1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Quân Cưới - Đệ Tứ Cá Bình Quả L (73c Full đã có ebook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 30: Tân phòng

      Hàn Mai ngồi tàu hai buổi tối, buổi sáng ngày thứ ba rốt cuộc cũng đến nơi. Nhà Đình Đình còn phải ngồi tàu đến buổi chiều mới đến ga cuối, Hàn Mai chào cả nhà bọn họ xong mới xuống tàu.

      Xuống sân ga, thông qua lối dài mới ra đến cổng. Hàn Mai để hành lý xuống đất, nhìn xung quanh. Trong thư Triệu Kiến Quốc gửi về có sợ mang theo nhiều đồ cầm nổi, giao thông nơi này lại dễ dàng nên phái người đến đón , tại biết người tới đón ở đâu đây.

      Hàn Mai kéo hành lý tới bên cạnh cây cột, đứng ở chỗ cao, người đến đón cũng dễ dàng nhận ra .

      “Vợ!”

      Là giọng Triệu Kiến Quốc!

      Hàn Mai xoay người lại, liếc mắt liền nhận ra Triệu Kiến Quốc trong đám đông. phải bởi vì dáng dấp hơn người thường, chỉ tính tới chiều cao kia, hình thể kia, muốn Hàn Mai nhận ra cũng khó. Hàn Mai xa xa nhìn Triệu Kiến Quốc, cảm thấy người có mấy phần uy vũ.

      Triệu Kiến Quốc kêu lên tiếng “Vợ”, ngoại trừ vợ là Hàn Mai quay đầu lại, rất nhiều phụ nữ xung quanh cũng đồng thời quay lại nhìn .

      Hàn Mai ở trong lòng trợn mắt, đồ ngốc này, chữ “Vợ” là có thể tùy tiện gọi ra ở đây sao?

      Triệu Kiến Quốc cũng biết mình vừa gây chuyện, gãi gãi đầu, tới bên cạnh Hàn Mai, nhìn cười khúc khích.

      “Ơ… Vợ ít nha!” Hàn Mai ê ẩm .

      Triệu Kiến Quốc lập tức dâng lên cảnh giác, lấy lòng , “Sao có thể chứ! Vợ tốt như vậy, cả đời chỉ có vợ, đến chết cũng đổi!”

      Trong lòng thầm , chỉ mình em phải cẩn thận ứng phó, nếu tìm phụ nữ khác, khác gì tự làm mình thoải mái. mới ngu như vậy! Chỉ là, bộ dạng ghen của vợ là đáng !

      Hàn Mai trừng mắt liếc , , “ phải bảo có người đến đón em sao? Thế nào lại tới?”

      sợ người khác nhận ra em. Hơn nữa lo lắng có người lại say xe…”

      Triệu Kiến Quốc cho Hàn Mai biết còn có nguyên nữa quan trọng hơn cả, chính là lo lắng giống lần trước, ở trong xe vừa cười vừa cùng người đàn ông khác. Vợ muốn cười cũng chỉ có thể cười với mình .

      Hàn Mai nghe nửa câu đầu cảm thấy kỳ quái, lần trước tới bộ đội binh sĩ toàn liên đội đều gặp , đúng ra là biết được mấy người mới phải. Nếu thực là sợ nhận ra người đến đón, phái người quen thuộc chẳng phải là được sao? Nhưng khi nghe đến nửa câu sau, Hàn Mai vẫn cảm thấy ấm áp.

      “Được rồi, để xe ở đâu? Chúng ta nhanh chút !”

      “Ngay bên ngoài cửa thôi.”

      Triệu Kiến Quốc dễ dàng nhấc hành lý mặt đất lên, dắt tay Hàn Mai ra cửa.

      Phụ trách lái xe là tân binh, lần trước Hàn Mai gặp qua rồi nhưng lại nhớ ra tên là gì. Dọc theo đường , hai người cũng chuyện, Hàn Mai biết người đàn ông này lại bắt đầu bày ra mặt tượng, ngồi ở ghế sau xe nhúc nhích, tay gắt gao nắm chặt tay Hàn thả.

      Xe lái thẳng tới phía dưới khu nhà sáu tầng. Triệu Kiến Quốc xin phòng ở lầu bốn, mùa đông quá ẩm ướt, mùa hè cũng quá nóng, Hàn Mai rất hài lòng. Cả khu có tất cả năm tòa nhà, tòa nhà Hàn Mai ở là tòa nhà đầu tiên, gần sân huấn luyện nhất, bình thường đứng trong phòng bếp, nhìn qua cửa sổ cũng có thể thấy binh sĩ thao luyện dưới sân, có điều như vậy buổi sáng thể ngủ nướng được rồi.

      Tổng cộng có hai phòng ngủ, phòng khách, phòng bếp , phòng tắm bên cạnh cửa phòng bếp. Điều khiến Hàn Mai vui mừng chính là nhà cầu là xả nước đấy! Nhà cầu ở nông thôn đều đặt ngoài trời, dưới mặt đất chôn cái thùng gỗ lớn, phía trải mấy khối gỗ để đạp chân lên. Khá hơn chút đào cái hố thay vì thùng gỗ, vách hố xoa xi măng nhưng bên cũng là đặt mấy khối gỗ. Đợi đến khi tích lượng nhiều rồi, nhấc khối gỗ bên lên, đem vật bên trong ra bón cây. Trước kia Hàn Mai ghét nhất là nhà cầu, vừa lắm muỗi vừa nặng mùi. Đêm mùa đông muốn tiểu cũng ngại vừa thối vừa lạnh, đến lúc trở lại trong chăn cả người cũng muốn đóng băng rồi. Hàn Mai cứ nghĩ phòng ở trong bộ đội phải là mỗi tầng có nhà cầu công cộng, nghĩ tới bây giờ cần chen nhà cầu công cộng nữa, là quá tốt!

      Đồ đạc trong nhà, Triệu Kiến Quốc mua xong. Thời này, bàn, tủ treo quần áo… căn bản là cùng dạng, có kiểu dáng nào đẹp mắt, cho nên lần trước Triệu Kiến Quốc gửi thư về hỏi Hàn Mai đồ trong nhà chờ đến rồi mua hay là để mua trước, Hàn Mai liền để cho chọn. Chỉ cần màu sắc nhìn qua thấy thoải mái là được.

      Bởi vì phòng bếp quá , đặt vừa bàn nên trong phòng khách bày bàn tròn để ăn cơm, , bên cạnh còn có bàn trà .

      vào phòng ngủ, đập vào mắt Hàn Mai là chiếc giường lớn, nhìn có bao nhiêu thoải mái có bấy nhiêu. Hàn Mai nghĩ thầm, người này ở giường đúng là bạc đãi bản thân! vừa mới quay đầu lại, nhìn thấy Triệu Kiến Quốc đứng sau lưng yên lặng nhìn mình, trong mắt dục vọng biểu lộ thể nghi ngờ. Hàn Mai bị sợ lui bước về phía sau, ngồi tàu hai ngày, mặc dù mua vé giường nằm nhưng vẫn cảm thấy mệt mỏi, lúc này làm sao đối phó được với con sói đói bụng lâu ngày! lùi may, vừa lùi bước Hàn Mai liền bị vấp, mạnh mẽ ngã thẳng xuống giường. Triệu Kiến Quốc chớp đúng thời cơ, lập tức nằm đè lên.

      mau dậy ! Phòng còn chưa dọn dẹp xong đâu…”

      gấp, lát nữa dọn tiếp cũng muộn, em trước tiên chính là dọn dẹp !” xong liền đụng đụng mặt Hàn Mai.

      Hàn Mai dĩ nhiên biết ý là gì, nhất thời hai gò má đỏ bừng. Hai tay chống đỡ lồng ngực Triệu Kiến Quốc, dùng sức muốn đẩy ra.

      Triệu Kiến Quốc tất nhiên để cho được như ý, nâng cơ thể ép sát vào người Hàn Mai, chỉ dùng tay trái đem hai cánh tay nghe lời của Hàn Mai vững vàng đặt đầu . Tay phải bắt đầu cởi cúc áo Hàn Mai, miệng cũng nhàn rỗi, nhàng gặm cắn cổ trắng mịn non mềm.

      Hai tay Hàn Mai bị nắm, thân thể lại bị đè ép, nhúc nhích được, chỉ có thể hơi mở miệng .

      “Cửa… Cửa hình như chưa đóng….”

      sao, đối diện là nhà của vợ chồng đội trưởng, bọn họ biết hôm nay em đến, tới cửa quấy rầy.” Hừ, muốn tới đâu phá hư sao? Xem có lá gan đấy ?

      Khóe miệng Hàn Mai chợt kéo, hai người làm gì chẳng lẽ mọi người trong bộ đội đều biết sao?

      “Ừm.. cần huấn luyện à?”

      “Trước huấn luyện xong em, mới huấn luyện mấy tên kia, ảnh hưởng!”

      …………….

      Hàn Mai hết ý kiến.

      Triệu Kiến Quốc thấy vợ vẫn rối rắm, ràng tập trung, đây ràng là vũ nhục năng lực của . Tốc độ tay liền nhanh hơn, trong chốc lát, người cả hai đều trống trơn. Miệng cũng tìm được Hàn Mai, đầu lưỡi mang theo bá đạo, kiên quyết xâm nhập, ở trong miệng mạnh mẽ đâm tới, ngừng liếm cắn, mút vào. Hàn Mai chỉ cảm thấy đầu óc mơ hồ, chút cũng thể suy nghĩ. Hàn Mai có cảm giác sắp thở nổi nữa Triệu Kiến Quốc rời môi , dọc theo cần cổ thon dài, đường xuống phía dưới. biết từ lúc nào Triệu Kiến Quốc buông hai tay của Hàn Mai ra, dẫn dắt tay chạm vào nguồn nhiệt nóng bỏng dưới thân. Hàn Mai bị nhiệt nóng làm sợ hết hồn, định rút tay về nhưng Triệu Kiến Quốc đoán được muốn làm thế liền cố định hai tay lại, cho rời .

      “Vợ, em xem như vậy rồi, vẫn được sao?” Vừa vừa cố ý cọ xát trong lòng bàn tay Hàn Mai.

      Hàn Mai xấu hổ, người này sao có thể như càng ngày càng lưu manh như vậy!

      “Vợ, ngoan, lần thôi! Ừ….”

      Triệu Kiến Quốc thấy vợ mềm lòng, trong lòng biết là chuyện xong, lập tức bắt đầu động tác.

      …………
      leotitonannhieu, xixon, lion30123 others thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 31: Lưu

      Gần tối, Hàn Mai tỉnh dậy hơn năm giờ, toàn thân cao thấp đều nhức mỏi. Đặc biệt là ngang hông, vừa rồi Triệu Kiến Quốc nhất thời hưng phấn, xuống tay phân biệt nặng , tại eo của Hàn Mai còn lưu lại hai khối tím bầm. Hàn Mai thầm mắng tiếng “Triệu Kiến Quốc đáng chết!”

      Hàn Mai thấy sắp tới giờ cơm tối, mặc lại quần áo, tới phòng bếp xem Triệu Kiến Quốc chuẩn bị đồ ăn gì. Trong góc phòng bếp đặt thùng sắt mỏng, mở ra nhìn, bên trong có hơn nửa thùng gạo. Dưới sàn bên cạnh có mấy củ khoai sọ, ít rau cải, Hàn Mai mở tủ bát ra, bên trong chỉ có vài bộ bát đũa, túi bột mì và lọ muối, ngoài ra có gì khác. Cái gì cũng có, bảo phải làm cái gì bây giờ? Chẳng lẽ ăn cơm trắng với muối?

      Hàn Mai thở dài, xắn tay áo, trước tiên lau dọn phòng bếp lần. Nhìn phòng bếp sạch , trong lòng cũng cảm thấy thoải mái hơn nhiều. Hàn Mai tìm chậu nhôm sạch, chuẩn bị làm mì cho bữa tối nay.

      Hàn Mai tắm xong, lấy ra ít đặc sản mang từ quê tới, tìm thêm cái lon mang theo, sang nhà đối diện.

      là……..” Ra mở cửa là là đeo tạp dề, nhìn qua có vẻ lớn hơn Hàn Mai mấy tuổi.

      “Xin chào, em ở nhà đối diện, là vợ Triệu Kiến Quốc, hôm nay mới tới bộ đội. Em tên Hàn Mai, đây là ít đặc sản ở nhà mang tới, mang sang cho mọi người nếm chút.” Hàn Mai cả mặt tươi cười . biết ai nỡ đánh lên khuôn mặt tươi cười, cần biết sau này quan hệ như thế nào, trước hết lưu lại ấn tượng tốt mới là việc quan trọng, dù sao cũng mới tới đây, về sau còn cần người khác giúp đỡ nhiều.

      ra là vợ của Liên trưởng Triệu! cần khách khí như vậy, mau vào trong nhà ngồi !” Lưu nhiệt tình chào hỏi Hàn Mai.

      “Nghe Kiến Quốc chị lớn hơn em vài tuổi, vậy em gọi chị là chị được ?”

      Lưu vừa nghe liền vui vẻ cười , “Được chứ! Liên trưởng Triệu còn lớn hơn Lâm Đại Vĩ nhà chị, đúng ra chị còn phải gọi em là ‘chị dâu’ đấy! Nhìn em hãy còn trẻ như vậy, bảo chị gọi em là chị dâu cũng được tự nhiên, em ngại, vậy chị liền chiếm chút tiện nghi, nhận thêm người em . Sau này có chuyện gì cần chị giúp, cứ với chị tiếng.”

      “Vậy em cám ơn chị trước..!” Tính tình Lưu đúng là sảng khoái, sau này hai người ở cạnh cũng quá khó khăn.

      “Xem em kìa, cùng chị còn khách khí cái gì! Chúng ta phải là người nhà sao?” Lưu xong liền hướng trong nhà kêu tiếng, “Bình Bình, mau ra đây chào dì Hàn.”

      Chốc lát sau liền thấy mặc quần áo hoa, đầu buộc hai bím tóc, từ trong nhà nhô đầu ra.

      “Con bé này, còn mau tới đây.” Lưu cưng chiều .

      sợ hãi thằng bước tới ôm Lưu , núp sau lưng mẹ, chịu ra ngoài.

      “Đây là vợ của chú Triệu.. mau gọi dì Hàn ..”

      Bình Bình từ sau lưng mẹ lộ ra nửa cái đầu, cúi đầu kêu tiếng “Dì Hàn” liền núp trở lại.

      Lưu ngượng ngùng , “Con bé nhà chị sợ người lạ, bình thường gặp người quen như vậy. Cũng biết là giống ai nữa. Vợ chồng chị đều là người lanh lẹ, làm sao lại sinh được đứa bé da mặt mỏng như vậy chứ?” Lưu miệng trách cứ nhưng mặt lại tươi cười, ánh mắt nhìn con cũng ấm áp.

      “Con phải khéo léo chút mới được, em thấy như vậy rất tốt.” Hàn Mai vừa vừa lấy trong túi đồ ra chút mứt cho Bình Bình ăn. Lúc này bé cũng sợ người lạ nữa, nhận lấy mứt, tiếng cám ơn liền an vị ghế ăn mứt.

      “Chị cũng nghĩ như vậy, nhưng cha con bé giống con của quân nhân. Chị bảo con phải nuông chiều, nếu chị sinh con trai, ấy muốn giày vò như thế nào đều được. Ai nha! Em xem chị này, em vào nhà lâu như vậy rồi mà chị còn rót trà cho em, lại mải tán gẫu.”

      “Chị , cần đâu chị, em còn phải về chuẩn bị nấu cơm tối! Đúng rồi, em hôm nay vừa tới, chưa kịp mua dầu ăn với gia vị, chị có thể cho em xin ít được ?”

      “Mai Tử em nha, cái này mà cũng phải khách sáo thế sao? chút dầu muối có là cái gì, chờ chị lấy cho em.”

      Lưu cầm lon của Hàn Mai vào bếp, giả bộ rót cho hơn nửa lon dầu nhưng lại đưa cho Hàn Mai mấy lon còn mới.

      “Nơi này mua đồ tiện, những thứ này đều là lần trước chị mua dự trữ, còn rất nhiều. Em chưa mua được, đủ, cứ với chị, chớ có khách khí.”

      “Sao có thể chứ. Vậy em nhiều lời với chị nữa, lát nữa chồng em về thấy em trong nhà lại nóng nảy.”

      “Ha ha, Đúng vậy. Đúng vậy. vợ chồng trẻ tuổi chính là dính với nhau. Vậy em về trước , có việc gì tới chơi với chị nha.”

      “Được, nhất định em tới, đến lúc đó chị đừng chê em phiền là tốt rồi….”

      …………….

      Hàn Mai về nhà, vội vàng bắt đầu nấu cơm. Rau cải dùng dầu xào qua, nhào bột làm mì để lát nữa nấu, Hàn Mai tìm được trong túi hai miếng thịt, cắt thành miếng , bỏ chung vào nồi mì.

      Triệu Kiến Quốc trở về, vừa mở cửa ngửi thấy mùi thơm, thầm cảm thán, trong nhà có bàn tay phụ nữ quả là khác biệt! Từ khi lính, hai mươi mấy năm qua, đây là lần đầu tiên chân thực cảm thấy bản thân cũng có ngôi nhà. giống với cả doanh trại rộng lớn, nơi này chỉ là căn nhà nho , chỉ có và vợ nhưng lại rất ấm áp.

      Triệu Kiến Quốc cởi áo khoác ra, người chỉ mặc áo lót mỏng, mồ hôi thấm ướt trước ngực và sau lưng, dính chặt vào người, lồng ngực cùng vùng bụng rắn chắc. tựa vào khung cửa phòng bếp, im lặng theo dõi bóng dáng bận rộn của vợ khi nấu cơm. Đây chính là người phụ nữ của , là người ở bên cạnh cả đời này, nấu cơm cho , sinh con cho . kìm lòng được, Triệu Kiến Quốc tới trước, từ phía sau ôm chặt hông Hàn Mai, cúi đầu, vùi mặt ở cổ .

      Hàn Mai mới đầu bị giật mình hoảng sợ, cảm nhận được áp lực quen thuộc ở phía sau mới buông lỏng. Hơi thở nóng ấm của Triệu Kiến Quốc trực tiếp phun cổ Hàn Mai, miệng cũng bắt đầu thành , đầu lưỡi vươn ra vừa liếm vừa cắn, Hàn Mai cảm thấy ngứa ngứa vừa khó chịu lại vừa thoải mái.

      Canh trong nồi vẫn nấu, nhiệt độ trong phòng bếp ngày càng lên cao.

      “Vợ, có em ở đaya, tốt!” Triệu Kiến Quốc dựa vào Hàn Mai nửa ngày mới nhàng .

      Hơi thở Hàn Mai có chút yên, mềm mại tựa vào người đàn ông bên cạnh, hiển nhiên là chưa phục hồi lại tinh thần.

      “Muốn?” Triệu Kiến Quốc nhìn mặt vợ hồng hồng, mắt lộ vẻ mê ly, cười xấu xa hai tiếng bên tai .

      Vào lúc này Hàn Mai tỉnh táo lại, quay đầu hung hăng trừng mắt liếc Triệu Kiến Quốc.

      còn ! Eo của em đến bây giờ vẫn còn đau! Đều tại !” xong lập tức động thủ nện vào trước ngực Triệu Kiến Quốc.

      Triệu Kiến Quốc thấy vợ phồng má, cả mặt tức giận, càng cảm thấy đáng . Tay bé này đánh vào người tựa như gãi ngứa, rất hưởng thụ nha.

      “Được rồi, tất cả là lỗi của được chưa? Cơm tối có món gì, sắp đói chết rồi.” Vừa vừa bày ra bộ dáng tội nghiệp.

      còn dám hỏi sao? Trong bếp ngay cả giọt dầu cũng có, chi tới những thứ khác. Cuối cùng em phải sang nhà bên cạnh mượn về dùng.”

      quên mất.” Triệu Kiến Quốc ngượng ngùng gãi đầu.

      Hàn Mai thấy như vậy cũng thêm gì nữa.

      tắm ! Cả người toàn mùi mồ hôi, thối chết!”

      thối cũng sao, em thơm là được rồi.” Vừa vừa cọ xát người Hàn Mai.

      muốn chết phải ? Còn mau tắm?”

      “Tuân lệnh, thủ trưởng!”

      ………..

      Buổi tối, hai người nằm giường, câu được câu chuyện.

      “À.. ngày mai em muốn mua ghế sa lon.”

      “Được, nghe em.”

      “Đúng rồi, tối mai chúng ta mời mấy chiến hữu của đến ăn cơm được ? Lần trước em đồng ý với bọn họ rồi.”

      “Như vậy em có mệt mỏi ? Nếu cứ nghỉ ngơi 2 ngày rồi hãy mời khách được ?”

      sao đâu, chỉ nấu mấy món ăn thôi mà. Em ở nhà đều nấu ở trong tiệm, ngày vài bàn món ăn đều là do em nấu đấy.”

      Triệu Kiến Quốc nhìn bộ dáng hả hê của Hàn Mai,cúi đầu hung hăng hôn lên mặt , “Vợ giỏi!”

      Hàn Mai trong lòng thấy ngọt ngào.

      “Nhưng em biết phải mua thức ăn ở đâu.”

      cần lo, ngày mai nhờ người dẫn em .”

      “Vâng.”

      ……….
      linhdiep17, leotitonannhieu, xixon3 others thích bài này.

    3. lion3012

      lion3012 Active Member

      Bài viết:
      260
      Được thích:
      192
      :yoyo68: oan có đầu nợ có chủ a, tội Triệu, bị chị đánh chó giận mèo oan:020:

    4. Chris

      Chris Well-Known Member

      Bài viết:
      716
      Được thích:
      438
      Cuoc song 2 vc that hanh phuc va nhe nhang. Ham mo chet duoc!╮(╯▽╰)╭

    5. trangtrongnuoc

      trangtrongnuoc Member

      Bài viết:
      31
      Được thích:
      18
      bình thường nhưng ấm áp

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :