1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Cẩm Tú Đích Nữ - Túy Phong Ma (Chương mới ~~)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 18: Tô Mi đau bụng, thai nhi khó bảo toàn

      Edit: Khánh Linh

      Beta: Ishtar

      Thấy Tạ thị bình thường nhúng nhường mặc bà la hét giờ cũng dám dùng ngữ khí đông cứng như vậy với mình, lão phu nhân đập tay lên bàn cái, hô: “Kéo nha đầu Xuân Xảo kia ra cho ta, bắt nàng ra đến tột cùng là ai sai bảo nàng!”



      Xuân Xảo từ phía sau chạy ùa lên, than thở khóc lóc, dập đầu với Tạ thị: “Phu nhân, nô tỳ chưa cái gì với người khác, nô tỳ cái gì cũng chưa , đây đều do mình nô tỳ chủ ý, là mình nô tỳ chủ ý!”



      Tạ thị vừa nghe Xuân Xảo vậy trợn to mắt, khí huyết bốc lên trong ngực, đầu óc choáng váng, chỉ ngón trỏ vào nàng lắp bắp: “Ngươi... Ngươi... bậy bạ gì đó... Ta cho ngươi làm cái gì khi nào?”



      Xuân Xảo cứ như là bị nàng làm cho hoảng sợ, rụt lui bả vai, cúi đầu lắc lia lắc lịa, “Phu nhân chính là có, đều là do tự nô tỳ làm, phu nhân đừng tức giận, nô tỳ đều gánh vác mình.”



      Lúc này lực chú ý của mọi người đều đặt hết lên Tạ thị, thấy sắc mặt nàng trắng bệch ra và đôi môi run bần bật chỉ nghĩ rằng nàng khiếp đảm vì bị vạch trần, ai nấy trong bụng đều thầm nghĩ: ngờ phu nhân bình thường mặt mũi hiền lành hóa ra lại nhẫn tâm như vậy.



      Lý ma ma đỡ Tạ thị choáng váng muốn ngã xuống, hai mắt như phun ra lửa, “Xuân Xảo, ngươi hươu vượn cái gì, cẩn thận kẻo ta kêu người khâu miệng của ngươi bây giờ!”



      Thủy di nương bỏ thêm dầu vào lửa: “Lý ma ma lớn giọng, lão phu nhân và phu nhân đều ở đây, ngươi định khâu miệng Xuân Xảo để cho Xuân Xảo cung khai ra được à? Ngươi cứ ra , có lão phu nhân ở đây làm chỗ dựa cho ngươi, ngươi cứ việc !” Câu cuối là nàng ta quay đầu với Xuân Xảo.



      Xuân Xảo ngước khuôn mặt giàn giụa nước mắt lên, nhìn thoáng qua Thủy di nương rồi lại chuyển sang nhìn lão phu nhân. Lúc này, lão phu nhân ngồi xuống tháp La Hán, gằn giọng : “Ngươi cứ việc , nếu khai , ta bảo hộ ngươi chết.”



      Được những lời này, Xuân Xảo mới xoa xoa nước mắt, sợ hãi nhìn thoáng qua Tạ thị rồi mở miệng : “Đa tạ lão phu nhân bảo hộ. tình là như vầy, mấy ngày trước phu nhân tới thôn trang liền lặng lẽ sai Hổ Phách đến chuyện với nô tỳ, phu nhân tại có con trai, cũng hy vọng thiếp thất thông phòng khác sinh hạ con trai trước nàng mà đoạt mất vị trí trưởng tử, bảo nô tỳ lặng lẽ thay đổi thuốc bột trong gói thuốc dưỡng thai.”



      “Ngươi bậy!” Hổ Phách lúc này cũng nổi giận. Nàng làm chuyện bực này hồi nào.



      Xuân Xảo sợ hãi chút nào nhìn thẳng vào mặt nàng, giọng đầy chân : “Ta bậy. Lúc đó ngươi còn dược chưa có chuẩn bị tốt, để tránh người ta phát ngươi đưa thuốc cho ta nên ngày hôm sau cố ý sai tiểu nha hoàn cầm theo thuốc đến phòng bếp lấy siêu sắc thuốc, bảo ta cầm sẵn bao thuốc giả vờ như đụng phải tiểu nha hoàn kia mà tráo đổi, thay vào bột nhục quế.” Nàng quay đầu khóc lóc kể lể với lão phu nhân: “Lão phu nhân, nô tỳ vốn chịu, nhưng Hổ Phách nếu nô tỳ nghe theo khiến cho người ở thôn trang lén giết chết nô tỳ. Dù sao nơi đó hẻo lánh lại ai biết, chết hai người làm căn bản có ai chú ý tới. Nô tỳ có cách nào mới làm như vậy!”



      Thủy di nương che miệng, kinh ngạc : “Lúc ấy chỉ có hai người các ngươi, có ai khác biết được chuyện này sao?”



      Xuân Xảo lắc lắc đầu: “Hổ Phách muốn giữ bí mật việc này, thể làm cho những người khác biết. Bất quá, nô tỳ nhớ tiểu nha hoàn kia là Trụy Nhi trong viện của phu nhân. Lúc ấy chính nàng cầm thuốc đến phòng bếp. Lão phu nhân tin có thể gọi nàng tới hỏi chút xem có phải ngày ấy Hổ Phách bảo nàng mang thuốc đến phòng bếp để lấy siêu nấu hay ?”



      “Gọi Trụy Nhi kia tới!” Lão phu nhân vung tay lên, lập tức có người gọi Trụy Nhi.



      Sau lúc lâu, tiểu nha hoàn chưa được xếp bậc từ bên ngoài vào, thấy lão phu nhân đầu tiên quỳ xuống hành lễ, sau đó lại kể lại chuyện ngày hôm đó, “Ngày ấy Hổ Phách tỷ tỷ phải nấu canh an thần cho phu nhân, nhưng siêu mang theo bể mất. Nàng lấy ra bao dược, bảo nô tỳ phòng bếp tìm siêu. đường về, nô tỳ cẩn thận đụng phải Xuân Xảo tỷ tỷ, lúc ấy trong tay nàng đúng là cũng cầm gói thuốc giống như đúc cái nô tỳ cầm. Về phần những cái khác, Hổ Phách tỷ tỷ gì thêm.”



      Nàng xong, khí trong phòng càng thêm ngưng trọng. Nàng hoàn toàn chuyện gì xảy ra, chỉ cầu thị mà kể việc ngày hôm đó như thế nào. Nhưng những lời này vào trong tai lão phu nhân và những người khác lại trở thành ý khác hoàn toàn.



      Nghe đến đây, Hổ Phách rốt cuộc hiểu được rằng ngay từ đầu có người sắp xếp tốt cạm bẫy chờ nàng cùng phu nhân nhảy xuống. Cái siêu sắc thuốc bằng tử sa kia bị hỏng chắc chắn cũng ngoài ý muốn. Nàng đưa bao thuốc bảo Trụy Nhi phòng bếp lấy siêu, nhưng nàng hề lấy bột nhục quế cái gì để tráo đổi, cũng chưa từng đứa bé trong bụng Mi nương phải bị xoá sạch.



      Tạ thị mặt trắng xanh, tức đến nỗi thốt ra được câu nào. Nàng chưa từng nghĩ rằng ván cờ được sắp xếp kỹ càng như vậy. Lý ma ma quát Xuân Xảo: “Xuân Xảo, con người ta làm gì đều có ông Trời chứng kiến, trước giờ phu nhân đối xử với ngươi tệ, sao ngươi lại có thể ra những lời trái lương tâm như vậy. Xưa nay phu nhân từng làm chuyện hại người bực này bao giờ đâu! Cẩn thận Ông Trời giáng sét, chém ngươi thành hai nửa đó!”



      “Ngươi câm miệng cho ta!” Lão phu nhân vỗ kỷ trà bên cạnh, lớn tiếng quát Lý ma ma: “ nô tài như ngươi dám la hét người khác trước mặt ta à. Ngày thường kiêu ngạo ương ngạnh quen rồi, giờ còn dám dọa người, đều do Tạ thị dạy cho lá gan lớn như thế. độc phụ dám hại tôn tử của ta, người kề cận chắc chắn cũng phải người tốt! Người tới, kéo Lý ma ma ra ngoài đánh bốn mươi đại bản cho ta, cho nàng biết ai là chủ ai là nô!”



      Lý ma ma là vú nuôi của Tạ thị, ở bên cạnh nàng từ , tình nghĩa giữa hai người giống với người khác. Lúc này, lão phu nhân kéo Lý ma ma ra đánh bằng roi cũng giống như trực tiếp đánh vào mặt Tạ thị. Tạ thị cắn chặt răng, hít mạnh hơi, đứng dậy, hai mắt kiên định nhìn lão phu nhân: “Lý ma ma chẳng qua muốn lời công bằng cho con dâu mà thôi. Tại sao mẫu thân chỉ bằng lời của nô tỳ như Xuân Xảo lập tức định tội cho ta!”



      Thủy di nương nhìn thấy như vậy, trong mắt xẹt qua ý cười dễ phát , mở miệng : “Thôi bỏ , lão phu nhân, ta thấy phu nhân cũng phải cố ý. Dù sao nhiều năm như vậy nàng sinh hạ được con trai trưởng nên nhìn thấy Mi nương có tự nhiên là nóng vội chút thôi. Đây là nhân chi thường tình, mong lão phu nhân thứ tội.”



      hoa mỹ, nhưng cầu tình là giả, định tội là , chẳng những làm giảm cơn tức của lão phu nhân mà ngược lại càng làm cho bà thêm giận dữ.



      Vân Khanh đứng bên, đợi cho vở tuồng này lên đến cao trào, mọi người ai nấy đều nhìn thấy nghe thấy tất cả mọi việc rồi, lúc này môi nàng mới xẹt qua tia cười lạnh nhàn nhạt, ánh mắt đảo qua mặt Xuân Xảo cùng Thủy di nương lượt, rồi mới mở miệng : “Tổ mẫu, cháu có mấy câu muốn .”
      AELITA, Minhang, Bé Bi6 others thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 19: Tình thế đảo ngược, Thủy di nương bị đánh
      Edit: Khánh Linh
      Beta: Ishtar

      “Ngươi còn muốn cái gì, giúp nương ác độc của ngươi lấp liếm sao?!” Lão phu nhân tức giận tận trời, hai mắt nhìn Vân Khanh như phun ra lửa, muốn đốt cháy cả nàng cùng Tạ thị thành tro mới cam tâm. Cũng dám mưu hại tôn tử của bà, lòng dạ quá ác độc, như rắn như rết!



      Trong nháy mắt, ánh mắt của mọi người đều tập trung về phía Vân Khanh, ai cũng muốn nhìn xem khi mọi chứng cớ vô cùng xác thực như thế này rồi, nàng còn có thể ra cái gì!



      Thủy di nương nhìn Vân Khanh đứng ra, trong lòng xẹt qua tia vui sướng. Nàng ra cũng tốt, chỉ cần nàng giúp Tạ thị, lão phu nhân tự nhiên cảm thấy Thẩm Vân Khanh cũng đáng ghét giống nương của nàng, rồi đuổi cả Tạ thị và con bé ra khỏi đây. Sau này, Thẩm phủ chính là bầu trời của riêng nàng ta.



      Vân Khanh cười thản nhiên, mặt chút nào bối rối, lên phía trước phúc thân với lão phu nhân, : “Tổ mẫu, hôm qua Vân Khanh cũng nhặt được gói thuốc, muốn nhờ đại phu kiểm tra chút xem đó là loại dược gì.”



      Lúc này mà còn kiểm tra dược gì nữa? Tất cả mọi người đều cảm thấy kỳ quái, lão phu nhân nhíu mày: “Lúc này đừng tưởng rằng ngươi hồ nháo là có thể dời trọng điểm.”



      Dời trọng điểm? Nàng hoàn toàn cần phải làm thế! Vân Khanh gật đầu với Thanh Liên. Thanh Liên lấy từ trong tay áo ra gói thuốc bột, trình lòng bàn tay.



      Bích Lăng vừa thấy bao thuốc bột kia liền nhíu mày. Thủy di nương cũng kỳ quái hỏi: “Đây phải là bao bột nhục quế sao?” Nàng nhìn thoáng qua Tạ thị cách cổ quái, sau đó cười rộ lên : “Vừa rồi phu nhân chẳng hề lấy bột nhục quế gì sao? Cái này lại lấy từ người tiểu tỷ ra... Rất kỳ quái nha!”



      Vân Khanh cười lạnh tiếng, “Thủy di nương, ngươi há mồm cũng đừng vội vã loạn cắn người, coi chừng cắn chính mình đấy. muốn khóc khó coi đâu nhỉ!”



      Lời này có ý ám chỉ, mặt Thủy di nương chợt lóe nét bối rối rồi biến mất ngay, lại lập tức phản bác: “Ta có gì sai đâu. Bột thuốc này thoạt nhìn giống như bột thuốc bên trong gói thuốc dưỡng thai của Mi nương mà!”



      “Có phải hay , cứ kêu đại phu đến bình luận !” Vân Khanh mỉm cười, với lão phu nhân, “Nếu tổ mẫu muốn định tội nương, nay ta lấy ra chứng cớ từ người, ngài kêu đại phu đến bình luận có lực thuyết phục hơn đấy!”



      Lão phu nhân liếc xéo mắt nhìn Tạ thị vẻ mặt phục đứng bên, hừ lạnh : “Hừ, , vào kêu đại phu kia ra, cho nhìn xem bao thuốc này bên trong đến tột cùng là cái gì!”



      Bích Bình dẫn đại phu từ trong phòng ra, Thanh Liên liền cầm gói thuốc trong tay giao cho đại phu.



      Lão phu nhân : “Mời ngươi nhìn xem, trong này là bột nhục quế ư?”



      Mắt đại phu kia lóe lên chút, thoáng giao tiếp trong trung với Thủy di nương cái, sau đó cầm lấy bao thuốc bột kia nhìn nhìn, lại sờ vài lần, sau đó quay đầu nhìn lão phu nhân, bằng giọng thập phần khẳng định: “Hồi lão phu nhân, đây cũng là bột nhục quế.”



      Vân Khanh nhìn , cười rộ lên giọng : “Đại phu cần phải tinh tế nhìn kỹ nhé, đây có phải là bột nhục quế hay .”



      Bị cặp mắt phương đẹp đẽ kia nhìn chằm chằm vào mình, đại phu hiểu sao lại có hơi kinh hoảng. lại mở ra, nhìn xem, lại ngửi ngửi, sau đó khẳng định : “Bao thuốc bột này chính là bột nhục quế, giống như đúc về mùi và màu sắc với loại thuốc bột bên trong thuốc dưỡng thai kia. Ta tuyệt đối có nhìn lầm!”“Vậy sao. Đại phu giỏi ghê, chỉ cần sờ lần như thế có thể phân biệt bột hậu phác và bột nhục quế rồi. Thế mà tiểu nữ bất tài trước đây thời gian lật xem sách thuốc chỉ học được rằng, muốn phân biệt bột hậu phác và bột nhục quế nếu chỉ dựa vào màu sắc và khí vị khó có thể phân ra được. Ngay cả đại phu làm nghề y nhiều năm đều phải nếm thử chút mới có thể khẳng định khác nhau giữa hai thứ. biết đại phu ngài hóa ra là hạnh lâm cao thủ tại Dương Châu, Vân Khanh là ếch ngồi đáy giếng!” Vân Khanh tiến lên bước, đối mặt với đại phu mà ôn nhu cười .
      Last edited by a moderator: 30/7/14
      AELITA, Minhang, Bé Bi7 others thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 19: Tình thế đảo ngược, Thủy di nương bị đánh

      Edit: Khánh Linh

      Beta: Ishtar




      xong! Tại đây mà còn trùng hợp gặp được kẻ hiểu biết về thuốc! trán đại phu bắt đầu rịn mồ hôi, nhìn bao thuốc bột trong tay kia mà nghĩ đối sách. được người ta mời đến làm chứng, muốn chứng minh gói thuốc này bên trong chính là bột nhục quế, người kia căn dặn, những thứ này nàng xuống tay kỹ càng, đến lúc đó chỉ cần làm bộ làm tịch thử qua loa rồi ra trong đó là cái gì là đủ rồi, chuyện khác hoàn toàn cần nhúng tay!



      Vì sao giờ lại có nhiều chuyện khó giải quyết đến vậy! Bột nhục quế và bột hậu phác đúng là phải nếm thử, nhưng loại tri thức này người bình thường làm sao biết được. sựng lại chút, nghĩ bụng: Dù sao trong phòng này cũng nhiều người nhận biết được mặt thuốc, tình thế mới vừa rồi thấy cũng hiểu được, mẫu thân này đúng là đối tượng bị đối phó, chỉ cần khăng khăng mực đây là bột nhục quế ai làm gì được. Vì thế, ngẩng đầu biện luận: “Tiểu thư đúng vậy, nhưng tại hạ làm nghề y nhiều năm nên vẫn có thể phân biệt được khác nhau trong đó.”



      Lão phu nhân thấy hai người ngươi câu ta câu, lại thấy vẻ mặt cháu thong dong trấn định mà đại phu kia có thần sắc cuống quít khỏi nổi lên lòng nghi ngờ, rốt cuộc bột thuốc này có phải là bột nhục quế hay . Nếu phải, chỉ cần phạt mình Tạ thị là được rồi, cháu dù gì vẫn là cốt nhục của Thẩm gia, tuy là nữ, nhưng nay trong nhà cũng chỉ có huyết mạch là nàng mà thôi. Bà hít sâu hơi, : “ thỉnh Tề đại phu Hồi Xuân Quán đến.”



      Tề đại phu là vị đại phu lần trước bắt mạch cho Tạ thị. thường xuyên đến Thẩm phủ kiểm tra thân mình cho lão phu nhân nên đối với y thuật của lão phu nhân có vẻ yên tâm. Lần này chẳng hiểu tại sao lại mời vị đại phu lạ mắt này.



      Ai ngờ bên ngoài rất nhanh liền truyền đến tiếng bước chân, tiểu nha hoàn tiến vào truyền lời, Tề đại phu muốn đến trước cửa.

      Đây đúng là buồn ngủ gặp chiếu manh, lão phu nhân kịp hỏi là ai kêu đến sai người nhanh mời vào trong. Tề đại phu vào cửa, đầu tiên hành lễ chào lão phu nhân và Tạ thị, sau đó nhìn thấy đại phu kia đứng ở trong phòng này liền chắp tay : “Hoàng đại phu.”

      Hoàng đại phu trong bụng cuống cuồng, cảm thấy món tiền hôm nay kiếm được quá nguy hiểm, nhìn gói thuốc bột trong tay mà như cầm phải cục than nóng phỏng tay.

      Vân Khanh thấy đến đây liền tiến lên thi lễ: “Tề đại phu, trong tay Hoàng đại phu có bao thuốc bột, ngươi có thể nhìn xem đến tột cùng là dược gì ?”

      Tề đại phu gật gật đầu, đưa cái hòm thuốc cho tiểu nha hoàn phía sau, tiếp nhận bao thuốc bột kia. cũng làm giống như Hoàng đại phu lúc nãy là chỉ ngửi ngửi thôi, mà lấy tay bốc lên chút, vê vê ở đầu ngón tay, tiếp theo lại dùng đầu lưỡi nếm nếm thuốc bột, tinh tế nhấm nháp hương vị. Mãi gần nửa chén trà, mới thận trọng ngẩng đầu lên nhìn vào mắt Hoàng đại phu.

      Thủy di nương trong lòng xẹt qua tia vui sướng, nhíu mày hỏi: “Tề đại phu, bột thuốc trong bao đúng là nhục quế?”

      Tề đại phu gói kỹ gói thuốc lại, : “Thuốc trong bao này là nhục quế?”

      Nghe vậy, Thủy di nương mừng rỡ trong bụng, vội vàng : “Xem ra cả hai vị đại phu đều tra ra đây đúng là bột nhục quế.” Nàng ngẩng đầu với Tạ thị: “Tỷ tỷ, ngươi cũng đừng nóng vội quá, chẳng qua chỉ hoài dựng trước ngươi thôi mà. Nhiều nămnhư vậy...”

      “Thủy di nương, ngươi cũng mất quy củ quá. Đại phu còn chưa xong, có lời gì vui sướng khi người khác gặp họa vẫn nên đợi cho ra kết quả rồi hãy sau!” Vân Khanh ngữ khí lạnh lẽo, cứng rắn đánh gãy lời Thủy di nương.

      Thủy di nương nhướng mày, cười lạnh : “Tề đại phu vừa rồi ràng đó chính là bột nhục quế...”

      “Chậm !” Tề đại phu đánh gãy lời Thủy di nương, chắp tay : “Có thể Thủy di nương hiểu lầm cái gì, căn cứ kinh nghiệm nhiều năm làm nghề y của tại hạ, thuốc trong bao này hẳn là bột hậu phác mới đúng.”

      Nét mặt mọi người trong phòng đều ngẩn ra, mặt lão phu nhân cũng xẹt qua tia quái dị, “Tề đại phu, vừa rồi Hoàng đại phu đây là bột nhục quế!”

      Tề đại phu cúi đầu : “Căn cứ theo kinh nghiệm của tại hạ mà phán đoán, đây là bột hậu phác.”

      Y thuật của Tề đại phu ở Dương Châu rất nổi danh, nếu sức khỏe của lão phu nhân giao cho điều trị, nên ra bà tín nhiệm chẩn đoán của nhiều hơn so với của Hoàng đại phu. Mắt lão phu nhân đảo vòng mặt Hoàng đại phu, trong ánh mắt lộ ra vẻ hoài nghi.

      Tạ thị lúc này bình tĩnh lại, thấy Tề đại phu chẩn đoán bao thuốc bột lấy từ nữ nhi là bột hậu phác lập tức bớt lo lắng, mở miệng : “Thế nào, Thủy di nương, vừa rồi ngươi còn khăng khăng đây là bột nhục quế mà, sao giờ lại tiếng nào?”
      Last edited by a moderator: 30/7/14
      Minhang, Bé Bi, bornthisway0110918 others thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 19: Tình thế đảo ngược, Thủy di nương bị đánh

      Edit: Khánh Linh

      Beta: Ishtar
      Thủy di nương liếc mắt nhìn Hoàng đại phu đứng bên cạnh cái, vẻ mặt căm giận, khi quay đầu lại ngoài cười nhưng trong cười, vẻ mặt xinh đẹp lại mang theo tia xấu hổ, : “Vừa rồi là đại phu chẩn đoán nên tì thiếp đinh ninh là đúng vậy. Nhưng nếu phải là nhục quế mà là hậu phác càng làm cho người ta hoài nghi nha, ai biết thuốc bột kia có phải do các ngươi tráo lại hay ?”


      Vân Khanh bật cười, miệng Thủy di nương đúng là lợi hại. Nàng chút hoang mang, : “Nếu Hoàng đại phu có thể kiểm tra sai bao thuốc này, có lẽ thuốc bột trong gói thuốc dưỡng thai kia cũng bị kiểm tra sai. Chúng ta ngại cùng lấy ra xem lại .”


      Thủy di nương chẳng cần giữ mồm giữ miệng: “Đại tiểu thư đúng là cẩn thận, mà cũng đúng. Vậy cứ cho người lấy thuốc dưỡng thai ra nữa để kiểm tra .” xong, nhìn Xuân Xảo còn quỳ đất bụm mặt khóc thút thít, thầm cười lạnh. Thuốc này nàng sai người mua bột nhục quế đưa Xuân Xảo thay đổi hết từ trước, cho dù có đổi trăm đại phu bên trong thuốc dưỡng thai cũng chỉ là nhục quế!


      Bích Liên vào trong đem chuỗi bao thuốc dưỡng thai vừa rồi ra. Tề đại phu lại tinh tế kiểm tra, trầm mặc lên tiếng. Mặt Thủy di nương đầy đắc ý, “Ngươi cứ thẳng trong này là thứ gì , cho dù là bột nhục quế cũng sao, cần phải do do dự dự.”


      Lúc này, Tề đại phu cũng ngẩng đầu nhìn Hoàng đại phu, chỉ vào thuốc bột trong tay, hỏi: “Mới vừa rồi ngươi chẩn đoán thứ bên trong là gì?”


      Hoàng đại phu lúc này còn chắc mẩm như hồi đầu, do dự chút mới mở miệng : “Là bột nhục quế.”


      Đáy mắt Tề đại phu lên tia khinh thường, lắc lắc đầu, lấy bao thuốc bột kia ra lần nữa, : “Hoàng đại phu, trong sách thảo mộc có ghi lại, nhục quế hương thơm mà vị chát, hậu phác vị đắng. Hai thứ này vẻ bề ngoài tương tự, nhưng dược tính lại bất đồng cực lớn. Ngươi hành nghề y ở Dương Châu cũng hai năm, nếu thường bốc thuốc hẳn phải nhận ra ngay. Thuốc trong bao này là bột hậu phác, tuyệt đối thể là bột nhục quế được!”


      Thủy di nương lắc đầu phủ nhận, trâm cài bằng vàng ròng đầu đụng vào nhau phát ra tiếng leng keng, “ có khả năng, chỗ này nhất định là bột nhục quế!”


      “Tại hạ làm nghề y mấy năm, từ tám tuổi bắt đầu đến làm học đồ ở y quán, dược vị qua tay vô số kể. Nếu tại hạ ngay cả hậu phác và nhục quế cũng phân biệt được há có thể ngồi tại Hồi Xuân Quán Dương Châu hành nghề y sao! Mong Thủy di nương chớ mở miệng bậy!” Tề đại phu thấy có người lăng nhục tính chuyên nghiệp của mình cũng còn giữ vẻ mặt hòa khí nữa. tuyệt đối cho phép người nào xấu thanh danh của .


      “Hoàng đại phu, ngươi mặc dù phải danh y nhưng cũng là trợ lý đại phu. Đừng bị áp bách, mau, thuốc này rốt cuộc là cái gì!” Thủy di nương tràn đầy tự tin, bên trong gói thuốc kia có khả năng là hậu phác.


      Hoàng đại phu nhận tiền của nàng ta nên muốn làm tốt tình nhanh cho xong, dù chưa nếm nhưng bên trong bao này nhất định là nhục quế chứ là thứ khác, lúc này dù bị thanh sang sảng của Tề đại phu làm cho sợ phát run nhưng vẫn cố hít sâu hơi, chống đối: “Đúng, Tề đại phu, ngươi thể ỷ mình là đại phu của Hồi Xuân Quán có thể ỷ thế hiếp người!”


      “Ỷ thế hiếp người?” Tề đại phu nghe vậy giận quá hóa cười, cầm bao thuốc bột chỉ ra đại môn, : “Hoàng đại phu, ngươi như thế vậy hôm nay chúng ta lập tức trình lên quan phủ xem , xem bột thuốc trong bao này đến tột cùng là nhục quế hay là hậu phác. Nếu ta sai, ta lập tức thu thập hành lý về quê theo nghề y nữa; nếu ta đúng, vậy ngươi chính là kẻ ỷ làm nghề y mà khinh người. Sao, ngươi muốn hay ?”


      Thanh của vô cùng lớn, làm cho Hoàng đại phu chấn động đến nên lời cả lúc lâu. ra, trong thâm tâm, Hoàng đại phu biết Tề đại phu chẩn đoán khẳng định là chính xác, nếu thuốc trong bao này phải hậu phác Tề đại phu trình lên nha môn để tranh luận. mà đến quan phủ, khi bị định tội làm nghề y mà khinh người cuộc đời này đừng nghĩ được kiêu ngạo khi làm đại phu nữa. Tuy rằng Thủy di nương cho thỏi vàng, nhưng số vàng đó cũng chỉ đủ cho nhất thời, nếu hành nghề y được, mẫu thân trẻ trong nhà nửa đời còn lại như thế nào? Nghĩ thế, sắc mặt lập tức xám như tro tàn, chắp tay : “Tại hạ học y tinh, chẩn đoán bị lầm, thẹn với chư vị!” Dứt lời, tay đoạt lấy hòm thuốc liền vội vàng chạy ra ngoài.


      Vân Khanh nhìn bóng dáng chạy như ma đuổi của mà cười lạnh thôi. Nàng an bài bà tử đợi sẵn bên ngoài từ nãy, muốn trốn cũng dễ như vậy!


      Thủy di nương há mồm muốn gọi Hoàng đại phu đứng lại, nhưng khi thấy trong mắt mọi người đều lộ ra vẻ khinh bỉ lại nhịn xuống tiếng la, mặt biến hóa hơn chục vẻ. Mắt nàng dừng lại bao thuốc bột kia, nghĩ nghĩ lúc rồi mở miệng phản đối: “Tề đại phu, ngươi phải bị ai mua chuộc nên mới đem bột nhục quế bên trong thành bột hậu phác đó chứ?” Nàng vẫn chưa từ bỏ ý định, cơ hội tốt như vậy sao có thể lãng phí cho được!


      “Chớ suy bụng ta ra bụng người, Thủy di nương.” Vân Khanh cười cười, mặt lộ ra tia mỉa mai, “Thủy di nương, ngươi nghe bột thuốc bên trong thuốc dưỡng thai là hậu phác trông như rất thất vọng nhỉ?”


      ... Ta nào có...” Thủy di nương kinh hoảng đến ngay cả quên phải tự xưng là ‘Tì thiếp’, nhìn chằm chằm vào Xuân Xảo, : “ ràng là Xuân Xảo thay đổi dược, ta chỉ cảm thấy kỳ quái, phu nhân cũng bảo nàng đổi, sao giờ lại có thể là hậu phác...”
      Last edited by a moderator: 26/5/15
      AELITA, Minhang, Bé Bi4 others thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 19: Tình thế đảo ngược, Thủy di nương bị đánh

      Edit: Khánh Linh

      Beta: Ishtar

      “Đúng vậy, lúc trước phu nhân buộc nô tỳ đổi thành nhục quế, nô tỳ cũng biết bên trong vì sao lại là hậu phác!” Lúc này, Xuân Xảo cũng giả vờ khóc lóc nữa, vẫn quỳ mặt đất mà ngẩng đầu lên, vẻ mặt cực kỳ sợ hãi. ràng nàng làm theo lời dặn, thay toàn bộ thuốc bột bên trong, vì sao bên trong vẫn là hậu phác?


      Vân Khanh cười thản nhiên, mắt phượng như ngưng tụ tầng sương mang theo hàn ý buốt người, “Xuân Xảo, ngươi trung tâm với phu nhân nha. Người bình thường nghe được rằng dược bị đổi chắc chắc rất vui mừng vì tội danh của mình được tẩy sạch, bởi dù sao việc mưu hại con nối dòng trong phủ tội . Thế nhưng ngươi vẫn lớn tiếng cho những người khác rằng cho dù bên trong là bột hậu phác phu nhân cũng từng cho ngươi đổi thành bột nhục quế, trung thành và tận tâm như thế giống người thường nha.”


      Các nàng cho dù có nghĩ nát óc cũng nghĩ ra. Từ lúc Xuân Xảo lén đụng phải Trụy Nhi ngày ấy Vân Khanh phát đúng, hỏi ngay Trụy Nhi xem lúc ấy tay Xuân Xảo có cầm gì đó hay . Sau khi nhận được tin rằng Xuân Xảo cũng cầm gói thuốc tương tự, nàng liền cảm thấy chắc chắn trong đó có kỳ quái, nên bảo Thanh Liên lặng lẽ theo sau Xuân Xảo xem xét từng hành động của nàng. Khi phát nàng đổi dược, họ lập tức đem bột thuốc bị đổi bên trong đổi lại trở về.


      Nghe đại tiểu thư vậy, thân thể Xuân Xảo đột nhiên biến lạnh, nàng ngờ tới điểm này. Nhìn vào cặp mắt sáng rọi của đại tiểu thư, nàng cảm thấy tất cả nội tâm của mình đều bị xem thấu.


      “Xuân Xảo, sao còn chưa ra, thuốc này đến tột cùng là chuyện gì!” Tạ thị lớn tiếng quát. Xuân Xảo này trước kia ở lại trong phủ cố tình câu dẫn Thẩm Mậu, sau khi được chải tóc làm thông phòng xong lại rục rịch. Sau đó là chuyện của Tô Mi, Tạ thị vất vả lắm mới cứu nàng ra ngoài được, thế mà giờ nàng còn làm những chuyện tày trời thế này, vậy còn vu khống là do Tạ thị sai khiến. Tạ thị hoàn toàn tin, chỉ với thân phận là nha hoàn như nàng mà dám to gan lớn mật vu khống chủ mẫu. Chuyện này chắc chắn sau lưng nàng có người sai khiến, mà người này...


      Tạ thị ngước mắt, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào Thủy di nương. Chỉ có nữ nhân này mới là người thích đứng phía sau châm ngòi.


      Lúc này, Xuân Xảo vẫn cà cuống chết đến đít còn cay, ngẩng đầu nhìn Tạ thị : “Phu nhân, chuyện này đều là người sai khiến, chính người bảo nô tỳ bỏ bột nhục quế vào trong thuốc...”


      Vân Khanh nhìn thái độ thà chết cũng phải vu khống Tạ thị của nàng ta cũng khá tò mò, chẳng hiểu Thủy di nương hứa hẹn với nàng ta ưu việt gì mà nàng ta lại chấp nhất đến thế. Nhưng nếu nàng ta trung thành và tận tâm muốn chết như vậy, nàng liền cho nàng ta chết vậy. Vân Khanh nhàng cười, với Xuân Xảo: “Xuân Xảo, khoan nãy là chuyện này phải do phu nhân sai khiến, chỉ riêng chuyện ngươi khăng khăng muốn lôi kéo phu nhân vào chuyện này liệu chính ngươi còn có con đường sống sao? Hãm hại chủ tử, vu hãm chủ mẫu, ngươi cũng biết là tội gì rồi đó. Cho dù hôm nay phu nhân bị định là có tội, ngươi là kẻ trực tiếp hạ độc mưu hại con cháu Thẩm gia cũng có đường sống đâu. Chẳng lẽ ngươi cho rằng còn có người nào có thể bảo trụ ngươi được sao?”


      “Bảo trụ nàng?!” Lão phu nhân đầu tiên là phản đối, căm hận chỉ vào Xuân Xảo: “Hừ, mơ tưởng! Bất luận người nào chủ định chuyện này, tiện nhân này trực tiếp kê đơn độc hại tôn tử của ta nhất định phải chết!”


      Lời Vân Khanh đánh đúng ngay vào tâm tư của Xuân Xảo. Lúc trước, Thủy di nương cho người gởi lời đến nàng ta, là dùng việc này lật đổ Tạ thị xong, Thủy di nương là thân thích của lão phu nhân nên chỉ cần mang thai nhất định có thể được phù lên làm chính thất. Đến lúc đó, nàng nâng Xuân Xảo lên thành di nương mà hưởng thụ vinh hoa phú quý. Lão phu nhân là thím họ xa của Thủy di nương, Thủy di nương mở miệng cầu tình giùm cho nàng, nhiều lắm là chịu đánh vài đại bản chứ bị gì khác.


      Ai ngờ, nay nghe lão phu nhân lên tiếng rằng dù gì cũng bỏ qua cho mình Xuân Xảo lập tức hoảng hốt, nhìn Thủy di nương : “Di nương, lúc trước ngươi với tì thiếp thế nào, ngươi chỉ cần nô tỳ làm theo phân phó của ngươi, hại chết đứa bé trong bụng Mi nương rồi lại đổ hết lên đầu phu nhân. Chỉ cần phu nhân bị hưu, đại tiểu thư cũng bị liên lụy ghét bỏ và giam lỏng theo, đến lúc đó trong nhà ngươi chính là độc đại. Cho dù lão phu nhân có giận chó đánh mèo với ta, ngươi thay ta cầu tình mà!”


      Những lời này vừa thốt ra mọi người quay qua nhìn lẫn nhau, mặt mày ai nấy đều có nét kinh hoàng. Ai cũng thể ngờ thuốc này là do Thủy di nương cho đổi! Đúng là thay đổi đầy kịch tính nha!


      Mặt Thủy di nương đầy vẻ kích động, phẫn nộ quát tướng lên: “Xuân Xảo, ngươi đừng tùy tiện ăn lung tung, thuốc này ràng là phu nhân cho ngươi bỏ vào, ngươi muốn cầu xin cầu xin phu nhân !”


      Nhưng cho dù nàng ám chỉ như vậy, Xuân Xảo cũng nghe nàng nữa mà lết đến dưới chân nàng lớn tiếng khóc: “Thủy di nương, chính ngươi sai ta đổi thuốc bột kia, sao giờ lại che chở ta. Nếu biết là đằng nào cũng bị đánh chết dù thế nào ta cũng giúp tay...”


      Thủy di nương hoảng hốt, vội vàng xông lên trước tát liên tiếp vào miệng Xuân Xảo bôm bốp sáu cái, lưu loát liền mạch, đánh đến mắt Xuân Xảo trở nên mông lung, miệng mồm tê dại chảy máu, nghiến răng nghiến lợi mắng to: “Ngươi thấy phu nhân thế lực lớn quay sang vu hãm di nương nho như ta hả. Muốn tự bảo vệ mình bằng cách này hả. Thông minh quá nhỉ!”


      xong, liền quỳ sụp gối xuống trước met lão phu nhân, khóc : “Thím à, thím nhìn Thủy nhi lớn lên, từ đơn thuần thiên chân, làm sao có thể có tâm tư giống như này được. Tiện nhân này nhất định là thấy thuốc bột hiểu sao lại tự nhiên đổi lại nên muốn bảo trụ phu nhân, lại vu cho cháu...”


      Lão phu nhân ngồi giường La Hán, nhìn nàng mặt mày đầy lệ trong lòng giận dữ.
      Last edited by a moderator: 26/5/15
      AELITA, Minhang, Bé Bi9 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :