1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Độc Thê Của Hoạn Quan Có Thai (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 111: Thái giám giả hay nam nhân !
      Edit: Lavender
      Khoé mắt Quân Cơ Lạc khẽ liếc, trầm cười , “Chương ngự sử, ngươi nghĩ bản đốc có phản ứng gì? Muốn bản đốc làm sáng tỏ như thế nào hả?”

      Mắt Chương ngự sử xoay tròn vòng, cấp tốc ngẩng đầu nhìn Mộ Dung Nhược Hồng cái, tiếp theo vội vàng buông mắt , “Ít nhất làm cho dân chúng biết Cửu Thiên Tuế ngài phải là tên… thái giám giả trong câu chuyện kia.” đặc biệt nhấn mạnh ba chữ “thái giám giả”.

      “Sau đó sao?” Quân Cơ Lạc theo lời của ta tiếp tục hỏi, “Sau khi việc này được chứng minh là bịa đặt, từ miệng dân chúng rất nhanh lại lưu truyền phiên bản mới, tỷ như bản đốc có chân thối, hoặc là bản đốc có bệnh trĩ lâu năm linh tinh, vậy xin hỏi Chương ngự sử, đến lúc đó bản đốc có cần cời giày hay cởi quần cho ngươi xem ?”

      “Việc này…” Chương ngự sử bị lời sắc bén của chận miệng, ngẩng đầu cùng Mộ Dung Nhược Hồng ngồi ngai vàng trao đổi ánh mắt, Mộ Dung Nhược Hồng dám công khai đắc tội Quân Cơ Lạc. Nhưng lại cam lòng chuyện quan trọng của hoàng đế như phải nghe theo tên hoạn quan, chớp mắt vài cái với Chương ngự sử, ý bảo ta tiếp tục nã pháo vào Quân Cơ Lạc.

      Chương ngử sử nhận được chỉ thị của Mộ Dung Nhược Hồng, đầu óc xoay chuyển, liền , “Cửu Thiên Tuế, vi thần cũng là vì ngài, vì Hoàng Thượng, cũng vì cả Tiêu quốc mà suy nghĩ thôi. Nếu lời đồn này tiếp tục lan truyền, dân chúng càng càng quá đáng, đến lúc đó nếu bị người có ý lợi dung, có khả năng nguy hại cho cả Tiêu quốc, làm Tiêu quốc chúng ta lâm vào cảnh sinh tử tồn vong.”

      Quân Cơ Lạc cười ha ha, gương mặt tuấn mỹ như đúc in lên nét cười, châm chọc , “Bản đốc cần phải cảm tạ Chương ngự sử, Chương ngự sử làm cho tên hoạn quan như bản đốc biết được nguyên lại bản đốc có tác dụng ích lợi lớn với Tiêu quốc chúng ta. Xem ra, về sau bản đốc có thể cái gì cũng làm, trực tiếp đem mình nặn thành thân vàng như là thần, để cho các vị đại nhân triều bái, các vị đại nhân cũng cần vất vả vào triều sớm nữa, dù sao chỉ cần mình bản đốc có thể ảnh hưởng tới tồn vong của Tiêu quốc rồi.”

      Chương ngự sử bị châm chọc, mặt khẽ cứng lại, nhưng nghĩ đến phải hoàn thành sứ mệnh Mộ Dung Nhược Hồng giao cho, lại kiên trì tiếp tục , “Cửu Thiên Tuế biết đùa. Nhưng loại chuyện thế này, nếu có thể chứng minh ràng, so với để mọi người đoán lung tung tốt hơn nhiều. Cửu Thiên Tuế, dù sao vàng sợ lửa.” Thái giám sợ bị cởi quần a!

      Lời của Chương ngự sử làm cho rất nhiều văn võ bá quan trong triều đứng vững. Bởi vì bọn họ đều có nhược điểm nằm trong tay Quân Cơ Lạc. khi Quân Cơ Lạc gặp hoạ, bọn họ có khả năng cũng gặp hoạ theo.

      Thừa tướng Giản Tư Minh là người đầu tiên đứng ra, , “Chương ngự sử, Cửu Thiên Tuế là tiên đế khâm phong (vua tự mình phong hào), lại hầu hạ tiên đế nhiều năm. Nếu Cửu Thiên đế là tên thái giám giả mà phố phường lưu truyền, tiên đế thể nào phát . tại Chương ngự sử hoài nghi Cửu Thiên Tuế có tịnh thân, chẳng phải là hoài nghi mắt nhìn của tiên đế?”

      hổ là thừa tướng, mở miệng câu đầu tiên liền đem Mộ Dung Long Thịnh ra giúp Quân Cơ Lạc cãi lại, trong lúc nhất thời làm Chương ngự sử biết phản kích thế nào. Chương ngự sử gấp đến độ trán chảy ra tầng mồ hôi bạc, cũng chưa suy nghĩ được gì.

      Mộ Dung Nhược Hồng khoát tay lên tay vịn long ỷ, trong lòng ngừng mắng Chương ngự sử là tên phế vật, chút việc như vậy cũng làm xong.

      Mộ Dung Nhược Hồng lại đem tầm mắt dời vào người Thẩm Tuý Thạch đứng giữa bách quan, ý bảo có thể hành động. Trạng nguyên Thẩm Tuý Thạch trước kia từng bị Quân Cơ Lạc mạnh tay hại giáng chức, tại được Mộ Dung Nhược Hồng đề bạt làm ngũ phẩm Hàn Lâm viện thị đọc.

      Thẩm Tuý Thạch đầu quân theo Mộ Dung Nhược Hồng từ rất sớm, hiên tại Mộ Dung Nhược Hồng làm vua, vốn bị đả kích nay tự nhiên được lợi ít. Hơn nữa Mộ Dung Nhược Hồng còn hứa hẹn với , khi có thể giúp ta đánh bại Quân Cơ Lạc, có chức vị cao chờ .

      Hơn nữa, từ sau khi bị Quân Cơ Lạc châm chọc, thời gian này “thay đổi triệt để”, đến những nơi yên hoa nữa. Cho nên, cũng có nhược điểm gì để Quân Cơ Lạc bắt được.

      từ giữa bá quan bước ra, cúi đầu, Thẩm Tuý Thạch nhằm vào lời của thừa tướng Giản Tư Minh, hồi đáp, “Tiên đế tài đức sáng suốt, đương nhiên nhìn lầm. Nhưng tại lời đồn nhảm ồn ào náo động dưới, Cửu Thiên Tuế lại là người hầu hạ qua tiên đế. Lời đồn đãi này nọ cũng gián tiếp bôi nhọ đến tài đức sáng suốt của tiên đế. Hưởng lộc của vua, vì vua phân ưu, trước đây tiên đế tín nhiệm Cửu Thiên Tuế như vậy, ngài nhất định đồng ý nhìn thấy tiên đế bị người khác làm bẩn. Dù sao ti chức cũng tin lời đồn này, Cửu Thiên Tuế ngài làm sao có thể là thái giám giả. Nhưng như vậy cũng tốt, dù sao Cửu Thiên Tuế tịnh thân, vậy cứ chứng minh cho mọi người xem. Vàng sợ lửa.” đến vậy, nếu ngươi còn chịu nghiệm chứng cho mọi người xem, chỉ sợ cũng phải là vàng .

      phải là vàng , vậy bọn họ khách khí!

      Thẩm Tuý Thạch phen này hết lời, trong lòng Mộ Dung Nhược Hồng thoải mái. Tốt! Phải có khí thế như vậy! Bức Quân Cơ Lạc mất mặt trước bá quan.

      Sắc mặt Quân Cơ Lạc biến cũng biến, con ngươi u ám tà chí nhìn chằm chằm Thẩm Tuý Thạch.

      biết Thẩm Trạng nguyên muốn bản đốc dùng phương thức gì để nghiệm chứng? Là ở trước mặt các vị đại thần cởi quần sao? Hay là đến chợ, cởi quần cho dân chúng xem?”

      Mi mắt Thẩm Tuý Thạch khẽ giật, giấu đắc ý trong mắt, mặt giả bộ cung kính , “Cửu Thiên Tuế tôn quý vô cùng, há có thể để chúng vi thần khinh nhờn. Nhưng vì thần có biện pháp tốt, có thể ngăn dư luận. Giúp Cửu Thiên Tuế rửa sạch oan khuất.”

      Khoé miệng Quân Cơ Lạc khẽ lộ ra nụ cười quỷ quyệt, “A? Như vậy, mời Thẩm thị đọc cho ta nghe chút.”

      Mộ Dung Nhược Hồng mắt thấy tình huống phát triển đúng như dự liệu, trong lòng thầm cao hứng, gương mặt mỹ mạo như tiên giáng trần thể thu lại dáng vẻ tươi cười.

      là vui!

      Thẩm Tuý Thạch tiếp tục , “Cửu Thiên Tuế là quý nhân, tất nhiên là thể khinh nhờn. Nhưng vi thần cho là Hoàng Thượng có thể sai người chuẩn bị ly thôi tình rượu, đem Cửu Thiên Tuế cùng cung nữ nhốt tại mật thât, qua nửa canh giờ, sau khi dược hiệu phát tác. Hoàng Thượng ngài lại chọn vài người có thể tin tưởng kiểm tra. Như vậy có thể chứng minh Cửu Thiên Tuế trong sạch.”

      Thẩm Tuý Thạch vừa xong, Gián Tư Minh vung mạnh tay áo, lớn, “Hồ nháo! Nơi này là triều đình, há có thể để Thẩm thị đọc bôi nhọ Cửu Thiên Tuế như vậy.”

      “Đúng vậy, Thẩm thị đọc quả nhiên ở lâu trong nơi hương phấn, trong đầu chỉ có thể nghĩ ra loại phương pháp hạ lưu này. Chuyện Cửu Thiên Tuế có tịnh thân hay , trực tiếp tìm vài lão thái giám trong cung đến xem xét là có thể biết. Làm gì mà phải quanh co như vậy.”

      Bất ngờ, người vừa mới mở miệng răn dạy Thẩm Tuý Thạch là Chương ngự sử.

      Đương nhiên, người thông minh vừa nhìn liền biết hai người này chính là hát đôi. người muốn Quân Cơ Lạc cởi quần để thái giám trong cung trực tiếp kiểm nghiệm. Người còn lại dựa vào thôi tình dược và nữ nhân để chứng minh Quân Cơ Lạc trong sạch.
      Last edited by a moderator: 8/8/14
      Layla06, thuytlu, Yoolirm Park17 others thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 111: Thái giám giả hay nam nhân !
      Edit: Lavender

      Hai phương pháp này đối với bản thân Quân Cơ Lạc mà chính là loại khinh bạc, huống chi Quân Cơ Lạc đúng là …thái giám gỉa. Tình huống trước mắt đối với Quân Cơ Lạc vô cùng bất lợi.

      thống lĩnh Cấm Vệ quân bị Quân Cơ Lạc nắm được nhược điểm - Phạm Minh lúc này cũng đứng ra kháng nghị , “Chương ngự sử, Thẩm thị đọc, thanh giả tự thanh, trọc giả tự trọc. Hai người các ngươi là e sợ cho thiên hạ bất loạn. Như Cửu Thiên Tuế , lúc này cho dù chứng minh tịnh thân, về sau, nếu là có người hoài nghi chân thối, chẳng lẽ Cửu Thiên Tuế phải cởi giày?”

      Kỳ những người như Phạm Minh làm sao muốn xem đến cùng Quân Cơ Lạc có phải thái giám giả hay . Nhưng vì lấy lòng Quân Cơ Lạc, bọn họ đương nhiên đứng về phía .

      Bọn họ đều nhớ ngày tân đế đăng cơ, Quân Cơ Lạc liền dẫn người tịch biên những quan viên ngày đó có đến đại lao cung nghênh . Ngân lượng thu được bị Quân Cơ Lạc sai người đem hết đến khu cao điểm bị nạn hạn hán ở sông Hoài.

      Đương nhiên, bọn họ cũng lén thảo luận qua. Loại đại hoạn quan gia trá như Quân Cơ Lạc, khẳng định cũng tham ô ít trong đó.

      Chương ngự sử gian tà liếc Quân Cơ Lạc cái, có ý tốt cười, “Cũng thể vậy, thanh giả tự thanh, trọc giả tự trọc. Cửu Thiên Tuế tịnh thân sợ gì? Chỉ là nếu có kiểm tra chút, rất nhanh. hề chậm trễ đến đại của Cửu Thiên Tuế.”

      Thẩm Tuý Thạch cũng tựa cười nhưng cười liếc Quân Cơ Lạc cái, tiếp lời Chương ngự sử, “Trừ phi, Cửu Thiên Tuế như trong chuyện xưa kể là thái giám giả trà trộn vào cung.”

      Hai người này kẻ xướng người hoạ, làm cho cảm xúc của Mộ Dung Nhược Hồng sôi sục tột cùng, chính là như vậy! Muốn đem Quân Cơ Lạc chấn trụ như vậy. Nếu hôm nay Quân Cơ Lạc nhất định chịu chứng minh mình “trong sạch”, vậy càng tốt. cho người trực tiếp ra ngoài loan truyền Quân Cơ Lạc là thái giám giả, cho nên cự tuyệt nghiệm chứng mình là “hàng ”.

      Đến lúc đó tân đế có thể lần nữa động thủ trừ bỏ Quân Cơ Lạc, khẳng định được vô số dân chúng kính và ủng hộ. Danh tiếng của hoàng đế phi thường cao.

      Cho dù Quân Cơ Lạc chứng minh bản thân, cũng có biện pháp trừ bỏ Quân Cơ Lạc. Bọn họ sớm vì Quân Cơ Lạc chuẩn bị vài tên “lão thái giám” cùng cung nữ ra là “nữ sát thủ”.

      Cuối cùng mặc kệ Quân Cơ Lạc là cởi quần hay uống thôi tình dược, bọn họ đều có thể cùng nhau đánh chết.

      “Ba ba!” Quân Cơ Lạc thuỷ chung gì vỗ tay cực kì tán thưởng. Tiếng vỗ tay thanh thuý, làm cho trong điện bỗng chốc an tĩnh lại. Ánh mắt sắc bén của Quân Cơ lạc tuần tra qua lại mặt Chương ngự sử cùng Thẩm Tuý Thạch. Cuối cùng dừng tại nơi nào đó trong điện.

      “Chương ngự sử và Thẩm thị đọc may mắn đều làm quan, nếu hai người các ngươi làm gian thương, biết hại bao nhiêu người a. Đề nghị của hai ngươi, bản đốc chọn cái của Thẩm Trạng nguyên. Bất quá, bản đốc tốt xấu cũng là Cửu Thiên Tuế tiên đế khâm phong, địa vị đương nhiên hai ngươi thể bằng được. Vì tránh cho về sau mỗi người đều dám tuỳ tiện nghi ngờ bản đốc, nên nếu cuối cùng chứng minh bản đốc là trong sạch, Trầm Trạng nguyên cùng Chương ngự sử có thể đến trước cửa lớn phủ Cửu Thiên Tuế của bản đốc học tiếng chó kêu ba ngày ?”

      Chương ngự sử cùng Thẩm tuý thạch hẹn mà cùng ngước mắt, ánh mắt liếc về phía Mộ Dung Nhược Hồng. Mộ Dung Nhược Hồng hướng hai người gật đầu chấp nhận.

      Chương ngự sử nhân tiện , “Có thể!”

      Thẩm Tuý Thạch cũng cười , “Hết thảy đều dựa theo lời Cửu Thiên Tuế mà làm. Nhưng vì để công bằng, Cửu Thiên Tuế ngài thể để thị vệ thân cận canh giữ ngoài mật thất”

      Quân Cơ Lạc cong khoé miệng, cao giọng dũng cảm , “Được!”

      …….

      Mấy ngày nay Đường Tứ Tứ chờ sau khi Quân Cơ Lạc vào triều, nàng về Đường phủ. Vì sợ đệ đệ đơn thuần của mình sau này lại bị người lừa gạt, mấy ngày nay nàng bắt đầu có ý mang gặp số người hoặc chuyện tốt.

      tại nàng bắt đầu dạy đao lí: Lòng hại người thể có, lòng phòng người thể có. Nhưng nếu là bị người khác khi dễ đàu, phản kích, vậy chỉ có thể bị người giẫm lên.

      Hôm nay nàng muốn dẫn Đường Tử an đén con phố bá tánh bình dân thường xuyên lui tới trong Hoàng Thành. Đường Tứ Tứ đội mũ che, Đường Tử An cũng ăn mặc bình dân, cách hai người xa còn có bốn hộ vệ theo. Nhưng vẫn duy trì khoảng cách nhất định.

      Đường Tử An nhìn chằm chằm hết thảy vật chung quanh. Trước đây núi bái sư học nghệ, sư phụ thấy còn , đương nhiên chiếu cố nhiều hơn, các sư huynh đệ khác biết là cháu của Trì Lệ Dập, cũng tự nhiên rất chiết cố . Có thể chiếu có này là nguyên nhân tạo thành tính cách qua thuần lương của . Đương nhiên Đường Tứ Tứ cảm thấy, người sai nhiều nhất là tỷ tỷ như nàng.

      Trước kia chỉ hy vọng có thể bình an vô lo qua cả đời, nhưng việc đời làm sao có thể thuận buồm xuôi gió như vậy. So với mọi chuyện đều tính toán dùm , bằng day ít bản lĩnh đối nhân xử thế. Giúp có thể thích ứng với cuộc sinh tồn tàn khốc.

      Hai người lát, đột nhiên, có lão bà chống gậy về phía bọn họ. Bà cụ khi qua người Đường Tử An, còn đụng phải cái. Đường Tử An rất sợ bà gặp chuyện may, nhanh chạy đến quan tâm hỏi, “Lão bà bà, người sao chứ?”

      có việc gì, cám ơn vị tiểu huynh đệ này” Lão bà kia run rẩy xong, tiền đạ lại chống gậy rời .

      Đường Tứ Tứ sau khi bà lão kia khỏi, hỏi Đường Tử An, “Hầu bao tỷ tỷ thêu cho đệ đâu?”

      Đường Tử An cúi đầu sờ cái, nhanh chóng phát hầu bao thấy nữa. lập tức nghĩ đến lão bà vừa rồi đụng phải .

      “Chớ ! Ngươi là kẻ trộm!” Đường Tử An lập tức hô to tiếng, xoay người bắt lão bà kia. Lão bà kia dường như nghe được tiếng mắng của Đường Tử An, nhanh ném cây gậy xuống, bước như bay.

      “A!” Nhưng lúc này đột nhiên có mũi phi tiêu đánh vào đầu gối lão bà kia, thân mình lão bà ngã xuống đất. Đường Tử An nhanh chóng chạy lên trước, thấy Yến Mặc đẩy Mộ Dung Quân Thương từ trong đám người ra.

      Đường Tứ Tứ cũng chạy qua, lúc thấy Mộ Dung Quân Thương, mắt nàng híp thành khe hở hẹp.

      Vị Lương vương “bất tỉnh nhân ” sao lại ở đây?
      Last edited by a moderator: 8/8/14
      Linh miwi, Layla06, thuytlu18 others thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 112.1: Kỹ thuật diễn của ảnh đế, thoát chết trong gian nguy
      Edit: Lavender
      Đường Tử An vốn có cảm tình với Mộ Dung Quân Thương, lúc này nhìn thấy gương mặt tròn giương lên, muốn hành lễ với . Nhưng Mộ Dung Quân Thương mở miệng trước, “Đường tiểu công tử, ở ngoài, chớ nên đa lễ.”

      Đây là muốn Đường Tử An hành lễ, Đường Tử An nhìn quanh bốn phía, thấy rất nhiều dân chúng đến xem náo nhiệt, liền hành lễ nữa. Đường Tứ Tứ đội mũ che, đem Đường Tử An kéo đến bên người người, xuyên qua mũ che đề phòng nhìn Mộ Dung Quân Thương.

      Đừng tưởng nàng biết chuyện Mộ Dung Quân Thương từng lợi dụng đệ đệ nàng để uy hiếp Quân Cơ Lạc. Đây là đệ đệ bảo bối của nàng, Mộ Dung Quân Thương đối xử với đệ đệ của nàng như vậy, nàng cũng cần phải đón ý hùa làm gì.

      Bà lão ngồi đất ôm đầu gối kêu đau, Đường Tử An tiến lên phía trước, đoạt lại hầu bao của mình từ trong tay bà ta, sau đó muốn ra tay giáo huấn bà lão kia. Thế nhưng bị Đường Tứ Tứ kéo lại.

      Đường Tử An nghi hoặc quay đầu nhìn nàng, Đường Tứ Tứ chỉ nhìn lắc đầu, giảm thích thêm.

      Đường Tử An miệng hậm hực hờn dỗi câu, lúc này mới tiếp tục truy cứu nữa. Đường Tứ Tứ kéo Đường Tử An, với Mộ Dung Quân Thương, “Tam thiếu gia, hai tỷ đệ chúng ta về trước.”

      Nàng mở miệng tỏ vẻ cảm tạ , cũng để Mộ Dung Quân Thương có cơ hội bắt chuyện, vừa xong, nàng liền nắm tay Đường Tử An từ trong đám người rời .

      Chờ được đoạn đường ngắn, Đường Tử An mới nghi hoặc , “Tỷ tỷ, phải tỷ luôn với đệ tích thuỷ chi ân, dũng tuyền tương báo (ân nghĩa như giọt nước cũng phải dùng cả con suối để báo đáp) hay sao? Người ta trợ giúp chúng ta, chúng ta phải mang tâm cảm kích cảm tạ người ta. Vừa rồi sao tỷ tiếng cám ơn với Lương vương rời rồi. Như vậy có vẻ chúng ta có chút thất lễ.”

      Muốn tiếng cám ơn với Mộ Dung Quân Thương? Dựa vào cái gì a? Lão bà kia là trước đó nàng sai người giả trang. Mục đích để rèn luyện tính cảnh giác cho Tử An. Dựa vào công phu của đệ đệ, cho dù vừa rồi có Mộ Dung Quân Thương ra tay, Tử An của nàng cũng có thể thoải mái ứng phó hết thảy.

      Hơn nữa phải Mộ Dung Quân Thương “bất tỉnh nhân ” sao? Sao còn có thời gian chạy đến nơi này? Lại có thể trùng hợp “đến giúp” tỷ đệ bọn họ như vậy. Càng kỳ quái hơn là, nàng tin rằng với năng lực của Mộ Dung Quân Thương, thể nhìn ra bà lão kia là do chính nàng tìm người giả trang.

      Chuyện này có nhiều điểm đáng ngờ, những điểm đáng ngờ này đều chứng minh hôm nay gặp nhau đường, chẳng qua là do Mộ Dung Quân Thương “thiết kế” mà thôi. Còn việc ra tay tương trợ cũng chỉ là giả vờ. như vậy, nàng cần gì phải cảm tạ Mộ Dung Quân Thương.

      “Tử An, có lúc đệ thể chỉ dùng mắt mà nhìn, bởi vì mắt thường có thể lừa gạt đệ. Tựa như bà lão vừa rồi kia, trước đó phải đệ thấy bà đáng thương, tự tay đỡ bà ta sao? Tỷ tỷ phải muốn đệ dùng địch ý đối đãi với người hay vật xung quanh, chỉ là người đời này gian trá nhiều lắm. Rất nhiều người lợi dụng đồng tình, thiện tâm, ái náy của đệ dành cho bọn họ mà tổn thương đệ.”

      Đường Tứ Tứ còn đặc biệt dặn dò Đường Tử An, “Nhớ , mọi việc đều phải dùng mắt nhìn, đầu nghĩ, tai nghe. Sau đó đem tất cả hợp với nhau, đưa ra phán đoán của chính mình.”

      Gương mặt tròn của Đường Tử An xoắn thành cái bánh bao thịt phấn nộn, đối với những lời của Đường Tứ Tứ, hiểu được, chỉ là có kinh nghiệm thực tế.

      Đường Tứ Tứ cũng biết chút lời thuyết giáo của bản thân thể làm cho hiểu chuyện. chủ yếu vẫn phải trải nghiệm qua mới được. Việc này gấp. Nhìn thấy trán chảy đầy mồ hôi, nàng liền kéo vào trà lâu trông có vẻ sạch bên đường.

      Bởi vì những người lui tới đường này đều là bá tánh bình dân, người giàu có hay quý nhân đến đây làm gì. Trà lâu này cũng có chia phòng gì.

      Hai người vừa ngồi xuống bao lâu, Đường Tứ Tứ bưng trà tiểu nhị vừa đem lên uống mấy ngụm, chợt nghe Đường Tử An dùng thanh vui vẻ , “Nhị tỷ, là tam hoàng tử!”

      Đường Tứ Tứ bị tiếng “tam hoàng tử” làm sặc, cúi đầu lấy khăn tay che miệng ho .

      Mộ Dung Quân Thương nhìn về hướng hai người Đường Tử An ngồi, hơn nữa còn mỉm cười với Đường Tử An. Hôm nay Mộ Dung Quân Thương mặc quần áo bình dân chất liệu vải thô, nhưng khí độ của vô hình trung làm cho người ta có loại cảm giác áp bách. Hơn nữa, thể chất suy yếu là nhân tố thứ hai, thân thể có vẻ bệnh hoạn rất dễ có được đồng tình của người khác.

      Tóm lại, Mộ Dung Quân Thương là người mâu thuẫn, làm cho người ta có ý muốn tới gần , lại sợ tôn trọng .

      Mộ Dung Quân Thương chủ động chào hỏi hai người Đường Tứ Tứ. cùng Yến Mặc chọn cái bàn sạch , gọi loại trà bình thường. Đường Tử An luôn muốn qua chào hỏi Mộ Dung Quân Thương, đều bị Đường Tứ Tứ ngăn lại.

      Hai tỷ đệ uống chút trà, giảm bớt mệt nhọc, Đường Tứ Tứ nghĩ mang Đường Tử An rời . Nhưng biết Mộ Dung Quân Thương vô tình hay cố ý, cái bàn bọn họ chọn rất gần cửa trà lâu. Muốn rời khỏi trà lâu, nhất định phải qua bàn bọn họ.

      Nếu ngang qua chỗ Mộ Dung Quân Thương, xuất phát từ lễ tiết Đường Tứ Tứ nên lên tiếng chào hỏi bọn . Cho nên mặt nàng vẫn duy trì nụ cười thoả đáng, với Mộ Dung Quân Thương, “Tam thiếu gia, hai người tiếp tục ở đây dùng trà, tỷ đệ chúng tôi quấy rầy người. Chúng tôi trước.”
      Vẫn như vừa rồi, cho Mộ Dung Quân Thương cơ hội bắt chuyện nửa câu. Yến Mặc nhướng mày, trong lòng thầm nghĩ Đường Tứ Tứ này quả như chủ tử , là nữ nhân đơn giản.

      Đôi mắt hoa đào trong trẻo nhưng lạnh lùng của Mộ Dung Quân Thương vừa chuyển, nhìn vòng quanh. gật đầu, bưng lên chén trà trước mặt nhấp ngụm.

      Lúc này Yến Mặc cử động, lấy từ trong tay áo quyển kiếm phổ sớm chuẩn bị với Đường Tử An, “Đường công tử, hôm nay may mắn gặp ngươi nơi này, bằng ta còn phải đến Đường phủ chuyến. Lúc trước đưa cho ngươi quyển kiếm phổ kia, ngươi hẳn luyện qua. Ở đây ta còn có quyển kiếm phổ, là phần sau của quyển kiếm phổ kia, cũng có ích gì với ta, tặng luôn cho ngươi vậy.”

      Nhìn xem! Đề tài tự nhiên mà bị dẫn sang chuyện khác. Cũng thể trong lúc người ta muốn đưa tặng kiếm phổ, Đường Tứ Tứ lại lôi người .

      Layla06, thuytlu, Yoolirm Park17 others thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 112.2: Kỹ thuật diễn của ảnh đế, thoát chết trong gian nguy
      Edit: Lavender

      Đường Tứ Tứ quay đầu nhìn Đường Tử An, chuyện kiếm phổ nàng cũng biết. Đường Tử An cúi đầu, làm sao còn dám nhận quyển kiếm phổ kia. Yến Mặc hào sảng nở nụ cười, đem quyển kiếm phổ kia nhét vào tay Đường Tử An.

      Đường Tứ Tứ trở tay cần lấy quyển kiếm phổ, thái độ lãnh ngạnh với Mộ Dung Quân Thương, “Tam thiếu gia, ý tốt của ngài chúng tôi xin ghi nhớ. Nhưng vô công bất thụ lộc, Tử An còn , ta hy vọng tạo thành thói quen tuỳ tiện thu lễ vật của người khác.”

      Nhà Mộ Dung có người nào thiện lương, đầu tiên cấp chút ơn huệ , sau đó đem người đẩy ra bán mạng vì bọn họ. Đệ đệ nàng cũng có hèn hạ như bọn họ tưởng, tuỳ tiện đem mấy quyển kiếm phổ là có thể thu mua. Đối mặt lãnh ngạnh của nàng, Mộ Dung Quân Thương mím môi cười, liếc mắt nhìn Yến Mặc cái, bảo thu hồi kiếm phổ. Sau khi Yến Mặc thu hồi kiếm phổ, mới cười xin lỗi, , “Đường nhị tiểu thư, chuyện này là bổn vương suy nghĩ chu toàn.”

      “Nếu tam thiếu gia hiểu , chúng tôi quấy rầy nhã hứng uống trà của ngài nữa.” Đường Tứ Tứ lại muốn rời . Lần này Mộ Dung Quân Thương đột nhiên ho dữ dội.

      ho rất lợi hại, sắc mặt cũng chợt trắng bệch như tờ giấy, trán mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.

      Đường Tứ Tứ chuẩn bị rời lại cúi xuống, nhìn thấy ho lợi hại như vậy giống giả. Hơn nữa nếu bọn họ cứ như vậy, lại có vẻ tốt.

      Ngẫm lại, vẫn là chờ chút . Chờ bớt ho, bọn họ lại rời .

      Mộ Dung Quân Thương ho lần này, liền ho lâu. Chờ khi vất vả ngừng ho, nghiễm nhiên trở thành người đẹp mang bệnh. Bệnh tật làm hai hàng lông mày nhíu lại, gương mặt tuấn tú tái nhợt đến mức có thể nhìn thấy gân xanh huyệt thái dương. cực kì khó khăn ngẩng đầu nhìn bọn họ, khoé miệng còn nét cười nhạt, hai tay vỗ ngực, với Đường Tứ Tứ, “Đường nhị tiểu thư, xin lỗi….” Mới vài câu, thở được, xem như bị bệnh cực kì nghiêm trọng.

      Đường Tử An lập tức , “Nhị tỷ, hay là chúng ta đợi chút nữa rồi , tam hoàng tử như vậy… doạ người a.” Giống như có thể tắt thở bất cứ lúc nào.

      Đường Tứ Tứ xác định phải giả bộ, lòng cũng mềm xuống.

      Yến Mặc xin chủ quán chén canh ngọt, bưng tới cho Mộ Dung Quân Thương uống. Mộ Dung Quân Thương bưng bát canh kia lên uống hơi, sau khi uống xong, sắc mặt mới hơi có chút huyết sắc.

      “Tam thiếu gia, ngài vẫn nên bảo trọng thân thể tốt.” quá thân với Mộ Dung Quân Thương, Đường Tứ Tứ liền khách sáo .

      Mí mắt Mộ Dung Quân Thương khẽ chớp, trong đôi mắt hoa đào phản chiếu hình ảnh Đường Tứ Tứ, “Doạ đến hai vị, có lỗi. Bệnh của ta khi phát tác, là như vậy.”

      Đường Tử An lập tức đề nghị, “ bằng ngài tìm Tiết thần y, bảo đến chữa bệnh cho ngài. Nhị tỷ y thuật của Tiết thần y rất cao.”

      Mộ Dung Quân Thương lắc đầu, cười thiện ý, “Vô dụng. Bệnh này của ta là lúc trúng hàn độc. Tiết thần y cũng thúc thủ vô sách.” ( có cách nào)

      Đường Tử An lập tức lộ ra thần sắc tiếc hận. Đường Tứ Tứ đối với lời của bán tín bán nghi.

      Mộ Dung Quân Thương lại nhìn Đường Tứ Tứ, ôn lương vô hại cười cười.

      Tròng mắt Đường Tứ Tứ khẽ chuyển, nhàng dời ánh mắt nơi khác. Mộ Dung Quân Thương thu hồi tầm mắt, lại mời Đường Tứ Tứ cùng Đường Tử An ngồi xuống. Đường Tử An khách khí kéo tay Đường Tứ Tứ ngồi xuống.

      “Đường nhị tiểu thư, lúc trước Trì tướng quân phó thác bổn vương chiếu cố các người. Bổn vương lần này lại bị bệnh, thực được lời dặn của tướng quân, là có lỗi.” Sau khi Mộ Dung Quân Thương nhìn bọn họ ngồi xuống, mở miệng người đầu tiên nhắc đên là Uy viễn Đại tướng quân Trì Lê Dập, như vậy vô hình trung kéo gần quan hệ của cùng hai tỷ đệ bọn họ.

      Đường Tứ Tứ khách khí , “Tam thiếu gia hay là ngài chiếu cố thân thể của chính mình nhiều hơn chút .”

      Mộ Dung Quân Thương mím môi cười, uống mấy ngum trà, dừng lát, mới lại , “Đường nhị tiểu thư, Cửu Thiên Tuế người này tuy rằng thô bạo vô cùng, nhưng bổn vương vẫn cực kì thưởng thức . Hơn nữa bổn vương cũng biết tuy rằng là tên hoạn quan, nhưng nếu nghiêm túc đối đãi với ngươi, ngươi cũng chịu bao nhiêu uỷ khuất.”

      Đây là mặt trời mọc đằng tây sao? Mộ Dung Quân Thương lại có thể vì Quân Cơ Lạc chuyện?

      Đường Tứ Tứ dùng ánh mắt xem xét kỹ Mộ Dung Quân Thương, Mộ Dung Quân Thương thẳng thắn vô tư nhận ánh mắt dò xét của nàng. Ánh mắt kiên định, biểu cảm mặt cũng vô cùng chân thành tha thiết, căn bản giống như nguỵ trang.

      Lông mi Đường Tứ Tứ chớp chớp, trong lòng nhanh chóng nhắc nhở chính mình, kiếp trước Mộ Dung Quân Thương chính là tên chuyên nguỵ trang, nàng tuyệt đối thể bị vẻ ngoài của đánh lừa.

      Kiếp trước nàng cũng ăn ít mệt từ người nhà Mộ Dung.

      “Những lời vừa rồi của Tam thiếu gia, thực nên tự mình cho Quân Cơ Lạc nghe.” Ngươi khen Quân Cơ Lạc trước mặt ta, ta cũng trở về với Quân Cơ Lạc đâu. Mặc kệ ngươi tính toán cái gì, ta đều cần biết!

      Trà nguội, lúc này tiểu nhị bưng đến ấm nước nóng giúp bọn họ châm trà.

      Mộ Dung Quân Thương tự mình châm trà cho hai tỷ đệ, chút đề có kiểu cách của vương gia. Nhưng ngay sau khi thay bọn họ châm trà xong, đột nhiên có hắc y thị vệ vào.

      Thị vệ kia lập tức đến trước mặt bon họ, cực kì thần bí bên tai Yến Mặc chuyện gì đó. Ánh mắt Yến Mặc sáng lên, khoé miệng nhếch cao, cao hứng phấn chấn , “Chủ tử, tin mới nhất. Trong cung truyền ra tin tức hoàng thượng phái người nghiệm thân cho Quân Cơ Lạc. Trước mắt Quân Cơ Lạc bị đưa đến gian mật thât, vào cùng với nghe còn có cung nữ xinh đẹp…Hai người này trước đó đều uống thôi tình dược…”

      Yến Mặc còn chưa xong, Đường Tứ Tứ lỡ tay liền đánh vỡ chén trà. Mí mắt nàng mãnh liệt nhảy vài cái, trong lòng dậy lên trận khủng hoảng.

      Thân phận của Quân Cơ Lạc nàng quá ràng. Hơn nữa bây giờ còn bắt uống thôi tình dược nhốt cùng cung nữ…Nàng chợt nhớ tới đêm ở chùa, Quân Cơ Lạc phải cũng trúng độc sao? Khi đó dục vọng của cũng cực nóng như vậy. Lúc này, làm sao mà sống qua đây?

      Mộ Dung Quân Thương liếc nhìn Đường Tứ Tứ cài sâu, khoé miệng lộ ra nụ cười kín đáo đến mức nhìn ra được. Tiếp sau đây hảo tâm đưa ra hai đề nghị giúp Đường Tứ Tứ hỗ trợ Quân Cơ Lạc giải quyết nguy cơ, mà thực tế hai đề nghị này dều có thể làm cho Quân Cơ Lạc chết có chỗ chôn. Bị nữ nhân mình xem trọng nhất “bán”, chỉ sợ Quân Cơ Lạc có chết cũng nhắm mắt.

      Ha ha! Lúc này đây, rốt cuộc nắm được điểm “uy hiếp” Quân Cơ Lạc, dùng nữ nhân của đến đối phó .

      còn muốn thoát chết? có cửa!!!



      Layla06, thuytlu, Yoolirm Park16 others thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 113: “Phu xướng phụ tuỳ” kiên định dời
      Edit: Lavender

      Đường Tứ Tứ hơi khẩn trương vò khăn tay, trái tim dâng tới cổ họng, giống như muốn nhảy ra ngoài.

      Mộ Dung Quân Thương lơ đãng nhìn nàng cái, tao nhã bưng lên chén trà trước mặt, nhấp ngụm trà, đem cánh môi chút huyết sắc thấm ướt, thiện ý , “Đường nhị tiểu thư, lần này Cửu Thiên Tuế chỉ sợ dữ nhiều lành ít…”

      Trong lòng Đường Tứ Tứ có chút hoảng, nhưng nàng muốn biểu lộ sợ hãi của mình trước mặt Mộ Dung Quân Thương, nàng thu lại vẻ bất an mặt, ra vẻ trấn định , “Tam thiếu gia là biết đùa. Vàng sợ lửa, Quân Cơ Lạc vốn chính là thái giám, chờ sau khi nghiệm thân, có chuyện gì.”

      Mộ Dung Quân Thương sai Yến Mặc lấy thêm cho Đường Tứ Tứ chén trà, tự mình rót trà cho Đường Tứ Tứ. Đem trà đưa đến trước mặt Đường Tứ Tứ, tao nhã làm động tác mời.

      Sắc mặt Đường Tứ Tứ có chút cứng ngắc khoé miệng giật giật, lập tức cầm chén trà. Độ ấm của chén trà truyền vào lòng bàn tay nàng, tạm thời áp chế bất an trong lòng.

      Mộ Dung Quân Thương nhìn nàng, chỉ , “Đường nhị tiểu thư, Cửu Thiên Tuế tịnh thân làm thái giám, đương nhiên sợ tra xét. Nhưng vừa rồi bổn vương dữ nhiều lành ít là chỉ đương kim thánh thượng đối phó , đây mới là chuyện đáng sợ nhất.”

      Đường Tử An nghe hiểu, rụt rè , “Tên đại phôi đản Cửu Thiên Tuế lợi hại như vậy, hoàng thương đối phó được .” Cái tên trứng thối kia ngay cả cậu cũng đối phó được, Thần vương vừa đăng cơ làm sao có thể là đối thủ của .

      So với Đường Tử An ngây thơ biết chuyện, tại trong lòng Đường Tứ Tứ cuộn lên sóng lớn muôn trượng. Nàng hiểu ý Mộ Dung Quân Thương. Mộ Dung Nhược Hồng kỳ muốn nhân cơ hội Quân Cơ Lạc nghiệm thân, dồn vào chỗ chết.

      người nam nhân, sau khi trúng thôi tình dược, nhốt cùng cung nữ. Chỉ cần khắc chế được dục vọng, chạm vào cung nữ kia, cung nữ kia nhất định chọn đúng thời cơ, ám sát Quân Cơ Lạc. Dù sao nam nhân nếu cởi quần, “cường đại” như vậy nữa.

      Trong tình huống khác, cho dù Quân Cơ Lạc có thể khắc chế được dược hiệu, chạm vào cung nữ kia. Nhưng bọn người Mộ Dung Nhược Hồng nhất định là sớm có chuẩn bị, Quân Cơ Lạc đều có khả năng bình an ra khỏi mật thất.

      Nghĩ thông suốt mọi chuyện, Đường Tứ Tứ lấy khăn tay, xoa xoa trán cách mất tự nhiên. Sau đó mới bất an nhấp ngụm trà, nước trà vốn tươi mát giờ vào miệng cũng là vô cùng chua sót.

      Mộ Dung Quân Thương đem những động tác của nàng thu vào đáy mắt, khoé miệng lúc này khẽ cong, lộ ra nụ cười ngắn ngủi, “Đường nhị tiểu thư, nếu hôm nay Quân Cơ Lạc xảy ra chuyện. Chỉ sợ mục tiêu kế tiếp Mộ Dung Nhược Hồng đối phó chính là ngươi cùng Đường gia.”

      Lông mày Đường Tử An run lên, tay dùng sức vỗ mặt bàn, bất mãn kêu lên, “Nhị tỷ ta là bị ép gả cho đại phôi đản kia. Dựa vào cái gì đại phôi đản kia chết, nhị tỷ ta còn bị liên luỵ?”

      A? Là bị ép sao? Trong đôi mắt hoa đào của Mộ Dung Quân Thương giấu tia sáng như dao, đem bất an của Đường Tứ Tứ thu vào đáy mắt, khoé miệng hơi hơi giương lên.

      Có thể mới đầu là bị ép, nhưng tại chỉ sợ hai người vui buồn cùng nhau. Nếu , nàng có biểu cảm như vậy.

      Giữa trưa ánh mặt trời theo cửa sổ tiến vào, nụ cười mặt của Mộ Dung Quân Thương cũng bị ánh sáng mặt trời chiếu vào thêm vài phần sáng lạn.

      “Đường nhị tiểu thư, ngươi mau nghĩ biện pháp cứu Cửu Thiên Tuế .”

      “Ta là nữ nhân cái gì cũng biết, có thể có biện pháp gì để cứu chứ.” Đường Tứ Tứ nhìn cái, trong mắt chứa dè dặt.

      Mộ Dung Quân Thương chính là chờ những lời này của nàng, mở miệng , “! Ngươi có thể cứu . Hơn nữa có thể cứu cũng chỉ có người là ngươi!”

      “Là như thế nào?” Hàng lông mi dày của nàng khẽ chớp.

      Mộ Dung Quân Thương lại , “Nếu Cửu Thiên Tuế là hoạn quan, vậy ngươi liền tiến cung diện thánh. Ngươi cùng Cửu Thiên Tuế là vợ chồng thời gian, việc của ngươi ràng nhất. Chỉ cần ngươi ở trước mặt bá quan là thái giám , tuy rằng như vậy đối với Đường nhị tiểu thư có chút doạ người, nhưng thánh thượng thể nào vặn vẹo . Cửu Thiên Tuế liền cần tiếp tục ở trong mật thất.”

      Đường Tứ Tứ lâm vào trầm mặc, trong đầu nhanh xoay chuyển.

      Mộ Dung Quân Thương sai, nếu nàng tiến cung, làm nguỵ chứng (chứng nhận giả) cho Quân Cơ Lạc, Quân Cơ Lạc có khả năng việc gì.

      Nhưng mà…

      Đường Tứ Tứ ngẩng đầu nhìn Mộ Dung Quân Thương. Mộ Dung Quân Thương mỉm cười, mắt vẫn là biểu cảm thẳng thắn vô tư.

      “Tam thiếu gia, còn có biện pháp khác ?”

      “Có! Cách khác vẫn là tiến cung. Nhưng phải cứu Quân Cơ Lạc, mà là nương tử của Quân Cơ Lạc ngươi, chủ động tố giác hành vi phạm tội của . Chỉ cần tố giác ngày xưa Quân Cơ Lạc làm đủ hành vi phạm tội, ngươi trở thành công thần, đến lúc đó Mộ Dung Nhược Hồng xuống tay với ngươi và Đường gia.”

      Mộ Dung Quân Thương nhìn thoáng qua Đường Tử An, lại cười với Đường Tứ Tứ, “Đường nhị tiểu thư, bổn vương chỉ là đưa ra đề nghị với ngươi. Cụ thể nên làm như thế nào, phải do chính ngươi quyết định. Bất quá, bổn vương phải nhắc nhở ngươi câu, thời gian đợi người, bất luận ngươi quyết định như thế nào, đều phải nhanh chút.”

      Đường Tứ Tứ cúi đầu nghĩ, lại chuyện.

      Đường Tứ Tứ da mặt run run, có chút dở khóc dở cười.

      Đường Tử An toét miệng, mắt to đen bóng như hạt châu loé ra tia hy vọng, “Nhị tỷ, đừng nghĩ nhiều nữa. Chờ sau khi Quân Cơ Lạc trứng thối kia bị hoàng đế kia chặt đầu, tỷ mới tố giác chậm.”

      Mộ Dung Quân Thương tiếp lời Đường Tử An, “Cho dù Đường nhị tiểu thư muốn chọn con đường nào, chỉ cần ngươi muốn tiến cung, bổn vuơng đều có thể sai người nhanh chóng mang ngươi .”
      Last edited by a moderator: 8/8/14
      Linh miwi, Layla06, thuytlu21 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :