Tình Hề Nhất Kiến - Dung Phồn Tư Mộng (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Anh Trần

      Anh Trần Well-Known Member

      Bài viết:
      1,310
      Được thích:
      1,057
      Đương nhiên là còn nhưng theo kiểu lén lút thanks @bé La
      bé La thích bài này.

    2. Oanh Vũ 83

      Oanh Vũ 83 New Member

      Bài viết:
      13
      Được thích:
      3
      theo mình nghĩ Điềm Điềm vẫn tiếp tục
      thank @bé La
      bé La thích bài này.

    3. ngocthach

      ngocthach Member

      Bài viết:
      69
      Được thích:
      57
      Có ah, vẫn phải theo chứ:yoyo58:@bé La
      bé La thích bài này.

    4. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      :059::059::059:đương nhiên là vẫn theo đuổi ùi.Điềm điềm là tiểu cường mà.
      bé La thích bài này.

    5. bé La

      bé La Active Member

      Bài viết:
      101
      Được thích:
      242
      Chương 7: Thế Nào Là Tình Đau
      Edit: bé La
      Các tỷ tin tưởng Điềm Điềm,quá rồi nhaaa, con mà .. đủi kịp phải dừng lại thôi. Rất tiếc chap này Điềm Điềm buông tay rồi ahuhu T.T
      ---------------------------------------------------------
      đơn đau lòng sao?
      ! Vĩnh viễn đơn mới thực đau lòng tới phế liệt !
      Từ chiều đó, tin Điềm Điềm buông tay theo đuổi nổi Hoa Nghiêm được nhiều người bàn tán vô cùng.
      Khi nhắc tới câu truyện này ai cũng ' chẹp ' lưỡi. Như cười vào ngốc nghếch kia.
      Hôm đó khi ở trong wc, hai nữ sinh bước vào. vốn định cửa ra nghe thấy tên mình.
      " con ngốc Điềm Điềm chia tay Hoa Nghiêm rồi sao ? "
      Nữ sinh kia chua ngoa :
      " cái gì mà chia tay? mới nghe thấy nực cười vô cùng rồi a ! Hoa Nghiêm của chúng ta mà thèm vào con đó sao? Xem lại mình , xí !! "
      " Gia thế nhà con đó ra sao Ái Ái ? "
      Là Lệ Tiêu Ái sao? Bố ta Lệ Hùng có góp chút tiền xây dựng trường nên giáo viên có chút kính nể. Lệ Tiêu Ái từ đó tự cho mình là tiểu thư con nhà giàu, kiêu căng vô cùng !! nào biết đến ' Ái Ái Tiểu Thư ' này đây!
      Lệ Tiêu Ái phì cười mà :
      " sao lại biết! bố con Điềm Điềm theo người khác từ lúc nó còn , mẹ nó vì nó mà phải hầu giừơng cho bác già nhà mình Lệ Côn Bách kìa! cũng coi như là con của kĩ nữ, nhận được những đồng tiền sau phút dâm loạn của mẹ, sao con Điềm Điềm đó có thể cầm a!? thấy ghê tởm sao nha ~ "
      " Oa, sao Hoa Nghiêm của chúng ta có thể học cùng lớp nó a, làm dơ bẩn ánh hoàn quang của ấy ! "
      "hahahaha làm sao tớ để yên cho việc đó sảy ra đây! Hôm trước tớ đãa về thối rữa của con đó! ý gì nhưng tớ biết thâm tâm ý buồn nôn cỡ nào mà "
      " phải nha, phải nha !! "
      " con Điềm Điềm ấy ngốc nghếch ngu xuẩn tới cự hạn mà ! Nó nào biết thế giới của chúng ta từ hứa hôn, cũng là tình thương mại, có lợi ích. Nó khù khờ mà theo đuổi có thể thay thế được gì đây a ~~~ "
      Sau câu kia Lệ Tiêu Ái cùng bạn kia phá lên cười rồi bước , để lại hàng nước mắt chảy dài của . làm mờ ánh hào quang xung quanh sao? ngu ngơ theo đuổi biết kia sao?!
      buông xuống vì sao tim vẫn đau đớn như vậy? Hàng nước mắt của như lời kêu gào tới tận trời xanh, thống thiết khẩn cầu ..
      Tối đó đến nhà Nhược Nhược ngủ, bố mẹ của Nhược Nhược bên ngoài tươi cười vui vẻ nhưng cứ đóng cửa phòng là lại cãi cọ, thậm chí đánh nhau. cùng Nhược Nhược Nhược lặng lẽ leo lên chiếc giừơng bé kia, nắm sát vào nhau.
      Rất khuya, khi bố mẹ Nhược Nhược còn cãi nhau. Khi con Happy của bác hàng xóm Nhược Nhược mệt mỏi mà ngủ, mắt và Nhược Nhược vẫn thao láo như cú.
      " nè Nhược Nhược ngốc ! "
      bèn lên tiếng phá vỡ bầu khí im lặng này.
      " Chuyện gì Điềm mập ?! "
      đen mặt, lúc mới vào cấp hai rất béo, có thể tính là phì nộn rồi. Bây giờ có thể là đỡ béo hơn chút rồi.
      ( Hoa Nghiêm : em tự kỉ cái gì vậy?
      Điềm Điềm : ý là gì a >.<"
      Hoa Nghiêm: cái gì mà đỡ béo! dồn hết lên ngực em có !!
      Điềm Điềm: cái gì đó aaaaaaa T-T
      Hoa Nghiêm: à, xin lỗi còn ..
      Điềm Điềm: \^0^/ còn thiếu khen em đáng nữa hả ??
      Hoa Nghiêm: ax chỉ là dồn nửa xuống mông em nữa -_- !!
      Điềm Điềm: ... )

      Nhưng Nhược Nhược cũng nên gọi ra tên từ thời nít con nông nổi của chứ?!
      " ... " Nhược Nhược
      vòng tay qua ôm Nhược Nhược cười hề hề ngu xuẩn.
      " cậu ... khi thích Mặc Nham cảm giác ra sao hả ? "
      " cũng biết nên miêu tả như thế nào cho đúng, chỉ là .. rất tuyệt thôi ! "
      " vừa nhìn , tiếng sét ái tình sao ?? "
      " phải ! Chỉ tiếc người ta có chủ, mà ... chưa có chủ chắc gì thích mình đây "
      Nhược Nhược cười nụ cười buồn phiền, chằm chằm mà nhìn .
      " còn cậu sao? lớp trưởng Hoa Nghiêm đối với cậu như thế nào ? "
      cười buồn, nước mắt lặng lẽ chảy xuống.
      " cái gì mà tốt hay tốt chứ? đâu có bắt đầu lấy đâu ra kết thúc. Chưa từng đối xử tốt biết lấy cái gì là cột mốc giữa tốt và tốt đây ? "
      " Điềm Điềm ... "
      " Mình phục, sao ý lại đối sử với mình như vậy? Sao ngay từ đầu đao chém đứt thương trong mình a? Tại sao ... "
      lê thương khóc, tim như chịu nổi kích động mà rối loạn đập
      " Điềm Điềm, .. tình lúc nào cũng vậy mà. Có thương cũng có nhạt nhòa, có chung đụng cũng có chia xa. Đạo lí này ai cũng biết chỉ là mực phủ nhận thôi ! "
      và Nhược Nhược ôm nhau mà khóc, bất lực vì thương của bản thân.
      Bỗng có người say rượu ở đường đọc lớn bài thơ, truyền qua cửa sổ phòng Nhược Nhược ..
      " là gì Tình là thứ chi
      đơn đau lòng nào đủ
      Song song ân ái bất tương phùng .. "
      Câu thơ cứ ngân lên bi thương như lòng hai non nớt thổn thức vì tình .
      ------------------------------------------------
      bé La: thông báo với mọi người càng về sau chap càng dài nha ~~
      ----
      Câu hỏi 2 : Điềm Điềm có soái khác aaa >.<
      Mizuki, chau007153, quỳnhpinky2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :