng gì đâu?”, cũng may,sau thời gian quen biết, Phạm Thành cũng được coi là khá hiểu biết tính cách của TiếuĐồng, cho nên trong lòng cũng chỉ có thể oánthầm.

      “Giáo sư Tiếu, tôi dựa theo phân tích của cậu sắp xếp lực lượng cảnh sát điều tra, quả nhiên ởTrần gia thôn bên cạnh phát cũng cómột người mất tích có đặc điểm rất tương xứngvới thân phận người bị hại, 3 năm trước ấy mới bị bán đến thôn này làm vợ của mộtngười què họ Trần.

      “Qua việc tìm hiểu người dân chúng tôi đượcbiết, sau khi này bị bán đến đây, hề có giãy dụa phản kháng, sau khi kết hôn vớingười què họ Trần tình cảm cũng khá tốt, đốivới bên ngoài, người què họ Trần vẫn ngườivợ này là quen biết khi xem mắt.”

      “Cho đến lâu trước đây khi mấttích, ta mới cho người trong thôn biết sựthật, người vọ này là mua được, chỉ sợ rằng bỏ trốn nên phát động người trong thôn tìm kiếm. Sau khi tìm thấy, cũng biết là có chuyện hay rồi, bởi vì liên quan đến việc buôn người cho nên cũng dám báocảnh sát, mà người trong thôn cũng sợ phiền toáinên ai dám đứng ra báo án.”

      Phạm Thành đem tình huống điều tra trình bàymột cách đơn giản, sau đó ngừng , muốnnghe được chút ý kiến của Tiếu Đồng.

      Lúc này Văn Mân sau khi rửa xong bát đĩa ngồi xuống cạnh Tiếu Đồng, vè sau càng nghe mày càng nhíu chặt, thành phố A là thànhphố ven biển tương đối phát triển, nghĩtại nơi này lại có thể còn có chuyện mua bán phụ nữ. Nếu đúng là Phạm Thành có tìm lầm người, bị lừa bán ấy chỉ bị thê thảm khi còn sống, mà lúc chết cũng vô cùng đau đớn. Nghĩ đến đó, Văn Mân lại khôngtự chủ nghĩ đến bản thân mình, kiếp trước côkhông biết tích đức, nhưng cuối cũng vẫn có cơ hội sống lại, ấy gặp đủ khó khăn, đaukhổ biết có thể có cơ hội như thế .

      “Ông lấy mẫu DNA của người vợ mất tích khi đến nhà người què họ Trần kia rồi sao?” Tiếu Đồng nghe Phạm Thành xong, cũng có biểu gì khác thường, nhưng nếunhìn kỹ, có thể thấy ánh mắt của so với vừa rồi ràng lạnh lùng hơn rất nhiều.

      “Chúng tôi lấy mẫu tóc của người mất tích, bởi vì xác chết bị thiêu hủy chỉ còn xương cốt nên chúng tôi cũng lấy dấu vân tay, tóc được gửi đến cho bên pháp ý, để bọn họnhanh chóng tiến hành đối chiếu DNA vớixương cốt người bị hại.”

      “Có kết quả báo cho tôi biết tiếng là được.” Tiếu Đồng thản nhiên câu nhưvậy rồi lập tức cúp điện thoại, sau đó nhìn về phía bàn ăn.

      “Tiếu Đồng, cảm thấy người què họ Trầnnày chính là hung thủ sao?”

      Qua lúc lâu sau, Văn Mân mới giọng hỏi ra nghi vấn ở trong lòng, tuy tại còn chưa có báo cáo của bên pháp y, nhưng trực giác cho biết, người bị hại lần này rất cókhả năng chính là mất tích kia.

      “Phải hay , ngày mai chúng ta đến Trần gia thôn thử xem biết.”
      Tiếu ơi là Tiếu, mai sau có chán công việc này chuyển sang làm diễn viên cũng đc, diễn mà như diễn, mà như có, chả biết là do ngây thơ hay là do cấu tạo da mặt từ inox nữa
      quá bá đạo, hết sức bá đạo, cực kỳ bá đáo, vô cùng bá đạo...nhưng mà em thích
      cứ tiếp tục phát huy hết mình nhá
      thanks nàng nhiều!!
      Pe Mick, milktruyenky, Jena2 others thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 93: Tòa nhà 5 tầng


      Vì cuộc điện thoại của Phạm Thành, buổi tốiTiếu Đồng ngoan ngoãn trở về phòng ngủ, ra tự giác, vẫn có ý đồ muốn làm chuyện xấu Văn Mân cũng có tâm trạng mà lo nghĩ.

      Dù sao Văn Mân cũng là , còn là được sống lại hơn đời người, cho nên đốivới sinh mệnh đặc biệt có mẫn cảm và quýtrọng hơn nhiều so với những người khác.

      Ngày hôm sau, Văn Mân thức dậy từ rất sớm,chuẩn bị bữa sáng cho Tiếu Đồng, hai người vộivàng dùng bữa xong liền chạy tới Trần gia thôn,nơi mà Phạm Thành nhắc tới.

      Lúc , bọn họ cũng gọi điện thoại thông báo cho Phạm Thành, nếu ra, chỉ sợ PhạmThành vô luận là minh bạch hay bí mật cũng phái người theo bọn họ, như vậy lỡ bứt dâyđộng rừng tốt. Bọn họ chỉ là người dân bình thường, người cũng có tảngbị vũ khí, ngụy trang thành người qua đường vô tình vào trong thôn cũng tương đối dễ dàngthu thập tin tức.

      “Tiếu Đồng, định trực tiếp đến tìm ngườiquè họ Trần hỏi thăm tình huống của người mấttích sao?” Văn Mân đem tầm mắt nhìn thoáng qua phong cảnh bên ngoài qua cửa kính xe rồichuyển đến người Tiếu Đồng, thấp thỏmhỏi câu.

      Tuy tại rất muốn biết chồng của người bịhại có phải là hung thủ hay , nhưng lại sợ nhỡ đâu ta chính là hung thủ giết người,khi trực tiếp đối mặt với kẻ giết người đốt xác dã man, vẫn cảm dựng tóc gáy.

      , trước đừng vội tìm , chúng talượn vòng chung quanh thôn trước , nhìn xem có chỗ nào có tòa nhà hơn 5 tầng .”

      “Tòa nhà hơn 5 tầng? Vì sao?” Văn Mân khó hiểu nhìn Tiếu Đồng, tuy báo cáo kết quả đối chiếu của bên pháp y còn chưa xong, nhưng thờigian người mất tích và thời gian tử vong củangười bị hại giống nhau, mô tả hình dáng cũnggiống nhau, điều đó lên vợ của người què họ Trần này rất có thể chính là người bị hại, bọn họ trực tiếp tìm tới nhà phải dễ dàng lấy được tin tức có ích hơn sao?

      “Em quên lúc trước từng qua, người chết có khả năng là rơi từ cao xuống, đậpđầu vào đất mà chết sao, dựa theo mức độ gãy của hộp xương sọ, đoán người chết phải rơi từ độ cao ít nhất 5 tầng lầu trở lên.”

      nghĩ trước phải tìm trường xảy ra ánmạng? Sao trước đây cho độitrưởng Phạm bọn họ biết , bọn họ có nhiềungười, việc tìm kiếm so với chúng ta còn dễdàng hơn.”

      “Hừ, với trình độ của bọn họ!? Từ khi phát vụ án đến bây giờ qua nhiều ngày rồi, sau đó trời lại đổ mưa, em cảm thấy bọn họ có thể tìm được chứng cứ sao? phá hư bằng chứng ở trường cũng là may mắn lắm rồi.”

      “…” Văn Mân nghiêng đầu nhìn thoáng qua Tiếu Đồng vẫn chuyên tâm lái xe, rất thông minh lựa chọn thêm gì nữa, sựu ngạo mạn của người đàn ông này lại bắt đầu, chỉ cầncô tiếp, chỉ sợ đường này ngừng nghe tự mình mèo khen mèo dài đuôirồi, tuy những gì đều là , nhưng Văn Mân vẫn muốn cái lỗ tai của mình chịu cái loại độc hại này.

      Xe chạy khoảng 1 giờ cũng tới được Trần giathôn, biết rằng đêm qua có rất nhiều cảnhsát tìm đến thôn này.

      Lúc xe bọn họ vừa tiến vào đến cửa thôn, Văn Mân liền cảm giác được bầu khí rất kì quái, bởi vì lúc bọn họ đến cũng gần 8 rưỡisáng, đúng lúc lượng người qua lại trong thôn làđông nhất, nhìn thấy chiếc xe lạ của bọn họ ngang qua ánh mắt mọi người đều có vẻ hếtsức cảnh giác.
      Pe Mick, milktruyenky, Jena2 others thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 94: Nghề làm vườn


      Tiếu Đồng dựa theo định vị của GPS bắt đầu láixe vòng vòng quanh thôn để xem qua bố trí nhà cửa và phòng ốc, xem ra đây quả là thôn làng rất giàu có và đông đúc, cơ hồ nhà nhà đều là biệt thự riêng biệt rộng lớn, cho nên hầuhết đều xây thấp hơn 3 tầng, toàn bộ trong thônchỉ có 2 tòa nhà là cao hơn 5 tầng, chỗ chính là tòa nhà văn phòng của ủy ban nhân dânở đầu thôn, chỗ còn lại chính là nhà của người què họ Trần nằm ở cuối thôn.

      Xem đến đây, Văn Mân chỉ cảm thấy trong longớn lạnh, nếu mất tích ấy thực là ngườibị hại như nghĩ, cho dù là chết ở đâu, cũng làm cho người ta cảm thấy dễ chịu, mộtnơi là ủy ban nhân dân, nơi còn lại chính là nhà mình, như vậy chứng minh hung thủ nếu khôngphải là cán bộ quốc gia cũng chính làchồng của mình. Đương nhiên cũng thểloại trừ khả năng là nhân viên bên ngoài hoặcnhững người khác trong thôn gây án, nhưng xác suất xảy ra trong hai khả năng này đều cực kỳ thấp.

      Tiếu Đồng nhìn Văn Mân bên cạnh, cái gì cũngchưa , chỉ là vươn tay nắm chặt lấy bàn tay lạnh lẽo của .

      “Yên tâm , em sao.” Văn Mân nở nụ cười để Tiếu Đồng cần lo lắng, dù sao tới cũng tới rồi, dĩ nhiên cũng có sựchuẩn bị tốt để đối mặt với mọi chuyện.

      Nơi đầu tiên Tiếu Đồng xem xét chính là vùngđất xung quanh tòa nhà ủy ban nhân dân, có thể do đây là gian văn phòng của chính phủnên đặc biệt được xanh hóa (trồng nhiều câyxanh), mặt đất xung quanh tòa nhà đều đượctrồng lớp cỏ, chỉ có khảng đất nhỏtrước mặt là được đổ xi măng, rồi đặt thêm mộtchậu hoa.

      Tiếu Đồng cận thận nhìn chậu hoa, phát hiệnkhông hề có dấu vết bị xê dịch, hơn nữa nhìn dấu tích vòng ở dưới đế chậu hoa, tất cảđều nguyên vẹn, so sánh cùng phía chậu hoa là tương xứng.

      Sau khi xem xét vòng, cũng phát chút bất thường nào, dù sao xung quanh đây đều trồng cỏ, nếu có người từ cao té xuống, cỏ khặng định có dấu vết bịdạt sang phía khác, cho dù hung thủ đem cỏ khác trồng thay vào, cỏ mới và cỏ cũ chắc chắn cũng có khác biệt.

      Tổng hợp lại những điều , bọn họ đại khái cóthể phán đoán rằng văn phòng ủy ban khôngphải là trường xảy ra án mạng.

      Bởi vì hai người có gương mặt khá lạ lẫm, hơn nữa còn có nhiều hành động rất kỳ quái cho nên lúc bọn họ vừa mới kiểm tra xong, bên trong văn phòng ủy ban cũng có nhân viên ra ngoàihỏi thăm bọn họ làm gì rồi.

      “Này, các người làm gì? Len la lén lút ở nơi này tìm cái gì vậy?” Bởi vì trong thôn rất khả năng có phát sinh án mạng, cho nên câu hỏi của người này cũng có nhiều hơn chútnghiêm nghị, chỉ sợ trong thôn lại xảy ra chuyệngì.”

      Tiếu Đồng lạnh lùng nhìn người vừa tới, bộ dáng thờ ơ đầy cao ngạo, căn bản có ý định để ý người tới.

      Văn Mân vừa nhìn đến phản ứng của người nọ nhìn Tiếu Đồng, lát sau mặt liền sưngnhư gan heo, trong lòng thầm câu ổn, bọn họ lúc nãy mới vào trong thôn, nên đắc tội với người có quyền mới phải.

      Vì thế dùng sức kéo kéo Tiếu Đồng bên cạnhđể cho dừng lại được thẳng ra phía chiếc xe của mình, lại nhéo nhéo tay ý bảoanh được , lúc này mới cười cười trảlời câu hỏi của người nọ.

      xin lỗi, chúng tôi làm nghề làm vườn, bởi vì gần đây buôn bán được tốt lắm nên nghĩ muốn đến đây tiếp xúc chút. Vốn là muốn nhìn nơi này của các chút xem có cần thêm ít hoa hoa cỏ cỏ hay , cho nên chưa có đồng ý liền tùy tiện dạo vòng, phát các chăm sóc hoa cỏ đều rấttốt, xem ra cần đến chúng tôi rồi, chúngtôi lập tức ngay, xin lỗi quấy rầyđến các .”

      Người nọ là chàng khá trẻ tuổi, nhìnthấy Văn Mân xinh đẹp như vậy, giọng cũngrất , mặt cuối cùng cũng xuất ý cười, lúc chuyện cũng tỏ ra rất niềm nở.

      ra mọi chuyện là như vậy, vậy nếu các xem xong nhanh thôi, gần đây trongthôn xảy ra số việc, đừng nhìn ngó khắp nơi, cẩn thận lại khiến thôn dân hiểunhầm là nhóm trộm cắp cái gì chẳng hạn, đếnlúc đó xảy ra xung đột tốt.”

      Văn Mân nghe xong lời này, lời cảm ơn, liềnlôi kéo Tiếu Đồng chuẩn bị rời , khôngnghĩ tới người đàn ông bên cạnh bị kéo lại đứng đó chịu rời.

      nghi hoặc ngẩng đầu nhìn, lại thấy trợn tròn mắt nhìn người thanh niên trẻ tuổi.

      “Đây là bà xã của tôi, cậu nhìn cái gì vậy? Chưa từng nhìn thấy con đẹp bao giờ sao?”

      Văn Mân vừa nghe lời này, lập tức quay đầu nhìn cậu thanh niên, quả nhiên thấy nét mặt cậu ta ràng rất tức giận, để tránh phát sinh xung đột, nhanh chóng kéo người đàn ông ăn bậy dấm chua bên cạnh chạy nhanh đến chiếcxe, vội vàng lái xe rời khỏi chỗ này.
      Đây là bà xã của tôi, cậu nhìn cái gì vậy? Chưa từng nhìn thấy con đẹp bao giờ sao?
      Có ai thấy mùi dấm bay đầy trời ko z
      tks ss
      “Đây là bà xã của tôi, cậu nhìn cái gì vậy? Chưa từng nhìn thấy con đẹp bao giờ sao?”n
      ôi chết mất thôi, còn chưa cưới hỏi gì đâu ạ, ngộ nhân thế rồi
      có khi sau khi cưới mà ra đường chị phải đóng nguyên bộ mũ khẩu trang găng tay áo dài quần dài giày kín mất
      thanks nàng nhiều!!

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 95: Tính toán chi li

      “Tiếu đại giáo sư, trong đầu đều nghĩ toàn những chuyện gì đâu? Người ta chỉ có lòng nhắcnhở chúng ta chút, ghen bậy ghen bạ cái gì đây?”

      Sau khi đem xe dừng lại bên bờ sông trong thôn, Văn Mân nghiêng đầu bất mãn nhìnTiếu Đồng, vừa rồi bọn họ vốn có thể rút lui mộtcách bình thường, nhưng cố tình trước khi lại ra câu khiến cho bọn họ rời cách chật vật như vậy.

      “Hừ, đối với người khác lúc nào cũng cười tươinhư hoa, còn đối với lại chỉ bày ra vẻ mặtnghiêm nghị cùng tức giận, em nên biết , mới là người đàn ông em phải dùng thái độ nhuhòa như nước để đối đãi.”

      Tiếu Đồng quay mặt, nhìn con sông qua cửa kính xe, trong giọng tràn đầy bất mãn.

      “Tiếu Đồng, bao nhiêu tuổi rồi, chuyện nàycũng đáng để tức giận? Chẳng lẽ khôngnhìn ra được, nụ cười vừa rồi của em chẳng qua chỉ là hình thức? Đối với người ngoài em mới cần như vậy, đối với người của mình căn bản làkhông cần khách sáo như vậy phải sao?”

      Văn Mân nhìn thấy vẻ mặt giống như trẻ con của Tiếu Đồng, cố nhịn cười kiên nhẫn giảithích.

      !?” Con gấu con tựa hồ là nghe hiểu đạo lý này rồi, quay đầu nhìn lại, trong ánh mắt cònmang theo tia kiêu ngạo.

      , em dù có gạt ai cũng thể gạt anhnha, đúng ?” Ai ~~ gấu con này là muốn được khích lệ, lấy chính sách trấn an làm chủthôi.

      “Ha ha, được rồi, tha thứ cho em rồi đó, chỉ làsau này cho phép đối với người đàn ông khác cười như vậy nữa, khách sao cũng khôngđược. Nhưng để ý em cười với ,đương nhiên em phải cười chân thành, như vậy mới có thể coi như vừa lòng.”

      “Được rồi, em đều đáp ứng , chúng ta có thểđi được chưa? Tiếu đại giáo sư.” Văn Mân thầm liếc mắt cái, nhưng trong giọng lại tràn đầy ngọt ngào, có người nào đó quan tâm lo lắng, cảm thấy rất tốt, mặc dù quan tâm này tựa hồ có chút trẻ con.

      thôi, tiếp theo chúng ta đến nhà ngườiquè họ Trần.”

      Văn Mân nghe theo Tiếu Đồng chỉ thị khởi động xe, nhưng là xe còn chưa rời , Tiếu Đồng bên cạnh lại quay đầu nhìn chằm chằm, mặt còn lộ ra mỉm cười đầy ý vị.

      Văn Mân quả bị nhìn đến cả người được tự nhiên rồi, rốt cuộc nhịn đượcvươn tay đẩy đẩy cái mặt của chút để cho nó nhìn thẳng về phía trước.

      nhìn đường phía trước được ? Cứnhìn em chằm chằm làm gì? mặt em lạikhông có viết hung thủ là ai.”

      “Hung thủ là ai làm sao lại cần pahir viết lên mặt em, rất nhanh có thể tự mình tìm ra, chỉlà, nhóc, phát em đúng là rất có khả năng dối mà nháy mắt nha,chuyện vừa rồi cũng như vậy, trong nháy mắt em lại có thể nghĩ ra cái cớ hoàn mỹ như vậy.”

      Văn Mân đưa tay nhéo mạnh lên eo Tiếu Đồng cái, “Cũng biết là ai vừa rồi chút xíu thái độ muốn giải thích cũng có, em là vì ai mới phải dối, còn tới sỉ nhục em đúng ? đến chuyện này, em cũngmuốn hỏi , sao nhất định phải tỏ cái tháiđộ kia nha, giải thích câu chết sao?”

      chết, chỉ là rất phiền, tại sao lạiphải cùng người nọ giải thích đây, chúng ta đứngchính là đất cơ quan nhà nước, cũng phảicủa tư nhân, cần có lý do sao? Hơn nữa, coi như người nọ muốn tiến lên động thủ cái gì, với dạng vẻ mềm yếu chân tôm ấy, quyền là có thể đem cậu ta quật ngã, vô luận là từ phương diện nào, đều cảm thấy cầnphải…cùng cậu ta giải thích cái gì.”

      “Mối quan hệ tốt đẹp có thể làm cho mọi việc hiệu quả hơn nhiều, đạo lý này hiểusao?”

      với người ta sau này cũng cầngặp nhau, làm gì phải lãng phí thời gian cùng cậu ta xây dựng cái gọi là quan hệ tốt đẹp,kia thuần túy là làm chuyện thừa, cho dù saunày có hợp tác, cũng là người nào có đạo lý liềnnghe theo người đó, cậu ta có thể làm khó dễđược sao?”

      “Tiếu Đồng, đừng có em câu, liềncãi lại câu có được ? phải biếtkhiêm tốn đón nhận đề nghị của người khác.”Văn Mân bị câu cãi lại của Tiếu Đồng làm cho khó chịu, cuối cũng câu như vậy để chấm dứt cuộc chuyện, chỉ là cái người đàn ông có mắt này hình như hiểuđược ý đồ của .

      “Đề nghị tốt đượng nhiên chấp nhận, chỉ là đề nghị này của em tốt nên từ chốinhận.”

      “…Tiếu Đồng, còn thêm câu nữa, có tin ahy em đá xuống xe.”

      Người đàn ông bị rống cuối cùng cũng chỉ lắp bắp cái miệng, nhưng là chỉ im lặng được trongmột lúc, lại tiếp tục thốt ra câu đặc biệtđáng ăn đòn.

      “Nhóc, em tin tưởng chân của em có thể mạnh đến mức có thể đá xuống xe sao?”

      “Tiếu Đồng ~~~~~~”

      tiếng rống giận thanh thúy vang dội buồngxe, đến mức dọa cho lũ chó hoang bên đườngcũng sợ hãi co giò chạy .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :