1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Thứ nữ là phải độc ác - Hỉ Như Ý (87/173) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. snow_angel_lily

      snow_angel_lily New Member

      Bài viết:
      10
      Được thích:
      4
      Bị đánh là cái chắc, a vương gia này hình như khoái tự ngược :))))))

    2. tn99

      tn99 Active Member

      Bài viết:
      154
      Được thích:
      27
      này thích sm ah?
      tks nàng

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 51: Ta thích ngươi chết xa ra mộtchút!


      đến Thôi ma ma vẫn chưa từ bỏ ý định cầu xin Ngọc Linh Lung, mà hậu viện Ngọc phủ lúc này vìHúc Vương đến mà gà bay chó sủa khắp nơi. HúcVương sải bước về phía nội viện, đại quản gia dẫn theomột đám quản , cùng tiểu nha hoàn ở các phòng, vội vã chạy theo sau Húc Vương.

      Ngăn? Đương nhiên ai dám, ngay cả chủ gia đìnhlà Ngọc tướng quân cũng dám lên tiếng, đám nôtài bọn họ lại dám ngăn Húc Vương? Đầu muốn cổ rồi sao?

      Chẳng những dám ngăn Húc Vương lại, còn phải phái đại nha hoàn lớn gan đường trước dẫnđường.

      Việc những người còn lại có thể làm, là chạy nhanh tới phòng của các nữ quyến trong viện thông báo: tất cả ngồi ngoan ngoãn trong phòng, nhất định được ra, tránh gặp phải Húc Vương.

      Cùng lúc, mọi người trong hậu viện của Ngọc phủtừ bốn phương tám hướng chạy qua chạy lại, thông báo cho chủ tử của mình. Đương nhiên, chuyện Húc Vươngxông thẳng vào nội viện Ngọc phủ chỉ vì muốn gặp Ngọc Linh Lung chuyện ai ai cũng đều biết.

      Cũng may, hậu viện Ngọc phủ cũng quá lớn, Phẩm Lan Uyển cũng xa. mất đến chén trà , Húc Vương tiến đến trước cửa lớn của Phẩm Lan Uyển.

      đường gió êm sóng lặng, ngay cả con chó conmèo cũng thấy. Thế nhưng lúc này, từ nơi bí mật nào đó, có rất nhiều ánh mắt chăm chú dõi theo mọi động tĩnh của Phẩm Lan Uyển.

      Húc Vương hắng giọng cái, phủi phủi tro bụi khôngtồn tại người, cao giọng : “Tại hạ Ngu LiệtDương, cầu kiến Ngọc tứ tiểu thư.”

      Thôi ma ma vẫn ra sức cầu xin Ngọc Linh Lung lạinghe thấy tiếng này, giống như trúng phép, kinhngạc đứng im tại chỗ, ngay cả cũng nổi.

      Trong nội viện đột nhiên xuất thanh của nam tử như vậy, dù là ai cũng cảm thấy kinh ngạc ngoài ý muốn, nhưng Thôi ma ma phải vì nghe thấy thanh âmcủa nam tử, mà là, ngay lập tức nàng liền biết, người tới là ai.

      Húc Vương trực tiếp vào nội viện tìm Ngọc Linh Lung,điều đó chứng minh nhiệm vụ khẩn cầu Ngọc Linh Lung ra ngoài của Thôi ma ma hoàn toàn thất bại, nhưng lại khiến cho Húc Vương giá lâm tới Phẩm Lan Uyển, cần nghĩ cũng biết tình trạng bên ngoài thế nào.

      thèm để ý tới khuôn mặt xám xịt như tro tàn củaThôi ma ma, Ngọc Linh Lung nghe được thanh củaHúc Vương, đôi mi thanh tú liền nhíu lại, cũng khôngquay đầu lại mà phân phó Linh Nhi: “, làm cho hắncút!”

      Huyên Thảo tuy lanh lợi nhưng lá gan lại , Thôi ma ma lại càng thể trông cậy vào. Người bên nàng lúc này, chỉ có Linh Nhi gan lớn quật cường, bảo nàng ra ngoài truyền lời là thích hợp nhất.

      Linh Nhi lên tiếng rồi ra, thoải mái mở cửa lớn ra, cũng hành lễ, thanh trong vắt : “Tiểu thư nhà ta gặp, mời Vương gia trở về !”

      Húc Vương cũng giận, cây quạt trong tay layđộng, khuôn mặt tuấn tú mỉm cười: “Cổ nhân : nụ cười của thiên kim còn khó có được, huống chi là gặp mặt lần?”

      xong, cũng đợi Linh Nhi trả lời, từ trong ngực lấy ra cái hộp , thuận tay ném lại.

      Linh Nhi muốn tránh cũng được, theo bản năng bắt lấy, lại nghe Húc Vương : “Đây là Dạ Minh Châu Nam Hải, coi như là lễ gặp mặt của ta với Ngọc tứ tiểu thư.”

      câu tiếp câu, tất cả đều cao giọng , rànglà cố ý để Ngọc Linh Lung nghe được.

      Ngọc Linh Lung nghe thấy lại càng tức giận, lúc nàyLinh Nhi cầm hộp tiến vào, đặt lên bàn.

      Hộp vừa mở ra, mọi người nhất thời cảm thấy trước mắt sáng ngời, chỉ thấy lớp gấm trắng ngần trong hộp vừatrải ra, liền ra viên Dạ Minh Châu to như trứng gà. Mặc dù lúc này là ban ngày, vẫn phát ra tia hàoquang yếu ớt, vừa thấy liền biết là cực phẩm.

      Ngọc Linh Lung vừa nhìn lướt qua, đôi bàn tay hồngphấn nhịn được xiết chặt.

      Con mẹ nó, xem nàng là cái gì?

      Bàn tay bé nắm lấy viên Dạ Minh Châu, Ngọc Linh Lung sải bước ra khỏi phòng.

      Ngoài cửa lớn, Húc Vương thân áo dài hớn hở nhìnthấy Ngọc Linh Lung, còn chưa cả kịp cười lấy cái, bị vật gì đó đập trúng mắt!

      “Ngươi coi ta là kỹ nữ à? Lễ gặp mặt cái con mẹ nó,đem cái lễ gặp mặt của con mẹ ngươi cút về cho ta!”

      phải Ngọc Linh Lung cố ý muốn lỗ mãng, nhưng hành động của Húc Vương rất đáng giận. Cái gì mà tặng viên Dạ Minh Châu để có thể gặp nàng?Nằm mơ giữa ban ngày!

      Húc Vương lau lau trán, mặt lại vẫn cố gắng mỉm cười hùa theo: “Linh Lung, là ta sai rồi. Vậy nàng thíchcái gì, ta tìm đến tặng cho nàng!”

      Ngọc Linh Lung tức giận đến mức lông mày dựng thẳng,mắng to: “Ta thích ngươi chết xa ra chút!”

      xong, Ngọc Linh Lung hừ tiếng, nặng nề đóngcửa lớn lại!

      Bên ngoài Phẩm Lan Uyển, cảnh xuân tươi đẹp, cỏ xanhchim hót, Húc Vương đứng yên ắng ngoài hoa viên, nụ cười mặt vẫn hề thuyên giảm.

      “Linh Lung, mai ta lại tới!”

      ---------------


      Linh Nhi trốn ở đằng sau, nheo mắt qua khe cửa nhìn Húc Vương rời , lúc này mới nhặt viên Dạ Minh Châu lúc nãy bị Ngọc Linh Lung ném rồi chạy như bay vào phòng.

      “Tiểu thư, Dạ Minh Châu này, người vẫn cần à?”

      Linh Nhi vân vê viên Dạ Minh Châu phát sáng trong lòng bàn tay, cẩn thận hỏi.

      Nhà nàng mở tiêu cực, từ gặp qua bảo vật cũng ít, nhưng viên minh châu giống thế này, vẫn là lần đầu tiên được thấy.

      Viên Dạ Minh Châu óng ánh này, dù tính là vô giá, nhưng ít nhất cũng có thể mua được vài cái tiêu cụcPhúc Uy chứ?

      Báu vật trân quý như vậy, thế mà lại bị Ngọc Linh Lungkhông thèm liếc mắt nhìn lấy cái ném , làmgạch vụn sao?

      Ngọc Linh Lung nhấp môi uống hụm trà, từ từ hồi phục bình tĩnh trong lòng, cũng quay đầu lại mà :“Cần! Sao lại cần? Mang đổi bạc!”

      Húc Vương kia vừa là đời thứ hai nhà quan, vừa là đời thứ hai nhà phú. viên Dạ Minh Châu này với hắnmà cũng chẳng tính là gì? Người có tiền lại càngthích đốt tiền, nàng cũng phiền lòng mà giúp tiêu vài đồng vụn vặt!

      Nhìn khuôn mặt nhắn của Ngọc Linh Lung tức giậnđến mức đỏ bừng, Huyên Thảo khỏi dở khóc dở cười. Tiểu thư nhà mình đương tuổi thanh xuân, sao vẫnkhông hiểu mấy chuyện nam nữ như vậy? Có phải làthẹn thùng, nên mới tức giận như vậy ?

      Linh Nhi cầm viên Dạ Minh Châu, muốn cười lại khôngdám cười. Húc Vương thân phận cao quý như vậy, lại bị tiểu thư nhà mình coi là cái túi tiền đầy, đúng là chuyện lạ của thiên hạ.

      Ngọc Linh Lung vừa ngẩng đầu, lại thấy Huyên Thảo vàLinh Nhi ngừng nháy mắt rồi cười với nhau, cơntức giận nhịn được lại dâng trào: “Còn ra ngoài , đứng ở chỗ này làm gì?”

      Linh Nhi thè lưỡi, cười với Huyên Thảo cái mới luixuống.

      Tâm tình tiểu thư tốt, ai dám giơ đầu ra,Huyên Thảo thêm trà cho Ngọc Linh Lung, rồi cũnglặng lẽ ra ngoài.

      Ánh nắng rực rỡ chiếu xuyên qua rừng trúc, chạy nhảytrên từng cánh hoa hải đường mềm mại lay động theo làn gió dưới hành lang… Cảnh xuân tươi đẹp nhưvậy, mà người ở trong phòng, lại chẳng hề có tâm tình thưởng cảnh.

      Cái gối thêu hoa này, ngờ lá gan lại lớn đến như vậy, ngay cả nàng cũng dám trêu chọc!

      Nhìn viên Dạ Minh Châu ở bàn phát ra từng tia sángyếu ớt, đôi mi thanh tú của Ngọc Linh Lung nhíu lại, phịch tiếng liền đóng hộp lại.

    4. Billy Nguyễn

      Billy Nguyễn Active Member

      Bài viết:
      209
      Được thích:
      91
      A Húc Vương này mặt dày đấy :yoyo36::yoyo36::yoyo36:

    5. ChiChu

      ChiChu New Member

      Bài viết:
      11
      Được thích:
      4
      A Húc đáng quá

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :