1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Chồng à, anh thật quái gở - Nara ngư (Trọng sinh) Full đã có ebok

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Trùng sinh: Chồng à, quái gở



      [​IMG]

      Tác giả: Nara ngư

      Nguồn convert: Thantieuhodo TTV

      Editor: Halfta, Hanazhing

      Độ dài: ~200 c

      Thể loại: Trùng sinh, đại

      Tình trạng truyện: Hoàn

      Tình trạng edit: ongoing

      Giới thiệu:

      Nếu có thể sống lại đời, tình ngàyxưa mất , tình thân, tình bạn đều trởvề đúng hay ? Nếu có thể sống lại đời, có phải hiểu được cái gì mới là thứ mà mình muốn, đối mặt với cuộc sống này có phải bớt rất nhiều mê mang và lầm lỗi. Nếu có thể sống lại đời, có phải bảo vệđược hạnh phúc và quên hết những bi thương ?

      ___trích đoạn___

      “Nhìn khớp xương là có thể biết được tuổi tác, con người là vậy, mà động vật cũng như thế. Hôm nay em chọn chân giò khá được, vẫn trong giai đoạn còn non, ở giữa các khớpxương có lớp sụn, tầm tuổi của con heo này, chắc chắn mới chỉ có vận động …”

      Văn Mân nhìn chằm chằm cái móng giò trênthớt gỗ, sau đó khẽ liếc mắt nhìn con dao chặttay phải mình nắm, nhíu nhíu mày,nhắm mắt, giơ tay chém xuống, chuẩn bị xử lí cái móng giò thớt.

      “Miệng vết thương chỗ kia rích rắc, hềgọn gẽ, bước đầu phán đoán là bị chặt từ 4 đến 5 nhát. Từ tình trạng tụ máu miệngvết thương có thể thấy, vào thời điểm chặt, con heo này vẫn còn thoi thóp, kiểm tra triệuchứng bệnh tật …”

      Văn Mân nắm chặt chuôi dao, hít thở sâu vài lần, cực lực khắc chế xúc động thểquay đầu lại phát hỏa.

      “Tiểu Mân, tất cả điều này đều chứng minh,móng giò hôm nay em mua là mua được loạiheo nhà của nông dân. Hơn nữa trình độ chặt của người này còn rất kém cỏi, nếu đổi thành động thủ…”

      “Tiếu Đồng, chính là đồ rùa rụt cổ*, có còn muốn ăn móng giò nữa ?!”

      ___ ____ ____

      (*) Nguyên văn từ đó là Vương bát đản : Ý củacâu này chính là chửi “Đồ rùa rụt cổ!” Ý chỉ người dám đương đầu với chuyện khó khăn, thích trốn tránh, etc…Tóm lại là chị chêanh chỉ biết đứng đó phán, chứ còn làm

      Spoil của bạn: Truyện đủ tiêu chuẩn 3s.

      Nữ chính kiếp trước sai lầm kiếp này sửa đổi.

      Còn về nam chính: nếu bạn đọc Hãy NhắmMắt Khi Đến nam chính giống y chang Bạc tự kỉ, IQ hơn 200 mà EQ thấp đến thảm hại.

      Cuối cùng, truyện vẫn trong tình trạng đặt gạch, 200c nhưng c ở đây là chap, k phải chương nhé!

      Các file đính kèm:

      Last edited by a moderator: 10/10/14
      hoadaoanh, trạch nữ, tan-chan5 others thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chapter 1: Trong mộng biết là bảnthân hay là khách


      Xung quanh yên lặng như trải qua ngànnăm trong bóng đêm, bỗng nhiên có mộtchùm sáng lóa mắt tiến vào, Văn Mân chỉ cảm thấy hai mắt bị chùm sáng này chiếu đếnphát đau. Đầu óc lúc này vẫn mê mang, lỗ tai ong ong, có giọng khi xakhi gần, chậm rãi truyền vào lỗ tai .


      “Văn Mân, đến nơi này, tôi khuyên nên hơn, đừng tưởng rằng mình học thêm vài năm, biết thêm chút kiến thức phápluật mà có thể chống lại chúng tôi. Tôi cho biết, thành được khoan hồng, kháng cự bị nghiêm trị, chính là tinh thần chấp pháp từ xưa tới nay của chúng tôi. Nếu hy vọng sau này ở tòa có thể nhận được bản án hơn tốt nhất bây giờ nên hợptác tốt với chúng tôi.”


      Giọng lạnh như băng, câu nào câu nấy đều lộ vẻ uy hiếp, mặc dù biết người đangnói là ai nhưng Văn Mân vẫn cau chặt hai mày.


      muốn : “ có tinh thần chấp pháp tốt liên quan gì đến tôi? Còn nữa, tôi cũng sắpthành người chết rồi, làm gì còn có tương lai. Mời trước khi ra mấy lời này nên chuyện với bác sĩ phụ trách chưa bệnh cho tôi để biết tình huống của tôi .”


      Nhưng mà, lại thể thốt ra nổi lời nào bởi vì phát cổ họng của mình khôkhốc khó chịu, thể nào chuyện, cho dù hít vào cũng cảm thấy cổ họng mình đau đớn.


      “Đội trưởng Phạm, xem chúng ta có nêncho ấy nghỉ ngơi lát , trông ấy có vẻ tốt lắm, nếu tiếp tục thẩm tra nữa em e rằng xảy ra chuyện hay.”


      Khi giọng người trẻ tuổi khác truyềnvào trong tai Văn Mân sắp mất ý thứcrồi, muốn dùng hết chút sức lực cuối cùngđể hỏi xem hai người này là ai, cố gắng mở mắt nhưng tầm nhìn vẫn rất , chỉ có thểnhìn thấy mấy bóng đen lúc lúc ởtrước mặt, ngay cả khuôn mặt cũng khôngnhìn .


      “Đội trưởng Phạm, đội trưởng Phạm, khônghay rồi, xem mắt ấy trợn trắng rồi, xảy ra cố …”


      Đây là lời cuối cùng Văn Mân có thể nghe được trước khi hôn mê. Những chuyện xảy ra sau đó, hoàn toàn biết gì cả.


      biết trôi qua bao lâu, thời điểm Văn Mân lần nữa có ý thức, lại phát mìnhđang nằm khoảng , quay quay đầu, biết vì sao mình lại tới được đây.


      phải nằm ở bệnh viện sao? người luôn phải nằm trong phòng bệnhtrắng toát, lúc nào cũng phải chịu đựng mùi cồn chỉ có ở bệnh viện xông vào mũi.


      Lúc mới bắt đầu, còn quen. rất tức giận, đập phá đồ vật, thậm chí còn gọi cảviện trưởng đến, mắng cho ông ta vuốt mặtkhông kịp.


      Sau đó, trong những đêm dài lặng lẽ, biết tất cả đều thể nữa rồi. Ai bảo bị loạibệnh này, đây chính là “án tử” mà trời xanhphán rồi, có điêu ngoa có tùy hứng đếnmấy cũng chỉ có thể sống thêm được vàingày nữa.


      Sau đó, thân thể cẩn thận giữ gìn cùng gương mặt xinh đẹp của nhanh chóng biếnmất, cuối cùng đều tan tành dưới ngọn lửa thiêu. Mười năm trời khổ cực kinh doanhđều trở thành di vật, trở thành mục tiêucho mấy kẻ có dã tâm tranh đoạt.


      , tay mà đến, độc rời , cái gì cũng mang được, cái gì cũng giữ lại được.
      Vốn là bốn phía tràn đầy sương mù nay chợttrở nên ràng, chứng kiến mình trôigiữa màn sương, mà phía bên dưới chính là giường bệnh vẫn nằm, người đàn bà nằmtrên giường kia, vẻ mặt tràn đầy tử khí, khiếncho ai nhìn thấy cũng phải sợ hãi. Mà, con người đầy thân tử khí đó lại chính là !
      Pe Mick, milktruyenky, linhdiep172 others thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chapter 2: Bỏ khi dễ dàng, gặp khi gian khó


      Văn Mân biết bị ung thư dạ dày, phát ra quá muộn nên thể nào cứu chữađược. cũng sớm chuẩn bị tâm lý rồi, sớm hay muộn gì cũng có ngày phải rời xa cõiđời này.


      ở bên cạnh người thân bạnbè nào cùng đến đoạn đường cuối nàycả, cho nên khi bàn về kế hoạch trị liệu, tổ bác sĩ cũng chỉ có thể bàn với .


      biết, khi thảo luận với chuyện này, trênmặt những vị bác sĩ đó tràn đầy biểu cảm, nhất định bọn họ thương hại , cảmthấy rất đáng thương. Nhưng cần, kiêu ngạo tự tôn cả đời, hy vọng đến phút cuối cùng lại trở thành đối tượng đểngười khác thương hại.


      Bác sĩ , bệnh của , chính cũng ràng, sớm chút đối với ngược lạicàng thoải mái hơn, nếu càng để lâu càngthống khổ.


      Điều này phải biết. biết bao nhiêu lần vào đêm khuya, phảinép mình vào mép giường sau đó khôngngừng nôn vào thùng rác, trong bụng chỉ có thuốc giảm đau liều cao.


      Ngày lại ngày, có thể cảm giác ràng tác dụng của thuốc giảm đau, hiệu quả của nócàng ngày càng kém. Mà ngày lại ngàycàng cảm thấy mình như sắp nổ tung mất rồi.


      Sở dĩ dù khổ cực như vậy nhưng vẫn chống đỡ bởi vì hy vọng người đó có thể biết được ít chuyện của , có thể trở về thăm . Đời này, người có lỗi nhất chính là , chỉ hy vọng đến những phút cuối cùng củacuộc đời mình, dù thể có được tha thứ của , cũng có thể nhìn lần.


      gả cho nhưng cuối cùng lại vì mộtngười đàn ông khác mà lựa chọn phản bội . ràng
      chính là người đàn ông duy nhất có thểdựa vào nhưng lại chỉ nhận được phản bội vàtổn thương từ . Nếu ông trời cho cơ hộilựa chọn lần nữa, hy vọng mình có thể trở về ngày mới quen biết . thề, nhấtđịnh , ghét bỏ chỉ là khúc gỗ biết lời ngon tiếng ngọt, nhất định khai quật được tình vẫn luôn giấu của .


      Nhưng mà bây giờ, dù có hối hận cũng quámuộn. Giờ này phút này, rốt cuộc Văn Mân đãbiết vì sao lại bay trong trung. Có lẽ mỗi người trước khi chết đều phải trải quamột lần linh hồn thoát xác, sau đó lâu, tan thành mây khói.


      Đột nhiên, phòng bệnh yên ắng truyền đến tiếng mở cửa, Văn Mân nhìn theo nơi mà tiếng động truyền ra, lại thấy được hìnhbóng vừa quen thuộc lại vừa xa lạ.


      Người đàn ông này biết, đây chính là chồngtrước của , chính là người đàn ông giâytrước vẫn nhắc mình phải nhớ kỹ. Rốt cuộccô cũng được nhìn thấy rồi, ngại hiềm khích trước kia mà ngày mộtđêm làm bạn bên cạnh khiến cảm thấyngười đàn ông này xa lạ vô cùng. Mười năm rồi, bọn họ tách ra mười năm, mười năm dài đằng đẵng đó, bọn họ chưa từng gặp nhau lấy 1 lần..


      May mắn, cuối cùng vẫn đến đây, nhưngngười đàn bà nằm giường bệnh kia hai mắt vô lực mở ra, chỉ có là nhìn thấynhưng linh hồn nhìn cũng giống nhau cả thôi. Mặc kệ có còn hận hay , lúc sắp chết còn có thể nhìn thấy , vậy cũngcó thể an tâm rời .


      Chiếc máy bên cạnh giường bệnh phát ra tiếng beep kéo dài, Văn Mân chỉ cảm thấytrước mắt tối sầm, sau đó cảnh tượng ra trước mắt đều biến mất, mà phía sau ngườicô dường như tồn tại từ trường rất lớn,hút lấy linh hồn bay lơ lửng của .

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chapter 4: Giấc mộng quay lại 11 năm


      Nữ cảnh sát rồi, nữ y tá vẫn chuyện từ khi đến bắt đầu giúp đỡ giàyvào. Bởi vì bệnh tình của Văn Mân cũng tính là nghiêm trọng cho nên bệnh viện để tới phòng bệnh bình thường, cũng khôngchuẩn bị giường đẩy chuyên dụng hay xe lăntới.


      “Văn tiểu thư, đừng lo lắng, nếu cảnh sát cho nộp tiền bảo lãnh, điều này chứng tỏsự việc cũng quá nghiêm trọng, nhấtđịnh có việc gì.” Y tá nhìn VănMân vẫn ngơ ngác như cũ, tưởng rằng ở phòng thẩm vấn bị dọa sợ, đến bây giờ vẫn chưa khôi phục cho nên tốt bụng an ủi vàicâu.


      Văn Mân nghiêng đầu mỉm cười với nữ y tá,cũng đáp lại. Bởi vì giờ đầu óc chỉ có suy nghĩ duy nhất, rốt cuộc chuyện gì xảy ra?


      ràng chết rồi, tại sao đột nhiên lạixuất trong khung cảnh 11 năm trước,hơn nữa vẫn còn hình ảnh lưu lại khi ở phòng thẩm vấn, đó phải là ký ức từ 11 năm trước mà là trước đó lâu, trướckhi tận mắt chứng kiến mình ngừng thở,hình như ở ngay trong phòng thẩm vấn của cục cảnh sát.


      Rốt cuộc chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ…


      sống lại!


      Khi ba chữ này lên trong đầu Văn Mân,giống như cắm rễ trong suy nghĩ của côvậy, mặc cho đẩy thế nào cũng lui. Trước khi chết từng ước rất nhiều lần,nghĩ tới rất nhiều lần, nếu ông trời cho mộtcơ hội làm lại, nhất định quý trọngnhững người bên cạnh mình, đặc biệt là .


      Mà khi nguyện vọng này được thựchiện Văn Mân cũng có vui vẻ sung sướng như trong tưởng tượng, ngược lại, cảm thấy sợ hãi, vô cùng sợ hãi.


      sợ tất cả đều chỉ là mộng, khi tỉnhmộng tồi, trở về là linh hồn phiêu đãng khắp nơi.


      Cho đến khi Văn Mân nằm trong gianphòng tuy rằng xa hoa nhưng vô cùngđơn giản sạch , mới có chút cảm giác chân .


      Sau khi y tá châm mũi kim vào tay , sau đócảm giác đau đớn truyền qua dây thần kinh tới đầu phần chân này lại càng lớnhơn.


      Văn Mân nhìn nơi mà mũi kim đâm vào tay mình, chỗ đó chảy ra chút máu đỏ tươi, trong mắt cuối cùng cũng xuất cảm xúccảm động nên có của người được sống lại.


      còn sống, những còn sốngmà còn trở về trước đó 11 năm khi tất cả mọitiếc nuối đều chưa xảy ra.


      Giờ phút này, Văn Mân thầm muốn quỳ xuốngcảm tạ trời xanh. thề, đời này, bao giờ để cuộc sống của mình ngậptràn trong tiếc nuối nữa, nhất định đốixử tốt với mỗi người bên cạnh mình, nhấtđịnh thu lại những gai góc sắc nhọn kiêungạo, thương người đó tốt, sẽkhông bao giờ…vì kẻ phụ lòng mà quănghắn ở phía sau.


      “Văn tiểu thư, làm sao vậy? Là tôi châmkim chuẩn sao? Thực xin lỗi, tôi cố ý.” Vì Văn Mân vẫn chìm trong suy nghĩ nênsau khi nữ y tá dùng băng dính cố định mũi kim, ngẩng đầu lên nhìn thấy mặt VănMân chảy đầy nước mắt khỏi hoảng sợ.


      vừa tốt nghiệp được phân đến bệnhviện công tác còn chưa được bao lâu. Bởi vìchưa có nhiều kinh nghiệm công việc nên luôn lo lắng tay nghề của mình chưa đủ thành thạo có thể khiến cho bệnh nhân chịu khổ. nghĩ tới, ngàn cẩn thận vạn cẩn thậnvẫn khiến cho người bệnh khó chịu.


      , phải tại , làm đautôi, chỉ là tôi có chút khống chế được cảm xúc.”


      Văn Mân làm sao vì mũi kim này mà đau được, hấp tấp lau nước mắt mặt sauđó nhoẻn miệng cười, vội vàng lên tiếng an ủi nữ y tá.


      Ánh sáng mặt trời rực rỡ xuyên qua cánh cửa sổ thủy tinh khiến cả căn phòng đều lấp lánh ánh sáng, chỉ có vậy ánh sáng còn đọng lại khóe miệng Văn Mân. Bộ dáng VănMân vốn xinh đẹp, lúc này trong mắt lấplánh nước mắt, dưới ánh mặt trời sáng sủa héra khuôn mặt tươi cười, trong nháy mắt khiến nữ y tá nhìn đến ngây người.


      Ngơ ngác nhìn hồi lâu, nữ y tá đỏ mặt nóivới Văn Mân câu: “Văn tiểu thư, thậtxinh đẹp, bạn trai sau này của nhất định sẽrất .”
      Pe Mick, milktruyenky, Jena2 others thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chapter 5: Cố nhân gặp lại quen biết


      Bởi vì tiếng bạn trai được nữ y tá thốt ra mà sau khi nữ y tá đó rời , Văn Mân thất thần nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ lâu.


      Bạn trai! A, cần sau này, mà ngay bâygiờ người bạn trai, nhưng chínhbởi vì người bạn trai này mà bị cảnh sát tình nghi thành phạm tội giết người. Lúc bịđưa hỏi cung, trốn đến bóng cònkhông thấy.


      Nhưng mà càng buồn cười hơn, đó là ở kiếp trước, tuy cũng có tức giận nhưng đến khi thoát được tội danh lại vẫn có ảo tưởng vớihắn. Cho dù là sau khi kết hôn, vẫn tin rằng người mình phải là kẻ trăng hoa.


      Cũng bởi vì như vậy nên năm sau khi kết hôn, khi tên khốn này lại lần nữa tới tìm , khóc rống lên kể lể có bao nhiêu lỗi lầm với , nhưng tại vẫn đến chết sống lại lại dao động. Biết chồng mình tuy ngoài mặt lạnh lùng, phương diện đối nhân xử thế khác gì khúc gỗ nhưng vẫn luôn thương , vậy mà lại …ở bên ngoài…


      Sau đó còn đem tên khốn đó về nhà rồi bịTiếu Đồng bắt gian ngay giường.


      lấy lí do bởi vì lần bắt gian đó mà chấmdứt quan hệ hôn nhân của hai người nhưng mà lại có chuyện đau đầu. Đúng lúc đó lại mang thai, mà cái thai lại chính là con của chồng .


      Do được ba mẹ hai bên can thiệp nên hắnđồng ý…cho cơ hội nữa. Nhưng cơ hộivất vả lắm mới có được này lại hềquý trọng mà ngược lại. Bởi vì bị buộc chia tay với tên khốn kia nên trong lòng nảy sinh ý phản nghịch.


      Nghĩ đến đây, Văn Mân nhắm chặt hai mắt, muốn nghĩ tới đoạn quá khứ đầy xấuhổ đó, càng muốn nhớ lại quyết định khiến hối hận suốt cả đời.


      “Cộc cộc” Tiếng đập cửa vang lên đúng lúckhiến Văn Mân thoát khỏi ký ức.


      vươn tay lau sạch nước mắt măt, sạch đến mức mà dù người ngoài có nhìn vào cũng nhận ra vừa mới khóc, đến lúc này mới lên tiếng để người ở ngoài vào.


      Thực ra, hành động này của là thừa, bên phải mỗi cánh cửa phòng bệnh đều được lắpmột cánh cửa sổ bằng thủy tinh, người bên ngoài cửa rất dễ dàng nhìn thấy nhất cử nhất động của người bên trong phòng.


      Mà bộ dáng thầm rơi nước mắt rồi vội vàng lau sạch của cũng tự nhiên đều rơi vào trong mắt người ngoài cửa, gõ cửachẳng qua là để cho có thời gian sửa sanglại tâm trạng mà thôi.


      Sau khi Văn Mân nhìn thấy người đó bước vào, hai mắt vốn bình tĩnh của nháy mắtsau lại chuyển gợn sóng.


      “Văn tiểu thư, chào , tôi là luật sư biện hộ của , tên tôi là Lỗ Lâm.” Đơn giản giới thiệu vài câu, sau đó Lỗ Lâm liền lấy ra mộttấm danh thiếp, cung kính dùng hai tay đưatới trước mặt .


      Văn Mân thu lại cảm xúc kinh ngạc bên trongcủa mình mà bình thản nhận lấy danh thiếp nhưng tránh tiếp xúc ánh mắt với Lỗ Lâm.


      Lỗ Lâm, ra luật sư biện hộ kiếp trước củacô chính là Lỗ Lâm. Điều này chứng tỏ, lúc đósở dĩ - nghi phạm số giết người lại cóthể nhàng nộp tiền bảo lãnh như vậy, làbởi vì .


      Kiếp trước, Lỗ Lâm cũng từng dùng thân phận như vậy xuất trước mặt , nhưng lúc đó, trong lòng tràn ngập cảm giác đau đớn vì bị tên khốn kia phản bội, làm sao có thểđi để ý đến luật sư xem dài ngắn ra sao. Sau đó bao lâu, cảnh sát lại đếntìm , bảo tội giết người của được làm . Lúc ấy thầm nghĩ chỉ muốn mau chóng tìm tên khốn kia đối chất, hỏi xem có phải trong lúc kết giao với mà vẫn qua lại với phụ nữ khác .


      Sau khi tên khốn đó thừa nhận, chỉ cảmthấy lòng tự trọng của mình bị tổn thương nặng nề, tất cả mọi chuyện liên quan đến tên khốn kia đều muốn biết, thậm chí quên luôn nghi ngờ vì sao lại có thể nhanh chóng thoát khỏi diện tình nghi như vậy.


      Đến kiếp này, sở dĩ nhận ra Lỗ Lâm là bởivì Lỗ Lâm chính là luật sư riêng của , sauđó lại phụ trách xử lí tất cả thủ tục ly hôn của hai người.
      Pe Mick, milktruyenky, Jena2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :