1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Rất Nhớ Rất Nhớ Anh - Mặc Bảo Phi Bảo (53/53) End

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lamkhongngannguyet

      lamkhongngannguyet Well-Known Member

      Bài viết:
      79
      Được thích:
      572
      Chương 50 - Cơm trái dừa (3)

      Xe việt dã phía sau tuần tự chạy tới, các vị nam nhân đều dùng chất giọng lồng tiếng chuyên nghiệp, tỏ vẻ ai oán, căn bản nên ham đua xe việt dã với đầu bài. Nghe Tuyệt Mỹ oán giận, Cố Thanh mới biết, Mạc Thanh Thành từ thời đại học chiếc xe việt dã để ở vùng ngoại thành, rảnh rỗi ra đó chạy khoảng tiếng.

      Chẳng qua công việc bận rộn, rất ít , nên đem xe bán cho người khác.

      Khó trách.... Vừa rồi thắng dễ dàng.

      "Đầu bài đại nhân, ta muốn hát Thịnh Đường Dạ Ca đâu...." Bã Đậu nhảy xuống từ xe của Mộc Mộc, sắp khóc luôn rồi, "Ta thề, ta tự lái còn nhanh hơn .... Mộc Mộc cậu , cậu phải là cảnh sát giao thông chứ! Xe nào cũng dám vượt quá tốc độ....."

      Đậu Đậu Bã Đậu so với con khá cao, nhưng đứng cùng với Mộc Mộc vẫn thấp hơn nửa cái đầu.

      và Mộc Mộc nhảy xuống xe, ngừng oán giận, Mộc Mộc ra vẫn thấy an toàn là nhất, cần vì trốn hát bài ca mà liều mạng tăng tốc..... Huống hồ, còn vô cùng thành khẩn : "Tuổi đời cầm lái của ta rất ngắn, thuần thục gì đâu....."

      "Sớm biết thế để Mặc Bạch ngồi xe cậu, hai huynh đệ các cậu cùng nhau hát là được rồi."

      Mộc Mộc tiếp tục thành : "Mặc Bạch còn ngủ ở khách sạn, chỉ thích SPA, biết đua xe......"

      Bã Đậu quả hết cách với Mộc Mộc, dọc theo cầu thang đá, hướng về phía nhà gỗ đỉnh núi.

      Mạc Thanh Thành mua nước cho hai người, hướng dẫn viên du lịch dẫn đội bây giờ mới rề rà đến, sau khi nhảy xuống xe, vô cùng ngượng ngùng ha ha hai tiếng. Sau đó lập tức rút ra quyển sổ, cùng với hướng dẫn viên địa phương, bắt đầu thống kê số người SPA bờ biển lát nữa. Tới chỗ Cố Thanh, hướng dẫn viên hiểu ý : "Tôi biết, hai người cùng nhau." Hướng dẫn viên du lịch chỉ chỉ bóng dáng Mạc Thanh Thành mua nước.

      "Vâng...." Có quan hệ gì với SPA chứ.....

      Hướng dẫn viên qua hỏi Canh Tiểu Hạnh.

      Canh Tiểu Hạnh vô cùng rụt rè lắc đầu nguầy nguậy.

      Sau đó.... Hướng dẫn viên mất.

      Mọi người được xe đón đến bờ biển bên kia đảo, thấy hàng loạt dãy nhà gỗ , sau khi được hướng dẫn viên chia phòng, Cố Thanh rốt cuộc hiểu được, mối quan hệ với SPA ấy....... Trừ đôi vợ chồng kia, tất cả mọi người là hai nam hoặc hai nữ cùng nhà gỗ.

      đẩy cửa vào nhà gỗ, trong phòng có cửa sổ sát đất chiếm hơn nửa tường, bể nước ấm cỡ vang lên tiếng nước róc rách, bên nửa phòng còn lại là hai chiếc giường mát xa, mặt đất lẫn bể bơi, ngay cả giường cũng phủ lớp cánh hoa..... Càng khiến người ta xấu hổ hơn là, ông chủ làng du lịch dùng tiếng Trung vô cùng thành thạo với bọn họ: "Hai người có thể cùng tắm trước, ngâm mình trong nước ấm chút, thậm chí ngủ cũng được. Bất cứ lúc nào muốn mát xa mặc quần đùi, rung chuông, có hai vào phục vụ."

      Cùng tắm?

      Cùng ngâm nước ấm?!

      "Ngoài ra, tuần trăng mật vui vẻ." Sau đó ông chủ liền rời khỏi.

      Tuần trăng mật..... vui vẻ?!

      T.T ........

      "Em tắm trước , ngồi đây ngắm biển chút." Giọng sát bên người , dễ dàng xua đám mây mù mang tên ngượng ngùng. Cố Thanh lập tức ôm quần áo vào phòng tắm rửa sạch , đến khi ra chỉ có thể mặc sarong [1] của làng du lịch để sẵn, loại thắt nút cổ, xem như áo váy nửa người.

      Khi sấy tóc, Mạc Thanh Thành cũng tắm xong.

      mặc quần đùi thể thao ra.

      Thông qua gương, thấy bể nước nóng kia, thấy trần nửa người về phía mình, thấy vệt nước chân in sàn nhà.... Bỗng nhiên có chút khẩn trương kỳ lạ....... ràng tối qua ở cùng phòng, ngủ giường của cũng có cảm giác đặc biệt bối rối biết làm sao thế này.

      "Sấy tóc?" đặt tay lên vai , " muốn xuống bể?"

      Trong tình huống tắm xong làm SPA có đồ bơi gì đó..... Là phải tương đối □ a đầu bài đại nhân, vẫn là bỏ T.T.....

      " cần đâu......" bắt đầu đỏ mặt......

      " cần cũng tốt, sợ vệ sinh." cười.

      Giọng vẫn mang mị hoặc hề kiểu cách kia..... biết là do ở nơi đất khách, hay vì phòng có vô số cánh hoa và chăn đệm xông hương, hoặc là..... vốn cố ý thấp giọng.

      tiếp tục cầm máy sấy, tùy tiện sấy mái tóc dài của mình.

      Cửa sổ sát đất có thể nhìn thấy bờ cát và đại dương bên ngoài.

      tuy biết người bên ngoài thể thấy bên trong, vẫn có cảm giác kỳ dị.

      Tay Mạc Thanh Thành tháo gút thắt cổ .

      cảm thấy cả người như bị thiêu cháy, chưa kịp tắt máy sấy tay, váy người trượt xuống, lưng dán lên cơ thể , hơi ướt, ra ra vẫn chưa lau khô người.

      Tay trái nâng cằm , khiến ngẩng đầu lên, hôn xuống.

      Còn tay phải tự nhiên trượt xuống dưới.

      ...........

      ...........

      Cuối cùng, hai mát xa vào, Cố Thanh giống như tôm bị luộc chín, cánh tay cũng phiếm hồng.

      Người mát xa để ý nhưng cũng quen rồi, vợ chồng tuần trăng mật mà.... Dù sao ông chủ dặn dò như vậy.........

      hạn chế thời gian, lúc mọi người rời khỏi khác nhau, đầu bài và Cố Thanh ra vừa lúc Mặc Bạch, Mộc Mộc, Canh Tiểu Hạnh và Đậu Đậu Bã Đậu cũng ra, mọi người dạo bờ biển chờ xe đến đón.

      Bốn người đứng giữa biển xanh trời xanh, sóng biển dập dìu, vô cùng mờ ám nhìn Mạc Thanh Thành và Cố Thanh cười, sau đó bày ra biểu tình "Chúng ta đều hiểu hết", quay tiếp tục ngắm biển, nhặt vỏ sò, đá.....

      Đến tối Đậu Đậu Bã Đậu thua cược mới chính thức bắt đầu điên cuồng cào cấu, vì Mộc Mộc là coser xa hoa lộng lẫy khiến người ta chảy nước miếng....... biết hát...... biết hát........

      Ca sĩ "đại thần" từng được Bã Đậu gọi "Mặc Mặc Nhi", song ca với Mộc Mộc, muốn tự sát luôn cho rồi...... Vừa khéo là cảnh sát đại nhân của chúng ta đặc biệt tuân thủ ước định, cầm ca từ vừa chép ra, dựa theo nhạc đệm trong di động, hát đâu ra đấy.....

      Thần kỳ nhất là, đêm đó, Canh Tiểu Hạnh vẫn bị chia ở cùng với Cố Thanh.

      Thế nên Mặc Bạch nhịn được, lúc ở quán bar, vừa uống rượu vừa lén hỏi Tuyệt Mỹ, truy hỏi xem có phải Cố Thanh và Mạc Thanh Thành cãi nhau? Tuyệt Mỹ lạ lùng nhìn : "Sao có thể."

      "Vậy sao ở cùng phòng nha?"

      Mặc Bạch có chút đăm chiêu......

      Quay đầu nhìn lén Cố Thanh tựa vai Mạc Thanh Thành, hai người giọng chuyện với nhau, hình như có chuyện gì.....

      "Mệt ?" Mạc Thanh Thành thấp giọng hỏi .

      ràng chỉ câu đơn giản, lại có vẻ đặc biệt ôn nhu. Tay khẽ vuốt cánh tay , nhàng trượt làn da. cuộn người, ôm chân ngồi cạnh , đầu tựa vào vai .

      Buổi chiều bị giày vò như vậy, còn bị hai vô cùng trách nhiệm mát xa, cả người có cảm giác mỏi nhừ uể oải, có chút mệt, cũng rất thoải mái.

      Đầu bài........

      Thương Thanh Từ......

      Mạc Thanh Thành.........

      Tất cả tên đó hợp lại chỗ, đều là .

      ở ngay bên cạnh, có thể nghe được cả tiếng thở, vẫn có cảm giác phi thường kỳ diệu. Khiến ngừng muốn cùng chuyện, dù là vài câu vô mục đích, hoặc là ngừng muốn tiếp xúc, dù chỉ là nắm tay nhau.

      Hình như.... nhắm mắt lại, bắt đầu nhớ khuôn mặt của .

      Ở nơi yên tĩnh, bắt đầu nhớ giọng của ......

      cảm thấy rất kỳ lạ, có chút yên, nếu về nước, trở lại lịch trình tuần gặp hai lần, liệu có tương tư thành họa T.T......

      Trong đầu lặp lặp lại những ý niệm kỳ quái, mặc kệ nghĩ đến cái gì, đều chậm rãi bị hình ảnh trong ngôi nhà gỗ trước biển kia xâm chiếm. Từ bị hấp dẫn bởi giọng, đến , tới khi hoàn toàn thẳng thắn trước mặt .

      Đến phút cuối, rất lý trí dừng lại, mà trước đó.... Hai người thực giữ lại gì.

      Cố Thanh nghĩ đến ở sát bên tai, thầm thanh đầy cám dỗ, khi trầm thấp ôn nhu, khi khàn khàn sủng nịch...... Bất giác khẽ nhích người, mặt dụi vào bờ vai của , tim lại đập trật nhịp rồi. Khi rung chuông gọi người mát xa, mới đùa rằng bảo đảm rằng lần nào cũng nhịn xuống được, vẫn nên ở cùng phòng vậy....

      thể nhịn gì đó......

      Thực khó vậy sao.......


      [1] sarong: loại khăn (lụa) dùng để quấn quanh người thành váy, áo.


      P.S: Còn 3 chương nữa thôi :yoyo66:
      Sau đây là tiết mục câu like :uong2:
      Bài này đủ 27 like mình post chương 51 vào khuya mai. khuya thứ 5 28/08 mới có nha :yoyo52:

      Oyasumi :yoyo56:
      peony pham, Phiên Nhiên, 1278910 others thích bài này.

    2. ngocthach

      ngocthach Member

      Bài viết:
      69
      Được thích:
      57
      Omg.mọi người like mạnh để nhanh ra chap mới :yoyo17:

    3. Bo Cong Anh

      Bo Cong Anh New Member

      Bài viết:
      2
      Được thích:
      0
      thank s editor nhieu nhieu :yoyo45:

    4. Diệp Duệ Linh

      Diệp Duệ Linh Well-Known Member

      Bài viết:
      367
      Được thích:
      481
      hic tuyển like , đầu bài đại nhân quá ah, hai người ngọt ngào làm f.a như e tuổi thân lắm a. Ủng hộ bạn đăng vào tối nhá!!! Hi vọng đủ like ah!!!!

    5. lamkhongngannguyet

      lamkhongngannguyet Well-Known Member

      Bài viết:
      79
      Được thích:
      572
      Chương 51 - Cơm trái dừa (4)

      May mắn, hoạt động của hôm sau rất đơn giản, là ra biển câu và lặn.

      Trừ ánh nắng gay gắt khiến người ta khó mở mắt, ít chịu giày vò hơn.

      Đoàn bọn họ tổng cộng hai chiếc thuyền, cả đám bọn họ chiếm chiếc. Mỗi người tới chỗ thuyền trưởng lấy đồ câu cá, vốn tưởng là cần câu biển đầy khí phách vung ra cả mười thước như trong phim, kỳ tới tay chỉ là dây câu dài dài nối với cái chai thôi ╮(╯▽╰)╭.

      họ chơi cùng bọn họ quen thuộc, cùng nhau tán gẫu, căn bản hiểu lợi hại của chư vị cao thủ sớm được phong thần thế giới online này, chỉ cho rằng là bạn tốt bình thường, thậm chí còn hào hứng nhiệt tình về Kiếm Tam. Nhưng Đổng Nhất Nho đối với đại bản mạng Thương Thanh Từ và coser bản mạng Mộc Mộc, toàn bộ hành trình rời được, đều là biểu tình quá nhiều bát quái tiêu hóa nổi.....

      Mọi người ngồi ván gỗ hai bên sườn của thuyền, mặc áo phao, chân ngâm trong nước biển, lười nhác giật dây câu.

      Cố Thanh và đầu bài ngồi ở đuôi thuyền, nắm cái chai của mình, lập tức cảm thấy dây giật: "Hình như cá mắc câu?"

      "Có cảm giác sao?" nhìn dây câu trong tay , quả nhiên căng ra.

      "Vâng...."

      Nháy mắt, mặt đỏ bừng.

      Câu này buổi chiều hôm đó từng hỏi T.T sao bây giờ lại nghĩ tới......

      Mạc Thanh Thành phát , chỉ vươn tay giúp kéo cá, ngừng kéo rồi thả dây câu. nhìn mặt nghiêng của , khóe mắt kia khẽ cong...... Hơi thất thần chút, liền bị gió thổi bay mũ rơm che nắng. vô thức với tay bắt lấy, bắt được, bản thân lại loạng choạng, suýt rơi xuống biển, may mà tay của đầu bài tóm được áo phao của . Nhìn nón rơi xuống biển, mới phát giác, vừa rồi mình làm động tác vô cùng nguy hiểm.

      Con cá cắn câu cũng bị làm chạy mất, dây câu còn quấn ở chân T.T......

      Cố Thanh rút chân lên, đặt chân lên ván gỗ, gỡ dây câu, dây nhuyễn, quấn mấy vòng, còn có gút thắt, nắng lại gắt đến mở mắt nổi, là xúi quẩy đủ điều.......

      "Đừng dùng sức kéo, để giúp em." vừa vừa vươn tay đến, loay hoay lúc, phì cười, "Hình như luôn giúp em gỡ thứ gì đó nhỉ, lần đầu tiên là tóc, lần thứ hai vẫn là tóc, lần này tệ lắm, đổi thành dây câu."

      ..............

      Vì sao lại đỏ mặt rồi........

      Cố Thanh ngươi rốt cục nghĩ gì, sao có thể nhớ tới vài hình ảnh thích hợp T.T.....

      "Nghĩ gì thế?" Giọng trầm thấp, cuối còn có ý trêu ghẹo.

      " có gì...." xấu hổ rút chân, muốn rời khỏi ngón tay .

      Bị nhìn thấu rồi...... Quá 囧 a.........

      "Lái thuyền vớt nón của em lên nè, Thanh Thanh," Mặc Bạch cầm nón rơm của Cố Thanh, từ khoang tàu ra, vừa lúc thấy đầu bài nắm chân , lập tức cười, "Hai người các cậu ở đuôi thuyền phải cẩn thận a, động tác kịch liệt quá rơi xuống biển đó....."

      ........

      Mặc Bạch vừa rêu rao như thế, mỗi người đều vui.

      Vốn mọi người đều lặng lẽ nhìn rất vui vẻ đó?

      Ngươi dọa dẫm như vậy, chắc chắn là còn gì để xem.......

      Mộc Mộc say tàu đến mức muốn nhảy xuống biển tự sát, cũng vô cùng yếu ớt thầm: "Người say tàu đến chết, người ở đuôi thuyền tán tỉnh, chúng ta đều là làm nghề cứu người tích đức, sao lại khác biệt như vậy, ông trời bất công........"

      Chỉ có hướng dẫn viên đứng ở đầu thuyền, tháo kính râm xuống, phất phất tay: "Tôi này, sao lại thích vây xem vợ chồng son người ta, có gì hiếm lạ đâu? câu nửa tiếng rồi, còn chưa được con cá nào, rất kém, tuyệt đối là đoàn kém nhất từ trước tới nay a."

      Hướng dẫn viên vừa xong, lập tức nhận được ánh mắt phi đao của Đổng Nhất Nho.

      Có gì hiếm lạ?!

      Phi thường hiếm lạ đó!!!! Làm ơn đừng quấy rầy fan trung thành như ta ngắm đại bản mạng tán tỉnh được !!!!

      Hướng dẫn viên cảm thấy sống lưng lạnh toát, tiếp tục kêu gọi mọi người câu cá.

      Bên này, dây câu được gỡ ra.

      Khi thuyền trưởng lấy mũ của Cố Thanh để lên nóc thuyền phơi khô, đầu bài bỗng nhiên thở dài, đưa chai nhựa quấn dây câu trong tay mình cho Cố Thanh, còn chưa kịp phản ứng, liền thấy đầu bài kéo dây câu, kéo lên con cá biển màu sắc rực rỡ, dưới ánh mặt trời ngừng giãy dụa, ánh nước lấp loáng.

      "A, câu được rồi." vui mừng reo lên.

      "Ai? Ai câu được?" Hướng dẫn viên hưng phấn lấy máy ảnh ra, lao tới đuôi thuyền, lập tức với Cố Thanh: "Mau làm dáng , tôi phải chụp ảnh mỹ nữ câu được con cá đầu tiên mới được!"

      Cố Thanh nâng con cá, chưa kịp giải thích bị nhận định là người đầu tiên.

      Đầu bài mỉm cười, cũng chẳng để ý ai là người thứ nhất.

      Trời đất bao la, dỗ vợ vui vẻ là lớn nhất ~

      Mọi người lăn qua lăn lại nửa tiếng, cuối cùng là người ở đuôi thuyền này câu được cá. Dường như là "mở hàng" tốt, mười phút sau, liên tiếp có người câu được các loại cá biển, ném vào thùng trong khoang thuyền, chốc lát có hơn mười con. Mặc Bạch đặc biệt phấn khởi vỗ vỗ thùng cá, đến khi thuyền về, mới lưu luyến rời thả cá phóng sinh.

      có mũ rơm che, mặt Cố Thanh hiển nhiên bị phơi nắng đến rát.

      trở lại phòng khách sạn, ai oán nhìn khuôn mặt bị phơi đỏ của mình trong gương, lần này phải bị □ mà đỏ, là phơi nắng bị tổn thương da rồi.

      Trái lo phải nghĩ nửa ngày, vẫn là thôi ra ngoài chơi nữa.

      phải nghỉ ngơi nửa ngày, ừ.

      Canh Tiểu Hạnh theo Tuyệt Mỹ chẳng biết chỗ nào tìm đồ ngon rồi, trong lúc đợi đầu bài tắm, Cố Thanh giơ di động ở trong phòng buồn chán lướt web, lại có tín hiệu, cuối cùng cầm thẻ phòng đóng cửa ra, ngồi ở sô pha đại sảnh tầng bốn, rốt cục bắt được tín hiệu.

      nam nữ cùng ngồi sô pha giống cũng cầm di động, đều tra tín hiệu wifi.

      ngờ, mở ra weibo lâu rồi xem, tin tức bạn tốt đầu tiên thấy là của Mặc Bạch:

      Ra biển câu cá, lão bà của ai đó câu được đầu tiên, mở hàng tốt a mở hàng tốt, lúc liền câu được hơn mười con. Ha ha.

      Ảnh chụp kèm theo đương nhiên là cá lúc nãy câu được.

      Lời thực súc tích.

      Nhưng chính vì súc tích, rất dễ dàng đoán được là ai đó........

      Tàn ác nhất là...... Mọi người lúc nãy lặng lẽ vây xem, ngoại lệ, đều nhấn khen, thấy nhiều bạn của đầu bài khen như vậy, tên ngốc cũng biết "ai đó" này là ai.......

      Thương Thanh Từ vẫn là Thương Thanh Từ.

      Người ở giang hồ, giang hồ như cũ lưu truyền truyền thuyết của người.

      làm phối internet nữa? Chẳng ảnh hưởng gì tới tình của các fan cả..... Chỉ những tin tức ngẫu nhiên nhặt có thể khiến mọi người thỏa mãn.... Vì thế ngoài fan của Mặc Bạch, fan của đầu bài lập tức thân, vô cùng vô cùng hưng phấn nhắn lại:

      "Xin ảnh bóng dáng của người nào đó!"

      "Mặc Bạch đại nhân, xin post nhiều bài liên quan đến người đó nữa a %>_<%"

      "Đại nhân, xin tình hình của người nào đó gần đây a!!!!"

      "Bài quá hàm súc..... Đầu bài của chúng ta kết hôn chớp nhoáng hưởng tuần trăng mật chứ?! Đại nhân xin trả lời a!!!!"

      ............

      Kết hôn chớp nhoáng......

      Tuần trăng mật.......

      che mặt, có chút đau, hẳn là cảm xúc quá kích động.....

      Khi còn cảm khái cho khuôn mặt phơi nắng bị tổn thương của mình, trộn lẫn với xúc cảm do bài post weibo của Mặc Bạch mang đến, bên cạnh chợt có người cúi xuống. Mạc Thanh Thành vừa tắm xong, tóc còn giọt, tựa vào cạnh hỏi: "Muốn ngủ trưa lát ?"

      "Ngủ trưa? ăn cơm trước sao?" cầm di động, có chút khó hiểu logic này.

      Giây tiếp theo, cả người bị đầu bài ôm lấy, ngay trước mặt đôi nam nữ dò wifi, công khai ôm trở về phòng.

      Hai người kia liếc mắt nhìn, người nửa thân trần phơi nắng, người mặc bikini, dù cho thấy tình cảm mãnh liệt bắn ra tứ phía cũng chẳng là gì, nhưng vẫn thể khen ánh mắt của bị ôm .

      .........

      Trong phòng còn vương mùi hương của sữa tắm.

      Mùi hương nhàn nhạt, người cũng có, thào câu đói, lời bị nuốt lấy, ăn vào miệng. Nước tóc giọt lên người và drap giường, cảm thấy khó chịu, ngược lại có cảm giác đặc biệt thân thiết.

      Màn được kéo lại, chỉ có khe hở rất , tia nắng mỏng manh chói mắt len vào, rọi lên giường.

      "Lát nữa muốn ăn gì? " tiếp tục ăn , thuận tiện bận tâm chút đến người bị ăn đói bụng.

      "Hải sản? BBQ?"

      "Ý kiến hay," cắn xương quai xanh của , giọng , "BBQ ở đây tệ."

      "Vâng......"

      ............

      ............

      Khi đội chiếc mũ rơm mới, ngồi ở hàng hàng BBQ ngoài trời, đối diện , cầm nĩa ngừng chà đạp các loại thịt nướng trong dĩa của mình, giống như vừa nãy ăn vậy, giày vò đủ kiểu, chỉ là ăn . Qua lúc kéo kéo váy, hoặc cổ áo, sợ lộ ra gì đó.

      Rất tra tấn người, hải đảo nóng thế này, phải mặc kín như vậy........

      ra cái gọi là kiềm chế, chính là giữ phòng tuyến cuối..... Còn lại tuyệt đối ăn chút lưu tình......

      Sao có thể đa dạng thế chứ.....

      quá khó mở miệng T.T......

      P.S: bị bắt làm culi, chương mới tối thứ 2 nhá :yoyo56:
      peony pham, Phiên Nhiên, 127896 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :