1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nhà Có Sư Tử Hà Đông - Bạc Hãn Khinh Y Thấu (Update PN03) HOÀN + EBOOK

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      CHƯƠNG 56 – EM CHẾT ĐƯỢC
      EDIT: DƯƠNG QUYÊN


      Giữa trưa Lâm Miểu Miểu đến nước Y, máy bay vừa hạ cánh có người đưa hành lý của đến, kéo vali bắt chiếc tắc xi về thẳng căn hộ của mình. Mỗi tuần căn hộ đều có người quét dọn đúng giờ, mặc dù hơn tháng ai ở, nhưng gần như giống y như trước khi , đặt hành lý ở trong phòng khách, thậm chí nghỉ ngơi tẹo nào gặp Phác Hoằng Hi.

      Mười hai tiếng đồng hồ ở máy bay, trong đầu bắt đầu suy xét, nghĩ sau này phải làm sao, mà nhớ lại hết tất cả những việc trải qua hơn tháng này, nhất là thời gian chung sống cùng Tông Chính.

      Nếu như trước đó, có người với , trong tháng người đàn ông, chỉ xem như câu chuyện cười, nghĩ, có lẽ là quá nhanh, nhanh quá, nhanh đến mức khiến trở tay kịp, nhanh đến mức khiến cảm thấy chân thực lắm, giống như vở hài hạnh phúc viên mãn do con người sáng tác ra.

      Cho nên lúc nhìn thấy tập giấy thảo thuận ly hôn kia, hoang mang lo sợ, ngỡ ngàng lúng túng, ý thức tự bảo vệ mình ăn sâu vào tận xương tủy lâu nay khiến chỉ muốn chạy trốn.

      Lúc tình cảm của mình chưa ràng, muốn liên hệ với Tông Chính, muốn mình bình tĩnh suy nghĩ kỹ, thế nhưng càng nghĩ lại càng hoang mang hỗn loạn, trở lại nước Y ngoài việc trốn tránh theo bản năng còn có nguyên nhân quan trọng hơn.

      Đó là gặp Phác Hoằng Hi.

      Con người chỉ cần sống khó tránh khỏi gặp trắc trở, nếu như khó khăn này khiến cảm thấy mờ mịt, bối rối, gần như là theobản năng xin lời khuyên của Phác Hoằng Hi.

      "Tình cảm có thể đơn giản giống như tờ giấy trắng, cũng có thể phức tạp giống như thiết bị máy móc tinh vi nhất, mỗi người đều mong muốn tình cảm của mình có thể yên ổn đến già, nhưng trước sau có số người, vì việc như ý mà biến nó trở thành chuyện phức tạp rối rắm.”

      Lâm Miểu Miểu im lặng hồi lâu rồi hỏi: "Tại sao biến thành phức tạp ạ?"

      "Bởi vì lúc nào bọn họ cũng tự cho mình là thâm tình, thực tế lại có nhiều băn khoăn và ích kỷ."

      Trái tim Lâm Miểu Miểu bỗng nhiên đập rất nhanh, tự chuốc lấy phiền toái nghĩ xem mình rốt cuộc mình có Tông Chính , Tông Chính bao nhiêu, biết lòng mình muốn gì, muốn ở bên cạnh , nếu như có thể, hy vọng là cả đời. Tất nhiên tự nhận là thâm tình, nhưng trong đoạn tình cảm này, cũng có rất nhều băn khoăn lo lắng và ích kỷ, sợ hãi nghi ngờ tình cảm của Tông Chính dành cho , ích kỷ muốn bảo vệ mình, vì bảo vệ bản thân thậm chí muốn vứt bỏ cái gọi là hạnh phúc. Vì niềm hạnh phúc này giống như trăng trong nước, gió thổi qua cảnh đẹp ấy liền tan biến.

      Phác Hoằng Hi rót cho chén trà, dùng tay làm dấu mời.

      Lâm Miểu Miểu tập trung nhấp ngụm, Phác Hoằng Hi hỏi: "Con thấy thế nào?"

      Lâm Miểu Miểu cúi đầu nhìn nước trà màu hổ phách, chần chừ đáp: "Hình như ngon như trước đây."

      Phác Hoằng Hi cười, gật đầu : "Trà là trà giống nhau, nhưng uống ngon như trước, bởi vì ta dùng sai cách, giống như tình , nếu như con cảm thấy rất vất vả, kết quả cũng tốt đẹp, có lẽ cũng là dùng sai cách."

      Lúc Lâm Miểu Miểu rời khỏi đạo quán của Phác Hoằng Hi, trong lòng thoải mái hơn nhiều, trước khi chưa nhìn thấy tập giấy thỏa thuận ly hôn kia, chằng hề cảm thấy phần tình cảm này có vấn đề, tại vậy đó, cảm thấy đau khổ có phải vì thái độ và phương pháp của mình xảy ra vấn đề chăng?

      biết xảy ra vấn đề ở chỗ nào, vì những việc trải qua từ khiến rất hèn nhát trong chuyện tình cảm, điều quan trọng hơn là, còn chưa đủ tín nhiệm , đối với người từng trải như , hoàn toàn tín nhiệm người khác hề dễ chút nào.

      Mười hai tiếng đồng hồ máy bay, mệt mỏi nhưng lại buồn ngủ chút nào, tại trong đầu thông suốt hơn, đường trở về thiếu chút nữa ngủ xe tắc xi.

      Đêm khuya, điện thoại trong căn hộvang lên bất ngờ.

      Kêu hồi lâu, mới lần mò cầm ống nghe lên, trước khi nghe điện thoại, thế nào cũng nghĩ tới là Tông Chính gọi, cách nửa địa cầu, cũng có thể tưởng tượng ra cách gọi tên , nghiến răng nghiến lợi, bộ dáng hận thể nuốt chửng .

      " chuyện !" Mỗi chữ của đều giống như từ trong kẻ răng rít ra, mang theo ý tứ hàm xúc căm thù đến tận xương tủy.

      "Em......" ngừng lại mấy giây, trong đầu còn chưa tỉnh táo hoàn toàn, Tông Chính hề thúc giục , hơi thở của dồn dập, lỗ tai của dường như cũng có thể cảm giác được nhiệt độ nóng bỏng trong từng hơi thở của .

      Cách hơn mười giây, mới tiếp, "Em biết cái gì."Mới vừa bị đánh thức, trong đầu trống rỗng, thực biết nên gì với , chỉ cảm thấy nghe được tiếng hít thở của , dường như tâm trạng trở nên tốt hơn.

      " nhớ !" .

      Trong giọng dữ dằn, cuối cùng có chút dịu dàng khó cảm nhận.

      Lâm Miểu Miểu tâm trạng chấn động, vẫn luôn nhớ , cảnh mơ trong cơn ngủ say hình như cũng có liên quan tới .

      Bây giờ, biết đại khái nên làm thế nào, cho nên theo ý nhớ , mànói khẽ hỏi ngược lại: " nhớ em ?"

      "......" Trong nháy mắt Tông Chính tiếng nào.

      Nếu như trước khi chuyện với Phác Hoằng Hi, trầm mặc của có lẽ khiến tâm trạng của trở nên xấu hẳn, nhưng bây giờ, kiên nhẫn chờ đợi, im lặng hơn mười giây thẹn quá hóa giận gào lên với : "Là bảo em nhớ trước, em rồi cho em biết!"

      "......em nhớ ." Lâm Miểu Miểu có tí áp lực nào, thanh còn mang theo giọng mũi nồng đậm, lười biếng hỏi, " có nhớ em ?"

      Thanh của dường như khác với tiếng hét vừa rồi, mang theo chút gượng gạo, còn có vị hời hợt.

      " cũng nhớ em."

      "Vậy muốn ly hôn với em ?" lại hỏi.

      Tông Chính vừa rồi còn cảm thấy giọng của Lâm Miểu Miểu mềm mại, giống như cócánh tay bé lướt qua lỗ tai của , nhưng bỗng dưng nghe thấy lời này trong lòng vô cùng tức giận, cứ như từ thiên đường rơi thẳng xuống địa ngục, nếu như Lâm Miểu Miểu ở trước mặt , hận thể giết chết .

      nghiến răng nghiến lợi hỏi: "Lâm, Miểu, Miểu, em có ý gì?"

      Lâm Miểu Miểu im lặng mấy giây, rồi từ trong giọng hung dữ như muốn cắn người của , tự phân biệt ra đáp án, tiếp tục hỏi: "Vậy...... em ?"

      Tông Chính thở gấp, tiếng hít thở lớn như tiếng sấm, lúc lâu sau, gần như văng ra ngoài từng chữ từng chữ : " em?"

      xong, cười cách lạnh lùng.

      trần thuật, mà hỏi ngược lại.Lâm Miểu Miểu xác định rốt cuộc muốn biểu đạt ý tứ gì.

      Vấn đề quan trọng như thế này, muốn phỏng đoán đáp án từ trong câu trả lời và giọng điệu của , cần kiên định, cho câu trả lời còn nghi ngờ gì cả.

      "Em có ?"

      Tông Chính lại lần nữa cười lạnh lùng, cười khiến hơi hoảng sợ, sau khi cười xong, trả lời đằng đằng sát khí: " muốn chết em!"

      Đây chắc là phải ?Nhưng giọng điệu này sao giống như muốn nuốt ý? trầm tư mấy giây rồi tiếp tục hỏi: "Chúng ta mới quen nhau tháng, khẳng định em à?"

      "Đùng —— tút tút tút—— "

      Lâm Miểu Miểu: "......"

      lặng lẽ đặt ống nghe điện thoại, chỉ muốn xác định tâm ý của , muốn để bản thân suy đoán lung tung, nhưng...... hình như Tông Chính tức giận phải? Còn ngắt điện thoại của nữa ư?

      Tức giận tức giận, dù cho , nhưng chỉ cần vừa nghĩ đến giấy thỏa thuận ly hôn mình cầm theo, muốn để ý tới . mệt mỏi chui vào trong chăn, quay về nước Y rồi, vậy qua thời gian nữa mới trở về.

      Lúc Tông Chính đến công ty, tâm trạng chỉ có thể dùng cuồng phong bão táp để hình dung.

      Bọn họ sao có thể mới quen tháng chứ, hơn mười năm trước biết , cũng xoắn xuýt là tháng hay mười mấy năm.

      Cho dù bọn họ mới quen nhau tháng, vậy thế nào?

      Lần trước, Lâm Miểu Miểu làm khó chịu như vậy, bảo ở bên người phụ nữ khác, còn đề nghị ly hôn, lần này đây, khiến khó chịu, lại là nghi ngờ tình cảm của .

      Chỉ vì thời gian dài ngắn, cho nên tình cảm của đáng bị nghi ngờ ư?

      Tông Chính chủ động cúp điện thoại, sau đó đến công ty.

      Bởi vì khí tràng(1) quét sạch khắp người , Giang Trạch gần như theo bản năng cẩn thận đề phòng, ngay cả đẩy cửa ra vào cũng nhàng tiếng động, đem mấy phần văn kiện cần Tông Chính xem qua, đưa đến phòng làm việc của Tông Chính, sau đó giống như hồn nhanh chóng bay vèo .

      Sau khi tan ca, Tông Chính vừa nghĩ tới phòng ngủ tối đen như mực, cũng chẳng muốn về nhà, rời khỏi Hồng Quế Nhai liền tới quán bar của Đỗ Thiếu Khiêm. Đỗ Thiếu Khiêm cùng những người khác ngồi vây vòng, cùng mấy người phụ nữ xinh đẹp chơi trò dám hay dám làm (Truth or Dare)(2), Tông Chính thân mình ngồi bên uống rượu giải sầu, bàn đặt hai chai rượu rỗng, ngửa cổ uống cạn ly, để ý lau sạch rượu dính bên môi. lại rót cho mình ly nữa, còn chưa uống, nghe thấy Cố Khải ở bên cạnh chen vào câu: "Lâm Miểu Miểu lại đánh cậu ư? Còn chưa khiến cậu nằm bẹp giường à?"

      tặc tặc hai tiếng, chẳng những an ủi, trái lại giễu cợt càng táo tợn hơn: "Có tiền đồ! Cậu có thể cho cánh đàn ông chúng tôi nở mày nở mặt được hay ?"

      Mấy người bên cạnh ồn ào theo, mỗi người câu chen vào.

      "Sếp Tông, các em nơi này rất nhiều, cậu thích món nào? ràng người này cũng xem trò vui, còn bồi thêm cậu, "Người bạo lực?" quay sang đám phụ nữ bên cạnh, cất giọng hỏi, "Trong các đây ai bạo lực nhất?"

      "Người chứ phải đồ đạc, sếp Tông bây giờ cần người dịu dàng đáng đến vỗ về tâm hồn bé bị thương của cậu ta. Em nào hi sinh chút đây?"

      Đỗ Thiếu Khiêm vung tay lên, tức giận chút nào trách mắng: "Có gì ồn ào chứ?" ngoảnh lại với bộ dáng người từng trải , "Lấy kinh nghiệm của lão tử cho cậu biết, cậu mà ở đây uống rượu giải sầu, đánh rắm mà dùng, trực tiếp tìm Lâm Miểu Miểu !"

      Tông Chính bỗng nhiên nện mạnh chén rượu lên bàn gỗ: "Ai tôi vì Lâm Miểu Miểu?"

      Ánh mắt mọi người đồng loạt nhìn sang, Tông Chính hung hăng quét mắt nhìn lượt, đứng dậy, thẳng luôn. Ra khỏi quán bar, đứng ở cửa, gió thổi lúc, người tỉnh táo hơn rất nhiều, từ chối người phục vụ quán bar dìu, tựa vào tường ngoài quán barnhìn chằm chằm mặt trăng trong trẻo lạnh lùng đỉnh đầu, nhếch môi cười tự giễu.

      Đúng như Đỗ Thiếu Khiêm , uống rượu giải sầu dùng cái rắm, đạo lý này biết , nhưng lại uống cả đêm trong quán rượu như thường.

      móc điện thoại di động ra, nhìn chằm chằm lúc, mới nhấn phím quay số nhanh.

      Điện thoại kết nối rất nhanh, tiếng hít thở nhè của Lâm Miểu Miểu từ đầu dây bên kia truyền đến, Tông Chính nín nhịn cả ngày, nhưng sau khi điện thoại được kết nối, trong khoảng thời gian ngắn, lại biết nên gì.

      Lâm Miểu Miểu im lặng mấy giây, khẽ kêu tiếng, "Tông Chính?"


      Chú thích:

      (1)
      Khí tràng (Aura) là dịch của tiếng Phạn, ý chỉ nguồn năng lượng bao xung quanh cơ thể con người. Khí tràng có thể cho thấy trạng thái cả thể xác lẫn tâm hồn của người, bao gồm sức khỏe, tâm lý, tâm hồn (nội tâm, tinh thần, tư tưởng). Trong lời hàng ngày (đa phần là ngôn ngữ mạng) khí tràng dùng để chỉ người có sức mạnh hoặc có khí chất ( loại năng lực toát ra từ người, làm cho người khác có cảm giác vui vẻ, buồn bã hay sợ hãi…khi gặp người đó).
      (2)
      Dám hay dám làm (Truth or Dare) là 1 trò chơi đồng đội cho ít nhất hai người chơi trở lên. Trò chơi này rất thịnh hành trong giới trẻ, nhưng nhiều khi cũng thu hút những người lớn ham vui (còn gọi là trò chơi tình dục). Giới nữ thường chơi nó trước khi ngủ, và nó có mặt trong họat động ngoài trời của trại hè.
      tart_trung, Mai Trinh, Khanh¥Ni15 others thích bài này.

    2. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      thanks nhiều:yoyo40::yoyo40::yoyo40:
      hai chị này chưa lòng mở lòng nhau:yoyo1::yoyo1::yoyo1:

    3. emilia

      emilia Well-Known Member

      Bài viết:
      605
      Được thích:
      509
      Hai chị cứ gị hoài hok biet chừng nào mới lại ngọt ngào đây:yoyo68:

    4. ngocha12691

      ngocha12691 New Member

      Bài viết:
      26
      Được thích:
      1
      chuyện gì kế tiếp nữa đây?!

    5. người qua đường

      người qua đường Well-Known Member

      Bài viết:
      581
      Được thích:
      549
      Huhu lâu k vào, hí hửng chương ms, nhưng vẫn chưa đủ, muốn đọc tiếp cơ, fdang gay cấn :yoyo50:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :