1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Độc Thê Của Hoạn Quan Có Thai (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 108: Hồng nhan hoạ thuỷ khuynh nam nhân!
      Edit: Lavender
      Beta: QH


      Trưởng công chúa trong lúc nhất thời vừa tức vừa giận, tức giận tràn đầy trong ngực, tiến thoái lưỡng nan.

      Quân Cơ Lạc lúc này bàng quan, nhưng ngại thêm lửa phen. với các vị quan viên trong sân, “ rất ràng. Hiền Vương có ý đồ khi dễ thê tử của bản bản đốc, em vợ bản đốc nhìn nổi, mới ra tay như vậy. Về phần Trưởng công chúa bị đâm, chỉ là ngoài ý muốn. Có điều, bản đốc để cho Tứ Tứ nhận lỗi với Trưởng công chúa. Nguyên nhân là vì nàng ta xứng! Nếu các vị đại nhân có phê bình kín đáo với cách làm của bản đốc, được. Hãy đem thê tử của các người đưa cho Hiền Vương thử xem.”

      Đường Tứ Tứ theo lời cũng mở miệng chuyện. Nhưng so sánh với Quân Cơ Lạc cường thế bá đạo, giọng điệu của Đường Tứ Tứ ôn nhu mềm mại hơn.

      “Các vị đại nhân đều là trưởng bối của Tứ Tứ, lời của Tứ Tứ khó nghe, nếu nữ nhi hoặc là thê thiếp của các vị gặp phải tình huống này, vì bảo trụ danh tiết của mình, họ cũng có hành động giống như Tứ Tứ. Trừ phi các vị đại nhân hy vọng nữ nhi cùng thê thiếp của mình trời sinh dâm tiện, thích bị nam nhân đùa bỡn.”

      Chậc chậc, những quan viên trong sân đương nhiên phải là tiểu bạch thỏ. Nhiều năm từng trải quan trường lúc này trong lòng bọn họ thể mạnh mẽ tán thưởng giảo hoạt của Quân Cơ Lạc và Đường Tứ Tứ.

      Đôi vợ chồng này. Chồng lấy danh nghĩa ra mặt vì vợ, rằng nếu ai có ý kiến với hành động thiên vị của , vậy trước đó có thể đưa thê tử của chính mình cho Hiền Vương khi dễ thử xem.

      Vợ nhìn thấy hoà nhã, nhưng cũng phải người thuần lương gì. Ý định trong lời của nàng đều giải thích hai tỷ đệ bọn họ đâm Trưởng công chúa và Hiền vương là do bảo vệ danh tiết của nàng.

      Nếu giờ phút này bọn họ dám đưa ra lời dị nghị gì, vậy lại càng được. Thê thiếp và nữ nhi trong nhà bọn họ cũng bị người ta chỉ trỏ chê cười.

      Đúng là đôi vợ chồng gian trá! Lí lẽ đều chiếm hết, hoàn toàn cho người khác đường sống.

      Mắt phượng sóng sánh của Quân Cơ Lạc khẽ giương lên, cùng Đường Tứ Tứ trao đổi ánh mắt. Khoé miệng Đường Tứ Tứ lặng lẽ khẽ cong, hai mắt híp thành hai vầng trăng lưỡi liềm đẹp mắt.

      ra tâm tình tại của nàng rất bình tĩnh. Bởi vì có Quân Cơ Lạc ở đây, nàng giống như là có người để tin cậy, liền sợ. Nếu , nàng có khả năng trấn định như vậy đến giờ.

      Mắt thấy cái mũ lăng nhục nữ nhân của phụ thân cùng quyền thần cứ như vậy bị đội đầu mình. Mộ Dung Ôn Trạch luôn nhẫn lúc này làm sao còn có thể nhẫn như ngày thường được nữa.

      gương mặt ôn nhuận của sương lạnh che kín, ánh mắt ngừng chuyển động người Đường Vân Nhiễm và Đường Tứ Tứ quỳ. Trong lòng chưa từng nghĩ đến lại có ngày bị hai nữ nhân Đường gia đùa bỡn phen.

      “Đường mỹ nhân, ngươi cùng Đường Tứ Tứ là tỷ muội, vì để bào chữa cho hành vi phạm tội của nàng ta, đương nhiên có thể bịa đặt ra lời lẽ vu hãm bổn vương.”

      Thân mình Đường Vân Nhiễm run run cúi đầu, thấp giọng , “Nếu ti thiếp vu hãm Hiền Vương điện hạ, vậy vì sao tiên đế trước khi lâm chung lại muốn phế bỏ ngôi vị thái tử của Hiền Vương.”

      Mộ Dung Nhược Hồng đối với Đường Vân Nhiễm si ngốc quên, Nhiễm Nhi của là hoa sen vương bùn. Cho dù nàng cùng Mộ Dung Ôn Trạch có phát sinh chuyện gì, cũng là do Mộ Dung Ôn Trạch bắt buộc, muốn trách chỉ có thể trách Nhiễm Nhi của dung mạo như tiên, bởi thế mới dẫn đến Mộ Dung Ôn Trạch nhớ thương.

      Đương nhiên, chuyện này cũng có chút trách nhiệm. Đều do tốt, nếu lúc đó có quyền thế, Nhiễm Nhi của phải bị khi dễ.

      “Đại ca, Đường mỹ nhân sai. Nếu lúc đó ngươi có ý đồ làm gì Đường mỹ nhân, phụ hoàng vì sao trước lúc lâm chung phế bỏ ngôi vị thái tử của ngươi? Ngươi giải thích cho mọi người ?”

      Mộ Dung Nhược Hồng cười lạnh chất vấn Mộ Dung Ôn Trạch. Trong đôi mắt Mộ Dung Ôn Trạch loé loé, tuy rằng đêm hôm đó là Đường Vân Nhiễm chủ động câu dẫn . Nhưng bọn họ phát sinh chuyện làm người ta khinh thường.

      Trưởng công chúa thấy Mộ Dung Ôn Trạch gì, nàng vỗ vỗ ngực bị thương, quát lạnh , “Ngũ đệ, phụ hoàng minh thần võ, làm việc tự nhiên có tính toán của người. Nhưng ngũ đệ ngươi, ngươi mực bảo vệ Đường mỹ nhân như vậy, bổn cung trái lại cảm thấy ngươi cùng nàng có chuyện.”

      Quả nhiên là Trưởng công chúa, tròng mắt xoay chuyển chút, lập tức học Quân Cơ Lạc, hắt lại nươc bẩn cho Mộ Dung Nhược Hồng. Mộ Dung Ôn Trạch cũng dùng thanh có thể trực tiếp đông lạnh người , “Đúng vậy, ngũ đệ. Ngươi nóng vội giải vây cho Đường mỹ nhân như vậy, quan hệ của hai người các ngươi hẳn là đơn giản .”

      Quân Cơ Lạc và Đường Tứ Tứ giờ phút này hoàn toàn làm quần chúng, dù sao xem náo nhiệt chê việc lớn, xem mấy người giữa sân chó cắn chó, hai người bọn họ đều cảm thấy là buôn bán lời.

      Lúc này Quân Cơ Lạc sai người chuẩn bị chỗ ngồi cho Đường Tứ Tứ và Đường Tử An, đồng thời sai người đem trà nước hạt dưa mời hai tỷ đệ.

      Giờ phút này sức chiến đấu của Mộ Dung Nhược Hồng cũng yếu. biết hôm nay nếu áp chế hai tỷ đệ kiêu ngạo Mộ Dung Ôn Trạch, ngồi được ngai vàng tượng trưng cho quyền lực tối cao kia.

      Vì chí nguyện to lớn quân lâm thiên hạ, dĩ nhiên là muốn cố sức chút.

      Tay áo bào dùng sức run run, khuôn mặt tuấn mỹ của Mộ Dung Nhược Hồng cũng có tức giận, “Đại ca, chính ngươi tốt, bây giờ còn muốn lôi kéo ta cùng người bị người đời thoá mạ sao? Ta kính trọng ngươi là đại ca ta, so đo cùng ngươi. Đương nhiên, các ngươi nếu tiếp tục khí thế bức nhân, vậy chớ trách ta khách khí.”

      “Ha ha, ngũ đệ. Hình như cho tới bây giờ ngươi đều có khách khí với vị ca ca ta đây?” Ánh mắt sắc bén như dao của Mộ Dung Ôn Trạch cùng ánh mắt Mộ Dung Nhược Hồng giao chiến giữa trung.

      Hai huynh đệ xung khắc đến mức như nước với lửa, có ngươi , có ngươi còn đường lui.

      đôi thuỷ mâu của Trưởng công chúa xoay tròn, trong đầu nhanh chóng xoay chuyển. Nàng muốn mau chóng nghĩ ra cách thoát thân cho tỷ đệ bọn họ. Nhưng Đường Vân Nhiễm luôn nhìn chăm chú vào Trưởng công chúa, lợi ích của nàng và Mộ Dung Nhược Hồng cột cùng nhau, giờ phút này Đường Vân Nhiễm hi vọng Trưởng công chúa có thể có tinh lực nghĩ ra biện pháp.

      Đường Vân Nhiễm khóc thút thít, khăn tay bị vò lộn xộn chịu nổi.Tiếng khóc của nàng thành công đánh gãy suy nghĩ của Trưởng công chúa. Trưởng công chúa căm giận trừng mắt nhìn Đường Vân Nhiễm cái, lúc này Đường Vân Nhiễm cũng ngẩn đầu, nhanh chóng liếc mắt nhìn Trưởng công chúa cái, trong mắt tràn đầy niềm vui sướng khi người gặp hoạ.

      Có lẽ là bị Đường Vân Nhiễm kích thích, hay đúng hơn Trưởng công chúa cảm thấy uy quyền của mình bị khiêu khích. Nàng từ cáng đứng lên, đến trước mặt Đường Vân Nhiễm, giương tay liền tát Đường Vân Nhiễm cái.

      Tiếng bàn tay thanh thuý thành ngòi nổ, làm cho Mộ Dung Ôn Trạch và Mộ Dung Nhược Hồng vốn tranh chấp chưa xong lại càng mâu thuẫn gay gắt. Trong mắt Mộ Dung Nhược Hồng ra chút sát khí, quở trách Trưởng công chúa, “Hoàng tỷ, ngươi cần quá đáng như thế. Đường mỹ nhân bị các ngươi hại thành như vậy, các ngươi thể giơ cao đáng khẽ với nàng sao?”

      “Ai bảo nàng tự trọng! Nếu nàng đáng khinh, bổn cung động thủ dạy dỗ nàng!” Trưởng công chúa cười lạnh lẽo. Đường Vân Nhiễm nắm chặt khăn tay trong tay dùng sức vò, miệng la hét lời lẽ muốn sống linh tinh.

      Mộ Dung Nhược Hồng đau lòng thôi, dù sao mọi người đều xé rách mặt, dứt khoát còn gì cố kị. bắt đầu lớn tiếng mắng Trưởng công chúa, “Hoàng tỷ, nếu Đường mỹ nhân là tiện nhân, vậy Đại phò mã cùng đàn ông có vợ giảng hoà ngươi có tính tiện nhân ? Hôm nay bổn vương vạch trần tội trạng của ngươi trước mặt mọi người…”

      Oanh ầm ầm.

      Trò này vừa diễn, là quá náo loạn. Giữa sân rất nhiều quan viên đều cảm thấy ánh mắt cùng lỗ tai của mình đủ dùng. ngờ, dơ bẩn của hoàng gia cứ như vậy bị lộ ra ngoài.

      Mộ Dung Ôn Trạch ngờ Mộ Dung Nhược Hồng lại tuôn ra lời như vậy. Nhưng những việc làm của hoàng tỷ đều là vì đệ đệ . Sợ Mộ Dung Nhược Hồng tuôn ra càng nhiều lời gièm pha. Mộ Dung Ôn Trạch vung nắm tay, đấm vào mặt Mộ Dung Nhược Hồng.

      Mộ Dung Nhược Hồng bị đánh, khoé miệng tràn ra tơ máu. Nhưng xoa xoa qua loa, lập tức cười lạnh, “Hoàng tỷ ngươi ngày thương cao cao tại thượng, nhưng mang danh đê tiên sư là ai sánh bằng, thế nào? Muốn ta ra gian phu thông gian cùng hoàng tỷ ngươi là ai…”

      “A Trạch! Bắt câm miệng! Bắt câm miệng” Trưởng công chúa khẽ kêu lên, khuôn mặt ung dung đẹp đẽ nháy mắt đầy hoảng sợ. Ung dung đẹp đẽ như nàng làm sao có thể trở thanh dâm phụ trong miệng người khác?

      Mộ Dung Ôn Trạch thấy thế dũng mãnh đánh về phía Mộ Dung Nhược Hồng, nắm tay ngừng đánh vào người Mộ Dung Nhược Hồng. Ý đồ ngăn cản Mộ Dung Nhược Hồng ra lời càng làm cho lòng người kinh ngạc.

      Mà Mộ Dung Nhược Hồng hiển nhiên khách khí với Mộ Dung Ôn Trạch, hai huynh đệ theo vừa rồi tranh chấp ngoài miệng, rất nhanh phát triển thành ẩu đả. Cuối cùng hai người thâm chí đánh xoay thành đoàn.

      Mộ Dung Ôn Trạch quát, “ cho ngươi vũ nhục hoàng tỷ của bổn vương!”

      Mộ Dung Nhược Hồng hét to, “Là các ngươi trước đó biết xấu hổ đắc tội ta.”

      Mộ Dung Nhược Hồng nắm chặt nắm tay, dùng sức đánh vào hốc mắt Mộ Dung Ôn Trạch. Mộ Dung Ôn Trạch chân vừa nhấc, đá vào vùng tam giác dưới bụng Mộ Dung Nhược Hồng.

      Hai người ai cũng khách khí với ai, đều hận thể làm cho đối phương bị bệnh vĩnh viễn trị hết.

      Quân Cơ Lạc lúc này từ ghế thái sư đứng dậy, tới trước mặt Đường Tứ Tứ cùng Đường Tử An, biết xấu hỏ chen vào ghế Đường Tử An, hạ giọng vui cười, “Tứ tứ, nàng xem ta giúp nàng thu thập cục diện rối rắm lớn như vậy, nàng đêm nay là chuẩn bị chủ động lấy thân báo đáp? Hay là để ta tới Bá Vương ngạnh thượng cung.”

      Đường Tứ Tứ vẻ mặt ghét bỏ, thấp giọng mắng câu “ đứng đắn”, sau đó tiếp tục nhìn Mộ Dung Ôn Trạch cùng Mộ Dung Nhược Hồng. Đường Tử An bị chen chúc, hai mắt tia u oán, nắm tay đường tứ tứ vẻ mặt ghét bỏ chắn ngang giữa hai chiếc ghế, cho tỷ tỷ mình bị người nào đó ăn nửa điểm thiệt thòi.



      PS: Mấy ngày nay đều viết hoàng cung phong vân, ngày mai chúng ta trở về với cuộc sống của đôi vợ chồng biết xấu hổ Cửu Thiên Tuế .
      tieunai691993, Layla06, thuytlu21 others thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Edit: Lavender
      [​IMG]

      [​IMG]

      [​IMG]

      [​IMG]

      [​IMG]
      Last edited by a moderator: 8/8/14
      Layla06, thuytlu, Yoolirm Park19 others thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 109.2
      Edit: Lavender
      Quân Cơ Lạc đem say mê của Mộ Dung Nhược Hồng đối với Đường Vân Nhiễm thu hết vào đáy mắt, ngay sau đó liền lên tiếng đánh vỡ giấc mộng tốt đẹp của Mộ Dung Nhược Hồng, “Hoàng thượng, Đường mỹ nhân dù sao cũng là nữ nhân của tiên đế, lại từng có đêm xuân với Hiền vương, người làm hoàng đế như ngươi… thể đụng vào!”

      Ý cười khoé miệng Mộ Dung Nhược Hồng còn chưa kịp thu lại, mở to hai mắt nhìn Quân Cơ Lạc. Quân Cơ Lạc hừ , “Giang sơn và mỹ nhân ngươi chọn . Dù sao ngôi vị hoàng đế Tiêu quốc cũng phải chỉ có Thần vương ngài có thể ngồi. Cùng lắm bản đốc đổi chủ ý, phò trợ người khác lên ngôi!” Ánh mắt của dò xét hướng Mộ Dung Ôn Trạch.

      Mộ Dung Nhược Hồng trong lòng giãy dụa cái, lập thức được thoải mái.

      Quân Cơ Lạc cũng để ý nhiều tới , phất ống tay áo cái, trở về bên người Đường Tứ Tứ, nắm tay nàng rời . Đường Tứ Tứ vội vàng , “Độc người Tử An còn chưa có giải mà.”

      phải có lão Tiết ở đó sao, nàng sợ cái gì.” Quân Cơ Lạc tiếp tục dắt Đường Tứ Tứ hướng cửa điện rời . Đường Tử An như là cố tình làm Quân Cơ Lạc khó chịu, cũng khiêu khích nắm tay còn lại của Đường Tứ Tứ.

      Đường Tứ Tứ nhớ Trưởng công chúa qua loại độc này chỉ có bon họ có giải dược, cho nên vẫn có chút lo lắng. Nàng lại với Quân Cơ Lạc, “Nếu ngươi nên đòi trực tiếp Mộ Dung Ôn Trạch .”

      quan hệ, chỉ cần nàng tìm lão Tiết muốn thu y quán của . Cam đoan ngày thứ hai đem độc người đệ đệ nàng quét sạch.” Lúc ba người rời khỏi đại điện, đúng lúc chạng vạng, mắt trời sắp xuống núi.

      Quân Cơ Lạc hít dài hơi, cong khoé miệng nghiêng đầu nhìn Đường Tứ Tứ, ánh sáng màu cam chiếu vào mặt nàng, làm nàng được bao bởi vầng sáng thánh khiết.

      tiếng động nhếch miệng cười. Nhưng ngay lúc này lại cảm nhận được ánh nhìn chướng mắt liếc về phía . Nhìn qua ánh nhìn kia, liền thấy Đường Tử An giống như gà mái bảo hộ gà con tràn đầy đề phòng trừng mắt với .

      Quân Cơ Lạc thử nhe răng, cảm thấy mình nên “hối lộ” tốt cho cậu em vợ kì quái này.

      Khuôn mặt béo tròn nhắn của Đường Tử An run rẩy, lại dùng vẻ mặt ghét bỏ liếc Quân Cơ Lạc cái, sau đó luôn quấn quít chuyện cùng Đường Tứ Tứ. Ánh sáng mặt trời tắt, bóng ba người đều bị kéo dài, từ phía sau nhìn lại, thế nhưng hài hoà cách kỳ lạ.

      Ra khỏi cửa lớn hoàng cung, Đường Tử An thất sắc, bỗng chốc nhìn thấy thân ảnh quen thuộc đứng bên ngoài chiếc xe ngựa ở cửa cung.

      “Biểu ca!” hô to tiếng, lập tức muốn chạy qua. Nhưng thương tích người làm cho chạy vài bươc liền mệt thở nổi. Trì Hằng Liễu tới, khuôn mặt tuấn dật nở nụ cười trong trẻo, ngồi xổm xuống để Đường Tử An ghé vào lưng .

      “Biểu ca, huynh lần này nhất định phải ở lâu chút.”. Đường Tử An thoải mái toét miệng, hừ hừ ha ha .

      Trì Hằng Liễu cười sủng nịch, rồi quay đầu về phía Đường Tứ Tứ, “Tứ Tứ, muội sao chứ?” Khi nhìn về phía nàng, trong đôi mắt ôn nhu pha lẫn tia sáng như bầu trời đêm chợt loé qua sao băng.

      Đường Tứ Tứ lắc đầu, buông tay bị Quân Cơ Lạc nắm ra, tình cảm tạ , “Biểu ca, lần này may mà có huynh.”

      có việc gì.” Trì Hằng Liễu tao nhã buông mi, vốn muốn giúp Tam hoàng tử, nhưng Quân Cơ Lạc quyền thế ngập trời, làm sao có thể bị diệt trừ dễ dàng như vậy. Bất quá thế cục như tại cũng tính quá xấu. Tam hoàng tử cùng Quân Cơ Lạc đều có người nguyện trung thành, trong tay cũng đều nắm quyền thế. Tuy rằng cục diện có giằng co, nhưng về sau muốn lật đổ Quân Cơ Lạc, vẫn là có cơ hội.

      về trước . Trong khoảng thời gian này muội cùng Tử An gặp nhiều tai nạn, ta vì bọn muội chuẩn bị dạ tiệc. Chúng ta hồi Đường gia!” Khi Trì Hằng Liễu lời này, cực kì khách khí nhìn Quân Cơ Lạc, như là hỏi có thể chứ?

      Quân Cơ Lạc đương nhiên muốn ! Nhưng Đường Tứ Tứ cười , “Tốt!” Nàng là ngại cự tuyệt biểu ca – người cứu mạng mình, lại vì tỷ đệ bọn họ suy nghĩ khắp nơi.

      Tình cảnh rất nhanh trở thành Trì Hằng Liễu cùng Đường Tứ Tứ sóng vai tới trước. Mà Đường Tử An còn nhu thuận ghé vào lưng Trì Hằng Liễu, yên tĩnh nhắm mắt lại!

      Quân Cơ Lạc khẽ chống cằm, buồn bực vuôt cái cằm bóng loáng của mình.

      Tình huống gì vậy?

      Vì sao nhìn thấy, hình ảnh ba người bọn họ ở chung so với cùng càng thêm hài hoà mỹ mãn như vậy? Đây nhất định là do mắt nhìn đúng rồi. Hàng lông mi dài đẹp của Quân Cơ Lạc giương lên, trừng mắt nhìn, lại nhìn, tình cảnh trước mắt tại sao vẫn chói mắt như vậy chứ!

      Mũi Đường Tử An ngửi , vô ý , “Biểu ca, tại sao trong khí đột nhiên bay tới trận mùi dấm chua nhiều như vậy?

      Đường Tứ Tứ ngửi ngửi chút, còn đáp lời, “Làm sao có mùi dấm chua được, khẳng định là đệ ngửi nhầm rồi.”

      Đường Tứ Tứ đột nhiên nhớ đến Quân Cơ Lạc, nàng quay đầu nhìn nhìn, phát Quân Cơ Lạc vẫn đứng tại chỗ. Nàng buồn bực , “Ngươi sao lại theo kịp?”

      Quân Cơ Lạc chắp tay sau lưng, nhìn trời, “Các ngươi trở về , bản đốc đột nhiên nhớ ra còn có chuyện chưa làm. Tứ Tứ, buổi tối ta đón nàng.” Biểu ca biểu muội nhà thân thiết, vì mắt của , tìm tội.

      Dù sao, đêm này có thể “thu thập” nàng tốt.

      Quân Cơ Lạc phẩy tay áo cái, lập tức lên xe ngựa của . Đường Tứ Tứ nhìn qua, thấy bóng lưng cứng rắn, như là bị người ta chọc giận. Nàng có chút khó hiểu, biết tức giận cái gì.

      “Nhị tỷ, mùi dấm chua hết rồi.” Đường Tử An giọng rầm rì .

      Trì Hằng Liễu khẻ mỉm cười, có chút đơn nhìn về phía Đường Tứ Tứ. quãng thời gian dài như vậy, có số người, số viêc đều thay đổi.

      Trong hoàng cung, phong ba bức vua thoái vị bị đè ép xuống. Mộ Dung Nhược Hồng và Đường Vân Nhiễm đối diện trước khi chia lìa. Đường Vân Nhiễm xinh đẹp đứng ở đầu cây cầu đá vòm, phía sau nàng là đầm hoa sen nở rộ.

      “Nhược Hồng, ta hiểu được. Thân phận tại của ta xứng với chàng.” Đường Vân Nhiễm chưa rơi lệ, bộ dạng điềm đạm đáng kia làm cho người ta nhìn qua liền cảm thấy đành lòng.

      Mộ Dung Nhược Hồng giơ tay thề với trời, “Nhiễm Nhi, ngươi nhất định phải tin tưởng ta. Ngày khác ta nắm quyền lớn trong tay, nhất định cho nàng đời ân sủng. Bằng , ta liền bị thiên lôi đánh, chết tử tế!”

      Đường Vân Nhiễm chờ thề xong, mới vui trừng mắt nhìn , “Chàng cần gì thề như vậy, ta hi vọng chàng có thể cả đời lo.”

      “Nhiễm Nhi…”

      “Nhược Hồng…”

      “Cũng biết khi nào ta và chàng có thể gặp lại, vật này tặng cho chàng, lúc chàng nhớ ta, hãy lấy ra xem…” Đường Vân Nhiễm ngại ngùng lấy cái yếm bên người nhét vào trong tay Mộ Dung Nhược Hồng, cặp mắt như có nước lại càng trong suốt chuyển động, đẹp khiến người ta xem đủ.

      “Nhiễm Nhi, nàng yên tâm. Ta nhất định rất nhanh giết chết Quân Cơ Lạc, sau đó mới đem nàng tiến cung. Đến khi đó, thiên hạ này có người nào có thể quấy nhiễu chúng ta ở bên nhau.” Mộ Dung Nhược Hồng lên phía trước, hung hăng ôm lấy nàng, dường như muốn đem cả người nàng nhập vào thân thể .



      Layla06, thuytlu, Yoolirm Park18 others thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 110.1: Thân phận thái giám giả của bị tố giác
      Edit: Lavender


      Trong Lương vương phủ, Mộ Dung Quân Thương ngồi ngay ngắn trước thư án, bàn bày bàn cờ, hé ra vẻ mặt tự mình cùng mình chơi cờ. Khi Yến Mặc bưng thuốc vào, nhìn thấy , liền nhíu mày , “Chủ tử, thương tích của người vẫn chưa khỏi, nên làm những việc phí công cố sức như vậy.”

      Con ngươi trong trẻo nhưng lạnh lùng của Mộ Dung Quân Thương nhìn chằm chằm bàn cờ, quân cờ đen tay liền dừng bàn cờ.

      “Yến Mặc, tình bên ngoài thế nào?”

      Yến Mặc cung kính , “Chủ tử, bên ngoài vua đổi. Quân Cơ Lạc chọn Thần vương.”

      Quân cờ trắng trong tay dừng lại chỗ bàn cờ, trong lúc nhất thời chờ hai quân đen trắng tạo thành cục diện giằng co.

      đương nhiên chọn Mộ Dung Nhược Hồng. Bởi vì chỉ có Mộ Dung Nhược Hồng mới có tiềm chất làm chó.” Đôi mắt như nước của Mộ Dung Quân Thương bình tĩnh dừng bàn cờ, cờ đen tay trong lúc nhất thời do dự có hạ xuống.

      “Có điều Quân Cơ Lạc như vậy cũng giúp ta việc. So với tên Mộ Dung Ôn Trạch phiền toái, Mộ Dung Nhược Hồng đúng là có vẻ dễ khống chế.” Quân Cơ Lạc có thể khống chế ta, Nhiếp chính vương đương nhiên cũng có thể.

      Khoé miệng trong trẻo nhưng lạnh lùng của Mộ Dung Quân Thương lộ ra nụ cười cao thâm. Quân cờ đen luôn bị do dự chưa đánh xuống cũng dừng bàn cờ. Ván cờ vốn dĩ trong thế trắng đen giằng co nhất thời bị quân đen chiếm thế thượng phong, liên tiếp ăn mấy trăm quân cờ, cuối cùng chấm dứt ván cờ bằng thắng lợi của quân đen.

      “Yến Mặc, chỗ hoàng tỷ cùng hoàng huynh của bổn vương, ngươi giúp bổn vương “quan tâm” chút, về sau muốn đánh bại Quân Cơ Lạc, còn phải cùng bọn họ xuất lực mới được.” Mộ Dung Quân Thương phất tay áo qua bàn cờ cái, những quân cờ trong nháy mắt lộn xộn.

      Mộ Dung Quân Thương lúc này mới cầm lấy bát thuốc tay Yến Mặc, mày cũng nhăn hơi đem nước thuốc rót vào cổ họng. Uống thuốc xong, Yến Mặc lại đem mứt hoa quả chuẩn bị sẵn đưa tới trước mặt , Mộ Dung Quân Thương lắc đầu, lại , “Yến Mặc, ngươi ra ngoài, tìm người kể chuyện dựa vào nội dung viết này mà kể.”

      Mộ Dung Quân Thương rút từ trong tay áo ra trục cuốn. Yến Mặc nhận quyển trục cuốn kia, vội vàng nhìn lướt qua, kinh ngạc , “Chủ tử, này viết thái giám giả trà trộn vào hoàng cung, sau đó lại thành hoạn quan quyền khuynh thiên hạn nhưng mà… Quân Cơ Lạc là tên hoạn quan kia sao?” Điều này sao có thể? Quân Cơ Lạc tuy giảo hoạt nhưng cũng thể lừa hết người trong thiên hạ chứ?

      Khuôn mặt trong trẻo nhưng lạnh lùng của Mộ Dung Quân Thương lên nụ cười thản nhiên, “Loại chuyện này ngươi cần hỏi nhiều. Sai người dựa theo nội dung bổn vương viết mà kể. Bổn vương hi vọng năm ngày sau, hầu hết người trong Hoàng thành đều có thể nghe qua câu chuyện này.”

      Yến Mặc thu lại tia nghi hoặc trong mắt, đem trục cuốn kai bỏ vào trong áo, liền lui xuống. Chờ rời , trong phòng có người khác, Mộ Dung Quân Thương đứng dậy từ xe lăn, lập tức đến trước cửa sổ. Đẩy cửa sổ ra, trận hương hoa phả vào mặt, có ánh trăng sáng ôn nhu chiếu lên người . Dưới ánh trăng, ngoại trừ sắc mặt có chút tái nhợt, hoàn toàn vẫn là tam hoàng tử Mộ Dung Quân Thương bất lương như ngày thường.

      Mộ Dung Quân Thương ngẩng đầu nhìn trăng lưỡi liềm cao, mực im lặng.

      Buổi chiều Trì Hằng Liễu mang theo Đường Tứ Tứ, Đường Tử An chuyến đến y quan của Tiết thần y. Tiết thần y vừa nghe Trì Hằng Liễu là con trai của Uy Viễn Đại tướng quân, hai mắt bốc lên ánh vàng rực rỡ, sau khi hai người chuyện lúc, Tiết thần y còn tiện thể lấy quyển sách thuốc đưa cho Trì Hằng Liễu, nhờ đưa Trì Lệ Dập kí tên.

      Về phần độc người Đường Tử An, Tiết thần y cũng nhanh chóng xem, độc này đến từ Tây Vực, xác thực bá đạo. Muốn trị triệt để cũng dễ dàng. Nhưng cũng may vẫn có biện pháp.

      Chờ lúc trăng lên đến chân mày, ba người bọn họ mới cáo biệt Tiết thần y, trở về.

      Trong xe ngựa, Đường Tử An vừa bị Tiết thần y châm cứu, tại thân mình mềm nhũn tựa vào trong xe. Đường Tứ Tứ nắm chặt chiếc khăn tay lau mồ hôi trán cho . Đường Tử An ghé vào cửa sổ xe nhìn ra bên ngoài, vừa vặn nhìn đến dáng Trì Hằng Liễu dáng người cao ngất cưỡi con ngựa cao to, Đường Tử An toét miệng, cười với Đường Tứ Tứ, “Nhị tỷ, chờ phía cậu bọn họ trừ bỏ tên Quân Cơ Lạc kia, tỷ gả cho biểu ca ?”

      Đường Tứ Tứ nheo mắt, sắc mặt khẽ biến trầm xuống, “ cái gì đó.”

      Đường Tử An nhe răng cười, còn , “Nhị tỷ cùng biểu ca trai tài sắc, trời sinh đôi, ở cùng nhau là thích hợp nhất.”

      “Tuổi còn học theo gương tốt, chỉ biết học những thứ vô dụng này.” Đường Tứ Tứ trừng mắt nhìn cái, “Biểu ca về sau cưới nương tốt. Nhưng người này tuyệt đối phải là ta nhị tỷ ngươi. Về sau cho ngươi lại những lời này.”

      Đường Tử An thè lưỡi, nhưng ngại sắc mặt tối xuống của Đường Tứ Tứ, vẫn dám thêm nữa. Đường Tứ Tứ ngẩng đầu lặng lẽ nhìn thân ảnh Trì Hằng Liễu, mà Trì Hằng liễu dường như cảm giác được ánh mắt của nàng, cũng quay đầu lại nhìn.

      Ánh mắt hai người giao nhau giữa trung, Trì Hằng Liễu cười nhạt, dưới ánh trăng, có cảm giác nhiễm bụi trần.

      Đường Tứ Tứ ngượng ngùng cười, nhanh chóng dời tầm mắt. Trì Hằng Liễu cũng biểu nhiều, thu hồi ánh mắt trong thời gian ngắn nhất.

      Chờ khi đoàn người bọn trở lại Đường gia, phát cửa Đường gia sớm có đoàn thị vệ mặc trang phuc phi ngư vây quanh. Xem tình hình này, Đường Tứ Tứ nghĩ cũng cần nghĩ, liền biết là Quân Cơ Lạc đến.

      Sau khi Đường Tứ Tứ xuống xe, liền cùng Trì Hằng Liễu bọn họ vào cửa lớn. Nhưng vừa mới tiến đến cửa đại điện, trước mắt thấy Hương di nương vội vã chạy tới.

      “Nhị tiểu thư, ổn. Cửu Thiên Tuế tra tấn lão gia ở bên trong.”
      Last edited by a moderator: 8/8/14
      Layla06, thuytlu, Yoolirm Park19 others thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 110.2: Thân phận thái giám giả của bị tố giác
      Edit: Lavender

      Ô! Mấy ngày trước Đường Trọng Nguyên bị hù doạ đến cầm được nước tiểu, nếu như bị chơi đùa lần nữa, vậy ổn rồi.

      Đường Tứ Tứ nhấc váy, vội vàng vào đại sảnh. Vừa vào trong đại sảnh, liền nhìn thấy Quân Cơ Lạc ngồi ở ghế. Còn Đường Trọng Nguyên lại là đất, lồng ngực còn bị tảng đá đè nặng, thị vệ đứng bên cạnh giơ cao búa, muốn biểu diễn màn đập vỡ đá ngực.

      “Như thế này là sao?” Đường Tứ Tứ đến trước mặt Quân Cơ Lạc. Đường Trọng Nguyên nghe được tiếng của Đường Tứ Tứ, ánh mắt sáng lên, nhưng trong mắt tràn ngập nước mắt, “Tứ Tứ, cứu cứu ta!”

      Quân Cơ Lạc nhìn thấy Đường Tứ Tứ, tâm tình vốn vui đột nhiên trở nên thoải mái. từ ghế đứng lên, toét miệng với Đường Tứ Tứ, uỷ khuất , “ khi dễ ta.”

      Đường Trọng Nguyên có thể khi dễ Quân Cơ Lạc? Ô! ràng là trợn mắt dối.

      Đường Trọng Nguyên ủy khuất, cho mười cái đầu cũng dám đắc tội vị Diêm Vương này a. Vừa rồi bởi vì ta đến, trong phủ có người chiêu đãi. mới bất đắc dĩ phải ra. Vì để lấy lòng ta, liền lung tung chút chuyện hồi ở biên quan của nhị nữ nhi cùng biểu ca Trì Hằng Liễu. cũng biết sao lại chọc ta mất hứng, ta mỗi lần mất hứng, đều muốn diễn trò tiêu khiển.

      Đường Tứ Tứ biết chắc là lúc này Đường Trọng Nguyên bị oan uổng. Vì tránh về sau Quân Cơ Lạc để lại tai hoạ càng nhiều cho người ở Đường phủ. Nàng nhíu mày cái, kéo tay áo của , hạ giọng , “Chúng ta trở về .” Quân Cơ Lạc vì hai chữ “chúng ta” trong miệng Đường Tứ Tứ, khoéo miệng hơi giương lên. Nhưng mà trước khi , vẫn là liếc nhìn Trì Hằng Liễu cái sâu.

      đường trở về từ Đường phủ, Quân Cơ Lạc có cưỡi ngựa, mà cùng Đường Tứ Tứ chen chúc xe ngựa. Khi trong xe ngựa chỉ có hai người bọn họ, Quân Cơ Lạc ném cho Đường Tứ Tứ cái nhìn quyến rũ.

      Đường Tứ Tứ sắc mặt tốt trừng mắt cái, xê dịch vào bên trong xe ngựa.

      “Ta vừa rồi Đường Trọng Nguyên khi dễ ta là . Nếu , có bó cỏ non mềm như nàng… Buổi chiều ta đây luôn hồi tưởng bộ dáng nàng cởi sạch quần áo, tính như vậy, chính là Đường Trọng Nguyên khi dễ ta.”

      “Ngươi có biết xấu hổ hả?” Đường Tứ Tứ bị lời ngả ngớn của chọc giận trừng mắt nhìn.

      Quân Cơ Lạc cười ha ha, ánh mắt càng thêm ngả ngớn, “Đối với nàng, ta cho tới bây giờ đều biết xấu hổ.” Chen chúc vào chỗ Đường Tứ Tứ ngồi, cười hề hề , “Tứ Tứ, ta kêu người chuẩn bị nước tắm, buổi tối ta tìm nàng…”

      Đường Tứ Tứ là quá mệt, hôm nay thầm nghĩ trở về liền đánh giấc, cho nên nàng ôm bụng , “Ta mấy ngày này tiện…”

      Quân Cơ Lạc giảo hoạt cười cười, “Đừng giả bộ với ta, đến cả chuyện nhà xí của nàng đều biết , sao biết khi nào đến tháng…” tay Quân Cơ Lạc bắt đầu hạnh kiểm xấu ở người nàng di chuyển. Đường Tứ Tứ vẫy tay hất móng heo của ra, lại sợ tay lộn xộn, dứt khoát túm cánh tay , đem đầu mình tựa vào vai .

      Dần dần, mí mắt của nàng ngày càng nặng, sau đó nhắm mắt liền ngủ…

      Quân Cơ Lạc cảm giác được nàng yên lặng, thần sắc bất cần đời mặt rút như nước thuỷ triều, vụng trộm nắm tay nàng, yên tĩnh nhìn phong cảnh bên ngoài xe ngựa.

      Giờ khắc này, bầu khí yên tĩnh làm cho cảm thấy vô cùng an tâm.

      Đợi đến phủ Cửu Thiên Tuế, Quân Cơ Lạc cẩn thận nhìn thoáng qua Đường Tứ Tứ ngả vào vai mình ngủ, khẽ thở dài, nhàng ôm nàng xuống xe.

      Sau khi trở lại phòng Đường Tứ Tứ, đắp chăn cho nàng xong, cẩn thận phân phó Thanh Nhi chiếu nàng. Sau đó mới rời khỏi phòng nàng.

      Ba ngày sau, Mộ Dung Nhược Hồng đăng cơ làm vua, sửa quốc hiệu là Gia Nguyên, hiệu mới là Thịnh Nguyên đế.

      Mà lúc này, toàn bộ tửu lâu trong Hoàng thành, người kể chuyện cũng bắt đầu kể chuyện xưa thứ nhất. Chuyện xưa thiếu niên có huyết hải thâm thù trà trộn vào hoàng cung, mê hoặc chủ tử, dưới khi dễ dân chúng, cuối cùng trở thành đại hoạn quan chuyện xưa.

      ràng, chuyện xưa như vậy trừ bỏ nhân vật chính là thái giám giả, nội dung khác đều cùng đương kim đại hoạn quan Quân Cơ Lạc ăn khớp mười phần. Dần dần có người đem chuyện xưa này cùng Quân Cơ Lạc liên hệ cùng nhau, có rất nhiều thậm chí hoài nghi Quân Cơ Lạc cũng là thái giám giả.

      Nếu Quân Cơ Lạc là thái giám giả, phải là tội mất đầu. như vậy, Tiêu quốc có tên tai hoạ này.

      ít quan viên dụng tâm kín đáo, ồ ạt xem xét đúng thời cơ, chuẩn bị nương theo cơ hội này đả kích Quân Cơ Lạc. Ngay cả Mộ Dung Nhược Hồng cũng rục rịch, nghĩ rằng mặc kệ Quân Cơ Lạc có phải thái giám giả hay , đều muốn nương theo cơ hội lần này trừ bỏ Quân Cơ Lạc.

      ngày triều. Tân ngự sử được Mộ Dung Nhược Hồng vừa đăng cơ nâng đỡ , tay cầm ngọc hốt, trước mặt văn võ bán quan , “Cửu Thiên Tuế, tại trong Hoàng thành lưu truyền chút tin đồn bất lợi cho ngài. Cửu Thiên Tuế ngài đối với tin đồn như vậy có ý kiến gì ? Có nghĩ tới làm thế nào trừ bỏ lời đồn bất lợi đó ?”
      Last edited by a moderator: 8/8/14
      Layla06, thuytlu, Yoolirm Park18 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :