1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Lạc Vương Phi - Mạn Diệu Du Li (128.16/128c) END

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Cindy.Cindy

      Cindy.Cindy Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,835
      Chương 122.2:

      “Hoàng thượng…….”


      Kì Hoàng khoát tay áo, đánh gãy lời nói của Nam Cung Quyết: “ Quyết nhi, Trẫm hiểu được tâm ý của ngươi, ngươi cảm thấy nên tra rõ việc này, nên oan uổng An vương, Bắc Đường Dực là con Trẫm, Trẫm cũng hy vọng hắn có việc gì, Chỉ là, chứng cứ vô cùng xác thực, Trẫm cung buộc phải kết tội hắn, thì làm lòng dân căm phẫn.”


      “Dân chúng căm phẫn?” Trong lòng Nam Cung Quyết thấy khó hiểu, “Hoàng thượng, xin chỉ giáo?” An vương Bắc Đường Dực bị hoài nghi là gian tế bất quá chỉ là thời gian một ngày mà thôi, hơn nữa, vẫn là bí mật được giấu kín, dân chúng làm sao lại biết được.


      biết vì sao, chuyện Dực nhi là Tây Lương thám tử để lộ ra tiếng gió, trước khi trời tối, đã truyền khắp kinh thành, vạn dân chờ lệnh, muốn An vương lập tức hành quyết.”


      Đáy mắt Kì Hoàng nồng đậm mệt mỏi: “Trẫm mệt mỏi, muốn nghĩ đến quốc sự, sau khi xử trảm An vương nửa tháng là ngày hoàng đạo, cho Thái tử đăng cơ.”


      Kì Hoàng chủ ý đã ̣nh, Nam Cung Quyết, Lạc Mộng Khê biết, có khuyên nữa cũng vô dụng, liền cáo từ rời , trở lại tẩm cung, Lạc Mộng Khê nhịn được thở dài: “Nam Cung Quyết, ngươi tin An vương là gian tế sao?”


      “Mặc kệ chúng ta có tin hay , chứng cứ có được đều chỉ tội hắn.” Kì Hoàng tin hắn là gian tế, ̣nh tội hắn rồi.


      Hoàng cung dùng chậu than sưởi ấm, khí nóng quá nồng, Lạc Mộng Khê nằm giường lăn lộng ngủ được: “Nam Cung Quyết, nói ngươi xây dựng thế lực thế nào .”


      Ở Thiếu Lâm tự tu thân dưỡng tính, lại thầm bồi dưỡng một số lớn thế lực võ công cao cường như vậy, cũng có Kì Thiên hoàng tử bằng hữu, xem ra năm năm này Nam Cung Quyết sống thật quá muôn màu muôn vẻ.


      “Đó là ý trời, cũng là trùng hợp.” Nam Cung Quyết đem cằm đặt lên ̉nh đầu Lạc Mộng Khê, ngửi mùi hoa quen thuộc, nhớ lại:


      “Sau Bổn vương theo Kì Hoàng, vẫn ở Hoàng cung, Bắc Đường Diệp tuổi xấp xỉ Bổn vương, Kì Hoàng liền để Bổn vương ở cung Hiền phi, cho Hiền phi chiếu ́ Bắc Đường Diệp cùng Bổn vương.”


      “Lúc ấy, Bổn vương thể nhược nhiều bệnh, ngày ngày đều uống thuốc, cũng trở nên thật bi quan, thích xuất hiện trước mặt người khác, đêm dài yên tĩnh, Bổn vương môt mình đến chỗ vắng lặng trong cung.”


      “Gặp Phượng Túy là ngẫu nhiên, khi đó Phượng Túy là sát thủ mới xuất đạo, mặc dù võ công cao, nhưng lại có kinh nghiệm giang hồ, sợ trời sợ đất, có việc gì hắn dám làm, chỉ có việc hắn tưởng tưởng được, ngày đó Bổn vương gặp hắn, hắn cùng một số Hắc y nhân vào cung ám sát Kì Hoàng.”


      biết vì sao, đêm đó thị vệ đặc biệt nhiều, huynh đệ cùng hắn đến đều bị giết hết, mặc dù võ công hắn cao, nhưng hai tay thể ̣ch lại bốn tay, cũng bị thị vệ làm trọng thương, ở trong cung chạy trốn mục ́ch….”


      “Vì thế liền gặp ngươi dạo trong cung.” Lạc Mộng Khê biết Phượng Túy là đứng đầu Kiêu Ảnh Thwpj Bát Kỵ, xem ra, Nam Cung Quyết xây dựng thế lực, là cho Phượng Túy dẫn dắt Kiêu Ảnh Thập Bát Kỵ.


      “Đúng vậy, lúc đó Phượng Túy chỉ lớn hơn Bổn vương ba tuổi, thân hắn bị trọng thương, hấp hối, trong ánh mắt hắn có ý niệm sống mãnh liệt, vô cùng giống Bổn vương khi ở Thanh Tiêu, cho nên, Bổn vương cứu hắn……..”


      “Sau đó Bổn vương biết được, Phượng Túy là tiểu đầu mục của một tổ chức, đêm đó bọn hắn ám sát thất bại là bị người bán đứng……..”


      “Sau khi Phượng Túy dưỡng thương tốt, toàn bộ Kì Thiên đều truy tìm hắn, rơi vào đường cùng, hắn liền theo bên người Bổn vương, lúc ấy Bổn vương có việc gì làm, đôi khi tìm hiểu được trong miệng bọn thị vệ một ít tin tức về đồng bạn của hắn. Dần dần thành lập ý niệm xây dựng thế lực cho mình trong đầu.”


      “Nói như vậy, ngươi thành lập thế lực phải cảm ơn Phượng Túy, cùng với người lần đó bán đứng bọn thích khách.” Bây giờ ta cuối cùng cũng biết, cái gì gọi là ý trời.


      “Đúng vậy, một tháng sau sự kiện ám sát, Kì thiên tướng quân bắt một ít người, chém đầu thị chúng, chuyện liền chìm xuống, Phượng Túy nhân cơ hội ra cung, giết chết người bán đứng bọn họ, cùng là sau đó, Phượng Túy còn như trước lông bông, lột xác thành thâm trầm nội liễm.”


      “Vì sao Phượng Túy lại chọn ở lại bên cạnh ngươi? Vì báo ân cứu mạng sao?” Lạc Mộng Khê biết, người giang hồ, rất nặng tình nghĩa, giọt nước chi ân, liền lấy tất cả báo đáp.”


      khác biệt lắm, huynh đệ theo Phượng Túy đều bị giết, sự kiện đó tuy đã qua, nhưng vẫn còn bố cáo (tương tự như lệnh truy nã ý), Phượng Túy có chỗ , lại nợ Bổn vương một mạng, liền chọn ở lại bên cạnh Bổn vương.”


      “Thế lực của ngươi, là Phượng Túy giúp ngươi phát triển.” Có thủ hạ đắc lực, thật là chuyện tốt, rất nhiều chuyện cần sức lực tự bản thân.


      “Cũng có thể nói như vậy, Bổn vương cùng Phượng Túy tuổi trưởng thành, ban ngày, Phượng Túy tránh ở tẩm cung Bổn vương, đêm dài yên tĩnh, hai người bọn ta sẽ cùng nhau nghiên cứu, làm sao để thầm xây dựng thế lực lớn mạnh cho mình.”


      “Giang hồ nhiều phân tranh, Bổn vương cùng Phượng Túy từ trong những người thất bại chọn lựa người mạnh nhất, lợi hại nhất, tham gia huấn luyện, dần dần có Kiêu Ảnh Thập Bát Kỵ……”


      “Sau này, các ngươi liền xây dựng biệt viện, chuyển rời hoàng cung, ở nơi này quang minh chính đại huấn luyện sát thủ, thích khách.” Thiên thời, ̣a lợi nhân hòa, đều để cho Nam Cung Quyết chiếm lấy, thành công cũng lạ.


      “Thông minh.” Nam Cung Quyết điểm nhẹ chóp mũi Lạc Mộng Khê, ánh mắt thâm thúy màng theo ý cười sủng nịnh: “Như vậy, ngày qua ngày, một năm rưỡi qua, Kiêu Ảnh Thập Bát Kỵ đã có chút danh tiếng giang hồ, Bổn vương liền đưa bọn hắn lên Thiếu Lâm tự.”


      Thiếu Lâm tự bí kíp võ công nhiều đếm xuể, Bổn vương đã thấy qua liền quên được, ban ngày đem võ công nhớ kỹ, buổi tối lại truyền thụ cho bọn hắn……


      “Ngươi ở trong chùa tu thân dưỡng tính, đều là Phượng Túy giúp ngươi chuẩn bị tất cả .” Ám vệ, thị vệ sau này, hẳn đều là Phượng Túy huấn luyện, Phượng Túy cũng coi như là trung thành, nhân cơ hội sinh ác ý.


      “Bởi vì Bổn vương ánh mắt tốt, nhìn trúng người, đều thực trung thành, cho nên, Bổn vương yên tâm đem tất cả mọi chuyện giao cho hắn.” Đến bây giờ, Nam Cung Quyết cũng quên khoe khoang.


      “Hơn nữa, Bổn vương cung phải là hoàn toàn để ý tới, ban ngày ở trong chùa tu thân dưỡng tính, ban đêm, Bổn vương sẽ kiểm tra thực lực của bọn họ.”


      Lạc Mộng Khê bĩu môi: “Bắc Đường Diệp là sao biết thế lực ngầm của ngươi?” Hơn nữa, hắn giống như còn có thể điều động thế lực của ngươi.


      “Lúc trước, Bổn vương ở Kì thiên ít nhiều cũng là Hiền phi nương nương chiếu ́, cùng Bắc Đường Diệp thân thiết, sau Bổn vương chuyển ra Hoàng cung, đến ở biệt viện, Bắc Đường Diệp thường biệt viện tìm Bổn vương chơi, có một lần, lúc Bổn vương cùng Phượng túy thảo luận sự tình, bị hắn phá vỡ, vì phòng hắn đem chuyện tiết lộ, Bổn vương liền cho hắn tham gia.”


      Nam Cung Quyết thật đúng là phải thông minh bình thường, Bắc Đường Diệp là Kì Thiên hoàng tử, thể giết, nếu kéo hắn tham gia, thứ nhất là sự việc bị tiết lộ, thứ hai thế lực bọn họ lại có thêm một phần bảo hộ.


      “Đúng rồi, Bắc Đường Dực là chủ soái tam quân, tay cầm binh phù, tin tức hắn bị trảm, tam quân kia chắc kiềm hãm được.” Đến lúc đó, Kì Thiên chẳng phải là đại loạn.


      Nam Cung Quyết ôm Lạc Mộng Khê vào lòng: “Nơi này là Kì Thiên, Bắc Đường gia là chủ, chúng ta là khách, chuyện Kì Hoàng quyết ̣nh, chúng ta vô lực thay đổi, đừng nghĩ nhiều như vậy, nghỉ ngơi , đêm đã rất khuya, nếu ngươi ngủ, tiểu bảo bảo chúng ta sẽ chịu tội theo.”


      “Ta là lo lắng Kì Thiên rối loạn, chúng ta hai người cũng hay ho.” Lạc Mộng Khê miễn cưỡng trả lời, rất nhanh nhắm lại hai mắt, “Mệt mỏi, ngủ .”

    2. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      thanks nàng:yoyo14::yoyo14::yoyo14:

    3. tuyết thiên băng

      tuyết thiên băng Well-Known Member

      Bài viết:
      272
      Được thích:
      300
      oooaa lần này dường như sắp có loạn nha biết sự tình về đâu nữa người nào mới thật sự là gian tế nhỉ...tks nàg

    4. Cindy.Cindy

      Cindy.Cindy Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,835
      Chương 122.3:

      Biết được Bắc Đường Dực sẽ bị chém đầu, Bắc Đường Diệp đại lao châm chọc hắn, một mình ngồi trong viện uống rượu, với Nhị hoàng huynh chỉ huy tam quân năng lực xuất chúng, trong lòng Bắc Đường Diệp kính nể, lại nghĩ tới hắn thông đồng quân ̣ch bán nước.

      Trước hành hình một ngày, Bắc Đường Diệp vừa uống rượu, vừa nhìn hộp thức ăn bàn, do dự.

      Bóng đêm thâm trầm, nhìn thấy đã tới giờ tý, Bắc Đường Diệp đem chén rượu uống hết, hạ quyết tâm, nhấc hộp thức ăn hướng ngoài cung mà .

      Bắc Đường Diệp đem theo hộp thức ăn nơi nào khác mà là trực tiếp đại lao chỗ Bắc Đường Dực, trong đại lao vẫn u ẩm ướt như trước, vừa vào, gió ngầm từng trận, Bắc Đường Diệp ngây người một ngày liền chịu nổi, biết Bắc Đường Dực như thế nào ở được qua ba ngày .

      Được ngục tốt dẫn đường, Bắc Đường Diệp tới nhà lao giam giữ Bắc Đường Dực, nhìn Bắc Đường Dực thản nhiên ngồi trong nhà lao, trong lòng Bắc Đường Diệp nổi lên chua sót: “Nhị hoàng huynh.”

      Bắc Đường Dực mở to mắt, ánh mắt mặc dù lạnh léo nhưng vô cùng bình tĩnh, có oán, cũng có hận.

      “Nhị hoàng huynh, ngươi hận ta sao?” Bắc Đường Diệp lấy đồ ăn trong hộp ra, mùi hương lan tỏa toàn bộ đại lao, cẩn thận vì Bắc Đường Dực rót rượu.

      Là ta tự tay bắt ngươi vào đây, làm Phụ hoàng ̣nh tội ngươi.

      Bắc Đường Dực bưng chén rượu lên uống cạn: “Chúng ta là huynh đệ ruột” Ta sẽ hận ngươi, “Diệp, ngươi còn chưa đủ thành thục, đời có rất nhiều chuyện, thể chỉ nhìn mặt ngoài, nhất ̣nh phải để tâm xem, để tâm cảm thụ, chỉ có để tâm, ngươi mới có thể nhìn đến chân tướng người khác thấy.”

      “Nhị hoàng huynh, phải là ngươi nghĩ nhắc nhở ta cái gì?” Đối với vị này Nhị ca kiệm lời, Bắc Đường Diệp vẫn nhìn thấu hắn, cảm thấy, hắn cùng Nam Cung Quyết giống nhau, thần bí khó lường, năng lực xuất chúng.

      Đương nhiên, ở tướng mạo, Bắc Đường Dực cũng kém, chỉ so với Nam Cung Quyết kém một chút, tên tuyệt thế ngũ công tử hoàn toàn xứng với hắn.

      “Cũng có gì, Diệp, nếu được, ngươi nên thường theo bên người Nam Cung Quyết, nhìn hắn làm người, cùng với ứng biến khi xảy ra chuyện cấp bách, đối với ngươi trăm lợi hại.”

      Nam Cung Quyết bí hiểm, tam tư thâm trầm, giỏi tính kế, đương nhiên nếu ngươi phạm hắn, hắn sẽ hại ngươi, nhưng nếu ngươi chạm cấm kỵ của hắn, chỉ sợ ngươi sẽ chết toan thây.

      Nam Cung Quyết năng lực xuất chúng, nhược điểm của hắn cũng bại lộ trong mắt người thông minh: Lạc Mộng Khê, là điều hắn quan tâm nhất.

      Chính là như thế, dám đánh chủ ý lên Lạc Mộng Khê có mấy người, bởi Nam Cung Quyết nói, hắn để ý Lạc Mộng Khê, đồng thời, cũng cảnh cáo người khác: nên động Lạc Mộng Khê, nếu , ngươi sẽ chết thực thảm.

      Cho dù người khác muốn đánh chủ ý lên Lạc Mộng Khê, cũng sẽ vì kiêng kị Nam Cung Quyết mà dừng tay, trừ phi ngươi muốn chết.

      “Ta biết, mấy năm nay, theo bên người Nam Cung Quyết, xác thực học được ít.” Nếu ta cũng cam tâm tình nguyện nghe hắn chỉ huy đâu, nói thế nào thì ta Bắc Đường Diệp cũng là hoàng tử Kì Thiên, thân phận ̣a vị kia, há có thể để người sai bảo.

      “Nhị hoàng huynh, ngươi……..” Rốt cuộc là có thông đồng với ̣ch bán nước hay ?

      “Nếu Bổn vương nói , ngươi sẽ tin tưởng sao?” Thanh Bắc Đường Dực bình tĩnh gợn sóng.

      Bắc Đường Diệp thấy khó xử, tin, chứng cớ ngay trước mắt, tin, đối với hiểu biết của Bắc Đường Diệp với Bắc Đường Dực, Nhị hoàng huynh phải người như vậy…

      Nhìn ra khó xử của Bắc Đường Diệp, Bắc Đường Dực nói thêm gì nữa: “Diệp, về sau ngươi, học tập Nam Cung Quyết nhiều nhiều, hắn thông minh hơn ngươi nhiều, có thể xử lý mọi chuyện, hắn là nhìn thấu nhiều người.”

      “Hôm đó, Nam Cung Quyết mang thức ăn đến cho Nhị hoàng huynh,, có phải bắt được gì trong lời nói của huynh hay ?” Với thông minh của Nam Cung Quyết, có thể làm cho người ta bất tri bất giác khai ra toàn bộ chân tướng.

      Bắc Đường Dực lắc đầu: “ có, hôm đó Bổn vương cùng Nam Cung Quyết chỉ nói chút vấn đề râu ria.”

      Bởi vì trong lòng Nam Cung Quyết cơ bản đã rõ ràng chân tướng, hắn cần dò xét gì Bổn vương, chỉ là, hôm đó hắn hỏi chuyện người trong lòng Bổn vương, có phải là nhìn ra manh mối gì hay .

      Nam Cung Quyết, hẳn là thông minh đến mức nhìn thấu lòng người , tình ý Bổn vương đối với nàng, chưa bao giờ biểu lộ ra, chính là đặt yên ở trong lòng…..

      “Nhị hoàng huynh, ngươi còn chuyện gì muốn giao phó hay ?” Cho dù là chuyện gì khó khăn, chỉ cần ta có thể làm, liền nhất ̣nh giúp ngươi hoàn thành tâm nguyện, chúng ta là huynh đệ ruột.

      “Cuộc đời này Bổn vương có tâm nguyện gì chưa làm xong, Diệp, sau khi Kì Thiên bình ổn, ngươi liền theo Nam Cung Quyết về Thanh Tiêu , cùng hắn học nhiều thứ.” Kì Thiên này, ngươi vạn vạn thể ngốc nữa, nếu , người kế gặp chuyện may, chính là ngươi.

      Hôm sau, An vương Bắc Đường Dực chém đầu, đường người người tấp nập, nhìn xem vị Tướng quân kia lập vô số chiến côngnay lại thông đồng cùng ̣ch bán nước, An vương Bắc Đường Dực bộ dáng ra sao.

      Hơn nữa, cũng có người đồn đãi, Bắc Đường Dực chắc chắn là Hấp huyết quái nhân mười năm nay, người nhà của những nữ tử bị hút khô máu từ xa ngàn dặm ra roi thúc ngựa tới Kinh thành, chỉ vì có thể tận mắt nhìn Bắc Đường Dực bị chém đầu mới có thể đập tan mối hận trong lòng.

      Nam Cung Quyết, Lạc Mộng Khê tìm tới trà lâu gần pháp trường, đứng trước cửa sổ, nhìn được nhất cử nhất động ngoài pháp trường.

      “Nam Cung Quyết, buổi tối mấy hôm nay, ngươi nửa đêm đều làm gì?” Trong giấc ngủ mông lung, Lạc Mộng Khê cảm giác được Nam Cung Quyết rời giường, lâu sau lại trở lại.

      “Bây giờ là mùa đông, đêm dài, Bổn vương rời giường, cũng có gì đúng .” Nam Cung Quyết trả lời nhẹ nhàng bâng quơ, vừa uống trà vừa xuyên qua cửa sổ nhìn động tĩnh pháp trường.

      “Thật là vậy sao? Khi còn ở Thanh Tiêu biệt viện, Nam Cung Quyết cũng co thói quen rời giường lúc nửa đêm a.

      “Bằng ngươi cho là gì a? Nửa đêm Bổn vương ra ngoài tìm nữ nhân vui vẻ?” NGữ khí Nam Cung Quyết mang theo trêu tức.

      Lạc Mộng Khê lạnh lùng cười: “Nếu ngươi dám nửa đêm ra ngoài tìm nữ nhân khác, ngươi cũng cần trở về, ta sẽ lập một phong hưu thư, sau đó mang theo cục cưng tái giá.”

      “Mang theo đứa nhỏ của Bổn vương, gả cho nam nhân khác, ngươi cũng quá lớn gan a, bất quá, chỉ sợ có người nguyện ý cưới nữ nhân có mang về nhà .” Nam Cung Quyết liếc cái bụng bầu của Lạc Mộng Khê một cái. cho là đúng: Những lời này, Mộng Khê chỉ biết nói, nàng mới luyến tiếc buông Bổn vương, gả cho người khác……(Cindy: Vơn, đây là nguyên văn lời của Quyết ca đấy ạ!!!!!!!):yoyo38:

      “Này, muốn hay chúng ta thử xem, ngươi, ta hợp ly, sau đó ngươi cưới vợ, ta cũng lập gia ̀nh.” Bây giờ ngươi, ta đều là thưởng thụ hóa, sau khi hợp ly, cũng có thể tìm được bạn đời thích hợp.

      “Lạc Mộng Khê, nếu ngươi dám mang theo đứa nhỏ của Bổn vương gả chồng, ngươi đừng nghĩ có ngày tháng yên lành.” Thê nhi của Bổn vương, người khác đừng nghĩ mơ ước.

      “Ô ô ô.” Nghe ra tức giận trong lời nói của Nam Cung Quyết, trong lòng Lạc Mộng Khê cười thầm, muốn trêu chọc Nam Cung Quyết vài câu, bất ngờ tiểu hồ ly chồm lên cưả sổ, kêu ô ô.

      ---------Cindy: đoạn sau thấy thương Dực ca lắm lun:yoyo42: mọi người nhớ đón xem nhá, chắc trưa mai sẽ post:yoyo14:like like *chớp mắt chớp mắt*

    5. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      thanks nàng:yoyo40::yoyo40::yoyo40:
      kẻ hấp quái nhân là ai nhỉ, có khi nào là thái tử ko ta:060::060::060:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :