1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Không Thể Quên Em - Kim Đại (ĐÃ CÓ EBOOK)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. stbn

      stbn Member

      Bài viết:
      25
      Được thích:
      27
      Uầy ôi, cho ng theo dõi c...Thanks nàng
      Ngân Nhi thích bài này.

    2. lhngan0401

      lhngan0401 Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      37
      :yoyo19:Nhất. Chị rồi nhé... Vệ sĩ riêng luôn
      Ngân Nhi thích bài này.

    3. Tôm Thỏ

      Tôm Thỏ Well-Known Member

      Bài viết:
      603
      Được thích:
      553
      óc chứa toàn nước mà đc bảo vệ thế sao??? Hâm mộ, hâm mộ
      Ngân Nhi thích bài này.

    4. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 41.2

      Lâm Uyển há miệng thở dốc, kinh ngạc kêu lên tiếng.Ngay cả bạn của là Triệu Ngọc cũng có dáng vẻ y hệt như .

      Hai mắt to trừng mắt nhìn nhau vài giây, sau đó Lâm Uyển mới hiểu ra, cảm thấy hơi buồn bực.

      Trách được chuyện gì của cũng đều qua khỏi mắt Tằng Tuấn, hóa ra là vẫn luôn bị người ta bí mật theo dõi phải ?

      Bất quá như vậy cũng tốt, ít ra tại điều đó cũng làm cho trở nên can đảm hơn.

      mau chóng xắn tay áo lên, nào có chuyện tùy ý bắt nạt người khác như vậy chứ, bạn của rất thành rồi, bọn họ lại còn dám đến đây diễu võ dương oai hù dọa đánh ấy nữa.

      Lâm Uyển khẽ hỏi bạn câu : “Cậu quyết định muốn có liên quan gì tới họ nữa đúng ?”

      Bạn tức giận hỏi lại : “Chẳng lẽ như vậy rồi mà cậu còn muốn mình hòa giải sao?”

      Lâm Uyển khẽ mỉm cười, : “Nếu như vậy, chúng mình cứ để đến đâu hay đến đó .”

      trực tiếp lấy di động ra bấm số, vừa rồi lúc người phụ nữ kia ngã xuống, có chú ý tới chiếc camera ở trước cửa, dù sao và Triệu Ngọc cũng có hành động gì, trái lại là những người đó xô đẩy các trước, hơn nữa còn chuyện với giọng điệu uy hiếp.

      Tiểu tam kia hoàn toàn là tự mình ngã, chả có liên quan gì tới các hết, cho nên cũng rất thống khoái với cảnh sát trong điện thoại : “Xin chào, tôi và bạn bị số người tập kích, trong đó có người phụ nữ tự gieo gió gặt bão đem mình té bị thương, các mau tới đây .”

      địa chỉ xong, Lâm Uyển cũng muốn ở đó nữa, kéo tay Triệu Ngọc nghênh ngang rời .

      Sau khi ra ngoài, Lâm Uyển còn đem đoạn ghi trong điện thoại đưa cho Triệu Ngọc.Triệu Ngọc rất ngạc nhiên, tình huống vừa rồi hỗn loạn như vậy, nhưng Lâm Uyển vẫn còn có thể bình tĩnh mà ghi lại.

      Triệu Ngọc cảm động ôm chầm lấy Lâm Uyển.

      Song Lâm Uyển cũng dám ở lại quá lâu, sau khi ở lại bàn bạc về chuyện ly hôn với Triệu Ngọc, Lâm Uyển liền cáo từ.

      Bên kia Tằng ma vương vẫn còn đợi trở về đó.

      Chính là lúc tiến vào chiếc xe chờ ở ven đường, trừ bỏ người lái xe ra còn có cả Tằng Tuấn.

      Lâm Uyển có chút chột dạ, phỏng chừng chuyện của mình bị “vệ sĩ” báo cho Tằng Tuấn.Cho nên lúc này là cố ý muốn đến đây xem xét tình hình.

      Tằng hố lửa giọng điệu vẫn vững vàng trước sau như , “Em sao chứ?”

      Lâm Uyển mau chóng : “Tôi có sao mà, bọn họ muốn tới đẩy tôi, nhưng lại bị tôi dùng túi cản lại…”

      xong Lâm Uyển còn làm động tác diễn tả.

      Tằng Tuấn nhìn dáng vẻ hoạt bát của , gì, chỉ nhàng nở nụ cười.

      Lâm Uyển được tự nhiên lắm, tại sợ nhất là được Tằng Tuấn đối xử như vậy, thậm chí chỉ là nụ cười cũng khiến khó xử.

      Lâm Uyển chột dạ cúi đầu, chuyện lúc này kỳ vẫn làm cho cảm thấy hơi hoảng sợ.

      Sau khi xe được đoạn, : “Chuyện ngày hôm nay đúng như vở hí kịch…Lúc trước tôi còn tham gia hôn lễ của bọn họ, tên kia còn đứng trước mặt mọi người, rằng đối xử tốt với bạn tôi…”

      Tằng Tuấn trả lời.

      Lâm Uyển phát bên cạnh mình có rất nhiều người tử tế, tại cảm thấy thể tin tưởng được bất cứ người nào để lấy làm chồng, thẳng ra là, đời này liệu có thể gặp được người đàn ông tốt hay ?

      Tằng Tuấn gì thêm, nhưng lúc xe dừng đèn đỏ, lại vươn tay ra rồi sờ lên tóc .

      Lâm Uyển hiểu sao lại nhớ đến lúc chơi đùa với Đại Mao và Nhị Mao.

      nhận ra được cảm nhận của mình lúc này, chỉ biết là có chút thích thú khi được vuốt ve như vậy…

      là người từ bà ngoại đau cậu thương, nghĩ tới người an ủi nhiều nhất lại chính là Tằng Tuấn…

      theo bản năng liếc nhìn cái.

      Tằng Tuấn giống như nhận ra điều gì, rất nhanh cũng quay lại nhìn thẳng vào .

      Bên ngoài bóng tối bao phủ, vẻ mặt của bị đèn đường chiếu vào, tỏa ra thứ ánh sáng dịu dàng.

      Lâm Uyển mặt đỏ bừng, tim lại đập thình thịch như đánh trống.

      Xe chuyển động rất chậm vì tắc đường, Lâm Uyển chỉ còn biết nhìn chằm chằm ra ngoài cửa xe để phân tán lực chú ý.

      Bất quá gần đây những người bán hàng rong rất tranh thủ thời gian bán hàng, biết đoạn đường này thường xuyên bị tắc, liền nhanh chóng cầm cái rổ đến đây chào hàng.

      Trong đó có người bán mứt quả, làm cho Lâm Uyển nhìn thấy mà thèm, cái này thường những ngày lạnh mới có, vội vàng mở cửa kính xe ra, sau đó với tay ra ngoài mua xiên mứt quả.

      tại thời tiết lúc nóng lúc lạnh, mặt của mứt quả có nhiều đường lắm, Lâm Uyển ăn miếng, chua đến mức tê cả răng.

      Sau khi ăn xong viên mứt quả, liền phát Tằng Tuấn nhìn chằm chằm mình.

      xấu hổ đưa xiên mứt quả tới, Tằng Tuấn nhúc nhích, chỉ khẽ đẩy tay về.

      Lâm Uyển kỳ cũng hiểu được là phải nhìn mứt quả, người ta từ đầu đến cuối đều chỉ nhìn thôi, có điều có chút chịu được ánh mắt của .

      cứ bình tĩnh chăm chú nhìn , dáng vẻ nhu hòa đó giống như coi là người của vậy.

      Song hiểu sao, là đầu thu, vậy mà Tằng Tuấn lại bảo lái xe mở cửa sổ ở mui xe ra, để cho từng cơn gió theo đó ùa vào.

      May là Lâm Uyển lúc ra ngoài có mặc thêm áo khoác, vội đem áo cài lại cẩn thận, cũng quan tâm mứt quả này có ăn được hay , liền cuống quýt ăn hết, tại nhu cầu cấp bách của chính là làm chuyện gì đó để trấn an bản thân.

      Ăn được mấy miếng, bên trong xe lại vang lên thanh dễ nghe, Lâm Uyển cũng là lần đầu biết, hóa ra phía sau xe còn có chức năng điều chỉnh nhạc.

      Hơn nữa ngờ Tằng Tuấn lại nghe loại nhạc này, sâu lắng khiến cho người ta rung động.

      Cảm giác đó giống như xát muối lên vết thương của vậy, tại muốn rung động này ảnh hưởng đến mình, nhưng cố tình khi ta sợ cái gì cái đó lại đến.

      quan tâm đến hình tượng mà cắm đầu vào ăn mứt quả, chính là sau khi nghe xong mấy bản nhạc trữ tình, chân Lâm Uyển dường như cũng nhũn ra rồi, trong lòng lúc nóng lúc lạnh, như thể bị bệnh…

      Xe rất nhanh tiến vào vùng ngoại thành, bao lâu nữa bọn họ trở về biệt thự.

      Nào ngờ vừa tới địa phương hẻo lánh, Tằng Tuấn bỗng dưng lại ra lệnh cho tài xế dừng xe.

      Chuyện này càng làm cho Lâm Uyển buồn bực, dừng xe ở nơi này để làm gì chứ?

      vội quay đầu muốn nhìn quang cảnh xung quanh, nhưng còn chưa xem được gì, Tằng Tuấn ngồi bên cạnh kéo lại.

      Trực tiếp để cho ngồi lên đùi .

      Hơn nữa rất nhanh Lâm Uyển biết tình huống này ổn, bởi vì Tằng Tuấn đặt tay lên đùi .

      Ám hiệu ràng như vậy, khiến cho phần nào hiểu được.

      có hơi khẩn trương nhưng cũng lập tức né tránh, chỉ bất an nhìn Tằng Tuấn.

      cúi người xuống ôm chặt lấy Lâm Uyển, nhúc nhích nhìn chằm chằm gương mặt , sau đó mới giọng hỏi câu : “Em từng làm việc ở Bắc Kinh đúng ?”

      “Hả?” Lâm Uyển ngây ra lúc rồi lắc đầu : “ có, sao tôi phải đến Bắc Kinh làm việc chứ, tôi chỉ ở siêu thị gần trường học tiếp thị sản phẩm, ví dụ như mỳ ăn liền Khang sư phụ…”

      Tằng Tuấn thêm gì nữa.

      Lâm Uyển cảm thấy hơi lạ, nhưng chưa kịp nghĩ kỹ Tằng Tuấn cởi áo của ra.

      Lâm Uyển bị dọa sợ rồi, vừa xấu hổ vừa quẫn bách giãy dụa, mở miệng kháng nghị : “Tằng Tuấn, đừng ở chỗ này mà, trở về nhà được …”

      Nhưng tay của cũng bị giữ chặt lại, Tằng Tuấn trực tiếp đem quần áo của cởi hết xuống.

      Lâm Uyển cảm thấy hơi lạnh, rất muốn né tránh, nhưng xe có lớn đến mấy gian cũng có giới hạn, hít thở sâu, chặt chẽ bị khống chế.

      Khi mạnh mẽ tiến vào, Lâm Uyển cố gắng nhịn để phát ra tiếng kêu.

      Động tác của cũng giống như trước khiến cho người ta chán ghét, nhưng Lâm Uyển chỉ thích việc lúc nào cũng mạnh mẽ ép buộc như vậy.

      Thế nhưng thân thể cũng bị thiêu đốt, dưới trêu đùa của mà bắt đầu động tình.

      thoải mái đáp lại , hơn nữa vốn luôn thích nhắm mắt, hiểu sao lúc này lại mở mắt ra.

      Song ánh sáng bên trong xe quá kém, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy bóng dáng phía mình, tay nắm chặt lại, dùng sức bám vào ghế, bởi vì biết nếu làm như vậy, nhịn được mà sờ lên mặt

      Chờ lúc Lâm Uyển ngồi dậy mặc quần áo, Tằng Tuấn cũng vội đứng lên.

      nằm ở chỗ ngồi phía sau, thản nhiên nhìn bầu trời đêm qua cửa sổ mui xe, giống như có điều phải suy nghĩ.

      Lâm Uyển khó hiểu trộm nhìn dáng vẻ của Tằng Tuấn.

      Lúc này Lâm Uyển cũng hiểu nổi mình, bình thường sau khi làm chuyện đó xong, đều nghĩ đến việc trốn tránh, nhưng lần này lại nhịn được mà đưa tay ra, khẽ quơ quơ trước mặt .

      Kết quả vẫy tay hồi mà vẫn giữ nguyên bộ dạng suy ngẫm đó.

      Cửa sổ mui xe vẫn mở ra, trời càng tối càng lạnh.

      Lâm Uyển nhớ tới lúc đắp chăn cho , khẽ cắn môi, cố gắng khiến cho động tác của mình trở nên tự nhiên nhất, cầm lấy cái áo khoác mà cởi ra trước đó, giống như lơ đãng mà đặt lên người .

      Hành động này dường như quấy rầy tới , lúc này Tằng Tuấn mới thu hồi lại ánh mắt.

      Lâm Uyển rất ít khi đối thoại với trong tình huống này, bởi vì thấy rất xấu hổ, nhanh chóng quay đầu , làm bộ muốn sửa sang lại cổ tay áo của mình.

      Tằng Tuấn ngồi dậy, Lâm Uyển còn tưởng là muốn mặc quần áo, kết quả Tằng Tuấn lại lần nữa kéo vào trong ngực.

      Trong kinh ngạc của Lâm Uyển, Tằng Tuấn lại đem đặt dưới thân mình.Hai cơ thể áp chặt vào nhau khiến càng thêm khẩn trương, vừa rồi bọn họ kịch liệt trận, chẳng lẽ còn muốn làm thêm lần nữa?

      cảm thấy hơi sợ nên luống cuống tay chân giãy dụa, vừa rồi làm hai lần, nếu còn tiếp tục, chỉ sợ bị làm cho ngất xe mất.

      ngờ Tằng Tuấn lại tiếp tục làm gì nữa, chỉ ôm lấy , giống như nỉ non : “Ngoan nào, nằm với thêm lúc nữa thôi.”
      Cá bơi ngửa, tieunai691993, Chris31 others thích bài này.

    5. lhngan0401

      lhngan0401 Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      37
      :th_41::th_41::yoyo19:Hug hug kiss kiss
      stbnNgân Nhi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :