1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Ông xã là bộ đội đặc chủng - Hàn Dạ Sơ Tuyết (63+KT - HOÀN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
  • Trạng thái chủ đề:
    Không mở trả lời sau này.
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 19:Mâu thuẫn

      Hơn nửa đêm ,Chu Lăng vẫn đứng như vậy ở ban công, nhìn trong chốc lát cũng thấy có trò gì ,liền trở vào phòng ngủ .

      hoàn toàn có đem tức giận cuả Ngô Ngôn để trong lòng ,việc đổi khóa cũng chỉ là chuyện , thể vì việc mà tức giận được , coi đây như là việc vặt ,thứ hai nữa là , tính tình của Ngô Ngôn cho tới bây giờ đều rất tốt ,có đôi lúc còn bắt nạt , nhưng lại thấy phát hỏa hiềm nghi lần nào.

      nghĩ tới trưa ngày hôm sau ,Chu Lăng nấu cơm xong xuôi cũng thấy Ngô Ngôn trở về , xem xem tại đến mười hai giờ ,liền gọi điện cho Ngô Ngôn qua hỏi ,ai ngờ Ngô Ngôn lại :

      " có thời gian , mình em ăn ."Giọng cũng được tốt cho lắm.

      Chu Lăng nhất thời giật mình ,theo nhận thức từ ngày quen biết Ngô Ngôn , đối với là cẩn thận săn sóc ,hôm nay là lần đầu tiên đối sử với lạnh nhạt như vậy.

      Nếu là bình thường có trở về ăn cơm ,cũng qua tiếng cho ,hoặc trở về gọi cùng căn tin ăn ,làm sao giống như bây giờ gọi điện báo tiếng cũng gọi cho cái?

      Ngẫm lại chính mình chẳng qua muốn đem khóa đổi ,mà lại nổi giận như vậy ,Chu Lăng cũng nổi giận theo ,lại có chút ủy khuất , nhịn được mà đỏ con mắt .

      Lần này cũng thèm ăn nữa ,cũng lười thu dọn lại ,cứ mặc để đồ ăn ở bàn như vậy ,tự mình vào phòng mở máy tính thoải mái viết tiểu thuyết .

      Thời điểm tâm tình tốt nhưng ngược lại viết tiểu thuyết lại càng có hứng ,đem đồ ăn vặt ra ,nhưng chỉ còn lại hai cái bánh bích quy , gói kẹo sữa ,liền đem bóc cái kẹo ra ném vào trong miệng ,vừa nghĩ khi nào có thể vào nội thành chuyến lại mua nữa , lại muốn ăn đồ ăn cay gì đó ,nhưng nơi này lại có phương tiện giao thông công cộng .

      Nếu sống lâu dài ở trong này ,mà có thể mua xe được là tốt ...đỡ phải bị xem qua giấy tờ , là phiền!

      Tâm tình phiền muộn ,lúc này lại hoàn toàn có tâm tình viết tiểu thuyết nữa ,nhìn truyện trong chốc lát ,lại trò truyện với nhóm bạn lúc ,rốt cuộc lại có chút đứng ngồi yên .

      Chu Lăng hoàn toàn biết chính mình vì sao lại buồn bực như vậy ,chẳng lẽ là vì Ngô Ngôn trở về ăn cơm cũng hỏi han sao?

      Trước khi kết hôn còn muốn lấy quân nhân là vì quân nhân có nhiều việc , lại càng được tự do .Ngô Ngôn trở về , lại có thể giống như trước đem đồ ăn làm ra chia thành mấy phần ,từ từ ăn ,cũng đỡ phải mỗi ngày phải nấu cơm ... là phiền chán ?

      Bây giờ lại muốn ăn cơm ,lại cũng muốn ăn bánh bích quy .Lúc tâm tình tốt lại thích ăn đồ cay ,càng cay càng tốt . Kinh ngạc ngồi nửa ngày , đột nhiên nhảy dựng lên ,chạy tiến vào phòng bếp cho nồi nước lên ,rửa sạch rau sanh cùng đậu giá ,chờ nước xôi sau đó cho ít mỳ sợi rau xanh ,đậu giá tất cả vào trong nồi ,lại nhặt mấy miếng sườn trong bát canh tầm trưa vừa nấu cho luôn vào nồi.

      Mỳ sợi được nấu chín ,đơm ra cho vào bát to ,tiếp đó cho tương ớt ,hạt tiêu bắc rắc lên ,bê đến trước máy tính vừa ăn vừa xem truyện ,chỉ trong chốc lát ăn sạch cả bát mỳ ,ngay cả nước dùng cũng còn ,ăn xong mới cảm giác được sảng khoái hơn.

      Nhìn xem thời gian bây giờ cũng hơn bốn giờ ,hôm nay tắm sớm chút ,dù sao thời tiết bây giờ cũng hơi nóng ,chỉ cần vận động kịch liệt , ra giọ mồ hôi nào .

      Còn về phần Ngô Ngôn tạm thời muốn nhớ đến nữa , cũng biết vì sao Ngô Ngôn lại tức giận như vậy .Thời gian cơm chiều Ngô Ngôn cũng có trở về ,bất quá lúc này lại gọi điện về bảo ăn cơm chiều ,Chu Lăng cũng hỏi vì sao ,chỉ phải nhớ ăn cơm đúng giờ , rồi cúp máy xuống ,trong lòng lại càng phiền muộn đứng lên ,nấu mỳ ăn, rồi tiếp tục đánh bàn phím .

      Khó khăn mới hoàn thành nhiệm vụ ,vừa thấy thời gian cũng hơn mười giờ ,Ngô Ngôn còn chưa trở về .Chu Lăng cũng muốn để ý đến nữa ,hôm nay lại là lần đầu tiên ngủ quên trước máy tính . nghĩ vừa mới vào giường ,còn chưa tắt đèn ,chợt nghe thấy tiếng mở cửa , lập tức cảm thấy tất cả cơ bắp đều căng lên ,thử thăm dò kêu tiếng "Ngô Ngôn"?

      "Em hôm nay có ăn cơm ?Giọng của Ngô Ngôn tràn ngập tức giận ," sớm qua công việc của rất đặc thù , có khả năng có thời gian mỗi ngày cùng em..."

      Chu Lăng trong lòng lại phát hỏa ,liền xông lên :

      "Em chẳng qua là có khẩu vị ,ai muốn suốt ngày ở bên , có việc của ,em cũng có việc của em ,nào có mỗi ngày xem đến có chở về hay ."

      Ngô Ngôn tức giận đến mặt mày xanh mét , trán gân xanh nổi hết lên ,cả giận :

      "Em cái gì vậy ?Đây là lời mà người vợ nên sao?"

      "Như thế nào giống với lời mà người vợ nên ?"Chu Lăng có tính cách thẳng thắn ,mặc dù mắng chửi người ,nhưng liền đem bụng hỏa ra ," Nếu em giống với người vợ , làm sao có thể giống với người chồng được? Đêm qua tự nhiên lại đùng đùng nổi giận ,em đem đổi khóa làm sao ?Mới có mấy đồng tiền , cũng nổi giận ?Em cũng phải là kiếm được tiền ,nếu tiếc tiền em dùng tiền của mình kiếm được mua khóa là được .

      Buổi trưa hôm nay trở về ăn cơm ,có phải hay em gọi điện đến hỏi , cũng có gọi về ? trễ như vậy mới trở về ,em có cái gì sao ?Tự nhiên lại phát hỏa , nghĩ rằng em là thuộc hạ của ,có thể tùy tiện mắng chửi em ?"

      Ngô Ngôn tựa hồ tức giận đến ra lời :"Em bậy bạ cái gì đó , khi nào chửi ?"

      "Dám làm dám nhận sao ?" Chu Lăng ghét nhất là chính kiểu người như thế ,nghe vậy lại nổi trận lôi đình ,"Vừa mới bước vào liền quát to đối với em ,còn thừa nhận ?"

      "Chẳng qua là thanh của có to hơn chút ,như thế nào mà lại là chửi? là quân nhân ,đều có trách nhiệm ,cũng có làm đến cái loại chuyện dám làm mà dám nhận .Còn nữa như thế nào mà tiếc em tiêu tiền , phải đưa sổ tiết kiệm cho em rồi sao?

      Chính là nơi này là bộ đội đặc chủng ,em đổi khóa làm cái gì ?Ai lẻn vào nhà chúng ta trộm đồ này nọ , bất thành ?

      Em cho là nếu đổi cái khóa tốt , ngăn được bộ đội đặc chủng sao? Nếu ngăn được ,kia phải bọn họ còn bằng về nhà làm ruộng ."

      "Em có đổi khóa là để ngăn bọn họ sao? Em bỏ ra mấy chục , trăm đồng là mua cái an tâm ,em lại mới đến cái địa phương xa lạ , lại thường xuyên có ở nhà ,em thể sợ hãi sao ?"

      Nghĩ vậy cộng với hai ngày ủy khuất ,Chu Lăng rốt cục cũng nhịn được rơi nước mắt ,lại chịu yếu thế ở trước mặt ,chỉ xoay đầu ,liều mạng cắn môi dưới cho phát ra tiếng khóc .

      Ngô Ngôn tuy rằng tức giận ,nhưng ánh mắt cũng liếc cái ,thấy thần sắc tốt cho lắm ,vội vàng đem xoay lại nhìn kỹ ,quả nhiên trong mắt , tràn ngập nước mắt ,nhất thời tay chân luống cuống đứng lên ,chỉ biết dùng tay giúp xoa xoa nước mắt , :

      "Em đừng có khóc a ... lại chửi ...được rồi được rồi ,là sai ,em đừng có khóc được ?"

      chưa dứt lời dỗ ,Chu Lăng lại càng ủy khuất đứng lên ,khóc khóc thút thít chịu nổi .Ngô Ngôn bất đắc dĩ đem ôm vào lòng nhàng mà vỗ lưng :

      "Đừng khóc , em muốn tức giận hãy đánh này ?Nếu hãy phạt chạy mười km ?Tiểu Lăng ngoan ,đừng khóc a ,nếu khóc mắt sưng lên."

      Chu Lăng khóc thút thít nghẹn ngào :" bắt nạt em ,em vừa mới đến đây , liền đối sử với em giống như trước."

      Ngô Ngôn gì ngẩng đầu lên trời ,trầm mặc vài giây sau mới :" thể nào ,chẳng qua bây giờ là phải làm việc, có thời gian ở cùng em ,còn ở trong lòng so với lúc trước vẫn là giống nhau :"

      Phụ nữ là phiền toái a ,khó trách chị dâu vẫn ,so với quân địch , phải cần kiên nhẫn hơn .

      " còn tức giận với em về chuyện đổi khóa ." Chu Lăng lên án.

      Hiển nhiên án này là trầm trọng ,Ngô Ngôn cảm thấy thể thừa nhận , thể lập tức giải thích :

      " phải vì chuyện đổi khóa tức giận ,nơi này là bộ đội ,bộ đội đặc chủng , giống với ở trong nội thành ,là hết sức an toàn .

      Em ngẫm lại xem ,nếu có người đụng đến bộ đội đặc chủng ,còn sờ vào nhà của người thân của họ ,bọn đây tất cả đều tự sát hết ,còn làm bộ đội đặc chủng cái gì a .

      Nếu nhà ở của bộ đội đặc chủng ,đừng đến tầng ba nhà chúng ta ,chứ đến tầng mười ba đối với bọn họ là chuyện bình thường ,bọn họ leo từ ngoài cửa sổ mà vào ,em đổi khóa căn bản là vô dụng ,ngược lại còn dẫn đến người khác có ý kiến với em .

      Em nghĩ xem ,người ta vừa mới giúp em mở khóa ,em liền lập tức đổi khóa ngay ,bọn họ nghĩ như thế nào ?Kia phải ảnh hưởng đến đoàn kết bên trong nội bộ sao?"

      Chu Lăng trầm mặc trong chốc lát ,bả đầu chôn vào trong lòng :"Được rồi , đổi đổi ,tại mấy ngày nay có chút khẩn trương ,chờ cho quen là tốt rồi ."

      "Được ,đến phiên hỏi em ," Ngô Ngôn sờ sờ đầu ,"Em có phải hay hôm nay ăn cơm ?Vì sao lại ăn cơm?"

      Chu Lăng vừa ngừng nước mắt ,nghe vậy cái mũi hơi cay cay , :" còn , Buổi trưa có về ăn cơm cũng qua tiếng ,em vất vả nấu cơm xong ,gọi điện cho , lại ăn ."

      " phải , làm việc cũng để ý đến thời gian ,đến khi nhớ đến chuẩn bị gọi điện cho em , đúng lúc em gọi đến ...Em bây giờ chắc đói bụng ? đem đồ ăn hâm nóng lên ?"

      Nghe cũng chuẩn bị gọi điện cho mình ,trong lòng Chu Lăng mới thư thái ,khôi phục lý trí ,liền cảm thấy hành vi của mình có chút ngượng ngùng ,có chút việc mà cũng khóc... là, ngượng ngùng đứng lên ,vội vàng ngẩng đầu ,lấy khăn tay lau mặt :

      "Buổi tối em có nấu bát mỳ ăn rồi , có muốn ăn chút ?"

      " đói bụng "Ngô Ngôn nhìn cái mũi của vừa mới khóc hồng hồng lên ,ánh mắt còn mang theo hơi nước ,đột nhiên cảm thấy bộ dáng này đáng ,liền hướng cúi xuống bắt đầu hôn .
      Sô Cô la Đắng, neletaChris thích bài này.

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 20:Kiểm điểm


      Năm nay thời tiết có chút khác thường ,mùa thu vốn hẳn là mát mẻ dễ chịu ,ít nhất trong hai tháng cũng có thể mặc áo dài tay mỏng ,kết quả vừa mới đầu tháng mười mà trời lại đổ mưa suốt ,nhiệt độ thời tiết cũng đột nhiên lạnh hơn .

      Chu Lăng thể đem áo khoác mặc ra mặc vào ,may mắn là có hay ra ngoài ,về việc thời tiết thay đổi khác thường đối với cũng ảnh hưởng lớn lắm ,chỉ là quần áo dễ dàng mặc thôi.

      Tự nhiên hôm nay Chu Lăng lại phát dáng của Ngô Ngôn có chút kỳ quái ,động tác mạhh mẽ giống ngày thường ,tựa hồ có chút bất tiện ,nhìn kỹ nửa ngày ,nhìn xem Ngô Ngôn và hoài nghi có phải hay mình bị hoa mắt ,hỏi:

      "Ngô Ngôn ,có phải hay người được thoải mái?"

      Ngô Ngôn giật mình , :" có việc gì , rất tốt ,làm sao có thể thoải mái được ."

      Chu Lăng hoài nghi nhìn trong chốc lát ,gật gật đầu cái gì nữa .

      nghĩ hôm nay Chu Lăng lại nhận được điện thoại của dãy số lạ gọi đến :

      "Chị dâu ,trung đội trưởng bị thương, ở phòng bệnh."

      Oanh tiếng ,Chu Lăng cảm thấy trong đầu bị nổ tung ,trở nên trống rỗng .Cũng biết bên kia cái gì đó , bên tự trách mình thế nhưng vâ còn nhớ lấy cái chìa khóa ,sỏ giầy mặc cái áo khoác ,chạy suống dưới tầng ,khiến cho mâý lần suýt bị ngã .

      hoàn toàn chú ý đến động tác bối rối của mình ,thậm chí còn biết trong đầu suy nghĩ cái gì ,cứ thằng hướng phòng bệnh mà chạy tơí .

      Bác sĩ lần trước giúp Chu Lăng băng bó tay ,nhìn thấy vẫn còn nhớ ,liền cười :"Phó trung đội trưởng nằm ở bên trong phòng số hai ."

      Chu Lăng đến trước phòng ,đột nhiên giám vào ,trước kia có xem ít phim chiến tranh ,nên thấy hình ảnh của họ" hùng "bị thương thậm trí còn bị tử vong ,bây giờ hình ảnh này lại xuất ngay tại trước mắt ,càng lại giám vào .

      còn do dự ,cửa lại đột nhiên bị mở ra ,hai người đều lắp bắp kinh hãi .Người mở cửa lập tức kinh hãi kêu lên:"Chị dâu mau vào đây ? Trung đội ,chị dâu đến thăm ."

      Chu Lăng cơ hồ bây giờ mới nhớ tới trung úy này là trong đội của Ngô Ngôn ,liền cứng ngắc hướng tới chỗ cậu ta bày ra khuôn mặt tươi cười ,rồi vào bên trong phòng.

      Có mấy chiến sĩ ngồi vây quanh bên giường ,Ngô Ngôn nằm ở giường cùng bọn họ chuyện phiếm , nhìn trông giống như là bị thương .

      Ngô Ngôn thấy Chu Lăng vào liền liếc nhìn thượng úy ngồi ở bên cái , :

      "Là cậu gọi điện thoại cho ấy ?Tiểu Lăng sao ,chỉ bị thương chút đừng lo lắng ."

      Chu Lăng gần đến ,nhìn xem xét ,mấy chiến sĩ nhìn nhau liếc mắt cái ,rón ra rón rén ra ngoài .Ngô Ngôn vội vàng đè chăn suống ,:

      " có việc gì ,em yên tâm ,buổi tối về nhà còn có thể nấu cơm cho em ăn nưã."

      Chu Lăng trừng mắt , :"Muốn em yên tâm , phải cho em xem vết thương ,đỡ phải làm em miên man suy nghĩ ."

      "Miệng vết thương xấu , sợ dọa đến em ."

      " cảm thấy em thuộc loại người nhát gan sao ?Chu Lăng liếc trắng mắt ,phải biết rằng là rất thích xem tiểu thuyết về pháp y ,ngay cả sách giáo khoa pháp y này nọ đều xem qua ,tại sao phải sợ vết thương này nọ của ?

      có nhìn đến miệng vết thương ,chỉ thấy ở bên đùi phải bị băng bó hết ở xung quanh ,lờ mờ cũng có thể nhìn thấy vết máu .Chu Lăng giám tháo băng gạt ,đành phải thôi .Ngô Ngôn nhàng thở ra ,cười :

      "Đều là có việc gì ,chính là da bị rách ,là bọ họ sợ hãi."

      Ngoài cửa lại đột nhiên có cái đầu thò vào :"Chị dâu , phải là chúng tôi sợ hãi ,mà mấy ngày nay trời mưa ,vết thương cũ của trung đội trưởng bị tái phát ,lại có nghỉ ngơi ,còn theo huấn luyên ,thế này mấy xảy ra chuyện ,chẳng qua chúng tôi mượn cơ hội này làm cho trung đội trưởng nghỉ ngơi vài ngày ."

      "Vết thương cũ tái phát ?" Chu Lăng nhăn mi "Thời điểm hôm nay em hỏi ,lúc đó là vết thương tái phát khó chịu sao? Vậy mà còn huấn luyện ?"

      Ngô Ngôn cười gượng chút :"Em nghe bọn họ bậy đấy ,thất có gì ,chỉ là các đốt ngón tay hơi ê ẩm đau chút."

      Chu Lăng lại tin ,chính là chỉ bị ê ẩm đau mà lại khiến cho bộ đội đặc chủng đường lại được tự nhiên , cũng hỏi nhiều , ràng :"Em hỏi bác sĩ."

      "Đùi phải của phó trung đội trưởng bị trúng đạn ,cánh tay trái bị dao đâm ,lưng cũng bị thương nặng ,cũng có vài chỗ nghiêm trọn ,bây giờ tuy rằng khỏi hẳn nhưng đến lúc trời mưa dầm bị ê ẩm đau .

      Cậu ấy lại đúng hạn đổi thuốc , chú ý nghỉ ngơi ,như vậy chỉ sợ sớm muộn gì bệnh cũng tái phát ."Bác sĩ sắc mặt được tốt lắm khi có bệnh nhân lại chịu nghe lời .

      Chu Lăng tới khóa cửa lại ,bật điều hòa lên ,nhìn Ngô Ngôn :"Đem quần áo cởi ra hết."

      Ngô Ngôn giật mình ,nghĩ đến có phải hay mình nghe lầm :"Cái gì"?

      "Em , đem quần áo cởi hết ra ...Nếu có tiện ,em có thể giúp ."

      "Vì sao ?" thiếu chút nữa là nghĩ đến cái đúng đắn ,nghĩ đến muốn OOXX.

      "Em xem vết thương của ."Chu Lăng kiên nhẫn ,bắt đầu trực tiếp cởi quần áo của Ngô Ngôn ra.

      Ngô Ngôn dám phản kháng ,tùy ý để đem quần áo của mình cởi ra .

      Chu Lăng cảm thấy mình là ích kỷ ,ích kỷ đến những lúc thường ngày mà cùng thân mật, lại có xem qua cơ thể .

      Lâu như vậy ,bây giờ mới phát người của Ngô Ngôn có nhiều vết sẹo như vậy .Tinh tế nhìn từ đầu tới chân , nhàng vuốt ve những vết sẹo của .

      "Chỗ này làm sao bị thương ?" vuốt ve vết sẹo dài hỏi .

      Ngô Ngôn nhìn chút , :"Thời điểm huấn luyện ,bình hoa bị vỡ va vào ."

      "Còn chỗ này ?là vết sẹo tròn trông rất dữ tợn ,trung bình to lắm .

      "Đây là vết thương của vài năm trước ,bị trúng độc .

      vuốt ve vết sẹo tròn tròn ,cái mũi đột nhiên đau xót :"Khẳng định lúc ấy rất nguy hiểm ?"

      Tay đột nhiên bị cầm , thanh của Ngô Ngôn mang theo chút thở dốc :"Tiểu Lăng đừng nhúc nhích ."

      Lực chú ý của Chu Lăng bị kéo ra ,khóe mắt đảo qua nơi nào đó cứng rắn ở địa phương ,đột nhiên ý thức được chính mình ,vẫn vuốt cái vết sẹo ở ngay bên trái chỗ đó của ,mặt liền đỏ,vội vàng thu lại tay :

      "Về sau thân thể thoải mái , được tự mình chịu đựng ,nhất định phải cho em biết ,cũng nhất định phải nghỉ ngơi trị liệu cho tốt .

      bây giờ phải độc thân như trước nữa ,mà còn có em vợ ,và cũng là gia đình của .Em còn muốn sau này về già , cùng du lịch ở đâu đó ,nếu sức khỏe của được tốt ,em làm sao bây giờ.

      Ngô Ngôn cầm tay ,ôn nhu :"Được ,chờ chúgg ta già , cùng nhau du lịch ." dừng chút ,lại :" bây giờ lại thoải mái ."

      Chu Lăng khẩn trương vội hỏi :"Chỗ nào thoải mái ?Muốn hay em gọi bác sĩ ?"

      "Em chính là bác sĩ a ", đem tay đặt lên nơi nào đó ,:"Mong bác sĩ chữa trị cho ."

      Chu Lăng hoảng sợ ,vội vàng thu tay về ,theo bản năng quay đầu nhìn cửa phòng , bên giọng vội la lên :"Muốn chết ,nếu bị người ta nhìn thấy làm sao bây giờ ?"

      "Khóa cửa rồi mà ,tạm thời cũng cần đổi thuốc , như vậy có người vào .Tiểu Lăng trong người rất khó chịu ,vừa rồi em là nếu thấy khó chịu ở đâu phải ..."


      Chu Lăng vừa tức lại vừa buồn cười , cũng đâu có đến cái loại này khó chịu đâu ."

      Muốn xem thịt trong tiểu thuyết , thích nhất là xem dã chiến , nhất là lấy tay sờ sờ linh tinh a... nhưng bây giờ lại tự mình ra trận , dám ,huống chi Ngô Ngôn lại bị thương nữa ,vạn nhất may chạm vào vết thương ,chuyện này mà bị truyền ra ngoài ,như vậy muốn sống nữa !

      "Tiểu Lăng , nghĩ muốn ." lại lôi kéo tay hướng xuống phía dưới của ấn cái .

      Chu Lăng thở dài ,da mặt dày cũng đem tay ấn xuống hướng phía dưới của mình ."Em cũng có biện pháp a , vẫn là chịu đựng ."

      Trong ánh mắt của Ngô Ngôn uể oải ,nghĩ nghĩ vẫn là cam lòng ,nhìn cái vật kia cứng rắn :

      "Vậy em hãy giúp bằng tay tay ,được ?"Muốn khuôn mặt này của mà biểu đáng thương như trẻ rất thích hợp bất quá đáng tiếc là cái mặt than ,nếu biểu tình phong phú chút ,ánh mắt hơi hơi ngập nước chút , biết đâu lại có thể làm siêu lòng người nào đó .

      Cứ như vậy ,người nào đó cũng vẫn thể ngăn cản được ,đành phải ai oán dùng tay cầm lấy tiểu Ngô Ngôn ,lại là sờ ,lại là chà sát . Tiểu Ngô Ngôn được vuốt ve mà cao hứng ,nên phóng ra rất nhiều tinh dịch.

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 21:Tiểu biệt

      Ngô Ngôn được xuất viện ,phải miễn cưỡng ở phòng bệnh ngày đêm.

      Chu Lăng bất đắc dĩ ,nhưng ngẫm lại nếu bị thương rất nặng hẳn là phải bị đưa đến bệnh viện , hơn nữa bác sĩ cũng gì ,liền đành phải đồng ý ở lại phòng bệnh đến bệnh viện nữa .

      Chỉ có điều là được lại nhiều ,lại càng được làm việc gì .

      Ở nhà đươc vài ngày ,tuy rằng Chu Lăng có hay ra ngoài ,nhưng nhờ có mấy vị quân tẩu ở đây ,nên đại khái biết được tất cả hoàn cảnh ơ chung quanh . Nơi này hoang vắng như trong tưởng tượng của ,mà ở đây cũng có thôn nhà ở .

      Nghĩ Ngô Ngôn bị thương cần bồi bổ thân thể , liền cầm tiền thẳng đến thôn trang ngay cạnh .

      Kỳ đây là lần đầu tiên tự mình ra ngoài ,lần trước là theo Ngô Ngôn ,nhưng chẳng qua là ngang qua thôi , cơ bản là ngồi trong xe nhìn ra ,mơí thấy hai ba gian nhà cũ .

      ở trong thôn dạo qua vòng ,trừ bỏ tiệm tạp hóa ở bên ngoài ra , hầu như cái gì cũng đều thấy . có biện pháp , đành hướng đến người phụ nữ trung niên có vẻ hiền lành hỏi :

      "Chị ,cho em hỏi, em muốn mua con gà ta ,chị ở đây có biết nhà ai bán ?"

      Chị kia tựa hồ biết nhiều tiếng phổ thông ,nên lập lại vài lần Chu Lăng mới hiểu được ,là nhà chị này có gà bán ,muốn mua phải bỏ ra ba năm đồng , cân .

      Chu Lăng còn nhớ ,lần trước lúc lão mẹ mua gà là hai năm đồng cân ,tuy rằng phải cùng chỗ ,nhưng đều là ở nông thôn ,hẳn là đắt hơn nhiều đến thế , nhân tiện :

      " phải hai năm đồng cân sao?"

      Chị ngẩn người ,có chút kinh ngạc cười :"hai năm đồng cân được ,đây chính là gà ta chính gốc tự nhà tôi nuôi ," chị chỉ mấy con gà mái ở phía trước ," xem xem đều là ăn thóc ,nhưng ăn nhiều nhất là chút cơm thừa , xem xem chân nó kìa ,gà công nghiệp thể so được ."

      "Gà công nghiệp chỉ có mấy đồng cân ,gà ta cũng hơn là bao nhiêu ,em phải là cũng mua qua ,muốn là cái giá quá cao ,em cũng là nông dân , phải là chị cho em là người trong thành phố nên biết sao? đấy là còn may em chưa trả hai mươi đồng cân ."

      Chu Lăng có chút kiên nhẫn , là người hay mặc cả , và cũng ghét nhất bị thách , thích trả giá , chứ có nghĩa là nguyện ý để cho người ta biến thành đứa ngốc .

      "Chị nếu đồng ý bán ,em ăn xong rồi xem có thể còn mua nữa ,và có thể dẫn theo người khác đên mua ,nếu chị bán , em phải tìm nhà khác ."

      "Được rồi được rồi , này là người thích mặc cả ,hôm nay tôi là mệt," chị cười ,"Về sau hãy mang nhiều người đến cùng a .Em muốn mua con to hay... ?"

      Chu Lăng nghĩ nghĩ :"Đương nhiên càng to càng tốt ,chị có thể giết gà hộ cho được ?"

      Chị động tác nhanh nhẹn bắt lấy con gà mái , :"Hôm nay có thời gian ,phải đưa cơm ,lần sau em đến chị giúp em giết gà ."

      Xem ra vẫn là phải tìm Ngô Ngôn , chỉ có thể làm gà ,chứ dám giết ,nghĩ đến có Ngô Ngôn giết gà là thành vấn đề :

      "Được rồi ,nhưng phải cân đúng ,em trở về cân lại ."

      "Em cứ yên tâm ,gà tư nhà mình nuôi , làm đến cái loại này ,cân thiếu ...Em tới xem ,ba cân hai lạng ."

      Chu Lăng qua nhìn ,"Này gà động đậy suot ,so với nhúc nhích , nặng cân hơn ,nên phải trừ cân ,tính tròn ba cân ."

      "Hai lạng ,như vậy trừ nhiều quá , khả năng thừa nhiều như vậy , bán giẻ cho em nhiều rồi ,vậy lỗ vốn quá."Chị dùng dây đem cánh gà cùng chân đều buộc chặt lại ,"Vừa vặn tám mươi năm đồng ,cũng được bớt."

      Chu Lăng gì nhanh thanh toán tiền mang theo gà bước .

      Ngô Ngôn thấy mang gà vào ,có chút kinh ngạc :"Em ra ngoài ?Như thế nào lại gọi cùng !"

      " xa ,mua ở bên ngoài thôn ." quơ quơ con gà trong tay "Mua con gà ta để nấu canh uống . tới giết gà ,em đun nước nóng ."

      đợi tránh ra ,Ngô Ngôn tiếp nhận con gà mộy tay cầm lấy cổ ,cũng nhìn thấy dùng lực như thế nào ,chỉ nghe thấy răng rắc tiếng ----có lẽ do ảo giác ----gà liền nhanh chóng lưu loát tới tây thiên .

      phủ phủ cánh tay nổi da gà ,sẵng giọng :" thể đợi đến lúc em ,sau đó hãy mới giết được sao? là ." sợ nhất là cái này ,ngay cả con cá cũng dám xem.

      Chắc tại do lão mẹ luôn đem thành đứa bé trai để dùng ,có con chuột chết a hoặc cái gì cũng tìm đến .

      lần lão ba giết gà đột nhiên phát ra ý tưởng ,đem con gà treo cổ lên cây trước cửa nhà ,chờ gà tắt thở ,hai chân duỗi ra, chỉ kém là thè đầu lưỡi . Lão mẽ dám tới sờ ,liền gọi lại ,lúc ấy bàn tay còn ấm áp ,mà có chút cứng ngắc khi sờ lên thi thể gà ,cái loại này vẫn còn khắc sâu đến bây giờ .

      "Hừ hừ , dọa em ,liền phạt làm sạch con gà ."

      Ngô Ngôn mang theo gà , chân tay tự nhiên có chút luống cuống ,nghe thấy Chu Lăng như vậy ,vội vàng gật đầu . Động tác của rất nhanh ,Chu Lăng tuy rằng làm gà ,nhưng động tác cũng đươc nhanh như vậy ,ít nhất là phải mất hai tiếng mơí xong ,nhưng Ngô Ngôn làm chưa đến tiếng đem con gà làm sạch ,chỉ còn chờ mỗi bước vào nồi .

      Chu Lăng cho nấm hương vào ,dùng nồi điện hầm mấy tiếng ,đến giờ cơm chiều bưng ra ,mùi thơm bốc bốn phía . Đem bát lớn đặt ở trước mặt Ngô Ngôn :

      "Uống nhiều chút ,bác sĩ phải nghỉ ngơi cho tốt ,bồi bổ cho tốt ."

      Ngô Ngô cũng đem bát lớn đặt ở trước mặt :"Em cũng uống ,nhìn em rất gầy ."

      Chu Lăng nhìn váng mỡ mặt bát canh, bĩu môi :"Em làm sao lại gầy ,em đây là thon thả! Đừng thích người béo ."

      " bậy ,gầy dơ xương ra ,thon thả đâu mà thon thả ,béo nó cũng có cái điểm tốt của nó ,khỏe mạnh ,ôm cũng thoải mái ."Ngô Ngôn khỏi phân trần ,"Mau ăn".

      Chu Lăng hầm hừ liếc trắng mắt ,dùng đũa chọn nấm hương ăn , sợ nhất là đầy mỡ.

      ra thân thể của như thế nào đều biết ,gầy gầy ,nhưng kỳ rất tốt . Tại nhìn Ngô Ngôn rất cường tráng ,nên trông như vậy mơí bảo gầy ,,lại biết dối rồi bao nhiêu tật xấu nữa ... phải bồi bổ cho tốt .

      Cơm nước xong xuôi ,Chu Lăng rốt cuộc vẫn là đem bát canh của mình đưa cho Ngô Ngôn .

      Nguyên muốn cho Ngô Ngôn nghỉ ngơi vài ngày ,để bồi bổ thân thể cho tốt ,nhưng ngờ sáng sớm ngày thứ ba ,Ngô Ngôn lại nhận được cuộc điện thoại liền cho phải ra ngoài vài ngày .

      Chu Lăng vốn định ngăn cản ,nhưng nhìn biểu tình nghiêm túc của ,nên chấp nhận đồng ý , bên đem thuốc cho vào ba lô :

      "Nhất định phái nhớ uống thuốc đúng hạn ,mà có thể gọi điện cho được ?"

      Ngô Ngôn nghĩ nghĩ :"Nếu lúc nào có rảnh , gọi điện cho em."

      Chu Lăng gật gật đầu đưa Ngô Ngôn ra cửa ,nghĩ nghĩ đột nhiên giữ chặt tay áo . Ngô Ngôn kinh ngạc xoay người , kiễng chân dùng sức đem đầu cúi suống dưới ,rồi hôn lên môi cái , :

      "Hết thảy phải cẩn thận ,nhớ uống thuốc ".Tuy rằng hai người chuyện gì cũng làm ,nhưng vì cái hôn nho lại làm cho hai người đỏ mặt .

      Ngô Ngôn dùng sức bế chút ,rồi chỉnh lại quân phục ,xoay người bước .Từ lúc tùy quân ,hôm nay là lần đầu tiên Chu Lăng tiễn làm nhiệm vụ ,trong lòng lại có ngũ vị tạp trần nên lời .

      Trước kia tổng cảm thấy ,chính mình thích tự do ,vừa vặn gả cho quân nhân ,khi kết hôn còn có thể tự do giống như trước , tại Ngô Ngôn làm nhiệm vụ , lại nhớ tới ngày trước khi kết hôn ,trong lòng lại hơi hoang mang ? Chính là vừa kết hôn ,Ngô Ngôn lại làm nhiệm vụ mất tháng , có chút vướng bận ,nhưng lại khẩn trương như bây giờ nha .

      từ trước tới giờ phải là loại này , có đàn ông thể sống được ,trở lại máy tính bắt đầu viết tiểu thuyết ,dùng bận rộn đem khẩn trương ở trong lòng áp chế .

      Chu Lăng phải là người viết được nhiều chữ , giờ bốn năm nghìn năm sáu nghìn , khó có thể tập trung tinh thần ,thường thường phân tâm xem truyện , chuyện phiếm ,ăn đồ ăn vặt ,hoặc làm gì đó ,thường thường ban ngày ngồi trước máy tính mới có thể viết ra chương .

      Hôm nay lại như được vị thần hỗ trợ ,ngồi mất mấy tiếng ,thế nhưng lại viết được vạn chữ đăng lên ,vì viết bao giờ để tồn lại , nên cho tới bây giờ cảm thấy viết càng nhiều càng thiếu ,vì thế ngắn ngủi nửa ngày viết xong chương mới đăng lên ,độc giả trong nhóm thảo luận ,hưng phấn sôi trào ...

      Đối mặt với mọi người đều là nghi vấn cùng hưng phấn ,Chu Lăng cười khổ .Tuy rằng bùng nổ lớn là chuyện tốt ,và cũng vì cao hứng mới viết đươc như vậy ,chẳng lẽ lại biến thành cái loại phụ nữ ghen tuông sao?

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      .Chương 21: ngày có Ngô Ngôn



      Chu Lăng sớm liền tỉnh ,nhìn xem thời gian , chẳng qua mới có sáu giờ . thở dài vốn nghĩ ít nhất phải mười giờ mới dậy , nghĩ tới vài ngày này lại khó khăn như vậy .Nghĩ lại lúc trước thời điểm rời giường đều là Ngô Ngôn gọi , lúc cùng Ngô Ngôn cãi cọ tức giận ,bây giờ có người ta ,nên phải tự động rời giường , là ...TNND buồn bực .

      Thuận tay mở máy tính ,lảo đảo vào phòng vệ sinh ,bưng cốc nước đặt trước máy tính ngồi xuống ,mở mạng ra nhìn xem hôm nay có cái gì để mua .Tùy tiện nhìn lướt qua ,đều có gì để mua .

      phiền chán đứng lên ,ở trong phòng vòng vo hai vòng .mở ngăn kéo ,lại mở tủ lạnh ,chuẩn bị tìm chút đồ ăn vặt ăn .Nhưng trừ bỏ canh gà thừa ngày hôm qua ra ,cái gì cũng đều có ,ngay cả đồ ăn cũng phải mua.

      là phiền toái ,cũng biết nơi này có hay xe ,hơn nữa có chuyến đặc biệt , mua đồ là phiền toái a ,cũng biết có thể hay nhờ xe tiện lợi của bộ đội ra ngoài .

      Nghĩ Nghĩ , chạy đến ban công thăm dò ,hướng phía tầng trước mặt kêu lên :

      "Đại tỷ ...Đại tỷ..."

      Rất nhanh đại tỷ ra ban công cúi đầu suống xem xét :"Tiểu Chu ,làm sao vậy ?"

      "Đại tỷ nơi này có xe vào nội thành ?"

      "Có ,chẳng qua là cách ngày cách ngày mới có chuyến ,thời điểm là những ngày chẵn ,buổi sáng tám giờ ,buổi chiều năm giờ trở về ,em muốn vào nội thành sao?"

      Chu Lăng gật gật đầu :"Muốn mua đồ ăn ,trong nhà chút đồ ăn cũng còn ,đồ ăn vặt cũng hết .Hôm này vừa vặn là thứ tư ,đại tỷ chị có muốn cùng ?"

      "Chị ,hôm nay khó có đươc trời nắng to , chuẩn bị đem quần áo bẩn của ông xã ra giặt . Mà em cũng cần nhất định phải chờ xe đúng giờ ,thử nhìn xem có ai ra ngoài ,rồi nhờ xe tiện hơn.

      "Được" ,Chu Lăng vẫy vẫy tay ,đại tỷ vật chị có cái gì cần mua ,em mua hộ cho a?"

      " cần ,chị có thói quen ,mỗi lần mà vào trong nội thành là đều mua rất nhiều đồ ."

      Chu Lăng gật gật đầu , là trạch nữ nên cũng có thói quen như vậy ,chính là mình có xe ,nên mua được nhiều đồ lắm .Vả lại cũng thích ra ngoài lắm ,tối thiểu tuần lần môt chuyến .

      ngồi tuyến xe vào nội trong nội thành ,nhìn thấy nhiều người ở đường tới lui bằng xe đạp điện , cơ hồ nhịn được xuy nghĩ chút .

      ràng là biết lái xe , nên thể tưởng tượng được xe đạp điện như thế nào .

      Kỳ cũng quan trọng lắm vấn đề về xe ,nhưng ở đây muốn đâu lại hơi xa ,đạp xe đạp rất mệt mỏi ,nên chạy xe đạp điện nhanh hơn ,lại tiện nữa .

      Vì thế quyết định chờ Ngô Ngôn trở về phải mua chiếc ,tốt xấu gì chắc cũng phải mất hai nghàn gì đó ,nên vẫn phải với tiếng vẫn tốt hơn.

      Bởi vì vào nội thành hơi khó khăn ,cho nên Chu Lăng quyết định dạo đường xem cửa hàng bán quần áo chút .Khi mua ghét nhất là thử quần áo ,vì vậy quanh vòng rồi chọn những cửa hàng nào thuận mắt , mơí vào xem .

      Thành phố N ,ở đây là thuôc cấp huyện ,nên có làn đường dành cho người bộ ,các loại quán đều cùng chỗ ,ở giưã còn có chợ , bên đường là bán đồ ăn vặt , liền mua vừa vừa ăn nào là đồ nướng ,kẹo hồ lô ,bạch tuộc thịt viên ...ăn xong ý thức được bây giờ thời gian giữ trưa , ăn no hoàn toàn .

      hết nửa ngày ,cảm thấy cũng hơi mệt mỏi . ngẩng đầu nhìn cửa hàng trước mặt ,liền vào ngồi ở vị trí cạnh cửa sổ ,ngẩn người gọi đồ uống .

      Trong đầu cơ hồ từ đầu đến cuối dừng được suy nghĩ miên man ,ngay cả ngủ cũng nằm mơ ,chẳng qua là có chút nhớ .Lúc này trong đầu là ý tưởng viết tiểu thuyết , nội dung truyện ,nhưng nghĩ nhiều nhất ,vẫn là Ngô Ngôn.

      nhịn được luôn nghĩ đến Ngô Ngôn lúc này làm gì ,hay là nấp trong rừng ?Hay là ở cùng chi bộ đội diễn tập ? Hay là ở bãi đất nào đó huấn luyện ? Nhưng lại là ... dạo phố cùng với người phụ nữ !

      Chu Lăng trợn tròn con mắt , dám tin nhìn chằm chằm đôi nam nữ bộ đường kia .

      Đây là làm nhiệm vụ ?Nghiến răng nghiến lợi !

      rất muốn lao ra cầm lấy cốc đựng đồ uống đập lên đầu Ngô Ngôn ,càng muốn lao ra trực tiếp cho Ngô Ngôn cái tát ,trong đầu suy nghĩ vô số phương pháp trả thù ,thậm trí lấy dao thiến ,nhưng vẫn nhúc nhích được ,mà ngồi yên ở vị trí kinh ngạc nhìn .

      Nhìn Ngô Ngôn săn sóc người bên cạnh ,nhìn Ngô Ngôn dùng tay che chở cho tránh dòng người ,nhìn Ngô Ngôn nhìn thấy trong măt lên giật mình cùng bất ngờ ,nhìn Ngô Ngôn mặt thay đổi ,rồi vuốt tóc ,tựa hồ như có chuyện gì ...

      Ngồi ước chừng nửa tiếng ,đem đồ uống chậm rãi uống hết ,Chu Lăng thanh toán tiền , ra ngoài . chợ mua vài cân thịt ,mâý cân sườn ,mấy cái rau xanh ,lại siêu thị mua đồ ăn vặt mà thích ,rồi đồ ăn chín . Cuối cùng xắp xếp đồ , túi lớn túi ,giơ tay bắt taxi thẳng đến chỗ ở .

      Chu Lăng vóc dáng nho ,trong tay lại sách nhiều túi này nọ ,nên khiến nhiều người chú ý ,lập tức liền có binh lính tơí gọi chị dâu rồi giúp xách đồ đưa lên tầng ba ,sau đó cũng chịu uống nước ,lại cũng nhận đồ ăn vặt mà Chu Lăng mời ,kính lễ rồi xoay người .

      thường xuyên là hay được mọi người chủ động giúp đỡ này nọ ,nguyên nhân là do vóc dáng ,mặt khác cũng coi như là lớn cũng sai biệt lắm .Lần này phá lệ đắc ý : lão nương ra vẫn được hoan nghênh ,hừ hừ

      Từ ngày Ngô Ngôn rời cho tới giờ vẫn có goị điện về ,Chu Lăng cũng làm như có chuyện gì ,trừ bỏ thời gian nghỉ ngơi ,còn lại hết thảy tựa hồ đều trở về như lúc trước kết hôn ,mỗi ngày chính là ngồi máy tính ,thường thường chọn đồ ăn vặt ăn ,đồ ăn lại ăn thể no ,nên chờ đến lúc nào đói bụng, mới có thể nhớ nấu mỳ sợi ,hoặc làm đồ ăn ,nấu nồi cơm . Ngày qua ngày trôi ,tựa hồ sống ngày như bằng năm .

      Từ lúc Ngô Ngôn rời được chín ngày.

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 22: Rối rắm


      Ngô Ngôn rời mất mười hai hôm , rốt cục hôm nay cũng trở về ,lúc ấy Chu Lăng tắm ,đột nhiên nghe thấy tiếng động bên ngoài ,vội vàng trực tiếp đem cái áo ngủ giá mặc vào lặng lẽ mở cửa ra ngoài xem.

      Nhưng may động phải vòi nước ,làm cho ngươì ướt hết ,đành phải lấy khăn tắm quấn vào , ra khóe mắt cũng nhìn Ngô Ngôn cái , tay giữ khăn tắm tay mở tủ quần áo tìm kiếm váy ngủ .

      "Tiểu Lăng "Ngô Ngôn đột nhiên ở đằng sau ôm lấy ,cúi xuống hôn ở cổ ,còn mang theo ẩm ướt,"Tiểu Lăng".

      Thân thể Chu Lăng cứng ngắc chút, cũng quay đầu lại ,chỉ :" trở về mau tắm rửa ."

      Cánh tay của Ngô Ngôn cứng ngắc ,đau Chu Lăng thanh lãnh khí ,lúc này mới nhanh buông ra ,luống cuống tay chân cởi khăn tắm người ra muốn nhìn xem chút có bị thương ở đâu .

      Chu Lăng lui về phía sau từng bước né tránh tay ,thản nhiên :"Em sao , nhanh tắm rửa ... ăn cơm chưa?

      Ngô Ngôn nắm hai bàn tay lại ,đứng ở đằng kia ,trong con mắt tràn đầy ủy khuất và khẩn trương ,cúi đầu :"Tiểu Lăng , có..."

      Chu Lăng dừng lại môt chút ,tránh ra hai bước ,đem váy ngủ để lên giường ,đem khăn tắm quấn lại cho tốt ,cũng nhìn ,chỉ :"Em nấu mỳ cho ăn ."

      " đói bụng ,Tiểu Lăng , có...Ngày đó ..."

      Chu Lăng mạnh mẽ xoay người lại, đánh gãy lời :

      " có làm cái gì ?Là chưa cùng với người con nào dạo phố ?Hay là có đối với ấy giống như lúc trước đối với em? Hay là đối với em nhìn như thấy? Hay là có hơn mười ngày gọi cho em cuộc điện thoại ,ngay cả giải thích cũng có?"

      từng bước ép sát ,dùng sức bẻ ngón tay mình ,Ngô Ngôn giương miệng biết phải giải thích như thế nào ,lại dám dùng tay ôm ,sợ mình nắm chắc tốt lực đạo ,chỉ có thể từng bước lui về phía sau ,thẳng đến bị dùng sức đẩy ngồi ở giường.

      NND , có biết em có nghĩ nhiều S .M sao????

      Chu Lăng rốt cục cũng nhìn thẳng mắt ,hai tay xoa thắt lưng ,:"Mệt, em trước kia thấy săn sóc em như vậy liền cảm động ,lại nghĩ rằng cũng đối với những người con khác đều săn sóc như vậy .Lại biết có phải người em, đem em tập luyện ,để lấy kinh nghiệm rồi thể người ấy ? Hay là sớm tập luyện người con khác rồi sau đó dùng đến người em ?

      Em giống như con ngốc ,bởi vì thấy đối với em săn sóc như vậy ,lại thể cảm động được ,còn cảm thấy tin cậy ,mới làm quen ,rồi đáp ứng kết hôn ..."

      Nguyên bản là tức giận , xong , đến đây lại thêm mấy ngày ủy khuất cái mũi đau xót ,nước mắt thiếu chút nữa rơi xuống ,vội vàng xoay người che giấu.

      Ngô Ngôn nghĩ đến tức giận ,sợ ,vội vàng phen giữ chặt , nghĩ Chu Lăng vốn dĩ chỉ bọc cái khăn tắm ,chỉ nhàng lôi kéo liền đem khăn tắm lôi kéo xuống dưới .Chu Lăng vừa thẹn vừa giận vừa vội ,kéo chút để khăn tắm rơi xuống ,rồi đơn giản ngồi xuống ,khóc lớn lên.

      "Ai...Ai...Em đừng khóc a...Tiểu Lăng , có..."

      Ngô Ngôn chân tay luống cuống vây quanh qua vòng ,cuối cùng cắn răng cái ,xoay người ôm lên .

      Chu Lăng ngừng chút giãy dụa đứng lên ,khí lực làm sao so được với Ngô Ngôn ?
      Tuy rằng Ngô Ngôn rất cẩn thận nhưng vẫn sợ làm bị thương , có biện pháp lay động hai bàn tay to của ,chỉ phải đành để ôm lên ngồi giường ,ôm chặt rồi dùng tay nhàng lau nước mắt cho , :

      "Tiểu Lăng hãy nghe ,ngày đó em nhìn thấy ,đó là đối tượng làm nhiêm vụ của ,cụ thể như thế nào cũng thể được nhiều ,nhưng ấy có gì .

      Em cũng biết là bộ đội đặc chủng ,thường phải ra ngoài làm nhiệm vụ ,mà đôi khi quốc gia cần đến ,nên bọn cũng phải làm ít nhiệm vụ khác .

      Ngày đó em bắt gặp là làm nhiệm vụ ,cho nên thể đến bên cạnh em .Tin tưởng ,được ?"

      nguyên tưởng rằng Chu Lăng lúc này vẫn tin lời ,nhưng ngờ khóc :"Ai chẳng biết lúc ấy là làm nhiệm vụ ? căn bản là để cho em yên tâm ."

      tức giận ràng là đối với kia săn sóc cùng giống như lúc trước mới quen ,làm ai chẳng biết lúc ấy làm nhiệm vụ a?

      Chính là lời này muốn ra ,nhưng Chu Lăng lại bướng bỉnh ,lòng tự trọng quá cao , chịu giải thích chút ,vì cảm thấy mất mặt . Ngô Ngôn nào biết trong lòng này nọ ,thấy như vậy ,cho là là lời giải thích của mình có tác dụng ,chẳng qua mặt vẫn còn xưng lên hơn thôi ,liền cười đem từ giường ra :

      "Nhìn em khóc giống như là mèo hoa , bằng để tắm rửa lại cho em ,coi như là bồi tội ?"vừa ,cũng biết khi nào đem quần áo cởi ra hết , khỏi phân trần liền ôm vào phòng tắm .

      Chu Lăng tâm tình tốt ,làm sao mà nguyện ý cùng trêu đùa ,liền giãy dụa muốn xuống dưới , nhớ đến còn mặc quần áo ,chân theo cánh tay Ngô Ngôn lướt qua ,nhưng lại đá đến cái mềm gì đó .

      nhất thời còn kịp phản ứng đây là cái gì ,chỉ thấy Ngô Ngôn hút lãnh khí ,đem buông ra ,lấy tay che nơi nào đó .

      Chu Lăng cúi đầu vừa thấy ,miệng thở ra khí lạnh ,theo bản năng liền lấy tay giúp xoa , bên hỏi :"Thế nào ?Rất đau sao?"

      Ngô Ngôn rên rỉ tiếng :"Đau."

      Đột nhiên Chu Lăng lại phát trong tay của mình cái kia tiểu Ngô Ngôn biến hóa , biến nóng ,biến thô ,biến dài ,liền xấu hổ ,vỗ xuống ba phát ,quát :"Đau ,đau chết !"

      Vừa chụp được liền hối hận ,sợ chính mình xuống tay quá nặng ,hơn nữa nghe thấy "Ba" tiếng ,lại nghĩ rằng tiểu Ngô Ngôn kia lại càng khí thế ,trướng to hơn ,gân xanh thẳng ,càng thô ,trong lòng lại hơi ủy khuất , nghĩ khóc , cỗ tức giận vọt lên ,chỉ hận trong tay có cây roi đem người này đánh cho trận.

      Ngô Ngôn lại biết chính mình ở trong lòng Chu Lăng thành S .M đối tượng , ủy khuất ôm lấy Chu Lăng :" Này thể trách a ,em sờ soạng nó ,nó tự nhiên cứ như vậy ...Tiểu Lăng sờ nữa sờ được ?"


      Chu Lăng ,"hừ hừ "liếc trắng mắt :"Như thế nào? Đường đường là nhị trung đội trưởng ,đội đặc chủng ,chỉ cần mỗi sờ sờ là thỏa mãn..."

      Lời của chưa kịp xong đôi môi bị ngậm lấy chặn lại ,giọng truyền đến:"Nếu em nguyện ý làm cũng có thể ,nhưng bất quá cảm thấy ,nên thay đổi chỗ làm tốt hơn ."

      Ngày hôm sau Chu Lăng tỉnh lại ,sau đó cũng có đề cập lại chuyện kia ,Ngô Ngôn cho rằng chuyện hết thảy đều qua ,vui tươi hớn hở khôi phục lại như mọi ngày ,Chu Lăng biết chính mình trong lòng còn chút vướng mắc .Nhưng rất nhanh có việc vui đến ,làm rảnh mà còn nhớ lại chuyện kia nữa.

      ngày nọ ,Ngô Ngôn đột nhiên trở về nhà sớm hơn mọi khi ,Chu Lăng nhìn xem thời gian ,chẳng qua mới có ba giờ hai mươi phút ,hỏi :"Làm sao vậy ?Có chuyện gì sao?"

      Ngô Ngôn cả người tựa hồ đều tỏa sáng ,đứng thẳng tắp trước mặt Chu Lăng , :"Tiểu Lăng ,em xem có cái gì khác ?"

      Chu Lăng cao thấp đánh giá phen ,kỳ quái hỏi :"Là có việc gì vui sao? Như thế nào mà cao hứng như vậy?"
      Sô Cô la Đắng, neletaChris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    Trạng thái chủ đề:
    Không mở trả lời sau này.