1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Ông xã là bộ đội đặc chủng - Hàn Dạ Sơ Tuyết (63+KT - HOÀN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
  • Trạng thái chủ đề:
    Không mở trả lời sau này.
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 14:Bị thương

      Ngô Ngôn tay kéo hành lý , tay nắm tay dâu ,hướng đến khu nhà tầng ,về sau cũng là người có vợ ,mỗi ngày đều ở bên mình ,có thể nhìn thấy ,có thể có thể ôm ngủ...

      Hai người qua sân huấn luyện ,Chu Lăng tò mò nhìn các chiến sĩ tập luyện ,mà đội ngũ chiến sĩ cũng tò mò nhìn .

      Ngô Ngôn bước chân càng lúc càng nhanh ,Chu Lăng cơ hồ bước theo kịp ,chỉ có thể dùng sức túm túm cái tay bị nắm hỏi :

      "Ngô Ngôn , có phải hay công việc bề bộn nhiều việc ? có thể nhờ ai dẫn em đến chỗ ở .'

      Ngô Ngôn khó hiểu :" vội a ,công việc làm cũng xong , có việc gì ."

      " vội sao còn nhanh như vậy ? ràng trước kia như vậy ,em bây giờ mặc váy còn giầy cao gót nữa."

      Ngô Ngôn vội vàng chậm lại , có lỗi :"Thực xin lỗi , chú ý ,em mệt mệt mỏi sao?" sau đó nhìn chằm chằm vào đôi chân .

      Chu Lăng liếc trắng mắt cái :" có việc gì ,chính là theo kịp ,dễ dàng bị ngã . làm sao vậy?"

      Ngô Ngôn ho khan tiếng "

      "Về sau cần mặc váy ngắn như vậy ,nơi này là bộ đội ảnh hưởng tốt ."

      Chu Lăng gì ,váy của tuy rằng chỉ qua đùi chút ,nhưng so với những người khác vẫn còn thua xa ,người ta chỉ mặc váy ngắn đến qua mông chút , tất cả cũng đều bị lộ hết ra ngoài.

      Nhưng đây mặc váy còn cả tất chân nữa , hở cũng hở dưới ,thịt cũng lộ ra ,như thế nào ảnh hưởng tốt?

      rất thích mặc váy ngắn a, phải là ở bộ đội được mặc váy chứ?

      Ô ô ô.... thể tùy quân sao ,ngay cả măc quần áo cũng thể tùy ý mình .

      Ngô Ngô xem đem cái miệng to đến độ có thể nhét được quả quýt vào ,thừa lúc hành lang có người ,cúi đầu nhanh tróng hôn xuống miệng cái ,trấn an :

      "Em mặc váy dài đẹp hơn ,dáng người lại thon thả cao dáo ,nhìn giống như tiên nữ."

      Chu Lăng đỏ mặt ,liếc trắng mắt "Này học được ở đâu mà dịu dàng như vậy? Nhưng em thích mặc váy ngắn ,vừa mát mẻ lại vừa đẹp."

      "Tiểu Lăng phải "nữ vì duyệt mình giả dung sao"( nghĩa là con làm đẹp vì người mình ) thích em mặc váy dài , ra ngoài còn có chút mặt mũi , nếu em thích mặc váy ngắn , mặc ở nhà được ?( ngờ Ngôn cũng bá đạo phết)

      Chu Lăng cơ hồ tức giận đến muốn học máu .Này có ý tứ gì đây ? là mặc váy ngắn khó coi sao ?

      Vóc dáng tuy cao ,nhưng cũng cân đối ,chân cũng tính sấu ,mặc váy ngắn giày cao gót ,ai cũng khen chân đẹp a ?

      Thế nhưng bây giờ bị người kia ghét bỏ...

      Ngô Ngôn lại chú ý mình sai , đến trước cánh cửa phòng thứ nhất ở tầng ba ,lấy ra cái chìa khóa mở cửa :

      "Đến ,về sau chỗ này chính là nhà của chúng ta ,em xem xem còn thiếu cái gì ,ngày mai cùng em mua ."

      Chu Lăng thần sắc lạnh nhạt ,đem phòng ở nhìn vòng ,đồ đạc tuy rằng đơn giản ,nhưng đều đầy đủ hết ,tủ lạnh ,máy giặt cũng có cả ,tròng phòng tắm cũng có nước ấm ,ngay cả giường chăn ga gối đệm đều có , lại là mới tinh , gì ,cầm quần áo vào phòng tắm rửa

      Lúc tức giận là rống to kêu to ,mà chính là lạnh lùng thản nhiên , muốn .

      Ngô Ngô có chút kỳ quái ,ngơ ngác đứng ử phòng khách , biết vì sao tức giận (tại chứ sao)

      Chu Lăng tắm rửa xong từ trong phòng tắm ra ,liền thấy Ngô Ngôn ngồi ghế sô pha mà ngủ thiếp , mặt còn mang theo mệt mỏi .

      Chu Lăng có chút đau lòng , là bộ đội đặc chủng ,nhiệm vụ biết là có bao nhiêu nguy hiểm có bao nhiêu vất vả ,vừa trở về lại làm thêm ca đêm viết báo cáo ,kết thúc công việc , có thời gian chiếu cố bản thân ,vừa rồi nên tức giận với .

      xoay người vào phòng ngủ ,mở tủ lấy ra cái chăn mỏng ,gấp đôi lại nhàng đến đắp lên người .

      nghĩ vừa tới gần ,cổ tay bị bắt lấy ,sức lực mạnh ,cơ hồ muốn bẻ gãy tay là chuyện rất đơn giản ,mà bây giờ Ngô Ngôn cũng mở to mắt ngồi ngay ngắn sô pha.

      Lúc này , mới cảm giác được đau đớn ,kêu lên.

      Ngô Ngôn cũng bị tình huống trước mắt làm cho hoảng sợ ,vội vàng buông tay ra ,đem ngồi sô pha ,ngồi xuống ,liên thanh hỏi :

      " Tiểu Lăng, em thế nào ?Có phải hay làm em bị thương?"

      Lại vội vàng cầm tay nên xem chỗ bị thương ,Chu Lăng rụt tay lại ,nhưng có tránh thoát ,bị Ngô Ngôn kéo đến trước mắt , cổ tay sưng to lên .

      bối rối đứng lên ,"Tiểu Lăng có đau hay ? ... lấy thuốc..."

      Chu Lăng thu lại tay :" có việc gì ,nhìn có vẻ dọa người ,nhưng đau ,qua hai ngày là khỏi."

      " được ,tay của dùng bao nhiêu sức lực biết , phải mang em khám ,sợ xương cốt bị bóp gãy ." Ngô Ngôn khỏi phân trần ,lôi kéo ra ngoài.

      Chu Lăng xem lay chuyển được ,cũng đành chấp nhận , :" cũng phải để em thay quần áo chứ ,em còn mặc áo ngủ."

      "Em đừng có lộn xộn ,cẩn thận vết thương lại nặng thêm, em muốn mặc quần áo gì với ,để giúp em."

      Ngô Ngôn động tác nhanh chóng ,Chu Lăng còn kịp phản ứng lại ,váy ngủ người bị kéo xuống dưới ,sau đó bị ôm đến phòng ngủ đặt ở giường ,

      "Mặc cái váy dài này ?Rất đẹp".

      Chu Lăng nhìn xem thường cái ,dùng tay bị thương vỗ vỗ lên lưng trấn an :" đừng khẩn trương ,em có việc gì ,để em tự mặc ."

      tại chỉ mặc cái quần lót và váy ngủ , đây là muốn chân ra trận sao?

      Bất quá lúc này, tuy rằng cổ tay rất là đau , trong lòng tức giận lại sớm tiêu tan ,thế nhưng lại có chút ngọt ngọt , . lẽ lại có tình M chứ? đáng sợ.

      Ngô Ngồn cầm lấy cái váy dài mà mình vừa nhìn trúng ,cùng cái áo lót ,mặc vào cho xong,mới :"Được rồi ,chúng ta thôi,"

      Ngô Ngôn đến trước mặt ngồi xổm xuống :"Em bị thương , để cõng em khám!"

      Chu Lăng dở khóc dở cười "Em bị thương ở tay ,chứ phải chân , cần phải cõng ,tự em đến nơi được."

      Ngô Ngôn cố chấp ngồi xổm trước mặt chịu đứng lên , Chu Lăng đành phải :" nắm tay em được ?

      cõng em ,người ta lại tưởng rằng ,em bị bệnh nặng ,như vậy ảnh hưởng tốt."

      Quân y bôi thuốc cho ,dặn dò mấy ngày này ,tay trái nên cử động nhiều ,lại đưa cho Ngô Ngôn ít thuốc ,để ở nhà mỗi ngày giúp thay thuốc hai lần ,rồi mới giáo huấn :

      "Tiểu Ngô a, cậu cũng quá , nặng mà cũng ,người ta là con ,chịu làm sao được sức lực của ậu a ? Phải ôn nhu ,biết ? Ôn nhu..!"

      Ngô Ngôn nhất thời xấu hổ ,Chu Lăng vội :"Cám ơn bác sĩ ,tôi sao. Ngô Ngôn là do cẩn thận mới như vậy , là tôi nên tiếp cận đúng vào thời điểm lúc ấy ngủ."

      Ngô Ngôn gãi gãi đầu :"Là có điều chỉnh lại ,về sau chú ý."

      Nhiệm vụ này chắc rất nhiều nguy hiểm a, làm cho lúc ngủ vẫn còn cảnh giác ,khó trách mệt thành như vậy .

      Lòng càng lúc càng mềm dần ,vỗ nên mu bàn tay Ngô Ngôn ,:

      "Đừng để ở trong lòng ,bác sĩ cũng , có việc gì sao ?Qua vài ngày là khỏi thôi."

      Ngô Ngôn gì nữa ,nhìn thời gian cũng sắp đến giờ ăn trưa, liền dẫn đến căn tin. Chu Lăng có chút do dự:

      "Em cũng phải quân nhân , sao có thể đến căn tin của bọn ăn cơm được chứ ?"

      "Em tuy rằng phải là quân nhân ,nhưng lại là người nhà của quân nhân a , có việc gì ,Sau này có thời gian , mình em cứ thoải mái ăn là được ."

      Chu Lăng ra là muốn chiếm loại tiện nghi này , phải hào phóng suy nghĩ cho quốc gia .Mà là cảm thấy xấu hổ .

      Dù sao ăn cơm , ăn cũng bao nhiêu ,nhưng vẫn thích chính mình mua đồ về tự nấu ăn a.

      Bọn họ vào căn tin ,đúng lúc các chiến sĩ đều vừa ngồi xuống ,Ngô Ngôn dẫn đến chỗ trung đội của mình ,ngồi xuống ngay bên cạnh bàn.

      Các chiến sĩ đều đứng dậy kêu chị dâu , có người thông minh cầm hai cặp lồng cơm đưa đến .

      Trần hỉ thiện kinh ngạc nhìn tay trái bó bột của Chu Lăng ,hỏi:

      "Chi dâu tay bị làm sao vậy ? Vừa rồi còn tốt mà."

      Ngô Ngôn liền thay đổi sắc mặt ,Chu Lăng cười cười nâng tay nên ,:

      " có gì ,chỉ là đụng phải chút ,qua hai ngày là tốt thôi."

      Trần hỉ thiện nhìn đội trưởng sắc mặt được tốt lắm ,cũng dám hỏi nhiều ,chỉ cúi đầu ăn cơm.

      May mắn Chu Lăng chỉ bị thương ở tay trái ,bằng ăn cơm có tiện .

      Ngô Ngôn buồn lòng có hé răng ,mà càng ngừng gắp rau cho ,Chu Lăng nhìn đồ ăn càng ngày càng cao ,khuôn mặt nhắn ,nhăn lại thành đoàn .

      Mắt thấy đỉnh núi kia sắp bị đổ , rốt cục nhịn được :" Em làm sao ăn được nhiều như vậy!"

      Ngô Ngôn tựa hồ mới khôi phục tinh thần lại ,sửng sốt chút ,mặt hơi hơi đỏ lên :

      "Nếu ăn hết , để ."

      Chu Lăng vừa muốn chuyện , đột nhiên có mấy người bưng cặp lòng cơm đến .

      "Lão nhị ,như thế nào giới thiệu chút ?"

      " cần gọi tôi là lão nhị !" Ngô Ngôn trừng mắt nhìn bọn họ , nhiều lần phản đối có kết quả , đành bất đắc dĩ nhin về phía Chu Lăng :

      "Tiểu Lăng đây là đại trung đội trưởng ,Lý toàn bình ,tam trung đội trưởng Miêu nhân ,tứ trung đội trưởng Cố sơn .

      Đây là vợ tôi ,Chu Lăng."

      Chu Lăng vội buông đũa đứng lên cùng bọn họ bắt tay ,đại trung đội trưởng cũng chính là trung tá , lại đột nhiên hướng nhìn đến chỗ bên cạnh vẫy tay ,là đại tỷ khoảng ba mươi mấy tuổi ,hướng Chu Lăng cười :

      "Xin chào ,tôi là Triệu lệ bình vợ của đại đội trưởng Lý toàn bình ,nhà chúng tôi ngay cạnh nhà hai người ,về sau có chuyện gì cần hỗ trợ cứ đến tìm tôi."

      Chu Lăng cẩn thận cảm ơn . Vợ của Tam trung đội trưởng ,Tứ trung đội trưởng ,đều ở lại nhà , do công việc cố định ,nên có tùy quân.

      Chu Lăng có chút lý giải được ,nếu giống như xem mặt liền kết hôn ,cho dù có tình cảm gì , nhưng còn mấy người kia đều là đương rồi mới cưới ,như thế nào mà có thể tách ra được , mà ở đây bộ đôị năm mới được gặp mặt người thân lần ?Chẳng lẽ công việc so với chồng còn quan trọng hơn?

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 15: Trang trí nhà mới

      Buổi chiều Ngô Ngôn còn có chút công việc phải làm ,chỉ cùng Chu Lăng đến trước cửa nhà ,bảo ngủ giấc cho khỏe ,rồi mới bước ,đến giờ cơm tối trở về ,dẫn căn tin.

      "Ngày mai có rảnh sao ? E nghĩ phải mua thêm ít đồ ."

      Tuy phòng bếp có đầy đủ vật dụng ,nhưng lại lạnh băng , xem ra phải xắp xếp lại phen mới được ,ít nhất cũng phải mua ít túi bóng đựng rác ,đồ đạc linh tinh ,mặt khác cũng còn mua ít đồ trang trí nữa.

      "Được , nhiệm vụ của bọn hoàn thành , nên được nghỉ hai ngày ,hôm nay đem công việc làm cho xong .

      "Ngô Ngôn do dự chút ,Tối hôm nay ở lại làm viêc ,em có dám ngủ mình ?"

      Chu Lăng cười thành vấn đề ,trước kia em đều ngủ mình ,ở đây lại là bộ đội nữa ,chắc có gì đáng sợ đâu."

      Ăn cơm chiều xong ,Ngô Ngôn đem đuổi về nhà , rồi đến văn phòng, Chu Lăng mở láp tốp ra ,hôm nay còn có viết được chữ nào, cũng biết tay trái có thể hay dùng được .

      hoàn toàn có thói quen để lại bài viết dở , đành phải viết tiếp chương này cho xong ,rồi đăng lên .

      Hôm nay tay lại bị thương nên cũng có biện pháp ,đành phải xin lỗi độc giả ,hôm nay đăng thiếu chương .

      Chịu đựng tay đau ,cuối cùng cũng hoàn thành chương liền đăng nên ,sau đó mới phát trong phòng có mạng ....

      Chu Lăng buồn chán lập tức đứng lên ,cuộc sống của là đều dựa vào cái laptop này ,nếu mà có mạng internet thể chịu đựng được .

      Nhưng là cũng có biện pháp ,ở đây lại là vùng hoang vu dã ngoại , biết như thế nào mới tìm thấy được mạng đây ,cho nên chỉ hy vọng ở trong này đại đội đặc chủng có internet ,để ngày mai có thể bảo Ngô Ngôn nối vào.

      có cách nào khác lên được mạng ,nên chỉ để ý ít TXT tiểu thuyết, chơi ít trò chơi cần bàn phím ,chơi được lúc , Ngô Ngôn trở về .

      Chu Lăng nhìn thoáng qua đồng hồ ,chẳng qua mới mười giờ rưỡi ,liền kỳ quái hỏi :

      " phải làm việc sao?"

      "Tay em phải thay thuốc ,thay thuốc xong trở lại văn phòng !"

      Ngô Ngôn giúp tháo vải băng ra ,chỗ kia tựa hồ cũng bớt sưng vài phần , nhưng làn da lại sần sùi xấu xí đáng sợ .

      Ngày xưa chính bản thân mình bị thương so với đây còn nghiêm trọng hơn nhiều ,nhưng cũng cảm thấy gì , hôm nay nhìn đến Chu Lăng bị thương ,lại do chính mình làm ra như thế này ,tâm lại đau .

      Động tác của rất nhàng bôi thuốc cho ,chỉ sợ cẩn thận cái làm đau.

      Thất vất vả bôi xong thuốc , nặng nề thở ra tiếng , :

      "Tốt rồi ,em cũng ngủ sớm chút ,sáng ngày mai trở về gọi em dậy ,rồi ăn sáng ...Bộ đội buổi sáng thường là ăn cơm sớm ,nếu em đến được , chúng ta ăn sáng ở bên ngoài."

      Chu Lăng hé miệng cười :"Vừa vặn ngày mai em muốn mua ít đồ dùng ở phòng bếp ,và ít đồ ăn ,sau này chúng ta có thể ở nhà nấu ăn ,như vậy cũng rất tiện."

      "Em muốn mua mua ,bất quá cũng cần mỗi ngày phải nấu cơm ,phụ nữ các em sợ khói dầu làm bỏng làn da sao ?

      lại có thời gian trở về làm ,ngày thường ở tại căn tin ăn cơm , nếu ngẫu nhiên thỉnh thoảng cũng muốn làm chút , giúp em rửa rau rửa chén."

      Chu Lăng cảm thấy chính mình ngọt đến độ muốn hóa thành bãi nước ,ngửa đầu hướng cười ,đáp :

      "Được lúc nào có thời gian chúng ta cùng nhau làm...Quần áo của cũng chuyển hết về đây sao ?

      Muốn hay tắm qua chút ,rồi mới quay lại văn phòng ? Trung quy ở trong nhà vẫn thoái mái hơn."

      "Ngày hôm qua ,thuê người ta đến dọn vệ sinh ,nên đồ đạc cũng chuyển hết đến , vậy tắm rửa trước ,em cũng đừng chơi quá muộn."

      Ngô Ngôn tắm xong ,chuẩn bị , bị Chu Lăng gọi lại.

      "Ở đây có thể nối mạng được ? Nếu có mạng em bị thất nghiệp."

      Ngô Ngôn ngẩn người , cũng quên truyện này :"Ngày mai gọi người đến nối mạng ,em hôm nay liền sớm ngủ ,tay còn có tốt đâu."

      Chu Lăng cứ tưởng rằng ,có thể ngủ thẳng đến lúc Ngô Ngôn trở về gọi dậy ,ai biết được sáng sớm lại bị tiếng hò hét ở bên ngoài đánh thức .

      Cho nên trong nháy mắt biết chính mình ở nơi nào ,ngơ ngác nằm ở giường trong chốc lát ,rồi mới rời giường , đến ban công đứng nhìn xem ở bên ngoài .

      Đối diện ban công là sân thể dục lớn của đai đội đặc chủng ,các trung đội đều tập hợp hết lại ,bắt đầu tự tập luyện .

      Chu Lăng cho tới bây giờ ,cũng được nhìn thấy tận mắt binh lính tập luyện ,càng miễn bàn bộ đội đặc chủng .

      Nhưng mà cách hơi xa ,nếu có thể ở gần xem tốt ,nhiều xuất ca a!"

      Ngô Ngôn về đến nhà liền nhìn thấy vợ mới cưới của mình ,mặc váy ngủ hai dây ,đứng ở ban công nhìn thẳng đến đoàn đàn ông mà chảy cả nước miếng, trong lòng biết nên buồn bực hay là buồn cười.

      Lực chú ý của Chu Lăng là đều hoàn toàn tập trung vào đoàn xuất đại binh ,khi cả người bị người phía sau ôm lấy ,bị hoảng sợ ,nhưng tiếc thét chói tai chưa kịp kêu ra trở về yết hầu.

      Thấy là Ngô Ngôn ,Chu Lăng ngừng động tác giãy dụa ,chớp mắt cái ,lại kịch liệt đứng lên ---- còn chưa đánh răng đâu.

      vất vả đem Ngô Ngôn đẩy ra ,Chu Lăng vội vào phòng vệ sinh rửa mặt ,còn quên tranh thủ thời gian lườm cái:

      " làm sao? Như vậy đánh lén ,đem em hù chết ...Em nha có rửa mặt ,đánh răng ... như vậy cũng có sợ bẩn."

      Ngô Ngôn đứng thẳng tắp ở cửa ,tinh tế xem rửa mặt ,rôì đem các loại mĩ phẩm bắt đầu bôi lên mặt , bên :"Là em bẩn."

      Chu Lăng lại liếc trắng mắt :"Khi nào học được ,miệng lưỡi trơn tru như vậy ?"

      Tuy là như vậy ,nhưng trong lòng lại ấm áp ,mặc dù có bộ dáng gì nữa ,nhưng đối phương vẫn chấp nhận hết ,kia mới là cuộc sống.

      Chỉ làm cho đối phương thấy mặt đẹp nhất của mình , gọi là tình ,chứ gọi là hôn nhân .

      Nhìn Ngô Ngô , vẫy tay "Lại đây ,em giúp dưỡng da."

      Ngô Ngôn theo bản năng lùi từng bước ,lắc đầu : cần , đường đường là đàn ông ,dùng đồ này làm cái gì ?"

      Chu Lăng tay phải cầm lọ kem dưỡng da ,tay trái túm lấy áo :

      "Đừng nhúc nhích ,lại đụng đến chỗ tay đau."

      Ngô Ngôn nghe thấy vậy ,cả người cứng ngắc đứng ngoan ngoãn dám động ,tùy ý để cho Chu Lăng bôi loạn lên mặt mình .

      Cũng may mỹ phẩm của cũng có mùi gì khó chịu ,bằng dám gặp người ,còn bị người ta cười chết ?

      Tuy quân khu của Ngô Ngôn đại đội đặc chủng là thuộc thành phố N .

      Nhưng bọn lại ở cái huyện ở Ngoại thành ,ở nơi này coi như là cũng phát triển ,đầy đủ măt hàng ,cửa hàng cũng thiếu ,ít nhất cũng rất tiện lại có thể mua được nhiều thực phẩm ăn trong vòng mấy ngày.

      Chu Lăng trước đến cửa hàng mua rèm cửa sổ ,mua ga giường , mua cái gối đầu --- là có ý kiến vơí cái gối đầu ở bộ đội ,nó vừa cứng lại còn thấp nữa ,ngủ là mệt chết.

      lại thích gối đầu vừa cao ,lại vừa mềm .

      Sau đó lại đến siêu thị mua ít bát đĩa , lọ sữa rửa mặt mà hay dùng ,đồ ăn vặt mình thích ,các loại hoa quả ,gạo ,thịt ,cá rau dưa ,gia vị ....

      Nếu phải là xe tới , chỉ sợ Ngô Ngôn có sức lực đến mấy cũng có cách nào khác mà đem hết tất cả các thứ trở về chỗ ở.

      "Chúng ta sớm chút trở về ,buổi tối còn phải mời mọi người ăn cơm nữa ."

      Ăn cơm ở trong nội thành xong ,thấy trong đầu Chu Lăng vẫn còn có ý niệm tiếp tục dạo nữa, Ngô Ngôn vội vàng nhắc nhở .

      Chu Lăng kinh hãi :"Tối hôm nay ?Sao lại cho em biết?"

      Ngô Ngôn ngẩn người :" chưa sao? Giữa trưa ngày hôm qua , cho em rồi mà."

      Chu Lăng suy nghĩ nửa ngày ,rốt cuộc cũng tìm được chút ấn tươn ở trong trí nhớ ra .

      Giữa trưa ngày hôm qua ,Ngô Ngôn đưa về chỗ ở ,sau đó thấy Ngô Ngôn rất áy náy vì làm cho tay bị thương ,nên cố ý làm nũng bắt ở lại ,đợi đến lúc ngủ mới được rời , và còn bắt mát xa da đầu nữa .

      Lúc ấy mơ mơ màng màng hình như là cũng nghe thấy Ngô Ngôn đến chuyện này ,nhưng lúc ấy được ấn rất thư thái , liền nhanh tróng vào giấc ngủ ,nên quên mất chuyện này...

      nhảy dựng lên :"Chúng ta nhanh chóng mau trở về ,em còn tắm rửa gội đầu , còn hóa trang thay quần áo ....Ai nha , như thế nào lại chọn đúng lúc em ngủ mới a!"

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 16: Bữa tiệc.


      Cuối cùng Chu Lăng cũng chuẩn bị xong mọi thứ ,cùng Ngô Ngôn đến nơi tổ chức ,đó là khách sạn ,ở gần khu bộ đội , là khách sạn ra là cũng thỏa đáng ,mà đúng hơn là căn tin của các cấp .

      Phòng ăn lớn ,chỉ chứa ba cái bàn tròn ,chắc hay dùng để cho việc chiêu đãi lãnh đạo, hoặc là để mở tiệc hội.

      Đầu bếp cũng là mấy người ở căn tin bên kia ,nhưng mà nghe bên trong này còn có hai vị đầu bếp ,đều có chứng nhận ,tuy rằng bữa cơm tập thể hương vị cũng được ,nhưng chắc vào thời điểm tổ chức tiệc này nọ chắc cũng được coi là mỹ vị .

      Chu Lăng tối nay mặc lễ phục ,mà mặc cái váy dài thục nữ ,đeo nguyên bộ vòng cổ ,hoa tai .Còn Ngô Ngôn chẳng qua là chỉ thay bộ quân phục mới mà thôi.

      Vì Ngô Ngôn ,đây là chỉ mời mọi người ăn cơm , có mở tiệc rượu ,cũng lấy lễ vật ,tiền mừng ,nên đây coi là bữa tiệc chính thức .

      Đại đội trưởng họ Lưu , tên đầy đủ là Lưu nhất văn ,mặc dù đây phải là lần đầu tiên nhìn thấy ,nhưng là hôm nay mới biết tên của .

      Đại tỷ hướng về phía Chu Lăng cười đắc ý ,lại ôn nhu:"Tiểu Lăng ,chúng ta lại ở cùng chỗ."

      Chu Lăng mắt trắng liếc cái :"Đại tỷ nhưng là gặp sắc quên em nha , tiếng là theo quân ,tiệc mừng cũng đánh tiếng cái ."

      Đại tỷ cười hắc hắc ,"Chẳng phải chị kéo em đến đây rồi sao ,về sau hai ta lại ở chung cùng chỗ ,nhà chị ở tầng bọn em ,chúng ta tiếp tục lại làm hàng sóm."

      Binh lính đối với phụ nữ vẫn là rất phong độ ,bọn họ tuy rằng liều mạng chuốc rượu Ngô Ngôn ,nhưng có ai miên cưỡng bắt Chu Lăng uống ly rượu nào .

      Chu Lăng liền cười xem mọi người nháo , theo kính rượu vòng sau đó ngồi an vị ở bàn ăn ,vừa ăn vừa tiếp chuyện cùng với mấy người cũng là tẩu tử.

      Ngô Ngôn tửu lượng được tốt cho lắm , như vậy lạ còn bị nhiều người cùng nhau xuống tay ,cho nên đến giờ liền ngã xuống ,rồi được hai chiến sĩ giúp đỡ đưa về nhà .Chu Lăng thể để khách khứa như vậy ,mà trở về ,nên đành phải phó thác hai chiến sĩ chiếu cố Ngô Mgôn ,còn chính mình qua tiếp rượu mọi người .

      Binh lính cần phải vất vả tiếp ,mà tự mình ăn uống, Chu Lăng chỉ ở bên cười, theo chân bọn họ trò chuyện ,xem ai uống cạn ly rượu ,rồi rót tiếp , thỉnh thoảng mọi người chuyện còn có vài câu thô tục ,nên có chút quen,còn lại đều bình thường.

      Quân tẩu có mấy người cũng uống được chút , còn ai uống chậm rãi nhẫm nhi ít ,ít . Ở đây là có vợ của chỉ đạo viên là trông đẹp nhất ,tầm khoảng ba mươi năm ,ba mươi sáu ,tóc để dài nhuộm thành màu vàng ,uốn xoăn to phủ hết lên bả vai .

      Chu Lăng nhìn thấy vậy có đôi chút khó hiểu , thể lý giải được, biết vì sao lúc mùa hè nóng bức mà những người như thế này tóc dài sõa ra , lại còn mặc áo choàng nữa ,mà vẫn thấy bị nóng .Còn mỗi ngày lúc nào cũng có nắm tròn tròn ở đầu ,chị hận thể kéo nó suống.

      Cũng may bây giờ lại lưu hành mốt thịt viên ở đầu (Thịt viên là búi tóc) , giống trước đây cái loại này xếp vào hàng đứng tuổi .

      Tiếp xong vòng rượu ,Chu Lăng thối lui lại bên đại tỷ ,ngồi cạnh xuống ,đại tỷ liền dùng khửu tay nhàng huých cái hỏi :"Thế nào ,Ngô Ngôn tiểu tử này tốt chứ"?

      Chu Lăng cười cười :" tốt em gả !Cám ơn đại tỷ nghĩ đến em."

      Đại tỷ sờ tay lên khuôn mặt :''Ngoan"!

      Chu Lăng sợ chỗ tay bị thương có mùi thuốc ,nên vội vàng đem tay rửa sạch hết thuốc ở tay ,rửa xong chỉ dùng tay che chỗ bị thương ,nhưng may bị đại tỷ nhìn thấy ,hỏi :"Đây là làm sao vậy ?"

      Chu Lăng vội vàng lui về ,vô tình :" có việc gì chỉ là may bị va chạm chút."

      "Bậy bạ ".Đại tỷ đem tay kéo trở về , đau co rúm lại chút ,"Này ràng là có nốt tay ấn vào ,có phải hay tiểu Ngôn đánh em ? Đừng có bênh ,mới vừa kết hôn như thế nào mà động thủ ."

      " có , ấy cố ý ."Chu Lăng vội vàng giải thích , để cho đại tỷ hiểu lầm ,làm ảnh hưởng đến danh tiếng của Ngô Ngôn .

      "Đại khái nhiệm vụ xong trở về ,có chút mệt mỏi, nên chưa kịp điều chỉnh lại trạng thái ,vả lại cũng tại là em nên lúc ấy ngủ tới gần ."

      Đại tỷ trầm mặc chút ,đôi mắt hơi đỏ nên ,lôi kéo tay :"Bọn họ hàng đều như vậy ,bình thường huấn luyện mệt sống mệt chết ,đến khi có nhiệm vụ cái là đem đầu theo ", là muốn lý giải cho Chu Lăng hiểu qua chút .

      Chu Lăng cũng trầm mặc trong chốc lát , :"Vâng"

      Khó khăn lắm tiệc cũng xong ,Chu Lăng trở về nhà , thấy hai chiến sĩ vẫn còn ngây ngốc ngồi ở trong phòng khách ,thấy tiến vào ,chào qua rồi .

      Tiễn bọn họ xong ,xoay người tiến vào phòng ngủ nhìn Ngô Ngôn , nằm ngủ say ở giường ,thỉnh thoảng hừ hừ hai tiếng ,thở ra toàn là mùi rượu , may là thối .

      Mở cửa sổ thông khí ,lại vào phòng tắm lấy khăn mặt thấm qua nước ,chuẩn bị lau qua mặt cho , đến cách gần hai bước , đột nhiên dừng lại .

      Nghe ngươì say so với lúc bình thường có phần lợi hại hơn , biết qua may cũng bị bóp cổ cũng nên ?

      Suy nghĩ nửa ngày , đứng cách xa gọi :"Ngô Ngôn ?Ngô Ngôn...Ngô Ngôn !"

      Hoàn toàn hề có động tĩnh .

      Quên Chu Lăng chính mình bây giờ cũng mệt mỏi ,đành mặc ,rót cốc nước đặt vào đầu tủ ở đầu giường ,để đề phòng lúc say rượu nưả đêm khát nước , rồi chính mình cầm lấy quần áo vào phòng tắm ,tắm rửa , tắm xong liền ra sấy tóc ,từ tủ quần áo lấy cái chăn ra phòng khách ngủ sô pha .

      Chất lượng của sô pha được tốt cho lắm ,chính là hơi cứng, nên hơi khó ngủ , thời điểm lúc tỉnh lại thắt lưng,lưng ,sương sống tất cả đều đau .

      Chu Lăng vừa mở mắt , liền thấy có người đứng trước mặt mình ,hoảng sợ hỏi :"Ngô Ngôn làm cái gì vậy ?" nhìn nhìn ra ngoài , :"Này bây giờ trời còn chưa sáng đâu ."

      Ngô Ngôn trầm mặc lúc :"Trở về phòng ngủ ,ngủ sô pha thoải mái ."

      Chu Lăng chu miệng lên hướng về phía giang hai cánh tay ra :"ừm , là mệt chết em ,hôm qua lại biến thành như vậy ,uống có chút rượu liền bất tỉnh ,nên phạt phải ôm em vào."

      Hai mắt Ngô Ngôn liền sáng lên ,cả người trầm tĩnh lại ,cúi người xuống ôm lên , tay sờ thắt lưng ,rồi :"Em rất gầy ,chắc đến khoảng bốn mươi năm cân ?"

      Chu Lăng vội vàng ôm lấy cổ ,liếc trắng mắt :"Thể trọng của em như này là rất tiêu chuẩn đó ,nhiều người rất muốn như vậy mà được đấy ."

      mắt của rất to ,lại có điểm dài ,mắt vĩ còn thoáng câu về phía trước ,trước kia cũng thường bị bạn bè hay giỡn có ánh mắt hay phóng điện . bây giờ có ý thức ,mà lại trừng như vậy , có chút lực uy hiếp nào ,nên nhìn trông như là liếc mắt đưa tình .

      Ngô Ngôn cùng tròn đúng tháng có gặp nhau ,trong lòng lúc nào cũng nhớ mong ,bây giờ trong tay lại ôm ôn thơm nhuyễn ngọc , lập tức cả người máu nóng sôi trào đứng lên ,liền nhanh chóng ôm đến phòng ngủ .Chu Lăng còn có chút kỳ quái ,binh lính thường ngày vẫn hay tập luyện ,cho dù Ngô Ngôn là đội trưởng nên cần mỗi ngày phải luyện tập , cũng đến mức mất gần phút ôm người hơn bốn mươi mấy cân, nhàng vào trong phòng ?

      Đặt giường , đến hai giây váy ngủ bị cởi ra , lúc này mới hiểu được ,nhất thời giở khóc dở cười ,lại bị hôn trụ , rồi kéo vào lốc xoáy của dục vọng .

      Lúc Chu Lăng tỉnh dậy ,khi bên ngoài mặt trời lên cao ,Ngô Ngôn cũgg có ở trong phòng , cầm lấy di động ở đầu giườgg nhìn thoáng qua , ngờ hơn mười hai giờ .

      Dù sao trong phòng có người , liền lê thân mình xuống giường , thẳng đến phòng vệ sinh , đánh răng rửa mặt , cũng tắm rửa qua chút ,rồi lấy khăn tắm quây lại ,theo phòng tắm ra. liền Nhìn thấy Ngô Ngôn ngồi ghế ở ban công ,mà bên cạnh còn có hai cặp lòng cơm to.


      "Ai nha , đúng lúc em đói bụng lắm ,hôm nay có cái gì ăn ngon ?"

      vừa , bên tay chỉnh khăn tắm lại cho tốt, rồi đến tủ quần áo , lấy quần áo để mặc .

      "Canh rong biển nấu sườn ,sườn kho tàu ,đậu ve sào thịt ,thịt gà luộc ,nấm hương sào ."

      Ngô Ngôn xong ,nhưng ánh mắt lại vẫn cứ nhìn chằm chằm lên chiếc khăn tắm bao bọc lấy làn da trắng tuyết của .

      Có ánh mắt nóng rực nhìn về phía mình ,Chu Lăng làm sao có thể xem được chứ , tuy rằng có ngẩng đầu ,nhưng mặt nóng lên ,vội vàng cầm lấy quần áo chạy nhanh vào phòng tắm .

      Người này buổi sáng vừa mới làm ,mà bộ dạng bây giờ khác gì như sói đói ,giống như là mấy trăm năm có chạm qua đến phụ nữ vây?

      Ngô Ngôn cố tình để ý đến khuôn mặt biến hóa của ,mà ăn cơm , rất nhanh tróng giải quyết hết đồ ăn ,nhưng ánh mắt có rời khỏi người .

      Thấy nhìn mình trông giống như là ăn cơm vậy, đến cuối cùng Chu Lăng cũng có nhịn được nữa , đành buông đũa xuống " xem đủ chưa"?

      Ngô Ngôn ăn nốt xong hai ,ba miếng cơm còn lại :

      "Xem chưa đủ ,hôm nay muốn xem cả ngày , đêm " Tuy rằng ạnh chỉ là xem ,nhưng khi nhìn vào trong ánh mắt kia nó lại có ý tứ khác mà rất ràng là đằng khác ,chính là "Ăn " Chu Lăng bị nhìn như vậy cơ hồ là muốn chạy trốn .

      Nhưng có khả năng trốn , thể tránh khỏi bị Ngô Ngôn bay qua bay đến ,như vậy như vậy mà ăn ngày đêm.

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 17 :vô đề.


      Rốt cục hôm nay Ngô Ngôn cũng gọi người đến nối mạng giúp Chu Lăng, xong xuôi xem qua chút ,tốc độ cũng tệ lắm ,xoát trang web cũng rất nhanh ,trò chơi cái gì cũng có vấn đề .

      Tiễn mọi người , theo thường lệ mở phần tin nhắn ra xem xét ,rồi nhắn tin cho độc giả , giải thích nguyên nhân mấy ngày hôm nay có lên mạng.

      Rất nhanh ,tin nhắn đầu tiên ra ,đều là chúc mừng tân hôn hạnh phúc ,còn có người kêu gào muốn ăn bánh kẹo cưới ,và nháo động phòng .

      Chu Lăng mỉm cười ,nhắn tin trả lời lại ,rồi nhìn đến tin nhắn cuối cùng ngây ngẩn cả người :

      [ Dành cho những ai mà muốn nhảy vào cái hố hôn nhân vạn năm : kết hôn xong là hưởng tuần trăng mật ,khả năng sau đó có thể liền có đứa ,phải mất mười tháng mang thai ,đến lúc đẻ ra phải nuôi dưỡng chăm sóc đến ba ,bốn tuổi mới được gửi nhà trẻ ,đến lúc đó mới có thời gian .Như vậy phải mất đến bốn ,năm năm mới được rảnh rỗi . Ôi cảm thấy là mệt a ...trăm ngàn lần đừng nhảy hố hôn nhân a!]

      Vừa định nhắn tin cho độc giả yên tâm , đăng truyện đều đặn ,và nhất định mau chóng hoàn thành truyện . sửng sốt nhìn tin nhắn kia đến ngốc cả người .

      Muốn khi kết hôn xong ,truyện trọng yếu thứ nhất là phải sinh con ,nhưng là muốn sinh đứa sao ?

      Sinh con cũng giống với nuôi dưỡng sủng vật , phải chỉ cho nó ăn uống no là được a, có thể hoàn thành trọng trách của người mẹ sao?

      Lại tiếp ,lần đầu của bọn họ có tránh thai , mà ra kinh nguyệt của lại có chuẩn nữa ,thường xuyên bị chậm mất đến năm ,sáu ,bảy tám ngày ,thậm chí ngẫu nhiên tháng đến cũng có ,như vậy có khả năng có hay có đây a?

      Tháng này ,tính cả ngày hôm nay nữa là chậm mất tuần ,bạn tốt vẫn chưa đến . vưà mới kết hôn a ,còn có hưởng thụ đủ , thoải mái đủ ,chưa chuẩn bị tâm lý tốt đâu...trăm ngàn lần đừng sớm như vâỵ có thai a!

      "Tiểu Lăng viết tiểu thuyết sao?"

      Bị thanh gần ở bên tai làm cho giật mình, Chu Lăng theo bản Lăng tắt trang web trước mặt ,rồi quay đầu lại ,cười :

      "Em đem bài viết của hai ngày hôm trước chưa có đăng được ,nên hôm nay đem đăng lên ,và tiện thể trả lời tin nhắn laị cho độc giả ."

      "Mạng có khỏe ? cũng dùng mạng này nên biết, có phải hay cũng giống như mạng của bọn .

      Chu Lăng kỳ quái hỏi :" phải là ,bọn được dùng mang ở bên ngoài sao?"

      Máy tính để làm việc được dùng mạng ở bên ngoài ,mà chỉ dùng mạng ở cục ,tại sợ bị lộ bí mật .

      Nếu là máy tính riêng quan hệ gì ,nhưng bất quá lại có thời gian lên mạng ."Ngô Ngôn giải thích .

      Chu Lăng gật gật đầu ,đột phát ý tưởng :"Em có thể xem máy tính của bọn chút được ? ,xem nó được trang bị như thế nào ." xong lại do dự chút ,"Thôi quên ,nếu để người khác nhìn thấy tốt ."

      Ngô Ngôn cái gì ,chính là dùng tay nhéo lên khuôn mặt cái ,rồi chuẩn bị trở lại văn phòng làm việc

      "Đúng rồi ,có thể ghi địa chỉ ở đây ra bên ngoài được sao ?Em thích mua đồ ở mạng ."Chu Lăng có chút chần chờ , thích dạo phố ,mà chỉ thích ngồi ở nhà mua này nọ ở mạng, mà nếu địa chỉ ở đây cũng phải giữ bí mật là thảm.

      "Cho địa chỉ ở chỗ khác là có thể" địa chỉ đó là tiểu khu bình thường cũng gần ở đây.

      "Bất quá đồ gửi đến phải qua bảo vệ kiểm tra ,rồi mới được lấy ."

      A, vậy về sau những đồ cá nhân này nọ của phụ nữ ,như nội y chẳng hạn có khi nên mua ở mạng nữa ,bằng bị bảo vệ kiểm tra qua , sấu hổ đến chết mất ...Mà trước kia còn khi kết hôn mua ít đồ tình thú ,để về dùng thử ,bây giờ xem ra cái ý tưởng này có thể bị ngâm nước nóng.

      [Băng : cho tất cả mọi người trong nhóm , cái tin tức bất hạnh.

      Thiên thượng lam nguyệt :Làm sao vậy?

      Tế màu điều :Có phải hay có ?

      Caro vàng xanh: có thai ,bất hạnh sao?

      Băng : trước kia chúng ta phải ,chờ đến khi kết hôn , mua đồ tình thú về dùng sao?

      Tế màu điều :đúng vậy ,như thế nào ? Chẳng lẽ ông xã của cậu thích ?

      Cặp lồng cơm: ông xã của cậu sợ cậu phản công lại sao ?

      Băng: mọi người quên ông xã cuả mình làm cái gì à?

      Cặp lồng cơm : bộ đội đặc chủng chơi tình thú ?

      Băng:...

      Băng:ở trong này ,nếu có đồ gửi đến phải bị kiểm tra qua ...

      Thiên thượng lam nguyệt : phải đâu...

      Caro vàng xanh: té xỉu.

      Tế màu điều :kia phải là chơi ? Mình còn muốn biết cảm thụ của cậu, hãy xem.

      Cặp lồng cơm: Là chỉ kiểm tra ở bên ngoài ,hay là cả người cũng muốn kiểm tra xem có cái gì đó

      Băng: lúc trước mới đến , thâý kiểm tra bên trong hành lý ,mà chỉ kiểm tra ở bên ngoài.

      Cặp lồng cơm: Hay là vào trong cửa hàng mua.

      Băng : mình mình vào mua , ngại a ,mình dám .

      Tế màu điều :Bảo ông xã của cậu mua .

      Băng : Mình hoaì nghi biết ấy có dám đến cửa hàng đấy nữa.

      Cặp lồng cơm :quyến rũ ấy .

      Caro vàng xanh :9494 ,cậu muốn ấy sử dụng đồ tình thú....

      Băng :...

      Băng : có khi mình phải xuống bếp ,xem ông xã nấu cơm đây.

      Cặp lòng cơm : trời ạ binh ca ca ,còn biết nấu ăn , hạnh phúc a.

      Tế màu điều : hâm mộ ghen tỵ hận

      Caro vàng xanh: khoe khoang.

      Băng : hừ hừ , ấy làm đồ ăn chắc cũng xong rồi ,mình phải ăn....88 xuống]

      Ngô Ngôn làm bốn món ăn ,thứ nhất là bát canh ,tiếp là mộc nhĩ xào thịt ,củ cải luộc ,sườn xào chua ngọt, và ít đồ ăn còn thừa lúc trưa.

      ngờ Ngô Ngôn cũng có tài nấu nướng a ,Chu Lăng ăn lần là về sau liền kiên quyết cầu Ngô Ngôn nấu cơm chiều ,còn nấu cơm trưa ,bởi vì tầm buổi trưa có thời gian.

      Về phần bữa sáng , chắc là dâỵ được sớm ,nên ăn bữa sáng ,còn Ngô Ngôn giải quyết bữa sáng ở căng tin.

      Chu Lăng ngừng gắp thức ăn , mặt tươi cười ,trong lòng tràn đầy vui mừng . Ăn quá ngon ,lấy được người chồng biết nấu ăn ,lại nguyện ý làm cơm ,như là trong giấc mơ a , là rất hạhh phúc .

      được ,ông xã nhất định là phải cất giữ cẩn thận mới được, thể vì nguyên nhân nào đó mà đánh mất .

      Ngô Ngôn là gì mà chỉ cúi đầu ăn cơm ,cơm nước xong ,Chu Lăng xung phong nhận việc rửa bát --- đây là thói quen ,cùng nhau ăn cơm ,nếu người khác nấu cơm nhất định rửa bát ,nêú là làm cơm , người khác rửa chén .

      Ngô Ngôn bắt đầu quét tước vệ sinh ,cầm khăn lau tất cả đồ dùng cho sạch còn hạt bụi nào mới thôi.

      Chu Lăng rửa xong bát đĩa , ra thấy làm việc đột nhiên cảm thấy tay chân luống cuống .

      ghét nhất là dọn vệ sinh ,nhưng là nếu cứ ngồi khoanh chân ở sô pha ,nhìn người khác làm việc như vậy , thấy rất quen .

      đáng ghét cần sạch đến như vậy sao ? Chờ đến cuối tuần hai người cùng nhau dọn dẹp vệ sinh ,như vậy là tốt biết bao ! Mà trong nhà chỉ có mỗi hai người sống ,chắc là bẩn lắm , tuần dọn dẹp lần là đủ rồi !

      Ngô Ngôn lại tự nhiên biết hỏi cái gì ,chỉ hỏi :"Tiểu Lăng ,hôm nay nhiệm vụ hoàn thàhh sao?"

      Chu Lăng lắc đầu :"Vẫn chưa xong ,vừa mới viết được có hai nghìn chữ ." hôm nay có chút chậm trễ ,tuy rằng thường ngày cũng hay ngủ dậy muộn ,nhưng giống như hôm nay... mệt mỏi .

      ML quả nhiên là mức sức a , ngủ thẳng đến hai giờ mới rời giường ,nhưng vẫn còn cảm thấy toàn thân mêt mỏi khó chịu.

      Ngô Ngôn hiển nhiên là biết thức dậy quá muộn ,nên còn nhân tiện ,hôm nay ngủ sớm ,em như thế nào mà ngay cả cơm trưa cũng có ăn vậy , phải để cơm bàn sao ?

      Dùng lò vi sóng hâm nóng qua chút là có thể ăn."

      Vừa thức dậy làm gì có khẩu vị a ? Em lại thích rời giường cái là ăn cơm ngay , mà để khoảng hay hai tiếng rồi mới ăn ,như vậy ăn cơm mới ngon "Chu Lăng thèm để ý nữa , ghét nhất là lúc rời giường mà liền ăn cơm , chút khẩu vị cũng có .

      Ngô Ngôn người nhanh nhẹn mau chóng dọn dẹp vệ sinh xong xuôi ,rồi nhìn xem chăn giường ,liền rửa tay vào cầm lấy chăn nên ,rồi bắt đầu gấp nó lại thành khối đậu phụ .

      Chu Lăng gì ,lúc này là buổi tối ,còn gấp chăn làm cái gì a?

      Còn chê gấp tốt sao ?nếu phải đây là mới kết hôn còn ngại ngùng ,bằng còn lười gấp chăn nữa , là!

      Chu Lăng mặc muốn làm gì làm, có quản nữa ,liền đến trước máy tính ngồi xuống ,vừa khởi động máy chợt nghe Ngô Ngôn :"Vừa cơm nước xong ,chúng ta ra ngoài tản bộ ?"

      " muốn ..."

      Em xem em, suốt ngày có cử động chút nào ,mỗi ngày đều dán vào máy tính ,như vậy thân thể tốt.."

      Ngô Ngôn nhìn nhìn ,vẫn thấy có động tĩnh gì ,trực tiếp xoay người lại đem từ ghế bế lên ." , bế em ra ngoài ."

      Chu Lăng bất đắc dĩ ,giãy dụa :"Thôi được rồi, để em tự , mau thả em xuống dưới ,em còn phải đổi giày a...có cầm chìa khóa ?"

      "Cầm rồi " Ngô Ngôn nhìn thay đổi giày ra ngoài cửa ,liền đem cửa khóa lại rồi theo .

      Ở đây đại đội đặc chủng cũng có nhiều người thân theo quân ,nên nhà ở cũng ít ,mà bất quá nhà khách cũng quá bốn phòng , nhưng được cái ở chỗ này cây cối đều xanh tươi thoáng đãng ,còn có nhiều bụi hoa cây cỏ .

      Hai người chậm rãi tản bộ gần quanh khu vực nhà ở ,vừa vừa chuyến phiếm , mà đôi khi chuyện còn có chút bậy bạ vô nghĩa ,nhưng tâm tình lại đều khoái trá.

      Khi đến gần hết khắp ngõ ngách ,Chu Lăng đột nhiên nghe thấy tiếng chó sủa ,nhưng lại có vẻ giống với cái loại hình khuyển a (chó săn , chó nghiệp vụ ) Trong những con vật mà Chu Lăng thích nhất cũng chính là chó , liền lập tức hứng thú phấn khởi, hỏi :"Nhà ai nuôi chó a?"

      "Đó là quân khuyển , được nuôi nhốt ở ngay bờ tường bên kia "

      Ngô Ngôn cúi đầu nhìn nhìn :"Em thích".

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 18:Đổi khóa


      Lúc này sắc trời vẫn còn sớm ,Ngô Ngôn liền dẫn theo Chu Lăng đến đoạn đường khác ,qua cái cổng , vào chỗ huấn luyện quân khuyển (chó nghiệp vụ ) .Có mấy chiến sĩ cho quân khuyển ăn ,thấy Ngô Ngôn đến liền vội vàng đứng dậy cúi chào.

      Ngô Ngôn khoát tay :"Các cậu cứ làm việc của mình ,tôi chỉ dẫn theo chị dâu đến xem quân khuyển ."

      Quân khuyển trong doanh trại con nào con đấy đều hung mãnh uy phong ,trong đó đều là chó chăn cừu Đức ,cũng có côn minh khuyển (chó béc giê côn minh),đều cực kỳ rất đẹp.

      Chu Lăng vừa nhìn thấy liền xông đến ,nếu phải có song sắt can ngăn , đại khái muốn trực tiếp bổ nhào vào chó ôm lấy nó .

      Ngô Ngôn cùng mấy chiến sĩ giật nảy mình ,này đó là chó săn nghiệp vụ ,chứ phải là chó mà được người nuôi dưỡng ,sủng ở trong nhà . Cẩn thận lại bị nó đả thương cho bây giờ ,đây là quân khuyển a!

      Có con chó màu đen ở bên trong kia vừa mới ăn xong ,liền đứng ở trước cửa nó dùng chân sau đứng thẳng lên ,tuy chỉ cách vơí Chu Lăng cánh cửa ,nhưng so với Chu Lăng chắc cũng hơn là bao nhiêu.

      Làm cho Ngô Ngôn cùng ban chiến sĩ tất cả đều kỳ quái là ,nó đối với Chu Lăng lại có hung tính quá ,cơ hồ ngay cả sủa cũng sủa vài tiếng ,trừ bỏ lúc mới bắt đầu gặp chỉ hừ hừ hai tiếng ,sau đó liền đứng ngoan ngoãn.

      Tùy ý để Chu Lăng thò tay vào khe song sắt sờ đầu của nó .

      Rất mềm, rất ấm ,sờ rất thích a, nếu có thể ôm cái tốt biết mấy .Chu Lăng bên chảy nước miếng , bên liều mạng ức chế ở trong lòng ,xúc động muốn dùng sức xoa nắn ,vuốt ve đại cẩu.

      Đáng tiếc mới sờ soạng hai cái ,tay bị Ngô Ngôn kéo trở về , tức giận ,quay đầu muốn kháng nghị ,lại thấy sắc mặt Ngô Ngôn tái nhợt :

      " làm sao vậy ?Chỗ nào thoái mái sao?"

      Ngô Ngôn gắt gao mím môi tỏ vẻ rất tức giận :"Tay của em còn muốn nó nữa ?"

      Chu Lăng khóe miệng cười :"Làm sao có thể ,chó chó thực nghe lời mà, được rồi được rồi ,đừng lo lắng ,em bây giờ phải có việc gì rồi sao."

      xong vỗ vỗ cánh tay Ngô Ngôn ,lại xoay người cùng con chó béc giê màu đen tiếp tục tương thân tương ái.

      Ngô Ngôn dở khóc dở cười ,chíhh muốn cái gì ,di động lại đột nhiên vang lên ,Chu Lăng cùng chó chính là chơi đùa cao hứng ,cũng chú ý ,chỉ nghe thấy vài câu "là" ,sau đó có việc phải , cũng để ý gật gật đầu ,vẫy tay :

      " thôi đợi lát nữa tự em trở về , cũng rồi trở về sớm ."

      Chu Lăng lưu luyến tạm biệt con chó ,sắc trời cũng tối đen , cười với chiến sĩ rồi cáo biệt ,tự mình dọc theo con đường vừa đến đây ,trở về khu nhà ở .

      đến dưới khu nhà ,Chu Lăng đột nhiên nhớ tới mình vội vàng lên quên lấy chìa khóa.

      " là chán ghét ." than thở xoay người chuẩn bị tìm Ngô Ngôn lấy cái chìa khóa , hai được bước dừng lại , lại biết văn phòng Ngô Ngôn làm việc ở đâu .

      Nhắc tới đại đội đặc chủng ,nơi này cũng ,lúc này trời lại tối , như thế nào tìm người đây?

      Hơn nữa ở đây là đại đội đặc chủng , biết có thể được lại tự do nữa.

      Mà cũng thể ở tại đây chở xem ? Cũng biết bao giờ mới trở về .Nghĩ tới nghĩ lui ,chỉ có thể nhìn xem có thể hay gặp tới chiến sĩ nào đó ,nhờ xem tìm hộ Ngô Ngôn .

      là lúc cần đến thấy môt ai ,lúc cần xuất đống người .Chờ nửa ngày cũng thấy bóng người ,liền ngay cả ngày thường thường có thể thấy tuần tra ,nhưng bây giờ lại cũng có thấy .

      Cũng biết bao lâu ,tuy rằng Chu Lăng cảm thấy ít nhất phải nửa tiếng ,nhưng nơi này phòng thủ nghiêm ngặt ,đại khái là năm hay sáu phút , rốt cục Chu Lăng cũng thấy nhóm an ninh đến . vội nhanh chóng bước tới :"Chào mọi ngươì."

      người trong nhóm chào hỏi :"Xin chào chị dâu , chị dâu có chuyện gì sao?"

      Chu Lăng cảm thấy chỉ việc mà làm phiền người ta , được tốt cho lắm ,nhưng lại có biện pháp ,đành phải :

      "Mọi người có biết văn phòng nhị trung đội trưởng Ngô Ngôn ở đâu ?Tôi ra ngoài có mang theo chìa khóa ..."

      Mấy ngươì trong nhóm trật tự an ninh liền đều nở nụ cười , người cầm đầu trong nhóm :"Tiểu Trương cậu đến chỗ nhị trung đội trưởng chuyến ."

      người khoảng hai mươi tuổi gật đầu lên tiếng rồi bỏ chạy bộ .Chu Lăng phải là người hay bắt chuyện với người xa lạ ,nhưng theo chân bọn họ đứng ở cùng chỗ này mà lại cũng có chút xấu hổ ,chỉ phải cố gắng hỏi thăm này nọ vài câu .

      Đợi đến khoảng mười phút , tiểu Trương trở lại , :"Chị dâu ,em có tìm được phó trung đội trưởng ,người trong đội của nhị trung đội trưởng ấy cùng đại đội trưởng cùng nhau lái xe ra ngoài."

      Chu Lăng há to miệng ,bây giờ trời càng lúc càng tối điện thoại lại gọi được ,cửa nhà vào được ,làm sao bây giờ ?

      Tựa hồ ông trời dường như còn ngại còn chưa đủ thê thảm hay sao ,mà còn bắt đầu đổ mưa suống đây ,cũng may mưa cũng lớn ,nhưng phải tìm chỗ trốn mưa .

      Người cầm đầu đội trật tự an ninh tự mình quyết định nhanh :"Chị dâu , bằng dẫn bọn em đến chỗ ở xem ,nếu ổ khóa phức tạp có thể mở được ,trong đây có tiểu Lưu là có tài mở khóa rất tốt."

      Chu Lăng mừng rỡ hỏi:"Như thế tốt quá ,vậy làm phiền mọi người ."

      Tiểu Lưu quả nhiên rất nhanh ,cậu ta dùng cây sắt chỏ vào ổ khóa , biết làm sao chỉ xoay vặn hai cái ,khóa cửa bị mở ra .

      đợi Chu Lăng mời mọi người vào uống trà ,cả nhóm liền lấy cớ còn trong giờ làm việc ,cúi chào rồi .Chu Lăng vào nhà đóng cửa lại ,đổi dép vào tắm rửa ,rồi ra ngồi viết truyện.

      Sắp sửa đến giờ ngủ rồi ,mà Ngô Ngôn vẫn chưa trở về ,Chu Lăng do dự lúc lâu ,đem bàn uống nước trong phòng khách chuyển đến trước cửa dựa vào ,sau đó thử đẩy cửa xem qua ,thế này mới nhàng thở ra ,trở về phòng ngủ .

      Chu Lăng bị tiếng nổ làm cho bừng tỉnh , trong phút chốc ngồi xuống ,lại phát trước mắt mảnh tối đen ,trời vẫn còn chưa sáng .

      Qua vài giây ,mới thích ứng , liền thấy bóng đen trước cửa chợt lóe ,tiếp sau đó đèn được bật sáng .

      "Em làm cái gì ?"Ngô Ngôn đứng ở trước cửa ,thấy vợ bình yên ngồi ở giường ,thở dài nhõm hơi đồng thời lại nhị được tức giận :

      "Lấy bàn uống nước ngăn ở trước cửa làm gì?"

      Chu Lăng đột nhiên bị ánh sáng chiếu vào mở ra được mắt ,đành lấy tay che mắt, :"Ổ khóa kia chỉ cần tùy tiện lấy cái gì cho vào cũng mở được ,em lo lắng .Mà mấy giờ rồi bây giờ mới trở về ,thời điểm lúc lại đưa chìa khóa cho em ,hại em thiếu chút nữa vào được nhà ,may là có người trong nhóm trật tự an ninh giúp mở khóa... ách xì cái ," hãy đem đổi khóa ,ổ khóa này quá kém, an toàn."

      Ngô Ngôn trầm mặc chút ,còn có trả lời ,chợt nghe thấy tiếng người ở bên ngoài cửa hỏi "Tiểu Ngô làm sao vậy ?"

      vội vàng ra ngoài xin lỗi , linh tinh qua loa này nọ , cẩn thận đụng vào ghế dựa trong phòng khách ,lúc tiến vào phòng phủ sắc mặt được tốt lắm .

      Chu Lăng ngủ mơ mơ màng màng lại để ý ,chỉ :"Nhanh tắm rửa rồi ngủ ,nửa đêm rồi ,sáng ngày mai còn đâu nữa ?" xong cái nằm xuống tiếp tục ngủ.

      "Đây phải là tất yếu ."

      Chu Lăng có nghe cái gì ,hỏi :"Cái gì ?"

      " , tất yếu phải đổi khóa ."

      Chu Lăng tỉnh táo lại ,kinh ngạc hỏi :" phải đổi khóa sao? lại có ở nhà nhiều ,vẫn là nên đổi khóa an toan chút ,cùng cần phải dùng loại đắt tiền ,khoảng trăm đồng là đủ rồi ."

      Ngô Ngôn nhìn ,hỏi :"Em đổi khóa là phòng ai?"

      Chu Lăng ngẩn người :"Cũng phòng ai ,chính là khó kia rất dễ dàng mở ra , an toàn."

      "Chúng ta đây là ở bộ đội ,có cái gì an toàn ?Mà cần khóa cửa cũng có việc gì ."

      Lúc này đây Chu Lăng cũng rốt cục nghe ra trong giọng kia nồng đậm hờn giận ,kinh ngạc :" tâm tình tốt sao ? Có phải hay công việc thuận lợi ?"

      Chuyện công việc em cần hỏi đến ,đây là kỷ luật ."

      Chu Lăng nhìn cái xem thường ,nếu phải là tức giận , mới lười hỏi đến đâu ,giống như biết kia nguyên tắc đều phải giữ bí mật vậy .

      "Vậy tức giận cái gì ,nửa đêm còn nhanh ngủ ,sáng ngày mai cần làm à?"

      "Chu Lăng e có phải hay , tín nhiệm quân nhân bọn ?"Ngô Ngôn để ý đến tới lời của ,nghiêm túc hỏi.

      Chu Lăng sửng sốt chút ,hỏi :" làm sao có thể cho rằng như vậy ?"

      "Chúng ta là ở đây bộ đội ,vì sao em lại muốn đổi khóa tốt ?Trong này bộ đội có ai đến trước cửa rình mò trong nhà sao? Em để cho người khác biết , họ nghĩ như thế nào? Nhất là chiến sĩ kia giúp em mở khóa ,cũng nghĩ như thế nào ?"

      "Đều chính là cảm thấy an toàn ,lại cũng chưa có người nào đến trước cửa rình mò ,em ở nhà mình cảm thấy sợ hãi thể sao?"

      Chu Lăng cũng kiên nhẫn ,xoay người đưa lưng về phía ,"Nửa đêm , ngủ ,nhưng em phải ngủ."

      Ngô Ngôn trừng mắt nhìn lưng ,nửa ngày mới xoay người ra ngoài .

      Chu Lăng nghe thấy động tĩnh ,chắc là tắm rửa , nghĩ lại nghe thấy tiếng động ở cửa phòng khách ,vội vàng chạy ra gọi :"Ngô Ngôn làm gì vậy ?" có nghe thấy tiếng trả lời , mở cửa ra lại thấy người đâu ,vội vàng chạy đến ban công nhin xuống xung quanh chỉ thấy Ngô Ngôn nhanh đến trụ sở bên kia ,trong chốc lát truyền xa đến trận cười ,dưới ánh trăng mông lung , mờ hồ có thể thấy được đám chiến sĩ xuất ở sân tập thể dục .

      Khẩn cấp tập hợp ?Ngô Ngôn đây là làm cái gì ?
      Sô Cô la Đắng, neletaChris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    Trạng thái chủ đề:
    Không mở trả lời sau này.