1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Ông xã là bộ đội đặc chủng - Hàn Dạ Sơ Tuyết (63+KT - HOÀN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
  • Trạng thái chủ đề:
    Không mở trả lời sau này.
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 9: Ông xã dĩ nhiên là bồ đội đặc chủng

      Ngô Ngôn là quân nhân cho nên có hình thức mạnh mẽ vang dội, Chu Lăng có tính cách là cái liền làm ngay.

      Cho nên buổi tối đó ngồi mất hơn hai tiếng đồng hồ ,cuối cùng cũng chọn được nơi để ,hai người liền tự trở về phòng thu xếp mọi thứ tốt ,rồi ngủ ,sáng ngày hôm sau thẳng đến nhà ga ,mua vé chiều tầm bốn giờ Quế Lâm.

      Ngày đầu tiên tuần trăng mật ,của vợ chồng mới cưới là quyết định ở tại Quế Lâm ,"Quế Lâm sơn thủy giáp thiên hạ"( non nước Quế Lâm đẹp nhất thiên hạ) nơi này Chu Lăng là sớm muốn rồi .

      Quyết định xong trọng điểm ,là bọn họ đều tự trở về phòng ngủ , biết Ngô Ngôn nghĩ như thế nào ,dù sao Chu Lăng là kiên quyết đồng ý ở nhà động phòng.

      Cho dù nếu là sớm kết hôn , ngày hôm qua còn phân phòng ngủ ,mà hôm nay lĩnh chứng nhận ,liền chuyển vào ở cùng chỗ , cũng rất xấu hổ a!

      Cho dù nếu chỉ có hai người bọn họ ở nhà ,nhưng đây vẫn là nhà ba mẹ.

      Cho nên im lặng lên tiếng trở về phòng đóng cửa ngủ ,cũng xem, liếc mắt nhìn Ngô Ngôn cái.

      Nằm ở giường , thế này mới thở phào nhõm môt cái ,vừa rồi là sợ Ngô Ngôn cầu cùng vào a, khi đó biết đáp ứng hay cự tuyệt đây.

      Mua xong vé xe lửa ,cả gia đình phải đến nhà bà ngoại .

      Ông bà nội của Chu Lăng sớm mất , cho nên ngày tết hoặc là có đại gì ,bọn họ đều là đến nhà bà ngoại.

      Lần này Chu Lăng kết hôn ,đương nhiên là phải để tiếng.

      Ông bà ngoại của , giờ đây tuổi tác cũng cao ,thời điểm sinh ra mẹ Chu Lăng ,lúc đó bà ngoại bốn mươi.

      Ông ngoại chín mươi hai tuổi , thấy cháu trở về còn dẫn theo cháu rể ,khuôn mặt vui mừng tươi cười.

      Gần hai năm nay ông ngoại đứng được thuận tiện cho lắm, lỗ tai lại được tốt , cho nên cả ngày đều ngồi ở nhà xem ti vi để đốt thời gian.

      Bà ngoại thân thể tốt ,nhưng mắt nhìn được lắm , chuyện nhất định là phải đến gần trước mắt mới thấy là ai.

      Bà ngoại nhìn thấy con dẫn theo con rể trở về ,liền lập tức lôi kéo lại hỏi, lại oán trách lên mua nhiều quà như vậy ,nên tiết kiệm tiền để sống về sau.

      Sau lại vào phòng bếp nấu cơm , bà ngoại vụng trộm hỏi Chu Lăng:

      ''Nó ở thành phố N tham gia quân ngũ ? Thành phố N cách xa nhà chúng ta sao?"

      Chu Lăng rửa đồ ăn , để ý :"Nghe thấy là ngồi xe lửa khoảng mười mấy tiếng"

      "Xa như vậy a? Thành phố N là thuộc Trung Quốc sao?"

      Chu Lăng gì ,trầm mặc lúc ,sau mới trầm trọng :"Đúng"

      "Chúng ta đây cũng là người Trung Quốc sao?"

      Chu Lăng cơ hồ hộc máu ,miễn cưỡng chấn định lại tinh thần ,còn kiềm chế biểu tình dở khóc dở cười lộ ra:"đúng"

      Bà ngoại gật gật đầu:"gả cho người ta rồi, còn giốn như trước nữa ,phải chịu khó chút ,đối với Tiểu Ngôn cũng được hung dữ, mà phải ôn nhu..."

      Ở nông thôn có thói quen là ,mời khách ăn cơm đều là thịt cá, hai đĩa thịt lợn to đầy béo ngậy , gà ,cá cũng đĩa to, Chu Lăng nhìn đến thích ,chỉ gắp rau dưa ăn mấy miếng.

      Ngô Ngôn ra kén chọn ,cái gì cũng có thể mồm to ăn ,chính là bà ngoại gắp cho mấy cái đùi gà to lực lưỡng cũng cắn, lại ăn mấy bát cơm to, làm bà ngoại mừng rỡ cười ha ha ngừng.

      Bởi vì muốn để kịp chuyến xe lửa, bọn họ ăn cơm xong liền trở về nhà ,tiện đường mua ít hoa quả để xe ngồi ăn ,Chu Lăng còn mua thên vài cái bánh ngọt .

      ghét nhất ăn cơm xe lửa, vừa khô lại khó ăn, Ngô Ngôn nghe như vậy ,liền đến quán mua ít đồ ăn chín ,vào siêu thị mua ít bánh quy ,hạt dưa ,sữa chua linh tinh gì đó ,chuẩn bị cho xe lửa ăn.

      Hai lão nhân nhìn săn sóc như vậy đều cực kỳ vừa lòng, đối với càng thêm thân thiết, Chu Lăng cơ hồ muốn ăn dấm chua ,la hét thẳng đến bọn họ có con rể cần con .

      Bị lão ba,lão mẹ hung hăng cười nhạo chút ,Ngô Ngôn lại vụng trộm nắm chặt tay , trong mắt tràn đầy hạnh phúc và thỏa mãn.

      Vé xe mua là giường mềm ,bọn họ cũng có nhiều hành lý , chẳng qua cũng chỉ có vài bộ quần áo để trong ba lô, hướng đến giường hai người đối diện nhau ngối xuống ,đột nhiên phát , bây giờ cũng biết là muốn làm cái gì.

      Phải mười mấy tiếng nữa mới có thể đến nơi, mà cũng buồn ngủ, nghĩ nghĩ ,đứng dậy ngồi lên giường của Ngô Ngôn, ngồi dựa vào :

      "Thời gian vẫn còn sớm ,chúng ta hãy chuyện phiếm ,em còn biết ở bồ đội làm chức vụ gì nữa."

      Ngô Ngôn sửng sốt chút ,rất kỳ quái nhìn :

      “Chị dâu phải cho em rồi sao"?

      Chu Lăng lắc đầu :" Đại tỷ chỉ là thuộc hạ của ông xã tỷ ấy, là thiếu tá ,cái khác cũng chưa ."

      Ngô Ngôn thử thăm dò thò tay đến bên cạnh hông , cầm tay nhàng nắm vào ,cảm giác được thân thể Chu Lăng hơi cứng chút ,trầm tĩnh lại ,sau đó liền bỏ thêm phần lực ôm sát, giọng :

      " là bồ đội đặc chủng nhị đại đội ,nhị trung đội trưởng, tương đương với cấp doanh trưởng, quân khu XX thành phố N, đại khái tháng sáu cuối năm vừa rồi được đề bạt."

      Chu Lăng cơ hồ nín thở đứng lên ,tốt xấu gì cũng nhớ mình xe lửa ,thế này mới kinh ngạc há to miệng ,quay đầu nhìn nửa ngày mới :" là bồ đội đặc chủng?"

      Ngô Ngôn thấy phản ứng lớn như vậy ,cũng có chút khẩn trương :

      "Là ,hơn nữa so với bình thường bồ đội dã chiến càng vất vả ,càng nguy hiểm ,em để ý sao"?

      " là bồ đội đặc chủng ?"Chu Lăng lại hỏi lần nữa ,biểu tình là như vậy giám tin.

      Ngô Ngôn giám tiếp nữa chỉ nhàng gật đầu!

      "Oa khó trách lợi hại như vậy, người mà có thể đánh nhiều người như vậy ,mà vẫn có bị làm sao!

      Vậy có phải hay bộ đội đặc chủng diễn tập giống như trong ti vi?"

      Chu Lăng trong ánh mắt lóe sáng , rất thích bồ đội đặc chủng , nghĩ tới mình có thể gả cho bồ đội đặc chủng, làm phu nhân là rất hạnh phúc.

      Nga, được , muốn nhanh té xỉu...

      Ngô Ngôn thấy tức giận vì mình là bồ đội đặc chủng ,cũng yên lòng cười :

      "Tuy hay xem ti vi ,nhưng khẳng định ti vi là giống với bọn , thứ nhất bọn là bồ đội đặc chủng nên có rất nhiều việc đều phải giữ bí mật ,thứ hai là cuộc sống của bọn kỳ là hết sức buồn tẻ ,nếu tình hình thực tế mà được ghi lại bằng máy ảnh, chỉ sợ có người nhìn

      " cũng đúng."Chu Lăng lý giải gật gật đầu cười ,chuyển đề tài , hẳn mỗi ngày đều đứng nắng huấn luyện phải ? Như thế nào mà vẫn trắng vậy ?

      Hại em nghĩ ở đơn vị làm trong văn phòng."

      Ngô Ngôn mặt đỏ lên , là cũng là có biện pháp a, biết làm sao phơi nắng vài năm như vậy mà có đen.

      Vì chuyện này , cũng hay bị chiễn hữu chê cười ,còn có người cười là tiểu bạch kiểm
      thể tưởng được qua nhiều năm như vậy ,rốt cục cũng có người giễu cợt nữa ,mà tại lại bị vợ cười nhạo.

      thẹn quá hóa giận ,liền tà ác ôm chặt vợ, cái tay kia để bụng, ngón tay bắt đầu dở trò gù lên.

      Chu Lăng hét lên tiếng ,vội vàng thoát ra vòng tay ôm ấp của , mặt căng ra đỏ bừng :

      "Quân tử động khẩu chứ động thủ a, sao có thể ra tay gù em?

      Nhìn xem mắt của Ngô Ngôn chớp động sung sướng thành công trò đùa dai , phục xông đến sau lưng gù lên.

      nguyên bản là ôm hy vọng ,nhưng lại nghĩ tới Ngô Ngô cường tráng như vậy, thế nhưng cũng sợ buồn, ngón tay vừa chạm đến thắt lưng liền cười né tránh.

      Đây là lần đầu tiên Chu Lăng thấy cười , khỏi ngây người : oa khuôn mặt cười rộ lên là sáng lạn a!

      Ngô Ngôn bị nhìn chằm chằm như vậy ,mặt chậm rãi đỏ lên ,tim đập nhanh hơn ,tầm mắt cũng theo ánh mắt của chậm rãi nhìn xuống ,nhìn chằm chằm đôi môi đỏ tươi kia ,cảm thấy miệng mình có chút khô.( a có tính đỏ mặt hay sao ý* )

      "Giường mười ,giườgg mười hai ,chính là ở đây"

      Đột nhiên có giọng ,đem bọn họ hoảng sợ ,vội vàng tách ra nhìn về phía người tới.

      Người đến là phụ nữ, mang theo hai đứa bé , lưng địu đứa , tay trái nắm đứa ,tay phải còn kéo theo cái va ly hành lý lớn.

      Ngô Ngôn vội vàng đứng lên giúp đem hành lý đặt lên ,Chu Lăng cười :

      "Đại tỷ trước ở dưới ngồi nghỉ lát."

      Đại tỷ liên tục cảm ơn ,rồi lấy túi hạt dưa trong túi xách đặt lên bàn:

      "Đây là hạt dưa ở nhà chúng tôi tự sao ,hai người ăn thử ."

      Chu Lăng ngồi nhìn nửa ngày cũng nhận ra là hạt dưa gì, lấy mấy hạt nhấm nháp ,thấy rất thơm ,nhưng lại rất khó bóc , nghĩ qua là liền cắn.

      "Đại tỷ ,người đến nơi nào vậy ?"

      Đại tỷ tên chỗ ,đâị khái là cái địa phương , hoàn toàn chưa từng nghe qua.

      Nhìn xem đồng hồ mà hơn sáu giờ ,bây giờ mới phát chính mình đói bụng ,bọn họ hơi sơ xuất ,bởi vì lúc chạng vạng bắt xe ,lại đề cập tới chuyện cung cấp bữa tối, chỉ có xe đẩy bán mì ăn liền ,và đồ ăn vặt , tới lui.

      Chu Lăng có lỗi nhìn Ngô Ngôn ,hỏi:" ăn mì ăn liền được ?

      " cái gì ,cũng đều ăn được ,bình thường cũng hay ăn mì ăn liền ."

      Ngô Ngôn gọi xe đẩy đến mua hai bát mì ,lại cầm mấy cái chân giò hun khói,

      "Tiểu Lăng em muốn ăn cái gì ?"

      Chu Lăng lắc đầu :"Em ăn bánh và hoa quả là đủ rồ i, hơn nữa còn có ít đồ ăn chín." lấy đồ ăn ở trong túi ra rồi để ở bàn,cười ,

      "Đại tỷ ,với hai bạn ,đến ăn cùng cho vui."

      Đại tỷ vội vàng khoát tay :" ăn thôi ,Mẹ con tôi trước đó ăn qua cơm chiều rồi mới lên xe."

      Chu Lăng cũng khách khí ,cầm bánh bích quy và sữa chua đưa cho hai bạn ăn ,rồi chính mình bắt đầu ăn, đói bụng ,giữa trưa chỉ ăn thức ăn ,cơm cũng ăn nhiều.

      Ngô Ngôn ăn hai bát mì ăn liền ,lại ăn chân giò hun khói ,Chu Lăng biết , khẳng định là ăn chưa no,liền đưa phần bánh còn lại cho :

      "Em ăn cái là đủ rồi , hãy ăn ,buổi sáng ngày mai đến Quế Lâm xuống xe tìm khu vực bán đồ ăn sớm chút ,để vừa vặn ăn thử món cháo Quế Lâm."

      Hai bạn trợn mắt há hốc miệng mà nhìn Ngô Ngôn đem hai cái bánh mì khô còn lại ăn hết ,lại ăn tiếp mấy cái chân gà nướng mà Chu Lăng để lại ,nới rộng cái miệng nhắn ra:

      "Chú ,có thể ăn được nhiều a!"

      Chu Lăng phốc xích bật cười tiếng.

      Đại tỷ vội vàng xin lỗi , nhưng ra Ngô Ngôn cũng để ý , cơ hồ bọn họ là bồ đội , cho nên mỗi người đều có thể ăn nhiều như vậy,cho dù trước kia ăn như vậy , vào tuần là liền đuổi kịp.

      ăn xong lau miệng ,nhìn xem đồng hồ ,xem hai bọn cũng bắt đầu mệt mỏi ,liền :

      "Đại tỷ ,người mang theo bọn có tiện ,liền ngủ giường mềm này ,tôi ngủ giường cứng là được rồi."

      "Như vậy sao được, giường mềm này giá đắt hơn mấy trục đồng."

      Chu Lăng khoát tay :" có việc gì ,chị hãy ngủ , ấy rất đơn giản có thể ngủ trong chiếc giường đó.

      *************************************
      neletaChris thích bài này.

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 10: Lần đầu đau đớn.

      biết vì sao ,buổi tuổi hôm nay Chu Lăng ngủ rất say sưa, mặc dù thường hay lại bằng xe lửa ,ngồi ở xe lúc nào cũng nửa tỉnh nửa mơ , thỉnh thoảng lại còn gặp giấc mộng, như lúc này đây ngủ thẳng đến trời sáng ,mà cũng gặp giấc mộng lần nào.

      Buổi sáng bị tiếp viên kiểm phiếu đánh thức trong khi ,khó có được tinh thần khoan khoái.

      Ngô Ngôn tựa hồ sớm lên , ngồi xuất thần ở bên giường , biết suy nghĩ cái gì, thấy tỉnh, liền lấy khăn rửa mặt ,đồ dùng cá nhân trong túi ra đưa cho , rồi nhanh nhẹn đứng lên cầm cái chăn mỏng lên gập thành khối đậu phụ.

      Thông qua mạng, bọn họ chọn được cái khách sạn nổi tiếng ,tuy rằng có quầy ba cao cấp, nhưng đổi lại là đối diện với dòng sông Li Giang ,phục vụ lại tốt ,rất nhiều người đến Quế Lâm đều lựa chon nơi này.


      Ông chủ là người địa phương ,và khách sạn này cũng là của chính ông , do nắm bắt được thời cơ, du khách đến đây du lịch càng ngày ,càng đông, ông liền đem nhà ở của mình cải tạo thành nhà nghỉ ,làm hơn hai mươi năm , rồi dần dần mở rộng thành khánh sạn bây giờ.

      Cũng may bây giờ phải là mùa du lịch ,tháng chín khai giảng đầu năm học ,tháng mười nghỉ đông lại cũng chưa tới, cho nên bọn họ rất thuận lợi thuê được căn phòng tốt ,lại đối diện với quang cảnh của dòng sông Li Giang.

      Chu Lăng vừa vào đến cửa ,liền nhanh chóng chạy vào nhà vệ sinh ,tuy rằng trong xe lửa có điều hòa ,nhưng chịu nổi đươợc khi xuống khỏi xe mà tắm rửa ,gội đầu.

      Đem quần áo sạch đặt lên tủ để đồ ,lưu loát đem quần áo người cởi ra ,mở vòi tắm hoa sen đứng ra ,dòng nước ấm xả mạnh lên người , cảm thấy hơi đau ,làm cho nhịn được thở dài ra tiếng, cũng nhớ đến chíhh mìhh ngửa đầu đứng ở trong nước
      cho nên nhất thời hô hấp khó khăn ,lại cẩn thận hít mũi ,đem nước theo trong lỗ mũi hút vào ,bị nghẹn lớn tiếng ho sặc sụa lên, ngừng lau cái mũi ,nhưng vẫn còn khó chịu.

      Ngô Ngôn ở bên ngoài nghe thấy tiếng ở trong phòng tắm ,vội vàng tới cửa hỏi :

      "Tiểu Lăng , làm sao vậy?"

      Chu Lăng nghiêng người , :" có việc gì ,chỉ là bị sặc nước chút ."

      Người nhắm mắt lại ,vừa ,vừa vươn cánh tay ra , mò cái giá ở trong phòng tắm ,chuẩn bị lấy bánh xà phòng thơm , đúng lúc thời điểm đứng được cân bằng cho lắm, nên bị sen cây rơi xuống va vào ,làm cho lảo đảo cái ,đầu đập vào cái tủ đựng đồ .


      Ngô Ngôn nguyên bản hỏi xong ,liền tính xoay người trở về tiếp tục xem ti vi ,trong lúc vô ý lại phát thấy cửa phòng tắm làm bằng kính trong suốt ,ngọn đèn ở bên trong đem phòng tắm chiếu sáng trưng ,thân hình của Chu Lăng chiếu vào cửa kính ,thấy lộ đường cong .

      Ngô Ngôn ngay tại chỗ liền giật mình cái ,trong lòng tuy rằng thỏa mãn ,nhưng vẫn luyến tiếc nhắm mắt lại ,lưu luyến xoay người rời .

      Trong lòng vốn có chút mờ ám , đột nhiên nghe thấy tiếng kêu đau của Chu Lăng ,theo bản năng liền phá cửa xông vào hỏi :

      "Tiểu Lăng ,làm sao vậy ?Xảy ra chuyện gì ?"

      " có việc gì ,chỉ là ở đầu..."Chu Lăng mở mắt ra thấy Ngô Ngôn đứng ngay ở trước mặt mình ,hét ầm lên ,vội vàng che ngực ,rồi xoay người ngồi xuống ," ra ngoài.... ra ngoài..."

      Ngô Ngôn chật vật rời khỏi phòng tắm ,trước mắt là bộ ngực cao vút ,và cái mông tuyết trắng , sờ sờ cái mũi ngồi trở lại sô pha tiếp tục xem ti vi.

      Khuôn mặt của Chu Lăng đỏ bừng ,đứng dưới vòi hoa sen xả nước xuống , biết sớm muộn gì cũng cùng với Ngô Ngôn ML , nhưng lần này bị nhìn thấy hết thân thể ,mà có chuẩn bị tâm lý , là sấu hổ tột đỉnh , cũng biết lát nữa ra ngoài cái gì.

      còn hứng thú tắm rửa nữa , vội xả sạch qua lần ,liền mặc xong quần áo ,lại ra ngay, mà còn do dự đứng trước cửa .

      Rất muốn ra ngoài ,nhưng khi tay gần chạm đến tay nắm cửa , liền rụt trở về ,gặp mặt xấu hổ rất nhiều a!

      Nhưng là thể cứ ở mãi trong phòng tắm được, nên trong đầu thôi thúc tự động viên chính mình ,cúi người xuống mở cửa ---cửa này là quá kém ,va cham cái liền mở ra ,thế nhưng khung cửa cùng ổ khóa lại có việc gì....có lẽ nên kém?

      Đem dũng khí ,cổ vũ lần ,lại lần ,Chu Lăng rốt cục cũng mở cửa bước ra khỏi phòng tắm.

      Ngô Ngôn bày bữa sáng ra để bàn ,nghe thấy thanh ,cũng quay đầu lại ,:

      "Mau tới ăn sớm chút."

      nhàng thở ra , qua nhìn lên bàn cười :

      "Thơm quá a ,đây là cháo Quế Lâm sao?"

      "Còn có bánh trôi và sữa ngựa nữa , mới vừa rồi ra ngoài tìm quán mua đồ ăn sáng , thấy nhiều người hay gọi hai món này ,nên cũng mua thử."

      Chu Lăng ngồi xuống ,cầm chiếc thìa ăn ngụm cháo ,quả nhiên là rất ngon hạt gạo cũng rất mềm và dẻo ,lại ăn thêm viên bánh trôi ,vừa ngọt vừa mềm ,lại uống thêm ngụm sữa ngựa ,trong veo mà ngon miệng, ăn mà ánh mắt đều tươi đẹp lên.

      Ngô Ngôn tắm giặt trước, đúng lúc ra , thấy Chu Lăng vừa vặn ăn no , mắt híp lại ngồi dựa vào sô pha , vừa xem ti vi, vừa lau tóc thấy ra ,cười :

      " sao ăn xong trước , rồi mới tắm ,đồ ăn đều bị nguội hết cả rồi .

      "Nhanh ăn , ăn xong chúng ta chơi."

      Ngô Ngôn mồm to ,đem phần còn lại ăn ,ăn xong liền thu dọn rác lại ,rồi đến ngồi xuống bên cạnh Chu Lăng ,thuận tay cầm lấy cái khăn mặt ở trong tay ,giúp lau tóc.

      Vốn tắm rửa xong ,lại ăn no ,mà cảm thấy bỗng nhiên hơi mệt , tại lại có người làm thay ,lực đạo cũng vừa phải ,Chu Lăng mừng rỡ nghỉ ngơi ,liền đem đầu hơi nâng lên để chà lau ,cả người trầm tĩnh lại ,cơ hồ ngủ quên.

      "Tiểu Lăng."

      "Ưm"

      "Tiểu Lăng."

      Lần này giọng ngay tại bên tai ,nóng nóng hơi thở phả qua vành tai, Chu Lăng vội vàng mở to mắt ra ,nhìn gần ngay trước mắt là khuôn mặt tuấn tú,và hơi đỏ.

      Còn chưa kịp gì ,Ngô Ngôn ném khăn mặt xuống nền , tay lưng ôm vào , tay đỡ lấy cái ót của ,rồi bắt đầu hôn xuống dưới.

      Chu Lăng cơ hồ vặn vẹo từ chối chút ,nhưng cũng rất nhanh nhắm mắt lại , ngẩng mặt nghênh đón.

      Tuy rằng vừa mới hai tám tuổi ,nhưng ở thời thiếu nữ cũng biết ở mạng nhìn bao nhiêu ,xem bao nhiêu quyển sách đều về tình dục, bao nhiêu AV ,bao nhiêu GV, đối với chuyện làm tình , cũng rất tò mò.

      tại người đàn ông trước mắt này là người chồng hợp pháp của , tuy rằng thẹn thùng ,nhưng lại biết như thế nào mà cự tuyệt? .

      Đặc biệt đây là lần đầu tiên, cho nên hai người cũng có thành thục về chuyện này cho lắm ,nếu như vậy khó có thể mà đạt được tới mức cực điểm.

      Chỉ sợ rằng ,bằng với hiểu biết của mình , học được ở mạng, mà sớm bắt đầu ở người mà thí nghiệm.

      Ngô Ngôn buông miệng ra, rồi chậm rãi hôn xuống dưới, Chu Lăng mơ hồ hỏi:

      "Cửa...đóng sao?"

      "Đóng."Ngô Ngôn tay ôm lấy phóng tới giường, cả người nằm phủ lên người , rồi tiếp tục hôn, bên đem quần áo đều cởi hết ra ,sau đó hướng đè ép xuống...

      Chu Lăng bắt đầu buồn bực ,trừ bỏ lúc màn rạo đâù ra, chính là về sau , từ đầu tới đuôi cũng có hưởng thụ được khoái cảm như trong truyền thuyết ,ngược lại sau khi kết thúc thể nằm ở giường mà giả chết....

      là rất đau , đau đến nỗi ngay cả buồn vệ sinh mà cũng muốn ,cảm giác chân đều như đứng lên được .

      đến Quế Lâm du lịch a ,chứ phải đến ngủ a....

      Ngô Ngôn tựa hồ rất áy náy ,cho nên cố gắng chiếu cố ,trong chốc lát hỏi có muốn ăn hay này nọ, trong chốc lát lại hỏi có muốn uống nước hay ,trước vào phòng vệ sinh cũng là ôm vào ,nếu phải Chu Lăng đuổi ra ,chỉ sợ phải giúp đem nước tiểu.

      Chu Lăng nghiêm mặt ngồi bồn cầu ,trong lòng đem từng chữ ,từng chữ ở trong quyển sách về tình dục ra mắng cẩu huyết lâm đầu.

      NND,là ai ban đầu hơi đau ,nhưng rất nhanh cảm giác được khoái cảm a? Là ai có thể cao triều a , muốn xé quyển sách đó ra ,nguyền rủa bọn họ cả đời đều có cao triều
      Neavah Redneval, neletaChris thích bài này.

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 11: Sử ngũ nương.

      Ra khỏi phòng vệ sinh ,Chu Lăng nhìn lên giường ,chăn ,ga hỗn độn ,loạn thành vấn đề ,mà vấn đề lớn nhất là bẩn a!

      vệt hồng hồng dính ngay ga giường trắng tinh kia ,có ánh mắt nhìn đến ,quay đầu lại là người phục vụ khách sạn đến thay ga giường , như thế nào mà giải thích đây?

      Chẳng lẽ , bọn họ tới khách sạn để động phòng đêm tân hôn sao?

      Quay đầu lại nhìn người phục vụ ,

      " Này đại khái là bồi thường tiền ,"

      Rồi nhìn sang Ngô Ngôn :"nhiệm vụ này liền giao cho ha."

      Ngô Ngôn trừng mắt nhìn vệt máu kia ,suy nghĩ nửa ngày , rồi lấy con dao Thụy Sĩ ở trong ba lô ra ,liền cầm ga giường lên răng rắc ,răng rắc xé ra rồi đem vệt máu kia dấu xuống dưới .

      Trong con mắt của Chu Lăng kinh ngạc , biết người ta như thế nào mà đoán được ,mặc dù vẫn còn nhưng bằng như lúc trước , chừng người ta tưởng là dì cả của đến .

      Tuy Ngô Ngôn dấu xong vệt máu kia ,nhưng lại có dừng tay mà là đem ga giường xé rách thành hai nửa bằng nhau.

      Chu Lăng trợn mắt há hốc mồm nhìn xem ,đây là cái tình huống gì ,đem ga giường biến thành như vậy a? Đánh nhau?

      Nhưng rất nhanh mắt lại trừng lớn hơn nữa :

      Ngô Ngôn đem ga giường vừa bị xé ra ghép lại cùng chỗ ,nếu mà nhìn kỹ cũng biết được ở giữa bị thiếu mất khoảng.

      "Qúa lợi hại !" nhịn được sợ hãi than .

      Ngô Ngôn nhìn kỹ xem , có sơ hở gì, rồi mới để lên giường , :" đây là thuộc loại ngụy trang ,bọn học qua."

      Người phục vụ kia tuy dùng ánh mắt kỳ dị nhìn hai người bọn họ liếc mắt cái ,nhưng cũng gì ,lấy tiền xong ,liền đưa ga giường mới đến.

      Trong khi đó Chu Lăng vung nắm tay đánh lên sô pha ,xấu hổ ,ảo não trừng mắt nhìn Ngô Ngôn.

      Bởi vì ngoài ý muốn ,bị vạch trần tình ,Chu Lăng nằm ở giường suốt ngày .

      Tối đến Ngô Ngôn chỉ ôm ngủ , có làm gì ,ngày hôm sau rời giường ,Chu Lăng vẫn cảm thấy phía dưới vẫn còn đau.

      Vì thế ,cả giận :"Em đến Quế Lâm là tới chơi ,chứ phải đến để ngủ !

      Em mặc kệ ,em muốn chơi ,là đem em hại thành như vậy , phải hoàn toàn chịu trách nhiệm!"

      Ngô Ngôn trầm mặc trong chốc lát ,hỏi

      "Hay là cõng em ?"

      Chu Lăng liếc trắng mắt :"Mới cần ,như vậy cũng quá mất mặt."

      "Nếu chúng ta ở lại Quế Lâm chơi vài ngày ,dù sao ngày nghỉ của vẫn còn dài."

      "Khó mà làm được ,em còn muốn Lệ Giang nữa ,hơn nữa trong nhà chắc cũng chuẩn bị xong tiệc rượu ,trước ngày mười chúng ta phải trở về ."

      Chu Lăng có ý tốt liếc mắt cái chăm chú nhìn xuống hạ thân của Ngô Ngôn ,

      "Theo em thấy vấn đề lớn nhất chính là chỗ ấy của quá lớn , bằng bắt nó chút ,đỡ phải về sau nó làm em còn đau."( pó tay với pà chị, đầy người muốn lớn mà được ,chị lại mong nó ).
      Ngô Ngôn từ miệng thở hơi lạnh ra ,theo bản năng cả người liền bước tới đứng trước mặt , Chu Lăng cười ha ha đứng lên ,lại tác động xuống hạ thân ,đau đến nhăn mi lại .

      Ngô Ngôn vội vàng đỡ lấy ,nếu là chỗ khác bị thương , còn có thể giúp xoa xoa, bóp....nghĩ đến chỗ kia bị thương ,Ngô Ngôn cảm thấy luồng nhiệt nóng lên .

      Tầm tuổi này vốn chính là thời kỳ ham muốn dục vọng mạnh mẽ nhất , tốt nghiệp trung học xong ,liền ở luôn trong quân doanh ,cơ hồ nhìn tới phụ nữ .

      Ông trời lại ban cho tính cách khô khan ,ban cũng có ,thân thể tốt ,tinh lực dồi dào.

      tại rốt cục cũng kết hôn ,rất ham muốn đến tư vị ,có thể nào cho biết đên đầy đủ mùi vị tinh hoa?

      Nếu có thể cho làm ,buông thả lần , chừng đêm bảy lần như trong truyền thuyết cũng như chơi.

      giờ phút này ở quá gần ,Ngô Ngôn phải mặc quần ngủ rộng thùng thình kia, mà là mặc quần bò bó sát người ,hoàn toàn đem cái bí mật của bại lộ ngay ở trước mặt Chu Lăng.

      Chu Lăng lập tức đỏ mặt lên ,lại là xấu hổ ,ảo não ,chỗ kia của mình vẫn còn rất đau ,người này thế nhưng lại phản ứng.

      Ngô Ngôn cũng đỏ mặt ,thấp giọng giải thích :

      " ... có việc gì ,em nghỉ ngơi , tắm rửa cái."

      Chu Lăng thấy cũng để ý thân thể chính mình ,trong lòng buồn bực ,mà cũng có chút đau lòng, đành lòng để tắm nước lạnh .

      Tuy rằng ngượng ngùng cái gì ,nhưng lại cố ý đem thân mình đến ,lấy tay bắt đầu cọ nên vật cứng rắn kia của .

      Ngô Ngôn "ưm" tiếng vội vàng ngăn tay :"Đừng ..thân thể em..."

      "Đừng nhúc nhích ,em giúp bằng tay"

      Chu Lăng ngượng ngùng nhìn ,lại ngượng ngùng cúi đầu xem vật kia ,chỉ lắc lắc đầu , tay lại giãy dụa theo chỗ khóa quần cho vào.

      Quần bò thắt lưng có vẻ chặt ,tư thế lại tự nhiên ,chỉ có mấy cái đầu ngón tay miễn cưỡng vào trong.

      Ngô Ngôn cảm giác thấy ngứa ngáy tựa như ngứa đến máu nóng sục sôi ,trong lòng Ngô Ngôn hận thể xé rách quần áo ,hung hăng vào trong .

      Chu Lăng hạ thân vẫn còn đau ,lại thể vào được .

      Ra tay cởi bỏ nút thắt ,kéo khóa xuống ,muốn ,nhưng cũng dự đoán giám làm, hết thảy chuẩn bị xong lộ ra cái vật cực đại bị bao vây trong quần lót ,lại có chút do dự.

      Ngô Ngôn cũng có chút nhịn nổi ,tự mình tay cầm quần bò cùng quần lót kéo xuống, giữ chặt tay của Chu Lăng vật cứng dắn của rồi bắt đầu luật động .

      Chu Lăng bị cái kia vừa dài vừa thô bắn gì đó ra , thiếu chút nữa bị phun vào mặt ,lại cảm thấy trong tay đột nhiên vừa nóng vừa cứng , khỏi kêu sợ hãi tiếng ,lập tức miệng bị hôn ngăn chặn lại ,Ngô Ngôn rên rỉ hai tiếng sau đó yên tĩnh lại.

      Được rồi ,dù sao sờ cũng đều sờ soạng ,nên làm cũng sớm làm ,xấu hổ cũng muộn rồi.

      Lại tiếp ,mà vẫn còn chưa nhìn thấy tiểu nhị của biết nó dài giống hình dạng gì nữa.

      Ngô Ngôn rốt cục cũng buông miệng rời khỏi môi , rốt cục cũng có khí lực đẩy người ra đứng lên ,trừng mắt nhìn liếc mắt cái :

      "Đừng nhúc nhích''

      Ngô Ngôn quả nhiên cả người bất động đứng thẳng ,ai kêu yếu hại lại còn bị chộp vào trong tay đối phương.

      Chu Lăng vừa lòng cúi đầu ,cẩn thận đánh giá chỗ này ,chỗ nọ .

      Chẳng lẽ là do vóc dáng to cao ,cho nên cái này cũng vừa thô vừa dài ,hay là rèn luyện thân thể cũng đem nơi này luyện thành lớn , cái này nhìn so với đàn ông Châu Á ở mạng có vẻ thô dài hơn, còn với Phương Tây cũng bé hơn là bao nhiêu.

      Cho dù chiều dài được 18cm , ít nhất cũng được 15,6, thô cũng chỉ so với ngón tay cái cùng ngón trỏ của cộng lại .

      nhàng vỗ đầu chút ,mắng :"To như vậy ,khó trách em đau như vậy , là, được chút sao ? chút cũng đau lòng người."

      Ngô Ngôn thở hổn hển tiếng to, cái kia của lại kích thích, cương cứng lên, đầu liền phun ra giọt chất lỏng trong suốt.

      Chu Lăng theo bản năng vươn ngón tay cái nhàng mà lau giọt chất lỏng kia ,chợt nghe thấy ở đỉnh đầu tiếng thở dốc càng to càng gấp ,trong lòng liền tà ác tính toán , dùng miệng đối với nó thở ra hơi nóng lên ,cái đó liền nóng ,trướng lên, chảy ra càng nhiều đến "Nước mắt".

      Tiểu Lăng , cử động ,cử động được ?"

      Ngô Ngôn muốn bản thân mình tự an ủi chút, lại bị Chu Lăng dần dần xóa sạch ,chỉ có thể khẩn cầu .

      " cho cử động."

      Chu Lăng giương mắt liếc cái ,bắt đầu cầm vật cương cứng nổi gân xanh, cao thấp chà xát lên xuống ,thỉnh thoảng xoa qua đầu chút ,bên tai nghe tiếng thở gấp ,rên rỉ của .

      Thân thể của Chu Lăng tựa hồ cũng nhũn ra , khỏi bám tựa vào đùi ,mắt dán lên cạnh sườn lưng, theo bản năng liền nghiêng đầu ,hôn lên bụng

      Động tác này so với tiểu nhị ở trong tay ,vốn cũng là cái gì ,nhưng nghĩ rằng lại mẫn cảm ở chỗ này ,hơn nữa cao triều sắp đến ,làm cho người Ngô Ngôn gầm tiếng ,tinh dịch liền phun ra.

      "Ai nha!"Chu Lăng kinh hãi kêu lên tiếng ,nhìn bãi tinh dịch nằm người mình,tay chân luống cuống.

      Ngô Ngôn cũng hoảng sợ ,vội vàng xoay người muốn tìm khăn giấy đến lau ,nhưng lại quên chiếc quần mặc người mình mới chỉ cởi có nửa ,vừa nhấc chân lên cả người liền ngã xuống .

      Cũng may thân thủ mạnh mẽ , tay chống mặt đất ,dần dần đứng lên .Chu Lăng nhìn tay dính đầy tinh dịch ,nhịn được "Phốc xích" tiếng bật cười.

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 12:vấn đề tùy quân

      Băng:[ nhóm thân ,mọi người có nhớ mình .

      Thiên thượng lam nguyêt: Băng mấy ngày nay cậu đâu vậy?

      Cập lồng cơm: Khẳng định là theo lính lên giường rồi.

      Màu sắc rực rỡ: lính chắc thể lực tốt lắm ? đêm mấy lần?

      Carô vàng xanh:Mình chỉ muốn biết lần đầu tiên có đau ?

      Thiên thượng lam nguyêt: +1

      Cặp lòng cơm:+2

      Màu sắc rực rỡ:+3

      Băng:.... đống não CN

      Băng: biết người khác thế nào ,mình là thiếu chút nữa chết vì đau.

      : cái kia của có phải là rất lớn và dài?

      Băng: rất to....Mình vốn là đến Quế Lâm để du lịch ,kết quả là hai ngày cũng ra khỏi cửa.

      Thiên thượng lam nguyệt: thét chói tai, kéo dài như vậy?

      Cặp lòng cơm: ngày đầu tiên làm 48 tiếng?

      Qủa cam vàng : té xỉu, quá mạnh mẽ .có hay cảm giác phiêu phiêu dục tiên, chết sống lại?

      Băng: Cái gì nha ...Bọn mình làm lần ,mình đau hai ngày ra ngoài

      Thiên thượng lam nguyệt; choáng váng

      Sắc màu rực rỡ: Như vậy đau? Đáng sợ.

      Cặp lòng cơm:cái kia dài lắm a?Nơi đó có hay rách a? Làm bao lâu?

      Băng: biết ,đại khái khoảng15,6cm. chỗ đó có bị rách ra có chút máu. Bao lâu cũng để ý ,bất quá mình cũng phát ấy khôi phục rất nhanh, ngày phải vài lần.

      Băng: Mình cho mọi người biết , ấy cũng có cơ bụng sáu múi nha.

      Băng :Mới đầu mình cũng biết ấy là bộ đội đặc chủng đâu, đến lúc ấy ,mình vui mừng thét chói tai a.

      Cặp lồng cơm: Hâm mộ ghen tỵ hận.

      Sắc màu rực rỡ: lăn lộn, mình cũng muốn bộ đội đặc chủng.

      Thiên thượng lam nguyệt: gọi chồng của cậu ,giới thiệu giúp cho bọn mình .

      Băng:Tốt ,mình thử hỏi xem ,có còn ai độc thân nữa .

      Băng: ấy tắm rửa xong, mình hỏi.

      Caro vàng xanh: chụp ảnh ,mình muốn xem bụng sáu múi.

      Băng: chụp, kia là của mình, cho xem.

      Caro vàng xanh: muốn xem ,muốn xem.

      Khoai tây buồn: +1

      khoai tây buồn; có cơ bụng sáu múi cùng 16 cm ,JJ quá mạnh mẽ.

      Băng: 88]

      "Ngô Ngôn ,có muốn hay ăn bưã khuya?"

      Chu Lăng nhìn đồng hồ ,mơí chín giờ bốn mươi hai phút ,bình thường lúc này Ngô Ngôn đều hơi đói , là kỳ quái ở bộ đội cũng có bưã ăn khuya sao ?

      đói bụng làm sao bây giờ ? Nghĩ như vậy ,nên liền hỏi.

      Ngô Ngôn ngẩn người :"Ở bộ đội bình thường là có ,bất quá bọn luôn luôn có thể ăn cũng có thể đói ,biết đươc chỗ ăn ,liền ăn nhiều chút , có chỗ ăn , đói vài ngày cũng là chuyện thường."

      "Kia dạ dày như thế nào mà chịu đươc?"

      Chu Lăng cả kinh ,"hoặc là no hoặc là bị đói, đối vơí thân thể tốt."

      " có biện pháp ,những lúc có đợt huấn luyện ,mỗi người được trợ cấp mấy trăm tiêu vặt ,nếu tìm thấy đồ ăn ,cũng chỉ có thể chịu."

      Ngô Ngôn muốn về nhưng thứ kia mà bọn họ ăn ,sợ ảnh hưởng đến khẩu vị của ,rồi vô tình sang chuyện khác ,"Em tại hết đau rồi sao? Bằng chúng ta ra nghoài ăn ?"

      Chu Lăng giật mình ,bây giờ còn cảm giác đau nưã ,vội :

      " ra nghoài ăn đươc ,thuận tiện dạo , chờ em chút em thay quần áo."

      đến Quế Lâm hai ngày mà vẫn chưa ra nghoài, tuy rằng là trạch nữ ,nhưng vẫn buồn bưc .

      đến Quế Lâm là để chơi ,chứ phải là đến ngủ ,xem ti vi , rất nhanh thay đổi quần áo , măc bộ váy liền màu vàng nhạt dài qua gối ,cầm theo cái túi sách :

      " thôi ,em muốn bưã cơm no đủ, xem em đều cố ý mặc bộ váy rộng thùng thình để che bụng khi ăn no căng."

      Vịt bọc lá sen ,khổ qua nhồi thịt, cá hấp sì dầu..., và uống bia lạnh ,mọi thứ đều là đặc sản Quế Lâm ,hai người ăn đến cái bụng no căng.

      là ăn quá ngon cuối cùng cũng có uổng công đến Quế Lâm "

      Chu Lăng cảm thấy mĩ mãn vỗ bụng.


      Ngô Ngôn có trả lơì ,chính là nghi hoặc ,bơỉ vì vưà rồi ,Chu Lăng đều chỉ ăn có ,hai miếng ,chỉ có đặc biệt rất thích mới ăn nhiều thêm mấy miếng ,còn lại tất cả đều vào bụng .

      Ăn ít như vậy , nhìn cũng ra Chu Lăng làm sao mà có cảm giác thấy ăn ngon.

      "Ông xã ,cái gì cũng có thể ăn , là hạnh phúc a! Chu Lăng cảm thán.

      còn nhớ thời điểm học đại học ,bởi vì thích ăn bánh bao nhân , hay ăn bánh bao nhân thịt ,nên từng nếu có bạn trai tốt ,có thể đem thịt cho bạn trai ăn.

      Kết quả ,có bạn nam cùng lớp liền đả kích , đàn ông có khả năng ăn ,làm cho thất vọng nửa ngày .

      tại đây ông xã đúng như trong tưởng tượng của là thích ,có thể ăn ,có thể đánh ,có thể "Làm," là đỉnh a!

      Ngô Ngôn hắc tuyến.

      Hai người xem hết Li Giang ,liền vội vàng chuyển đến Lệ Giang ,để còn nhanh tróng trở về cho kịp hôn lễ.

      Lão mẹ nhìn thấy hai người bọn họ mà bắt đầu oán giận :

      "Bây giờ mới trở về ,Tiểu Lăng lễ phục cũng chưa có thử ,xem có chỗ nào vừa ý sửa lại chút."

      Lễ phục là Chu Lăng mua ở thượng bảo đào , bộ váy cưới , váy dạ hội ,còn có trang sức và hai đôi giày ,ít phụ kiện.

      Mọi thứ nhìn cũng rất được ,chất lượng tuy rằng bình thường ,nhưng ít ra nhìn qua cũng biết rằng chỉ có sáu trăm nghàn .

      nghĩ cần phải tốn tiền thuê lễ phục sa hoa, tiền thuê so với tiền may cũng kém là bao nhiêu ,mà chỉ mặc có ngày ,hơn nữa vóc dáng nhắn ,cũng dễ tìm lễ phục thích hợp ,quần áo thuê lại thể sửa được .

      tại bỏ ra mấy trăm nghàn ,áo cưới có thể giữ lại làm kỷ niệm ,váy dạ hội về sau có cơ hội cũng còn có thể mặc .

      Ở phần cúp ngực và thắt lưng váy cưới hơi rộng chút ,lập tức đem sửa lại ,,váy dạ hội vừa vặn ,nhưng hơi dài ,cũng cầm cắt ngắn chút ,còn mọi thứ khác có vấn đề gì.

      Váy cưới là màu trắng , còn váy dạ hội màu hồng ,trừ bỏ trang sức ra ,phụ kiện tất cả cũng đều là màu hồng ,giày da cao gót đều cao mười cm , đôi màu trắng, đôi màu đỏ thẫm.

      Chu Lăng cầm giày lên chậc chậc :

      " đôi này ,đứng cả ngày đau chết mới là lạ , nhưng mua , đứng với cân xứng , xem cao như vậy làm cái gì ."

      Ngô Ngôn vốn phải là người hay lời ngon tiếng ngọt ,nhưng biết lúc này như thế nào ,lại đột nhiên toát ra câu:

      "Em đó là chim nép vào người , rất thích em nép vào người như vậy."

      Chu Lăng mặt oanh chút liền đỏ, vụng chộm nhìn thoáng qua ba mẹ , nhàng lấy khửu tay huých chút ,thấp giọng :

      "Ba mẹ còn ở đây, bậy bạ gì đó."

      Ngô Ngôn gãi đầu ngây ngô cười .

      Đến ngày mùng mười tháng , chiếc xe được trang trí đủ loại màu sắc chở dâu chú rể quanh thành phố vòng ,rồi mới thẳng đến nơi tổ chức lễ cưới , lão ba lão mẹ sớm đứng ở ngoài cửa khách sạn ,thấy con mặc áo cưới xinh đẹp từ trong xe ra ,vừa vui mừng cũng vừa mất mát.

      Tổng cảm thấy mới ngày nào chỉ là cái tiểu oa nhi , đảo mắt cái bây giờ lập gia đình.

      Bạn học của Chu Lăng phần lớn đều làm việc ở các thành phố khác ,nên chỉ có vài người bạn chơi ở gần nhà , và ít họ hàng ,còn lại đều là bạn bè của ba mẹ ,kính rượu tất cả mọi người ,mặc dù biết số người ,nhưng vẫn phải tiếp ,phải uống.

      Ngô Ngôn tửu lượng cao, tuy rằng là bàn bàn kính , lúc sau mới thay bằng nước ,tuy là uống có chút say ,nhưng mặt vẫn tỏ ra như say.

      Chu Lăng trong bụng chứa đầy đồ uống, bị mắc tiểu, xong việc cái,liền chạy nhanh đến buồng vệ sinh ,ngồi bồn cầu cả buổi cũng muốn ra ngoài.

      thich cùng người lạ giao tiếp ,chỉ muốn hàn huyên với người thân của .

      Điểm chết người là ,khi Ngô Ngôn quay về quân đội là muốn mời lãnh đạo của và cùng nhóm chiến hữu bữa ,vậy càng biết gì ,hoàn toàn phải vòng tròn chết a.

      Khách khứa tất cả đều về hết ,Chu Lăng ngồi tựa lên ghế ,đem giầy tháo ra, uống cốc nước lạnh , :

      "Em làm tiệc rượu rồi , là mất nửa cái mạng."

      Ngô Ngôn dùng nước lạnh rửa mặt ,cũng ăn chút gì ,thế này mới thư thái chút ,nghe vậy :"Đừng để cho mẹ nghe thấy được ,ba mẹ cũng vất vả .Bọn họ vất vả ,khổ sở nuôi lớn con ,cứ như vậy công mà gả cho , lại còn tổ chức náo nhiệt."

      Chu lăng gật đầu miễn cưỡng , chọn ăn mấy miếng ,hỏi:

      "Nếu về quân đội ,làm tiệc rượu ,có phải hay trước tiên trở về rồi làm?"

      "Trước tiên ngày là đến nơi ,người cũng nhiều ,có đại đội trưởng của bọn ,chỉ đạo viên ,mặt khác là ba trung đội trưởng ,cùng bọn trung đội chiến sĩ,có mâý bàn là đủ rồi."

      "Em đây cũng phải ?"Chu Lăng nghĩ quả nhiên kia lễ phục nên mua , cách khác thuê lần.

      Ngô Ngôn kinh ngạc hỏi:"Em theo quân sao? Bọn đại đội quân có đầy đủ phòng trọ ,hôm đó trở về có thể xin bộ.'

      Chu Lăng ngừng chút :

      "Em ở thành phố H còn có phòng trọ mà chưa hết hợp đồng ,định trễ chút qua đó."

      Do dự chút lại ,"Nếu tiện ,như vậy tùy qua cũng tốt ,đỡ phải lại , vừa mới nghỉ phép, chắcđến sang năm mới được nghỉp phép ."5555555,cái này tự do có ,bây giờ mới chột dạ ?Như thế nào lại nhanh mềm lòng như vậy.


      *************************************************truyện này mình cũng ,nhưng dài lắm đâu ,khoảng dưới 60 chương http://***************.com/images/smilies/icon_food.gif
      neleta, Chrislyly thích bài này.

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 13: Tới bộ đội

      Chu Lăng chuẩn bị tốt tâm lý tùy quân ,cho nên liền gọi điện thẳng đến cho chủ thuê nhà , phòng trọ thuê hết kỳ này rồi trả phòng ,sau này thuê nữa .

      mỗi lần thuê nhà ,đều thuê kỳ hạn là năm ,mà vừa vặn phòng trọ còn đúng tháng nữa là hết năm ,báo trước cho chủ nhà để họ còn tìm người đến cho thuê.

      Cũng thể tưởng tượng được vừa mới hạ quyết định xong, đúng lúc đưa chồng thăm người thân , Ngô Ngôn nhận được điện thoại ,gọi lập tức trở về đơn vị có nhiệm vụ .

      Mà tính từ lúc kết hôn xong cho đến bây giờ ,ngày nghỉ của còn tám ngày nữa mới hết .

      "Tiểu Lăng , xin lỗi , phải quay về đơn vị trước ."

      Ngô Ngôn do dự nửa ngày ,cũng chỉ ,"Chờ nhiệm vụ xong rồi gọi điện thoại cho em được ?"

      Chu Lăng mặc dù có chút mất hứng ,nhưng cũng biết đây là có biện pháp ,ai kêu chọn lâu như vậy ,thích chọn người tham gia quân ngũ ,lại còn là bộ đội đặc chủng.

      nghĩ nghĩ :

      "Được rồi ,vừa vặn em về thành phố H ở lùi lại ,sau đó từ thành phố H trực tiếp đến quân đội của ."

      Ngô Ngôn có lỗi ôm an ủi :

      "Em đem đồ đạc gửi đến địa chỉ này..." địa chỉ cho , rồi dừng lại "Quên ,hay là viết vào tờ giấy ,để em còn dễ nhớ sợ bị quên, lúc em chỉ cần cầm vài bộ quần áo ,ít đồ dùng cá nhân là được ,cầm nhiều đồ lên xe có tiện ,chờ em đến nơi , ra nhà ga đón."

      Buổi chiều hôm đó Ngô Ngôn an vị ngồi xe rồi , mua vé hơi muộn lên cũng khó mua ,may mà ở địa phương cũng có người quen bán vé ,nên Ngô Ngô mới mua được vé .

      Tiễn Ngô Ngôn lên xe ,Chu Lăng vội vàng ,mà mua vé xe của bảy ngày sau ,còn ít ngày ở nhà bồi lão ba lão mẹ.

      gả cho người ta ,lại chuẩn bị tùy quân ,bây giờ giống như thời điểm chưa kết hôn vẫn còn tự do ,muốn đến đến ,muốn .

      Được cái bố mẹ Ngô Ngôn đều mất ,bằng thời gian còn phải phân ra nửa rệt, để còn đến báo hiếu ông bà.

      Chu Lăng về nhà hơn tháng ,thế nhưng vẫn còn được đãi ngộ như bảo bối ,giống như những lúc trước khi về nhà ,nguyên nhân là do ít về nhà , làm cho lão ba lão mẹ lúc nào cũng nhớ đến con ,nên mới được đãi ngộ như vậy

      Mỗi ngày đều có đồ ăn ngon cùng hoa quả ,việc nhà cũng phải làm ,quần áo bẩn có máy giặt hỗ trợ.

      Hơn tháng trở về ,trong phòng đầy tro bụi ,mất nửa ngày dọn dẹp ,quet tước ,Rốt cục cũng xong ,Chu Lăng liền vội vàng tắm rửa cái ,tóc cũng lau ,nằm xuống giường liền ngủ.

      ngồi xe lửa vốn là ngủ đươc ,lại mệt mỏi nửa ngày , là buồn ngủ chịu được

      Mấy ngày này , Chu Lăng vẫn giống như thời độc thân ,mỗi ngày chính là xem ti vi ,xem tiểu thuyết ,ngủ.

      Thỉnh thoảng lại có chút phân tâm , lúc nào là liếc mắt nhìn di động cái ,chỉ sợ quên nạp điện , làm cho Ngô Ngôn gọi được.

      Khó trách người ta vẫn thường ,khi kết hôn ,bản thân còn giống như trước kia nữa ,chỉ sợ thường ngày thời gian đều đủ.

      Vì thế trong lòng vẫn còn hơi vướng bận , còn tự do như thời đôc thân nữa .Tương lai lại có con , còn có thể mình ra ngoài sao? Chu Lăng cảm thấy tiền đồ của mình là ảm đạm.

      Thôi mà sao ,ngày này sớm muộn gì cũng tới , nay hai tám tuổi rồi ,nếu so với người khác , còn được tự do nhiều hơn vài năm ,hẳn là phải thoải mái mơí đúng.

      Thời gian trôi qua nhanh, cũng sắp đến ngày phải trả phòng , trong lúc trờ đợi Ngô Ngôn ,chủ cho thuê nhà cũng đến đây mấy lần ,đều dẫn người theo để xem phòng ,cuối cùng cũng có người quyết địhh thuê phòng, sang tháng chuyển vào ở.

      Chu Lăng vốn xem nếu Ngô Ngôn vẫn có gọi điện đến , qua với chủ cho thuê nhà ,muốn thuê phòng thêm vài ngày nữa ,nhưng xem ra bây giờ là được rồi .

      biết bao lâu Ngô Ngôn mới hoàn thành nhiệm vụ ,mới gọi điện cho ,nếu trở về nhà ,mà nhỡ may về đến nhà rồi, Ngô Ngôn lại gọi điện đến ,chẳng phải trở về phí công sao?

      Cũng may ngày cuối cùng ở trong phòng trọ ,Chu Lăng thu dọn đồ đạc chuẩn bị về nhà , nhận được điện thoại của Ngô Ngôn.

      "Tiểu Lăng hoàn thành nhiệm vụ , trở về đơn vị ."

      Khi Chu Lăng nhìn thấy tên của Ngô Ngôn màn hình ,bất giác cả người run lên ,tự nhiên trong lòng ủy khuất ,khóc thành tiếng:

      "Ngô Ngôn như thế nào mà bây giờ mới gọi điện cho em ,bên này phòng trọ trả , có chỗ ở."

      Ngô Ngôn còn cho tới bây giờ ,chưa thấy khóc qua ,bị hoảng sợ vội hỏi:

      "Tiểu Lăng ,đừng khóc ,rốt cuộc làm sao thế này?"

      Vốn có gì ,lại có người an ủi , Chu Lăng lại nhịn được nước mắt:

      "Ở bên này phòng trọ của em hết hợp đồng ,mai có người mới chuyển vào , lại có gọi điện ,em cũng biết nên trở về nhà ,hay làm sao bây giờ ,chìa khóa đưa cho chủ cho thuê nhà , nên tối nay có chỗ ở."

      " xin lỗi ,xin lỗi ,em bây giờ có thể mua vé xe ,tối hôm nay đến thành phố N được ?ngày mai cho người ra đón em ."

      Ngô Ngôn chân tay luống cuống biết gì hay an ủi cả ,lại bị tiếng khóc của làm cho đau lòng.

      " ngày mai có rảnh sao? Nếu em về nhà trước ,chậm mấy hôm đến thành phố N sau .Chu Lăng chưa bao giờ ở trước mặt người khác khóc ,đến khi tỉnh táo lại, lại có chút ngượng ngùng.

      " có việc gì , có việc gì ,"

      Ngô Ngôn vội ,"Chỉ là nhiệm vụ trở về có công việc chưa kết thúc ,muốn nhanh làm cho xong ,em đến đây có ảnh hưởng gì , trở về lập tức xin nhà ở ,cam đoan với em ngày mai đến có phòng để ở."

      " là còn chưa trở về chỗ ở ?"

      Chu Lăng có chút giật mình ,trong lòng lại thấy lo lắng ,

      "Chúng ta bây giờ chuyện điện thoại ,có thể hay trái với kỷ luật a? Nếu chúng ta ngắt máy ,em bây giờ phải đổi vé ,có gì ngày mai gặp lại."

      " có việc gì , lập tức đến ,chẳng qua là em đổi vé nhanh chút ,đừng để muộn .Chúng ta ngày mai gặp."

      "Vâng,"Chu Lăng cúi đầu đáp lời , định gác điện thoại ,đột nhiên vội vàng :

      "Ngô Ngôn ,em nhớ !"

      Ngô Ngôn kinh ngạc cầm điện thoại ,vẫn nhúc nhích .Văn thư kỳ quái nhìn ,giơ tay lên trước mặt quơ quơ ,hỏi:

      "Đội trưởng ,làm sao vậy ?"

      Ngô Ngôn lắc đầu ,khóe miệng nhếch lên ,rồi nhanh khôi phục lại bộ dáng.

      Cho dù vậy nhưng vẫn khiến mọi người xe kinh động lên ,khiến hai phó đội trưởng la hoảng lên:" Đội trưởng thế nhưng lại biết cười".

      Ngô Ngôn mặt đỏ lên ,trầm giọng :

      "Sau khi trở về ,chạy bộ mười km."

      Chu Lăng cũng hết phiền chán ,trong lòng rốt cục cũng yên ổn ,kéo hành lý thẳng đến nhà ga .

      Đồ đạc cũng nhiều lắm ,chăn buổi sáng ký gửi về nhà ,quần áo để hết trong va li ,cùng cái túi sách là đủ rồi , mà toàn bộ tài sản của chính là cái láp tốp .

      Cũng may lúc này phải là mùa du lịch ,nên rất nhanh đổi được vé đến thành phố N.

      ngồi xe ,chỉ thích mặc quần bò ,vừa tiện lại an toàn ,nhưng lần này khi xuống xe ,lại cố ý chạy vào nhà vệ sinh thay đổi quần áo , mặc váy và tất chân .

      Gần tháng gặp ,muốn thể xinh đẹp lên chút ,với lại phần cũng vì người đến đón là chiến hữu của Ngô Ngôn ,họ mà nhìn thấy là ăn mặc tùy tiện ,đầu tóc bù xù ,có thể khiến cho mất mặt a!

      Đổi xong quần áo ,trải lại tóc ,trang điểm qua lại chút ,đeo trang sức nhã nhặn ,rồi mới thu thập đồ đac ra.

      Mới ra ngoài cửa ,Chu Lăng liền thấy ,hai quân nhân là thượng úy cùng với trung úy ,đứng ngây ngốc giơ tấm biển lên nhìn xung quanh ,mặt tấm biển là viết tên ,nét chữ là phiêu dật xinh đẹp .

      bước nhanh đến hỏi:

      "Chào hai người ,tôi chính là Chu Lăng ,xin hỏi hai người là do Ngô Ngôn nhờ tới đón tôi sao?"

      Hai người vội chào lại :"Chị dâu xin chào ,là trung đội trưởng bảo chúng tôi tới đón chị dâu ."

      Vừa , trung úy kia ở bên tiếp nhận hành lý của Chu Lăng ,"Tôi gọi là lý hoàn ,chị dâu cứ gọi tôi là tiểu lý là được ."

      Còn người kia đến mở cửa xe , bên :"Tôi gọi là trần hỷ thiện ,chị dâu cũng gọi tôi tiểu trần là được."

      Chu Lăng lấy tay giữ váy ngồi vào trong xe ,vừa cười ,vừa :

      "Phiền toái hai người vất vả chuyến."

      " vất vả ,chị dâu biết đấy thôi ,đội trưởng vừa muốn phái người tới đón chị dâu ,tất cả mọi người đều tranh nhau ,đến thiếu chút nữa đánh nhau vỡ đầu ,tôi và lý hoàn vất vả lắm mới cướp được việc này ."

      Nghe thú vị ,Chu Lăng che miệng nở nụ cười .

      "Chị dâu cùng đội trưởng quen nhau như thế nào a? Chúng tôi ngày thường xem đội trưởng lúc nào cũng phụng phịu ,cho tới bây giờ cũng cười lấy cái ,còn tính tình như thế này chẳng bao giờ lấy được vợ , nghĩ tới chị dâu lại xinh đẹp như vậy."

      "Chúng tôi là xem mặt ,rồi quen nhau ,sau đó trở thành vợ của đại đội trưởng các .'

      Chu Lăng cười ,"Đội trưởng các tuy rằng hay cười ,nhưng đối với mọi người là rất tốt."

      Xe qua nội thành ,từ ngoại ô phía nam mãi cho đến ngoại ô phía bắc , thêm mấy km ,Chu Lăng mới từ xa xa nhìn thấy được nơi đóng quân ,đây là khu nhà ở của đại đội đặc chủng .

      Trần hỷ thiện lấy di động ra gọi điện ,cười :

      "Đội trưởng chị dâu đến ,còn mau tới tiếp đón?"

      Chu Lăng vội "Đội trưởng của các cậu cần phải vội vàng đâu ,sợ nhỡ việc của ấy ."

      Trần hỷ thiện cười khoát tay :" có việc gì ,đêm qua đội trường viết báo cáo ,hôm nay công việc chỉ còn thiếu chút ,trì hoãn hai phút cũng ảnh hưởng gì .'

      Bên này chuyện ,cũng nhìn thấy từ xa có cái bóng người màu xanh xuất đứng ở cửa doanh ."Xem ra đội trưởng ra rồi ."

      "Động tác là nhanh a ,mà văn phòng của đội trưởng cách cửa doanh nghìn thước , tốc độ này...chậc chậc.'

      Chu Lăng bị trêu chọc đỏ mặt ,chỉ mân miệng cười .

      Xe chạy đến cửa doanh dừng lại ,trần hỷ thiện ,mở cửa xuống xe cười :

      "Báo cáo đội trưởng , thuận lợi đón được chị dâu."

      Ngô Ngôn làm sao để ý đến ,thân thủ sớm đến xe mở cửa ra ,cẩn thận giúp Chu Lăng xuống xe.

      Chu Lăng mặt còn đỏ ửng ,ngửa đầu nhìn về phía chồng :"Ngô Ngôn'.

      "Tiểu Lăng , đường có thuận lợi ? Tiểu tử này thích tăng tốc độ , có dọa đến em ?

      Chu Lăng còn có trả lời ,chợt nghe thấy tiếng ồn ào ở bên cạnh :"Ai nha ,ai nha ,đau lòng , đau lòng a !"

      "Đội trưởng ,hôn cái ."

      "Hôn sâu ,cách thức tiêu chuẩn là phải hôn sâu a!"

      Chu Lăng quay đầu lại ,mới phát xung quanh , biết từ khi nào nhiều người vây đến đây ,tất cả đều mặc màu phục quân nhân.

      ngượng ngùng ,đỏ mặt cúi thấp đầu.

      Ngô Ngôn thấy ngượng ngùng ,quay đầu quát :

      "Tất cả chạy vòng cho tôi ,mỗi người năm km "Tất cả các chiến sĩ đều lập tức giải tán ,rồi mới ra sau cốp xe lấy hành lý ,

      "Tiểu Lăng , , nhà ở xin lên rồi ,chúng ta bây giờ về nhà."
      Neavah Redneval, neletaChris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    Trạng thái chủ đề:
    Không mở trả lời sau này.