1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Ông xã là bộ đội đặc chủng - Hàn Dạ Sơ Tuyết (63+KT - HOÀN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
  • Trạng thái chủ đề:
    Không mở trả lời sau này.
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Ông xã là Bộ đội đặc chủng
      [​IMG]
      [HĐ - Quân nhân]

      Tác giả: Hàn Dạ Sơ Tuyết
      Edit : cogaivungbien

      Giơí thiệu
      :​

      Chu Lăng suốt ngày bị mẫu thân lải nhải, thể tiến hành vô số lần xem mặt.

      quân tẩu giới thiệu cho người là quân nhân, rốt cục quyết định kết hôn.

      Chỉ là vì quân nhân thường xuyên ở nhà, có thể bảo trì tự do khi còn độc thân, vô luận là thân thể hay là tâm.

      tình có thể như mong muốn sao?

      Các file đính kèm:

      Last edited by a moderator: 29/10/14
      tart_trung, Rubyzjn, neleta2 others thích bài này.

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 1: Xem Mặt:

      Chu Lăng xe buýt bước xuống, xung quanh nhìn trái nhìn phải chút, nhìn đến cách đó xa cái biển quán “Điển ngữ cà phê”, nhàng thở ra.

      đường kẹt xe, ước chừng thời gian chỉ kém vài phút, ghét nhất người khác đến muộn, chính mình cũng thích muộn.

      Hơn nữa lần này tới, ấn tượng đầu tiên là trọng yếu.

      Tuy rằng muốn gả , nhưng là mặc kệ thế nào, cũng gần 28 tuổi, mỗi ngày bị lão mẹ bức hôn, đều nhanh bị bức điên rồi.

      đến trước của quán cà phê ngừng chút, sưả sang lại khuôn mặt, nở nụ cười tươi đến, mới đẩy cửa ra, đứng ở cửa nhìn xung quanh chút, từ chối người phục vụ dẫn tới chỗ ngồi, tới cái bàn hé ra trong góc đến.

      “Xin chào. Tôi là Chu Lăng.”

      Dựa vào tường chỗ ngồi kia là vị quân nhân lưng thẳng tắp ngồi bàn, cà phê xem ra chưa động đến, cũng có lấy tạp chí giá sách bên cạnh xem.

      thấy Chu Lăng, vội vàng đứng lên, mặt chút thay đổi : “Xin chào, tôi là Ngô Ngôn, mời ngồi.”

      Chu Lăng ngồi xuống phía đối diện , che dấu mà đánh giá đối phương.

      vốn tưởng rằng chính mình thấy người đàn ông cao lớn thô kệch, vừa đen lại tráng (tráng kiện a các nàng *chảy nc miếng*).

      nghĩ tới đối phương tựa hồ thoạt nhìn , so với còn tuổi hơn, nguyên nhân là bởi chính vóc dáng hơi lại có vẻ mặt trẻ con, thoạt nhìn so với tuổi thực tế còn kém bốn, năm tuổi— cho dù mặt trẻ em, làn da lại trắng như vậy, thực là quân nhân sao?

      Chu Lăng có chút ghen tị nghĩ, đến khi nhìn nhìn quân hàm của đối phương, quả thực là sao hai vạch, cấp thiếu tá

      Được rồi, vị này đại khái là ngồi văn phòng, đại tỷ có qua đây này là đồng của lão công nàng. gặp qua vị kia thượng tá, phi thường cao lớn uy vũ, tuy rằng cách lớp quân trang nhìn cơ bắp, lại phi thường mạnh mẽ linh hoạt.

      Lại tiếp, cùng vị trước mặt này ra rất giống, chẳng lẽ vị binh ca ca này thích tập thể hình?

      Bất quá vị này đại khái thích cười, từ lúc tiến vào gặp khoé miệng đối phương nhếch lên cái.

      Chu Lăng nhìn đối phương, thói quen thích khởi xướng đến ngốc.

      thường như vậy, trong đầu nghĩ tình, nghĩ nghĩ biết gì, thẳng đến ánh mắt lợi hại đối phương chiếu người mới tỉnh lại.

      “Ngượng ngùng, tôi thất thần.”

      Quân nhân ánh mắt đều lợi hại như vậy sao? ngẫm lại vị kia thượng tá xem ánh mắt chính mình khi đó, ở trong lòng gật gật đầu, cười hướng người nữ phục vụ : “Cho tôi ly Coca.”

      Đợi người phục vụ rời , rốt cục nhịn được hỏi, “ năm nay có 30?”

      Ngô Ngôn có chút xấu hổ, tuy rằng thường xuyên bị người ngoài hoài nghi tuổi, lại vẫn quen bị người khác hỏi như vậy. Nhưng cũng chỉ có thể gật gật đầu: “Tôi sinh năm 81.”

      Chu Lăng mỉm cười: “Nga, tôi so với hơn hai tuổi.

      là tốt nghiệp đại học xong mơí nhập ngũ sao?”

      Cùng người xa lạ chuyện phiếm đúng là đc tự nhiên a, hơn nữa đối phương tựa hồ so với còn biết tìm đề tài, là thống khổ.

      “Tôi là học chuyên khoa tin học quốc phòng.”

      “Học quân giáo thực vất vả ? Vừa muốn học tri thức chuyên nghiệp, vừa muốn thao luyện cái gì.”
      “Hoàn hảo.”

      Chu Lăng có chút thất bại ngậm miệng lại, như vậy hỏi trả lời sưu tràng quát bụng tìm đề tài thực xấu hổ a.

      lại có biện pháp mắng đối phương: Người ta thực phối hợp, hỏi cái gì liền đáp cái đó, thể trả lời được cũng thực thẳng thắn được, có cái lý do gì mà tức giận? (Ôi ôi~ đáng iu quớ ~)

      Hơn nữa đều tính tốt lắm, nếu lần xem mặt này chọn được người thuận mắt, đối phương đối vơí cũng có ý trong lời liền kết hôn, đỡ phải trong nhà mỗi ngày bị bức hôn, cũng nghĩ lại xem mắt.

      Hơn nữa đối phương là quân nhân, khẳng định ở nhà mỗi ngày, kia có thể tự do t, phỏng chừng kết hôn rồi cũng giống như độc thân cũng sai biệt lắm.

      Chu Lăng lấy lại bình tĩnh, có chút hàm hồ hỏi: “ nguyện ý tiếp tục cùng tôi liên lạc sao?”

      “ Ngày nghỉ của tôi chỉ có đến nửa tháng, tôi hy vọng có thể trước khi trở về đơn vị liền đem tình quyết định.” Hai người cơ hồ đồng bộ thanh .

      Chu Lăng ngây ngẩn cả người , trước kia có nghe qua nam nữ vừa xem mặt, ngày hôm sau nữ chủ liền đến sống trong nhà nhà trai,

      tháng sau liền mang thai, nhưng này vừa gặp mặt muốn lập tức kết hôn, này để tránh hôn cũng quá khoa trương ? (:))) là bộ đội đặc chủng, đương nhiên là thix tốc chiến tốc thắng rồi!)
      Ngô Ngôn còn nhìn : “Tôi cũng biết có chút hơi nhanh, nhưng là bộ đội bề bộn nhiều việc, năm cũng chỉ có 20 ngày nghỉ phép, lúc trước muốn trì hoãn vài ngày, lại tuỳ thời điểm có nhiệm vụ khả năng bị triệu hồi , cho nên tôi có khả năng giống người bình thường cùng em từ từ chuyện đương.

      Tôi chỉ có thể ở mấy ngày nghỉ này tận lực cùng em làm quen, bồi dưỡng tình cảm, trở về bộ đội liền báo cáo sắp kết hôn.”

      Chu Lăng tuy rằng có kỳ vọng tình , cũng là chuẩn bị tốt xem mặt kết hôn, nhưng có tính cách hướng nội thường cùng người lạ giao tiếp,

      Muốn cùng vơí người vừa quen được vài ngày kết hôn, thực được tự nhiên lắm.

      Mà nếu quả quyết cự tuyệt, chừng lão mẹ còn có thể lại đây đem dẫn trở về chuẩn bị xắp xếp cho ngày ba bữa xem mặt.

      Ở nông thôn rất nhiều người thân cận đều là quá vài ngày liền đính hôn thậm chí kết hôn, kia cùng bây giờ cũng có gì khác nhau.

      Mặc kệ như thế nào, nam nhân trước mắt nhìn cũng thuận mắt, điều kiện cũng tốt, nếu quen ?

      Hai người trao đổi số điên thoại , lần đầu tiên gặp mặt bọn họ cùng nhau uống chén trà, sau lại chỗ khác cùng nhau dùng cơm chiều.

      Lúc đầu đại tỷ cũng : Cảm giác tốt có thể chạy lấy người, đỡ phải tốn thời gian ăn cơm, lại ảnh hưởng đến tiêu hoá.

      Cảm giác tốt bọn họ là có thể tiếp theo là ăn cơm, chừng còn có thể cùng nhau dạo chút, rồi xem phim.

      Chỉ tiếc Chu Lăng là cái tán thương tụ, Ngô Ngôn cũng biết vì sao có kế hoạch, hai người yên lặng ăn cơm xong liền rảnh tay.

      Ngô Ngôn tuy rằng thường chuyện, lại thực săn sóc.

      Chu Lăng cứ việc vẫn cứ muốn kết hôn, nhưng khi ở đường thấy bạn trai người khác đường bên tay trái, ở quán ven đường mua đồ ăn dầu mỡ khi thấy dầu bắn tung toé lên liền vội vàng dùng thân mình ngăn cản, trong lòng luôn khó nén hâm mộ (_,,__lll)

      Chính là mười năm sau này vẫn đều có ý muốn gả , cũng cảm thấy cần phải sốt ruột, dù sao chăm lo được chính mình rất tốt,

      Cuộc sống tự do tự tại như vậy so với khi kết hôn sinh con làm việc nhà biết tốt chỗ nào, bởi vậy hâm mộ này cũng bất quá chỉ chợt loé qua ở trong lòng mà thôi.

      nhìn vị đối tượng xem mặt này, tuy rằng có lời ngon tiếng ngọt, thậm chí kéo ghế dựa cho khi ngồi xuống,

      Nhưng lại ở đường cái giúp chụp ảnh, khi ở khách sạn phục vụ lưạ chọn vị chí để đồ ăn.

      Nam nhân loại này, cho dù hai người nhau, nhưng làm chồng hẳn cũng là đủ tư cách ? Dù sao là quân nhân,

      dường như thây ,hôm nay ở cùng chỗ , ngẫu nhiên hưởng thụ chút săn sóc loại này cũng là hạnh phúc.

      Nghĩ như vậy, hướng đến chuyện “Kết hôn” ngày đó trầm bên chút.

      Tuy rằng Chu Lăng chủ trương độc lập, khi Ngô Ngôn ngỏ ý muốn đưa về nhà, cũng đáp ứng. Nếu phải có ấn tượng tốt với , chắc chắn mực cự tuyệt, chỉ cho đưa đến cửa trạm tàu điện ngầm
      .
      Khuya rồi, cũng có mời lên uống trà, chỉ mỉm cười : “Hôm hay tôi chơi vui.”

      Ngô Ngôn vẫn phụng phịu, lại : “Ngày mai buổi sáng tôi tới đón em?”

      Chu Lăng nghĩ nghĩ : “Mười giờ có thể chứ? Chúng ta có thể ra ngoài dùng bữa trưa, sau đó xem phim điện ảnh.” gặp Ngô Ngôn gật đầu đáp ứng, liền cười hướng vẫy tay cáo biệt, xoay người vào tiểu khu, phát Ngô Ngôn nhìn sau khi xa dần, lập tức lấy điện thoại di động ra gọi .

      “Chị dâu , nhiệm vụ hoàn thành…Dạ… Dạ…”
      Last edited: 26/8/14

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 2: Cầu hôn

      Buổi sáng rời giường ăn lung tung chút liền ra cửa, hôm nay muốn viết gì đó nhưng ngay cả chữ vẫn còn chưa viết,

      Chu Lăng tắm rửa cái xong ngồi xuống trước máy tính. Chính là cảm hứng vừa mới nổi lên, điện thoại liền vang, là điện thoại của đại tỷ.

      “Tiểu Chu a, em hôm nay gặp mặt cảm giác thế nào a?

      Tiểu Ngô rất đươc phải ?”

      Chu Lăng mỉm cười, lúc khẩn trương hoặc là xấu hổ luôn theo bản năng mỉm cười: “ Vẫn tiếp tục gặp.”

      “Vậy là tốt rồi, Tiểu Ngô là quân nhân rất tốt, đại tỷ hy vọng có ngày có thể cùng với em thăm người nhà.”

      “Đại tỷ, như thế nào chị cũng như vậy a, em cùng ta chỉ mới 벼두.” Tuy rằng đối vơí Ngô Ngôn có điểm hứng thú, nhưng rốt cuộc vẫn là người xa lạ.

      vốn tin chuyện nhất kiến chung tình. Cũng may hy vọng vào tình quá xa vời, thầm nghĩ tìm cái người coi như thích hợp để kết hôn.

      “Tiểu Chu a, đừng do dự em cũng lớn rồi, lại càng lo tìm.

      tại quân nhân cũng được hoan nghênh, so với em tìm đại để kết hôn, hoặc chính là điều kiện quá kém, cơ hồ kém hơn , nghĩ đến em cũng chướng mắt.

      Tiểu Ngô là người tốt, mới 30 tuổi liền thăng thiếu tá, còn lập được công, tiền đồ rất phát triển em phải bắt được cơ hội.”

      Chu Lăng vẫn mâu thuẫn, phải hướng tới cuộc sống hôn nhân, nhưng khi đối mặt nam nhân theo đuổi cùng đối tượng gặp mặt lại luôn dừng lại.

      Chẳng lẽ đây là tư tưởng thượng cự nhân trong truyền thuyết, ghét hành động kết giao?

      Bất quá, thể , Ngô Ngôn là người mà vừa lòng nhất từ lúc gặp mặt cho tới nay. Có lẽ đơn giản là vì thân phận quân nhân của ?

      Ở sâu trong trí nhớ, Chu Lăng là có tình cảm với quân nhân. lúc bảy tuổi bắt đầu xem tiểu thuyết, bởi vì cha mẹ có duyên nhau trong chiến tranh, mượn sách cho cũng phần lớn là thể loại chiến tranh, đối với quân nhân cực kì sùng bái.

      Sau dần lớn lên, bắt đầu chính mình tìm sách, xem loại sách này càng ngày càng ít, cho nên tình cảm với quân nhân cũng chậm chậm bị chôn sâu ở trong nội tâm.

      Thẳng đến gần đây, vài năm sau khi lính đột kích xuất mới hậu tri hậu giác tìm đến loại sách này, thời điểm tình cảm với quân nhân kia vừa khôi phục được chút .

      Vừa vặn quen đươc người là quân tẩu còn giới thiệu cho quân nhân, làm cho Chu Lăng khỏi khí huyết sôi trào.

      Mặc dù lần đầu tiên nhìn thấy Ngô Ngôn có chút thất vọng, nhưng dù sao nhìn người thể chỉ nhìn tướng mạo, tuy rằng nhìn qua khuôn mặt trẻ con, tuổi còn trẻ tốt xấu gì cũng lên đến quân hàm thiếu tá, lại hai lần lập được công, khẳng định là loại người da trắng vô dụng.

      Hơn nữa nhiều năm ở mạng xem ánh mắt độc ác của mỹ nam, dưới lớp quân trang kia khẳng định có mãnh, tuy rằng có từng khối, từng khối cơ bắp, cũng cực có sức bật. (Thèm dã man nga *quệt quệt nc miếng*)

      chừng là quân nhân trí thức nha.

      miên man nghĩ, đối với ý kháng cự kết hôn càng lúc càng .

      Ngày hôm sau, Ngô Ngôn quả nhiên mười giờ đúng tới đón người.

      Chu Lăng trước đây chưa từng đến công viên trò chơi phải tại mẹ , ba thương, mà nha đầu ở nông thôn.

      Sau khi lớn lên ở bên ngoài đọc sách có tiền để , sau làm, lại có người cùng , tại rốt cục cũng có người cùng, Chu Lăng vừa cơm nước xong lau miệng liền đưa ra cầu: “Buổi chiều công viên trò chơi ?”

      Ngô Ngôn vẫn là có biểu tình gì, nhưng Chu Lăng vẫn là phát động tác của chậm nửa nhịp, sau đó mới gật đầu : “đươc.”

      Mặc kệ như thế nào, Chu Lăng chơi vẫn là rât vui vẻ.

      Hơn nữa Ngô Ngôn bắn súng hơi ,thắng được con thỏ lớn, lần đầu chơi liền thắng khiến mở miệng A.

      ở bên đường thường chơi trò này, cho tới bây giờ đều là tay mà về. Cái này là cần kỹ thuật a, mà Chu Lăng cho tới bây giờ cũng được gọi là khéo tay.

      Chu Lăng cùng Ngô Ngôn tình cảm tiến triển rât thuận lợi, mỗi ngày đều hẹn nhau ra ngoài, hơn nữa là rất vui vẻ về nhà.

      Mặc dù ngày nghỉ của Ngô Ngôn còn đến bốn ngày, bị cuộc điện thoại triệu hồi về đội ngũ, nhưng lúc này Chu Lăng nghĩ đến việc cùng kết hôn còn cảm giác mất tự nhiên, thậm chí khi biết được phải về đơn vị trong lòng còn có tia nỡ.

      Lúc này vé có vẻ khó mua, cũng may Chu Lăng có bạn làm việc ở nhà ga, nhờ mới thuận lợi mua được vé giường nằm.

      Lúc trước khi , Chu Lăng vốn tính tiễn, vì cái gì khác, mà là cha mẹ của Ngô Ngôn cũng tiễn, cùng , rất xấu hổ.

      Ngô Ngôn cũng có miễn cưỡng, chính là ngày trước khi rời , cùng Chu Lăng hẹn gặp xong rồi, đưa về nhà bây giơ rốt cục đưa đến cửa nhà : “Tôi ngày mai trở về bộ đội, chờ nhiệm vụ hoàn thành xong liền đăng kí hôn ?”

      Chu Lăng ngẩn người, do dự : “Chúng ta cũng để lại cho nhau số điện thoại , nếu chờ hoàn thành nhiệm vụ về rôì thương lượng lại được ?” (Trời ơi em mà là chị em đồng ý kết hôn từ hồi chương 1 rồi a!!!)

      Ngô Ngôn trầm mặc , lại đứng thẳng tắp, có giống như lúc bình thường lui tới cùng rời .

      Chu Lăng cũng trầm mặc, lát sau mới thở dài tiếng, : “Thời gian còn sớm, muốn vào trong ngồi lát hay , uống chén trà?”

      phải người thích lời khách sáo, bên bên liền đem cửa mở ra, ý bảo Ngô Ngôn cùng vào.

      Căn hộ hai phòng ngủ này là Chu Lăng cùng trẻ thuê, trẻ này về thăm nhà, mời Ngô Ngôn vào cũng tiện hơn.

      Mời Ngô Ngôn lại ngồi sofa, chính mình pha tách trà đến, lại bưng ít hoa quả đặt chiếc bàn , Chu Lăng thế này mới ngồi xuống bên cạnh người , : “Ngô Ngôn, thực vội kết hôn sao?”

      “Chúng ta ở chung cũng hơn mười ngày, rất quen thuộc.” Ngô Ngôn , “Hơn nữa chờ tôi trở về, nhiệm vụ cũng biết mất bao lâu, đăng kí kết hôn còn tốn chút thời gian, còn phải thẩm tra chính trị, cũng mất mấy tháng .”

      Chu Lăng trong lòng rối rắm, luyến tiếc khi phải cự tuyệt, nhưng muốn đáp ứng cùng người vừa mới quen cùng kết hôn lại được tự nhiên cho lắm, liền chỉ ngồi yên trầm mặc , trong đầu hỗn loạn , nưả muốn nhận lời, lại muốn nhận lời.

      Đột nhiên Ngô Ngôn liền cầm tay : “Chu Lăng, tôi ngày thường bận nhiều việc, hơn nữa có nhiệm vụ, thơì gian có thể mấy tháng nên có biện pháp gọi cho em cuộc điện thoại,càng có thời gian với em chuyện đương.

      Nhưng là tôi muốn cùng em kết hôn, em hảo hảo lo lắng chút có được ?”

      Tuy rằng chính là nắm tay, Chu Lăng vẫn là đỏ mặt. Mấy ngày nay Ngô Ngôn vẫn như thân sĩ, rất ít cùng có tiếp xúc tay chân, ngẫu nhiên chạm tay hoặc là nắm bả vai chút cũng chỉ là bởi vì đông người.

      bình thường trong sạch, ít cùng người khác tiếp xúc, hơn nữa lớn như vậy nhưng cũng chưa cùng người nào đứng đắn đương.

      Ngày thường luôn tự nhận da mặt rất dày, lúc này nhưng lại chỉ vì bắt tay mà mặt đỏ, khi phát mặt mình nóng lên, lại càng thấy xấu hổ hơn, theo bản năng liền rút tay về lại.

      Dù Ngô Ngôn gắt gao nắm, tuy rằng đau, lại sao rút ra, cảm thấy lại có chút ngọt ngào, liền liếc mắt nhìn mấy món điểm tâm, : “ đói bụng ? Có muốn ăn bữa ăn khuya hay ?”

      Ngô Ngôn sửng sốt, vội vàng gật đầu, Chu Lăng liền đứng lên vào phòng bếp.

      Trong tủ lạnh mặc dù chỉ có hai loại đồ ăn, cũng thích hợp làm bữa ăn khuya, liền lấy từ trong tủ đá ra gói sủi cảo, hỏi thử: “Ngô Ngôn, hai cân sủi cảo đủ ?”

      Ngô Ngôn tựa vào khung cửa xem bận rộn, : “Buổi tối cần ăn nhiều lắm, cân là đủ rồi.”

      Chu Lăng gật gật đầu, đổ ra hơn phân nửa, nghĩ nghĩ, vẫn là đem cả túi sủi cảo đổ ra hết, nấu xong, bât lửa to bỏ vào nồi, đến khi chín, dùng muỗng canh múc ra bát bưng lên bàn, cười :

      “Là nhân thịt heo băm, xem, thích lần sau ta mua loại khác.” (Ô~ Coá lần sau kìa nha *chớp chớp mắt*)

      “Tôi kén ăn.” Ngô Ngôn xong, đem sủi cảo thổi thổi ăn xong, “Hương vị ngon lắm.”

      Chu Lăng nhìn nhìn cơ hồ ngay cả canh đều uống sạch hết, nhìn nhìn lại trong bát mình còn ba cái bánh sủi cảo chưa có ăn xong, trong chốc lát rối rắm, hỏi:

      “Ngô Ngôn, mấy ngày nay cùng ăn cơm với tôi có phải hay cũng ăn no?”

      Ngô Ngôn trầm mặc chút, : “Cũng có chút, no năm phần rồi.

      Chị dâu , sức ăn của tôi quá lớn, cùng ăn cơm với em phải ăn ít lại chút, thể ăn nhiều lắm.”

      Chu Lăng yên lặng, ngày đó cùng hẹn, Ngô Ngôn ăn bữa cơm so với ăm ngày còn hơn, thế vậy mà chỉ có bốn, năm phần no.

      Hoàn hảo quân nhân đều có quốc gia nuôi, ăn cơm cần chính mình bỏ tiền.

      “Tôi đây lại nấu chút mỳ cho ăn? Trong tủ lạnh còn nhiều thịt, mùi vị cũng tệ lắm.”

      Ngô Ngôn từ chối chút, : “Nấu vậy là đủ rồi, bữa khuya thể ăn nhiều .”
      tart_trung, neletaChris thích bài này.

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 3: Rời cùng chờ đợi

      Thời điểm Ngô Ngôn rời , Chu Lăng rốt cuộc vẫn là tiễn , tính tính thời gian, đoán sai biệt lắm chắc lên xe lửa, lúc này mới gửi tin nhắn, sau đó mở máytính ra bắt đầu đánh chữ.

      Mỗi ngày đều cùng Ngô Ngôn chơi, tiến độ gần như chậm lại, nhưng điều làm cho buồn bực là, còn chưa kịp mở ra mục soạn thảo văn bản, di động liền vang lên.

      nhìn màn hình liền trực tiếp nhấc máy: “Này, ai vậy?”

      “Chu Lăng, là tôi, Ngô Ngôn. Tôi lên xe.” Thanh trầm thấp, đại khái là lượng được đè thấp, thế nhưng Chu Lăng vẫn nghe được có ôn nhu.

      có phát giác khóe miệng chính mình gợi lên, tay trái cầm điện thoại, tay phải dùng chuột mở ra mục soạn thảo, cũng bất giác đè thấp thanh :

      “Ân, đường cẩn thận chút, tuy rằng ở toa xe giường nằm còn ghế ngồi cứng bên kia, nhưng cũng phải chú ý.

      Đói bụng gọi thêm cơm ăn, tôi muốn mua đồ ăn cho lại bảo cần.”

      “Tôi có thói quen ăn đồ ăn vặt, tuy rằng cơm xe lửa hơi khó ăn, nhưng có thể ăn no đến khi đến nơi, tôi có kén ăn.

      Em cũng phải hảo hảo ăn cơm, đừng kén chọn.”

      Mặt Chu Lăng lập tức đỏ, luôn kén chọn thức ăn, hơn nữa cũng rất sảng khoái thừa nhận điểm này, nhưng khi Ngô Ngôn thản nhiên câu, lại làm cho cảm thấy ngượng ngùng, vội vàng tùy tiện hai câu liền ngắt điện thoại.

      Đặt tay ở bàn phím, ánh mắt nhìn chằm chằm bài tiểu thuyết, ngồi nhìn nửa giờ, màn hình chữ cũng ra.

      Chu Lăng thở dài, nhìn nhìn bánh bích quy cùng hoa quả trong tay, tối nhưng vẫn đứng dậy vào phòng bếp.

      Thời điểm ở mình, thích cầm đồ ăn ngồi trước máy tính, bên xem văn bản, bên cùng các tác giả trong nhóm chuyện phiếm, bên chậm rãi giải quyết đồ ăn.

      Đều cùng trang web viết tiểu thuyết, nhưng lại phải biên tập viên, chỉ là có ít quan hệ tốt với nhóm viết tiểu thuyết của mình, kia cơ bản là cái gì có thể đều .

      【 Băng: cho mọi ngươì biết tin tức.

      Cặp lồng cơm: Tin tức gì?

      Thiên thượng lam nguyệt : bạn muốn kết hôn?

      Băng: …Còn do dự.

      Băng: bạn làm sao mà biết?

      Cặp lồng cơm: …Lần trước bạn phải rồi sao, bạn bạn gặp mặt với quân nhân.

      Băng: phải là quân nhân, là sĩ quan! Cán bộ! Tham gia quân ngũ mới nhiều a, mình có tướng đảm đương đệ đệ sao?

      Thiên thượng lam nguyệt: Phốc, đệ đệ cũng sao, có thể TJ, có thể TX. (TJ~Tai-jian: Thái giám, TX~Tiao-xi: Đùa giỡn) (*khụ*)
      Băng: Biến!

      Băng: ta cầu hôn mình, mình còn do dự.

      Cặp lồng cơm: Trời ạ, hành động nhanh.

      Thiên thượng lam nguyệt: Quả nhiên hổ danh là quân nhân a, hành động là nhanh chóng.

      Màu sắc rực rỡ: ta đây là đương hay là đánh giặc a?

      Băng: Cho nên mình do dự a, con người ta tốt, nhưng là quá nhanh… Cũng may ta phải trở lại đơn vị, vẫn còn thời gian để mình suy nghĩ.

      Caro vàng xanh: Gả quân nhân tốt, đừng đến chủ nghĩa đại nam tử, còn nhiều năm ở nhà, như thế nào có thể chịu đựng a.

      Băng: Mình đây còn được tự do. Kết hôn xong còn có thể giống như tại, tự do tự tại, tốt a.

      Caro vàng xanh: Hãy suy nghĩ , cha mẹ ta bạn phải chăm sóc, tương lai còn phải sinh con ?

      Băng: Cái này mình cũng biết, bất quá xem ý tứ của hình như cha mẹ cần mình chiếu cố. Nếu có con mình theo quân đội, tuy rằng mình chưa có hỏi ta, nhưng mình thấy là thiếu tá, ít nhất cũng được cấp phó doanh, hẳn là có thể tuỳ quân.

      Cặp lồng cơm: bạn hiểu là tốt rồi, nhưng mà mình thấy bạn chuẩn bị tốt a, thế còn do dự cái gì?

      Băng: Chủ yếu là tư tưởng vượt qua được, chúng mình như thế nào cũng coi như xa lạ a, mình muốn cùng người mới quen đến mười ngày cùng nhau lên giường, trong lòng rất khó xử.

      Caro vàng xanh: Ha ha, mình cho bạn biết, tính mấy quân nhân này dục cường đại, thân thể bé này của bạn cần phải chịu đựng a, nếu như bị giết chết ở giường thực khó nghe. (*lau lau máu mũi*)

      Băng: Biến, cái tên WS nhà ngươi. (WS~wei-suo: Đáng khinh)

      Cặp lồng cơm: Dù sao bạn cũng trông đợi vào tình , tại rất vất vả mới gặp được người có thể coi như là có cảm giác, vậy kết hôn , dù gì sớm muộn cũng phải kết hôn, cũng đỡ phải mỗi ngày bị mẹ bạn bức.

      Băng: Nhưng mà mình lo lắng…

      Caro vàng xanh: Là quân dã chiến hay là làm ở cơ quan a?

      Băng: Mình có hỏi, bất quá nhìn ta da trắng như bánh bao với lịch như vậy, chắc là làm ở cơ quan .

      Băng: Nhiệm vụ hôm nay còn chưa có hoàn thành đâu, ai chiến đấu với bài văn?

      Thiên thượng lam nguyệt : mình, 1:45 đến 2:45?

      Băng: Đươc.

      Màu sắc rực rỡ: Mình cũng làm.

      Thiên thượng lam nguyệt: Cùng nhau làm. 】

      Điện thoại vang lên, Chu Lăng nhìn thoáng qua đồng hồ, mới 2:20, thở dài, nhận điện thoại: “Mẹ.”

      “Tiểu Lăng a, chuyện cá nhân có tiến triển gì ? Con cũng hai mươi tám tuổi rồi, gần như giống đồ ăn ở chợ đến nơi rồi, cũng gần đến buổi chiều, cứ tiếp tục thế này mẹ thể bán con ra bên ngoài nha.”

      Chu Lăng nhìn cấu tứ tiểu thuyết màn hình, bên kiên nhẫn đáp: “Vâng, biết.”

      “Con đừng chỉ lo đối phó, rồi chỉ lo làm việc. Mẹ sớm qua, năm nay nhất định phải kết hôn, ít nhất qua năm mới phải dẫn bạn trai về nhà.” (*hắc hắc* ko lâu nữa chị dẫn về cho bác cậu rể khiến bao sắc nữ thèm thuồng)

      Chu Lăng xem thường liếc mắt, cho dù đồng ý kết hôn với Ngô Ngôn, chỉ sợ năm nay rồi qua năm mới cũng có cách nào dẫn về nhà, nghỉ phép của đều dùng hết cả rồi.

      Nhưng những lời này thể , bằng lão mẹ khẳng định trói lập tức gả .

      mất kiên nhẫn :

      “Rốt cuộc con có thể kéo đại người ở ngoài đường trở về ?”

      “Dù sao con cũng phải nắm chặt chút…”

      Cuộc điện thoại ngày Ngô Ngôn lên xe gọi cũng có thể coi như là lần cuối hai người trò chuyện, từ ngày đó về sau, Ngô Ngôn liền biến mất trong cuộc sống của Chu Lăng, điện thoại, tin nhắn, QQ, bưu kiện đều có động tĩnh.

      Chuyện này Chu Lăng có thể lý giải, xem nhiều tiểu thuyết dạng này, tuy rằng được ghi chép, nhưng chuyện nay là hiển nhiên.

      Thời điểm quân nhân làm nhiệm vụ phần lớn là phải giữ bí mật , chắc chắn cũng được phép liên hệ với bên ngoài, liền dần dần đem chuyện về người này bỏ ra sau đầu.

      mỗi ngày đánh máy, xem tiểu thuyết, chuyện phiếm… Mỗi ngày liền chậm rãi trôi qua như vậy, bình thản mà lại bình thường.

      Ngẫu nhiên thời điểm nhớ tới Ngô Ngôn, liền ôm con thỏ lớn kia ngây ngốc hồi, sau đó hạ quyết tâm chờ đợi Ngô Ngôn gọi điện thoại lại, nhất định phải nhớ kỹ hỏi danh hiệu cùng chức vị của ở bộ đội.

      thế nhưng đối vơí người cầu hôn mình ,mà hoàn toàn biết chút gì cả, trừ bỏ tên cùng vị trí bộ đội của , còn lại hoàn toàn là người xa lạ.

      Tuy rằng bộ đội có rất nhiều thứ phải giữ bí mật, nhưng những thứ cơ bản nếu muốn biết, cũng có thể ?

      Bất quá bây giờ làm nhiệm vụ, cũng nên thừa cơ hội này bắt tay lấp đống hố này, đỡ phải sau này nếu chân chính đến chuyện đương cũng làm chậm trễ chính .

      Nhiệm vụ Ngô Ngôn làm lần này so với tưởng tượng của Chu Lăng thực lâu hơn nhiều, vốn cho rằng nhiệm vụ Ngô Ngôn chỉ là tương tự với diễn tập cứu hộ thảm hoạ, chỉ mất bao nhiêu thời gian.

      Lại nghĩ rằng, cho đến khi lấp xong vài cái hố rồi, hai cái hố mới cũng lấp được nửa , lúc này mới nhận được điện thoại với dãy số có tên là “Quân nhân” gọi tới.

      thể , khi Chu Lăng nhìn thấy dãy số này lại nhàng thở ra, những tưởng Ngô Ngôn đổi ý, muốn tìm người vợ khác.

      “Này, xin chào.” vô thức di chuyển loạn con chuột màn hình.

      “Chu Lăng, xin chào, tôi là Ngô Ngôn.”

      “Ân, nhiệm vụ của hoàn thành? Có thể gọi điện sao?”

      hoàn thành, vừa mới trở về buổi chiều, Là chuyện cơ mật, thể .” Trong thanh Ngô Ngôn mang theo chút mệt mỏi cùng khàn khàn.

      “Nếu nghỉ ngơi trước , Ăn cơm chưa? Nếu mệt mỏi dùng nước ấm tắm rửa cái cho tốt, vốn hẳn là nên tắm bồn, nhưng mà nghĩ đến chỗ các chắc cũng có điều kiện này.”

      Chu Lăng đem điện thoại kẹp cổ, bắt đầu tìm kiếm các thảm hoạ gần nhất cần bộ đội đến giải cứu, có kết quả.

      là, giải cứu có thể tính là cơ mật gì chứ, vì thế lại bắt đầu tìm kiếm tin tức quân đội diễn tập ở thành phố N, vẫn là có.

      Nhiệm vụ này của rốt cuộc là cái gì chứ? tại là thời đại hòa bình, chẳng lẽ còn có thể đánh chiến?

      Hay là tham gia cuộc thi võ thuật nào hoặc là tập huấn linh tinh?

      Quên , mọi người đều là cơ mật , tò mò đến chết cũng vô dụng, vẫn là đừng quá ép buộc chính mình.

      “Ăn cơm xong rồi, đội cũng có bỏ thêm cơm. Tắm cũng tắm rồi, tôi tại nằm ở trong chăn gọi điện thoại cho em.

      Ân, có bồn tắm lớn, hơn nữa chúng tôi tắm rửa cũng có hạn chế thời gian.

      Tôi mệt mỏi, chỉ là muốn chuyện với em.”

      Chu Lăng nghĩ đến Ngô Ngôn vẻ mặt mệt mỏi nằm ở trong chăn , gọi điện thoại cho mình , mềm lòng ,giọng càng nhu : “ Được, chúng ta đây chuyện.”

      “Chu Lăng, chúng ta ngày mai đăng kí kết hôn ?”

      “…”

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 4: Đáp ứng



      Chín giờ tối mỗi ngày Ngô Ngôn đúng giờ gọi điện thoại đến đây, trước mỗi lần ngắt điện thoại liền chuyện chính là cầu hôn.

      Điều làm cho Chu Lăng buồn bực là, chưa từng qua mấy ngôn từ cầu hôn chuẩn như “Em gả cho tôi ”, nhiều lắm là cùng đăng kí kết hôn.

      Nhưng mà, dù sao cũng trông cậy quá vào cái tên lính ngốc chẳng biết cái gì là lãng mạn kia, mỗi ngày đều lần muốn cùng nhau đăng kí kết hôn cũng lên thành ý của .

      Cùng Ngô Ngôn tán gẫu, tuy rằng thường xuyên chỉ là những câu vô nghĩa, như hôm nay ăn cái gì, chạy mấy chục ngàn mét, vật lộn với ai… Chu Lăng chưa bao giờ nghĩ rằng cái người thoạt nhìn cực nghiêm túc kia nhưng luôn cùng chuyện, càng ngoài ý muốn, lại càng là mềm lòng.

      Nam nhân này luôn cố gắng làm cho quen thuộc với công việc của , cuộc sống của .

      thể vì dụng tâm của mà cảm động.

      Nữ nhân đều là động vật cảm tính, Chu Lăng dù luôn lý tính, lãnh huyết, rốt cuộc vẫn là nữ nhân.

      lại là người ăn mềm ăn cứng, thể , Ngô Ngôn vô cùng tốt.

      Buổi tối hôm nay nữa là hai người bọn họ quen nhau được bốn tháng mười ngày, vẫn gọi điện thoại, khi sắp sửa gác máy, Ngô Ngôn lại hỏi lần nữa: “Ngày mai chúng ta đăng kí kết hôn ?”

      Chu Lăng đè thấp thanh , nhàng : “Được.”

      Ngô Ngôn sửng sốt chút, tiếp theo Chu Lăng chợt nghe thấy bên kia vang tiếng phanh, sau đó là lần đầu tiên nghe thấy ngữ điệu phập phồng rất lớn của : “Tốt, tốt… Chu Lăng, em yên tâm, tôi đối tốt với em.” (>o< đáng iu quớ~)

      Chu Lăng vốn đối với xúc động của mình có chút hối hận, nhưng thấy phản ứng như vậy, khóe miệng nhịn được nhếch lên, sợ hãi trong lòng cũng vơi rất nhiều: “Được.”

      【 Băng: Mình muốn tuyên bố tin tức.

      Cặp lồng cơm: bạn muốn kết hôn?

      : ?

      Thiên thượng lam nguyệt: phải là cậu có ? (*khụ* Ý chị ý là có baby ớ)

      Băng: Sút bay.

      Băng: Mình đáp ứng lời cầu hôn của ta.

      Caro vàng xanh: Là quân nhân lần trước bạn ?

      Băng: Đúng.

      Màu sắc rực rỡ: Chúc mừng chúc mừng <xoè tay> bánh kẹo cưới.

      Băng: Vẫn còn sớm, chờ báo cáo kết hôn của ta được phê duyệt xong đưa xuống, sau đó mình lại phải cầm con dấu của gia đình , biết phải mất mấy tháng nữa. Nghe khi thẩm tra chính trị con dấu thường có tranh cãi .

      Cặp lồng cơm: Thẩm tra chính trị?

      Băng: Đúng thế, nếu cùng quân nhân kết hôn, tất cả đều phải trải qua thẩm tra chính trị, kỳ cũng chỉ là đến Cục công an cùng Uỷ ban nhân dân.

      Quả cam vàng: Kiểm tra nhà bạn có mối quan hệ với ngoại quốc hay sao?

      Băng: Mình ở mạng tra qua, kỳ tại chỉ có mấy phần, chỉ cần điền vào cái bảng, hoàn thành mấy cái vấn đề là tốt rồi.

      Caro vàng xanh: Lăng Lăng phải cẩn thận a, đừng để có ngày chết ở giường, những người đó thành như sói như hổ.

      Băng: Sút bay.

      Caro vàng xanh: Bay trở về.

      Caro vàng xanh: ông xã bạn có cơ bắp tám múi a? Rắn chắc a.

      Băng: Làm ơn , bọn mình vừa mới nhận thức vài ngày từ lúc ta từ đơn vị trở về, có hay mình làm sao mà biết.

      Băng: Bất quá mình thấy bộ dáng ta tư nhã lịch như thế, đại khái là viên chức dân , hoài nghi có.

      Băng: Nhìn các cơ bắp rất rắn chắc, bộ dáng rất mạnh mẽ. (=.= Khó hiểu nhỉ)

      Caro vàng xanh: Khi nào quay trở lại nhớ phải mang theo mấy bức ảnh chụp cho chúng mình nhìn xem ha.

      Cặp lồng cơm: +1

      Màu sắc rực rỡ: A, Lăng Lăng muốn kết hôn ?

      Màu sắc rực rỡ: +2

      Thiên thượng lam nguyệt: +3

      Quả cam vàng: +4

      : +5

      Băng: Biến!

      Khoai tây nghiền: Cơ bắp tám múi có cái gì đẹp chứ, quan trọng là cái kia của ta được quá dài, được quá thô, thời gian như thế nào. (*phụt máu mũi*)

      Cặp lồng cơm: Khoai tây, bạn mạnh miệng.

      Màu sắc rực rỡ: Gật đầu, quá mạnh miệng.

      Băng: Khoai tây, bạn đúng là đồ có răng.

      Khoai tây nghiền: Mình có 28 cái răng, trắng noãn lóe sáng.

      Caro vàng xanh: Ai nha nha, loạn mắt mình rồi ,cậu có con bò cười Lockhart à? (Cos: Cosplay)

      Băng: Phụt.

      Cặp lồng cơm: Phụt.

      Màu sắc rực rỡ: Đáng tiếc có tóc vàng.

      : Nhuộm là được.

      Thiên thượng lam nguyệt: Uy, uy, đừng vòng vo.

      Thiên thượng lam nguyệt: Lăng Lăng, bọn mình muốn nhìn thấy cơ bắp tám múi.

      Băng: Ngày mai mình chợ mua mấy cân thịt, cắt thành tám khối cho mọi người xem.

      Thiên thượng lam nguyệt: Chụp , bọn mình muốn nhìn thấy cơ bắp của ông xã bạn

      Băng: Nghĩ muốn nhìn, chúng là của mình nha

      tình nếu định như vậy rồi, vậy mình nên báo cho người nhà, chắc có khả năng đến khi kết hôn mới cho lão ba lão mẹ biết ?

      “Mẹ, làm cái gì thế?” vân vê ngón tay bàn máy tính.

      “Vừa cơm nước xong, xem tivi. Hôm nay ở trong phim ám chiến, cái người kia
      thảm, vì bảo vệ tin tình báo…”

      Lão mẹ từ lúc bước vào thời mãn kinh liền càng ngày càng dong dài, ngày xưa Chu Lăng còn có thể nhẫn nại nghe, thuận tiện phụ họa vài câu, nhưng hôm nay có chút khẩn trương, lại có chút vội vàng xao động, liền đánh gãy lời của lão mẹ

      “Truyền hình này con xem qua. Mẹ, con là có việc muốn với mẹ.”

      “Chuyện gì? đủ tiền xài sao?

      Mẹ với con vẫn là trở về nhà , muốn viết tiểu thuyết viết ở nhà cũng như nhau thôi, ở bên ngoài còn phải thuê phòng, tháng con có thể kiếm được bao nhiêu tiền a.”

      “Mẹ, mẹ hãy nghe con xong được ?” Chu Lăng chút phiền chán, khó khăn níu.

      “Được, được, con cứ , mẹ nghe đây."

      “Mẹ, có người giới thiệu bạn trai cho con…”

      Thanh lão mẹ lập tức nâng cao tám độ: “Là người ở đâu? Làm việc gì?”

      “Là quan quân, được quân tẩu mà con quen biết giới thiệu cho.” Nghĩ đến Ngô Ngôn, Chu Lăng trấn định chút, “So với con lớn hai tuổi, đơn vị ở thành phố N, là thiếu tá, con người ta cũng rất tốt."

      “Nga, vậy là tốt rồi. Tham gia quân ngũ cũng tệ, thu nhập ổn định, dù sao tại cũng có chiến tranh, nguy hiểm.

      ” Thanh lập tức lại, Chu Lăng mơ hồ nghe thấy lão mẹ hỏi, “Thiếu tá là cao nha, quản bao nhiêu người?”

      Sau đó là thanh của lão ba: “30 tuổi làm thiếu tá, rất tốt, chứng tỏ cậu ta rất có năng lực.

      Thiếu tá bình thường là phó doanh hoặc là chính doanh, quản bao nhiêu người cũng nhất định, cái doanh bình thường là ba, bốn trăm người ?
      "Ông có chút xác định.

      Chu Lăng cười : “Ba, người này thuộc đơn vị tình báo. Thời của ba doanh của nó, đại khái chính là ba, bốn trăm người, tại cái doanh bình thường có khoảng bốn trăm, có khi lên đến năm trăm người.”

      Lão ba ràng có chút ngạc nhiên, ông tiếp nhận điện thoại : “Con biết rất ràng a.”

      Kia là đương nhiên, như thế nào bạn trai cũng là quân nhân, dù sao cũng phải có ít hiểu biết cơ bản a! Chu Lăng có chút đắc ý, bỏ chút thời gian tìm hiểu những thứ này ở mạng.

      “Bất quá con cảm thấy ta đại khái là viên chức dân ở văn phòng”, cười , “ chừng quyền quản binh đều có, chỉ có thể truyền lệnh cho người khác thôi.”

      “Con ngay cả cái này cũng biết?” Lão ba kinh ngạc hỏi, “Phải hỏi ràng cậu ta
      làm công việc gì chứ?”

      quên a…

      vỗ vỗ vào đầu mình, miệng lại : “Ba, nếu ta là nhân viên ở công ty nào đó, con khẳng định hỏi ràng ta làm chức vị gì, quản cụ thể cái gì.

      Nhưng mà ta là quân nhân a, tháng trước còn có nhiệm vụ bí mật nữa, con hỏi nhiều tốt, vạn nhất hỏi trúng cơ mật quân nào đó,
      ta thể trả lời.”

      Lão ba trầm mặc chút: “Người giới thiệu cho con có thể tin tưởng sao?

      Con xác định bạn trai là thiếu tá, chưa có kết hôn?”

      “Ai nha, đại tỷ giới thiệu cho bọn con là người mà con rất quen thuộc, Ngô Ngôn là cấp dưới của lão công nàng, có sai a.” Điểm này từ trước cho tới bây giờ chưa từng hoài nghi qua, đây là do người quen giới thiệu, cũng phải là quen biết mạng.

      “Con cảm thấy tốt là được, khi nào dẫn về nhà cho chúng ta xem chút .”

      Chu Lăng trầm mặc chút, thấp giọng : “Nghỉ phép năm nay của ta dùng hết, muốn nghỉ thêm cũng chỉ có thời gian nghỉ để kết hôn.”

      Lão ba ngẩn người : “Các người quyết định muốn kết hôn?”

      Lão mẹ khẩn trương, vội vàng giật lấy điện thoại: “Chu Lăng, các ngươì quen biết bao lâu?”

      “Được nửa năm.” Chu Lăng cẩn thận , tuy rằng chỉ mới có hơn bốn tháng, tốt xấu gì cũng có thể tính là nửa năm nhỉ?

      “Con quyết định là được. Nhưng mà chuyện này nhất định phải ràng chút, chúng ta tuy rằng đối với hôn của con sốt ruột, nhưng cũng thể tùy tiện đem con gả cho người
      đàn ông xa lạ.”

      “Con biết…” Ngô Ngôn, con tin tưởng rằng bọn con có thể sống cùng nhau tốt, mặc
      dù bọn con nhau.
      tart_trung, Sô Cô la Đắng, neleta3 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    Trạng thái chủ đề:
    Không mở trả lời sau này.