Chị, không cần dụ dỗ em - Aine (Update C11) - Tuyển editor

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. 2709hangda

      2709hangda Well-Known Member

      Bài viết:
      140
      Được thích:
      388
      CHƯƠNG 6
      Edit & beta : Hằng Dạ

      Ngày hôm sau nhận được cuộc gọi của Thẩm Đạc, nghĩ tới.

      Giọng cậu ấy vẫn trước sau như , tôi tin rằng bất kể ai cũng thể tự kiềm chế được mà đắm chìm trong thanh đó, tôi cũng phải ngoại lệ.

      “Liễu Giai.”

      Cậu luôn như vậy lời ít mà ý nhiều, rất nhiều lúc tôi rất cảm kích, ở người Thẩm Đạc, tôi rất ít có thể nhìn đến trẻ con hết sức lông bông kia. Có lẽ cậu cũng hết sức lông bông, chẳng qua biểu cái tính lông bông đó là vì ngạo mạn. Nếu có thể ở gần bên cạnh cậu ấy, tuyệt đối là cực phẩm của cực phẩm, nhưng nó càng làm tôi mê muội, đó là phong độ của cậu ấy.

      Khí chất người Thẩm Đạc, mỗi lần đều làm cho tôi có thể ảo tưởng là đế vương cổ đại, hoặc là tướng quân. Người nhất thống thiên hạ, nắm quyền tất cả.

      phải mỗi người khi sinh ra đều có đủ những khí chất như vậy, cũng phải mỗi người đều có thể tự tạo ra cho riêng mình. Vì thế tôi liền nghĩ, mình liều lĩnh khi chọn cậu ấy.

      Tôi biết từ đâu mà cậu có số điện thoại của tôi, tuy rằng lòng có tò mò, nhưng rốt cuộc tôi vẫn là người lớn tuổi hơn, nên khi chuyện phải có chuẩn mực.

      “Xin chào! Ai vậy?”

      Kỳ tôi biết giọng đó là ai, nhưng lại cố tình làm giả điên.

      Từ từ tôi mới chậm rãi nhận ra, có việc tên là giấu đầu hở đuôi. Tôi càng lơ đãng che dấu, lại càng chứng minh tôi biết là cậu ấy.

      Vẫn là chuyện đối mặt với nhau, mà tôi lộ ra khuyết điểm lớn nhất. Thế cho nên cho tới nay những tâm tôi đều cẩn thận cất giấu, vì ở trước mặt Thẩm Đạc tôi đều bị lúng túng.

      Cậu lặng im lâu, lời nào. Tôi cũng , trong lòng tới tới lui lui lên vài từ, nhưng từ cũng dám ra.

      “Liễu Giai.”

      Cậu lại gọi tên tôi lần nữa, trong giọng ràng thở mạnh.

      Tôi như là cùng cậu phân cao thấp, lại hỏi: “Là ai vậy?”

      Thẩm Đạc tính tình cực kì nóng nảy, nghe tôi hỏi như vậy, lời lời hai liền quăng điện thoại. Vang tiếng, lỗ tai tôi liền bị chấn động.

      Phẫn nộ buông điện thoại, than thở : “Người gì mà...... lịch .”

      lát sau, có tiếng gõ cửa. Tiếng đập cửa vội vàng.

      Lòng tôi cả kinh, tới cửa: “Ai vậy?”

      “Liễu Giai, mở cửa .”

      Nghe được thanh đó, tâm tôi tự chủ được mà tụ lại, chỉ cảm thấy cả người đờ ra, trong chốc lát suy nghĩ có nên mở cửa hay , trong chốc lát nghĩ người này lại muốn làm sao nữa đây.

      Di động nắm ở trong tay, nghe thấy tiếng gõ cửa nữa, điện thoại lại reo lên.

      Ta hít sâu hơi: “Alô, xin chào! .”

      Bên đầu dây bên kia điện thoại là tiếng thở mạnh, như cực lực áp chế lửa giận của mình.

      Sau đó tôi có hỏi qua Thẩm Đạc, lúc trước vì sao lại tức giận như vậy. Theo tôi, là do mới bắt đầu quen biết, nhưng cậu ấy lại muốn gặp mặt tôi ngay lập tức.

      Cậu cười cười: “Liễu Giai, ngay từ đầu, em chán ghét cảm giác bị chị coi thường. Em chán ghét chị nhớ em, chán ghét chị nhớ giọng của em. Chán ghét vì chị ràng biết, trong lời chị ràng đều biết...... Giai Giai, chị thông minh như vậy. Chị ngay từ đầu liền thấy mọi chuyện. Cho nên chị lợi dụng người này người kia, tránh né em.”

      Nguyên lai là như vậy......

      Giờ này khắc này, điện thoại bên kia cậu vẫn lời nào, tôi thở dài hơi: “ tiếp .”

      Cậu đơn điệu lặp lại: “Liễu Giai.”

      Tôi thất bại dưới chấp nhận của cậu: “Là, Thẩm Đạc đúng . Chị là Liễu Giai. Đối với em chị cảm thấy, theo phép tắc mà . Em nên gọi chị là chị Liễu Giai.”

      Cậu hiển nhiên nghe đến tôi cái gì, chính là giọng mệnh lệnh: “Mở cửa.”

      “Chuyện gì?”

      “Điện thoại của em bị bỏ quên ở nhà chị.”

      Tôi buông điện thoại, bĩu môi. Mở cửa cho cậu ấy.

      Sắc mặt Thẩm Đạc tối sầm, như có chuyện gì vui. Tôi nghiêng thân mình gọi tiến vào, : “Cậu tối hôm qua ngồi chỗ nào, chính mình tự tìm . Phòng Liễu Hân cho ai tùy tiện vào, hên là lúc này có nó ở nhà, nó ghét người khác vào phòng của nó. Đương nhiên...... Phòng của chị tuyệt đối được vào. Chị nổi giận, nhưng chị thích.”

      Tôi cỗ não xong, hết tất cả. Chính là dám ngẩng đầu nhìn thẳng cậu ấy.

      Thẩm Đạc để ý đến tôi, ngựa quen đường cũ vào phòng bếp, ở ban công, rồi tìm được điện thoại của mình.

      Tôi trợn mắt há hốc mồm nhìn, đúng là nó nằm ở nhà của tôi......

      Thấy cậu ra, tôi mở cửa, : “ tiễn.”

      Nhưng cậu ấy ra lại nhàn nhã ngồi sô pha, hỏi: “Liễu Giai, chị ăn cơm chưa?”

      “Chị Liễu Giai.”

      “Liễu Giai.”

      Tôi phiền sửa lại : “Chị Liễu Giai.”

      Cậu lời nào, nhếch mắt nhìn tôi, nửa ngày rốt cục buông tha người kiên quyết như tôi, : “Được rồi, chị Giai Giai.”

      Tuy rằng tên Giai Giai này khác với tên tôi , nhưng tôi định lãng phí thêm thời gian. Vì thế mặc kệ.

      “Vậy lát nữa chị ăn gì?”

      ăn đại, ngày chưa ăn cơm. Lát ăn cơm.”

      chọn lông mi: “ mình? Ăn cái gì?”

      Lông mi chợp chớp ngả ngớn đến cực điểm, nhưng lại đẹp như vậy. Tôi trong khoảng thời gian ngắn tinh thần nhộn nhạo. Nguyên lai mỗi người đều có thể cái đẹp.

      Phong tình vạn chủng, cảnh đẹp ý vui.

      mình, xuống lầu ăn chút thức ăn nhanh thôi.”

      Cậu đứng lên, : “Vừa lúc em cũng muốn ăn cơm, có thằng bạn mời, cùng nhau .”

      cần.”

      “Vì sao lại cần? Ăn toàn những thứ ngon, bạn của em rất keo kiệt, có thể ăn được bữa này dễ dàng. Em đưa chị theo cùng là quá lời rồi.”

      Tôi làm bộ lơ đãng quay đầu né tránh ánh mắt của cậu: “Tôi có quan hệ gì, các cậu đúng là mấy tên nhóc miệng còn hôi sữa.”

      “Chị sợ?”

      “Tôi sợ cái gì!”

      Cậu tới: “Em thấy chị sợ rồi đó.”

      “......”

      “Liễu Giai, chị sợ rồi sao.”

      Tôi người này tối khỏi kích, nghe được như vậy, nhanh chóng vọt vào trong phòng thay đổi thân quần áo, phút đồng hồ sau tiểu chiến sĩ giống nhau lao tới: “Chị đây trải qua khó khăn nhiều hơn em ăn cơm đó. Chị sợ? vào rồi biết.”

      Cậu cười nhìn tôi, cũng phủ nhận. Nhưng mà nụ cười đó thực khả nghi. Giống như là cậu ấy sắp đạt được điều gì đó.

      Lần này cậu có lái xe, tôi nghi hoặc hỏi: “Xe đâu?”

      Tay cậu ấy đạt trong túi quần, rất nam tính, làm cho tôi nghĩ đến tranh nghệ thuật của Nhật Bản, bộ dạng của thiếu niên là như vầy.

      “Trả rồi.”

      Dưới ánh mặt trời cậu ấy đứng thẳng tắp nghiêm nghị trông rất quyến rũ, thế cho nên rất nhiều rất nhiều năm sau, tôi nhớ lại buổi trưa hôm đó, chỉ cảm thấy như là cảnh trong mơ thể nào chạm được.

      Lúc trước cùng Đào Hảo xem phim “Love Letter”, chàng Bách Nguyên Sùngkia cũng đẹp trai gì sánh nổi. Làm cho người ta thể nín thở, chỉ sợ đây là ảo ảnh trong mơ.

      Đến nhà hàng, tôi vừa thấy. Hô! Đúng là đại gia.

      Nơi này toàn các cậu thiếu gia ăn chơi, quần áo họ mặc cũng đủ cho dân thường sài trong tháng. Tôi kỳ cũng có ác cảm với đại gia, cừu phú. Nhưng là nhìn đến nơi này, tôi nhịn được cảm thán chút tạo hóa công bằng.

      Mọi người thấy Thẩm Đạc dẫn tôi đến, đều lên tiếng, chính là dùng ánh mắt trao đổi. Ngẫu nhiên còn động lời nào đánh giá tôi, tôi tuy rằng thấy được, nhưng là cũng có cách nào khác phát tác, đành phải cúi đầu uống nước làm bộ thấy.

      Rượu trì thịt lâm, mọi mngười ăn uống ai điều gì. Dần dần ăn no, miệng cũng bắt đầu làm càn lên tiếng. người cầm chén rượu trêu chọc tôi : “Hắc, em . Tôi cùng Thẩm Đạc cùng nhau lớn lên từ bé, chưa từng gặp qua cậu ấy mang phụ nữ tới gặp chúng tôi đâu.”

      Người khác bắt đầu chuyện còn tôi vừa ăn vừa uống, vừa nghe đến họ như vậy, đồng loạt nhìn về phía tôi.

      Liền ngay cả Thẩm Đạc cũng buông chén rượu, cười nhìn tôi. Bộ dáng uống rượu làm cho tôi liền nghĩ đến điều, quá đẹp trai.

      Đúng vậy, Thẩm Đạc. luôn như vậy làm tôi kinh diễm.

      Rốt cuộc cũng phải học sinh cấp ba, tôi cười : “Thẩm Đạc và em tôi học chung lớp, là tôi mượn tên của con bé ấy.”

      “Nga ~~~~~ nguyên lai phải là em, mà là chị.”

      Mọi người nghe được đáp án, cũng biết là cừa lòng hay vừa lòng nữa.

      Hoặc là , vô luận tôi cái gì, chỉ cần lời cho chính tôi ra, bọn họ đều cảm thấy vừa lòng. Ít nhất ngày sau bởi vì tôi rất ít, ăn uống mới là chủ đề chính.

      Tôi lấy cớ toilet, ra ngoài hít thở khí.

      “Ai, cậu nhìn thấy Thẩm Đạc dẫn đó đến sao?”

      Tôi vừa muốn đẩy cửa ra, nghe được bên ngoài có người chuyện, trong lòng cũng biết suy nghĩ cái gì, cư nhiên ma xui quỷ khiến trở lại ngồi bồn cầu.

      “Khụ, ai có thể ngờ là ấy. Cậu chủ dẫn ấy theo tôi liền ngây dại, nếu phải bà kéo tôi lại, tôi khẳng định xấu mặt.”

      “Cậu chủ lúc này là ?”

      “Nhìn cậu chủ như vậy bà còn biết?” kia muốn điều gì đó, lát sau thêm “Nhưng là, giống như tính tình của cậu chủ .”

      “Nhiều lời... Cậu chủ lâu rồi chưa từng dẫn người phụ nữ nào về đây đó.”

      Hai người đó lại điều gì đó, mới ra ngoài.

      Tôi ngơ ngác ngồi năm phút đồng hồ, cũng hiểu được trong đầu suy nghĩ cái gì.

      Lúc trở lại bàn ăn, trong người cảm thấy khó chịu. Hai đôi chân thiếu chút nữa ngã sấp xuống, cũng may Thẩm Đạc kịp thời giúp đỡ tôi phen.

      Tôi thu người lại: “Cám ơn.”

      Cậu cau mày: “Chị bị cảm lạnh rồi sao?”

      Tôi mỏi mệt cười cười: “Chắc vậy.”

      Thẩm Đạc đứng lên, đem áo khoác của cậu choàng lên người tôi. Quay sang người đối diện : “Chúng tôi trước.”

      “Cậu chủ, sớm như vậy trở về?”

      Cậu cúi đầu giúp tôi kéo khóa áo khoác, để ý quản gia, rồi gật gật đầu: “Chị, cẩn thận kẻo bệnh.”

      Tôi biết tâm tình của các khác đối mặt với loại hạnh phúc bất ngờ như vậy ra sao. Nhưng theo tôi, hạnh phúc này giống như . Tôi dám tưởng tượng.

      Chỉ sợ là giấc mơ, thức giấc, mọi chuyện như chưa có gì.

      Hết chương 6
      linhdiep17, béo xinh, gaubonganvung5 others thích bài này.

    2. Chris

      Chris Well-Known Member

      Bài viết:
      716
      Được thích:
      438
      Hồi hộp, hồi hộp theo từng chương, lót dép thôi :yoyo19:

    3. ngangong

      ngangong Active Member

      Bài viết:
      184
      Được thích:
      166
      chờ mãi cuối cùng cũng có chương mới, thanks^^

    4. thanhlannguyen

      thanhlannguyen Active Member

      Bài viết:
      139
      Được thích:
      103
      thấy chap mới mừng wá xá lun :)) thanks b

    5. fly

      fly New Member

      Bài viết:
      4
      Được thích:
      5
      cuối cùng cũng có, cảm ơn bạn nhiều lắm ^^

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :