1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Chồng à, anh thật quái gở - Nara ngư (Trọng sinh) Full đã có ebok

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 51: Bữa tối

      Về đến nhà, Văn Mân cũng giống nhưtrước ân cần đối đãi Tiếu Đồng. Sau khi mở cửavào nhà liền lấy đôi dép lê trong nhà đưacho Tiếu Đồng, đặt chìa khóa xe lên bàn trà rồiđi thẳng xuống bếp chuẩn vị bữa tối.

      Đối với thay đổi thái độ đột ngột này của Văn Mân, Tiếu Đồng có chút thích ứng kịp. nghĩ là Văn Mân vì chuyện vừa rồi vẫn chưa hết giận nên đành yên lặng ngồi ở ghế sa lon dám làm gì, chỉ sợ lại chọc nổi giậnlần nữa.

      Vừa ngồi xuống được khoảng 5 phút sau, Tiếu Đồng bỗng nhiên nhớ tới lúc trước từng dùng qua chiêu rất hiệu quả liền đứng dậy nhanh xuống phòng bếp. đứng ở cửa phòngbếp im lặng nhìn Văn Mân, lúc sau mới cố ý hokhan tiếng để thu hút chú ý của nànglúc này đứng quay lưng về phía .

      “Nhìn khớp xương có thể biết được tuổi tác,con người là vậy, mà động vật cũng như thế.Hôm nay em chọn chân giò khá được, vẫn tronggiai đoạn còn non, ở giữa các khớp xương cómột lớp sụn, tầm tuổi con heo này chắc chắn mới chỉ có vận động …”

      Văn Mân nhìn chằm chằm cái móng giò trênthớt gỗ, sau đó khẽ liếc mắt nhìn con dao chặtđang nắm ở tay phải mình, nhíu nhíu mày, nhắm mắt, giơ tay chém xuống, chuẩn bị xử lý cái móng giò còn thớt.

      Miệng vết thương chỗ kia rích rắc hề gọn gẽ, bước đầu phán đoán là bị chặt từ 4 đến 5 nhát. Từ tình trạng tụ máu miệng vết thương có thể thấy, vào thời điểm chặt con heo này vẫn còn thoi thóp, kiểm tra triệu chứngbệnh tật …”

      Văn Mân nắm chặt cán dao, hít thở sâu vài lần,cực lực khắc chế xúc động để thể quayđầu lại phát hỏa.

      “Tiểu Mân, tất cả những điều này đều chứngminh móng giò hôm nay em mua được là loại heo nuôi trong chuồng của nông dân. Hơn nữatrình độ chặt của người này còn rất kém cỏi, nếu đổi thành động thủ…”

      “Tiếu Đồng, đúng là con rùa rụt cổ, còn muốn ăn móng giò nữa ?” (ý chị là chỉ biết đứng đó làm.

      Tiếu Đồng vốn đắc ý với kế sách của mình thình lình bị Văn Mân rống, nhất thời cứnghọng, đem những lời định ra nuốt trở về.

      Càng mất mặt chính là, bởi vì kịp thởra mà bị nấc cụt rồi.

      Văn Mân nghe được tiếng nấc cụt từ phía sau truyền đến nhịn được phì cười. buôngcon dao cầm tay, xoay người nhìnthấy Tiếu Đồng thẳng tắp đứng ở cửa dùngánh mắt thể tin nối nhìn mình chằm chằm, trong lúc đó lại vì tiếng nấc của chính mình mà bị chấn động phen.

      “Tiếu Đông, cơm tối lập tức xong ngay thôi, tốt nhất vẫn là ra ngoài ngồi , chẳng lẽ tin tưởng tay nghề tôi, sợ nhìn thấy tôi nấu thế nào dám ăn .”

      Văn Man vừa mới , Tiếu Đồng lập tức lắc đầu. “Tay nghề của em tôi thử qua, tuyệt đối tin tưởng em. Chỉ là những lời vừa rồi tôi em nghe xong chút hâm mộ cũng cósao? Em thấy là tôi rất thông minh sao?” ( mức độ tự kỷ những cao mà da mặtanh cũng dày rồi)

      Nghe Tiếu Đồng cứ như vậy tự tin mà tự mèo khen mèo dài đuôi, Văn Mân muốn giơ tay đầu hàng nhưng vẫn là nhịn xuống biểuhiện gì.

      “Tiếu Đồng, những kiến thức cuyên nghiệp đó của dùng trong công việc là tốt rồi, ở phòngbếp vẫn là đừng , phải látnữa chúng ta còn muốn ăn móng giò heo sao? như vậy tôi làm sao còn có thể nuốt trôiđây.”

      “ Ăn vô? Tại sao? Cá lớn nuốt cá bé, đâylà quy luật tự nhiên vốn có, để có thể sinh tồn lấy thức ăn ở xung quanh mình là điều tất nhiên. Ở thời kỳ cổ đại, chuyện người ăn thịt người còn có thể có nữa là, chuyện ăn vô móng giò heo là do đói bụng hay đói chứlàm sao lại có quan hệ với mấy lời vừa rồitôi được.”
      ". . ."
      ------
      Lời người edit: Làm xong chương này từ này dám ăn dò heo quá...Ôi, bún giò heo của tớ...
      Hôm nay post bài hơi trễ vì là chương này phải tra nhiều thuật ngữ chuyên ngành quá. hix
      milktruyenky, Jena, jun2 others thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 52: Phụ nữ chính là lão hổ


      Tiếu Đồng nằm ở giường, đem mọi chuyện phát sinh trong ngày hôm nay nhớ lại lần, cảm thất buồn bực rồi trở mình, hiểurõ vì lí do gì mà Văn Mân lại nổi giận với .

      xấu xí làm cảm thấy khó chịu như vậy sao? Chắc là phải đâu, hẳn là phải biết bản mình rất đẹp chứ. Đó là , vì ý kiến chủ quan của vài ngườimà thay đổi, cho nên hẳn là biết lời của hắnkhông phải lòng, vậy vì sao còn tức giận vớihắn?

      Hơn nữa buổi tối cũng cố gắng thể họcthức của mình rồi, như thế nào lại chútsùng bái cũng có, thậm chí để hắnnói xong đánh gãy lời , cuối cùng còncầm dao úy hiếp , nếu rangoài hãy cận thận với cái lưỡi của mình.

      Sáng nay phải còn chim nép vàongười* sao? Sao lại chỉ trong ngày thayđổi nhiều như vậy, phụ nữ đúng là khó hiểu.(* ý Tiếu nhà ta là sáng chị còn dịu dàng, nhu thuận, có chút ngay thơ ấy).

      Tiếu Đồng lại lần nữa trở mình, nằm ở giường nhìn ánh trăng ngoài cửa sổ chiếu vàophòng, mắt nhìn lên trần nhà miệng vô thức ngâm nga bài hát cũ.

      “Tiểu hòa thượng xuống núi khất thực, lãohòa thượng dặn dò rằng, phụ nữ dưới núichính là lão hổ, nếu gặp ngàn vạn lần cần phải tránh xa a…”

      Văn Mân tay cầm ly rượu, rót ly rượu vang đỏ đứng ở cửa phòng khách ngheloáng thoáng giọng hát từ trong phòng truyềnđến bỗng nở nụ cười.

      Xem ra thái độ của mình hôm nay đúng là dọa đến Tiếu Đồng rồi, vẫn nghĩ IQ của rất cao hẳn là EQ quá thấp, có lẽ kiếptrước luôn lạnh lùng thản nhiên chuyện là bởi vì mình làm nhiều chuyện hơi quá phận. Bây giờ nghĩ lại, người này tám chín phần là biết làm thế nào để sống chung cùng mình nên cuối cùng cái gì cũng nóira được.

      “Cốc cốc”. Khi tiếng gõ cửa bên ngoài truyền đến, giọng hát của Tiếu Đồng lập tức ngừng hẳn, hồ nghi nhìn thoáng qua cửa phòng sau đó mới chậm rãi vén chăn xuống giường mở cửa.

      là cố ý làm như vậy để cho người ngoài cửaphải đứng đợi hồi. buổi tối cho xem sắc mặt tốt, như thế nào cũng nên thểhiện chút ý kiến phản đối phải sao.

      Vừa mở cửa, thấy Văn Mân mỉm cười đứng ở ngoài, tay cầm ly rượu vang vẫn thường uống mỗi đên tâm tình bỗng nhiên tốt lên hẳn.

      “Em đến tìm tôi sao? Mau vào .” Tiếu Đồngchủ động tiếp nhận rượu tay Văn Mân, mặt đều là ý cười, làm cho Văn Mân thất hối hận khi chủ động đem rượu tới tặng , đâykhông phải là cho cơ hội lên mặt sao?

      Trong lòng tuy nghĩ vậy nhưng cuối cùng VănMân cũng có mở miệng phản bác. Bởi vìcô chủ động tới tặng rượu đỏ nguyên nhân là vì đành lòng nhìn thấy bộ dáng rầu rĩ vui, sau đó nhớ tới thói quen cuộc sốngtrong kiếp trước của , nhớ rằng mỗiđêm đều uống lu rượu vang đỏ rồi mới trở về phòng ngủ.

      “Rượu cũng đưa tới cho rồi, nhớ uống ít chút, tôi nghe uống rượu trước khi ngủ ảnh hưởng đến giấc ngủ.” Văn Mân nhìn thấy Tiếu Đồng cầm lý rượu liền ngụm uống hết, nhịn được nhắc nhở câu.

      “Ai , rượu vang đỏ cung cấp khoáng chất vô cơ và vi-ta-min hữu cơ, có thể cung cấp năng lượng cho cơ thể. Vi-ta-min B2 (Riboflavin) có thể thúc đẩy quá trình ô-xy hóa trong trao đổi chất, ngăn ngừa lão hóa, vi-ta-min B3 (Niacin)giúp duy trì làn da và thần kinh khỏe mạnh, cótác dụng làm đẹp, vi-ta-min B11 và Vi-ta-minB12 giúp tái tạo hồng cầu và tiểu cầu. Hơn nữa, trong rượu nho có hàm lượng lớn A-xít Pan-tô-te-nic, nếu thiếu chất này có thể gây ra mệtmỏi và làm rối loạn chức năng tiêu hóa. Bêntrong rượu nho còn có vi-ta-min I* (Inositol) có thể thúc đẩy gan…”

      *Vi-ta-min I hay còn gọi là Inositol, trước đây nó thuộcnhóm vi-ta-min nhưng nay còn được coi là vi-ta-min nữa. Inositol có tác dụng tạo chất phospholipid - là thành phần cơ bản của màng tế bào và tế bào thầnkinh. Chất này có nhiều trong quả hạnh đào, đậu xanh.Trước kia, nó được kê đơn chữa các bệnh về gan, xơ vữađộng mạch, viêm da.

      “Dừng lại, tôi tính sai rồi, ngài tiếp tục uống , trễ quá rồi, ngài uống xong nhớ ngủ, tôi đành cáo lui trước.”

      Văn Mân là người chuyên về bên khoa học xãhội, đối với nguyên tố hóa học gì gì đó trước nay đều rất mù mờ. Mà Tiếu Đồng vừa mở miệng chính là tràng dài những thuật ngữ chuyên ngành thể hiểu nổi. Nếu ralệnh ngừng mà để cho tiếp tục sợ rằng hiểu lầm mình có hứng thú, sau này mà cứ tiếp tục chuyện như vậy chẳng phải là làm hại đôi tai của mình sao, như vậy phải dứt khoát cự tuyệt để tránh tai họa về sau .

      Ta edit xong 2 chương tiếp theo. Bởi vì 2 ngày cuối tuần có hẹn đichơi với đám bạn nên có lẽ post truyện được. Bây giờ ta post2 chương này coi như là cho 2 ngày cuối tuần, thứ 2 gặp lại mọingười. Rất cảm ơm vì mọi người nhiệt tình ủng hộ truyện.
      Pe Mick, milktruyenky, Jena3 others thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 53: Phạm Thành tìm tới cửa


      Mặc dù nghỉ phép, Tiếu Đồng cũng quen ngủ nướng, cảm thấy sinh hoạt đềuđặn, đúng giờ tuyệt đối có lợi cho sức khỏe nêntrời vừa sáng là thức dậy để chạy bộ.

      Lúc ra ngoài, Văn Mân ở trong phòng bếp chuẩn bị bữa sáng, Tiếu Đồng chỉ đơn giản chào hỏi rồi chạy bộ xuống lầu, khoảng nửatiếng sau thấy quay lại, sau khi vào cửanhìn lát lai xoay người rời . Văn Mân thấyTiếu Đồng vừa về, nhìn rồi địnhxoay người xuống bếp thấy cửa bỗng nhiên lại được mở ra.

      Lúc này, Tiếu Đồng đứng ở cửa, nhìnthoáng qua vẻ mặt khó hiểu của Văn Mân mớimở miệng : “Lúc tôi có ở nhà, đừng cho người lạ vào nhà.”

      Văn Mân thấy bộ dáng Tiếu Đồng giống con gà mái bảo vệ gà con, trong lòng chợt cảm thấy ấmáp. mỉm cười hướng gật đầu tỏ vẻ nghelời, Tiếu Đồng lúc này nới yên tâm rời .

      Tiếu Đồng vừa mới rời bao lâu, chuông cửa lại đột ngột vang lên. Văn Mân biết Tiếu Đồng ra ngoài luôn mang theo chìa khóa nênnghĩ rằng Tề Tuyền lại hồn bất tán đến dây dưa nên có ý định quan tâm. Chỉ làchuông cửa vẫn cứ réo rắt reo lên từng đợt nghỉ, cứ như người ngoài cửa épmình mở cửa nhất định chịu buông tha.

      Bất đắc dĩ, Văn Mân mới tâm cam lòng nguyện buông việc dở làm chạy đếncửa nhìn qua mắt mèo thấy ngoài của rốt cuộckhông phải cái gã chết tiệt…Tề Tuyền.

      Chỉ là vừa nhìn thấy người ngoài cửa, Văn Mân khỏi cả cả kinh vì người ở ngoài phải Tề Tuyền mà là mấy người mặc đồng phụccảnh sát.

      Sao lại thế này? phải Tiếu Đồng nghi ngờ đối với mình hoàn toàn rửa sạch rồisao? Hơn nữa vụ án cũng muốn kết thúc, như thế nào lại có cảnh sát tìm tới cửa đây.

      Trong lúc Văn Mân thầm suy nghĩ,chuông cửa lại lần nữa vang lên.

      Bởi vì xác định vị cảnh sát ở bên ngoài tìm mình có việc gì nên Văn Mân nhanh chóng bước đến mở cửa.

      “Đồng chí cảnh sát, các đây là…”

      đợi Văn Mân chuyện, vị cảnh sát trung niên đứng đầu nãy giờ trực tiếp mở lời, mặt thoáng nét cười thân thiện.

      “Văn tiểu thư, chào . Tôi là đội trưởng đội cảnh sát Phạm Thành, lần trước chúng ta từng gặp mặt lúc hỏi cung, lúc ấy Văn tiểu thư vì thân thể khỏe nên có lẽ nhớ tôi. xin lỗi, lần trước là chúng tôi làm việc chu toàn khiến cho chịu nhiều ủykhuất rồi.”

      Nghe Phạm Thành tự giới thiệu, Văn Mân lúcnày mới lục trong trí nhớ mơ mơ màng màng, loáng thoáng trong những người hôm đó hỏi cung mình hình như có bóng đen rất cườngngạnh.

      Tuy rằng biết bọn họ đén đây có việc gì,nhưng nếu là cảnh sát hơn nữa lại trông có vẻ cũng có ác ý, Văn Mân liền chủ động lui lại sau cánh cửa để cho bọn họ vào nhà.

      “Đội trưởng Phạm, các vị cảnh sát, trước xin mời các vị vào nhà .” Sau khi mời mọi ngườingồi xuống ghế sa lon trong phòng khách, VănMân mới vào phòng bếp pha trà rồi rót mỗingười chén mang ra mời khách.

      vừa ngồi xuống, còn chưa kịp hỏi PhạmThành đến có việc gì, Phạm Thành ngồi ở đốidiện nóng nội chủ động mở miệng.

      “Văn tiểu thư, lần này chúng tôi tùy tiện tới nhàquả thực có chút đường đột, chỉ là sáng nay chúng tôi tới sở nghiên cứu tìm giáo sư Tiếu lạiđược biết mấy ngày nay cậu ấy đều nghỉ phép.Giáo sư Chung có cho tôi biết giáo sư Tiếuđang ở cùng chỗ với , vừa vặn lúc trước có điều tra qua nên biết địa chỉ nhà liền trực tiếp tìm đến.”
      milktruyenky, Jena, jun2 others thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 54: Xác chết vô danh


      Văn Mân đối với việc Phạm Thành từ giáo sư Chung biết được Tiếu Đồng ở tại nhà mình cảm thấy có chút tò mò. Chỉ là cũng biết lúc này phải là thời điểm thích hợp để hỏi cái này, vì vậy tạm thời gạt qua bên đối vớiPhạm Thành khách sáo câu có gì.

      “Đội trưởng Phạm, Tiếu Đồng ra ngoài chạy bộ, chắc là cũng mất lúc nữa mới có thể trởvề, biết ngài có việc gì quan trọng cần tìmanh ấy, nếu như gấp, tôi có thể thử gọi điện thoại cho ấy.”

      Văn Mân sở dĩ chủ động gọi cho Tiếu Đồng trước khí tìm hiểu lý do bởi vì biếtnếu phải việc gấp gáp, Tiếu Đồngcũng thích người khác đột ngột tìm đến làm vỡ kế hoạch làm việc của . Cho nên mới có ý muốn hỏi Phạm Thành trước xem có phải hay có việc đặc biệt khẩn cấp.

      Phạm Thành ngẩng đầu đối diện với Văn Mân, mặt vẫn giữ nguyên nụ cười như cũ, tronglòng thầm thở dài câu, này làbiết cách đối nhân xử thế, so với Tiếu Đồng đúng là cùng loại người, biếtlàm cách nào mà hai người này lại có thể ở cùng chỗ.

      Hôm qua gọi điện tìm Tiếu Đồng có kết quả, sáng sớm tìm đến phòng nghiên cứu đúng lúc gặp Chung Phàm mới biết nơi ở củaTiếu Đồng, Chung Phàm còn ám chỉ nếu hắnmuốn Tiếu Đồng đáp ứng hỗ trợ cần hợp tác với Văn Mân.
      Lúc ấy liền cảm thấy khó mà tưởngtượng nổi, theo biết hai người này quenbiết là vì vụ án mạng xác chết trầm dưới hồ, chỉ mới qua mấy ngày, bọn họ như thế nào lại thânmật đến mức độ này rồi đây? chỉ ở chung mà thậm chí ý kiến của Văn Mân còn có thể ảnh hưởng đến vị giáo sư lạnh như băng kia.

      Mặc dù suy nghĩ trong lòng nhưu vậy nhưng Phạm Thành cảm thấy mình vẫn là nên theo lời đề nghị của Chung Phàm mà thử lần.

      ngại, sớm như vậy đến quấy rầy hai người, chẳng qua là việc sứ có điểm khó giải quyết. Là như vậy, hôm qua ở tỉnh bên có vị lãnh đạo quan trọng tới tham dự nghi thức động thổ cho hạng mục lớn tại thành phố chúng ta. Chỉ là nghĩ tới, sau khi làm lễ động thổ, lãnh đạo thành phố dẫn vị lãnh đạo tỉnh đithăm khu vực xây dựng lại phát xácchết được chiếc máy ủi đào lên ngay trướcmặt. đúng hơn, đó chỉ là bộ hài cốt bởivì mức độ thối rữa của thể quá cao gầnnhư chỉ còn lại xương cốt.”

      phải là công nhân đào nhầm mộ phầncủa người khác chứ, nếu chỉ còn xương cốt vậychứng minh thời gian tử vong quá lâu rồi.”Văn Mân cau mày hỏi Phạm Thành, dù saocũng chỉ là trẻ, nghe đến mấy cái hài cốt linh tinh gì đó tự nhiên có điểm được thoải mái.

      phải, nếu là phần người khác thìlúc đào thấy xác chết hẳn là phải nhìn thấy quan tài mới đúng. Cho dù có quan tài y phục người cho dù rách nát đến mấy cũngnhất định có thể tìm thấy vài mảnh ,nhưng đối với xác chết này, quần áo bị người tiêu hủy hết nên chúng ta có thể nhận địnhchính là vụ giết người.

      Văn Mân biết thân phận của Tiếu Đồng là gì, cũng biết về nước lần này là do bênBộ công an mời làm cố vấn đặc biệt. Chỉ là vụ án này nhận hay nhận là do Tiếu Đồng quyết định, mình cũng có quyền can thiệpvào.

      “Đội trưởng Phạm, chắc ngài cần trực tiếp chuyện với Tiếu Đồng rồi, tôi là người ngoài cuộc, có lẽ tiện hỏi nhiều như vậy. Vừarồi là thất lễ, hỏi vấn đề này nhất định làlàm khó cho ngài rồi.” Khách khí xongnhững lời này, Văn Mân định đứng dậy tiếp tụcquay về phòng bếp chuẩn bị bữa sáng, việc nàyhãy để Tiếu Đồng tự mình cân nhắc vậy.

      Chỉ là sở dĩ Phạm Thành làm trái với quy định, tìm người ngoại đạo như Văn Mân nhữngđiều này đúng là mong có thể có được ủng hộ của , giúp khuyên Tiếu Đồng tham gia vào vụ án này, như vậy lúc này làm sao dễ dàng để cho rời .

      “Văn tiểu thư, biết liệu có thể nhờ cậy côkhuyên nhủ giáo sư Tiếu tham gia vào vụ án này. Lúc đào thấy xác chết, truyền hình lại trường trực tiếp, hình ảnh thông qua ti vi đều được truyền ra ngoài nên khiến cho đông đảo người dân vô cùng hoảng loạn. Còn có, lãnh đạo Tỉnh đối với tiến độ vụ án này phi thườngchú ý nên chúng tôi cũng bị áp lực rất lớn.”

      “Đội trưởng Phạm, cái này…Chỉ sợ là khôngthích hợp , Tiếu Đồng có tiếp nhận công việcnày hay đều do chính ấy quyết định, tôi khuyên có lẽ là thỏa đáng.”

      Lúc Văn Mân vừa xong, ở cửa đồng thời truyền đến tiếng khóa mở lạch cạch, nhất thờitất cả mọi người trong phòng đều hướng ánh mắt về phía cửa.
      Pe Mick, milktruyenky, Jena2 others thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 55: Mối quan hệ


      Tiếu Đồng bước vào nhà, lúc nhìn thấy PhạmThành ánh mắt phút chốc bỗng trở nên lạnhlùng, sau đó giống như thấy bọn mà lập tức vào phòng thay quần áo.

      Nhìn thấy phản ứng của Tiếu Đồng, Văn Mân khỏi cảm thấy xấu hổ. Người đến dù sao cũng là khách, chào đón cũng cần biểu quá ràng như vậy .

      “Đội trưởng Phạm, mọi người trước cứ ngồi chơi, tôi vào trong xem chút.” xong,Văn Mân bước vội vào phòng với ý định dạy dỗTiếu Đồng phen vì thái độ thiếu lễ phép giống như trẻ con của .

      Tiếu Đồng bởi vì vận động mà người ít mồ hôi, lúc Văn Mân tiến vào, đứngở cửa phòng tắm chuẩn bị cởi quần áo. Nghethấy tiếng động, động tác hơi khựng lại chútnhưng nhìn thấy người đến cũng xấu hổ mà tiếp tục cởi.

      “Tiếu Đồng…”Vừa đẩy cửa tiến vào bị cảnh tượng trước mặt làm cho hoảng sợ, Văn Mân kinh hô tiếng vội vàng đưa tay che lại đôi mắt của mình. Sau đó, dù xấu hổ dám nhìn cơ thể tinh tráng của Tiếu Đồng nhưng lại nhịn được tò mò mà hé mở hai ngón taynhìn lén qua khe hở.

      “Muốn nhìn cứ nhìn , phụ nữ thời kỳ phátdục thích đàn ông có thân thể cường tráng làchuyện hết sức tự nhiên, em tại đúng làđang ở thời kỳ tốt nhất để sinh đẻ, loại xúc độngnày cũng là bình thường thôi, tôi cười em.”

      Tiếu Đồng quay lại nhìn thoáng qua Văn Mân,sau đó lại quay đầu tiếp tục động tác làmdở.

      “A~~~đừng cởi nữa a, tôi còn ở đây sao cóthể tự nhiên như chẳng có gì vậy chứ?”

      Bị lời của Tiếu Đồng làm cho đỏ mặt, sau đó lại chứng kiến đem hai tay đặt ở lưng quần như chuẩn bị cởi, lúc này kịp so đochuyện giống đực giống cái lúc nãy, Văn Mân hét lên tiếng ngay lập tức giơ tay bưng kín mặt mình.

      “Tôi muốn tắm, cởi tắm thế nào đây?”

      “Tôi có chuyện cần , trước chuyện vớitôi được sao?” Nghe thanh của Tiếu Đồng ngày càng gần, Văn Mân chỉ sợ mở mắt ra lại nhìn thấy thứ nên nhìn nên chỉ biết che mặt rầu rĩ kháng nghị.

      “Được, vậy em muốn với tôi chuyện gì?” Tiếu Đồng buồn cười đưa tay kéo xuống đôi taycủa Văn Mân dùng sức che mặt, “Tôi cònchưa có cởi quần, em mở mắt ra .”

      Nghe vậy, Văn Mân cẩn thận hé mở mắt chút, xác nhận quả Tiếu Đồng còn mặcquần mới dám mở ra hết.

      “Tiếu Đồng, chuyện này…Ách…mấy vị cảnhsát còn chờ ở ngoài, đội trưởng Phạm ngày hôm qua có tìm , biết hôm nay bọn họtới đây là tìm sao lại coi như thấy, thèm chào hỏi lấy tiếng đây?” Nhất thời bị chuyện cởi quần áo của Tiếu Đồng làm cho bối rối đến biết gì, Văn Mân lúc này mới nhớ ra mục đích mình vào đây để làm gì.

      “Tôi còn nghỉ phép, trong thời gian nghỉphép tôi muốn nghĩ gì liên quan đến côngviệc.” Nghe Văn Mân xong, Tiếu Đồng cóchút vui, thậm chí miệng cũng vểnh lên, nhìn qua có vẻ giống như bạn chịu uất ức khi có được đồ chơi mình muốn.

      “Vậy cũng nên cùng bọn họ chuyện ràng, thèm để ý tới người ta bất lợi chocác mối quan hệ của sau này.”

      “Hôm qua tôi cũng , tôi phải lànhân viên của bọn họ, tiếp nhận vụ án này hơn nữa em cảm thấy mối quan hệ còn quan trọng hơn cả năng lực sao?”

      “Ách…Hai chuyện này coi như đều rất quantrọng .” Văn Mân vốn là bị những lời này của Tiếu Đồng làm cho sững lại chút nhưngngay lập tức nghĩ đến đáp án thích hợp, conngười dù sao cũng sinh hoạt ở cùng chỗ,các mối quan hệ tốt đẹp rất có lợi cho pháttriển của bản thân phải sao?

      “Quá nhiều mối quan hệ làm phân tán tinh lực, nếu muốn làm tốt trong lĩnh vực nào đó nhất định phải đầu tư trăm phầntrăm tinh lực, hao tâm tốn sức suy nghĩ đến làm thế nào để có mối quan hệ tốt với người xungquanh chính là lãng phí thời gian. Hơn nữa, tưtưởng đó đúng là quá giả dối và ích kỷ, duy trì quan hệ tốt đẹp với tất cả những người xung quanh chính là muốn có lợi cho mình. Phật , làm mà lại có được chính là đạo lýnày, tôi có gì cần nhờ cậy đến bọn họ, cho nên cũng cần hao tâm tốn sức cùngbọn họ tạo mối quan hệ.”

      Văn Mân nghĩ tới Tiếu Đồng có thể ra tràng dài những đạo lý như vậy nên nhấtthời khỏi sững sờ, vẫn nghĩ đến TiếuĐồng là người có EQ thấp, biết làm thế nào để giao tiếp với nhưng người xung quanh, nghĩ tới, phải là biết màlà bởi vì rất biết, nhìn thấu sauy nghĩ củacon người nên mới tỏ ra xem thường như vậy .
      Pe Mick, milktruyenky, Jena3 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :