1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Chồng à, anh thật quái gở - Nara ngư (Trọng sinh) Full đã có ebok

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 66: Kiếp trước tích phúc


      Văn Mân lúc đầu sợ hãi cơ hồ cả người đều dínhchặt người Tiếu Đồng, làm cho Tiếu Đồng ngay cả bước cũng thấy khó khăn, nhưng lời phàn nàn cũng có, kéo con búp bê khổng lồ vượt qua đoạn đường lầy lội.

      Cũng may Văn Mân sau đó liền phát có gì đó khác thường, dần dần thả lỏng cơ thể, tuy rằng tay vẫn nắm chặt cánh tay Tiếu Đồng, chỉlà quấn quá chặt như trước.

      “Tiếu Đồng, tìm như vậy có thể thấy chứng cớ sao? Lần này bên tạo áp lực lớn nhưvậy, cảnh sát lúc thu thập chứng cứ nhất định là rất cẩn thận tìm tìm lại, hẳn là bỏ sótcái gì đâu. Hơn nữa đêm qua mưa lớn, cho dù còn có cái gì lúc này cũng đều trôi mất rồi.”

      “Chứng cứ tôi muốn chính là sau khi trời mưamới có thể tìm được.”

      Văn Mân còn chưa kịp tiêu hóa lời Tiếu Đồng là có ý gì, lại thấy hình như phát được cái gì, kéo tay tiến lại gần cái hố nơiphát xác chết.

      Tiếu Đồng lấy ra cái nhíp và cái túi nhựa trong suốt từ trong túi áo của mình, sau đó mở ra ở đầu cái tụi nhựa, cầm cái nhíp gắplên thứ gì đó trong bụi cỏ ở bên cạnhhố đất.

      Cho đến khi nhìn thấy thứ trước mặt mình, Văn Mân lúc này mới nhìn cái Tiếu Đồng gắp là cái gì, đây lại có thể là con giun đất dài.

      “Tiếu Đồng, lấy cái này làm gì? Ghê tởm chết được, mau vứt a.” Văn Mân sợ nhấtchính là loại động vật xương sống mềm mềm thế này, bình thường chỉ cần liếc mắt nhìn thấy từ xa cái là toàn thân nổi da gà, lúc này lại nhín thấy gần như vậy, mặt lông tơcũng dựng đứng cả rồi.

      “Vứt !? Đây chính là chứng cứ vất vả tôimới tìm được, nếu vứt làm thế nào phán đoán được thời gian tử vong của người bị hại.”

      Nghe Tiếu Đồng vậy, Văn Mân ngẩng đầukinh ngạc nhìn túi nhựa trong tay , nhìn thấycon giun ngừng xoắn lại trong đócũng cảm thấy sợ hãi như lúc nãy, chỉcảm thấy đặc biệt thần ký, chỉ con giun đấtnho cũng có thể phán đoán thời gian tửvong của người bị hại?

      biết đúng ? Tuy rằng xác nạn nhân bị thiêu hủy, cộng với môi trường ẩm ướtnơi đây, thân thể hầu như thối rữa còn gì, nhưng tôi tin tưởng xác của ấy vừa mới bịđem chôn ở đây, thân thể khẳng định cònlại số mô sợi nhất định, mà theo chiều dài của con giun này, chắc hẳn nó sống ở trongnày thời gian đủ lâu, nếu may mắn, tôi có thể từ trong cơ thể nó lấy được tổ chức tế bào của người bị hại, chỉ cần lấy được, có thể dựa theo mức độ tế bào bị tiêu hóa để tính ra thờigian tử vong của người bị hại.”

      phải nhà nhân chủng học, nghiên cứu xương cốt của con người sao? Loại độngvật có xương sống này cũng có thểnghiên cứu?” Văn Mân ngẩng đầu kinh ngạcnhìn Tiếu Đồng, lúc trước hiểu biết của vềcác loại xương cốt khiến kinh ngạcrồi, nếu như đối với con giun cũng có hiểu biết ràng như vậy, hoài nghi cấu tạonão bộ của , rốt cuộc dung lượng bộ não lớn như thế nào mà có thể chứa được nhiều thứ như vây?

      “Biết thiên tài là cái gì ? Người đứngtrước mặt em đúng là, nhóc, tôi thể khôngnói, kiếp trước của em tích được rấtnhiều phúc, kiếp này mới có thể gặp tôi.”

      “…”

      ---------
      Nhiệm vụ ngày hôm nay hoàn thành mỹ mãn, thanks bạn halfta giải nghĩa giúp mình vài thành ngữ
      Pe Mick, milktruyenky, Jena2 others thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 67: Bạn


      Lúc Văn Mân và Tiếu Đồng trở về từ công trường là giữa trưa rồi, Tiếu Đồng cũng trực tiếp về nhà mà kêu Văn Mân đưahắn đến phòng nghiên cứu. Bởi vì là cuối tuần, cho nên ở sở nghiên cứu ngoại trừ còn cảnh vệ trực ban cũng có người nào khác.

      “Buổi tối tôi muốn ăn sườn chua ngọt, nấm hào hương xào măng tây và tôm còn có đậu hũ, đúng 6 giờ, tôi ở đây chờ em.”

      xong những câu này, Tiếu Động địnhmở cửa bước xuống xe nhưng chưa kịp đặt chân xuống, Văn mân liền đưa tay bắt được cánh tay trái của .

      “Tiếu Đồng, phải nghỉ phép sao? Đếnphòng nghiên cứu làm gì? Hơn nữa tôi phải đầu bếp, chỉ cần ăn bữa cơm đơn giảnà được rồi.”

      Kỳ thực, Văn Mân rất vui mừng khi được vì hắnmà nấu ăn, nhưng cũng hy vọng là hìnhthức như thế này, giống như trực tiếp hạ lệnhgọi món ăn, khiến cảm thấy mình là đangphục vụ khách hàng, mà phải chăm sóc người thân. Tuy quan hệ của và Tiếu Đồng giờ cũng chưa ràng là cái quan hệ gì,nhưng chí ít cũng biết, bọn họ lúc trước ởchung phải như vậy.

      Tiếu Đồng nghe vậy liền quay đầu lại phớt lên Văn Mân nụ hôn, lập tức khóe môi lại hơicong lên.

      “Nghỉ phép chỉ là cho Phạm Thành bọn họnghe, tôi thích bọn họ liên tục đến quầyrầy mình, em cũng hy vọng tôi nhanh chóng tìm được hung thủ, trả lại cho người bị hại cáicông đạo phải sao? Hơn nữa, tôi coi em là đầu bếp, tôi chỉ xem em là bạn củatôi, cho nên, ngoan, về nhà giúp tôi chuẩn bị đồ ăn, chờ tôi trở lại ăn cơm.”

      biết xấu hổ, tôi khi nào đáp ứng làm bạn của rồi?” Văn Mânbị câu bạn này của Tiếu Đồng dọa cho hoàn toàn kịp phản ứng, vừa mới suy nghĩ trong lòng, quan hệ của và Tiếu Đồng giờ là quan hệ gì, giây tiếp theo liền cho biết chính là bạn của , ngườinày phải có thuật đọc tâm ?

      “Hôn cũng hôn rồi, hơn nữa chúng ta tạisống chung phải sao? Như vậy còn xem là bạn trai bạn , vậy như thế nào mớiđược tính?”

      “Tôi cũng phải chỉ từng hôn qua mộtmình , hơn nữa, lúc trước là sợ TềTuyền lại đến quấy rối tôi, chúng ta hai ngườicũng ở hai phòng riêng, cái này tính làsống chung nha.”

      “Hai phòng tính là sống chung sao? Được, buổi tối chung ta bàn lại chuyện phòng ngủ của em.” ( quá vô lại rồi, nhưng mà tui thik

      “Này ~~~ họ Tiếu kia, tôi phải có ý này,ai nha ~~ nhanh , toàn hươu vượn gì đâu.” Văn Mân bị Tiếu Đồng lúc đến mặt đỏ ửng, cuối cùng còn dùng sức đẩyhắn xuống xe, cậu nhóc này cũng đáng ghét, đành phải nhắm mắt làm ngơ vậy.

      “Ha ha ha, thẹn rồi sao, được được, tôi , tôi ,em nhớ cho tôi buổi tối tôi muốn ăn đồ ăn em nấu.” Sau khi xuống xe, Tiếu Đồng liếc nhìn Văn Mân qua cửa kính, ha ha cười, sau đó xoayngười, trước khi vãn quên nhắc nhở cônhớ thực đơn bữa tối.

      Mà Văn Mân đáp lại Tiếu Đồng chính là tiếng hét chói tai, sau đó trừng mắt nhìn chằmchằm lúc mới khởi động động cơ, lái xe nhanh chóng rời .

      Chỉ là xe vừa mới rời xa, Văn Mân vốn còn tâm trạng mơ hồ bị ngọt ngào thay thếrồi, nhìn qua kính chiếu hậu thấy Tiếu Đồngvẫn đứng nguyên tại chỗ nhìn về hướng mình, khóe miệng ý cười càng đậm.

      “Bạn ! Bạn ! dựa vào cái gì khônghỏi qua đồng ý của tôi lại biến tôi thành bạn của a?”

      Lời này nghe qua ý tứ là oán trách, nhưng giọngđiệu lại hoàn toàn phải như vậy, ngược lại mang theo tất cả vui mừng mà cảm động.
      Pe Mick, milktruyenky, Jena2 others thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 68: Ngài uy hiếp tôi?


      Văn Mân ngoài miệng hài lòng, nhưngvì câu kia của Tiếu Đồng, vẫn là lại xe chạyđến siêu thị, vốn là muốn đến chợ của nông dân, nhưng xem ra thời điểm này người ta sớm đóng cửa rồi, cho dù còn mấy cửa hàng còn mở, chỉ sợ đồ ăn cũng còn tươi, như vậykhông bằng siêu thị mua cho tiện.

      Xe vừa mới dừng lại, Văn Mân cũng nhìn thấymột chiếc xe việt dã ngừng ngay bên cạnh,người từ xe bước xuống, là người biết.

      Người nọ hiển nhiên là tới tìm , bởi vì vừa xuống xe liền thẳng hướng mà tới, lúc đếngần đưa tay gõ vào cửa kính xe của .

      Văn Mân hơi cau mày, nhưng cuối cùng vẫnnhấn nút mở cửa để người nọ lên xe.

      “Văn tiểu thư, quấy rầy rồi.”

      “Đội trưởng Phạm, ngài theo dõi tôi.”

      Phạm Thành bị Văn Mân hỏi trực tiếp như vậy làm cho sửng sốt, nghĩ chuyện nhẹnhàng, dù sao buổi sáng ngày hôm qua nhìn thấy Văn Mân chính là loại phụ nữ điềm đạm, chẳng lẽ chỉ bày ra bộ dáng như vậy khi ở trước mặt Tiếu Đồng?

      Mặc dù trong lòng còn nghi vấn, nhưng PhạmThành rất nhanh thu hồi nét mặt ngạc nhiênvừa rồi, khôi phục lại vẻ trấn định của mình.

      “Văn tiểu thư, hơi quá rồi, phải tôi theo dõi hai người, mà là hai người đếnmột nơi nên đến, tôi chỉ là nhận được bảo cáo liền đến giúp các giải vây, rồi thuận tiệntìm cơ hội thích hợp cùng chuyện.”

      Văn Mân nâng mi, nghiêng đầu nhìn thoáng quaPhạm Thành.

      “Đội trưởng Phạm, ngài có chuyện xin cứ nóithẳng, nếu có thể giúp tôi từ chối, chỉ là nếu chuyện thể làm ngài cũng đừng mong tôi giúp được.”

      “Ha ha ha ha, nghĩ tới Văn tiểu thư là người thẳng thắn như vậy, lúc trước là lão Phạm ta nhìn nhầm rồi, yên tâm, tôi là cảnhsát nhân dân, tự nhiên làm chuyệnép buộc người khác.”

      Phạm Thành tán thưởng nhìn thoáng qua Văn Mân, thấy chuẩn bị sẵn sàng nghe nóichuyện, lúc này mới tiếp tục : “Văn tiểu thư, tuy rằng phải là người trong nội bộ cảnh sát, nhưng tôi nghĩ, tối thiểu cũng hiểu biết chút trình tự phá án của chúng tôi, giáo sư Tiếu từ lớn lên ở Mỹ, quen với tác phongtự do rồi, hơn nữa dốc sức làm việc cho sở nghiên cứu, ở trong nước làm việc cần chú ý số quy tắc có lẽ cũng chưa biết, vì tránh xuất số phiền toái cần thiết, là bạn của giáo sư Tiếu, cũng nên cho cậu ta biết chút, hoặc là thuyết phục cậu ta chút cùng chúng tôi hợp tác.”

      “Ý ngài muốn là, nếu Tiếu Đồng hợp tác, các ngài đem tội danh này đánh lên trênngười ấy, gây trở ngại cho công việc củaanh ấy?” Lúc lời này, vẻ mặt Văn Mân rất nghiêm túc, ánh mắt cũng lạnh lùng.

      , Văn tiểu thư hiểu lầm rồi, chúng tôi chỉ là hi vọng giáo sư Tiếu có thể chấp nhận hỗ trợ kịp thời từ cảnh sát, hơn nữa có chúng tôitrợ giúp, lúc hành động cũng có thể đảm bảo an toàn cho giáo sư Tiếu phải sao? Giống như sáng nay, nếu phải đúng lúc chúngtôi cũng tới, cảnh sát khu vực có thể bắt gặp liền đem hai người liệt vào diện tình nghi và đưa về đồn rồi, tình huống nghiêm trọng có thể là bọn họ xem các thuộc diện tình nghi, có thể vô tình làm hai người bị thương?”

      “Ngài là uy hiếp tôi?”

      , tôi chỉ đúng , tôi tin Văn tiểu thư suy nghĩ cận thận về nhữngchuyện này, cuối cùng có thể đưa ra lựa chọn chính xác, xin lỗi, hôm nay là quấyrầy rồi, tôi trước, Văn tiểu thư có thể từ từsuy nghĩ, sau nghĩ nghĩ thông suốt rồi có thể gọi điện tìm tôi.”

      Văn Mân tiếp nhận danh thiếp Phạm Thành đưaqua, nhìn thấy hăn mở của xe bước xuống rồimột lần nữa lên lại chiếc xe việt dã bên cạnh lúc nãy.

      cúi đầu nhìn lại cái tên và số điện thoại trêndanh thiếp, vẻ mặt như có điều suy nghĩ.

      Tuy rằng muốn thừa nhận, cũng khôngthể phủ nhận, Phạm Thành có lý, tình hình trong nước và quy trình cảnh sát phá án so với bên Mỹ quả thực giống nhau, là hivọng Tiếu Động có thể ở lại phát triển trongnước, nhưng nếu thể thích nghi và hòa hợp với chế độ làm việc trong nước, chỉ sợ là khó có thể ở lại lâu dài, nếu có thể ở lại, côngviệc cũng suôn sẻ.
      Ôi Tiếu
      ko ngừng đưa độc giả chúng em hết từ bất ngờ này sang bất ngờ khác, bất ngờ nào cũng hết sức đặc sắc và mới mẻ
      phạm tội 'reo rắc những ý nghĩ và hành động quái gở vào trong tư tưởng của độc giả, đặc biệt là reo rắc thương nhớ tới phái nữ' nặng lắm rồi, cho đến khi văn hoàn, đề nghị suy nghĩ mọi phương án chịu tội. THÂN ÁI <3
      Pe Mick, milktruyenky, Jena2 others thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 69: Cái gọi là tình


      Văn Mân biết kiếp trước của Tiếu Đồngnhư thế nào, bởi vì bao giờ quan tâmđến công việc và các mối quan hệ khác của , chỉ biết là nhiều năm sau, nhận được giải Nobel về Nhan chủng học, còn công việc ở trong nước như thế nào, cũng biết đến,chỉ là nếu có thể dốc lòng nghiên cứu, đạt được thành tựu như vậy chắc hẳn cuộc sống và công việc đều mỹ mãn .

      Nghĩ đến đây, Văn Mân kìm lòng được nhớ lại chuyện kiếp trước TV từng lầnnhìn thấy người phụ nữ ấy, là vợ sau của TiếuĐồng, khi cười lên trông ấy rất đoan trangcao quý, cũng rất ôn nhu hạnh phúc, đây là điềumà kiếp trước có được, kiếp này, hi vọng mình có thể có cơ hội được như vậy. Nhưng quan trọng hơn, hi vọng Tiếu Đồng luôn vui vẻ, cuộc sống mà thay đổi bản tính con người mình.

      “Ba”

      Lúc Văn Mân còn thẫn thờ suy nghĩ, bỗng nhiên cảm thấy được môi mình bị hôn cái, lập tức nghiêng đầu nhìn, chỉ thấy Tiếu Đồng ngồi vào vị trí ghế lái phụ từ lúc nào nhìn cười đắc ý.

      “Ngốc chết được, bị người ta hôn trộm cũng biết phản kháng, ai nha ~~ bạn của tôi là phản ứng quá chậm chạp, phải làm thế nào bây giờ a?”

      “Tiếu Đồng, đừng có được tiện nghi cònkhoe mẽ là được rồi, là, ra đến rồi cũngkhông biết gọi trước tiếng, có ai giống như vậy vừa đến liền hôn.” Miệng phàn nà nhưng khóe mắt và đuôi lông mày lại tràn đầy ýxuân.

      “Em lại lời rồi, ràng trong lòng nở hoa, miệng cố tình còn muốn phàn nàn, người phụ nữ này nha, khôngthành thực, nếu như tôi nhiệt tình như vậy, phỏng chừng em lại nghi ngờ tình cảm củatôi mất.”

      “Tiếu Đồng, thể lời dễ nghe hơn chút sao, còn có, căn bản là chưa từng ràng đối với tôi là tình cảm gì, làm sao tôi có thể tin tưởng a?”

      Tiếu Đồng suy nghĩ nghiêm túc chút,xác định là mình quả chưa từng qua, quay lại nhìn thẳng Văn Mân, trịnh trọng : “Từ quan điểm của sinh vật học, tình sinh ra xuất phát từ bề ngoài, thanh, mùi vịvà hành vi đặc biệt của con người, đối với tôi mà , người đặc biệt này chính là em.”

      đến đây, Tiếu Đồng còn tự nhận là mình đãrất chu đáo mà giải thích cách cụ thể rồi, sau đó mới tiếp tục : “Em làm cho tôi có cảmgiác lãng mạn, hạnh phúc, vui vẻ, thoải mái, đãthôi thúc xúc động mãnh liệt vào sáng sớmcủa tôi, các nhà khoa học gọi đây là “hormontình ”, hormon tình có thể làm cho conngười nhau cuồng nhiệt, khiến người ta sinh ra cảm giác khao khát, đê mê, tư chủ mà đến gần đối phương, hận thể mỗi ngày đều ở cùng chỗ, khi đại não có đủ hormon tình chúng ta có thể kết hôn rồi.”

      Văn Mân bí mật đảo cặp mắt trắng bệch,cắn chặt răng, sau đó hỏi câu: “Đây là muốn ràng với tôi?”

      Tiếu Đồng trừng mắt, lời này của Văn Mân là có ý tứ gì, chẳng lẽ là mình còn chưa đủ để hiểu, vì thế nuốt nước miếng, lại : “Chẳng lẽ giải thích còn chưa ràng lắm?Được rồi, tôi cụ thể hơn, khi hai ngườiyêu nhau, cơ thể sản sinh a-mô-ni-ắc, Phê-nin A-xê-tát gọi tắt là Pea, đô-pa-min, a-đrê-na-lin,kích thích tố và hóa chất khác trong phê-nôn-phờ-ta-lê-in có tác dụng…”

      “…” Văn Mân gì quay đầu lại dựavào thành ghế ngồi, nhìn lên bầu trời, hốihận mình nên để cho giải thíchcảm giác của mình đối với là gì, người nàyhoàn toàn có khả năng đem những ảo tưởng tốtđẹp về tình của con người đều phá hư a.
      Pe Mick, milktruyenky, Jena2 others thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 70: Đại nam nhân


      Văn Mân cắn đũa, ngẩng đầu nhìn trộm TiếuĐồng vẫn tập trung vào ăn cơm, do dự lát, lại cúi đầu tiếp tục ăn cơm.

      Cuộc chuyện với Phạm Thành lúc chiều, côcận thận suy nghĩ, cũng cảm thấy cũng có chút đạo lý, nếu đúng như vậy, vẫn hi vọng Tiếu Đồng có thể hợp tác làm việc với cảnh sát, nhưvậy cả hai bên đều có lợi nhiều hơn là hại.

      Chỉ là cũng rất ràng, lấy thái độ tại của Tiếu Đồng, khẳng định là có rất nhiềuviệc cảm thấy bất mãn với cảnh sát, nếu để cho bọn họ hợp tác thời gian dài, chỉ sợ đến lúcđó này sinh mẫu thuẫn và xung đột, chỉ sợ lại mất nhiều hơn được.

      “Em còn nhìn lén tôi, là cảm thấy tôi rất đẹpmắt, muốn dùng sắc thay cơm sao.”

      “Khụ khụ khụ khụ” Văn Mân tập trungsuy nghĩ, bỗng nhiên nghe được lời đầy vẻtự phụ của Tiếu Đồng, lập tức bị sặc đến thiếu chút nữa thở được.

      “Em xem em, ăn bữa cơm cũng cẩnthận chút, may mắn là có tôi ở đây xemchừng em, nếu em phải sống thế nào đây.”

      “Là tại nên tôi mới bị sặc.” Văn Mân muốn hét lên câu như vậy, nhưng vì liên tụcho khan, nên vẫn thể chân chính đemnhững lời này ra được.

      Sau hồi ho khan, Văn Mân lúc này mặt đỏ rần lên vì bị sặc quá mức, xoay người đối diện với Tiếu Đồng lúc này đứng phía sau vỗ lưng giúp mình, cắn cắn môi sau đó vẫn là đem những lo lắng trong lòng ra.

      “Tiếu Đồng, chiều nay Phạm Thành lại tìm tôilần nữa, oogn ta hy vọng tôi có thể thuyết phụcanh hợp tác cùng cảnh sát, hơn nữa việc chúngta đến trường vụ án sáng nay, ông ta cũng biết rồi, lúc ấy ông ta ngay sau chúng ta.

      Nhìn Tiếu Đồng chỉ nhíu nhíu mày mà có phản ứng nào khác, Văn Mân mới dè dặt hỏi: “ có muốn nghe chút ý kiến của tôikhông?”

      “Em muốn tôi đồng ý đề nghị của PhạmThành?” Lúc lời này Tiếu Đồng chút vẻ mặt ngạc nhiên cũng thấy, như là dựđoán được Văn Mân đưa ra đề nghị như vậy.

      “Đúng vậy, tôi hy vọng hợp tác với Phạm Thành, đương nhiên đây là bọn họ có việc cầu , chúng ta có thể đưa ra cầu, chỉ cần haibên có thể đạt tới nhận thức chung, chúng ta có thể lùi bước, phải sao?”

      “Em biết là tôi thích phương thức làmviệc của bọn họ, chuyện quá đơn giản, bọnhọ cũng cố tình bắt phải làm theo trình tự này nọ, chờ bọ họ phê duyệt xong, chứng cứ cùng hung thủ cũng sớm chuồn mất rồi.” Giọng nóikhinh thường này chính là phong cách vốn có của giáo sứ Tiếu.

      “Chúng ta có thể cùng bọn họ thương lượng mà,chỉ cần tham gia vào vụ án này, để cho bọn họ thấy năng lực đặc biệt của và cho đủthẩm quyền.”
      “Tôi thích cái cách bọn họ dùng việcphá án để đạt được thành công, dùng phần lớn nguồn lực tài chính và vật chất mới tìm ra được hung thủ đích thực, đầu tiên phải là cho người bi hại cái công đạo, ngược lại trởthành công cụ để khoe khoang thành tích.”

      "Ách…Chúng ta có thể thay đổi cách nghĩ khác, mặc kệ cuối cùng có người mượn chuyện này để tranh thủ lợi ích hay , chúng ta chỉ cầnlàm việc nên làm, nếu quen nhìnnhững kẻ như vậy mà muốn cùng bọn họhợp tác, khi vụ án phát sinh, cảnh sát cũng sẽkhông đến tìm gặp , tiếp nhận vụ án này, mới thực là để cho hung thủ vĩnh viễnkhông bị bắt.”

      Lời của Văn Mân lần này ràng làm cho Tiếu Đồng dao động, chỉ thấy nhíu màynghiêm túc suy nghĩ xem những lời này có hợplý hay , sau đó cúi đầu nhìn nét mặt của Văn Mân, tựa hồ muốn từ vẻ mặt này tìm đượcđáp án.

      “Nhưng là, tôi vẫn thích…”

      “Tiếu Đồng, sao có nhiều chỗ thích như vậy, đại nam nhân, sao lại dứt khoát như vậy? Tâm trạng tốt liền bắt lính theo danh sách sao*? câu thôi, đồng ý hay đồng ý.” Văn Mân vốn đủ kiênnhẫn, cố gắng giải thích nhiều đạo lý như vậy, còn muốn thêm gì nữa đây, cũng biết mình nên cái gì rồi, vì thế chỉ cóthể buông tha cho cổ họng của mình mà đối vớiTiếu Đồng rống lên câu cuối cùng như vậy.

      * Bắt lính theo danh sách: câu này thường dùng để chỉ những người thụ động, thiếu quyết đoán, thích chầnchờ, do dự chịu quyết định mà chờ đợi cái gì đếnsẽ đến.

      “Em tôi là đại nam nhân!? Được rồi, tôi chính là đại nam nhân, tôi đáp ứng em, chấp nhận hợp tác với Phạm Thành bọn họ.”

      Văn Mân rốt cục cũng nhận được đáp án của Tiếu Đồng, vừa định đứng dậy cho cái ôm, cảm ơn chịu lùi bước, nhưng là còn chưa kịp đứng, thấy Tiếu Đồng lùi lại bắt chân ngồi lên chiếc ghế, đem bát đưa tới trước mặt .

      “Nhóc, lấy cơm cho tôi. Sau đó đến giúp tôi xoa bóp bả vai.”

      Văn Mân khó hiểu nhìn Tiếu Đồng, biếthắn đột nhiên làm vậy là có ý tứ gì.

      Tiếu Đông trừng mắt, giọng uy nghiêm tiếp tục : “Tôi là đại nam nhân, em là tiểu nữ nhân, tiểu nữ nhân nên hầu hạ đại nam nhân cuộc sống sinh hoạt hàng ngày tốt, em chịu làm tiểu nữ nhân rồi, tôi mới chấp nhận làm đạinam nhân, quyền lợi và nghĩa vụ nhất định phảibình đẳng.”
      Pe Mick, milktruyenky, Jena2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :