1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tình Muộn - Thương Cẩm Duy (C91) Hoàn

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongtron092

      huongtron092 Active Member

      Bài viết:
      94
      Được thích:
      42
      cảm ơn các bạn editor, chờ mong chương tiếp theo:th_76:

    2. Tiểu Yên

      Tiểu Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      340
      Được thích:
      3,952
      @phuongnhat khà khà nếu nàng kêu gọi nhiều người ủng hộ nàng Du qua thread của ta xem truyện ta k để ý nàng hâm mộ Du quên ta đâu nha :yoyo53:
      Vân Du thích bài này.

    3. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Tên người mặt cẩu về sau hải bị bẽ mặt cho biết nhục, ghét quá.

    4. Chris

      Chris Well-Known Member

      Bài viết:
      716
      Được thích:
      438
      @eugenenguyen : Mình có thể giúp bạn edit bộ truyện này, mà khả năng của mình là đánh máy tốt thôi. Nếu bạn cần mình :th_18:

    5. Vân Du

      Vân Du Well-Known Member

      Bài viết:
      604
      Được thích:
      4,746
      Chương 3
      Edit: Tiểu Yên
      Beta: Vân Du


      Tùng San ngủ mạch đến giữa trưa ngày hôm sau nên lỡ mất tiết học buổi sáng, sau khi tỉnh lại, phát đám bạn cùng phòng cũng mua đồ ăn trở về ngồi trước máy tính vừa ăn vừa xem phim.


      Lý Yến thấy tỉnh, vội vàng tiến lại gần


      "Bây giờ cậu cảm thấy thế nào?"


      Tùng San cười cười:


      "Rất tốt, ngủ rất ngon.”


      "Buổi sáng giáo sư Nghiêm điểm danh, mình xin phép thay cậu rồi, mình cậu khỏe. Giáo sư Nghiêm gì cả, nhưng hôm nay lên lớp phải nộp luận văn, có lẽ cậu nên tìm lúc nào đó mang đến cho ông ấy .”


      Lý Yến vừa vừa chỉ vào giường của Cố Lâm Lâm


      " ta tối qua về, sáng hôm nay cũng học, có điều bọn mình ai muốn giúp ta xin phép.”


      Đúng là hoạn nạn gặp chân tình.


      Tùng San chắp tay làm lễ


      "Cám ơn cậu, may là có cậu.”


      "Ăn cơm , mình giúp cậu mua cơm rồi, hôm nay căng tin phía đông có món cá.” Lý Yến mở cặp lồng ra, ngay lập tức, mùi thơm của thức ăn tỏa ra.


      Tùng San rất đói bụng, vừa bước xuống giường liền xới hai bát cơm ăn.


      Ai thất tình nhất định phải suy sụp, cảm thấy tinh thần của mình vô cùng kiên cường. Hôm qua vừa bị người ta cướp bạn trai, lại còn bị ông chú đùa giỡn, nhưng khẩu vị hôm nay vẫn tốt như bình thường, rất đáng được tán thưởng.


      Lý Yến thấy bộ dạng ăn như hổ đói của vui vẻ


      "Ăn từ từ thôi, vậy mới phải chứ, tên Chu Trường An có chỗ nào đặc biệt hơn người đâu, San San của chúng ta xinh đẹp như vậy, bạn trai kế tiếp nhất định tôt hơn gấp trăm lần Chu Trường An.”


      Nghe ba chữ ‘Chu Trường An’, đôi đũa tay Tùng San khẽ khựng lại, sau đó coi như có chuyện gì xảy ra, tiếp tục ăn.


      Đối với con người này, cần thêm chút khả năng miễn dịch.


      Tùng San vừa vào học được cả khoa công nhận là hoa khôi, cũng là người đầu tiên trong đám nữ sinh có bạn trai. Lúc huấn luyện quân cho tân sinh viên, nam sinh theo đuổi ít, đều là những người xuất sắc, đáng tiếc ai lọt vào mắt . cũng giống những người được xem là hoa khôi khác, bên cạnh lúc nào cũng có người để đề phòng, hôm nay đùa giỡn mập mờ với người này, ngày mai lại để người khác mời ăn tiệc. Tính tình hoạt bát, nhưng ra nội tâm lại là người rất cổ hủ, vì thế từ trước tới giờ vẫn luôn là người đàng hoàng, sống theo nguyên tắc của riêng mình. ra, lúc vừa vào học cũng nhìn trúng mục tiêu, đó chính là Chu Trường An, hơn khóa.


      Chu Trường An hơn khóa, lớn hơn 2 tuổi, vóc dáng tệ, đúng chuẩn thư sinh, còn có chút phong độ của người trí thức, quan trọng là giọng cực kỳ dễ nghe. Lúc tân sinh viên nhập học, hội học sinh phô trương thanh thế muốn kết nạp thành viên mới, lúc đó Tùng San cầm các tờ giấy tuyên truyền về các hội nhóm ngang, lập tức bị giọng hấp dẫn


      "Bạn học này, bạn có muốn gia nhập hội mọt sách của chúng tôi , cùng nhau học tập, cùng nhau tiến bộ?"


      Khi đó nghĩ rằng tại sao lại có nam sinh chuyện dễ nghe như vậy nhỉ.


      Sau đó, chút đắn đo gia nhập hội mọt sách, còn xung phong làm thư kí cho hội trưởng Chu Trường An. Hội mọt sách khi đó đều đều gặp nhau thứ sáu hàng tuần, vì ngày đó, từ thứ hai Tùng San bắt đầu cân nhắc xem nên mặc gì, trang điểm như thế nào, gặp Chu Trường An những gì.


      Người ta con theo đuổi con trai chẳng khác gì cọc tìm trâu, nhưng nếu là mỹ nữ căn bản cần theo đuổi, chỉ cần phát tín hiệu chút là thành công. Cho nên Chu Trường An và Tùng San bên nhau, đó chính là nước chảy thành sông. Sau này mới biết được, ra, Chu Trường An cũng sớm nhìn trúng , lúc tập huấn luyện quân cho tân sinh viên thống nhất mặc đồ rằn ri của quân đội, đám nam sinh năm hai bọn họ đứng từ nơi bí mật gần đó đánh giá so sánh, bỏ kiểu tóc và quần áo, lúc này mới có thể nhìn ra ai mới là người đẹp. Khi đó Tùng San được bọn họ xếp hạng nhất. Rốt cuộc vẫn bị trúng kế, nhưng cảm thấy bị trúng kế như thế này cũng sao.


      Cả tiết học buổi chiều đều nghe được gì, ngồi thất thần ra đó. Tùng San cầm bút bi tay vẽ loạn lên tờ giấy, trong đầu nghĩ đến những chuyện trải qua từ khi biết Chu Trường An đến giờ, cuối cùng đưa ra kết luận, tuyệt đối chưa làm qua bất cứ chuyện gì có lỗi với .


      Sau đó, hiểu nổi tại sao Chu Trường An lại đá bay đại mỹ nữ là Tùng San, chạy tới làm chân chó cho Cố Lâm Lâm?


      Cố Lâm Lâm có gì tốt chứ?


      Tính tình kém, mặt mũi bình thường, thành tích nát bét. Trừ việc có người cha giàu có ra còn có cái gì đáng chú ý?


      Đầu Chu Trường An chắc bị nhúng nước rồi.


      cam lòng. cực kì tức giận.


      Nếu dũng hi sinh cũng phải có lý do chứ? Ngày hôm qua như vậy là sao?


      Chuông tan học vừa vang lên, lao thẳng ra khỏi phòng học, gọi cho Chu Trường An, liên tiếp ba cuộc đều có ai nhận máy, cuối cùng trong cơn tức giận gửi tin nhắn, "Tôi có chuyện muốn hỏi , nếu là đàn ông lập tức lăn đến đây cho tôi.”


      biết thái độ của mình rất gay gắt, nhưng tronh loại tình huống này nếu còn có thể làm dịu dàng phải là Tùng San.


      Kết quả vẫn có tin nhắn trả lời.


      mình dạo trong vườn trường gặp phải đôi ba người quen chào hỏi, cảm thấy ánh mắt những người đó giống như giấu điều gì đó. Vì thế, trốn tới thư viện đọc sách giải trí lại bị những người dùng danh nghĩa tự học chiếm chỗ để chuyện đương, phiền chịu nổi. Cuối cùng đành bất đắc dĩ về ký túc xá lên mạng, ký túc xá trống trải ngược lại rất yên tĩnh, đám bạn cùng phòng tự học tự học, lêu lổng lêu lổng, chỉ có mình, làm gì cũng có hứng, nằm thẳng cẳng lên giường chờ chết.


      và Chu Trường An ở bên nhau, là đôi trai tài sắc của khoa, lúc sóng vai dạo trong vườn trường là khung cảnh khiến bao người mơ ước. Bên nhau hai năm, hai người cơ bản có mâu thuẫn gì lớn. Bây giờ Tùng San học học kì hai năm thứ ba, còn Chu Trường An năm thứ tư đại học sắp tốt nghiệp, vốn tưởng rằng quan hệ ổn định, Tùng San thậm chí còn nghĩ đến chuyện đợi tốt nghiệp xong kết hôn.


      Trước đó hai người còn thảo luận với nhau về nơi công tác sau khi tốt nghiệp, gia đình Chu Trường An ở nơi khác nên muốn về quê làm việc, thuận tiện chăm sóc cha mẹ, Tùng San cũng đồng ý, dù sao năm nữa cũng tốt nghiệp, rồi đến đó tìm . vẫn nhớ , lúc câu này Chu Trường An rất cảm động, ôm “San San, nhất định đối xử tốt với em”.


      Đàn ông đúng là thay đổi thất thường.


      Lúc mơ mơ màng màng sắp vào giấc ngủ di động rốt cuộc cũng vang lên. vội vàng cầm lấy, phải số điện thoại của Chu Trường An.


      Màn hình hiển thị số lạ, bình thường Tùng San nghe. Bởi vì bố Tùng nhà thường xuyên nhắc nhở , bây giờ phần tử tội phạm nhiều lắm, trong ti vi thường cảnh báo chúng đều dùng điện thoại để lừa gạt, còn trộm phí điện thoại.


      Vì thế nhấn nút tắt. Tiếp tục nằm ngủ.


      Nhưng tiếng chuông lại vang lên, vẫn là dãy số đó, như muốn chống lại .


      Sau ba lần vang lên, thể nhịn được nữa nghe điện thoại.


      "Này, tìm ai thế!"


      Đầu kia điện thoại yên lặng mất ba giây rồi mới có giọng đàn ông chậm rãi :


      "Sao vừa nghe điện thoại cáu kỉnh như vậy?"


      sửng sốt, nghe ra là ai


      " tìm ai? Gọi nhầm số phải ?"


      "Là tôi, Cố Trì Tây.”


      Đối phương bình tĩnh .


      "...”


      Ông chú này ngờ lại khó đối phó như vậy. đối phó cũng được.


      "Em vui à? Vẫn chưa bình thường lại sao?"


      Cố Trì Tây đoán.


      "Từ tối qua đến giờ Cố Lâm Lâm của chú trở về ký túc xá, chú muốn tìm ta xin hãy gọi điện thoại di động cho ta.”


      "Tôi tìm nó, tôi biết nó xin mẹ nó căn nhà ở gần trường học của em, có lẽ nó định chuyển đến đó sống.”


      Cố Trì Tây dừng chút, bổ sung thêm:


      "Ở chung với bạn trai em.”


      Tùng San thiếu chút nữa hộc máu.


      Người này rảnh rỗi quá phải, cũng biết từ đâu chui lên nữa.


      "Tôi gọi cho em vì lát nữa tôi muốn gặp em, em chuẩn bị chút , hai mươi phút sau xuống dưới tầng.”


      Ngữ khí Cố Trì Tây như thể chuyện này là lẽ đương nhiên, giống như là ông chủ ra lệnh.


      "Bệnh thần kinh!"


      Tùng San mắng câu rồi trực tiếp cúp điện thoại.


      Giận đau cả gan.


      Chu Trường An, rốt cuộc vì cái gì? Nhà của Cố Lâm Lâm? Tiền?


      Kỳ lạ, trước giờ chỉ nghe các đẹp thích được đại gia bao nuôi, bây giờ mới biết là những tên đàn ông thư sinh cũng thích ăn cơm chùa.


      buồn nôn!


      Sau đó, chuông điện thoại lại vang lên, tưởng lại là Cố Trì Tây, cũng thèm nhìn liền nghe máy:


      "Ông cút cho tôi!"


      Đầu kia điện thoại điềm tĩnh im lặng ba giây


      "San San, ở dưới tầng kí túc xá của em.”


      Tùng San suýt thở nổi, lần này lại là Chu Trường An.


      Bộ dạng Chu Trường An hơi thay đổi, Tùng San vừa nhìn thấy liền bật cười.


      Toàn thân từ xuống dưới đều là hàng hiệu, mới trúng số 500 vạn nên định làm nhà giàu mới nổi chắc? Khẩu vị của Cố Lâm Lâm chẳng phải giống bố ta như đúc hay sao?


      "Tôi nhận ra, sau khi cặp với nữ đại gia liền bay tót lên ngọn cây rồi sao? Còn có thể tầm thường hơn nữa ? tại có phú hào nào mặc như ? Áo Burberry quần Valentino, mặc lung tung quá đấy!"


      Chu Trường An sắc mặt gượng gạo


      "San San, biết em khinh thường .”


      Tùng San cười cười


      ", tôi rất nể , Chu Trường An, đây là lúc mà từ khi quen biết tới giờ tôi nể . Quả thực là, ! Đáng! Ngưỡng! Mộ!”


      Chu Trường An thở dài, sắc mặt vô cùng bất đắc dĩ, nghẹn ngào


      "Em cứ châm chọc , chỉ cần trong lòng em có thể vui vẻ là được rồi.”


      "Hôm nay tôi gọi tới phải là để châm chọc , tôi muốn xác định lại chuyện, chân đạp hai thuyền là vì cái gì? Tùng San tôi cùng bên nhau hai năm rốt cuộc làm gì sai?"


      Lúc Tùng San lời này, hận thể nắm cổ áo , xé nát quần áo của tên dối trá này.


      " có, em rất tốt, San San, người sai là .”


      Chu Trường An cúi đầu, tránh né ánh mắt sắc như dao của Tùng San.


      Thái độ thế này, coi như đây là lần đầu tiên Chu Trường An nhận lỗi trong hai năm qua.


      " ra, tối hôm trước muốn chia tay với em, nhưng...”


      "Nhưng vì tôi cãi nhau ầm ĩ cho nên thể ra? Cho nên tối qua bất đắc dĩ phải phô hết trắng trợn này cho tôi thấy? Được lắm, rất đơn giản, hiệu suất lại cao.”


      Tùng San giơ ngón tay cái lên.


      "San San, đôi lúc thể chịu nổi cái miệng của em, em xinh đẹp nhưng thể chuyện dịu dàng chút sao? Vì sao nhất định phải những lời cay nghiệt như vậy?"


      Chu Trường An nhịn được, ngẩng đầu, ngữ khí cũng trở nên nóng nảy.


      "Ai cứ xinh đẹp nhất định phải chuyện dịu dàng? Ngại quá, tôi nam tính như thế đấy, cả đời này cũng làm sao sánh được với con tiện nhân của ?"


      Tùng San hề hường nhịn, cao ngạo nhướng mày.


      "Xin lỗi, San San, chúng ta, chúng ta hợp.”


      Khí thế của Chu Trường An lại yếu .


      "Ha ha.”


      Tùng San cảm thấy còn gì để nữa.


      "Em tìm được người đàn ông tốt hơn, em, cưng chiều em, chịu đựng được những lời cay nghiệt của em. năm thứ tư đại học, sắp tốt nghiệp, qua tuổi chuyện đương, tại cái cần là người có thể giúp đỡ con đường nghiệp.”


      Rất thực tế


      Rất gai góc.


      Tùng San nhìn người đàn ông trước mắt, thể nào tưởng tượng ra cậu thiếu niên đẹp trai, dịu dàng cùng mọi người thảo luận với nhau trong thư viện của hội mọt sách năm đó nữa.


      Tất cả đều rẻ tiền, đều đáng khinh


      Đều là con mẹ nó chó má.


      Cuối cùng còn phải vì năm đấu gạo mà khom lưng hay sao?


      Tùng San đến gần Chu Trường An, đứng đối diện , sau đó bật cười


      "Chu Trường An, phải hối hận. Chờ đến khi già rồi, bơ vơ nơi nương tựa, nhớ tôi đấy, hối hận vì sao năm đó giữ gìn tình của mình, sau đó ôm hận mà chết.”


      Chu Trường An cười khổ


      "Đúng, hối hận. Nhưng tại, vẫn chưa già.”


      "Người có con mắt thiển cận lại mang trong mình hoài bão lớn như là khiến người ta phải kính nể.”


      "San San, em là tốt, xứng với em, nhưng Chu Trường An đời này có thể em lần cũng thỏa mãn lắm rồi. với em chia tay, vì biết người đàn ông tốt hơn đến với em. Chúng ta hãy đường ai nấy .”


      Tùng San bỗng nhiên cảm thấy chẳng còn nghĩa lý gì nữa.


      Còn cái gì nữa đây, cũng ràng như vậy rồi.


      Dây dưa mãi cũng phải phong cách của , làm như ai thèm đếm xỉa vậy.


      Đá thôi.


      "Đường ai nấy coi như xong, đừng chơi cái trò chia tay vẫn làm bạn với tôi. Chu Trường An, hai ta cả đời này đừng gặp nhau nữa.”


      "Cũng được.”


      Chu Trường An xong hai chữ này, xoay người rời .


      Tùng San đứng yên tại chỗ, toàn thân run rẩy, sau đó mũi vừa hít hơi nước mắt lập tức rơi xuống.


      thể tưởng tượng được có ngày lại trở thành nạn nhân, lắp ba lắp bắp như vậy.




      * Vân Du: chung Du rất thích tính cách của nữ chính, hí hí, giống mình, hí hí *tự sướng*
      Last edited by a moderator: 10/12/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :